Quyển 7 - Chương 124: Ngao cò và ngư ông (2)
Tĩnh Quan
08/06/2016
Sương mù càng thêm dày đặc, ánh trăng như nước tưới lên hoang nguyên có
lính đánh thuê nhân loại thổi khẩu cầm (kèn ắc-mô-ni-ca) vang lên. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bọn nô lệ Xạ nhân bị cùm lại bằng cùm sắt dày nặng, người nào cũng quay mặt về hướng Tây, đầu bù tóc rối ngồi trên mặt đất bên cạnh xe chở hàng, bên cạnh họ có mấy tên lính canh cầm nỏ quân dụng ngồi gặm bánh mì, thỉnh thoảng lại dậm lên chân họ để cho vui.
Lưu Chấn Hám lặng lẽ ghi nhớ phạm vi binh lực trong lòng, ra dấu bằng tay cho bọn Đường lang tăng lữ rồi quay trở lại đại đội nhân mã mai phục phía sau hoang khâu.
"Bọn lính đánh thuê này nhân số tuy gấp ba lần bọn ta nhưng đại đa số không chịu nổi một đòn, ta nhắc lại lần nữa, ta không cần tù binh! Khoa Lý Nạp! Hạ miếng giáp che mắt voi xuống!" Lưu Chấn Hám cẩn thận phân phó.
Xét thấy đại tượng vốn trời sinh sợ lửa nên trên đằng giáp của Trường mao chiến tượng toàn bộ đều có mang theo miếng giáp bịt mắt. Đối với chiến tượng mà nói chỉ cần có Mãnh mã đại lực sĩ ở phía trên chỉ huy, bọn chúng không cần mắt cũng có thể biết đi hướng nào rồi.
"Rõ!" Khoa Lý Nạp thở ra một hơi trả lời.
"Đầm lầy nơi này rất thích hợp xung phong, kỵ binh nhân loại xem ra cũng không hơn được chiến tượng, ta thấy bọn chúng có nỏ quân dụng nhưng số lượng tịnh không nhiều, loại vũ khí này rất đắt tiền đó. May mà bọn ta có loại đằng giáp này. Vì để phòng ngừa đối phương sử dụng tên lửa, có nên mời Thủy hệ đại ma pháp sư tôn kính của bọn ta Ngải Vi Nhĩ tiểu thư trước tiên triệu hoán một ma pháp đại hình bạo vũ thuật hay không?" Lưu Chấn Hám vươn tay cầm Mật tập trận do Cổ Đức đưa tới nhìn mỹ nhân ngư cất tiếng cười ha ha.
Ngải Vi Nhĩ cười hi hi lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, lấy mấy chiếc ma tinh sáng lung linh và một lóng trúc đắc ý khoe khoang.
Mấy chiếc ma tinh này là do Mãnh mã đại lực sĩ đánh ngựa về đưa cho nàng, tuy chỉ là tinh hạch của Băng tuyết ma điêu, so với tàng phẩm Lưu Chấn Hám thu được thì còn cách xa lắm nhưng tốt xấu gì cũng là ma tinh, Ngải Vi Nhĩ mấy ngày nay khổ sở tăng cường ma lực đầy trong đó, ma tinh này nếu mà đem ra sử dụng cũng đủ để bù cho ma lực của nàng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Càng khoa trương hơn nữa là lóng trúc này.
Bởi vì toàn bộ cực phẩm ma tinh đều khảm vào hai bên mặt chiến cổ to lớn của Hải Luân, lần trước Ngải Vi Nhĩ đối mặt với bọn cường đạo Hùng địa tinh có điểm yếu kém tệ hại, điều này làm cho Lưu Chấn Hám trong lòng có cảm giác khiếm khuyết với Ngải Vi Nhĩ. Sau khi Nguyên tố chi tuyền bị tiểu trư tể uống hết chỉ còn lại một ít, Lưu Chấn Hám lấy hết tất cả còn lại đưa cho Ngải Vi Nhĩ như là để bồi thường.
Một giọt Nguyên tố chi tuyền này có thể trong nháy mắt bổ sung ma lực, ca lực sẵn có, lại thêm mấy ma tinh năng lượng sung mãn thì hiện tại Ngải Vi Nhĩ có vô số cái.
Lúc đầu ma pháp sư Thủy hệ này không hề hiển lộ rõ ràng, sau khi có được ma lực cường đại hậu thuẫn, hiện tại Ngải Vi Nhĩ lắc mình một cái, tưởng chừng như biến thành vua của Phỉ Lãnh Thúy.
Trừ Lưu Chấn Hám có năng lực miễn dịch với ma pháp thủy hệ thì có ai có thể đối mặt với ma pháp sư có trong tay ma lực dùng mãi không hết? Không nói gì khác, thủy đạn ánh sáng tồi tệ nhất cũng có thể làm cho ngươi chết ngắc.
Đáng tiếc Ngải Vi Nhĩ tu vi ma pháp chưa đạt đến một cảnh giới nhất định, bằng không hôm nay chỉ cần một đại hình cấm chú ma pháp nện vào doanh trại nhân loại chứ không cần tới đội dân binh động thủ.
Lúc đầu Lưu Chấn Hám ra sức bài xích mọi sự phản đối của mọi người kiên trì sử dụng đằng giáp nguyên nhân là vì tự mình có một ma pháp sư thủy hệ kiệt xuất, đằng giáp dù thực sự là sợ lửa nhưng nếu đổ mưa xuống thì sao?
Bạo vũ thuật so ra là loại ma pháp vô dụng mà phiền phức, trừ một số cực ít ma pháp sư lương thiện vì chống nạn hạn hán trên hoang nguyên mà tu luyện loại ma pháp này ra, trên Ái Cầm đại lục rất ít ma pháp sư tu tập loại Thiên môn ma pháp này. Loại ma pháp này chỉ có thể triệu hoán mưa lớn, đến nhanh đi còn nhanh hơn, không nói đến việc hao phí ma lực, lực sát thương cơ hồ rất nhỏ. Nhưng mỹ nhân ngư trong biển không giống thế, lực lượng của lốc bão chính là do mưa gió dẫn tới. Chính là dựa vào Bạo vũ thuật mỹ nhân ngư mới có thể dẫn phát sóng to gió lớn để phá hủy thương thuyền đi lại trên mặt biển một cách triệt để.
Biển lớn và lục địa về bản chất có sự khác biệt.
Trong biển lớn có thủy nguyên tố dồi dào để cảm ứng, thi triển Bạo vũ thuật tự nhiên là mất ít sức mà lại hiệu quả cao, còn như ở hoang nguyên thi triển loại ma pháp này tất nhiên là tốn nhiều công sức, lại thêm cách bọn nhân loại nơi hoang khâu chỉ có nửa dặm, Ngải Vi Nhĩ cần phải khống chế âm lượng cùng âm giai (chú thích: thang âm bổng hay trầm), thời gian ngâm tụng chú ngữ do đó sẽ lâu hơn nhiều. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong đám dân binh Phỉ Lãnh Thúy, có mấy tên không hề biết gì về ma pháp huyền ảo, đặc biệt là Mãnh mã và Hà mã càng há to miệng ngạc nhiên.
Gió mạnh lạnh lẽo thổi ào ào làm mái tóc Ngải Vi Nhĩ bay tán loạn. Ánh sáng vầng trăng Hương mạt nguyên đã bị che mất một nửa tức thì bị mây đen mù mịt kéo tới che khuất hẳn. Trong đám mây đen cuồn cuộn dần dần vang lên mấy tiếng sấm sét dữ dội.
Mấy tên dân binh chưa từng thấy qua cảnh này đều tròn mắt ngơ ngác nhìn mây đen dần dần kéo tới phía doanh trại nhân loại, Hà mã thi nhân tuy lúc làm thơ đã vô số lần nghĩ tới ma pháp được miêu tả như thế nào nhưng tự thân nhìn thấy mới biết rằng trong lúc miêu tả ma pháp trong thi ca thực sự là chẳng ra thế nào cả.
Ma pháp có thể cải biến một hình thức tự nhiên càng là đại hình ma pháp, càng làm cho người ta cảm thấy mình đang đối mặt với ma pháp sư giống như đối mặt với tự nhiên, trong lòng nảy sinh cảm giác nhỏ bé và vô lực.
