Chương 4: Lại Là Thiệp Mời ?
HT Ngọc Lan
26/04/2023
" Đừng thấy Sóng không động mà tưởng biển hiền " Long Vọng vừa đi vừa nạp đạn vào súng tân tiến nhất của hắn do hắn chế tạo không phát ra âm
thanh đối phương sẽ không biết mình đã chúng đạn đem lại cái chết nhẹ
nhàng nhất cây súng ấy mang tên ' Gentle Death ' vương tới và nhắm vào
Lam Nghệ khiến cho hắn phải lùi lại từ từ và cất tiếng " Long Vọng cậu
đừng có làm bậy tôi cho cậu biết tôi mà chết thì cậu cũng không sống nổi đâu " sợ hãi mặt tái mét khi thấy gương mặt tĩnh lặng của Long Vọng Tử
Uy bước tới cất tiếng và vỗ lên vai Long Vọng " Cậu đừng để tay của mình phải bẩn, cậu để tôi " Tử Uy chĩa xuống vào chân Lam Nghệ bắn 1 phát "
Đùng " máu văng ra tung tóe khiến cho Lam Nghệ đau đớn không la lên được Hắc Mặc thấy vậy liền chĩa súng về phía Tử Uy nhưng lại bị cản lại bởi
Lam Nghệ thở gấp nói " bỏ đi, để họ đi đi " Bạch Mặc đứng kế bên nghiến
răng bế Lam Nghệ vào trong khi thấy sự sợ hãi của Lam Nghệ Tử Uy quay
sang nói với Long Vọng " xong rồi, về thôi máu tanh quá "
"hừm" Long Vọng quay người bước ra khỏi lâu đài bran vừa ra đến cổng thì Ảnh Quân vỗ vào vai Long Vọng làm cho hắn ta khó chịu quay sang chĩa súng vào Ảnh Quân khiến anh ta tái mét mặt mài cất nói " Sao vậy tôi chỉ muốn nói chuyện với cậu về việc tôi muốn tham gia Liên Bang của anh thôi mà gì căng vậy Lão Đại " khi nghe vậy Long Vọng hạ thấp súng xuống và nhìn sang Tử Uy và nói " Giải quyết đi " Tử Uy gập đầu và nói với Ảnh Quân " tới Thượng Hải trước 7h tối cậu chậm một phút tôi sẽ không chứa " nói xong rồi lên xe với Long Vọng thấy hắn nhìn mình và nhíu mày liền hỏi " sao vậy, Long " Long Vọng Đáp lại " thật dài dòng " Tử Uy xoa đầu cười và xe bắt đầu lăng bánh tới hàng không Romania
2:00 giờ sáng ở thành phố Luân Đôn Anh Quốc
một đoàn xe chạy chầm chậm lại và rẻ vào trước cổng mạ vàng Đó là cổng Long Gia dừng lại thì hàng chục người xếp hai hàng ngang cúi đầu đồng thanh " chào mừng lão đại đã trở về " Long Vọng bước xuống phất tay ra hiệu và nói " việc ai nấy làm đi " hai giờ sáng dù đang ngủ cũng phải bật dậy ra đón tiếp thật tàn nhẫn bước vào đại sảnh đi thẳng vào trong phòng ngủ vừa ngồi xuống giường thì một giọng nói cất lên " Lão Đại tôi có Chuyện muốn nói với ngài " một giọng đặc khàn khàn cất lên
" Hmmm " tháo cà vạt và áo vest ở ngoài ra chậm chậm bước tới mở cửa " vào đi " thì ra ông kia là quản gia của Long Gia Long Vọng thường gọi ông ta là Chú Phó
" Dạ thưa Ngài đây là thiệp mời,mời ngài đến buỗi đấu giá đồ cổ ở Tứ Xuyên Trung Đông "
" Ai mời " Long Vọng nằm xuống đặt tay lên chán " Dạ là Tử Lão Đại mời ngài ạ " Phó quản gia định lui xuống thì bị Long Vọng gọi Lại nói " thời gian " Long Vọng vẫn bất động nằm trên giường chờ câu trả lời từ Phó quản gia
" Dạ thưa ngài thời gian vào lúc 9h sáng, sáng mai ạ " nói xong và lui đi hắn cất tiếng
" Phiền Phức " thế là hắn đã chìm vào giấc ngủ
6h sáng ở thành phố Luân Đôn Anh Quốc
'Cốc Cốc ' tiếng động vang lên phát ra từ phía cánh cửa phòng một giọng nói cất lên " Lão Đại Lão Đại chúng tôi đã chuẩn bị xe rồi ạ " Long Ưng vừa nói vừa rõ vào cửa thấy im lặng không nghe được lời đáp lại Long Ưng hốt hoảng phá cửa phòng một tiếng " Rầm " vang lên khi bước vào trong thì thấy Long Vọng Đang đứng nhìn mình sắt mặt hắn sầm xuống và nhíu mày nhìn Long Ưng khiến cho hắn sợ hãi ấp a ấp úng nói " Lão đại tôi... tôi... " 3 tên Long Duệ, Long Vuốt,Long Hầu khi nghe tiếng động phát ra từ phòng Lão đại liền phóng như bay tới và chứng kiến cảnh không muốn dòm cảnh cánh cửa bị phá và tên Long Ưng đang quỳ ở đó khiến cho 3 tên nhóm Tứ Long còn lại khe khẽ cười khi thấy Lão đại nhìn họ thì họ cuối đầu xuống không dám nhìn lên một tiếng nói trầm vang lên " Chặt 1 Đốt Lóng tay ngâm rượu chú muốn nếm thử không " vừa nói vừa nhìn xuống Long Ưng " dạ dạ lão đại tha mạng " vừa nói vừa run rẩy một tiếng gầm vang lên " RA NGOÀI " lập tức 4 tên Tứ Long chạy đụng nhau phóng lẹ ra khổi lâu đài thở hổn hển cả 4 tên, một tên trong số đó nói " này Long Ưng chú mày cũng gan nhỉ dám làm banh cửa phòng của Lão Đại chứ gan rồi " vừa nói vừa cười hahhah, đó là tên Long Mật khi thấy Long Ưng tái mặt liền chọc hắn cười, Long Ưng đáp " tôi cứ tưởng là tôi phải uống rượu đó rồi ớn quá "
một tiếng bước chân cộp cộp vang lên từ trong đại sảnh vọng ra Tứ Long quay lại thấy lão đại đã ra thì liền cúi thấp người xuống đồng thanh gọi " Lão Đại " Long Vọng bước lên xe và nhóm Tứ Long cũng vọt theo sau xe bắt đầu lăng bánh đến hãng hàng không tư nhân của Long Gia
Khi Đã lên được máy bay tư nhân thì Long Vọng Lên tiếng gọi " Long Duệ cậu nói xem cái tên Tử Uy kia nên ngâm rượu uống hay lột da róch xương phơi khô là ngon "
khi lời đó thốt lên cả nhóm Tứ Long ngạc nhiên và bàng hoàng khi lão đại lại thốt nên những lời này với Tử Lão Đại hai người đã là bạn từ lúc nhỏ và dìu dắt nhau xưng bá một nước thân thiết như vậy mà lại ngâm rượu uống phơi khô ôi trời ơi ớn quá Long Duệ lên tiếng " dạ thưa lão đại buổi đấu giá có rất nhiều đồ cổ mà tôi nghỉ là Lão Đại sẽ thích " tên này đánh chóng lãng hay thật
" hmmm " lắc lắc ly rượu vang trên tay toát ra vẻ chết chóc khiến cho Nhóm Tứ Long không muốn nói gì sợ mình sẽ như Tử Lão Đại sẽ khổ mất , im lặng trong suốt chuyến bay qua Trung Đông
8h30 sáng Tứ Xuyên Trung Đông
máy bay vừa đáp xuống thì cả chục chiếc Ferrari xếp thành 2 dãy đậu trước mặt một giọng nói vang lên " Long, cậu tới rồi sớm hơn tôi nghĩ " chính là Tử Uy Lão Đại ra tiếp đón
Long Vọng Chỉ hmm một tiếng lạnh lùng chả ai bằng
"hừm" Long Vọng quay người bước ra khỏi lâu đài bran vừa ra đến cổng thì Ảnh Quân vỗ vào vai Long Vọng làm cho hắn ta khó chịu quay sang chĩa súng vào Ảnh Quân khiến anh ta tái mét mặt mài cất nói " Sao vậy tôi chỉ muốn nói chuyện với cậu về việc tôi muốn tham gia Liên Bang của anh thôi mà gì căng vậy Lão Đại " khi nghe vậy Long Vọng hạ thấp súng xuống và nhìn sang Tử Uy và nói " Giải quyết đi " Tử Uy gập đầu và nói với Ảnh Quân " tới Thượng Hải trước 7h tối cậu chậm một phút tôi sẽ không chứa " nói xong rồi lên xe với Long Vọng thấy hắn nhìn mình và nhíu mày liền hỏi " sao vậy, Long " Long Vọng Đáp lại " thật dài dòng " Tử Uy xoa đầu cười và xe bắt đầu lăng bánh tới hàng không Romania
2:00 giờ sáng ở thành phố Luân Đôn Anh Quốc
một đoàn xe chạy chầm chậm lại và rẻ vào trước cổng mạ vàng Đó là cổng Long Gia dừng lại thì hàng chục người xếp hai hàng ngang cúi đầu đồng thanh " chào mừng lão đại đã trở về " Long Vọng bước xuống phất tay ra hiệu và nói " việc ai nấy làm đi " hai giờ sáng dù đang ngủ cũng phải bật dậy ra đón tiếp thật tàn nhẫn bước vào đại sảnh đi thẳng vào trong phòng ngủ vừa ngồi xuống giường thì một giọng nói cất lên " Lão Đại tôi có Chuyện muốn nói với ngài " một giọng đặc khàn khàn cất lên
" Hmmm " tháo cà vạt và áo vest ở ngoài ra chậm chậm bước tới mở cửa " vào đi " thì ra ông kia là quản gia của Long Gia Long Vọng thường gọi ông ta là Chú Phó
" Dạ thưa Ngài đây là thiệp mời,mời ngài đến buỗi đấu giá đồ cổ ở Tứ Xuyên Trung Đông "
" Ai mời " Long Vọng nằm xuống đặt tay lên chán " Dạ là Tử Lão Đại mời ngài ạ " Phó quản gia định lui xuống thì bị Long Vọng gọi Lại nói " thời gian " Long Vọng vẫn bất động nằm trên giường chờ câu trả lời từ Phó quản gia
" Dạ thưa ngài thời gian vào lúc 9h sáng, sáng mai ạ " nói xong và lui đi hắn cất tiếng
" Phiền Phức " thế là hắn đã chìm vào giấc ngủ
6h sáng ở thành phố Luân Đôn Anh Quốc
'Cốc Cốc ' tiếng động vang lên phát ra từ phía cánh cửa phòng một giọng nói cất lên " Lão Đại Lão Đại chúng tôi đã chuẩn bị xe rồi ạ " Long Ưng vừa nói vừa rõ vào cửa thấy im lặng không nghe được lời đáp lại Long Ưng hốt hoảng phá cửa phòng một tiếng " Rầm " vang lên khi bước vào trong thì thấy Long Vọng Đang đứng nhìn mình sắt mặt hắn sầm xuống và nhíu mày nhìn Long Ưng khiến cho hắn sợ hãi ấp a ấp úng nói " Lão đại tôi... tôi... " 3 tên Long Duệ, Long Vuốt,Long Hầu khi nghe tiếng động phát ra từ phòng Lão đại liền phóng như bay tới và chứng kiến cảnh không muốn dòm cảnh cánh cửa bị phá và tên Long Ưng đang quỳ ở đó khiến cho 3 tên nhóm Tứ Long còn lại khe khẽ cười khi thấy Lão đại nhìn họ thì họ cuối đầu xuống không dám nhìn lên một tiếng nói trầm vang lên " Chặt 1 Đốt Lóng tay ngâm rượu chú muốn nếm thử không " vừa nói vừa nhìn xuống Long Ưng " dạ dạ lão đại tha mạng " vừa nói vừa run rẩy một tiếng gầm vang lên " RA NGOÀI " lập tức 4 tên Tứ Long chạy đụng nhau phóng lẹ ra khổi lâu đài thở hổn hển cả 4 tên, một tên trong số đó nói " này Long Ưng chú mày cũng gan nhỉ dám làm banh cửa phòng của Lão Đại chứ gan rồi " vừa nói vừa cười hahhah, đó là tên Long Mật khi thấy Long Ưng tái mặt liền chọc hắn cười, Long Ưng đáp " tôi cứ tưởng là tôi phải uống rượu đó rồi ớn quá "
một tiếng bước chân cộp cộp vang lên từ trong đại sảnh vọng ra Tứ Long quay lại thấy lão đại đã ra thì liền cúi thấp người xuống đồng thanh gọi " Lão Đại " Long Vọng bước lên xe và nhóm Tứ Long cũng vọt theo sau xe bắt đầu lăng bánh đến hãng hàng không tư nhân của Long Gia
Khi Đã lên được máy bay tư nhân thì Long Vọng Lên tiếng gọi " Long Duệ cậu nói xem cái tên Tử Uy kia nên ngâm rượu uống hay lột da róch xương phơi khô là ngon "
khi lời đó thốt lên cả nhóm Tứ Long ngạc nhiên và bàng hoàng khi lão đại lại thốt nên những lời này với Tử Lão Đại hai người đã là bạn từ lúc nhỏ và dìu dắt nhau xưng bá một nước thân thiết như vậy mà lại ngâm rượu uống phơi khô ôi trời ơi ớn quá Long Duệ lên tiếng " dạ thưa lão đại buổi đấu giá có rất nhiều đồ cổ mà tôi nghỉ là Lão Đại sẽ thích " tên này đánh chóng lãng hay thật
" hmmm " lắc lắc ly rượu vang trên tay toát ra vẻ chết chóc khiến cho Nhóm Tứ Long không muốn nói gì sợ mình sẽ như Tử Lão Đại sẽ khổ mất , im lặng trong suốt chuyến bay qua Trung Đông
8h30 sáng Tứ Xuyên Trung Đông
máy bay vừa đáp xuống thì cả chục chiếc Ferrari xếp thành 2 dãy đậu trước mặt một giọng nói vang lên " Long, cậu tới rồi sớm hơn tôi nghĩ " chính là Tử Uy Lão Đại ra tiếp đón
Long Vọng Chỉ hmm một tiếng lạnh lùng chả ai bằng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.