Chương 183: Võ Doanh
Xà Thôn Kình
11/03/2013
Trong Võ Doanh tất nhiên cũng có người quản lý, mà người quản lý chỉ có một người gọi là Doanh Quản. Mỗi một vị Doanh Quản đều là cố định, vì họ là người triều đình hoặc là người trong quân đội. Lai lịch của những người này cũng rất phức tạp, có người là xuất thân từ các tông môn đại phái, có người người trước kia là một cao thủ võ lâm đã rửa tay gác kiếm, cũng có cao thủ nhất đẳng của quân đội .... đủ mọi loại người nhưng có một điểm thống nhất là những người này tu vi ít nhất phải đạt tới Đoán Cốt Giới Tứ phẩm.
Chỉ có thực lực như vậy mới có thể áp đảo được đại đa số các anh hùng hào kiệt kiệt ngạo trong võ lâm.
Dù sao, trong võ lâm giang hồ thì lấy thực lực vi tôn, nếu thực lực ngươi không đủ thì cho dù người dựa vào chức vị Doanh Quản áp chế được bọn họ nhưng lại không thể khiến họ tâm phục khẩu phục nên sẽ ngấm ngầm gây phiền toái cho người. Nói đơn giản nếu như trong Doanh có hai gia hoả đánh nhau, ngươi bảo bọn họ dừng tay nhưng họ không dừng thì phải làm sao? Tất nhiên là phải dùng vũ lực cưỡng ép họ tách ra. Nhưng nếu thực lực của hai người này đều mạnh hơn ngươi thì sao? Lúc đó ngươi cũng chỉ có thể giương mắt ếch ra mà nhìn. Cứ như vậy cho dù người ta không nói gì ngươi nhưng ngươi ở trong Võ Doanh cũng chắc khác gì bù nhìn, cho nên ở trong Võ Doanh, chỉ có người có võ nghệ cao cường mới có thể đảm nhiệm vị trí Doanh Quản.
Đương nhiên, cho dù Doanh Quản có võ nghệ cao cường tới mức nào, nắm giữ Võ Doanh khổng lồ ra sao thì ngươi cũng không có được quyền lợi hoàn toàn thống lĩnh cả Võ Doanh mà phải nghe theo lệnh của lĩnh quân chủ tướng. Chủ tướng cho ngươi đi hướng đông thì ngươi phải đi hướng đông, muốn ngươi đi về phía tây thì phải đi về phía tây, ngẫu nhiên cũng sẽ có ngươi quyền quyết đoán khi lâm trận nhưng lúc bình thường tuyệt đối sẽ không cho người bao nhiêu quyền lực.
Hiện tại Trung Hoà quân thành đã bị Báo Hoả Giáo chiếm lĩnh, là một quận của Càn Châu ở trong nội địa Đại Tấn quốc phát sinh sự việc như vậy thì đương nhiên không thể nào bỏ lơ được. Cho nên khi Trung Hoà quận thành vừa bị chiếm hạ thì cả Đại Tấn liền động, ngày thứ ba sau khi Trung Hoà quận thành bị chiếm thì đã bị quân đội của Đai Tấn bao vây vòng trong vòng ngoài chật như nêm cối.
Trong Đại Tấn đế quốc, Trung Hoà quận thành chi là một cái thành nhỏ nhưng lại nằm trong nội địa đế quốc lại không có bao nhiêu quân đội, thành trì cũng không có sông hào bảo vệ. Dựa vào những điều này thì bên trong có khoảng năm ngàn binh lính cũng đã không ít, chỉ cần phân phối chuẩn binh lực là có thể đánh hạ được.
Nhưng không ngờ, liên tiếp vài ngày mà quân đội của Đại Tấn lại tổn thất thảm trọng dưới tay của đám người Bái Hoả Giáo trong thành.
Đương nhiên, tổn thất nhưng không phải không có thu hoạch, thu hoạch lớn nhất là biết được địch nhân trong thành không nhiều lắm, nhưng lại có không ít cao thủ võ lâm, trong đó có hơn mười người tu vi đạt tới Tam phẩm. Cái này cũng không có gì, nhưng Tôn giả trẻ tuổi nhất của Bái Hoả Giáo là Tiểu Minh Vương cũng đang ở trong thành, hắn là một Bát phẩm cường giả a!
