Thú Huyết Phi Đằng

Quyển 7 - Chương 158: Điểm thổ thành kim (II)

Tĩnh Quan

09/06/2016

"Nói xằng!" Lưu Chấn Hám bác: "Tinh kim và bí ngân chỉ cần nặng một cân cũng đủ mua ba tiên nữ long về làm hầu thiếp rồi."

"Hừ.... những gì cần nói ta đã nói hết, ngươi nên thực hiện lời hứa của ngươi đi chứ?" Tiên nữ long chẳng hề coi lời trên ra gì.

"Còn một chuyện ngươi chưa nói, đó là tử đạn." Lưu Chấn Hám gọi A Đổ đến đưa ra một viên đạn đồng to như quả dâu, kẹp giữa hai ngón tay hỏi tiên nữ long: "Món này làm thế nào? Vì sao không có lỗ trống nào? Dùng kỹ thuật ép lại hay là hàn? Vì sao không có bộ phận điểm hỏa? Nói ra nguyên nhân ta sẽ bảo Quả Quả giải trừ khế ước cho cô."

"Cái gì mà ép hay là hàn? Điểm hỏa là cái gì? thật là không hiểu nổi ngươi hỏi cái gì nữa." Tiên nữ long bị hỏi khiến đầu óc lùng bùng: "Đã nói rồi, cổ lực hỏa súng không có cổ lực ải nhân giúp đỡ chế tác thì không làm được đâu. Điểm kim tang sau khi sinh trưởng trên trăm năm sẽ kết xuất quả, chính là "kim cương thật", tỷ lệ kim loại bên trong đó sẽ không còn cân bằng nữa, bên trong tổn tại một lượng lớn hỗn hợp các nguyên tố, khi nào gặp phải chấn động mạnh, nguyên tố xao động sẽ dẫn tới hiện tượng tương hỗ bài xích lẫn nhau, lập tức sẽ phát nổ. Mỗi khi vượt quá mỗi một trăm năm, uy lực phát nổ của hỗn hợp nguyên tố này sẽ mạnh hơn một tầng, dường như có thể sánh được với thứ hạt phấn màu đen có thể làm vỡ tan nham thạch mà Gia bố Lâm đại sư năm xưa chế ra. Thứ "kim cương thật' có thể nổ tung của Cổ lực ải nhân này gọi là "Ma lạp đinh nộ hỏa", bị cho là đặc trưng của sự không may, do đó Cổ lực ải nhân thường chặt những cây điểm kim tang trên trăm tuổi này, coi chúng như là thứ tiêu hao phẩm. Cho đến khi Gia Bố Lâm đại sự biết được Đạo Căn đại sư, phát hiện ra bí mật này, nên mới chế tạo ra loại vũ khí bí mật có thể tiêu diệt đội quân biết bay "Hắc diệu thạch hủy diệt giả" của ma tộc. Nhưng do triện khắc ma pháp trận rất khó cũng như đạn dược rất thiếu, nên họ cuối cùng chỉ tổ chức thành biên chế trăm người sử dụng cổ lực hỏa súng. Còn về Ma đạo phá kích phao, nguyên lý chế tạo của chúng cũng y như Cổ lực hỏa súng vậy, dùng ma pháp trận thuộc phong hệ rất tinh tế và có uy lực cực mạnh đế phát xạ ra những quả Ma lạp đinh nổ hỏa, chỉ có điều mỗi viên Ma đạo phá kích pháo thường được tạo thành từ mấy chục trái "Ma lạp đinh nỗ hỏa", tổ hợp lại thành một thứ đạn pháo cực to. Đây chính là nguyên nhân vì sao Cổ lực hỏa tiễn rõ ràng là phát minh của địa tinh đại sư Gia Bố Lâm, nhưng cứ bị mệnh danh là "Cổ lực ải nhân hỏa súng"." Lời của tiên nữ long khiến cho các Bỉ Mông tại đương trường đại khai nhãn giới. Long tộc có thọ mạng mấy ngàn năm, đặc biệt là tiên nữ long trí tuệ thông minh nhất như thế này, quả nhiên là có tri thức uyên bác.

"GIa Bố Lâm đại sư có tấm lòng thật quảng đại." Ngưng Ngọc không nhịn được thở dài tán thán.

"Nói ra thì ta đã ăn một viên đạn của hỏa súng, Khoa Lý Nạp cũng dính một phát, có thể bị thứ vũ khí này bắn trúng quả thật là quang vinh!" Lưu Chấn Hám nhìn ngực của mình, ở chỗ đó hiện giờ có một đám lông sơ xác còi cọc, mấy vết thương nhỏ do bị mảnh đạn cắt lỗ chỗ còn ngưng kết một tầng huyết. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Thỉnh vấn tiên nữ long tôn quý, "điểm kim tang" trên Thế đao sơn hiện giờ còn có thể sinh trưởng ra "ma lạp đinh nộ hỏa" không?" Xạ nhân A Đỗ rụt rè hỏi.

