Thông Thiên Đại Thánh

Chương 114: Tu La Tru Tâm Bổng, chỗ tốt của Tiểu Báo Tử. (Hạ)

Xà Thôn Kình

11/03/2013

Thân hình Vương Xà rơi xuống như lá rụng, từ trên không trung mười trượng rơi xuống, rơi xuống rất từ từ, nhưng trong miệng phun ra vài vết máu tươi, trường kiếm của Lục Thiểu Du, lúc này đã rơi xuống mặt đất, ánh sáng trơn bóng như gương, giống như mặt băng, lộ ra hàn khí, sau khi thân hình của hắn rơi xuống đất, dừng một cái, thân thể không có đứng vững, có chút nghiêng về phía trước, lúc này mới đứng vững, sắc mặt trắng như tờ giấy, vẻ mặt và bộ dáng uể oải.

- Khuynh Thiên Tam Tuyệt Kiếm, Nhất Kiếm Tảo Thiên Hạ, đúng là danh bất hư truyền, bạch y Kiếm Thánh, cũng danh bất hư truyền, hắc hắc...

Vương Xà cười hắc hắc hai tiếng, sau đó che miệng ho khan kịch liệt, từ trong khe hở ngón tay có máu tươi tràn ra, làm cho người nhìn thấy hoảng hốt.

Lại nhìn Lục Thiểu Du, sau một kiếm, vẫn khí định thần nhàn đứng đó, trừ sắc mặt có chút tái nhợt ra, không có gì khác thường.

Hình như, thắng bại đã phân.

- Tu La Tru Tâm Bổng!

Lục Thiểu Du nhìn chằm chằm vào Vương Xà, dừng ngữ khí kẻ cả nói:

- Không thể tưởng được, chuyện kia, chính là ngươi làm!

- Là ta, khục, khục, khục, liên quan gì đến ngươi!

Vương Xà lấy tay che miệng, nhổ ra máu tươi, khóe miệng của hắn nhuộm đỏ máu, nhìn thấy thập phần dữ tợn.

Lục Thiểu Du nhíu mày, giống như muốn nói cái gì đó, rồi lại nhịn xuống, cái cằm có chút nhô lên, dùng ảnh mắt lạnh lùng nhìn Vương Xà.

Vương Xà cũng đứng đấy, thân thể có chút còng xuống, vẫn không nhúc nhích đứng ngăn ở giữa đường.

Tuy hiện giờ quan đạo đã bị hai người dày vò không còn hình dáng, chung quanh cũng không còn người nào, nhưng hắn vẫn đứng đấy, giống như không có việc gì.

- Vương Xà, ngươi đã bại, còn không mau tránh ra, chẳng lẽ ngươi muốn chết thật sao?

Nghĩa bạc vân thiên Kỷ Trung Đường dùng chân thúc ngựa, phóng ngựa tới trước, dừng lại song song với Lục Thiểu Du, quát lớn về phía Vương Xà.

Vương Xà cũng không để ý tới hắn, thậm chí cũng không nhìn hắn một cái, nói:

- Lục Thiểu Du, sao ngươi còn không ói máu, ngươi không ói máu, ta sẽ không đi!

Cái gì?



Sắc mặt mọi người ở đây khẽ biến, vừa rồi tất cả mọi người đều cho rằng Lục Thiểu Du toàn thắng, dù sao, bộ dáng của Lục Thiểu Du và Vương Xà hiện giờ kém nhau quá nhiều, dù là ai cũng cho rằng Vương Xà chịu thiệt thòi lớn, vừa rồi Vương Xà bị đánh rớt xuống, bị thương nặng vẫn ngăn chặn đường đi Minh Nghĩa Kinh Viện, mọi người còn khó hiểu, thậm chí cho rằng Vương Xà bị thua không nhận, đang chơi xấu, nhưng khi nói ra những lời này, mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía Lục Thiểu Du.

Sắc mặt của Lục Thiểu Dủ vốn tái nhợt đột nhiên ửng hồng, khẽ cau mày, không nói một lời.

- Phun, phun ra đi, phun thì phun đi, đang suy nghĩ cách hóa giải sao, nếu ngươi không phun máu ra, không thể nói trước nó sẽ làm ngươi bị thương, có thể nó sẽ làm bất lợi cho việc tu luyện của ngươi a, ta không hi vọng năm sau gặp lại ngươi, ta sẽ dùng một chiêu cức chó cũng đánh bại ngươi đâu.

Vương Xà cười tủm tỉm nói ra, ngữ khí càng ngày càng độc, giống như muốn câu dẫn một tiểu loli cởi đồ ra vậy.

- Phốc!

Lục Thiểu Du phun một bụm máu từ trong miệng ra, vẻ ửng hồng trên mặt thoái lui, sắc mặt vàng như nghệ, thân hình cũng lảo đảo, nếu không phải Kỷ Trung Đường đứng bên cạnh đỡ lấy hắn, nói không chừng hắn sẽ ngã xuống đất.

