Chương 8: Em đẹp không?
AriesBlack
04/07/2021
Vũ Tiên nhìn điện thoại đã hơn 2 giờ chiều, gọi gần chục cuộc mà không thấy tên kia nhấc máy, nàng đã gọi điện thoại cho lớp trưỡng cậu thanh niên kia xác nhận từ lúc nghĩ giữa giờ đã không thấy Long đâu nữa. Trong lòng nàng có chút bất an thêm chút lo lắng, không biết tên kia sảy ra chuyện gì không mà đến thời gian nhấc máy trả lời nàng một câu cũng không có, nếu tính thời gian thì Long đã mất tích gần năm giờ đồng hồ rồi.
Hắn mới đến thành phố này có hai hôm thôi, lạ nước lạ cái, chưa quen môi trường xung quanh. Hay như hắn nói hôm qua nếu hắn lỡ gặp bọn biến thái có sở thích doodee thì sao? Hay là đi trên đường bị cướp giật gì rồi? Hay là bị bọn giang hồ gì gì đó bắt cóc cướp của rồi?
Biết bao suy nghĩ hoang đường được cô nàng suy diễn tùm lum đủ kiểu.
Nàng ngồi trong phòng bệnh tâm trạng lo lắng bức rức vô cùng, điện thoại trong tay chốc chốc lại ngó xuống xem có bỏ lỡ dù là một tin nhắn hay không. Lần thứ hai cô nàng có cảm giác mong nhớ một nam nhân như vậy. Liệu có nên báo án không?
Long thông qua Phượng Ấn mò được đến trước cửa phòng, hắn chưa vội vào mà đứng ngoài cửa quan sát cô nàng một lúc. Thấy cô nàng mặt đầy lo lắng, lại bấm điện thoại liên tục gọi hắn làm hắn có cảm giác mới lạ nào đó, thế gian này vẫn còn có một người vì hắn mà chờ đợi.
Vũ Tiên có chút mệt mỏi nàng vẫn chưa ăn gì, nhắm mắt nghĩ ngơi đôi chút, trong tay vẫn nắm chặt điện thoại.
Chợt Long cảm nhận được năng lượng dao động từ Vũ Hà phát ra, năng lượng lúc mạnh lúc yếu không theo quy luật.
Âm thầm mở cửa đi vào phòng, Long đặt hai ngón tay lên trán cô bé Vũ Hà, Thần Lực tiến vào cơ thể cô bé lan tràn đến mỗi một mao mạch, mỗi tế bào của cô bé cũng được hắn quan sát tỷ mĩ. Sau một phút hắn nhíu mày, quả nhiên lực lượng trong máu của hắn quá mạnh mẽ, cơ thế cô bé nếu không tiêu thụ được thì sẽ bạo thể mà chết.
Nghĩ đến đấy, hắn nhìn lại sang Vũ Tiên, cô bé là người thân cuối cùng của nàng nếu Hà sảy ra chuyện hắn không biết Vũ Tiên có gượng dậy hay không nữa.
Long mĩm cười.
Thần lực tuôn trào vào cơ thể Hà, hắn dẫn dắt năng lượng ba động trong người cô bé chạy theo một lộ tuyến khép kín dựa theo một công pháp bí truyền mà hắn đã tu luyện, Tinh Vân Quyết.
Bởi vì nhận thấy tinh thần cô bé mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều lần và mang ý chí sinh tồn cực kỳ khủng nên Long mới quyết định truyền dạy cho Hà công pháp mà hắn gọi là bố đời nhất vũ trụ.
Long một bên dùng thần lực dẫn dắt năng lượng thực hiện vài vòng chu thiên để cơ thể Hà dần làm quen, một bên hắn dùng linh thức cường đại của mình công kích linh thần cô bé, mục đích của hắn giúp Hà hình thành tinh vân tinh thần, điều quan trọng nhất để tu luyện Tinh Vân Quyết. Đây là môn thượng cổ công pháp không có tính xác thương nhưng lại hổ trợ cực lớn cho người tu luyện về mặt cắn nuốt rồi dung hợp năng lượng tự nhiên thành chính năng lượng tinh thần cho người tu luyện, hơn nữa năng lượng này không hề có giới hạn như hằng hà sa số tinh vân trong vũ trụ vậy đó. Tu luyện đến mức độ nhất định, sức mạnh tinh thần sẽ cường đại đến mức có thể dùng chính tinh thần lực vô hình công kích linh hồn địch nhân, vô thanh vô thức giết người mà không để lại giấu vết. Tu luyện đại thành ngươi có thể cắn nuốt toàn bộ mọi loại năng lượng trong vũ trụ, đồng hóa và biến chúng thành của riêng ngươi. . đam mỹ hài
Chính vì tu luyện cái công pháp thượng cổ bố đời này mà Long là tên đầu tiên cắn nuốt toàn bộ các nguyên tố trong thiên địa mà chế biến thành một sức mạnh khác hoàn toàn khác biệt, ví như Hắc Hỏa của hắn được hình thành từ Huyết Hỏa tộc Hỏa Phượng Hoàng kết hợp với Quỷ Hỏa của Quỷ Tộc, ngọn Hắc Hỏa không những có khả năng ăn mòn khủng bố mà còn kèm theo cả sự công phá mãnh liệt. Hơn nữa thần thức của hắn cũng thông qua công pháp này đạt đến một trình độ thượng thừa, nếu là Thần trong cùng cấp mà không sử dụng đến Thần Lực hộ thân hoặc dựa vào Lĩnh Vực thì đừng mong thoát khỏi thần thức hắn quan sát toàn diện.
Vũ Tiên ngủ gậc kế bên Hà bỗng nhiên cảm giác ấm áp lạ thường, một cổ hơi thở quen thuộc đang ở gần nàng, mở mắt ra ngước mắt nhìn lên thì thoáng giật mình sắp hét lên khi thấy Long đang đứng.
Vũ Tiên bình tĩnh lại thở ra một hơi, tảng đá nặng trong lòng nàng đã tiêu thất khi thấy hắn.
Đang muốn mở miệng hỏi thăm, nhưng nàng ý thức được Long đang tập trung làm điều gì đó với Hà nên lại thôi. Nhìn sang em gái, Hà đang ngủ rất ngon, hơi thở đều đặng hơn sáng nay rất nhiều, gương mặt sắc hồng thanh tú không còn lúc đỏ lúc trắng. Vũ Tiên đứng một bên đợi chờ.
Sau khoảng nữa tiếng, cuối cùng Long cũng thành công thiết lập một hệ tinh vân đầu tiên cho Hà, giờ thì cô bé đã đặt bước chân đầu tiên vào con đường tu luyện rồi, hắn còn cẩn thận khắc sâu lộ tuyến năng lượng trong kinh mạch vào tâm thức cô bé, để bất cứ lúc nào Hà cũng có thể vận hành lộ tuyến tu luyện. Vấn đề trước tiên là cứ để Hà tự tiêu thụ năng lượng bạo loạn trong người trước đã, khi nào xong thì hắn sẽ hướng dẫn Hà tự hình thành hệ tinh vân tiếp theo mà hấp thụ năng lượng tự nhiên.
Xong việc, Long mở mắt thì thấy Vũ Tiên đang chậm rãi dùng khăn tay nhẹ nhàng lao đi vệt mồ hôi trên chán hắn.
Long bắt lấy tay nàng áp vào má hắn, bốn ánh mắt hữu tình chạm nhau,...
“Xin lỗi anh đến trễ.” Long nhẹ giọng cất lời.
Vũ Tiên chỉ nhẹ lắc đầu, âu yếm nhìm hắn “Mệt không?”
Long không đáp, trái lại hắn mạnh mẽ kéo nàng vào lồng ngực, ôm chặt vòng eo trơn nhẵn như rắn của nàng, say mê ngữi hương thơm mê người đầy quyến rũ, bàn tay nhẹ vuốt mỹ dung.
Vũ Tiên không tránh né, nàng nắm lấy tay hắn trong đôi mắt đẹp là vô vàng hạnh phúc, nụ cười khẽ mĩm trên môi.
Long ghé sát vào tai nàng thủ thỉ “Em có muốn làm anh mệt ngay tại đây không?”
Vũ Tiên vốn da mặt mỏng manh, vừa nghe hắn nói xong sắc mặt đại biến, vội đẩy hắn ra “Lưu manh.” Còn hung hăng đá vào chân hắn, nàng nhớ lại đêm qua mình đã bật đèn xanh cho hắn nhưng tên này lại nhát cấy chỉ giỏi mạnh mồm, giờ lại muốn nàng ư...không có cửa đâu.
“Ấy ấy, đùa tí làm gì căng vậy.” Long cười gượng chữa thẹn, nhanh chóng lấy lại tinh thần nhìn sang Hà. “Tình hình của Hà ổn rồi, đêm mai là có thể tỉnh lại đó.”
“Anh chắc chứ?” Vũ Tiên vui sướng nhìn hắn.
“Tin tôi không?” Long nhìn nàng mà hỏi ngược lại.
Vũ Tiên có chút đỏ mặt không do dự gật gật đầu, nàng không hiểu tại sao mình lại bất chấp tin tưởng người đàn ông này nữa.
“Đi nào, chúng ta đều đói cả rồi.” Long nắm tay Vũ Tiên kéo đi.
Hai người tìm một nhà hàng ăn trưa rồi bắt taxi vào đến trung tâm nội thành đi dạo trên con đường đầy các cửa hàng từ lớn đến cực lớn, đây là con đường mua sắm lớn nhất Thuận Hải, nơi được mệnh danh là đại lộ không ngủ.
Hai người như đôi tình lữ nắm tay nhau đi dạo trên đường, nam anh tuấn nữ mỹ lệ thu hút biết bao nhiêu ánh mắt người đi đường mà nhiều nhất là tụi sắc lang nhìn trân trân Vũ Tiên, có không ít tên ném ánh mắt sát khí lên Long.
“Sáng nay anh cúp học chạy đi đâu đó hả?” Vũ Tiên bất chợt hỏi Long.
“Đi xem phim.” Long thành thật khai báo.
“Xem phim?” Trợn mắt không tin “Xem phim gì mà đến gần năm tiếng đồng hồ, đến cả một phút cũng không có để nghe một cuộc điện thoại?” Vũ Tiên chất vấn.
“Cái này...tôi quên mất, vô rạp để điện thoại chế độ im lặng đó mà.” Long gãi đầu, hắn có cảm giác không an toàn.
“Hay là anh lại đi kiếm cô nào đó mà tâm sự nhân sinh?” Vũ Tiên thở dài một hơi “Ây cũng là tôi vô ý, năm lần bảy lượt gọi điện xém phá hỏng chuyện tốt của anh rồi.”
Ầm... Nghe xong lời than vãn Vũ Tiên mà mặt Long trắng nhách, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, hắn xin thề dù trước đây có đi đấm đi chém nhau, thậm chí làm quả Thần Chiến năm xưa hắn chưa từng có cảm giác sợ xệch bất an như hiện tại, Vũ Tiên mang đến cho hắn cái cảm giác quá khác bọt dù chỉ mới quen nàng vài ngày.
“Được rồi, được rồi. Vũ Tiên tôi xin lỗi, tôi sai rồi. Tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai.” Long chấp tay van xin.
“Chuyện gì cơ? Anh có gì mà phải xin lỗi tôi?” Vũ Tiên mở to đôi mắt với biểu cảm quá đổi kinh ngạc nhìn Long, trong lòng lại cố gắng nhịn cười, cái tên đầu đất này thật đáng yêu, phải trêu chọc để hắn nhớ mới được, ai bảo là người ta hồi hộp hoang mang cả buổi sáng.
“Sau này tôi nhất định sẽ nghe điện thoại của cô, dù một cụôc tuyệt đối cũng sẽ nghe.” Long đưa ra hứa hẹn lẫm liệt.
“Coi như anh còn có lương tâm.” Vũ Tiên nhuếch môi, kéo tay Long đi vào siêu thị điện máy lớn nhất đại lộ này.
Bên trong không gian qua mức rộng rãi, khách hàng tham quan mua sắm vô số, nhân viên chạy đi chạy lại tư vấn giới thiệu sản phẩm tận tình. Nơi đây bán mọi mặt hàng từ điện máy gia dụng hàng thật đến hàng giả, bất kể mọi loại khách hàng muốn gì có nấy.
Hôm qua quan sát căn nhà mới của hắn, Long phát hiện quá nhiều thứ không có đa phần là được Vũ Tiên xúc tiến hợp tác với hãng buôn đồng nát.
Nghĩ là làm, Long liền chủ động bắt lấy một thằng nhân viên tư vấn mang đi khắp nơi, hắn sợ nếu bắt một cô nàng thì Vũ Tiên sẽ nói vài lời than vãn làm hắn điên mất.
Tên nhân viên tư vấn lúc đầu còn bỡ ngỡ, chỉ vài phút đã mồm tươi cười, gương mặt hưng phấn đến mức muốn ôm hôn thắm thiết Long. Công việc hắn rất đơn giản, đi theo và ghi chép lại những gì Long chỉ, mà Long thì ánh mắt cực cao hắn chỉ tùy tiện chỉ nhưng các móm hàng đều là cực phẩm chất lượng cực tốt, dùng thần thức để mua sắm đồ gia dụng chỉ có mình hắn dám đầu tư.
Vũ Tiên thấy Long chỉ đông chỉ tây mà im lặng, tên này chỉ mới đến nhà nàng có một đêm nhưng căn nhà như nằm trong toàn bộ lòng bàn tay của hắn, thấm chí cả những món hàng mà sắp hỏng mà hắn cũng biết.
Dạo một vòng số lượng hàng hóa mà Long mua sắm đã bằng hai trang giấy, tên nhaanh viên ghi chép bàn tay run run. “Thiếu gia à, ngài còn muốn lấy thêm gì nữa không ạ?” Hắn cất lời.
Long vuốt cằm không nói, hắn vừa nhìn thấy một chuyện tuy đối với hắn không quan trọng cho lắm nhưng lại ảnh hưởng đến tính mạng hàng triệu dân thường, những thần dân tôn thờ hắn trăm năm qua.
Sau một lúc Long quay sang hỏi ý Vũ Tiên, cô nàng chỉ lắc đầu, đồ sắm quá nhiều rồi mua về chổ đâu để nữa?
“Đủ rồi, thanh toán thôi.” Long nói.
Tên nhân viên dẫn hai người đến phòng khách V.I.P đợi, còn hắn nhanh chóng đến bộ phận viết toán, hôm nay là một ngày may mắn, nếu chốt đơn thành công thì số tiền hoa hồng hắn ăn được đủ vui chơi cả năm rồi.
Vài phút sau, tên nhân viên quay lại dắt theo vị mỹ nhân phía sau, hai người lịch sự chào hỏi Long và Vũ Tiên sau đó trình lên catalogue sản phẩm mà Long mua cùng với hóa đơn.“Không biết hai vị thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?” Cô nàng giám đốc lịch sự hỏi, đây là vị khách quý một lần chi vài triệu cần phải tạo ấn tượng tốt với hắn.
Vũ Tiên nhìn thấy số tiền hơn bốn triệu đồng thì có chút giật mình, nếu là mấy ngày hôm trước cô nhất định sẽ bất tĩnh nhưng mà hiện giờ đã khác, đang định mở ví lấy tấm thẻ hôm qua Long đưa thì đã thấy Long rút ra tấm khác. “Thẻ quốc tế, được chứ?” Long thuận tay đưa tấm thẻ được làm bằng vàng ròng bên trên là huy hiệu ngân hàng thế giới có đính kim cương tám cạnh lấp lánh.
Cô nàng giám đốc là người có hiểu biết hai tay run run nhận lấy tấm thẻ mà kinh hãi, thẻ hoàng kim của ngân hàng thế giới chỉ có các nhân vật cấp cao của quốc gia hoặc các ông trùm tài phiệt mới đủ tư cách sở hữu, mà kinh dị nhất chính là kim cương tám cánh là đại biểu cho cấp bậc cao nhất một quốc gia.
Trời ơi! Người thanh niên này nhìn qua rất trẻ chỉ tầm hai mươi lăm tuổi đổ lại mà đã là người đứng đầu một quốc gia sao? Nếu không phải cầm trong tay một trong những tấm thẻ quyền lực nhất thế giới cô nàng còn tưởng mình đang lên cơn phê. “Vâng! Xin Miện Hạ đợi chút thời gian tôi đi làm ngay.” Cô nàng khom lưng cúi chào, đang định rời đi.
“Khoan đã! Thanh toán số tiền 7777000 đồng cho tôi. Số tiến dư ra coi như phần thưởng cho tên kia.” Long đánh mắt sang tên nhân viên bên cạnh cô giám đốc.
Cô gái nghe những lời vừa rồi xém chút bật ngữa té xĩu, đi mua sắm bốn triệu làm phát tiền tip ba triệu cho nhân viên bán hàng. Tên thanh niên này đúng là cực phẩm.
Tên nhân viên kia nước mắt nước mũi chảy dòng dòng quỳ bái Long, hắn quyết định về nhà dựng tượng vị Miện Hạ này, ngày đêm thành tâm cầu phúc cho ngài, một ngày đi làm như bình thường nhưng tan ca làm thì hắn thành triệu phú, còn hơn là trúng số độc đắc.
Cô nàng giám đốc cùng tên nhân viên cung kính hành lễ làm Vũ Tiên phải á khẩu. Miện Hạ? Tên này lại là kẻ đứng đầu một quốc gia sao? Mặc dù biết tiền đối với tên này chỉ là những con số nhưng thấy hắn hành động như vậy nàng thấy ngu ngốc nhiều hơn là khoa trương.
Đúng như cô gái nghĩ, Long không chỉ là người đứng đầu một gia, mà hắn còn là Hoàng Đế vĩnh viễn một đế quốc, tuy nhiên hắn chỉ mang danh nghĩa mà thôi, đến cả thằng Hoàng Đế hiện tại tên gì hắn cũng chả quan tâm. Thân phận thật sự chính là Thần Bảo Trợ đế quốc ấy. Lý do hắn sử dụng tấm thẻ này và con số 7777 là để gữi thông điệp của hắn đến cho bọn cao tầng đế quốc kia, hi vọng bọn kia nhận được thông điệp của hắn mà khôn ngoan hành động, nếu như dại dột thì hắn không ngại mà thanh trừng đâu.
Long nhận thấy ánh mắt Vũ Tiên mà nhún vai như không có việc gì, Vũ Tiên thấy thái độ hắn như thế nàng cũng không nói gì thêm, nếu muốn đến một lúc nào đó hắn sẽ nói cho nàng biết.
Rất nhanh sau cô nàng giám đốc quay lại, cung kính giao lại tấm thẻ cho Long. “Xin Miện Hạ cho chúng tôi biết nên gữi vật phẩm đến địa chỉ nào không ạ, mọi chi phí vận chuyển lắp đặt đều được miễn phí.”
“Tốt. Chín giờ sáng mai mang hàng đến địa chỉ này.” Long lấy ra tấm thiệp ghi địa chỉ nhà cho cô giám đốc. “Hàng hóa nơi đây không tệ, ta sẽ thường ghé lại.” Long đưa ra một cái hứa hẹn.
Cô nàng giám đốc vui mừng cung kính hành lễ với Long và Vũ Tiên “Được phục vụ cho Miện Hạ và phu nhân là niềm vinh dự của chúng tôi.”
Vũ Tiên nghe cô gái xưng mình là phu nhân có chút mắc cỡ đỏ mặt, sau lại thấy gương mặt đắc ý của Long thì chỉ muốn đấm hắn thôi.
Long tán thưởng nhìn cô gái, bỗng nắm tay Vũ Tiên rời đi trong sự đưa tiễn nhiệt tình của cô nàng giám đốc.
Vừa ra ngoài đi được một chút Long bất chợt cất lời “Anh nhận thấy tủ quần áo của em rất rất nghèo nàn đó phu nhân à.” Long mở miệng trêu chọc.
“Ai...Ai là phu nhân của anh chứ? Tin ăn đấm không?” Vũ Tiên trợn hung dữ nhìn hắn, còn dơ nấm đấm nhỏ thị uy. Cô nàng chỉ nghe hắn gọi là phu nhân mà quên mịa nó cái cụm từ tủ quần áo kia.
Long cười cười vuốt mũi nàng một cái sau đó kéo cô nàng vào một cửa hàng thời trang.
Cô bán hàng nhìn thấy hai vị khách vào cửa bèn nhiệt tình tiếp đón “Chào mừng quý khách đến với của hàng. Chúng tôi vừa mới nhập mẫu mới hôm qua, để tôi giới thiệu cho hia vị.”
“Không cần đâu, chúng tôi tự chọn được.” Long mĩm cười gật đầu, hắn nhanh kéo Vũ Tiên đi vào khu thời trang nữ, thần thức ầm ầm thăm dò.
Vì đã quá rõ cơ thể Vũ Tiên rồi, Long lập tức dắt theo Vũ Tiên dạo một vòng, nhanh tay bắt lấy những bộ đồ mà hắn đã ngắm sẵn.
Các cô nhân viên tò mò nhìn chàng trai trẻ dắt bạn gái chọn quần áo, để xem kết quả như nào.
Sau một vòng đảo trên tay Long là cả chục bộ quần áo đầy đủ kiểu dáng, “Này cô vào thử bộ này đi.” Long đưa một bộ mà hắn phối ưng ý nhất cho Vũ Tiên.
“Này này, anh là nhà thiết kế thời trang hở?” Vũ Tiên cầm bộ đồ hỏi hắn.
“Cứ cho là vậy đi, nhanh đi thay đồ vào. Hay là cô muốn tôi thay hộ?” Long liếm môi đôi mắt dán vào cặp ngực nhấp nhô cô nàng.
Vũ Tiên đấm vào bụng hắn, sau đó mặt hầm hầm ôm bộ đồ bỏ đi.
Long cười cười nhìn theo nàng, chợt hắn nghĩ không biết có nên nhìn lén nàng thay đồ không nhỉ?
“Gói lại hết cho tôi, cả bộ trong kia nữa.” Long vác mớ quần áo đến quầy tính tiền làm thủ tục.
Những cô bán hàng không ném nổi kinh ngạc khi nhìn thấy Long mua gần hai chục bộ quần áo. Các cô có thể bán hàng ở thương hiệu nổi tiếng, tất nhiên ánh mắt thẫm mĩ rất tinh tế. Những bộ quần áo người thanh niên này chọn không phải là tùy ý chọn đại, cô gái kia khoác chúng lên mình nhất định sẽ rất hợp, vóc dánh cô nàng sẽ càng hoàn mỹ hơn.
“Bạn gái anh thật hạnh phúc, có người bạn trai quan tâm đến cô ấy như vậy.” Một cô bán hàng thật lòng khen.
Long lắc đầu cười cười không nói. Ánh mắt hắn khóa chạt vào đôi giày cao gót tinh xão trên kệ trưng bày, khác với những món đồ khác, đôi giày này không có bản giá.
Đã nhắm hàng thì phải xúc nhanh, đó là tôn chỉ trước giờ của Long, nhanh tay cầm lấy đôi giày cao gót hắn phát hiện đôi giày này được làm công trau chuốc đến từng chi tiết nhỏ, từ kiểu dáng đến thẫm mĩ đều làm Long rất hài lòng.
“Xin lỗi anh, đôi giày này là hàng giới hạn trên thế giới, giá trị của nó sẽ thay đổi theo từng giờ.” Cô gái bán hàng nhận lấy đôi giày nói.
“Cứ tính tiền.” Long lạnh nhạt đáp lại, nếu con hàng này không bán thì hắn sẵn sàng mua lại cái cửa hàng này, chưa từng có móm đồ nào hắn đã nhắm rồi mà không đạt được cả.
Phụ nữ lúc theo đuổi cái đẹp luôn đặc biệt tỉ mỉ, kiên nhẫn, vì thé đàn ông luon phải đợi rất lâu mới có thể nhìn thấy họ sau khi đã chải chuốt cẩn thận. Long đứng đợi bên ngoài, nhiều lần từng có ý định nhìn lén cô nàng nhưng sau lại thôi.
Thêm vài phút trôi qua, rốt cuộc cửa phòng thay đồ mở ra, Vũ Tiên ngại ngùng chân trần bước ra.
Mọi người nhìn quay qua nhìn, bất giác nín thở, nói không ra lời.
Vũ Tiên xõa tóc mềm mại trước ngực che bớt gương mặt hơi ửng hồng, những đường nét trên khuôn mặt cô hài hòa đầy tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật lay động lòng người.
Chiếc váy liền màu trắng lộ vai làm nổi bậc lên những đường cong tự nhiên ở cổ tay và vùng ngực, đường ren kéo dài từ vòng eo duyên dáng đến chân váy phồng, dưới ánh đèn, chiếc váy voan có ánh vàng nhàn nhạt để lộ ra đôi chân nhỏ mềm mại, nhãn nhụi không tỳ vết.
Vũ Tiên dáng người không người quá khoa trương cũng không quá gầy, bờ vai gợi cảm, ngực cao, mông nở, má hồng, ánh mắt to tròn hữu thần...Giống như bông hoa giữa dòng nước trong vắt, như tự nhiên trạm trổ nên, Vũ Tiên giờ đây có một khí chất thuần khiết avf tao nhã pha lãn chút mị hoặc tất cả như độc dược chí mạng với thằng nào đó.
Sau vài phút ngẫn ngơ Long cầm lấy đôi giày trong tay tiến đến Vũ Tiên, hắn quỳ một gối, nâng đôi bàn chân nàng lên, động tác nhẹ nhành nâng niu từng hút một tự tay đi giày cho nàng.
Vũ Tiên trống ngực đập lên thình thịch, một cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp người nàng, trái tim nàng như muốn hòa tan.
Đôi giày trắng tinh xảo ôm lấy đôi bàn chân trắng như ngọc, để lộ những ngón chân trắng mịn, đáng yêu.
Sau khi đi giày cho nàng xong Long đứng ngắm nhìn nàng, trên môi nở nụ cười ôn nhu.
Vũ Tiên lấy hết can đảm, tung váy xoay vài vòng trước ánh mắt si mê của Long. “Em đẹp không?” Nàng hai tay ôm lấy cổ Long, đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào ánh mắt si ngốc hắn.
Long không trả lời nàng, hắn dùng hành động chứng minh...
Vòng tay qua vòng eo tuyệt hảo, đôi môi tìm đến khuôn miệng xinh xắn của nàng, không chần chờ hôn lấy...
Hắn mới đến thành phố này có hai hôm thôi, lạ nước lạ cái, chưa quen môi trường xung quanh. Hay như hắn nói hôm qua nếu hắn lỡ gặp bọn biến thái có sở thích doodee thì sao? Hay là đi trên đường bị cướp giật gì rồi? Hay là bị bọn giang hồ gì gì đó bắt cóc cướp của rồi?
Biết bao suy nghĩ hoang đường được cô nàng suy diễn tùm lum đủ kiểu.
Nàng ngồi trong phòng bệnh tâm trạng lo lắng bức rức vô cùng, điện thoại trong tay chốc chốc lại ngó xuống xem có bỏ lỡ dù là một tin nhắn hay không. Lần thứ hai cô nàng có cảm giác mong nhớ một nam nhân như vậy. Liệu có nên báo án không?
Long thông qua Phượng Ấn mò được đến trước cửa phòng, hắn chưa vội vào mà đứng ngoài cửa quan sát cô nàng một lúc. Thấy cô nàng mặt đầy lo lắng, lại bấm điện thoại liên tục gọi hắn làm hắn có cảm giác mới lạ nào đó, thế gian này vẫn còn có một người vì hắn mà chờ đợi.
Vũ Tiên có chút mệt mỏi nàng vẫn chưa ăn gì, nhắm mắt nghĩ ngơi đôi chút, trong tay vẫn nắm chặt điện thoại.
Chợt Long cảm nhận được năng lượng dao động từ Vũ Hà phát ra, năng lượng lúc mạnh lúc yếu không theo quy luật.
Âm thầm mở cửa đi vào phòng, Long đặt hai ngón tay lên trán cô bé Vũ Hà, Thần Lực tiến vào cơ thể cô bé lan tràn đến mỗi một mao mạch, mỗi tế bào của cô bé cũng được hắn quan sát tỷ mĩ. Sau một phút hắn nhíu mày, quả nhiên lực lượng trong máu của hắn quá mạnh mẽ, cơ thế cô bé nếu không tiêu thụ được thì sẽ bạo thể mà chết.
Nghĩ đến đấy, hắn nhìn lại sang Vũ Tiên, cô bé là người thân cuối cùng của nàng nếu Hà sảy ra chuyện hắn không biết Vũ Tiên có gượng dậy hay không nữa.
Long mĩm cười.
Thần lực tuôn trào vào cơ thể Hà, hắn dẫn dắt năng lượng ba động trong người cô bé chạy theo một lộ tuyến khép kín dựa theo một công pháp bí truyền mà hắn đã tu luyện, Tinh Vân Quyết.
Bởi vì nhận thấy tinh thần cô bé mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều lần và mang ý chí sinh tồn cực kỳ khủng nên Long mới quyết định truyền dạy cho Hà công pháp mà hắn gọi là bố đời nhất vũ trụ.
Long một bên dùng thần lực dẫn dắt năng lượng thực hiện vài vòng chu thiên để cơ thể Hà dần làm quen, một bên hắn dùng linh thức cường đại của mình công kích linh thần cô bé, mục đích của hắn giúp Hà hình thành tinh vân tinh thần, điều quan trọng nhất để tu luyện Tinh Vân Quyết. Đây là môn thượng cổ công pháp không có tính xác thương nhưng lại hổ trợ cực lớn cho người tu luyện về mặt cắn nuốt rồi dung hợp năng lượng tự nhiên thành chính năng lượng tinh thần cho người tu luyện, hơn nữa năng lượng này không hề có giới hạn như hằng hà sa số tinh vân trong vũ trụ vậy đó. Tu luyện đến mức độ nhất định, sức mạnh tinh thần sẽ cường đại đến mức có thể dùng chính tinh thần lực vô hình công kích linh hồn địch nhân, vô thanh vô thức giết người mà không để lại giấu vết. Tu luyện đại thành ngươi có thể cắn nuốt toàn bộ mọi loại năng lượng trong vũ trụ, đồng hóa và biến chúng thành của riêng ngươi. . đam mỹ hài
Chính vì tu luyện cái công pháp thượng cổ bố đời này mà Long là tên đầu tiên cắn nuốt toàn bộ các nguyên tố trong thiên địa mà chế biến thành một sức mạnh khác hoàn toàn khác biệt, ví như Hắc Hỏa của hắn được hình thành từ Huyết Hỏa tộc Hỏa Phượng Hoàng kết hợp với Quỷ Hỏa của Quỷ Tộc, ngọn Hắc Hỏa không những có khả năng ăn mòn khủng bố mà còn kèm theo cả sự công phá mãnh liệt. Hơn nữa thần thức của hắn cũng thông qua công pháp này đạt đến một trình độ thượng thừa, nếu là Thần trong cùng cấp mà không sử dụng đến Thần Lực hộ thân hoặc dựa vào Lĩnh Vực thì đừng mong thoát khỏi thần thức hắn quan sát toàn diện.
Vũ Tiên ngủ gậc kế bên Hà bỗng nhiên cảm giác ấm áp lạ thường, một cổ hơi thở quen thuộc đang ở gần nàng, mở mắt ra ngước mắt nhìn lên thì thoáng giật mình sắp hét lên khi thấy Long đang đứng.
Vũ Tiên bình tĩnh lại thở ra một hơi, tảng đá nặng trong lòng nàng đã tiêu thất khi thấy hắn.
Đang muốn mở miệng hỏi thăm, nhưng nàng ý thức được Long đang tập trung làm điều gì đó với Hà nên lại thôi. Nhìn sang em gái, Hà đang ngủ rất ngon, hơi thở đều đặng hơn sáng nay rất nhiều, gương mặt sắc hồng thanh tú không còn lúc đỏ lúc trắng. Vũ Tiên đứng một bên đợi chờ.
Sau khoảng nữa tiếng, cuối cùng Long cũng thành công thiết lập một hệ tinh vân đầu tiên cho Hà, giờ thì cô bé đã đặt bước chân đầu tiên vào con đường tu luyện rồi, hắn còn cẩn thận khắc sâu lộ tuyến năng lượng trong kinh mạch vào tâm thức cô bé, để bất cứ lúc nào Hà cũng có thể vận hành lộ tuyến tu luyện. Vấn đề trước tiên là cứ để Hà tự tiêu thụ năng lượng bạo loạn trong người trước đã, khi nào xong thì hắn sẽ hướng dẫn Hà tự hình thành hệ tinh vân tiếp theo mà hấp thụ năng lượng tự nhiên.
Xong việc, Long mở mắt thì thấy Vũ Tiên đang chậm rãi dùng khăn tay nhẹ nhàng lao đi vệt mồ hôi trên chán hắn.
Long bắt lấy tay nàng áp vào má hắn, bốn ánh mắt hữu tình chạm nhau,...
“Xin lỗi anh đến trễ.” Long nhẹ giọng cất lời.
Vũ Tiên chỉ nhẹ lắc đầu, âu yếm nhìm hắn “Mệt không?”
Long không đáp, trái lại hắn mạnh mẽ kéo nàng vào lồng ngực, ôm chặt vòng eo trơn nhẵn như rắn của nàng, say mê ngữi hương thơm mê người đầy quyến rũ, bàn tay nhẹ vuốt mỹ dung.
Vũ Tiên không tránh né, nàng nắm lấy tay hắn trong đôi mắt đẹp là vô vàng hạnh phúc, nụ cười khẽ mĩm trên môi.
Long ghé sát vào tai nàng thủ thỉ “Em có muốn làm anh mệt ngay tại đây không?”
Vũ Tiên vốn da mặt mỏng manh, vừa nghe hắn nói xong sắc mặt đại biến, vội đẩy hắn ra “Lưu manh.” Còn hung hăng đá vào chân hắn, nàng nhớ lại đêm qua mình đã bật đèn xanh cho hắn nhưng tên này lại nhát cấy chỉ giỏi mạnh mồm, giờ lại muốn nàng ư...không có cửa đâu.
“Ấy ấy, đùa tí làm gì căng vậy.” Long cười gượng chữa thẹn, nhanh chóng lấy lại tinh thần nhìn sang Hà. “Tình hình của Hà ổn rồi, đêm mai là có thể tỉnh lại đó.”
“Anh chắc chứ?” Vũ Tiên vui sướng nhìn hắn.
“Tin tôi không?” Long nhìn nàng mà hỏi ngược lại.
Vũ Tiên có chút đỏ mặt không do dự gật gật đầu, nàng không hiểu tại sao mình lại bất chấp tin tưởng người đàn ông này nữa.
“Đi nào, chúng ta đều đói cả rồi.” Long nắm tay Vũ Tiên kéo đi.
Hai người tìm một nhà hàng ăn trưa rồi bắt taxi vào đến trung tâm nội thành đi dạo trên con đường đầy các cửa hàng từ lớn đến cực lớn, đây là con đường mua sắm lớn nhất Thuận Hải, nơi được mệnh danh là đại lộ không ngủ.
Hai người như đôi tình lữ nắm tay nhau đi dạo trên đường, nam anh tuấn nữ mỹ lệ thu hút biết bao nhiêu ánh mắt người đi đường mà nhiều nhất là tụi sắc lang nhìn trân trân Vũ Tiên, có không ít tên ném ánh mắt sát khí lên Long.
“Sáng nay anh cúp học chạy đi đâu đó hả?” Vũ Tiên bất chợt hỏi Long.
“Đi xem phim.” Long thành thật khai báo.
“Xem phim?” Trợn mắt không tin “Xem phim gì mà đến gần năm tiếng đồng hồ, đến cả một phút cũng không có để nghe một cuộc điện thoại?” Vũ Tiên chất vấn.
“Cái này...tôi quên mất, vô rạp để điện thoại chế độ im lặng đó mà.” Long gãi đầu, hắn có cảm giác không an toàn.
“Hay là anh lại đi kiếm cô nào đó mà tâm sự nhân sinh?” Vũ Tiên thở dài một hơi “Ây cũng là tôi vô ý, năm lần bảy lượt gọi điện xém phá hỏng chuyện tốt của anh rồi.”
Ầm... Nghe xong lời than vãn Vũ Tiên mà mặt Long trắng nhách, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, hắn xin thề dù trước đây có đi đấm đi chém nhau, thậm chí làm quả Thần Chiến năm xưa hắn chưa từng có cảm giác sợ xệch bất an như hiện tại, Vũ Tiên mang đến cho hắn cái cảm giác quá khác bọt dù chỉ mới quen nàng vài ngày.
“Được rồi, được rồi. Vũ Tiên tôi xin lỗi, tôi sai rồi. Tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai.” Long chấp tay van xin.
“Chuyện gì cơ? Anh có gì mà phải xin lỗi tôi?” Vũ Tiên mở to đôi mắt với biểu cảm quá đổi kinh ngạc nhìn Long, trong lòng lại cố gắng nhịn cười, cái tên đầu đất này thật đáng yêu, phải trêu chọc để hắn nhớ mới được, ai bảo là người ta hồi hộp hoang mang cả buổi sáng.
“Sau này tôi nhất định sẽ nghe điện thoại của cô, dù một cụôc tuyệt đối cũng sẽ nghe.” Long đưa ra hứa hẹn lẫm liệt.
“Coi như anh còn có lương tâm.” Vũ Tiên nhuếch môi, kéo tay Long đi vào siêu thị điện máy lớn nhất đại lộ này.
Bên trong không gian qua mức rộng rãi, khách hàng tham quan mua sắm vô số, nhân viên chạy đi chạy lại tư vấn giới thiệu sản phẩm tận tình. Nơi đây bán mọi mặt hàng từ điện máy gia dụng hàng thật đến hàng giả, bất kể mọi loại khách hàng muốn gì có nấy.
Hôm qua quan sát căn nhà mới của hắn, Long phát hiện quá nhiều thứ không có đa phần là được Vũ Tiên xúc tiến hợp tác với hãng buôn đồng nát.
Nghĩ là làm, Long liền chủ động bắt lấy một thằng nhân viên tư vấn mang đi khắp nơi, hắn sợ nếu bắt một cô nàng thì Vũ Tiên sẽ nói vài lời than vãn làm hắn điên mất.
Tên nhân viên tư vấn lúc đầu còn bỡ ngỡ, chỉ vài phút đã mồm tươi cười, gương mặt hưng phấn đến mức muốn ôm hôn thắm thiết Long. Công việc hắn rất đơn giản, đi theo và ghi chép lại những gì Long chỉ, mà Long thì ánh mắt cực cao hắn chỉ tùy tiện chỉ nhưng các móm hàng đều là cực phẩm chất lượng cực tốt, dùng thần thức để mua sắm đồ gia dụng chỉ có mình hắn dám đầu tư.
Vũ Tiên thấy Long chỉ đông chỉ tây mà im lặng, tên này chỉ mới đến nhà nàng có một đêm nhưng căn nhà như nằm trong toàn bộ lòng bàn tay của hắn, thấm chí cả những món hàng mà sắp hỏng mà hắn cũng biết.
Dạo một vòng số lượng hàng hóa mà Long mua sắm đã bằng hai trang giấy, tên nhaanh viên ghi chép bàn tay run run. “Thiếu gia à, ngài còn muốn lấy thêm gì nữa không ạ?” Hắn cất lời.
Long vuốt cằm không nói, hắn vừa nhìn thấy một chuyện tuy đối với hắn không quan trọng cho lắm nhưng lại ảnh hưởng đến tính mạng hàng triệu dân thường, những thần dân tôn thờ hắn trăm năm qua.
Sau một lúc Long quay sang hỏi ý Vũ Tiên, cô nàng chỉ lắc đầu, đồ sắm quá nhiều rồi mua về chổ đâu để nữa?
“Đủ rồi, thanh toán thôi.” Long nói.
Tên nhân viên dẫn hai người đến phòng khách V.I.P đợi, còn hắn nhanh chóng đến bộ phận viết toán, hôm nay là một ngày may mắn, nếu chốt đơn thành công thì số tiền hoa hồng hắn ăn được đủ vui chơi cả năm rồi.
Vài phút sau, tên nhân viên quay lại dắt theo vị mỹ nhân phía sau, hai người lịch sự chào hỏi Long và Vũ Tiên sau đó trình lên catalogue sản phẩm mà Long mua cùng với hóa đơn.“Không biết hai vị thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?” Cô nàng giám đốc lịch sự hỏi, đây là vị khách quý một lần chi vài triệu cần phải tạo ấn tượng tốt với hắn.
Vũ Tiên nhìn thấy số tiền hơn bốn triệu đồng thì có chút giật mình, nếu là mấy ngày hôm trước cô nhất định sẽ bất tĩnh nhưng mà hiện giờ đã khác, đang định mở ví lấy tấm thẻ hôm qua Long đưa thì đã thấy Long rút ra tấm khác. “Thẻ quốc tế, được chứ?” Long thuận tay đưa tấm thẻ được làm bằng vàng ròng bên trên là huy hiệu ngân hàng thế giới có đính kim cương tám cạnh lấp lánh.
Cô nàng giám đốc là người có hiểu biết hai tay run run nhận lấy tấm thẻ mà kinh hãi, thẻ hoàng kim của ngân hàng thế giới chỉ có các nhân vật cấp cao của quốc gia hoặc các ông trùm tài phiệt mới đủ tư cách sở hữu, mà kinh dị nhất chính là kim cương tám cánh là đại biểu cho cấp bậc cao nhất một quốc gia.
Trời ơi! Người thanh niên này nhìn qua rất trẻ chỉ tầm hai mươi lăm tuổi đổ lại mà đã là người đứng đầu một quốc gia sao? Nếu không phải cầm trong tay một trong những tấm thẻ quyền lực nhất thế giới cô nàng còn tưởng mình đang lên cơn phê. “Vâng! Xin Miện Hạ đợi chút thời gian tôi đi làm ngay.” Cô nàng khom lưng cúi chào, đang định rời đi.
“Khoan đã! Thanh toán số tiền 7777000 đồng cho tôi. Số tiến dư ra coi như phần thưởng cho tên kia.” Long đánh mắt sang tên nhân viên bên cạnh cô giám đốc.
Cô gái nghe những lời vừa rồi xém chút bật ngữa té xĩu, đi mua sắm bốn triệu làm phát tiền tip ba triệu cho nhân viên bán hàng. Tên thanh niên này đúng là cực phẩm.
Tên nhân viên kia nước mắt nước mũi chảy dòng dòng quỳ bái Long, hắn quyết định về nhà dựng tượng vị Miện Hạ này, ngày đêm thành tâm cầu phúc cho ngài, một ngày đi làm như bình thường nhưng tan ca làm thì hắn thành triệu phú, còn hơn là trúng số độc đắc.
Cô nàng giám đốc cùng tên nhân viên cung kính hành lễ làm Vũ Tiên phải á khẩu. Miện Hạ? Tên này lại là kẻ đứng đầu một quốc gia sao? Mặc dù biết tiền đối với tên này chỉ là những con số nhưng thấy hắn hành động như vậy nàng thấy ngu ngốc nhiều hơn là khoa trương.
Đúng như cô gái nghĩ, Long không chỉ là người đứng đầu một gia, mà hắn còn là Hoàng Đế vĩnh viễn một đế quốc, tuy nhiên hắn chỉ mang danh nghĩa mà thôi, đến cả thằng Hoàng Đế hiện tại tên gì hắn cũng chả quan tâm. Thân phận thật sự chính là Thần Bảo Trợ đế quốc ấy. Lý do hắn sử dụng tấm thẻ này và con số 7777 là để gữi thông điệp của hắn đến cho bọn cao tầng đế quốc kia, hi vọng bọn kia nhận được thông điệp của hắn mà khôn ngoan hành động, nếu như dại dột thì hắn không ngại mà thanh trừng đâu.
Long nhận thấy ánh mắt Vũ Tiên mà nhún vai như không có việc gì, Vũ Tiên thấy thái độ hắn như thế nàng cũng không nói gì thêm, nếu muốn đến một lúc nào đó hắn sẽ nói cho nàng biết.
Rất nhanh sau cô nàng giám đốc quay lại, cung kính giao lại tấm thẻ cho Long. “Xin Miện Hạ cho chúng tôi biết nên gữi vật phẩm đến địa chỉ nào không ạ, mọi chi phí vận chuyển lắp đặt đều được miễn phí.”
“Tốt. Chín giờ sáng mai mang hàng đến địa chỉ này.” Long lấy ra tấm thiệp ghi địa chỉ nhà cho cô giám đốc. “Hàng hóa nơi đây không tệ, ta sẽ thường ghé lại.” Long đưa ra một cái hứa hẹn.
Cô nàng giám đốc vui mừng cung kính hành lễ với Long và Vũ Tiên “Được phục vụ cho Miện Hạ và phu nhân là niềm vinh dự của chúng tôi.”
Vũ Tiên nghe cô gái xưng mình là phu nhân có chút mắc cỡ đỏ mặt, sau lại thấy gương mặt đắc ý của Long thì chỉ muốn đấm hắn thôi.
Long tán thưởng nhìn cô gái, bỗng nắm tay Vũ Tiên rời đi trong sự đưa tiễn nhiệt tình của cô nàng giám đốc.
Vừa ra ngoài đi được một chút Long bất chợt cất lời “Anh nhận thấy tủ quần áo của em rất rất nghèo nàn đó phu nhân à.” Long mở miệng trêu chọc.
“Ai...Ai là phu nhân của anh chứ? Tin ăn đấm không?” Vũ Tiên trợn hung dữ nhìn hắn, còn dơ nấm đấm nhỏ thị uy. Cô nàng chỉ nghe hắn gọi là phu nhân mà quên mịa nó cái cụm từ tủ quần áo kia.
Long cười cười vuốt mũi nàng một cái sau đó kéo cô nàng vào một cửa hàng thời trang.
Cô bán hàng nhìn thấy hai vị khách vào cửa bèn nhiệt tình tiếp đón “Chào mừng quý khách đến với của hàng. Chúng tôi vừa mới nhập mẫu mới hôm qua, để tôi giới thiệu cho hia vị.”
“Không cần đâu, chúng tôi tự chọn được.” Long mĩm cười gật đầu, hắn nhanh kéo Vũ Tiên đi vào khu thời trang nữ, thần thức ầm ầm thăm dò.
Vì đã quá rõ cơ thể Vũ Tiên rồi, Long lập tức dắt theo Vũ Tiên dạo một vòng, nhanh tay bắt lấy những bộ đồ mà hắn đã ngắm sẵn.
Các cô nhân viên tò mò nhìn chàng trai trẻ dắt bạn gái chọn quần áo, để xem kết quả như nào.
Sau một vòng đảo trên tay Long là cả chục bộ quần áo đầy đủ kiểu dáng, “Này cô vào thử bộ này đi.” Long đưa một bộ mà hắn phối ưng ý nhất cho Vũ Tiên.
“Này này, anh là nhà thiết kế thời trang hở?” Vũ Tiên cầm bộ đồ hỏi hắn.
“Cứ cho là vậy đi, nhanh đi thay đồ vào. Hay là cô muốn tôi thay hộ?” Long liếm môi đôi mắt dán vào cặp ngực nhấp nhô cô nàng.
Vũ Tiên đấm vào bụng hắn, sau đó mặt hầm hầm ôm bộ đồ bỏ đi.
Long cười cười nhìn theo nàng, chợt hắn nghĩ không biết có nên nhìn lén nàng thay đồ không nhỉ?
“Gói lại hết cho tôi, cả bộ trong kia nữa.” Long vác mớ quần áo đến quầy tính tiền làm thủ tục.
Những cô bán hàng không ném nổi kinh ngạc khi nhìn thấy Long mua gần hai chục bộ quần áo. Các cô có thể bán hàng ở thương hiệu nổi tiếng, tất nhiên ánh mắt thẫm mĩ rất tinh tế. Những bộ quần áo người thanh niên này chọn không phải là tùy ý chọn đại, cô gái kia khoác chúng lên mình nhất định sẽ rất hợp, vóc dánh cô nàng sẽ càng hoàn mỹ hơn.
“Bạn gái anh thật hạnh phúc, có người bạn trai quan tâm đến cô ấy như vậy.” Một cô bán hàng thật lòng khen.
Long lắc đầu cười cười không nói. Ánh mắt hắn khóa chạt vào đôi giày cao gót tinh xão trên kệ trưng bày, khác với những món đồ khác, đôi giày này không có bản giá.
Đã nhắm hàng thì phải xúc nhanh, đó là tôn chỉ trước giờ của Long, nhanh tay cầm lấy đôi giày cao gót hắn phát hiện đôi giày này được làm công trau chuốc đến từng chi tiết nhỏ, từ kiểu dáng đến thẫm mĩ đều làm Long rất hài lòng.
“Xin lỗi anh, đôi giày này là hàng giới hạn trên thế giới, giá trị của nó sẽ thay đổi theo từng giờ.” Cô gái bán hàng nhận lấy đôi giày nói.
“Cứ tính tiền.” Long lạnh nhạt đáp lại, nếu con hàng này không bán thì hắn sẵn sàng mua lại cái cửa hàng này, chưa từng có móm đồ nào hắn đã nhắm rồi mà không đạt được cả.
Phụ nữ lúc theo đuổi cái đẹp luôn đặc biệt tỉ mỉ, kiên nhẫn, vì thé đàn ông luon phải đợi rất lâu mới có thể nhìn thấy họ sau khi đã chải chuốt cẩn thận. Long đứng đợi bên ngoài, nhiều lần từng có ý định nhìn lén cô nàng nhưng sau lại thôi.
Thêm vài phút trôi qua, rốt cuộc cửa phòng thay đồ mở ra, Vũ Tiên ngại ngùng chân trần bước ra.
Mọi người nhìn quay qua nhìn, bất giác nín thở, nói không ra lời.
Vũ Tiên xõa tóc mềm mại trước ngực che bớt gương mặt hơi ửng hồng, những đường nét trên khuôn mặt cô hài hòa đầy tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật lay động lòng người.
Chiếc váy liền màu trắng lộ vai làm nổi bậc lên những đường cong tự nhiên ở cổ tay và vùng ngực, đường ren kéo dài từ vòng eo duyên dáng đến chân váy phồng, dưới ánh đèn, chiếc váy voan có ánh vàng nhàn nhạt để lộ ra đôi chân nhỏ mềm mại, nhãn nhụi không tỳ vết.
Vũ Tiên dáng người không người quá khoa trương cũng không quá gầy, bờ vai gợi cảm, ngực cao, mông nở, má hồng, ánh mắt to tròn hữu thần...Giống như bông hoa giữa dòng nước trong vắt, như tự nhiên trạm trổ nên, Vũ Tiên giờ đây có một khí chất thuần khiết avf tao nhã pha lãn chút mị hoặc tất cả như độc dược chí mạng với thằng nào đó.
Sau vài phút ngẫn ngơ Long cầm lấy đôi giày trong tay tiến đến Vũ Tiên, hắn quỳ một gối, nâng đôi bàn chân nàng lên, động tác nhẹ nhành nâng niu từng hút một tự tay đi giày cho nàng.
Vũ Tiên trống ngực đập lên thình thịch, một cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp người nàng, trái tim nàng như muốn hòa tan.
Đôi giày trắng tinh xảo ôm lấy đôi bàn chân trắng như ngọc, để lộ những ngón chân trắng mịn, đáng yêu.
Sau khi đi giày cho nàng xong Long đứng ngắm nhìn nàng, trên môi nở nụ cười ôn nhu.
Vũ Tiên lấy hết can đảm, tung váy xoay vài vòng trước ánh mắt si mê của Long. “Em đẹp không?” Nàng hai tay ôm lấy cổ Long, đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào ánh mắt si ngốc hắn.
Long không trả lời nàng, hắn dùng hành động chứng minh...
Vòng tay qua vòng eo tuyệt hảo, đôi môi tìm đến khuôn miệng xinh xắn của nàng, không chần chờ hôn lấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.