Tu vi đạt tới Bát phẩm đã hoàn toàn có thể bỏ qua ưu thế về nhân số.
Bởi vậy, sau khi tin tức này được xác nhận thì Chủ tướng là Lý Nguyên quyết đoán thu tay lại bao vây Trung Hoà quận thành chật như nêm cối chậm rãi đợi hậu viện. Đồng thời còn phái binh cầu viện lên triều đình, nói giỡn sao, hắn tuy là Chủ tướng, bên người cũng có cận vệ cao thủ nhưng bên đối phương lại có Bát phẩm cường giả, người ta muốn ám sát ngươi không phải dễ dàng sao? Bởi vậy trong mấy ngày chờ đợi viện quân này, tâm tình của hắn phi thường không tốt, có thể nói là một ngày dài như một năm. May mắn là đợi đến ngày thứ năm thì viện quân cũng là đảm bảo lớn nhất của hắn đã tới, bởi vì người tới chính là Vương Xà.
Hết thảy những điều này đều là Tiểu Báo Tử trên đường đi từ trong miệng người võ lâm biết được.
...
- Đám Bái Hoả Giáo này rốt cuộc là muốn làm gì? Đột nhiên lại đi đánh chiếm một cái tiểu thành như Trung Hoà quận thành làm gì? Nơi này cũng không phải yếu địa chiến lược trọng yếu gù, cũng không phải là trọng thành, vậy mà lại chiếm cứ hơn mười ngày còn để cho nhiều cao thủ tủ thử trong thành như vậy? Tập hợp những điều này lại thì có lẽ bọn chúng đang muốn tìm thứ gì đó rất quan trọng ở trong thành!
- Đúng vậy, bọn chúng rất có thể là đang tìm vật gì đó, hơn nữa còn là vật rất trọng yếu, nếu không thì bọn chúng cũng không cần chịu tổn thất lớn như vậy mà tới chiếm lĩnh một cái thành không có chút quan trọng gì như vậy!
Trong đại doanh của quân Đại Tấn, chủ tướng Lý Nguyên nhìn về phía Trung Hoà quân thành đang được phòng thủ kiên cố kia, kiên định nói:
- Cho nên, chúng ta không thể đợi thêm được nữa, mỗi một ngày qua đi là bọn hắn càng tiếp cận mục tiêu gần hơn, nếu tiếp tục như vậy thì cho dù cuối cùng chúng ta chiếm được thành cũng chẳng khác vì vô công!
Nói đến đây, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, sau cùng rơi lên người Vương Xà vẻ mặt tuấn tú ngồi bên cạnh đang vung vẩy cây quạt, hỏi:
- Vương thủ toạ, theo ngươi thì thế nào?
Vương Xà cười cười, xếp quạt lại, nói:
- Lần này ta tới đây là nghe theo sự điều khiển của tướng quân, nếu có chùyện gì thì tướng quân cứ phân phó là được, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nguyện ý vì Đại Tấn lập công!
"Ta nào dám ra lệnh cho ngươi đi làm việc chứ!" Trong lòng Lý Nguyên thầm nói một câu, hắn mặc dù đối với những tên nhân sĩ võ lâm biếng nhác này rất không vừa mắt nhưng Vương Xà không phải là nhân vật bình thường, bỏ qua thực lực Bát phẩm của Vương Xà không nói, chỉ đơn giản có thân phận thủ toạ của Thiên Long Đạo cũng đủ so với cái vị trí chủ tướng thống lĩnh đại quân của hắn rồi.
Cho nên, tới nay, trong nội tâm hắn rất mâu thuẫn, hắn vừa hi vọng Vương Xà nhanh tới để đảm bảo được an toàn của bản thân, lại sợ khi Vương Xà đến đây lại cậy vào võ công cao cường không nghe theo điều khiển của hắn. Hiện tại thấy Vương Xà hợp tác như vậy thì vô luận là thật hay giả vờ hắn cũng hết sức thoải mái.
- Thủ toạ quá lời rồi, Lý Nguyên ta có tài đức gì mà có thể ra lệnh cho thủ toạ chứ, ngày mai ta sẽ xua quân tấn công, đến lúc đó kính nhờ Vương thủ toạ thủ tại trung quân, chờ khi tên Tiểu Minh Vương xuất hiện là được. Dù sao ở đây chỉ có mỗi Vương thủ toạ ngươi có thể đối phó được với hắn.
Vương Xà gật gật đầu, đứng dậy hướng về Lý Nguyên hơi khom người, nói:
- Vương Xà lĩnh mệnh!
Chỉ có thực lực như vậy mới có thể áp đảo được đại đa số các anh hùng hào kiệt kiệt ngạo trong võ lâm.
Dù sao, trong võ lâm giang hồ thì lấy thực lực vi tôn, nếu thực lực ngươi không đủ thì cho dù người dựa vào chức vị Doanh Quản áp chế được bọn họ nhưng lại không thể khiến họ tâm phục khẩu phục nên sẽ ngấm ngầm gây phiền toái cho người. Nói đơn giản nếu như trong Doanh có hai gia hoả đánh nhau, ngươi bảo bọn họ dừng tay nhưng họ không dừng thì phải làm sao? Tất nhiên là phải dùng vũ lực cưỡng ép họ tách ra. Nhưng nếu thực lực của hai người này đều mạnh hơn ngươi thì sao? Lúc đó ngươi cũng chỉ có thể giương mắt ếch ra mà nhìn. Cứ như vậy cho dù người ta không nói gì ngươi nhưng ngươi ở trong Võ Doanh cũng chắc khác gì bù nhìn, cho nên ở trong Võ Doanh, chỉ có người có võ nghệ cao cường mới có thể đảm nhiệm vị trí Doanh Quản.
Đương nhiên, cho dù Doanh Quản có võ nghệ cao cường tới mức nào, nắm giữ Võ Doanh khổng lồ ra sao thì ngươi cũng không có được quyền lợi hoàn toàn thống lĩnh cả Võ Doanh mà phải nghe theo lệnh của lĩnh quân chủ tướng. Chủ tướng cho ngươi đi hướng đông thì ngươi phải đi hướng đông, muốn ngươi đi về phía tây thì phải đi về phía tây, ngẫu nhiên cũng sẽ có ngươi quyền quyết đoán khi lâm trận nhưng lúc bình thường tuyệt đối sẽ không cho người bao nhiêu quyền lực.
Hiện tại Trung Hoà quân thành đã bị Báo Hoả Giáo chiếm lĩnh, là một quận của Càn Châu ở trong nội địa Đại Tấn quốc phát sinh sự việc như vậy thì đương nhiên không thể nào bỏ lơ được. Cho nên khi Trung Hoà quận thành vừa bị chiếm hạ thì cả Đại Tấn liền động, ngày thứ ba sau khi Trung Hoà quận thành bị chiếm thì đã bị quân đội của Đai Tấn bao vây vòng trong vòng ngoài chật như nêm cối.
Trong Đại Tấn đế quốc, Trung Hoà quận thành chi là một cái thành nhỏ nhưng lại nằm trong nội địa đế quốc lại không có bao nhiêu quân đội, thành trì cũng không có sông hào bảo vệ. Dựa vào những điều này thì bên trong có khoảng năm ngàn binh lính cũng đã không ít, chỉ cần phân phối chuẩn binh lực là có thể đánh hạ được.
Nhưng không ngờ, liên tiếp vài ngày mà quân đội của Đại Tấn lại tổn thất thảm trọng dưới tay của đám người Bái Hoả Giáo trong thành.
Đương nhiên, tổn thất nhưng không phải không có thu hoạch, thu hoạch lớn nhất là biết được địch nhân trong thành không nhiều lắm, nhưng lại có không ít cao thủ võ lâm, trong đó có hơn mười người tu vi đạt tới Tam phẩm. Cái này cũng không có gì, nhưng Tôn giả trẻ tuổi nhất của Bái Hoả Giáo là Tiểu Minh Vương cũng đang ở trong thành, hắn là một Bát phẩm cường giả a!
Tu vi đạt tới Bát phẩm đã hoàn toàn có thể bỏ qua ưu thế về nhân số.
Bởi vậy, sau khi tin tức này được xác nhận thì Chủ tướng là Lý Nguyên quyết đoán thu tay lại bao vây Trung Hoà quận thành chật như nêm cối chậm rãi đợi hậu viện. Đồng thời còn phái binh cầu viện lên triều đình, nói giỡn sao, hắn tuy là Chủ tướng, bên người cũng có cận vệ cao thủ nhưng bên đối phương lại có Bát phẩm cường giả, người ta muốn ám sát ngươi không phải dễ dàng sao? Bởi vậy trong mấy ngày chờ đợi viện quân này, tâm tình của hắn phi thường không tốt, có thể nói là một ngày dài như một năm. May mắn là đợi đến ngày thứ năm thì viện quân cũng là đảm bảo lớn nhất của hắn đã tới, bởi vì người tới chính là Vương Xà.
Hết thảy những điều này đều là Tiểu Báo Tử trên đường đi từ trong miệng người võ lâm biết được.
...
- Đám Bái Hoả Giáo này rốt cuộc là muốn làm gì? Đột nhiên lại đi đánh chiếm một cái tiểu thành như Trung Hoà quận thành làm gì? Nơi này cũng không phải yếu địa chiến lược trọng yếu gù, cũng không phải là trọng thành, vậy mà lại chiếm cứ hơn mười ngày còn để cho nhiều cao thủ tủ thử trong thành như vậy? Tập hợp những điều này lại thì có lẽ bọn chúng đang muốn tìm thứ gì đó rất quan trọng ở trong thành!
- Đúng vậy, bọn chúng rất có thể là đang tìm vật gì đó, hơn nữa còn là vật rất trọng yếu, nếu không thì bọn chúng cũng không cần chịu tổn thất lớn như vậy mà tới chiếm lĩnh một cái thành không có chút quan trọng gì như vậy!
Trong đại doanh của quân Đại Tấn, chủ tướng Lý Nguyên nhìn về phía Trung Hoà quân thành đang được phòng thủ kiên cố kia, kiên định nói:
- Cho nên, chúng ta không thể đợi thêm được nữa, mỗi một ngày qua đi là bọn hắn càng tiếp cận mục tiêu gần hơn, nếu tiếp tục như vậy thì cho dù cuối cùng chúng ta chiếm được thành cũng chẳng khác vì vô công!
Nói đến đây, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, sau cùng rơi lên người Vương Xà vẻ mặt tuấn tú ngồi bên cạnh đang vung vẩy cây quạt, hỏi:
- Vương thủ toạ, theo ngươi thì thế nào?
Vương Xà cười cười, xếp quạt lại, nói:
- Lần này ta tới đây là nghe theo sự điều khiển của tướng quân, nếu có chùyện gì thì tướng quân cứ phân phó là được, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nguyện ý vì Đại Tấn lập công!
"Ta nào dám ra lệnh cho ngươi đi làm việc chứ!" Trong lòng Lý Nguyên thầm nói một câu, hắn mặc dù đối với những tên nhân sĩ võ lâm biếng nhác này rất không vừa mắt nhưng Vương Xà không phải là nhân vật bình thường, bỏ qua thực lực Bát phẩm của Vương Xà không nói, chỉ đơn giản có thân phận thủ toạ của Thiên Long Đạo cũng đủ so với cái vị trí chủ tướng thống lĩnh đại quân của hắn rồi.
Cho nên, tới nay, trong nội tâm hắn rất mâu thuẫn, hắn vừa hi vọng Vương Xà nhanh tới để đảm bảo được an toàn của bản thân, lại sợ khi Vương Xà đến đây lại cậy vào võ công cao cường không nghe theo điều khiển của hắn. Hiện tại thấy Vương Xà hợp tác như vậy thì vô luận là thật hay giả vờ hắn cũng hết sức thoải mái.
- Thủ toạ quá lời rồi, Lý Nguyên ta có tài đức gì mà có thể ra lệnh cho thủ toạ chứ, ngày mai ta sẽ xua quân tấn công, đến lúc đó kính nhờ Vương thủ toạ thủ tại trung quân, chờ khi tên Tiểu Minh Vương xuất hiện là được. Dù sao ở đây chỉ có mỗi Vương thủ toạ ngươi có thể đối phó được với hắn.
Vương Xà gật gật đầu, đứng dậy hướng về Lý Nguyên hơi khom người, nói:
- Vương Xà lĩnh mệnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.