Trong doanh trại, nhân loại nhìn thấy mây đen ngưng kết lại và tiếng sấm rền vang liền ngưng cười nói, bắt đầu gia cố lều bạt, phòng ngừa gió lớn.
Thỉnh thoảng có tiếng chửi rủa truyền tới, có thể thấy là lúc này dưới cơn mưa đổ xuống bọn chúng đều không thoải mái.
Đến lúc tiếng sấm không còn vang lên, mưa to bằng hạt đậu bắt đầu rơi xuống dày đặc giữa doanh trại nhân loại càng lúc càng nhanh, đống lửa bị nước mưa rơi vào vang lên tiếng xèo xèo, nhanh chóng bị dập tắt. Cái hồ nước treo trên giá cũng bị nước mưa đập vào vang lên tiếng đinh đang.
Mấy tên lính canh đứng trên phần đất cao hoang khâu cũng hạ áo mũ da xuống, hiện tại đã là tiết đông, trời tối thế này khí lạnh rất nhiều, lại thêm dầm mưa không thể nói chơi được.
Đến lúc rồi.
Mãnh mã trường mao tượng quỳ nửa người trên mặt đất dưới sự thôi thúc của bọn Mãnh mã đại lực sĩ toàn bộ đứng thẳng dậy, Lưu Chấn Hám giơ cao Lang nha bổng đứng trên hoang khâu chính là đang chuẩn bị ngâm xướng cuồng hóa chiến ca thì có một phát hiện ngoài ý muốn làm hắn ngậm miệng.
Lúc bọn lính canh vừa rời khỏi cương vị lấy mũ da xuống, phía sau lưng doanh trại nhân loại đột nhiên xuất hiện một nhóm nhân ảnh màu đen thoáng qua, tay cầm vũ khí, không hề có một tiếng động, giống như là dòng nước yên tĩnh từ trên hoang khâu tiến thẳng về doanh trại nhân loại.
Trận mưa to như trút nước này dập tắt đồi lửa trong doanh trại nhân loại, vầng trăng Hương mạt trên trời cũng bị mây đen che lấp mất, Lưu Chấn Hám căng mắt cũng nhìn không ra là bọn cướp này là bọn nào.
Bọn tập kích này nhân số quá nhiều, hằng loạt thân ảnh từ bên ngoài hoang nguyên nối liền liên tục không dứt, Lưu Chấn Hám nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu vừa rồi mấy tên nhân loại ăn thịt heo phải không? Nhiều người tập kích như vậy có thể nhanh chóng tới hoang khâu, nhất định là đã ẩn náu ở đây rất lâu rồi, có thể để một nhánh bộ đội to lớn như vậy sát bên cạnh mũi chẳng phải là chuyện cười sao?
Lính đánh thuê nhân loại trong đêm tối tuyệt đối nằm trong thế mạnh, đột kích thình lình trong đêm tối khắp bốn mặt có thể làm cho bọn chúng không biết phải làm sao, không có cách phản kích hữu hiệu, chỗ dựa tự hào là du hiệp kỵ binh hiện tại căn bản không có cách tìm được chiến mã của mình, thậm chí cả đến là ai công kích bọn họ cũng không hề biết được.
Bọn lính đánh thuê vũ kỹ xuất chúng bị rơi vào tình cảnh hỗn loạn, liên tiếp kêu thảm hết đợt này đến đợt khác.
Rốt cuộc cũng là chủng tộc mạnh nhất trên đại lục, mục sư bọn lính đánh thuê mang theo tức thì phát huy tác dụng khác thường. Lưu Chấn Hám nhìn thấy bốn đạo ánh sáng trắng trong suốt theo tiếng hát thánh ca trong doanh trại tức thì lấp lánh, ánh sáng màu trắng tuy yếu ớt nhưng trong đêm đen như mực lại là ánh sáng rất rõ ràng.
Mấy mục sư huy động Thập tự giá trên tay thi triển Thánh quang trị liệu thuật, cả người trên dưới tràn trề lồng ánh sáng trắng an tường, lúc này đây, đối với lính đánh thuê nhân loại mà nói, cần có trị liệu thuật hay không không hề có ý nghĩa gì, chủ yếu chính là Thánh quang trị liệu thuật có thể mang lại ánh sáng xua tan bóng đêm.
Dùng Thánh quang trị liệu thuật để chiếu sáng tuy có điểm xa xỉ nhưng lại có hiệu quả ngay tức khắc. Bọn lính đánh thuê lão luyện đứng bên hộ vệ cho mục sư, thổi còi miệng kêu ngựa tới. Khi chiến mã chạy tới họ liền nhanh chóng nhảy lên trên cầm dây cương, luồn tay rút Lưu tinh chùy treo bên yên ngựa.
Dần dần, hàng loạt lính đánh thuê lui lại tụ tập, vừa rồi trong bóng đêm công kích đã làm cho bọn lính đánh thuê này tổn thất mất khoảng ba bốn mươi người.
Hằng loạt người đột kích tụ lại vây kín lấy bọn chúng.
Lưu Chấn Hám và Ngao nhân đứng trên hoang khâu nhìn say sưa, chỉ khổ bọn dân binh còn lại u mê bối rối nhìn qua, cảm thấy hồ đồ với mấy điểm sáng trắng và một loạt bóng đen.
Mấy tên đột kích này đừng nói mạnh mẽ mà nhân số cũng phải trên ngàn người.
Tên đột kích đứng đầu nước da toàn thân màu xanh bóng, cái mũi dài nhọn giống như cây lá kim, tứ chi mọc đầy lông, đều mặc y phục dệt bằng cỏ giống nhau, tay cầm trường mâu, đứng ở phía sau chính là mấy tên quái vật da trắng, thân hình cao lớn tráng kiện có tên có tới hai cái đầu, có tên có một cái đầu, toàn thân mọc đầy vảy trắng quái dị, mỗi tên tay cầm cây gậy khổng lồ, mấy cây gậy này đều có tinh thể chiếu ra phản quang lấp lánh.
Trên cổ mấy tên này còn đeo lông vũ và xương thú, nhìn giống như khô lâu cổ quái lại ngâm tụng chú ngữ kỳ quặc, trên đầu cây Mộc lê trượng lấp lánh tỏa ra một dải tinh quang màu hồng, thân người bọn đột kích bị ánh sáng hồng chiếu tỏa ra màu hồng.
"Nhích lại xem! Là Thị huyết thuật!" Lưu Chấn Hám kêu lớn.
Thị huyết thuật trong Bỉ Mông chiến ca là chiến ca cao cấp của giai cấp Quyền trượng tế tự. Đây là một loại kỹ thuật y liệu trong vu y Bỉ Mông, trong tình huống nghiêm trọng không đừng được xuất ra sản vật có thể làm cho chiến sĩ đang nguy cấp bạo phát sinh mệnh lực cuối cùng, là phương thức công kích tự sát trong chiến đấu. Loại chiến ca này có thể làm cho chiến sĩ chưa thụ thương tiến nhập trạng thái bán cuồng hóa, chẳng qua bởi vì quan hệ của Cuồng hóa chiến ca, tần suất sử dụng của loại chiến ca này không cao.
Bọn người đột kích cổ quái này lại có thể sử dụng Thị huyết thuật, làm Lưu Chấn Hám thập phần kỳ quái, lại thêm hình dáng cổ quái của chúng làm hắn không có cách nào truy ra được thân phận của bọn chúng, may mà Hải Luân học được La nông tát ca kịch, Vị tri vật phẩm chiến ca gần thành công, bé gái này thông minh lanh lợi, giúp Lưu Chấn Hám lưu trữ La nông tát ca kịch trong nhạc khí chuyên biệt của hắn, trong Thứ kiếm Long tinh huyền tử.
Chỉ có loại ma tinh Địa ngục hắc long cao cấp nhất này mới có thể bảo tồn chiến ca, lão Lưu đột nhiên nghĩ tới mình có vật phẩm bảo tồn Vị tri vật phẩm giám định chiến ca, gấp rút sử dụng Thông linh chiến ca triệu hoán chiến ca lưu trữ này.
Một vòng ánh sáng chói mắt trong mắt Lưu Chấn Hám lóe lên.
Bọn nô lệ Xạ nhân bị cùm lại bằng cùm sắt dày nặng, người nào cũng quay mặt về hướng Tây, đầu bù tóc rối ngồi trên mặt đất bên cạnh xe chở hàng, bên cạnh họ có mấy tên lính canh cầm nỏ quân dụng ngồi gặm bánh mì, thỉnh thoảng lại dậm lên chân họ để cho vui.
Lưu Chấn Hám lặng lẽ ghi nhớ phạm vi binh lực trong lòng, ra dấu bằng tay cho bọn Đường lang tăng lữ rồi quay trở lại đại đội nhân mã mai phục phía sau hoang khâu.
"Bọn lính đánh thuê này nhân số tuy gấp ba lần bọn ta nhưng đại đa số không chịu nổi một đòn, ta nhắc lại lần nữa, ta không cần tù binh! Khoa Lý Nạp! Hạ miếng giáp che mắt voi xuống!" Lưu Chấn Hám cẩn thận phân phó.
Xét thấy đại tượng vốn trời sinh sợ lửa nên trên đằng giáp của Trường mao chiến tượng toàn bộ đều có mang theo miếng giáp bịt mắt. Đối với chiến tượng mà nói chỉ cần có Mãnh mã đại lực sĩ ở phía trên chỉ huy, bọn chúng không cần mắt cũng có thể biết đi hướng nào rồi.
"Rõ!" Khoa Lý Nạp thở ra một hơi trả lời.
"Đầm lầy nơi này rất thích hợp xung phong, kỵ binh nhân loại xem ra cũng không hơn được chiến tượng, ta thấy bọn chúng có nỏ quân dụng nhưng số lượng tịnh không nhiều, loại vũ khí này rất đắt tiền đó. May mà bọn ta có loại đằng giáp này. Vì để phòng ngừa đối phương sử dụng tên lửa, có nên mời Thủy hệ đại ma pháp sư tôn kính của bọn ta Ngải Vi Nhĩ tiểu thư trước tiên triệu hoán một ma pháp đại hình bạo vũ thuật hay không?" Lưu Chấn Hám vươn tay cầm Mật tập trận do Cổ Đức đưa tới nhìn mỹ nhân ngư cất tiếng cười ha ha.
Ngải Vi Nhĩ cười hi hi lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, lấy mấy chiếc ma tinh sáng lung linh và một lóng trúc đắc ý khoe khoang.
Mấy chiếc ma tinh này là do Mãnh mã đại lực sĩ đánh ngựa về đưa cho nàng, tuy chỉ là tinh hạch của Băng tuyết ma điêu, so với tàng phẩm Lưu Chấn Hám thu được thì còn cách xa lắm nhưng tốt xấu gì cũng là ma tinh, Ngải Vi Nhĩ mấy ngày nay khổ sở tăng cường ma lực đầy trong đó, ma tinh này nếu mà đem ra sử dụng cũng đủ để bù cho ma lực của nàng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Càng khoa trương hơn nữa là lóng trúc này.
Bởi vì toàn bộ cực phẩm ma tinh đều khảm vào hai bên mặt chiến cổ to lớn của Hải Luân, lần trước Ngải Vi Nhĩ đối mặt với bọn cường đạo Hùng địa tinh có điểm yếu kém tệ hại, điều này làm cho Lưu Chấn Hám trong lòng có cảm giác khiếm khuyết với Ngải Vi Nhĩ. Sau khi Nguyên tố chi tuyền bị tiểu trư tể uống hết chỉ còn lại một ít, Lưu Chấn Hám lấy hết tất cả còn lại đưa cho Ngải Vi Nhĩ như là để bồi thường.
Một giọt Nguyên tố chi tuyền này có thể trong nháy mắt bổ sung ma lực, ca lực sẵn có, lại thêm mấy ma tinh năng lượng sung mãn thì hiện tại Ngải Vi Nhĩ có vô số cái.
Lúc đầu ma pháp sư Thủy hệ này không hề hiển lộ rõ ràng, sau khi có được ma lực cường đại hậu thuẫn, hiện tại Ngải Vi Nhĩ lắc mình một cái, tưởng chừng như biến thành vua của Phỉ Lãnh Thúy.
Trừ Lưu Chấn Hám có năng lực miễn dịch với ma pháp thủy hệ thì có ai có thể đối mặt với ma pháp sư có trong tay ma lực dùng mãi không hết? Không nói gì khác, thủy đạn ánh sáng tồi tệ nhất cũng có thể làm cho ngươi chết ngắc.
Đáng tiếc Ngải Vi Nhĩ tu vi ma pháp chưa đạt đến một cảnh giới nhất định, bằng không hôm nay chỉ cần một đại hình cấm chú ma pháp nện vào doanh trại nhân loại chứ không cần tới đội dân binh động thủ.
Lúc đầu Lưu Chấn Hám ra sức bài xích mọi sự phản đối của mọi người kiên trì sử dụng đằng giáp nguyên nhân là vì tự mình có một ma pháp sư thủy hệ kiệt xuất, đằng giáp dù thực sự là sợ lửa nhưng nếu đổ mưa xuống thì sao?
Bạo vũ thuật so ra là loại ma pháp vô dụng mà phiền phức, trừ một số cực ít ma pháp sư lương thiện vì chống nạn hạn hán trên hoang nguyên mà tu luyện loại ma pháp này ra, trên Ái Cầm đại lục rất ít ma pháp sư tu tập loại Thiên môn ma pháp này. Loại ma pháp này chỉ có thể triệu hoán mưa lớn, đến nhanh đi còn nhanh hơn, không nói đến việc hao phí ma lực, lực sát thương cơ hồ rất nhỏ. Nhưng mỹ nhân ngư trong biển không giống thế, lực lượng của lốc bão chính là do mưa gió dẫn tới. Chính là dựa vào Bạo vũ thuật mỹ nhân ngư mới có thể dẫn phát sóng to gió lớn để phá hủy thương thuyền đi lại trên mặt biển một cách triệt để.
Biển lớn và lục địa về bản chất có sự khác biệt.
Trong biển lớn có thủy nguyên tố dồi dào để cảm ứng, thi triển Bạo vũ thuật tự nhiên là mất ít sức mà lại hiệu quả cao, còn như ở hoang nguyên thi triển loại ma pháp này tất nhiên là tốn nhiều công sức, lại thêm cách bọn nhân loại nơi hoang khâu chỉ có nửa dặm, Ngải Vi Nhĩ cần phải khống chế âm lượng cùng âm giai (chú thích: thang âm bổng hay trầm), thời gian ngâm tụng chú ngữ do đó sẽ lâu hơn nhiều. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong đám dân binh Phỉ Lãnh Thúy, có mấy tên không hề biết gì về ma pháp huyền ảo, đặc biệt là Mãnh mã và Hà mã càng há to miệng ngạc nhiên.
Gió mạnh lạnh lẽo thổi ào ào làm mái tóc Ngải Vi Nhĩ bay tán loạn. Ánh sáng vầng trăng Hương mạt nguyên đã bị che mất một nửa tức thì bị mây đen mù mịt kéo tới che khuất hẳn. Trong đám mây đen cuồn cuộn dần dần vang lên mấy tiếng sấm sét dữ dội.
Mấy tên dân binh chưa từng thấy qua cảnh này đều tròn mắt ngơ ngác nhìn mây đen dần dần kéo tới phía doanh trại nhân loại, Hà mã thi nhân tuy lúc làm thơ đã vô số lần nghĩ tới ma pháp được miêu tả như thế nào nhưng tự thân nhìn thấy mới biết rằng trong lúc miêu tả ma pháp trong thi ca thực sự là chẳng ra thế nào cả.
Ma pháp có thể cải biến một hình thức tự nhiên càng là đại hình ma pháp, càng làm cho người ta cảm thấy mình đang đối mặt với ma pháp sư giống như đối mặt với tự nhiên, trong lòng nảy sinh cảm giác nhỏ bé và vô lực.
Trong doanh trại, nhân loại nhìn thấy mây đen ngưng kết lại và tiếng sấm rền vang liền ngưng cười nói, bắt đầu gia cố lều bạt, phòng ngừa gió lớn.
Thỉnh thoảng có tiếng chửi rủa truyền tới, có thể thấy là lúc này dưới cơn mưa đổ xuống bọn chúng đều không thoải mái.
Đến lúc tiếng sấm không còn vang lên, mưa to bằng hạt đậu bắt đầu rơi xuống dày đặc giữa doanh trại nhân loại càng lúc càng nhanh, đống lửa bị nước mưa rơi vào vang lên tiếng xèo xèo, nhanh chóng bị dập tắt. Cái hồ nước treo trên giá cũng bị nước mưa đập vào vang lên tiếng đinh đang.
Mấy tên lính canh đứng trên phần đất cao hoang khâu cũng hạ áo mũ da xuống, hiện tại đã là tiết đông, trời tối thế này khí lạnh rất nhiều, lại thêm dầm mưa không thể nói chơi được.
Đến lúc rồi.
Mãnh mã trường mao tượng quỳ nửa người trên mặt đất dưới sự thôi thúc của bọn Mãnh mã đại lực sĩ toàn bộ đứng thẳng dậy, Lưu Chấn Hám giơ cao Lang nha bổng đứng trên hoang khâu chính là đang chuẩn bị ngâm xướng cuồng hóa chiến ca thì có một phát hiện ngoài ý muốn làm hắn ngậm miệng.
Lúc bọn lính canh vừa rời khỏi cương vị lấy mũ da xuống, phía sau lưng doanh trại nhân loại đột nhiên xuất hiện một nhóm nhân ảnh màu đen thoáng qua, tay cầm vũ khí, không hề có một tiếng động, giống như là dòng nước yên tĩnh từ trên hoang khâu tiến thẳng về doanh trại nhân loại.
Trận mưa to như trút nước này dập tắt đồi lửa trong doanh trại nhân loại, vầng trăng Hương mạt trên trời cũng bị mây đen che lấp mất, Lưu Chấn Hám căng mắt cũng nhìn không ra là bọn cướp này là bọn nào.
Bọn tập kích này nhân số quá nhiều, hằng loạt thân ảnh từ bên ngoài hoang nguyên nối liền liên tục không dứt, Lưu Chấn Hám nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu vừa rồi mấy tên nhân loại ăn thịt heo phải không? Nhiều người tập kích như vậy có thể nhanh chóng tới hoang khâu, nhất định là đã ẩn náu ở đây rất lâu rồi, có thể để một nhánh bộ đội to lớn như vậy sát bên cạnh mũi chẳng phải là chuyện cười sao?
Lính đánh thuê nhân loại trong đêm tối tuyệt đối nằm trong thế mạnh, đột kích thình lình trong đêm tối khắp bốn mặt có thể làm cho bọn chúng không biết phải làm sao, không có cách phản kích hữu hiệu, chỗ dựa tự hào là du hiệp kỵ binh hiện tại căn bản không có cách tìm được chiến mã của mình, thậm chí cả đến là ai công kích bọn họ cũng không hề biết được.
Bọn lính đánh thuê vũ kỹ xuất chúng bị rơi vào tình cảnh hỗn loạn, liên tiếp kêu thảm hết đợt này đến đợt khác.
Rốt cuộc cũng là chủng tộc mạnh nhất trên đại lục, mục sư bọn lính đánh thuê mang theo tức thì phát huy tác dụng khác thường. Lưu Chấn Hám nhìn thấy bốn đạo ánh sáng trắng trong suốt theo tiếng hát thánh ca trong doanh trại tức thì lấp lánh, ánh sáng màu trắng tuy yếu ớt nhưng trong đêm đen như mực lại là ánh sáng rất rõ ràng.
Mấy mục sư huy động Thập tự giá trên tay thi triển Thánh quang trị liệu thuật, cả người trên dưới tràn trề lồng ánh sáng trắng an tường, lúc này đây, đối với lính đánh thuê nhân loại mà nói, cần có trị liệu thuật hay không không hề có ý nghĩa gì, chủ yếu chính là Thánh quang trị liệu thuật có thể mang lại ánh sáng xua tan bóng đêm.
Dùng Thánh quang trị liệu thuật để chiếu sáng tuy có điểm xa xỉ nhưng lại có hiệu quả ngay tức khắc. Bọn lính đánh thuê lão luyện đứng bên hộ vệ cho mục sư, thổi còi miệng kêu ngựa tới. Khi chiến mã chạy tới họ liền nhanh chóng nhảy lên trên cầm dây cương, luồn tay rút Lưu tinh chùy treo bên yên ngựa.
Dần dần, hàng loạt lính đánh thuê lui lại tụ tập, vừa rồi trong bóng đêm công kích đã làm cho bọn lính đánh thuê này tổn thất mất khoảng ba bốn mươi người.
Hằng loạt người đột kích tụ lại vây kín lấy bọn chúng.
Lưu Chấn Hám và Ngao nhân đứng trên hoang khâu nhìn say sưa, chỉ khổ bọn dân binh còn lại u mê bối rối nhìn qua, cảm thấy hồ đồ với mấy điểm sáng trắng và một loạt bóng đen.
Mấy tên đột kích này đừng nói mạnh mẽ mà nhân số cũng phải trên ngàn người.
Tên đột kích đứng đầu nước da toàn thân màu xanh bóng, cái mũi dài nhọn giống như cây lá kim, tứ chi mọc đầy lông, đều mặc y phục dệt bằng cỏ giống nhau, tay cầm trường mâu, đứng ở phía sau chính là mấy tên quái vật da trắng, thân hình cao lớn tráng kiện có tên có tới hai cái đầu, có tên có một cái đầu, toàn thân mọc đầy vảy trắng quái dị, mỗi tên tay cầm cây gậy khổng lồ, mấy cây gậy này đều có tinh thể chiếu ra phản quang lấp lánh.
Trên cổ mấy tên này còn đeo lông vũ và xương thú, nhìn giống như khô lâu cổ quái lại ngâm tụng chú ngữ kỳ quặc, trên đầu cây Mộc lê trượng lấp lánh tỏa ra một dải tinh quang màu hồng, thân người bọn đột kích bị ánh sáng hồng chiếu tỏa ra màu hồng.
"Nhích lại xem! Là Thị huyết thuật!" Lưu Chấn Hám kêu lớn.
Thị huyết thuật trong Bỉ Mông chiến ca là chiến ca cao cấp của giai cấp Quyền trượng tế tự. Đây là một loại kỹ thuật y liệu trong vu y Bỉ Mông, trong tình huống nghiêm trọng không đừng được xuất ra sản vật có thể làm cho chiến sĩ đang nguy cấp bạo phát sinh mệnh lực cuối cùng, là phương thức công kích tự sát trong chiến đấu. Loại chiến ca này có thể làm cho chiến sĩ chưa thụ thương tiến nhập trạng thái bán cuồng hóa, chẳng qua bởi vì quan hệ của Cuồng hóa chiến ca, tần suất sử dụng của loại chiến ca này không cao.
Bọn người đột kích cổ quái này lại có thể sử dụng Thị huyết thuật, làm Lưu Chấn Hám thập phần kỳ quái, lại thêm hình dáng cổ quái của chúng làm hắn không có cách nào truy ra được thân phận của bọn chúng, may mà Hải Luân học được La nông tát ca kịch, Vị tri vật phẩm chiến ca gần thành công, bé gái này thông minh lanh lợi, giúp Lưu Chấn Hám lưu trữ La nông tát ca kịch trong nhạc khí chuyên biệt của hắn, trong Thứ kiếm Long tinh huyền tử.
Chỉ có loại ma tinh Địa ngục hắc long cao cấp nhất này mới có thể bảo tồn chiến ca, lão Lưu đột nhiên nghĩ tới mình có vật phẩm bảo tồn Vị tri vật phẩm giám định chiến ca, gấp rút sử dụng Thông linh chiến ca triệu hoán chiến ca lưu trữ này.
Một vòng ánh sáng chói mắt trong mắt Lưu Chấn Hám lóe lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.