Chương 2: Mở đầu
Nhược Thủy Lưu Ly
26/12/2015
Chinh chiến mấy ngày
liền, hắn thật sự có chút mệt mỏi, chỉ chốc lát sau liền ngủ thiếp đi,
Ly Nhược nhìn mặt mũi hắn, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve dấu hiệu ngọn
lửa trên trán hắn, đáy mắt một mảnh phức tạp…
Hắn luôn làm cho nàng cảm thấy nghi hoặc, Ma đế, ở trong tưởng tượng của nàng chắc là hung ác thị huyết, trên thực tế, hắn quả thực hung ác trên chiến trường, cho dù bình thường cũng là lãnh khốc vô tình, nhưng mà ở trước mặt nàng hắn đều là ôn nhu, vật nàng mong muốn còn chưa nói ra khỏi miệng, hắn đã đưa đến trước mặt nàng, hắn thấy, dường như tất cả yêu cầu của nàng đều hợp tình hợp lý, một chút cũng không quá đáng, mặc dù nàng cố ý gây khó dễ, cố ý muốn chọc giận hắn.
Hắn thích ôm nàng, nhưng mà nàng không cho phép, hắn cũng sẽ không đụng tới nàng, đối với nàng, hắn giống như có thể nhẫn nại.
Nguyên bản nàng cho rằng hắn có mục đích khác, có lẽ chỉ là hứng thú nhất thời, nhưng mà sự thực chứng minh cũng không phải như nàng suy nghĩ.
Bởi vì nàng tuỳ ý nói một câu, hắn vài năm không khai chiến, chuyên tâm cùng nàng, mặc dù như vậy nhiều người đối với hắn đưa ra nghi vấn, hắn vẫn khư khư cố chấp như cũ, hắn dùng lời của hắn mà nói, hắn muốn Thần tộc, lúc nào cũng có thể, hắn có cuồng ngạo sẵn có, nhưng mà nàng lại không nghĩ ra, trên người nàng có cái gì đáng giá hắn nhiều nỗ lực đến như vậy, trừ bỏ chính nàng, nàng đã không còn có gì cả.
Kỳ thật nàng hy vọng hắn không cần ôn nhu như thế, vậy nàng cũng sẽ không cần chần chờ như vậy.
Thực ra thì nàng cũng không quan tâm Thần tộc cùng Ma tộc phân chia, nàng chuyên tâm giúp đỡ Ma tộc, bất quá là vì Thần vương, mà bây giờ nàng cùng Thần vương đã hoàn toàn không có quan hệ, Thần tộc có bao nhiêu người chết ở trên tay hắn, nàng có thể không quan tâm, nhưng mà phụ mẫu nàng thì sao?
Chuỷ thủ giấu ở trong tay áo bị nắm chặt ở trong tay, loé ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn chuỷ thủ, Ly Nhược lộ ra một tia cười khổ, nàng không thể hạ thủ thương tổn hắn, có lẽ lúc trước không nên quá nhỏ tâm, không nên năm lần bảy lượt chờ cơ hội, đợi cho mất tâm, tay mềm nhũn.
“Xin lỗi…” Đây là nàng nói đối với phụ mẫu mà nàng hoàn toàn không có ấn tượng, thời điểm bọn họ chết, nàng đang còn ở trong tã lót, đương nhiên không nhớ rõ bọn họ, hôm nay nàng là không có cách nào giúp bọn họ báo thù.
Ly Nhược đang muốn lấy chuỷ thủ về, lại đột nhiên trên tay căng thẳng, chuỷ thủ đâm vào cơ thể người cảm giác rất rõ ràng, chống lại cặp con ngươi màu tím kia, Ly Nhược đã quên phản ứng, có trong nháy mắt không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Thân thể bị vòng vào ấm áp ôm ấp như trước, bên tai vang lên thanh âm sớm quen thuộc tận xương, giống như mỗi lần nói nhỏ bên tai nàng, giọng điệu mang theo dung túng như trước “Chỉ cần là ngươi muốn ta đều có thể cho ngươi, bao gồm mạng của ta!”
Đường đường Ma đế lại vì một nữ nhân đến mệnh cũng từ bỏ, nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng, thâm chí ngay cả chính hắn cũng thường thường cảm thấy trở nên không giống mình, là từ khi nào thì bắt đầu, hắn đã không còn nhớ rõ.
Hắn chỉ biết là hắn không chỉ muốn lấy được người của nàng, còn muốn đạt được lòng của nàng, hắn biết muốn có được thì trước hết phải nỗ lực, hắn dự đoán được rất nhiều rất nhiều, thời gian càng lâu, liền dự đoán được càng nhiều, cho nên hắn nỗ lực càng ngày càng nhiều, hắn tin tưởng hắn nhất định có thể đạt được báo đáp mình muốn, cho dù cuộc đời này không thể, còn có đời sau, hắn muốn có được vật gì cho tới bây giờ đều trốn không thoát lòng bàn tay hắn.
Cuối cùng Ly Nhược phục hồi lại tinh thần, đáy mắt xẹt qua một tia kinh hoảng, nàng cũng không muốn giết hắn a! Sao hắn lại ngu ngốc hướng đụng về phía lưỡi đao? Đây là chuỷ thủ mẫu thân để lại cho nàng, đối với người Ma tộc có lực sát thương trí mạng, chẳng lẽ hắn không cảm nhận được sao? Nắm chặt cánh tay hắn, hai tay Ly Nhược có chút run rẩy “Ngươi…”
“Ly Nhược, làm tốt lắm!” Thanh âm trống rỗng vang lên là cho hai người trong nháy mắt đề phòng.
Trong phòng một trận vằn nước dao động, trong vầng sáng màu lam nhạt đi ra một người. Ly Nhược nhíu chặt lông mày “Thần vương?” Làm sao Thần vương lại xuất hiện vào lúc này? Chuyện này quá mức trùng hợp, hơn nữa khi nào thì Ma cung dễ vào như vậy?
Không đợi nàng suy nghĩ nhiều, đột nhiên trên lưng căng thẳng, Ma đế ôm chặt nàng, nhìn người trước mặt, không thấy một chút kinh hoảng hừ lạnh nói “Nữ nhân bản tôn không cần ngươi tới khen!” Chút nào cũng không đem lời nói của Thần vương dễ làm người hiểu lầm để ở trong lòng.
Cho dù Ly Nhược thật sự cùng Thần vương hợp mưu thì sao? Nếu là nữ nhân của hắn, hắn có thể dễ dàng tha thứ nàng phạm sai lầm!
Động tác muốn chiếm làm của riêng có chút tính trẻ con, nếu là bình thường, trong lòng Ly Nhược nhất định cảm thấy buồn cười, nhưng mà lúc này lại cười không nổi, đáy lòng có chút lo lắng, nàng không biết chuỷ thủ này đối với Ma đế thương tổn lớn bao nhiêu, lúc này chống lại Thần vương có bao nhiêu phần thắng, cũng không biết vì sao Ma giới xuất hiện vấn đề này.
Thời thế lần lượt xoay chuyển, lúc này chiếm lợi thế chính là Thần vương, ánh mắt phực tạp nhìn Ly Nhược, Thần vương mở miệng nói “Ly Nhược, xin lỗi, đi theo ta đi!” Là hắn bị phẫn nộ che mất đi tâm trí, Ly Nhược vì hắn trả giá nhiều như vậy, làm sao có thể phản bội hắn chứ?
Kỳ thực nhiều sơ hở như vậy, tỉnh táo lại suy nghĩ một chút liền sẽ rõ ràng, rõ ràng là có người nhằm vào Ly Nhược, mà hắn không cẩn thận trúng kế.
“Đừng hòng mơ tưởng!” Ma đế nâng tay rút chuỷ thủ ra khỏi bụng, ánh mắt lạnh lùng, sẽ phải ra tay, Ly Nhược lại chặn ngang đè hắn lại.
Hiển nhiên là Thần vương sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, Ma đế rất khó đối phó, cơ hội như vậy cũng không nhiều, nếu như không nhân cơ hội này trừ bỏ hắn, chờ hắn thương tổn tốt, nên hối hận là hắn
Lập tức cũng không quan tâm Ly Nhược, chuẩn bị trước hết giết Ma đế.
“Phanh…” Vầng sáng màu lam nhạt ầm ầm nổ lên.
Sắc mặt Thần vương cứng ngắc lại “Ly Nhược?” Nàng lại có thể giúp Ma đế? Hơn nữa, linh lực của nàng khi nào có thể so với hắn còn cao hơn nữa?
Sắc mặt Thần vương âm trầm, mở miệng nói “Lúc này, đừng cùng ta giận dỗi!”
Giận dỗi? Ly Nhược thản nhiên mở miệng nói “Hình như là Thần vương hiểu lầm, cho dù ngươi cho rằng vì ta phản bội ngươi mà trả thù, hay là vì đổi lấy thời gian Thần tộc nghỉ ngơi lấy lại sức, ngươi đã đem ta tặng cho người khác, ta và ngươi trong lúc đó từ lâu ân đoạn nghĩa tuyệt, tại sao nói là giận dỗi?”
Bị luồng khí giao chiến lúc trước lôi kéo, sợi tóc màu xanh lam tung bay, hơn nữa ánh mắt của nàng cũng rất đạm bạc, một loại thần thánh khiến cho người ta cảm thấy không thể xâm phạm.
Trong mắt nàng lạnh nhạt làm đau nhói mắt Thần vương, còn nhớ lúc trước nàng từng nói, hắn thân là Thần vương, rất nhiều thời điểm sẽ thân bất do kỷ, hơn nữa người bên cạnh hắn không thiếu được đấu đá lẫn nhau, nếu mà hắn không cách nào toàn tâm tín nhiệm nàng, không có khả năng vì nàng mà vứt bỏ tất cả cảm giác, thì không nên đi trêu chọc nàng, bởi vì hắn không cho nàng được hạnh phúc mà mong muốn.
Bởi vì hắn cam đoan, nàng lựa chọn tin tưởng hắn.
Nhưng mà cuối cùng, hắn như trước vẫn là phụ bạc nàng, chẳng lẽ không còn cơ hội bù đắp lại sao?
Không suy nghĩ nhiều lắm, Thần vương lại ra tay, lần này mặc kệ như thế nào, nhất định phải trừ bỏ Ma đế, những chuyện khác đợi sau đó lại nói.
Đương nhiên Ly Nhược sẽ không để cho hắn giết Ma đế, khi mà hai người đang đánh nhau hết sức, trong phòng lại xuất hiện một người, Ly Nhược không chuyên tâm nhìn lại, phát hiện người nọ lại là Đệ nhất cao thủ bên người Thần vương, xem ra lần này Thần vương là hạ quyết tâm sẽ không bỏ qua cho Ma đế, nếu như bình thường, cho dù là hai người này cũng một chỗ, Ma đế cũng nhất định sẽ không thất bại, nhưng mà bây giờ…
Thanh chuỷ thủ kia đối với Ma đế mà nói là thương tổn cực lớn, tuy không có lập tức bị mất mạng, nhưng mà muốn động thủ lại quá mức miễn cưỡng, Ly Nhược vội vàng muốn thoát khỏi Thần vương, nhưng mà Thần vương lại quấn chặt lấy nàng không tha, hắn biết Ly Nhược có năng lực cứu Ma đế, nhưng mà hắn sẽ không cho nàng có cơ hội như vậy “Ly Nhược, ngươi đã quên phụ mẫu ngươi đã chết như thế nào sao? Ngươi bây giờ lại có thể giúp đỡ kẻ thù?”
Ly Nhược không để ý tới hắn, chỉ là xuống tay càng thêm nhẫn tâm, linh lực trong tay biến hoá khôn lường thành trường kiếm loé ra ánh sáng chói mắt, nhưng mà cho dù linh lực của nàng hơi cao hơn Thần vương, trong khoảng thời gian ngắn muốn đánh bại hắn, thoát khỏi hắn vướng mắc vẫn là rất khó khăn.
Khoé miệng Ma đế mỉm cười, đối mặt với tình cảnh nguy hiểm như vậy, chẳng những không lo lắng, tựa hồ còn rất sung sướng, không phải nói hoạn nạn mới gặp chân tình sao? Ly Nhược vẫn là không muốn hắn chết!
Nhưng mà rất nhanh hắn liền cười không được, chỉ là cùng người nọ chạm nhau một chưởng, ngực liền cuồn cuộn một trận khí huyết, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, một lực lượng cuồng mãnh trong cơ thể hắn đang không ngừng cắn nuốt huyễn lực của hắn, làm cho hơi thở của hắn lộn xộn, lực sát thương của chuỷ thủ kia rất lớn, cũng áp chế không được nữa.
Người nọ thăm dò tình trạng của hắn, lập tức không hề chần chờ, toàn lực đánh một chưởng xuống, một chưởng này ắt phải đưa hắn đánh chết!
Ly Nhược thấy vậy sắc mặt đại biến “Tuyệt…” Bất chấp Thần vương tiến công, xoay người liền nhào tới.
Ma đế biến sắc, hợp lại gân mạch bị thương, mạnh mẽ vận động huyễn lực, rất nhanh ôm nàng lăn sang một bên, há miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, nhìn sắc mặt Ly Nhược tái nhợt, đáy mắt lộ vẻ phẫn nộ “Nếu không yêu ta cần gì phải cứu ta?” Tức giận, đơn giản là đau lòng nàng bị tổn thương
Tuy rằng thoát khỏi một kích của đệ nhất cao thủ, Thần vương công kích lại một tia không rơi vào trên người nàng.
Ly Nhược nâng tay lau máu tươi tràn ra ở khoé miệng, giọng điệu lạnh nhạt nói “Ta chưa nói không yêu”
Ma đế giật mình sửng sốt một chút, mới thì thào nói thầm “Nhưng mà ngươi cũng chưa nói yêu” Ngữ khí kia rất có một tia oán giận, còn có một chút uỷ khuất nhu vậy.
Ly Nhược không để ý đến hắn, liếc nhìn Thần vương, hỏi “Làm sao bây giờ?” Hai người bọn họ đều bị thương căn bản đánh không lại.
Liếc mắt kia khiến nắm đấm bên hông Thần vương không khỏi căng thẳng, trong mắt lại có thể mang theo sát ý, mặc dù hắn không tin nàng, lúc chắp tay đem nàng tặng cho người khác, trong cặp mắt kia cũng không từng lộ qua sát ý, mà bây giờ vì Ma đế, nàng lại nổi lên sát ý với hắn!
Ly Nhược đã thay đổi, nàng ngày xưa sẽ không để ý tới an nguy bản thân như vậy, cũng chưa bao giờ hỏi người khác làm sao bây giờ, lấy trí tuệ của nàng thì chưa bao giờ muốn hỏi người khác, tất cả mọi chuyện, nàng đều có thể tự mình quyết định.
Trong lòng hắn phức tạp, Ly Nhược không vô ích để ý tới hắn, đưa tay nắm lấy cổ tay Ma đế bắt mạch, sắc mặt Ly Nhược càng thêm khó coi, gân mạch huỷ hết, không phải không thể cứu, mà là bây giờ không có thời gian để cho nàng cứu, đây không phải là một sớm một chiều là có thể, run rẩy đưa tay về, giọng điệu của nàng nghe vào rất bình tĩnh “Chết chắc rồi!” Hắn bây giờ một chút lực sát thương cũng không có, nhất định Thần vương sẽ không bỏ qua cho hắn!
Ma đế đưa tay ôm chặt nàng, ở đỉnh đầu nàng hạ xuống một nụ hôn, tất cả đáy mắt đều là kiên định, nếu không có cách gì bảo vệ được hai người, như vậy thì cùng chết đi! Nếu nàng yêu hắn, như vậy mặc kệ thế nào nàng đều phải cùng hắn, Thần vương muốn cướp nàng đi? Quả thực là si tâm vọng tưởng!
“Ngươi chỉ có thể chết ở trong tay ta” Hắn sẽ không cho người khác cơ hội thương tổn nàng, cho nên nàng chỉ có thể chết ở trong tay hắn.
Trong lòng đưa ra quyết định, Ma đế đưa tay khép hai mắt của nàng lại, ôn nhu nói “Nhắm mắt lai, ngủ một giấc sẽ không có việc gì”
Mặc dù Ly Nhược không biết hắn muốn làm cái gì, lại an tâm nhắm mắt lại.
“Máu trong tim?” Nhìn động tác của Ma đế, sắc mặt Thần vương trở nên rất khó coi, nhưng mà lại chậm một bước, đã mất lực ngăn cản, hắn không ngờ rằng, Ma đế đến chết cũng không buông tay.
Ly Nhược… Giữa bọn họ thực không có khả năng sao? Không, hắn không cam lòng, máu trong tim, nhất định có biện pháp giải, chỉ cần…
Lan tràn trong miệng, mang theo một ít đắng cay, Ly Nhược mở mắt chống lại đôi con ngươi ôn nhu của Ma đế, bên tai nghe được hắn ôn nhu lại bá đạo nói nhỏ “Ai cũng không thể thương tổn ngươi, ai cũng không cách nào tách biệt chúng ta!” Hắn đời đời kiếp kiếp cũng sẽ không buông tay.
Nếu như không phải bởi vì Ly Nhược, đường đường Ma đế sẽ rơi xuống bước tình thế này, nhưng mà hắn cũng không trách nàng, cũng không hối hận, thậm chí trong lòng là cao hứng, hắn đã có được thứ mình mong muốn.
Máu trong tim, sức lực thuần khiết nhất của hắn, mất đi cổ sức lực này, gân mạch hắn liền không có cách gì chữa trị nữa, thậm chí lại vô lực giảm tốc độ lực thương tổn của chuỷ thủ.
Hắn là thực sự đã hạ quyết tâm hẳn phải chết, kỳ thật có sức lực này, hắn đã có thể chạy trốn, cho dù thân thể bị thương nghiêm trọng, cũng có biện pháp có thể chữa trị, nhưng mà hắn biết hắn không có năng lực mang Ly Nhược đi cùng.
Thần vương sẽ không giết Ly Nhược, nhưng mà hắn biết nàng không muốn rơi vào trong tay Thần vương, nàng không thích bị giới hạn, không thích bị người chi phối, mà hắn cũng không muốn nàng rơi vào trong tay Thần vương, mặc dù hắn có thể chờ sau khi thương thế lành hẳn lại đi cứu nàng, nhưng hắn cũng không muốn bởi vậy mà làm cho nàng bị chịu chút uỷ khuất, hắn hiểu rõ, nếu như rơi vào trong tay Thần vương, nàng nhất định sẽ chịu uỷ khuất.
Như vậy thì kết quả tốt nhất, ai cũng không thể tách biệt bọn họ, nàng cũng sẽ không có chút thống khổ, thật sự giống như ngủ một giấc mà thôi, chỉ là cảm giác vừa tỉnh lại, chỉ sợ cái gì cũng không nhớ rõ, đến hắn cũng cùng quên, nhưng mà không quan hệ, bọn họ còn có thể đi đến cùng nhau, hắn rất nhanh thì có thể tìm được nàng, nàng cũng nhất định còn có thể yêu hắn.
Ly Nhược càng ngày càng mệt, đáy lòng cũng rõ ràng suy nghĩ trong lòng hắn, khoé miệng hơi hơi giơ lên, kỳ thật chết một chút cũng không sợ, rất ấm áp.
Cổ lực lượng kia theo đuổi trong thân thể Ma đế một chút một chút cắn nuốt hắn, đưa tay vuốt ve sợi tóc của nàng, nhíu mày nói “Kiếp sau không nên đến lúc chết mới nói cho ta biết ngươi yêu ta”
“Hảo” Mơ hồ thấy được tươi cười trên mặt hắn, độ cong trên khoé miệng Ly Nhược không khỏi tăng thêm, bị chết còn cao hứng như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có hắn, nàng thậm chí còn không chân chính nói ra ba chữ “Ta yêu ngươi!”, thật sự là dễ dàng thoả mãn!
Suy nghĩ một chút, cảm thấy có thể cho hắn thoả mãn thêm một chút, nhưng mà, lại không có cơ hội đó, lời muốn nói vẫn không thể nói ra khỏi miệng, liền nặng nề ngủ.
Cuối cùng Thần vương rốt cuộc cũng từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, trên mặt tất cả đều là phẫn nộ “Ngươi giết nàng!”
Không có được câu trả lời nào, tức giận trên mặt Thần vương ngày càng sâu, giơ tay liền muốn đánh một chưởng về phía Ma đế, đúng lúc này, một cỗ huyễn lực đỏ rực đem Thần vương cùng Đệ nhất cao thủ kia đẩy ra khỏi phòng, sau đó liền thấy toàn bộ gian nhà bị kết giới đỏ tươi bao phủ.
Cơn giận của Thần vương còn sót lại chưa tiêu, muốn một chưởng phá huỷ kết giới, kết quả ngược lại gặp phải phản kháng, trong lòng kinh sợ không thôi “Ai?” Trên đời này còn có ai có lực lượng so với Ma đế còn mạnh hơn?
Thế nhưng, gió mát lượn lờ, cũng không có người trả lời hắn.
Hắn luôn làm cho nàng cảm thấy nghi hoặc, Ma đế, ở trong tưởng tượng của nàng chắc là hung ác thị huyết, trên thực tế, hắn quả thực hung ác trên chiến trường, cho dù bình thường cũng là lãnh khốc vô tình, nhưng mà ở trước mặt nàng hắn đều là ôn nhu, vật nàng mong muốn còn chưa nói ra khỏi miệng, hắn đã đưa đến trước mặt nàng, hắn thấy, dường như tất cả yêu cầu của nàng đều hợp tình hợp lý, một chút cũng không quá đáng, mặc dù nàng cố ý gây khó dễ, cố ý muốn chọc giận hắn.
Hắn thích ôm nàng, nhưng mà nàng không cho phép, hắn cũng sẽ không đụng tới nàng, đối với nàng, hắn giống như có thể nhẫn nại.
Nguyên bản nàng cho rằng hắn có mục đích khác, có lẽ chỉ là hứng thú nhất thời, nhưng mà sự thực chứng minh cũng không phải như nàng suy nghĩ.
Bởi vì nàng tuỳ ý nói một câu, hắn vài năm không khai chiến, chuyên tâm cùng nàng, mặc dù như vậy nhiều người đối với hắn đưa ra nghi vấn, hắn vẫn khư khư cố chấp như cũ, hắn dùng lời của hắn mà nói, hắn muốn Thần tộc, lúc nào cũng có thể, hắn có cuồng ngạo sẵn có, nhưng mà nàng lại không nghĩ ra, trên người nàng có cái gì đáng giá hắn nhiều nỗ lực đến như vậy, trừ bỏ chính nàng, nàng đã không còn có gì cả.
Kỳ thật nàng hy vọng hắn không cần ôn nhu như thế, vậy nàng cũng sẽ không cần chần chờ như vậy.
Thực ra thì nàng cũng không quan tâm Thần tộc cùng Ma tộc phân chia, nàng chuyên tâm giúp đỡ Ma tộc, bất quá là vì Thần vương, mà bây giờ nàng cùng Thần vương đã hoàn toàn không có quan hệ, Thần tộc có bao nhiêu người chết ở trên tay hắn, nàng có thể không quan tâm, nhưng mà phụ mẫu nàng thì sao?
Chuỷ thủ giấu ở trong tay áo bị nắm chặt ở trong tay, loé ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn chuỷ thủ, Ly Nhược lộ ra một tia cười khổ, nàng không thể hạ thủ thương tổn hắn, có lẽ lúc trước không nên quá nhỏ tâm, không nên năm lần bảy lượt chờ cơ hội, đợi cho mất tâm, tay mềm nhũn.
“Xin lỗi…” Đây là nàng nói đối với phụ mẫu mà nàng hoàn toàn không có ấn tượng, thời điểm bọn họ chết, nàng đang còn ở trong tã lót, đương nhiên không nhớ rõ bọn họ, hôm nay nàng là không có cách nào giúp bọn họ báo thù.
Ly Nhược đang muốn lấy chuỷ thủ về, lại đột nhiên trên tay căng thẳng, chuỷ thủ đâm vào cơ thể người cảm giác rất rõ ràng, chống lại cặp con ngươi màu tím kia, Ly Nhược đã quên phản ứng, có trong nháy mắt không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Thân thể bị vòng vào ấm áp ôm ấp như trước, bên tai vang lên thanh âm sớm quen thuộc tận xương, giống như mỗi lần nói nhỏ bên tai nàng, giọng điệu mang theo dung túng như trước “Chỉ cần là ngươi muốn ta đều có thể cho ngươi, bao gồm mạng của ta!”
Đường đường Ma đế lại vì một nữ nhân đến mệnh cũng từ bỏ, nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng, thâm chí ngay cả chính hắn cũng thường thường cảm thấy trở nên không giống mình, là từ khi nào thì bắt đầu, hắn đã không còn nhớ rõ.
Hắn chỉ biết là hắn không chỉ muốn lấy được người của nàng, còn muốn đạt được lòng của nàng, hắn biết muốn có được thì trước hết phải nỗ lực, hắn dự đoán được rất nhiều rất nhiều, thời gian càng lâu, liền dự đoán được càng nhiều, cho nên hắn nỗ lực càng ngày càng nhiều, hắn tin tưởng hắn nhất định có thể đạt được báo đáp mình muốn, cho dù cuộc đời này không thể, còn có đời sau, hắn muốn có được vật gì cho tới bây giờ đều trốn không thoát lòng bàn tay hắn.
Cuối cùng Ly Nhược phục hồi lại tinh thần, đáy mắt xẹt qua một tia kinh hoảng, nàng cũng không muốn giết hắn a! Sao hắn lại ngu ngốc hướng đụng về phía lưỡi đao? Đây là chuỷ thủ mẫu thân để lại cho nàng, đối với người Ma tộc có lực sát thương trí mạng, chẳng lẽ hắn không cảm nhận được sao? Nắm chặt cánh tay hắn, hai tay Ly Nhược có chút run rẩy “Ngươi…”
“Ly Nhược, làm tốt lắm!” Thanh âm trống rỗng vang lên là cho hai người trong nháy mắt đề phòng.
Trong phòng một trận vằn nước dao động, trong vầng sáng màu lam nhạt đi ra một người. Ly Nhược nhíu chặt lông mày “Thần vương?” Làm sao Thần vương lại xuất hiện vào lúc này? Chuyện này quá mức trùng hợp, hơn nữa khi nào thì Ma cung dễ vào như vậy?
Không đợi nàng suy nghĩ nhiều, đột nhiên trên lưng căng thẳng, Ma đế ôm chặt nàng, nhìn người trước mặt, không thấy một chút kinh hoảng hừ lạnh nói “Nữ nhân bản tôn không cần ngươi tới khen!” Chút nào cũng không đem lời nói của Thần vương dễ làm người hiểu lầm để ở trong lòng.
Cho dù Ly Nhược thật sự cùng Thần vương hợp mưu thì sao? Nếu là nữ nhân của hắn, hắn có thể dễ dàng tha thứ nàng phạm sai lầm!
Động tác muốn chiếm làm của riêng có chút tính trẻ con, nếu là bình thường, trong lòng Ly Nhược nhất định cảm thấy buồn cười, nhưng mà lúc này lại cười không nổi, đáy lòng có chút lo lắng, nàng không biết chuỷ thủ này đối với Ma đế thương tổn lớn bao nhiêu, lúc này chống lại Thần vương có bao nhiêu phần thắng, cũng không biết vì sao Ma giới xuất hiện vấn đề này.
Thời thế lần lượt xoay chuyển, lúc này chiếm lợi thế chính là Thần vương, ánh mắt phực tạp nhìn Ly Nhược, Thần vương mở miệng nói “Ly Nhược, xin lỗi, đi theo ta đi!” Là hắn bị phẫn nộ che mất đi tâm trí, Ly Nhược vì hắn trả giá nhiều như vậy, làm sao có thể phản bội hắn chứ?
Kỳ thực nhiều sơ hở như vậy, tỉnh táo lại suy nghĩ một chút liền sẽ rõ ràng, rõ ràng là có người nhằm vào Ly Nhược, mà hắn không cẩn thận trúng kế.
“Đừng hòng mơ tưởng!” Ma đế nâng tay rút chuỷ thủ ra khỏi bụng, ánh mắt lạnh lùng, sẽ phải ra tay, Ly Nhược lại chặn ngang đè hắn lại.
Hiển nhiên là Thần vương sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, Ma đế rất khó đối phó, cơ hội như vậy cũng không nhiều, nếu như không nhân cơ hội này trừ bỏ hắn, chờ hắn thương tổn tốt, nên hối hận là hắn
Lập tức cũng không quan tâm Ly Nhược, chuẩn bị trước hết giết Ma đế.
“Phanh…” Vầng sáng màu lam nhạt ầm ầm nổ lên.
Sắc mặt Thần vương cứng ngắc lại “Ly Nhược?” Nàng lại có thể giúp Ma đế? Hơn nữa, linh lực của nàng khi nào có thể so với hắn còn cao hơn nữa?
Sắc mặt Thần vương âm trầm, mở miệng nói “Lúc này, đừng cùng ta giận dỗi!”
Giận dỗi? Ly Nhược thản nhiên mở miệng nói “Hình như là Thần vương hiểu lầm, cho dù ngươi cho rằng vì ta phản bội ngươi mà trả thù, hay là vì đổi lấy thời gian Thần tộc nghỉ ngơi lấy lại sức, ngươi đã đem ta tặng cho người khác, ta và ngươi trong lúc đó từ lâu ân đoạn nghĩa tuyệt, tại sao nói là giận dỗi?”
Bị luồng khí giao chiến lúc trước lôi kéo, sợi tóc màu xanh lam tung bay, hơn nữa ánh mắt của nàng cũng rất đạm bạc, một loại thần thánh khiến cho người ta cảm thấy không thể xâm phạm.
Trong mắt nàng lạnh nhạt làm đau nhói mắt Thần vương, còn nhớ lúc trước nàng từng nói, hắn thân là Thần vương, rất nhiều thời điểm sẽ thân bất do kỷ, hơn nữa người bên cạnh hắn không thiếu được đấu đá lẫn nhau, nếu mà hắn không cách nào toàn tâm tín nhiệm nàng, không có khả năng vì nàng mà vứt bỏ tất cả cảm giác, thì không nên đi trêu chọc nàng, bởi vì hắn không cho nàng được hạnh phúc mà mong muốn.
Bởi vì hắn cam đoan, nàng lựa chọn tin tưởng hắn.
Nhưng mà cuối cùng, hắn như trước vẫn là phụ bạc nàng, chẳng lẽ không còn cơ hội bù đắp lại sao?
Không suy nghĩ nhiều lắm, Thần vương lại ra tay, lần này mặc kệ như thế nào, nhất định phải trừ bỏ Ma đế, những chuyện khác đợi sau đó lại nói.
Đương nhiên Ly Nhược sẽ không để cho hắn giết Ma đế, khi mà hai người đang đánh nhau hết sức, trong phòng lại xuất hiện một người, Ly Nhược không chuyên tâm nhìn lại, phát hiện người nọ lại là Đệ nhất cao thủ bên người Thần vương, xem ra lần này Thần vương là hạ quyết tâm sẽ không bỏ qua cho Ma đế, nếu như bình thường, cho dù là hai người này cũng một chỗ, Ma đế cũng nhất định sẽ không thất bại, nhưng mà bây giờ…
Thanh chuỷ thủ kia đối với Ma đế mà nói là thương tổn cực lớn, tuy không có lập tức bị mất mạng, nhưng mà muốn động thủ lại quá mức miễn cưỡng, Ly Nhược vội vàng muốn thoát khỏi Thần vương, nhưng mà Thần vương lại quấn chặt lấy nàng không tha, hắn biết Ly Nhược có năng lực cứu Ma đế, nhưng mà hắn sẽ không cho nàng có cơ hội như vậy “Ly Nhược, ngươi đã quên phụ mẫu ngươi đã chết như thế nào sao? Ngươi bây giờ lại có thể giúp đỡ kẻ thù?”
Ly Nhược không để ý tới hắn, chỉ là xuống tay càng thêm nhẫn tâm, linh lực trong tay biến hoá khôn lường thành trường kiếm loé ra ánh sáng chói mắt, nhưng mà cho dù linh lực của nàng hơi cao hơn Thần vương, trong khoảng thời gian ngắn muốn đánh bại hắn, thoát khỏi hắn vướng mắc vẫn là rất khó khăn.
Khoé miệng Ma đế mỉm cười, đối mặt với tình cảnh nguy hiểm như vậy, chẳng những không lo lắng, tựa hồ còn rất sung sướng, không phải nói hoạn nạn mới gặp chân tình sao? Ly Nhược vẫn là không muốn hắn chết!
Nhưng mà rất nhanh hắn liền cười không được, chỉ là cùng người nọ chạm nhau một chưởng, ngực liền cuồn cuộn một trận khí huyết, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, một lực lượng cuồng mãnh trong cơ thể hắn đang không ngừng cắn nuốt huyễn lực của hắn, làm cho hơi thở của hắn lộn xộn, lực sát thương của chuỷ thủ kia rất lớn, cũng áp chế không được nữa.
Người nọ thăm dò tình trạng của hắn, lập tức không hề chần chờ, toàn lực đánh một chưởng xuống, một chưởng này ắt phải đưa hắn đánh chết!
Ly Nhược thấy vậy sắc mặt đại biến “Tuyệt…” Bất chấp Thần vương tiến công, xoay người liền nhào tới.
Ma đế biến sắc, hợp lại gân mạch bị thương, mạnh mẽ vận động huyễn lực, rất nhanh ôm nàng lăn sang một bên, há miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, nhìn sắc mặt Ly Nhược tái nhợt, đáy mắt lộ vẻ phẫn nộ “Nếu không yêu ta cần gì phải cứu ta?” Tức giận, đơn giản là đau lòng nàng bị tổn thương
Tuy rằng thoát khỏi một kích của đệ nhất cao thủ, Thần vương công kích lại một tia không rơi vào trên người nàng.
Ly Nhược nâng tay lau máu tươi tràn ra ở khoé miệng, giọng điệu lạnh nhạt nói “Ta chưa nói không yêu”
Ma đế giật mình sửng sốt một chút, mới thì thào nói thầm “Nhưng mà ngươi cũng chưa nói yêu” Ngữ khí kia rất có một tia oán giận, còn có một chút uỷ khuất nhu vậy.
Ly Nhược không để ý đến hắn, liếc nhìn Thần vương, hỏi “Làm sao bây giờ?” Hai người bọn họ đều bị thương căn bản đánh không lại.
Liếc mắt kia khiến nắm đấm bên hông Thần vương không khỏi căng thẳng, trong mắt lại có thể mang theo sát ý, mặc dù hắn không tin nàng, lúc chắp tay đem nàng tặng cho người khác, trong cặp mắt kia cũng không từng lộ qua sát ý, mà bây giờ vì Ma đế, nàng lại nổi lên sát ý với hắn!
Ly Nhược đã thay đổi, nàng ngày xưa sẽ không để ý tới an nguy bản thân như vậy, cũng chưa bao giờ hỏi người khác làm sao bây giờ, lấy trí tuệ của nàng thì chưa bao giờ muốn hỏi người khác, tất cả mọi chuyện, nàng đều có thể tự mình quyết định.
Trong lòng hắn phức tạp, Ly Nhược không vô ích để ý tới hắn, đưa tay nắm lấy cổ tay Ma đế bắt mạch, sắc mặt Ly Nhược càng thêm khó coi, gân mạch huỷ hết, không phải không thể cứu, mà là bây giờ không có thời gian để cho nàng cứu, đây không phải là một sớm một chiều là có thể, run rẩy đưa tay về, giọng điệu của nàng nghe vào rất bình tĩnh “Chết chắc rồi!” Hắn bây giờ một chút lực sát thương cũng không có, nhất định Thần vương sẽ không bỏ qua cho hắn!
Ma đế đưa tay ôm chặt nàng, ở đỉnh đầu nàng hạ xuống một nụ hôn, tất cả đáy mắt đều là kiên định, nếu không có cách gì bảo vệ được hai người, như vậy thì cùng chết đi! Nếu nàng yêu hắn, như vậy mặc kệ thế nào nàng đều phải cùng hắn, Thần vương muốn cướp nàng đi? Quả thực là si tâm vọng tưởng!
“Ngươi chỉ có thể chết ở trong tay ta” Hắn sẽ không cho người khác cơ hội thương tổn nàng, cho nên nàng chỉ có thể chết ở trong tay hắn.
Trong lòng đưa ra quyết định, Ma đế đưa tay khép hai mắt của nàng lại, ôn nhu nói “Nhắm mắt lai, ngủ một giấc sẽ không có việc gì”
Mặc dù Ly Nhược không biết hắn muốn làm cái gì, lại an tâm nhắm mắt lại.
“Máu trong tim?” Nhìn động tác của Ma đế, sắc mặt Thần vương trở nên rất khó coi, nhưng mà lại chậm một bước, đã mất lực ngăn cản, hắn không ngờ rằng, Ma đế đến chết cũng không buông tay.
Ly Nhược… Giữa bọn họ thực không có khả năng sao? Không, hắn không cam lòng, máu trong tim, nhất định có biện pháp giải, chỉ cần…
Lan tràn trong miệng, mang theo một ít đắng cay, Ly Nhược mở mắt chống lại đôi con ngươi ôn nhu của Ma đế, bên tai nghe được hắn ôn nhu lại bá đạo nói nhỏ “Ai cũng không thể thương tổn ngươi, ai cũng không cách nào tách biệt chúng ta!” Hắn đời đời kiếp kiếp cũng sẽ không buông tay.
Nếu như không phải bởi vì Ly Nhược, đường đường Ma đế sẽ rơi xuống bước tình thế này, nhưng mà hắn cũng không trách nàng, cũng không hối hận, thậm chí trong lòng là cao hứng, hắn đã có được thứ mình mong muốn.
Máu trong tim, sức lực thuần khiết nhất của hắn, mất đi cổ sức lực này, gân mạch hắn liền không có cách gì chữa trị nữa, thậm chí lại vô lực giảm tốc độ lực thương tổn của chuỷ thủ.
Hắn là thực sự đã hạ quyết tâm hẳn phải chết, kỳ thật có sức lực này, hắn đã có thể chạy trốn, cho dù thân thể bị thương nghiêm trọng, cũng có biện pháp có thể chữa trị, nhưng mà hắn biết hắn không có năng lực mang Ly Nhược đi cùng.
Thần vương sẽ không giết Ly Nhược, nhưng mà hắn biết nàng không muốn rơi vào trong tay Thần vương, nàng không thích bị giới hạn, không thích bị người chi phối, mà hắn cũng không muốn nàng rơi vào trong tay Thần vương, mặc dù hắn có thể chờ sau khi thương thế lành hẳn lại đi cứu nàng, nhưng hắn cũng không muốn bởi vậy mà làm cho nàng bị chịu chút uỷ khuất, hắn hiểu rõ, nếu như rơi vào trong tay Thần vương, nàng nhất định sẽ chịu uỷ khuất.
Như vậy thì kết quả tốt nhất, ai cũng không thể tách biệt bọn họ, nàng cũng sẽ không có chút thống khổ, thật sự giống như ngủ một giấc mà thôi, chỉ là cảm giác vừa tỉnh lại, chỉ sợ cái gì cũng không nhớ rõ, đến hắn cũng cùng quên, nhưng mà không quan hệ, bọn họ còn có thể đi đến cùng nhau, hắn rất nhanh thì có thể tìm được nàng, nàng cũng nhất định còn có thể yêu hắn.
Ly Nhược càng ngày càng mệt, đáy lòng cũng rõ ràng suy nghĩ trong lòng hắn, khoé miệng hơi hơi giơ lên, kỳ thật chết một chút cũng không sợ, rất ấm áp.
Cổ lực lượng kia theo đuổi trong thân thể Ma đế một chút một chút cắn nuốt hắn, đưa tay vuốt ve sợi tóc của nàng, nhíu mày nói “Kiếp sau không nên đến lúc chết mới nói cho ta biết ngươi yêu ta”
“Hảo” Mơ hồ thấy được tươi cười trên mặt hắn, độ cong trên khoé miệng Ly Nhược không khỏi tăng thêm, bị chết còn cao hứng như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có hắn, nàng thậm chí còn không chân chính nói ra ba chữ “Ta yêu ngươi!”, thật sự là dễ dàng thoả mãn!
Suy nghĩ một chút, cảm thấy có thể cho hắn thoả mãn thêm một chút, nhưng mà, lại không có cơ hội đó, lời muốn nói vẫn không thể nói ra khỏi miệng, liền nặng nề ngủ.
Cuối cùng Thần vương rốt cuộc cũng từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, trên mặt tất cả đều là phẫn nộ “Ngươi giết nàng!”
Không có được câu trả lời nào, tức giận trên mặt Thần vương ngày càng sâu, giơ tay liền muốn đánh một chưởng về phía Ma đế, đúng lúc này, một cỗ huyễn lực đỏ rực đem Thần vương cùng Đệ nhất cao thủ kia đẩy ra khỏi phòng, sau đó liền thấy toàn bộ gian nhà bị kết giới đỏ tươi bao phủ.
Cơn giận của Thần vương còn sót lại chưa tiêu, muốn một chưởng phá huỷ kết giới, kết quả ngược lại gặp phải phản kháng, trong lòng kinh sợ không thôi “Ai?” Trên đời này còn có ai có lực lượng so với Ma đế còn mạnh hơn?
Thế nhưng, gió mát lượn lờ, cũng không có người trả lời hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.