- Thế mới đúng, còn thích chơi cái gì tiêu sái chứ, còn muốn người ta nghĩ rằng ta đã bại dưới tay ngươi sao, đúng là...

Rốt cuộc Vương Xà lộ ra vẻ hài lòng, mở cái quạt trong tay ra, thản nhiên quay người, đi vào trong cửa thành Tần Lăng quận thành.

- Tốt rồi, Lục Thiểu Du, chúc ngươi cầu thân thành công, chờ ngươi cầu thân thành công, thời điểm tới đón tân nương, ta lại đánh một hồi, ai, rất lâu rồi không có đánh một trận thoải mái như vậy, còn thoải mái hơn đi dạo kỷ viện nhiều, rất thoải mái a!

Vương Xà duỗi người, cũng không để ý máu đen trong miệng, vẻ mặt thỏa mãn đi vào Tần Lăng quận thành, bộ dáng kia, giống như rất thoải mãn khi vừa đi từ trong kỷ viện ra!

- Phốc!

Lục Thiểu Du bên kia vừa mới trì hoãn được khí tức, lúc này nghe câu nói này làm phun máu ra, sau khi phun máu ra, thiếu chút nữa hắn đã ngất đi!

- Tên Vương Xà này, đúng là mõm chó không mọc được ngà voi mà!

Trên tháp cao, Mã Thiên Trường dùng một chưởng vỗ viên gạch trước mặt thành phấn vụn, hiển nhiên là bị những lời này của Vương Xà làm cho dở khóc dở cười.

- Cái miệng của tên Vương Xà này nổi danh là đê tiện, tổng đốc cần gì chấp nhặt với hắn chứ.

Quy lão ca cười cười, nói:

- Nhưng mà, Tu La Tru Tâm Bổng Pháp tái hiện trong tay hắn, như vậy, cái vụ án không có đầu mối kia, hiển nhiên phải tính trên đầu hắn, tiểu tử này sắp gặp phiền toái rồi!



- Đúng vậy a, đúng là phiền toái, nhưng mà, ai có thể xác định có phải hắn muốn làm ra kết quả này hay không?

Mã Thiên Trường vuốt chòm râu ngắn, như có điều suy nghĩ.

- Có lẽ!

Quy lão cũng cười cười, không hề trả lời.

... ... ...

... ...

...

Tiểu Báo Tử lẳng lặng nhìn đội ngũ Minh Nghĩa Kinh Viện vào thành, nhìn xem nhân sĩ giang hồ đang tản ra, đợi một lúc sau, mời từ từ ngồi dậy.

- Thiên Xà Liễm Tức Thuật đúng là thần diệu, lúc vận dụng, nằm ở cây, khí tức cả người sẽ dung hợp thành một thể với cái cây này, không làm cho người ta phát hiện!

Sau khi rời khỏi tán cây, vẻ mặt Tiểu Báo Tử lộ ra vẻ mỉm cười, vỗ vỗ lá vụn trên cây.

- Không thể tưởng được, lần này đến xem náo nhiệt, không ngờ lại có thu hoạch, một bộ bổng pháp và kiếm pháp, tuy có thể dễ dàng nhớ kỹ, ta có con mắt này, đúng là học quá nhanh a!

Tiểu Báo Tử không tự chủ được cho đôi mắt khôi phục bình thường.

- Đáng tiếc, chỉ có thể nhớ kỹ chiêu thức, nhưng cũng không biết tâm pháp, nhưng đã đủ rồi, Lục Thiểu Du thực sự không hổ danh Kiếm Thánh, trên phương diện tạo nghệ kiếm pháp lại siêu phàm nhập thánh như vậy, nhìn hắn múa kiếm, cũng có trợ giúp rất lớn cho kiếm pháp của ta, xem ra sau khi trở về phải bế quan, không biết sư phụ có đồng ý hay không!

Thiên Xà Liễm Tức Thuật!

Tên rất cổ quái, nhưng đó chính là một loại pháp môn liễm tức.

Khi sử dụng loại pháp môn này, khí tức cả người sẽ thu liễm, dù cho ngươi có vận nội khí thế nào, dù ngươi có làm ra động tác gì, khí tức của ngươi sẽ không tiết ra chút nào, thậm chí, động tác thân thể của ngươi cũng không phát ra tiếng gió, với thuật thu liễm này, cho dù là người có linh giác cường đại cũng khó có thể phát giác.

- Quá quỷ dị, không ngờ lại có bí kỹ quỷ dị như thế.

Trở lại ô gia, Tiểu Báo Tử một mình luyện công, lại đem Thiên Xà Liễm Tức Thuật vận dụng ra, kết quả vẫn làm cho hắn kinh hỉ như lúc trước, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật này, giống như luyện quái lực quyền với Huyết Vô Nhai, lúc vận dụng, còn có thể vận dụng với võ học khác, hơn nữa cũng không xung đột với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Đại Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook