Chương 37: Kết Thúc Rồi?
HT Ngọc Lan
25/08/2023
Long Vọng liền nhìn xuống thì thấy Atsuko đã ngủ trên tay mình từ bao giờ. Hắn ta thở dài ngửa lưng ra phía sau ghế.
" cạch " tiếng mở cửa, mở ra Long Vuốt bước vào, mặt mài và cả áo lấm lem máu.
" xử lí xong rồi à?, nhanh nhỉ " Long Vọng quay sang nhìn và nói
" Dạ...bọn ranh đấy, xử lí khá nhanh...với lại chúng ta chắc sẽ còn một trận chiến nữa đó ạ " Long Vuốt cúi người nói
" hmmm...chuẩn bị đi, chiến trận này xong rồi về " Long Vọng cử động khớp cổ, có vẻ khá mệt mỏi.
" Long Ưng...chú mua giúp anh ly cà phê " hắn ta, ngáp phẩy phẩy tay về phía Long Ưng nói
" Dạ..."
" Long, áo tôi mua cho cậu này " Tử Uy lụt lọi trong túi xách, lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng.
" Trời khá tối, nên tôi chỉ có thể mua cho cậu một chiếc áo sơ mi với quần tây đen cả giày nữa này, cậu thay đi "
Long Vọng chụp lấy, gỡ tay của Atsuko đang câu cổ mình nhẹ nhàng đặc xuống sofa. Hên con bé đã ngủ rồi nên di chuyển nó cũng dễ hơn lúc thức.
Hắn cầm lấy áo quần và giày đứng dậy bước ra ngoài.
" anh..anh đi đâu vậy "
Long Vọng khựng lại nhếch cười nói " đi thay đồ, phu nhân có muốn thay chung với anh không "
Cô đỏ mặt, la lớn " Chả thèm "
Long Vọng cười hả hả, bước ra ngoài.
Bên này
" hmmm...mặc sơ mi trắng là thích hợp nhất " Long Vọng chỉnh quần áo lại, xoăn tay áo lên để lộ ra hình xăm cá koi đen chảy dài hết cả tay. Khi đã xong liền bước đi đến phòng Nguyệt Nhi, đồng thời bắt gặp bọn lúc nảy, lần này không còn đi năm thằng như lúc nảy nữa, mà có thể là gấp đôi, không hơn thế nữa, cầm rất nhiều cây mã tấu ùng ùng đi vào bệnh viện.
" ha...tới nhanh nhỉ " Long Vọng rút bộ đàm ra và nói
" Tới rồi...đưa phu nhân đến phòng bệnh khác đi, tránh để phu nhân thấy máu me "
Khi nói xong liền bước theo đám đó, bộ đàm đột nhiên có tiếng nói vang lên, Long Vọng liền đứng lại giơ lên nói
" Chuyện gì "
" báo cáo...đã xử lý xong rồi ạ, thiệt hại không, xác hiện tại đang được thiêu, còn việc gì nữa không ạ "
" hmmm...rất tốt...hmmm các chú đến đường xxx...bao vây hết khu vực này cho tôi, đứa nào cầm mã tấu bước ra khỏi khu vực này thì giết"
" Vâng, chúng tôi tới liền "
Long Vọng cất bộ đàm vào túi. Bước theo bọn chúng, thấy bọn chúng đang đi thang máy, Long Vọng cũng chạy vội lại đi nhờ. Khi bọn chúng thấy hắn liền đề cao cảnh giác, nghiên người nhường một vị trí nào đó trong thang máy. Bọn chúng hình như không biết, đang đứng kế kẻ không nên đụng chạm. Long Vọng bước vào đứng sát ở phía sau.
" Đại ca, nghe nói có một tên dám đánh cậu Hejime, con trai của Lão Đại đấy " tên này nói tiếng trung, có lẽ là tên phiên dịch thay thế cho Hejime.
" ừ...nay Lão Đại đích thân đến đây, thì chắc chắn tên đó sẽ chết không toàn thây "
Vô tình cuộc đội thoại đó loạt vào tai Long Vọng, hắn ta cười thầm để xem bọn chúng sẽ nói gì tiếp.
" Theo như mô tả của cậu Hejime, thì tên đã ra lệnh cho người đánh cậu, có một đôi mắt đỏ như máu, thân trước xăm rất nhiều hình xăm kì lạ, hình xăm này hình như không phải ở tổ chức của chúng ta, có một vết sẹo ở chân mày trái dù không lớn nhưng rất dễ nhận biết, tên đó là người Trung Đông "
" hình như tao thấy ở đâu rồi đấy "
" chúng ta chưa gặp tên đó lần nào kia mà...ừm hình như gặp đâu rồi thì phải "
Long Vọng vừa nghe vừa đếm nhẩm số người trong thang máy " hmmm...7 người à..đều cầm mã tấu...không gian hẹp...di chuyển khó đây "
Bọn chúng bất giác quay người lại nhìn Long Vọng.
" Tên..tên..đó phải không..." hai tên đó ấp úng vừa nhìn Long Vọng vừa nói
" haizzz, bị phát hiện rồi " không để cho bọn chúng chủ động. Hắn liền đạp mạnh tên đang đứng cạnh mình, để tạo không gian để di chuyển.
" là nó " hai tên kia hét lớn bằng tiếng nhật
Cuộc chiến nổ ra trong thang máy. Vừa đạp tên kia ra, đồng thời cũng giật được trên tay tên đó cây mã tấu. Bọn chúng lao đến như rùi nhặng, không thể nghĩ ngơi. Lao nhanh đến, kèm với không gian hẹp, một thân một mình nên chỉ có thể phòng thủ.