"Một cây điểm kim tang lớn nhất năm nay vừa được tám trăm tuổi, Đức Khoa khi khai chiến cùng các ngươi đã dùng đợt quả thu hái đầu tiên." Tiên nữ long thở dài: "Đấy chính là thứ cướp được từ bộ lạc của Cổ lực ải nhân năm xưa, có lẽ vì cây điểm kim tang bảy trăm năm này mà họ nổi lòng gian, còn những cây điểm kim tang khác chỉ mới được trồng mấy chục năm nay thôi.

Thứ cây "điểm kim tang" này cần phải mười năm mới kết quả, vừa rồi con Phỉ Văn Lệ độc mãng càn quét đổ gãy, bị hủy đi không ít. Do chúng tôi không có phương pháp gieo trồng độc môn của Cổ lực ai nhân, thứ thực vật kỳ diệu này bị hủy một cây là coi như mất một cây." Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thôi Bội Thiến chuyển thân nhìn ra ngoài cửa, trên khoảng đất ở đỉnh núi đầy cành lá tan nát, khiến cho mỹ nữ xà đạo sư đau nhói cả lòng.

Chỉ cần cây lão thụ tám trăm năm kia còn, ta chẳng còn ngại gì nữa. Lưu Chấn Hám nhớ lại số "sinh mệnh chi tuyền" còn lưu trữ ở hang động, lòng vui như hoa nở.

"Tri thức uyên bác của cô khiến ta đại khai nhãn giới." Thôi Bội Thiến khách khí hướng về phía tiên nữ long biểu thị sự cảm ta.

"Mấy chục năm rồi, vậy thì số quả "kim cương thật" tích lũy cũng không ít a? Sao ta không thấy được món kim cương vũ khí nào của các ngươi?" Lưu Chấn Hám xòe ngón tay ra, ngồi trở lại bảo tọa của địa tinh vương, khoan khoái gõ gõ lên tay vịn, xảo trá nhìn tiên nữ long.

"Chúng tôi năm xưa đoạt được từ trong tay của Cổ lực ải nhân bộ lạc khoảng bốn trăm mầm "điểm kim tang", nhưng do không biết vun trồng nên chỉ trưởng thành không tới một trăm cây. Mỗi năm một cây điểm kim tang cho sản lượng khoảng năm chục cân kim cương, mười năm đầu không cho quả, nên đến hiện giờ chỉ thu hoạch được hai chục năm, tổng cộng tồn trữ khoảng hơn một vạn cân." Tiên nữ long nói tiếp: "Để chế tác và tôi luyện vũ khí, ta đã đến không ít tiệm vũ khí ở các quốc gia nhân loại học tập cách chế tạo, sau hơn mấy chục năm chỉ hy vọng có thể đem thứ kim cương này chế tác thành cổ lực hỏa súng hoàn mỹ, nhưng ta càng nghiên cứu thì càng phát hiện, để khắc lên một cò súng nho nhỏ kia một ma pháp trận thuộc phong hệ có sức mạnh tống đạn đi xa mấy nghìn thước cao, thì ngoại trừ Ải nhân đại sư Đạo căn chuyển thế, trước mắt trên Ái cầm đại lục này không có luyện kim sư nào đạt đến trình độ đó cả."

"Không có ai ở thế giới nhân loại nhìn ra thân phận của cô sao?" Lưu Chấn Hám hiếu kỳ.



"Long tộc của ta tự nhiên có biện pháp xảo diệu để biến hóa hình dáng bên ngoài của mình đi. Điều đó là chuyện không khó. Chỉ cần chú ý một chút, và cố làm ra vẻ tầm thường một chút, lại không ở lâu một chỗ nào, thì giấu giếm thân phận không phải là chuyện khó." Tiên nữ long nhìn hắn nháy nháy.

"Lợi hại!"

"Cái đó mà tính gì, tiên nữ long chúng ta đã coi học tập là sinh mệnh. Ta đã từng đến giáo đường của Thánh Phất Lang Tây Tư Khoa học qua tông giáo học, tại Mông Điền học viện ở PhạmĐặc đế quốc học qua triết học và tư tưởng, còn tại Điều Đốn kỵ sĩ học giáo ở Nặc Y Duy Nhĩ công quốc tiếp thụ huấn luyện có hệ thống về chỉ huy tác chiến. Đương nhiên đây đều là mai danh ẩn tính hay giả mạo danh tính người khác mà tiến vào, và chiến tích của ta cũng không đột xuất."

"Cô luyện binh không tồi, có thể chỉnh hợp địa tinh thành như vậy không đơn giản chút nào." Lời Lưu Chấn Hám nói ở đây là thật lòng.

"Vậy ngài tự mèo khen mèo dài đuôi rồi, linh chủ đại nhân thân ái, ngài không phải là đã đánh bại chúng sao?" Tiên nữ long hỏi.

