Chương 693: Tử cục. (3)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Yên nhi khẽ cười nói:
- Ngươi phải biết rằng, phụ hoàng đối với Tiểu Báo Tử này thế nhưng lại ngày càng cảm thấy có hứng thú!
Thần sắc của Ninh Vương lập tức có chút khó coi, kế hoạch của hắn là độc bá Tây Bắc chi địa, Chu Báo bị tiêu diệt là lựa chọn tốt nhất, nếu Chu Báo bị triều đình thu phục thì đối với kế hoach j của mình sẽ thập phần bất lợi, việc này tương đương với triều đình đặt ở Tây Bắc một cái đinh cực lớn, khiến hắn không cách nào tùy ý hành động được!
- Ninh Vương huynh không cần phải lo lắng, cho dù ta thu phục Tiểu Báo Tử này, nhưng hắn đắc tội với Côn Lôn Sơn, ngươi cho rằng hắn còn có thể ngốc lại ở Tây Bắc sao? Hơn nữa, phụ hoàng cần Tiểu Báo Tử này, cũng không phải dùng ở Tây Bắc chi địa, cho nên, ngươi chi bằng yên tâm, hơn nữa, có thể thu phục hay không còn chưa biết được!
- Nếu như không cách nào thu phục thì làm sao? !
- Nếu như không cách nào thu phục, vậy thì phế hắn đi!
Trong mắt Yên nhi hiện lên một tia hàn mang.
- Phụ hoàng tuyệt sẽ không để cho quân cờ này của Thiên Long Đạo trở nên lớn mạnh được!
- Ta hiểu!
Ninh Vương cười cười, nhìn thoáng qua thiếu nữ áo trắng bên cạnh Yên Nhi
- Chỉ sợ đây cũng là mục đích của Thủy cô nương a? !
Yên nhi nghe xong, chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến.
Màn đêm buông xuống, thân sắc của Chu Báo có chút u buồn!
Đích thật là u buồn,
Vương Xà mang đến cho hắn cũng không phải là tin tưởng, mà là áp lực, áp lực cực lớn.
Hắn đồng thời cũng minh bạch, Vương Xà nói đều là sự thật, cái đuôi của mình gần đây hướng lên trời, làm việc gì cũng không động não, ra tay ác như vậy, không chút nghĩ ngợi đã diệt sát trưởng lão của Côn Lôn Sơn người ta rồi, bởi như vậy, mình và Côn Lôn Sơn đã không thể nào hòa giải được nữa rồi.
Bất quá, hối hận cũng tốt, áp lực cũng thế, cũng không thể nào cải biến được sự thật này, đã như vầy, nếu cái gì cũng không cải biến được, như vậy, cũng chỉ có thể ứng đối thôi.
Vấn đề hiện giờ là ứng đối thế nào!
Bản thân mình phải một mình đối mặt một gã cửu phẩm cường giả với Thuần Dương pháp khí đã ở cạnh nhiều năm, phải thắng được, phải tóm được Thuần Dương pháp khí Độn Long Thung của hắn, mới có phần thắng, nhưng dù tính toán thế nào, thì phần thắng của mình cũng nhỏ bé đến mức mình không dám nghĩ đến?
- Ta có thể ra tay giúp ngươi đối phó Đại trưởng lão của Côn Lôn Sơn, nhưng ta nói cho ngươi biết, một khi ta ra tay, những người khác của Côn Lôn Sơn nhất định sẽ ra tay, nhưng người bọn hắn đối phó lại không phải chúng ta, mà là thủ hạ của ngươi, thực lực của những thủ hạ này của ngươi quá kém, căn bản không có khả năng là đối thủ của cường giả Côn Luân Sơn, mà ngươi cũng không nên trông cậy vào việc Lão Kim Kê bọn hắn ra tay giúp ngươi, bởi vì trừ phi ngươi muốn người trong thiên hạ đều biết ngươi là người trong Tiên Cung, công khai thân phận ngươi là một trong nhị thập bát tú của Tiên Cung, nếu không, bọn hắn ra tay, ngươi nhất định sẽ bạo lộ, tất cả mọi người đều liên tưởng đên quan hệ giữa ngươi và Tiên Cung, do đó suy đoán ra ở đây có cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh, mà Hoan Hỉ hòa thượng cũng sẽ đến tìm ta gây phiền toái!
- Đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý không để ý đến sống chết của thuộc hạ người thì ta ra tay ngược lại không sao cả!
Vương Xà đã nói rất rõ ràng với hắn rồi, hắn cũng biết mình đã không có lựa chọn, chỉ có thể đối mặt.
Hắn không thể hi sinh thủ hạ của mình, cũng không có khả năng dưới tình huống thế này công bố thân phận người của Tiên Cung với mọi người, bởi vì như vậy, ngược lại sẽ rước thêm càng nhiều phiền toái.
- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thì sao? !
Chu Báo trong lòng thầm nghĩ đến khả năng này, nhưng rất nhanh đã bị chính mình bác bỏ, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chính là tiên đạo đại trận, âm thầm sử dụng còn có thể, nhưng nếu đặt ra bên ngoài, khiến người khác biết mình hiểu được loại đại trận này, đây chẳng phải càng phiền toái hơn so với việc người khác biết mình có Thuần Dương pháp khí sao? Hơn nữa Lưỡng Nghi Vi Trần Trận này mình cũng vừa biết không bao lâu, còn không tính là hoàn toàn quen thuộc, nếu như muốn dùng thì chỉ sợ cần phải hỏi ý kiến Thanh Linh một chút.
- Thanh Linh, Thanh Linh, ngươi ở nơi nào, nhanh đi ra cho ta, ta biết rõ ngươi có thể nghe được, nhanh đi ra cho ta, ta gặp phải đại phiền toái rồi!
Chu Báo đóng cửa sổ lại, khoanh chân ngồi trên giường, chìm tâm thần vào trong Thanh Đăng, hô hoán một vị cố vấn khác của hắn.
Hắn muốn từ trên người vạn năm đại yêu Thanh Linh này tìm được một đối sách và biện pháp.
- Nháo cái gì chứ, ta không phải đã nói với ngươi, ta đang khôi phục nguyên khí a, không có chuyện đừng tới tìm ta!
Kêu lên một hồi lâu, thanh âm tràn đầy vẻ phàn nàn của Thanh Linh vang lên trong đầu hắn.
- Thế nào, gặp phải phiền toái gì?
Thời gian dần qua Thanh Đăng bốc lên, ánh mắt Chu Báo có chút lóe lên, so với trước kia, hình tượng hiện giờ của Thanh Linh tựa hồ đầy đặn hơn một chút, trước kia cả người tựa hồ như do sương mù tạo thành, vô cùng hư vô, hiện giờ đã chân thật hơn rất nhiều.
- Xem ra ngươi tu luyện mấy ngày này cũng không uổng phí a, khí tức so với trước kia thì tốt hơn nhiều!
- Nếu ngươi không đến quấy rầy ta thì khí tức của ta tốt hơn rồi!
Thanh Linh phàn nàn nói:
- Đừng nhiều lời nữa, nói đi, lại gây chuyện gì rồi hả? !
- Cái gì mà gây chuyện chứ !
Chu Báo nhếch miệng:
- Hiện giờ là phiền toái tới tìm ta đấy!
Trong khi nói chuyện, liền kể chuyện phát sinh gần đây một cách rõ ràng cho Thanh Linh nghe, Thanh Linh nghe xong trong mắt liên tục lóe dị sắc.
- Ngươi tên đầu gỗ này!
Vừa nghe xong, Thanh Linh chợt kì quái kêu một tiếng:
- Loại chuyện này ngươi cũng dám làm, chán sống rồi, nhàm chán rồi, không có chuyện gì lại đi đối đầu với đại phái? Ngươi ngốc à!
- Ngươi câm miệng, không phải ta ngốc, mà là bọn hắn muốn đối phó ta trước!
Chu Báo bất mãn kêu lên.
- Người ta chẳng qua chỉ là không lễ phép với ngươi thôi, ngươi lại giết mất Nhị trưởng lão của người ta, vài ngày không thấy, tính tình của ngươi thay đổi rồi à!
Thanh Linh quái thanh quái khí nói:
- Chuyện này ngươi tìm ta xử lý cái gì chứ, ta hiện giờ tu vị hủy hết, chỉ còn lại nguyên linh, vẫn còn trong khống chế của ngươi. căn bản một chút chiến lực cũng không có, cho dù ngươi kéo ta ra ngoài, ta cũng không giúp được ngươi ah!
- Ta đương nhiên không để ngươi giúp ta đối địch rồi, ta chỉ muốn hỏi một chút, có cách nào đối phó với Thuần Dương pháp khí không thôi!
- Ngươi phải biết rằng, phụ hoàng đối với Tiểu Báo Tử này thế nhưng lại ngày càng cảm thấy có hứng thú!
Thần sắc của Ninh Vương lập tức có chút khó coi, kế hoạch của hắn là độc bá Tây Bắc chi địa, Chu Báo bị tiêu diệt là lựa chọn tốt nhất, nếu Chu Báo bị triều đình thu phục thì đối với kế hoach j của mình sẽ thập phần bất lợi, việc này tương đương với triều đình đặt ở Tây Bắc một cái đinh cực lớn, khiến hắn không cách nào tùy ý hành động được!
- Ninh Vương huynh không cần phải lo lắng, cho dù ta thu phục Tiểu Báo Tử này, nhưng hắn đắc tội với Côn Lôn Sơn, ngươi cho rằng hắn còn có thể ngốc lại ở Tây Bắc sao? Hơn nữa, phụ hoàng cần Tiểu Báo Tử này, cũng không phải dùng ở Tây Bắc chi địa, cho nên, ngươi chi bằng yên tâm, hơn nữa, có thể thu phục hay không còn chưa biết được!
- Nếu như không cách nào thu phục thì làm sao? !
- Nếu như không cách nào thu phục, vậy thì phế hắn đi!
Trong mắt Yên nhi hiện lên một tia hàn mang.
- Phụ hoàng tuyệt sẽ không để cho quân cờ này của Thiên Long Đạo trở nên lớn mạnh được!
- Ta hiểu!
Ninh Vương cười cười, nhìn thoáng qua thiếu nữ áo trắng bên cạnh Yên Nhi
- Chỉ sợ đây cũng là mục đích của Thủy cô nương a? !
Yên nhi nghe xong, chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến.
Màn đêm buông xuống, thân sắc của Chu Báo có chút u buồn!
Đích thật là u buồn,
Vương Xà mang đến cho hắn cũng không phải là tin tưởng, mà là áp lực, áp lực cực lớn.
Hắn đồng thời cũng minh bạch, Vương Xà nói đều là sự thật, cái đuôi của mình gần đây hướng lên trời, làm việc gì cũng không động não, ra tay ác như vậy, không chút nghĩ ngợi đã diệt sát trưởng lão của Côn Lôn Sơn người ta rồi, bởi như vậy, mình và Côn Lôn Sơn đã không thể nào hòa giải được nữa rồi.
Bất quá, hối hận cũng tốt, áp lực cũng thế, cũng không thể nào cải biến được sự thật này, đã như vầy, nếu cái gì cũng không cải biến được, như vậy, cũng chỉ có thể ứng đối thôi.
Vấn đề hiện giờ là ứng đối thế nào!
Bản thân mình phải một mình đối mặt một gã cửu phẩm cường giả với Thuần Dương pháp khí đã ở cạnh nhiều năm, phải thắng được, phải tóm được Thuần Dương pháp khí Độn Long Thung của hắn, mới có phần thắng, nhưng dù tính toán thế nào, thì phần thắng của mình cũng nhỏ bé đến mức mình không dám nghĩ đến?
- Ta có thể ra tay giúp ngươi đối phó Đại trưởng lão của Côn Lôn Sơn, nhưng ta nói cho ngươi biết, một khi ta ra tay, những người khác của Côn Lôn Sơn nhất định sẽ ra tay, nhưng người bọn hắn đối phó lại không phải chúng ta, mà là thủ hạ của ngươi, thực lực của những thủ hạ này của ngươi quá kém, căn bản không có khả năng là đối thủ của cường giả Côn Luân Sơn, mà ngươi cũng không nên trông cậy vào việc Lão Kim Kê bọn hắn ra tay giúp ngươi, bởi vì trừ phi ngươi muốn người trong thiên hạ đều biết ngươi là người trong Tiên Cung, công khai thân phận ngươi là một trong nhị thập bát tú của Tiên Cung, nếu không, bọn hắn ra tay, ngươi nhất định sẽ bạo lộ, tất cả mọi người đều liên tưởng đên quan hệ giữa ngươi và Tiên Cung, do đó suy đoán ra ở đây có cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh, mà Hoan Hỉ hòa thượng cũng sẽ đến tìm ta gây phiền toái!
- Đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý không để ý đến sống chết của thuộc hạ người thì ta ra tay ngược lại không sao cả!
Vương Xà đã nói rất rõ ràng với hắn rồi, hắn cũng biết mình đã không có lựa chọn, chỉ có thể đối mặt.
Hắn không thể hi sinh thủ hạ của mình, cũng không có khả năng dưới tình huống thế này công bố thân phận người của Tiên Cung với mọi người, bởi vì như vậy, ngược lại sẽ rước thêm càng nhiều phiền toái.
- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thì sao? !
Chu Báo trong lòng thầm nghĩ đến khả năng này, nhưng rất nhanh đã bị chính mình bác bỏ, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chính là tiên đạo đại trận, âm thầm sử dụng còn có thể, nhưng nếu đặt ra bên ngoài, khiến người khác biết mình hiểu được loại đại trận này, đây chẳng phải càng phiền toái hơn so với việc người khác biết mình có Thuần Dương pháp khí sao? Hơn nữa Lưỡng Nghi Vi Trần Trận này mình cũng vừa biết không bao lâu, còn không tính là hoàn toàn quen thuộc, nếu như muốn dùng thì chỉ sợ cần phải hỏi ý kiến Thanh Linh một chút.
- Thanh Linh, Thanh Linh, ngươi ở nơi nào, nhanh đi ra cho ta, ta biết rõ ngươi có thể nghe được, nhanh đi ra cho ta, ta gặp phải đại phiền toái rồi!
Chu Báo đóng cửa sổ lại, khoanh chân ngồi trên giường, chìm tâm thần vào trong Thanh Đăng, hô hoán một vị cố vấn khác của hắn.
Hắn muốn từ trên người vạn năm đại yêu Thanh Linh này tìm được một đối sách và biện pháp.
- Nháo cái gì chứ, ta không phải đã nói với ngươi, ta đang khôi phục nguyên khí a, không có chuyện đừng tới tìm ta!
Kêu lên một hồi lâu, thanh âm tràn đầy vẻ phàn nàn của Thanh Linh vang lên trong đầu hắn.
- Thế nào, gặp phải phiền toái gì?
Thời gian dần qua Thanh Đăng bốc lên, ánh mắt Chu Báo có chút lóe lên, so với trước kia, hình tượng hiện giờ của Thanh Linh tựa hồ đầy đặn hơn một chút, trước kia cả người tựa hồ như do sương mù tạo thành, vô cùng hư vô, hiện giờ đã chân thật hơn rất nhiều.
- Xem ra ngươi tu luyện mấy ngày này cũng không uổng phí a, khí tức so với trước kia thì tốt hơn nhiều!
- Nếu ngươi không đến quấy rầy ta thì khí tức của ta tốt hơn rồi!
Thanh Linh phàn nàn nói:
- Đừng nhiều lời nữa, nói đi, lại gây chuyện gì rồi hả? !
- Cái gì mà gây chuyện chứ !
Chu Báo nhếch miệng:
- Hiện giờ là phiền toái tới tìm ta đấy!
Trong khi nói chuyện, liền kể chuyện phát sinh gần đây một cách rõ ràng cho Thanh Linh nghe, Thanh Linh nghe xong trong mắt liên tục lóe dị sắc.
- Ngươi tên đầu gỗ này!
Vừa nghe xong, Thanh Linh chợt kì quái kêu một tiếng:
- Loại chuyện này ngươi cũng dám làm, chán sống rồi, nhàm chán rồi, không có chuyện gì lại đi đối đầu với đại phái? Ngươi ngốc à!
- Ngươi câm miệng, không phải ta ngốc, mà là bọn hắn muốn đối phó ta trước!
Chu Báo bất mãn kêu lên.
- Người ta chẳng qua chỉ là không lễ phép với ngươi thôi, ngươi lại giết mất Nhị trưởng lão của người ta, vài ngày không thấy, tính tình của ngươi thay đổi rồi à!
Thanh Linh quái thanh quái khí nói:
- Chuyện này ngươi tìm ta xử lý cái gì chứ, ta hiện giờ tu vị hủy hết, chỉ còn lại nguyên linh, vẫn còn trong khống chế của ngươi. căn bản một chút chiến lực cũng không có, cho dù ngươi kéo ta ra ngoài, ta cũng không giúp được ngươi ah!
- Ta đương nhiên không để ngươi giúp ta đối địch rồi, ta chỉ muốn hỏi một chút, có cách nào đối phó với Thuần Dương pháp khí không thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.