Long Vọng đưa cây mã tấu lên cao, đỡ lấy những cây mã tấu khác đang vung đến phía hắn.
Nếu giữ tư thế như thế này quài thì không phải là cách hay. Long Vọng lợi thế về chiều cao, đạp thật mạnh một tên đứng ngoài rìa, tên đó ngã xuống, làm vướn chân cho bọn còn lại. Đồng thời hắn cũng túm lấy cổ áo tên đã tặng hắn cây mã tấu ra để làm lá chắn. Bọn kia phản ứng không kịp suy nghĩ, tay nhanh hơn não, vung mã tấu chém vào người cùng phe. Tên kia học máu, thở hổn hển.
" hmmm...ăn thịt đồng loại sao? "
" m* nó, thằng chó...." tên kia la lớn lao đến. Long Vọng liền đẩy xác của tên này qua phía bọn chúng. Trùng hợp thang máy cũng mở ra, tạo ra lối thoát trong gang tấc cho hắn.
Khi ra tới bên ngoài thì gặp cả bọn còn lại của bọn chúng, đang đứng trước cửa phòng Nguyệt Nhi. Bọn kia quay sang thì thấy Long Vọng đang cầm mã tấu kèm theo dáng người như mô tả của Hejime, bọn chúng liền ngưng đập cửa mà tiến lại phía hắn.
" chật....sao trùng hợp vậy " hắn ta khởi động tay chân tại chổ, chuẩn bị cho cuộc chiến đang sắp xảy ra.
Bọn trong thang máy cũng đi ra. Chặn hết hai đầu, khiến cho hắn không còn đường nào để thoát.
Một lão già vỗ tay bước ra phía trước, mặt đối mặt với hắn.
" mày là cái thằng ra lệnh đánh con tao đúng không?, không nói cũng đủ hiểu rồi, một cánh tay 2 triệu yên, cái đầu thì 5 triệu yên, cả đôi thì 10 triệu yên " lão già kia hét lớn. Đám đông đồng thời cũng lao cùng lúc đến phía Long Vọng.
Có vài thằng rất nhanh lao đến, khi nghe lão già đấy ra giá từng bộ phận của mình, lao đến như những con hổ đói khi thấy mồi vậy.
Long Vọng liền đạp bọn đó ra, để tạo không gian di chuyển, vung mã tấu lên chém thật nhanh vào mặt tên đó, một đường bị gạch lộ lên, tên đó ôm mặt la lên. Vừa chém tên này xong thì tên còn lại cũng nhào đến, Long Vọng nắm lấy tóc tên đó giật lên, để lộ phần cổ không chút phòng bị, hắn ta cầm mã tấu khứa thật mạnh vào cổ tên đó, máu văng lên mặt và khắp chiếc áo sơ mi trắng của hắn.
" chật...lại dơ nữa rồi "
Cảnh tượng cứ như hắn đang khứa cổ gà vậy, liền đạp tên xấu số sang một bên, mấy tên còn lại cũng e dè, lực chọn không lao lên từng thằng mà lao lên cùng một lúc.
" bốn thằng luôn sao...có phải hơi nhiều không..." hắn ta nở nụ cười nói
Bốn tên lao đến, vung mã tấu lên cao chém xuống, nhưng hụt vô tình tạo cơ hội cho hắn.
Hắn ta né sang một bên, chém thẳng vào tên đang đứng gần hắn, một nhát một đứt cả cánh tay. Tên đó đau đớn lùi lại, ba tên còn lại thấy vậy liền nhào tới, quơ mã tấu loạn xạ, làm cho hắn khá khó chịu.
" múa cua còng đấy à?, nhìn tụi mày chả khác thằng hề "
Hắn ta đỡ lấy mã tấu bằng tay, máu nhĩu xuống sàn, giật mạnh tên đó ra đằng sau, chặt đứt cánh tay đang cầm vũ khí của tên đó. Tên đó ngã nhào về phía sau, máu văng ra khắp sàn. Nhìn cảnh tượng rất hãi hùng, hai tên còn lại không còn lao về một phía nữa mà tách sang hai hướng.
" hmmm..thông minh đấy..." Hắn ta nỡ nụ cười đầy quái dị nói
Lao về hai phía thế này Long Vọng chết chắt, nhưng không hắn ta chạy lại một phía, tránh đòn của tên đó liền giật tay tên đó ra đằng sau. Tên kia do bị khuất tầm nhìn bởi Long Vọng, cũng lao tới cùng lúc với tên kia nhưng nào ngờ chính vì bị khuất ấy mà tên đó bị chính lưỡi đao của tên kia đâm thẳng vào người khụy xuống. Cùng lúc mã tấu của tên này đâm ngược lại tên kia. Hai đứa chết trong tư thế ôm nhau đầy thấm thiết.
" hmm...cái này nên là gậy đập lưng ông hay là một mũi tên chúng hai con nhạn nhỉ...hmm câu nào cũng hay "
" Vô dụng...vô dụng...đám đông tụi bây, có một thằng cũng không xử được là sao? " lão già kia tức giận la lớn.
" Lão Đại, coi chừng đằng sau " Long Duệ ở phía sau lão ta thét lớn.
Long Vọng chưa kịp quay người lại, thì
" đùng " tiếng súng vang lên bắn thẳng vào ngực Long Vọng.
Hắn ta ôm ngực ho sặt xụi, máu chảy ra từ miệng hắn, nhĩu xuống áo sơ mi. Hắn ta do đau đớn, choáng váng không đứng vững, liền lùi lại đứng dựa vào tường, nhiền về phía sau thì
" Gi??....khụ khụ.." Long Vọng hắn ta nói tên ai đó thì liền ho lớn.
" Long...Long Vọng.... " tên cầm súng bắn hắn ta liền lên tiếng.
Gi chạy đến đỡ lấy hắn ta và nói " Sao cậu lại ở đây chứ....trời ơi tôi làm gì thế này "
" em trai, em tới đúng lúc lắm...kết liễu tên đấy đi Gi "
" chết tiệt..." Long Duệ cau mày rút súng ra bắn về phía lão già kia.
" Đùng " " Đùng " từng loạt đạn bay tới, bắn thẳng vào hai chân của lão. khiến cho lão phải khụy xuống la lên.
" Lão Đại, đang bị thương các cậu mau đến giúp đi nhanh lên " Long Duệ thét lớn vào bộ đàm.
Lúc này, ở trên sân thượng.
" Gì?, Lão Đại bị thương sao?, bắn ngay ở ngực luôn à, chết tiệt " Long Hầu la lớn vào bộ đàm.
" anh ấy bị bắn vào ngay ngực luôn sao? " Nguyệt Nhi nói bổng chốc run rẩy, đợt trước cô tặng cho hắn một phát súng ngay ngực xém chút nữa hắn đã chết, vẫn chưa kịp hồi phục bây giờ lại gánh thêm một lần nữa, liệu hắn ta có thoát khỏi không.
Long Hầu và Long Vuốt lật tức chạy xuống, nhưng Long Ưng phải ở lại để bảo vệ cô đề phòng có chuyện bất trắc.
Bên này
Long Vọng thở hổn hển ôm ngực nói " Đưa tôi đến phòng phẩu thuật nhanh đi. Nếu chú không muốn nằm cùng chết với tôi, lâu quá không gặp trình bắn súng lợi hại hơn xưa rồi "
Gi bổng chốc đỏ hoe mắt, cổng hắn lên vừa chạy vừa nói " Đừng đùa nữa, tôi và cậu mới vừa gặp lại, đừng để tôi phải thăm người âm dương cách biệt đâu..."
" ha...sợ rồi à...tôi đây cũng xém đi vài lần rồi, nhưng không biết lần này có thoát không " hắn vừa nói dứt liền đọc một loạt chữ ra. Không phải tiếng Trung Đông cũng chả phải Anh hay Nhật. Hình như hắn ta đang niệm bùa chú gì đấy. Vừa đọc xong liền ngất đi trên vai Gi.
" Này...này...tĩnh lại đi, đừng ngủ mà, tôi xin cậu đấy....Long Vọng " Gi hét lên.
Tiếng hét rất lớn, lọt qua tai của Long Hầu, Long Hầu vừa bước xuống thì thấy Long Duệ vừa bắn vừa đánh tay đôi với những tên đó.
Long Hầu và Long Vuốt liền rút súng ra hổ trợ cho Long Duệ. Khi đã giải quyết xong, tên lão già kia bị Long Duệ bắn vào hai chân bây giờ chỉ nằm lết chường bò đi.
Long Duệ định kết liễu lão ta nhưng bị Long Hầu ngăn lại nói " Khoan đã, giữ mạng của lão ta trước đi, bây giờ ta nên đi xem tình hình của Lão Đại như thế nào đã "
Nhận lại là sự im lặng không nói của của Long Duệ, Long Hầu cảm thấy kì lạ liền kéo người Long Duệ về phía sau thì, thấy gương mặt đang giận dữ nhưng kèm theo đôi mắt đỏ hoe sắp khóc của hắn. Cũng đúng, hắn tận mắt chứng kiến, người cưu mang dạy dỗ hắn từ lúc nhỏ, nằm gục xuống ngay trước mặt hắn.
" Bây giờ không phải là lúc anh khóc đâu, mau đi xem Lão Đại thế nào đi " Long Hầu dù cũng rất muốn khóc nhưng vẫn cố kìm nén lại cảm xúc, gắng gượng nói thành lời
" Long Vuốt, cậu ở lại trong chừng lão này, tôi và anh Duệ đi xem tình hình của Lão Đại " vừa nói vừa chạy đến thang máy. Nơi Long Vọng gây chiến với bọn chúng, máu văng lên hết thang máu rất rõ rệt, còn có cái xác lúc nảy bị Long Vọng lấy làm lá chắn.
Khi bước vào trong, Long Duệ như muốn sụp đổ. Liền ngồi xổm xuống ôm đầu nói " Tôi đến trể rồi Lão Đại, tôi xin lỗi...không ngờ anh lại bị bọn chúng đánh ở trong này, tôi xin lỗi...." giọng nói bổng chốc nghẹn đi
Long Hầu ngồi xuống cạnh Long Duệ nói " anh đừng tự trách mình nữa...Lão Đại từng nói dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng phải giữ bình tĩnh...anh quên rồi à "
Long Duệ đứng dậy lao nước mắt nói " Tôi biết rồi...."
Bên này
Long Ưng cứ đi qua đi lại, khiến cho Nguyệt Nhi càng thêm lo lắng, cô liền bước đến cánh cửa định đi xuống thì
" Cô đi đâu vậy, muốn chết hay sao mà đi xuống dưới " Long Ưng quay người lại nói
" Cậu có đem theo súng không..." Nguyệt Nhi đứng lại quay sang hỏi
" ừm...có mà chi vậy "
" Đưa cho tôi...đưa đây " thấy sự lưỡng lự của Long Ưng cô thét lớn.
Long Ưng cau mày liền đưa khẩu súng cho cô. Cô cầm lấy và đi xuống
" Này...này...cô đi đâu vậy " Long Ưng chạy theo.
Long Ưng túm lấy cánh tay nói " Cô điên à, muốn Lão Đại giết tôi hay sao mà cô thích liều mạng vậy hả "
" chắc cậu cũng thấy clip ấy rồi nhỉ?, trình bắn súng của tôi không thua gì cậu đâu, nên buông tay ra " Nguyệt Nhi khựng lại sầm mặt nói
Long Ưng bất giác buông tay, cảm thấy lời nói của Nguyệt Nhi rất giống Long Vọng, nữa đùa nữa thật, quái gỡ khó hiểu nhưng rất đáng sợ mưu mô.
Cô và Long Ưng chạy xuống tầng 3, nơi nổ ra chiến. Khi tới nơi chỉ thấy xác và xác, máu me văng hết lên tường máu chảy đầy sàn. Cảnh tượng nhìn rất kinh dị.
" Long Vuốt, cậu đứng ở đó làm gì vậy " Nguyệt Nhi đi xuống thấy Long Vuốt đang đứng dựa vào tường hút thuốc.
" dạ..,thưa phu nhân, tôi đứng canh giữ lão này ạ " Long Vuốt giật mình, xém làm rớt điếu thuốc.
Nguyệt Nhi bước tới gần hỏi " Lão Đại bây giờ đang ở đâu "
" dạ..Lão đại hình như đang ở tầng dưới, còn chính xác ở đâu thì tôi không biết "
Nguyệt Nhi khi được câu trả lời liền bước vội đến thang máy gần đó. Thang máy mở cửa ra, cô giật mình vì cuộc chiến không phải bắt đầu từ bên ngoài, mà là trong thang máy, máu me và vết tích sô xác hiện lên rõ rệt. Long Ưng cũng chẳng kém gì cô, khi thấy cảnh tượng trước mắt như muốn chết lặng. Hai người họ tưởng đây là những vết máu của Long Vọng, nên vẻ mặt người nào người nấy thất thần sầu não. Nhưng nào có ngờ, anh nhà lại là người gây ra những thứ ấy.
Bên này
Gi cõng Long Vọng chạy một mạch đến chổ những người bác sĩ nhật, trời cũng sắp khuya, bọn họ đang đứng chụm lại nhàn nhã uống cà phê, uống xong là chuẩn bị tan làm.
" Cậu Gi?, sao cậu lại ở đây...cậu không khỏe ở đâu à " một tên trong số đó thốt lên
" Mau chữa trị cho người này nhanh lên, nếu như người này không sống thì ta sẽ giết các ngươi " Gi hổn hển nói
" dạ..dạ..chúng tôi làm liền ngay, cậu Gi có thể cho biết người này bị gì không ạ "
Gi ngồi xổm xuống đặc hắn lên ghế ngồi, lộ ra một vệt máu to ước trước ngực. Cơ thể dần như tái mét đi, vì mất máu.
" Người này bị đạn bắn vào ngực, các ngươi làm sao đó làm, bằng mọi cách cho người này sống hiểu không "
" Dạ...dạ..đưa người này đến phòng phẫu thuật đi nhanh lên "
Bọn họ đặc hắn lên băng ca đẩy vào phòng phẩu thuật.
" Cậu Gi, anh có muốn vào xem cuộc phẫu thuật này không "
" Ừm..." Gi gật đầu định bước vào
" Đùng đùng " những loạt đạn bắn sượt ngang qua đầu Gi, khoảng cách còn một chút nữa thôi là sẽ có thêm một người nằm xuống, kiểu bắn này cứ như là cảnh cáo điều gì đấy.
Long Duệ và Long Hầu bước đến, chĩa súng vào người Gi.
Gi giơ tay đầu hàng nói " Tôi không biết...tôi không cố ý...tôi xin lỗi "
" Ha?, mày bắn cho đã xong rồi mày xin lỗi?, hay là tao bắn mày rồi tao xin lỗi được không? " Long Duệ vừa nói vừa run run người chĩa súng vào người Gi.
" Đủ rồi, có dừng lại không hả? " Nguyệt Nhi bước đến nói lớn.
" Phu Nhân " Long Duệ và Long Hầu cúi người nói, đồng thời Long Duệ cũng buông súng xuống.
" Phu nhân?, cái tên này có vợ từ khi nào chứ, nếu có mà đám cưới này nọ chả gửi thiệp gì hết " Gi bất ngờ nói thầm
" Lão Đại thế nào rồi " Nguyệt Nhi bước tới gần hỏi
" dạ...chuyện này..." Long Duệ ấp úng nói
" Đến tình hình của Lão Đại mà cậu còn không biết?, vậy mà vẫn cố gây sự, là một thuộc hạ, là một người bảo vệ chủ nhân, vậy mà tình hình hiện tại của Lão Đại mà còn biết thì các cậu còn xứng đáng theo Lão Đại nữa không " Nguyệt Nhi tức giận quát lớn
" Chúng tôi xin lỗi, thưa phu nhân " Long Duệ và Long Hầu cúi người nói
" ừm...đúng là vợ của Long Vọng, bản lĩnh uy quyền thật " Gi cười nói thầm
" Cậu ấy đang được phẩu thuật ở bên trong " Gi liền nói
Nguyệt Nhi xoay qua, bước lại gần Gi, đạp hắn ngã ngửa ra sau ghế đưa súng lên đầu hắn và nói " Đừng thấy nảy giờ tôi không nói đến chú là chú nghĩ mình thoát rồi nhé?, nếu như anh Long không tĩnh lại thì đừng trách tôi phụ nữ sao lại tàn ác "
Nguyệt Nhi đứng lên, liền nhớ ra gì đó liền hỏi " Tử Uy và bọn nhóc đâu rồi "
" cạch " tiếng mở cửa, mở ra Long Vuốt bước vào, mặt mài và cả áo lấm lem máu.
" xử lí xong rồi à?, nhanh nhỉ " Long Vọng quay sang nhìn và nói
" Dạ...bọn ranh đấy, xử lí khá nhanh...với lại chúng ta chắc sẽ còn một trận chiến nữa đó ạ " Long Vuốt cúi người nói
" hmmm...chuẩn bị đi, chiến trận này xong rồi về " Long Vọng cử động khớp cổ, có vẻ khá mệt mỏi.
" Long Ưng...chú mua giúp anh ly cà phê " hắn ta, ngáp phẩy phẩy tay về phía Long Ưng nói
" Dạ..."
" Long, áo tôi mua cho cậu này " Tử Uy lụt lọi trong túi xách, lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng.
" Trời khá tối, nên tôi chỉ có thể mua cho cậu một chiếc áo sơ mi với quần tây đen cả giày nữa này, cậu thay đi "
Long Vọng chụp lấy, gỡ tay của Atsuko đang câu cổ mình nhẹ nhàng đặc xuống sofa. Hên con bé đã ngủ rồi nên di chuyển nó cũng dễ hơn lúc thức.
Hắn cầm lấy áo quần và giày đứng dậy bước ra ngoài.
" anh..anh đi đâu vậy "
Long Vọng khựng lại nhếch cười nói " đi thay đồ, phu nhân có muốn thay chung với anh không "
Cô đỏ mặt, la lớn " Chả thèm "
Long Vọng cười hả hả, bước ra ngoài.
Bên này
" hmmm...mặc sơ mi trắng là thích hợp nhất " Long Vọng chỉnh quần áo lại, xoăn tay áo lên để lộ ra hình xăm cá koi đen chảy dài hết cả tay. Khi đã xong liền bước đi đến phòng Nguyệt Nhi, đồng thời bắt gặp bọn lúc nảy, lần này không còn đi năm thằng như lúc nảy nữa, mà có thể là gấp đôi, không hơn thế nữa, cầm rất nhiều cây mã tấu ùng ùng đi vào bệnh viện.
" ha...tới nhanh nhỉ " Long Vọng rút bộ đàm ra và nói
" Tới rồi...đưa phu nhân đến phòng bệnh khác đi, tránh để phu nhân thấy máu me "
Khi nói xong liền bước theo đám đó, bộ đàm đột nhiên có tiếng nói vang lên, Long Vọng liền đứng lại giơ lên nói
" Chuyện gì "
" báo cáo...đã xử lý xong rồi ạ, thiệt hại không, xác hiện tại đang được thiêu, còn việc gì nữa không ạ "
" hmmm...rất tốt...hmmm các chú đến đường xxx...bao vây hết khu vực này cho tôi, đứa nào cầm mã tấu bước ra khỏi khu vực này thì giết"
" Vâng, chúng tôi tới liền "
Long Vọng cất bộ đàm vào túi. Bước theo bọn chúng, thấy bọn chúng đang đi thang máy, Long Vọng cũng chạy vội lại đi nhờ. Khi bọn chúng thấy hắn liền đề cao cảnh giác, nghiên người nhường một vị trí nào đó trong thang máy. Bọn chúng hình như không biết, đang đứng kế kẻ không nên đụng chạm. Long Vọng bước vào đứng sát ở phía sau.
" Đại ca, nghe nói có một tên dám đánh cậu Hejime, con trai của Lão Đại đấy " tên này nói tiếng trung, có lẽ là tên phiên dịch thay thế cho Hejime.
" ừ...nay Lão Đại đích thân đến đây, thì chắc chắn tên đó sẽ chết không toàn thây "
Vô tình cuộc đội thoại đó loạt vào tai Long Vọng, hắn ta cười thầm để xem bọn chúng sẽ nói gì tiếp.
" Theo như mô tả của cậu Hejime, thì tên đã ra lệnh cho người đánh cậu, có một đôi mắt đỏ như máu, thân trước xăm rất nhiều hình xăm kì lạ, hình xăm này hình như không phải ở tổ chức của chúng ta, có một vết sẹo ở chân mày trái dù không lớn nhưng rất dễ nhận biết, tên đó là người Trung Đông "
" hình như tao thấy ở đâu rồi đấy "
" chúng ta chưa gặp tên đó lần nào kia mà...ừm hình như gặp đâu rồi thì phải "
Long Vọng vừa nghe vừa đếm nhẩm số người trong thang máy " hmmm...7 người à..đều cầm mã tấu...không gian hẹp...di chuyển khó đây "
Bọn chúng bất giác quay người lại nhìn Long Vọng.
" Tên..tên..đó phải không..." hai tên đó ấp úng vừa nhìn Long Vọng vừa nói
" haizzz, bị phát hiện rồi " không để cho bọn chúng chủ động. Hắn liền đạp mạnh tên đang đứng cạnh mình, để tạo không gian để di chuyển.
" là nó " hai tên kia hét lớn bằng tiếng nhật
Cuộc chiến nổ ra trong thang máy. Vừa đạp tên kia ra, đồng thời cũng giật được trên tay tên đó cây mã tấu. Bọn chúng lao đến như rùi nhặng, không thể nghĩ ngơi. Lao nhanh đến, kèm với không gian hẹp, một thân một mình nên chỉ có thể phòng thủ.
Long Vọng đưa cây mã tấu lên cao, đỡ lấy những cây mã tấu khác đang vung đến phía hắn.
Nếu giữ tư thế như thế này quài thì không phải là cách hay. Long Vọng lợi thế về chiều cao, đạp thật mạnh một tên đứng ngoài rìa, tên đó ngã xuống, làm vướn chân cho bọn còn lại. Đồng thời hắn cũng túm lấy cổ áo tên đã tặng hắn cây mã tấu ra để làm lá chắn. Bọn kia phản ứng không kịp suy nghĩ, tay nhanh hơn não, vung mã tấu chém vào người cùng phe. Tên kia học máu, thở hổn hển.
" hmmm...ăn thịt đồng loại sao? "
" m* nó, thằng chó...." tên kia la lớn lao đến. Long Vọng liền đẩy xác của tên này qua phía bọn chúng. Trùng hợp thang máy cũng mở ra, tạo ra lối thoát trong gang tấc cho hắn.
Khi ra tới bên ngoài thì gặp cả bọn còn lại của bọn chúng, đang đứng trước cửa phòng Nguyệt Nhi. Bọn kia quay sang thì thấy Long Vọng đang cầm mã tấu kèm theo dáng người như mô tả của Hejime, bọn chúng liền ngưng đập cửa mà tiến lại phía hắn.
" chật....sao trùng hợp vậy " hắn ta khởi động tay chân tại chổ, chuẩn bị cho cuộc chiến đang sắp xảy ra.
Bọn trong thang máy cũng đi ra. Chặn hết hai đầu, khiến cho hắn không còn đường nào để thoát.
Một lão già vỗ tay bước ra phía trước, mặt đối mặt với hắn.
" mày là cái thằng ra lệnh đánh con tao đúng không?, không nói cũng đủ hiểu rồi, một cánh tay 2 triệu yên, cái đầu thì 5 triệu yên, cả đôi thì 10 triệu yên " lão già kia hét lớn. Đám đông đồng thời cũng lao cùng lúc đến phía Long Vọng.
Có vài thằng rất nhanh lao đến, khi nghe lão già đấy ra giá từng bộ phận của mình, lao đến như những con hổ đói khi thấy mồi vậy.
Long Vọng liền đạp bọn đó ra, để tạo không gian di chuyển, vung mã tấu lên chém thật nhanh vào mặt tên đó, một đường bị gạch lộ lên, tên đó ôm mặt la lên. Vừa chém tên này xong thì tên còn lại cũng nhào đến, Long Vọng nắm lấy tóc tên đó giật lên, để lộ phần cổ không chút phòng bị, hắn ta cầm mã tấu khứa thật mạnh vào cổ tên đó, máu văng lên mặt và khắp chiếc áo sơ mi trắng của hắn.
" chật...lại dơ nữa rồi "
Cảnh tượng cứ như hắn đang khứa cổ gà vậy, liền đạp tên xấu số sang một bên, mấy tên còn lại cũng e dè, lực chọn không lao lên từng thằng mà lao lên cùng một lúc.
" bốn thằng luôn sao...có phải hơi nhiều không..." hắn ta nở nụ cười nói
Bốn tên lao đến, vung mã tấu lên cao chém xuống, nhưng hụt vô tình tạo cơ hội cho hắn.
Hắn ta né sang một bên, chém thẳng vào tên đang đứng gần hắn, một nhát một đứt cả cánh tay. Tên đó đau đớn lùi lại, ba tên còn lại thấy vậy liền nhào tới, quơ mã tấu loạn xạ, làm cho hắn khá khó chịu.
" múa cua còng đấy à?, nhìn tụi mày chả khác thằng hề "
Hắn ta đỡ lấy mã tấu bằng tay, máu nhĩu xuống sàn, giật mạnh tên đó ra đằng sau, chặt đứt cánh tay đang cầm vũ khí của tên đó. Tên đó ngã nhào về phía sau, máu văng ra khắp sàn. Nhìn cảnh tượng rất hãi hùng, hai tên còn lại không còn lao về một phía nữa mà tách sang hai hướng.
" hmmm..thông minh đấy..." Hắn ta nỡ nụ cười đầy quái dị nói
Lao về hai phía thế này Long Vọng chết chắt, nhưng không hắn ta chạy lại một phía, tránh đòn của tên đó liền giật tay tên đó ra đằng sau. Tên kia do bị khuất tầm nhìn bởi Long Vọng, cũng lao tới cùng lúc với tên kia nhưng nào ngờ chính vì bị khuất ấy mà tên đó bị chính lưỡi đao của tên kia đâm thẳng vào người khụy xuống. Cùng lúc mã tấu của tên này đâm ngược lại tên kia. Hai đứa chết trong tư thế ôm nhau đầy thấm thiết.
" hmm...cái này nên là gậy đập lưng ông hay là một mũi tên chúng hai con nhạn nhỉ...hmm câu nào cũng hay "
" Vô dụng...vô dụng...đám đông tụi bây, có một thằng cũng không xử được là sao? " lão già kia tức giận la lớn.
" Lão Đại, coi chừng đằng sau " Long Duệ ở phía sau lão ta thét lớn.
Long Vọng chưa kịp quay người lại, thì
" đùng " tiếng súng vang lên bắn thẳng vào ngực Long Vọng.
Hắn ta ôm ngực ho sặt xụi, máu chảy ra từ miệng hắn, nhĩu xuống áo sơ mi. Hắn ta do đau đớn, choáng váng không đứng vững, liền lùi lại đứng dựa vào tường, nhiền về phía sau thì
" Gi??....khụ khụ.." Long Vọng hắn ta nói tên ai đó thì liền ho lớn.
" Long...Long Vọng.... " tên cầm súng bắn hắn ta liền lên tiếng.
Gi chạy đến đỡ lấy hắn ta và nói " Sao cậu lại ở đây chứ....trời ơi tôi làm gì thế này "
" em trai, em tới đúng lúc lắm...kết liễu tên đấy đi Gi "
" chết tiệt..." Long Duệ cau mày rút súng ra bắn về phía lão già kia.
" Đùng " " Đùng " từng loạt đạn bay tới, bắn thẳng vào hai chân của lão. khiến cho lão phải khụy xuống la lên.
" Lão Đại, đang bị thương các cậu mau đến giúp đi nhanh lên " Long Duệ thét lớn vào bộ đàm.
Lúc này, ở trên sân thượng.
" Gì?, Lão Đại bị thương sao?, bắn ngay ở ngực luôn à, chết tiệt " Long Hầu la lớn vào bộ đàm.
" anh ấy bị bắn vào ngay ngực luôn sao? " Nguyệt Nhi nói bổng chốc run rẩy, đợt trước cô tặng cho hắn một phát súng ngay ngực xém chút nữa hắn đã chết, vẫn chưa kịp hồi phục bây giờ lại gánh thêm một lần nữa, liệu hắn ta có thoát khỏi không.
Long Hầu và Long Vuốt lật tức chạy xuống, nhưng Long Ưng phải ở lại để bảo vệ cô đề phòng có chuyện bất trắc.
Bên này
Long Vọng thở hổn hển ôm ngực nói " Đưa tôi đến phòng phẩu thuật nhanh đi. Nếu chú không muốn nằm cùng chết với tôi, lâu quá không gặp trình bắn súng lợi hại hơn xưa rồi "
Gi bổng chốc đỏ hoe mắt, cổng hắn lên vừa chạy vừa nói " Đừng đùa nữa, tôi và cậu mới vừa gặp lại, đừng để tôi phải thăm người âm dương cách biệt đâu..."
" ha...sợ rồi à...tôi đây cũng xém đi vài lần rồi, nhưng không biết lần này có thoát không " hắn vừa nói dứt liền đọc một loạt chữ ra. Không phải tiếng Trung Đông cũng chả phải Anh hay Nhật. Hình như hắn ta đang niệm bùa chú gì đấy. Vừa đọc xong liền ngất đi trên vai Gi.
" Này...này...tĩnh lại đi, đừng ngủ mà, tôi xin cậu đấy....Long Vọng " Gi hét lên.
Tiếng hét rất lớn, lọt qua tai của Long Hầu, Long Hầu vừa bước xuống thì thấy Long Duệ vừa bắn vừa đánh tay đôi với những tên đó.
Long Hầu và Long Vuốt liền rút súng ra hổ trợ cho Long Duệ. Khi đã giải quyết xong, tên lão già kia bị Long Duệ bắn vào hai chân bây giờ chỉ nằm lết chường bò đi.
Long Duệ định kết liễu lão ta nhưng bị Long Hầu ngăn lại nói " Khoan đã, giữ mạng của lão ta trước đi, bây giờ ta nên đi xem tình hình của Lão Đại như thế nào đã "
Nhận lại là sự im lặng không nói của của Long Duệ, Long Hầu cảm thấy kì lạ liền kéo người Long Duệ về phía sau thì, thấy gương mặt đang giận dữ nhưng kèm theo đôi mắt đỏ hoe sắp khóc của hắn. Cũng đúng, hắn tận mắt chứng kiến, người cưu mang dạy dỗ hắn từ lúc nhỏ, nằm gục xuống ngay trước mặt hắn.
" Bây giờ không phải là lúc anh khóc đâu, mau đi xem Lão Đại thế nào đi " Long Hầu dù cũng rất muốn khóc nhưng vẫn cố kìm nén lại cảm xúc, gắng gượng nói thành lời
" Long Vuốt, cậu ở lại trong chừng lão này, tôi và anh Duệ đi xem tình hình của Lão Đại " vừa nói vừa chạy đến thang máy. Nơi Long Vọng gây chiến với bọn chúng, máu văng lên hết thang máu rất rõ rệt, còn có cái xác lúc nảy bị Long Vọng lấy làm lá chắn.
Khi bước vào trong, Long Duệ như muốn sụp đổ. Liền ngồi xổm xuống ôm đầu nói " Tôi đến trể rồi Lão Đại, tôi xin lỗi...không ngờ anh lại bị bọn chúng đánh ở trong này, tôi xin lỗi...." giọng nói bổng chốc nghẹn đi
Long Hầu ngồi xuống cạnh Long Duệ nói " anh đừng tự trách mình nữa...Lão Đại từng nói dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng phải giữ bình tĩnh...anh quên rồi à "
Long Duệ đứng dậy lao nước mắt nói " Tôi biết rồi...."
Bên này
Long Ưng cứ đi qua đi lại, khiến cho Nguyệt Nhi càng thêm lo lắng, cô liền bước đến cánh cửa định đi xuống thì
" Cô đi đâu vậy, muốn chết hay sao mà đi xuống dưới " Long Ưng quay người lại nói
" Cậu có đem theo súng không..." Nguyệt Nhi đứng lại quay sang hỏi
" ừm...có mà chi vậy "
" Đưa cho tôi...đưa đây " thấy sự lưỡng lự của Long Ưng cô thét lớn.
Long Ưng cau mày liền đưa khẩu súng cho cô. Cô cầm lấy và đi xuống
" Này...này...cô đi đâu vậy " Long Ưng chạy theo.
Long Ưng túm lấy cánh tay nói " Cô điên à, muốn Lão Đại giết tôi hay sao mà cô thích liều mạng vậy hả "
" chắc cậu cũng thấy clip ấy rồi nhỉ?, trình bắn súng của tôi không thua gì cậu đâu, nên buông tay ra " Nguyệt Nhi khựng lại sầm mặt nói
Long Ưng bất giác buông tay, cảm thấy lời nói của Nguyệt Nhi rất giống Long Vọng, nữa đùa nữa thật, quái gỡ khó hiểu nhưng rất đáng sợ mưu mô.
Cô và Long Ưng chạy xuống tầng 3, nơi nổ ra chiến. Khi tới nơi chỉ thấy xác và xác, máu me văng hết lên tường máu chảy đầy sàn. Cảnh tượng nhìn rất kinh dị.
" Long Vuốt, cậu đứng ở đó làm gì vậy " Nguyệt Nhi đi xuống thấy Long Vuốt đang đứng dựa vào tường hút thuốc.
" dạ..,thưa phu nhân, tôi đứng canh giữ lão này ạ " Long Vuốt giật mình, xém làm rớt điếu thuốc.
Nguyệt Nhi bước tới gần hỏi " Lão Đại bây giờ đang ở đâu "
" dạ..Lão đại hình như đang ở tầng dưới, còn chính xác ở đâu thì tôi không biết "
Nguyệt Nhi khi được câu trả lời liền bước vội đến thang máy gần đó. Thang máy mở cửa ra, cô giật mình vì cuộc chiến không phải bắt đầu từ bên ngoài, mà là trong thang máy, máu me và vết tích sô xác hiện lên rõ rệt. Long Ưng cũng chẳng kém gì cô, khi thấy cảnh tượng trước mắt như muốn chết lặng. Hai người họ tưởng đây là những vết máu của Long Vọng, nên vẻ mặt người nào người nấy thất thần sầu não. Nhưng nào có ngờ, anh nhà lại là người gây ra những thứ ấy.
Bên này
Gi cõng Long Vọng chạy một mạch đến chổ những người bác sĩ nhật, trời cũng sắp khuya, bọn họ đang đứng chụm lại nhàn nhã uống cà phê, uống xong là chuẩn bị tan làm.
" Cậu Gi?, sao cậu lại ở đây...cậu không khỏe ở đâu à " một tên trong số đó thốt lên
" Mau chữa trị cho người này nhanh lên, nếu như người này không sống thì ta sẽ giết các ngươi " Gi hổn hển nói
" dạ..dạ..chúng tôi làm liền ngay, cậu Gi có thể cho biết người này bị gì không ạ "
Gi ngồi xổm xuống đặc hắn lên ghế ngồi, lộ ra một vệt máu to ước trước ngực. Cơ thể dần như tái mét đi, vì mất máu.
" Người này bị đạn bắn vào ngực, các ngươi làm sao đó làm, bằng mọi cách cho người này sống hiểu không "
" Dạ...dạ..đưa người này đến phòng phẫu thuật đi nhanh lên "
Bọn họ đặc hắn lên băng ca đẩy vào phòng phẩu thuật.
" Cậu Gi, anh có muốn vào xem cuộc phẫu thuật này không "
" Ừm..." Gi gật đầu định bước vào
" Đùng đùng " những loạt đạn bắn sượt ngang qua đầu Gi, khoảng cách còn một chút nữa thôi là sẽ có thêm một người nằm xuống, kiểu bắn này cứ như là cảnh cáo điều gì đấy.
Long Duệ và Long Hầu bước đến, chĩa súng vào người Gi.
Gi giơ tay đầu hàng nói " Tôi không biết...tôi không cố ý...tôi xin lỗi "
" Ha?, mày bắn cho đã xong rồi mày xin lỗi?, hay là tao bắn mày rồi tao xin lỗi được không? " Long Duệ vừa nói vừa run run người chĩa súng vào người Gi.
" Đủ rồi, có dừng lại không hả? " Nguyệt Nhi bước đến nói lớn.
" Phu Nhân " Long Duệ và Long Hầu cúi người nói, đồng thời Long Duệ cũng buông súng xuống.
" Phu nhân?, cái tên này có vợ từ khi nào chứ, nếu có mà đám cưới này nọ chả gửi thiệp gì hết " Gi bất ngờ nói thầm
" Lão Đại thế nào rồi " Nguyệt Nhi bước tới gần hỏi
" dạ...chuyện này..." Long Duệ ấp úng nói
" Đến tình hình của Lão Đại mà cậu còn không biết?, vậy mà vẫn cố gây sự, là một thuộc hạ, là một người bảo vệ chủ nhân, vậy mà tình hình hiện tại của Lão Đại mà còn biết thì các cậu còn xứng đáng theo Lão Đại nữa không " Nguyệt Nhi tức giận quát lớn
" Chúng tôi xin lỗi, thưa phu nhân " Long Duệ và Long Hầu cúi người nói
" ừm...đúng là vợ của Long Vọng, bản lĩnh uy quyền thật " Gi cười nói thầm
" Cậu ấy đang được phẩu thuật ở bên trong " Gi liền nói
Nguyệt Nhi xoay qua, bước lại gần Gi, đạp hắn ngã ngửa ra sau ghế đưa súng lên đầu hắn và nói " Đừng thấy nảy giờ tôi không nói đến chú là chú nghĩ mình thoát rồi nhé?, nếu như anh Long không tĩnh lại thì đừng trách tôi phụ nữ sao lại tàn ác "
Nguyệt Nhi đứng lên, liền nhớ ra gì đó liền hỏi " Tử Uy và bọn nhóc đâu rồi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.