"Hỏi cô một câu cuối, nếu như cô đã từng thẳng thắn nói ra là địa tinh ở Thế đao sơn đã cải tà quy chính, vì sao lại còn đến công kích Phỉ Lãnh Thúy?" Lưu Chấn Hám cố sức vận dụng ngôn ngữ uyển chuyển để moi móc thông tin.

"Chỉ cần để một Phỉ Lãnh Thúy đứng vững ở bờ nam Tang Kiền hà, thỉ các Bỉ Mông quý tộc sẽ ùn ùn kéo đến. các ngươi cướp đoạt không gian sinh tồn của người khác, địa tinh không thể không chiến." Tiên nữ long lạnh lùng đáp.

"Các địa tinh anh em, các anh em hãy nhớ điều này, người khiến ta và các anh em tác chiến chính là Lý Sát vương tử của Bỉ mông vương quốc, sau này tìm hắn báo thù chứ đừng tìm ta!" Lưu Chấn Hám dùng quyền hươ loạn, hô hào vang trời.

"Câu hỏi cuối cùng đã trả lời xong, mau thực hiện lời hứa của ngươi đi." Tiên nữ long gấp gáp nói.

"Đem hết mọi "kim cương" tích trữ giao ra rồi tính cũng không muộn." Khẩu khí của Lưu Chấn Hám khiến tiên nữ long cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Chính là ở dưới bảo tọa của ngươi, nhích cái bảo tọa bằng đá đen đó ra, bên dưới có một hầm lớn tàng trữ mọi kim cương đã tích trữ." Tiên nữ long kiệt lực dằn cơn nộ hỏa.

"Nếu như cô đã học qua nghề rèn, thì quý hóa quá rồi! Hãy giúp ta biến số 'kim cương thật' này thành một lô kim cương vũ khí. Cô yên tâm, chẳng bắt cô làm nặng làm nhọc gì đâu, ta có đủ người giao cho cô chỉ bảo, cô chỉ cần dạy cho chúng tốt tốt là được. Chừng nào vũ khí tạo xong, chừng đó ta sẽ thực hiện lời thề trả tự do cho cô... nến nhớ...! Lưu Chấn Hám trỏ vào tiên nữ long đang định phản ứng, quát to: "Không phải là không cho cô đi, mà là cô phải giúp ta làm một số việc để đền bù cho tổn thất của ta. Bà xã của ta bị cô biến thành độc nhân rồi, từ nay ta còn làm ăn gì được, cô mau chứng tỏ lòng hối lỗi đi!"

Quả Quả thò đầu ra, gật lịa gật lịa.

Tiên nữ long cắn chặt răng nhìn hai "cha con" nó, nửa ngày cũng chẳng thốt lên được tiếng nào.



"Không đáp ứng thật sao?" Lưu chấn hám nheo mắt chồm sát tới, đưa ngón tay móc quay hàm của tiên nữ long.

Tiên nữ long tránh ra, tiếp tục im lặng.

"Một câu của ta thôi là đủ khiến cô phục." Lưu Chấn Hám nói.

Tiên nữ long xoay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt khinh bỉ vô cùng, nói gằn từng từ một: "Ta thà chết cũng không phục!!!"

"Giết hết bọn địa tinh cho ta! Tiên nữ long là kẻ phải động thủ đầu tiên!" Lưu Chấn Hám bảo Quả Quả.

Quả Quả quệt tay chùi vào bụng, lấy cái mỹ đỗ toa huy chương xuống, làm ra vẻ chuẩn bị triệu hoán Bác Lãng Sa hỏa hạc, tay còn lại thì ngóắc ngoắc tiên nữ long.

"Ai nói ta không đáp ứng đó! Ta đáp ứng rồi..." Sự khinh miệt trong ánh mắt của tiên nữ long lập tức biến mất.

Lưu Chấn Hám cười ha hả.

"Ta có một điều kiện." Tiên nữ long ráng dằn lửa giận, hít sâu một hơi.

"Nói!"

"Giúp ngươi rèn vũ khí cũng được, nhưng đối với số địa tinh này ngươi phải thừa nhận thân phận bình dân của họ! Không được cướp đoạt tài sản của họ, không được biếm họ thành nô lệ không có tự do!" Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Cái đó đơn giản! Ta lập tức thống kê hộ tịch, cho bọn chúng thành nhóm bình dân thứ hai của Phỉ Lãnh Thúy. Bọn chúng tự do, tài sản tư nhân của chúng ta sẽ chẳng động đến nửa phân, nhưng 'điểm kim tang' và 'kim cương thật' là của ta!"

"Nhất ngôn vi định!" Tiênnữ long bước ra cửa, ra ngoài phủ dụ bọn địa tinh đã kinh hoảng không ít, hiện giờ lại quần 'địa tinh' vô thủ nữa.

"Ngươi thật chuẩn bị thả cô tiên nữ long đó đi?" Thôi Bội Thiến len lén hỏi Lưu Chấn Hám.

"Đạo sư." Lưu Chấn Hám cười cười: "Lời này người không cần phải hỏi đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Huyết Phi Đằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook