Quyển 7 - Chương 131: Nỗi nhục suốt đời của Thiên nga nữ kỵ sĩ
Tĩnh Quan
08/06/2016
Lưu Chấn Hám chỉ nghỉ ngơi được một lát thì đã thức dậy. Không phải là hắn không muốn ngủ quan trọng là bị Ca Thản Ny đánh thức.
Lúc đầu hắn nhìn thấy Ngải Vi Nhĩ và Ngưng Ngọc trở về động ngủ, sắc mặt Ngưng Ngọc trắng nhợt đương nhiên là rất hổ thẹn.
Chủ yếu là Lưu đại quan nhân quá mức nguy hiểm, nói linh tinh làm người ta toàn thân phát ngứa. Lần trước bữa tiệc toàn dân Phỉ Lãnh Thúy tan, hắn uống nhiều rượu trở về động liên tiếp không ngừng nhìn cái gì là "Một cái mở cửa ra, một cái vỗ vào mông", bị Ngưng Ngọc mắng cho một chặp đến tận hôm nay, vì việc này Ngưng Ngọc tránh ra ngoài không ngủ chung với hắn nữa, hai ngày này làm cho lão Lưu động lòng xuân đến mức mặt cũng nóng ran.
Ngải Vi Nhĩ ngược lại không có biện pháp cự tuyệt Lưu Chấn Hám, hắn bằng vào chiêu bài rất đường hoàng: Chúc phúc của Hải thần An Phỉ Đặc Lý Thắc: Song tu kết giới.
Lực hấp dẫn lẫn nhau của Song tu kết giới làm cho Ngải Vi Nhĩ không có cách nào kháng cự khí tức mạnh mẽ như gấu của Lưu Chấn Hám.
Thời gian này Lưu Chấn Hám do đã có phong địa, có nơi ở thanh tĩnh không có ai quấy rầy cho nên tần suất song tu tăng lên rất nhiều lần, diễn tả bằng câu nói khi Lưu Chấn Hám còn ở tiền tuyến Nam Cương: Xu thế được mùa càng lúc càng tăng.
Song tu kết giới một ngàn lần mới tiến hóa, Lưu Chấn Hám nghe vậy muốn đạt đến mức đó nhanh chóng nên càng lúc càng gắng sức.
Động của Lưu Chấn Hám ở giữa Hồng thổ cao pha, bốn bên không có cái động nào, vách động của động cũng nằm trong tai của thần tượng bằng đá khảm trong Hồng thổ, cái động này so ra thì rất rộng lớn, ngay cửa động dùng rèm bằng trúc che chắn gió lạnh thổi vào.
Động này đồng thời cũng là cấm địa của con dân trong Phỉ Lãnh Thúy, con đường thông từ động ra ngoài luôn có vệ binh đứng canh gác.
Đối với lãnh chủ mỗi ngày đều thần thần bí bí luyện Song tu kết giới, Thiên nga nữ kỵ sĩ tịnh không hỏi thăm gì tới việc này ra sao, nàng ngược lại chỉ hỏi về việc ở lại cùng Hải Luân và Thôi Bội Thiến, chẳng qua là Hải Luân và Thôi Bội Thiến cũng nói rõ cho nàng. Chỉ có thể nói hàm hồ rằng minh tưởng tích tụ ca lực không phải chỉ có một loại phương thức.
Thiên nga nữ kỵ sĩ không chú ý rằng khi nói vậy Hải Luân mà nàng làm tùy tùng và bà dì Thôi Bội Thiến sắc mặt đỏ ửng giống như người say.
Lúc lãnh chủ đại nhân đang "nghỉ ngơi" thì Thiên nga nữ kỵ sĩ một mình ỡ trong sơn động tu luyện đấu khí. Hải Luân và Thôi Bội Thiến đều đã đi vào rừng trúc, lắng nghe tiếng tự nhiên minh tưởng tích tụ ca lực. Ca Thản Ny lợi dụng thời gian này bắt đầu tu luyện.
Chiến tranh với cường đạo hoang nguyên đã gấp đến tận chân mày, dựa theo thực lực của Phỉ Lãnh Thúy, vạn nhất đánh không lại thì đột vây cũng không có vấn đề gì, Ca Thản Ny đảm đương trách nhiệm bảo vệ hai vị tế tự ưu tú, đương nhiên không dám lơ là.
Tiểu trư tể Khách Thu Toa cướp được một bình mứt từ Quả Quả, lắc lư mông đít cả nửa ngày cuối cùng lén lút chạy tới động của Ca Thản Ny, nghênh ngang leo lên giường kéo lấy Ca Thản Ny.
Sơn động này có ba nữ nhân ở được bố trí rất ấm áp và thơm tho, ba mặt đều dùng trúc xanh làm tường, còn có mấy cái bồn trồng lan điếu do An Độ Lan trưởng lão tặng cho, chiếc giường lớn trải da thú hoa lệ, phía dưới lót lau sậy mềm mại. Ngủ trên chiếc giường đó giống như ngủ trên mây, lại còn mùi hương nữ nhân thoang thoảng trong không khí.
Ca Thản Ny tuy rất không ưa tên lãnh chủ Lý Sát này nhưng lại rất thích Quả Quả và Khách Thu Toa. Lúc không có người, nàng còn vui vẻ chải tóc cho Khách Thu Toa, còn giắt đóa hoa lên đầu nó.
Khách Thu Toa đối với nàng rất thân thiết, thường thường hay lấy mấy thứ linh tinh ngon lành tới đưa cho Ca Thản Ny, cả vật kỷ niệm dưới giường Lưu Chấn Hám về đoạn nghiệt duyên, vương miện của Ám tinh linh nữ vương chế tạo bằng Thất độ hợp cũng bị tiểu trư tể tha ra ngoài đem tới cho Ca Thản Ny.
Ca Thản Ny yêu thích tiểu trư tể mập phì này vô cùng, Khách Thu Toa thích sạch sẽ phi thường , điểm này không giống như con khỉ lê la trong bùn suốt ngày Quả Quả.
Quả Quả hàng ngày giống như là bị chó cắn chạy rất nhanh làm Ngưng Ngọc thở hồng hộc chạy theo bắt nó về tắm rửa.
Lúc trước, Ca Thản Ny đem các thứ đồ ăn vặt mình cất giữ cho hai con súc sinh này ăn, Quả Quả ngày ngày đều đến, sau khi phát hiện không còn đồ ăn thì không tới nữa.
Làm Ca Thản Ny càng thêm tức đến hộc máu là sau đó nàng phát hiện thỉnh thoảng Lưu Chấn Hám lại nhấm nháp quả phỉ ngào đường trong lúc rảnh rỗi không làm gì.
Loại phỉ ngào đường này là đặc sản biên giới Tây Nam của Bỉ Mông vương quốc chỉ có nơi ở của Thiên nga tộc mới có thể mua được, Ca Thản Ny không ngờ tên ăn chực Quả Quả này không chỉ tới ăn mà còn trộm lấy đem về hiếu kính tên lãnh chủ cực kỳ đáng ghét. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thực sự làm nàng tức đến chết được.
Ca Thản Ny có nghe Hà mã Áo Ni Nhĩ lén lút nói với nàng con tiểu trư tể chính là con của Ngải Vi Nhĩ và lãnh chủ. Ca Thản Ny thấy Ngải Vi Nhĩ làm mẹ thực sự có điểm làm nàng tức giận không thể đánh nữ nhân này một phen, làm tiểu trư tể toàn thân dính đầy lông vàng, nhìn đầy tục khí. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sao không là toàn thân màu trắng giống như lông vũ của Thiên nga bọn ta. Ca Thản Ny nghĩ tới các nữ hài trong Phỉ Lãnh Thúy ngày ngày có thể biến màu mái tóc liền nổi lòng ganh tỵ.
KHách Thu Toa lần này đến mang theo một bình mứt hảo hạng của nhân loại, có giấy bạc và sáp ong bịt lại, nắp đậy làm tinh tế hơn xa Bỉ Mông, bề mặt lại có hình hoa mân côi, mở ra liền nghe một mùi hương hoa thơm ngát xông vào mũi.
Ca Thản Ny và Khách Thu Toa ngươi một miếng ta một miếng rất nhanh chóng đã ăn xong hết.
KHách Thu Toa còn thèm thuồng muốn ăn tiếp, Ca Thản Ny vuốt ve cái bụng của nó nói:"Hết rồi, tiểu bảo bối."
Khách Thu Toa không chịu lăn qua lăn lại trên giường, giở trò ăn vạ, nước mắt tuôn thành dòng.
Chiến lợi phẩm toàn bộ đều bị Lý Sát lãnh chủ đem về động của hắn, Ca Thản Ny chưa từng đến chuồng lợn của hắn, cũng không muốn đi.
Nhưng nhìn thấy tiểu trư tể cứ làm nũng trong lòng nàng, Thiên nga nữ kỵ sĩ suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng quyết định tự đi lên đường tìm tên lãnh chủ này lấy mứt.
Trên đường đi lên động của tên lãnh chủ có hai tên Thứ vị cao to lực lưỡng canh gác, hai tên lính canh do dự một chút cuối cùng cũng không dám cản đường vị Thánh điện nữ kỵ sĩ này, liền tránh sang nhường đường.
Ngưng Ngọc đang ngồi ngay cửa động may áo khoác da báo cho Quả Quả, bề mặt có may một cái túi lớn dùng để đựng đồ ăn vặt cho nó. Ngưng Ngọc rất tận tâm may áo, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên khuôn mặt trắng như ngọc của nàng khúc xạ thành một tầng ánh sáng màu vàng, cặp vỏ trai sau lưng càng thêm mỹ lệ.
Ca Thản Ny có điểm thương tiếc cho Ngưng Ngọc. Nàng không biết sao một đại mỹ nữ đông phương lại có thể đi theo một tên Thất cách thô lỗ, nàng nghĩ đến muốn nát óc mà không thể giải thích nguyên nhân vì sao.
Ngưng Ngọc cúi đầu cắn đứt chỉ, lật lật bộ áo bằng da báo, trên mặt đầy vẻ hạnh phúc, ngước lên nhìn thấy Ca Thản Ny đang đứng cách đó không xa.
"Thì ra là Ca Thản Ny tiểu thư đến chơi." Ngưng Ngọc luống cuống chân tay vội vàng chống tay vào ghế tre đứng dậy, nàng đối với Thiên nga nữ kỵ sĩ rất tốt, không giống như Ngải Vi Nhĩ lạnh như băng.
Ngưng Ngọc đối với ai cũng đều rất tốt. Đây là sự quan hoài xuất phát từ tận đáy lòng, không kể là đối với nô lệ hay là phụ dong tộc.
Đây cũng chính là nguyên nhân Lưu Chấn Hám ai nói gì cũng không nghe, chỉ nghe một mình Ngưng Ngọc.
"Khách Thu Toa muốn ăn mứt, ta đến lấy cho nó một bình." Ca Thản Ny hơi xấu hổ nói.
Ca Thản Ny đối với lãnh chủ đại nhân từ trước đến nay không thèm khách sáo. Phong hàm quý tộc của tên lãnh chủ này không có gì cao quý, chỉ là một Nam tước nhỏ nhoi, trong gia thần của nhà nàng, Nam tước có rất nhiều. Nhưng đối với Ngưng Ngọc mà nói thì không giống vậy, ánh mắt của Ngưng Ngọc làm nàng có cảm giác vĩnh viễn là một vị tỷ tỷ đáng tin nhất.
Nàng vừa nói câu này xong, trên mặt Ngưng Ngọc đầy vẻ khó xử.
"Ta đi lấy giúp cô." Ngưng Ngọc nhếch môi, gương mặt ửng hồng.
"Thật cảm tạ tỷ tỷ quá!" Ca Thản Ny vỗ mông tiểu trư tể, nhìn nhau cười.
Ngưng Ngọc đi được hai bước, chợt nghĩ gì quay đầu lại nói:"Cô đứng ở bên ngoài sơn động nhé, ngàn vạn lần đừng tiến vào."
Chẳng thà đừng nói câu này, câu này khêu gợi lòng hiếu kỳ của Ca Thản Ny nhiều ngày qua. Sau khi nguyên tắc kỵ sĩ và tính hiếu kỳ trời sinh của nữ nhân chiến đấu một hồi thì nguyên tắc đã bị triệt để đánh bại. Ca Thản Ny đối với tên lãnh chủ này cũng có điểm hiếu kỳ, đặc biệt là sau khi KHách Thu Toa đem chiếc vương miện chế tạo bằng Thất độ kim đưa cho nàng, trong lòng Ca Thản Ny càng thêm nghi hoặc.
Thất độ kim là kim loại kết tinh trong thạch nhũ dưới đất, là cực phẩm cho ma pháp sư nhân loại sử dụng để chế tác Không gian ma pháp, giá trị căn bản không thể dùng tiền mà tính được.
Nhìn thấy thân ảnh Ngưng Ngọc khuất xa, Ca Thản Ny ôm tiểu trư tể trong lòng đặt xuống ghế trúc, dùng ngón tay lén lút làm động tác bảo im lặng với nó.
Khách Thu Toa khôn ngoan hít vào mấy hơi gật đầu.
Sau khi Ngưng Ngọc vén rèm trúc tiến vào động, Ca Thản Ny chờ một lát liền nhanh nhẹn tiến theo sau, nhẹ nhàng vén một góc rèm trúc lên rồi chầm chậm tiến vào.
Trang trí trong sơn động của tên lãnh chủ đại nhân này không hề giống như chuồng heo như nàng tưởng tượng. Điều này làm cho Ca Thản Ny vốn xuất thân danh môn phải có điểm bất ngờ.
Vén rèm trúc dày nặng lên, trước mặt là hai thần tượng bằng đá nhỏ xinh đẹp làm thành suối phun hình vòm, giọt nước tụ lại không tan, làm thành một vòng khải hoàn môn, giao chéo với phía trên động rộng rãi là một ngọn đèn dầu ở các nơi khúc khuỷu quanh co vừa sáng mà không chói mắt, mấy cái lỗ thông gió cùng hơi nước nồng đậm làm cho không khí nơi này vừa mát mẻ vừa trong sạch.
Các bức vách bằng đất đỏ trong động đều được nạm thanh trúc màu xanh biếc, hai xác rùa khổng lồ được đặt ở nơi dễ thấy nhất còn có mấy bức văn tự ghi trên lá chuối để ở bên.
Ca Thản Ny nhìn một lúc, mấy loại chữ này nàng chưa hề thấy qua, đầy vần luật và mỹ cảm lại vừa hữu lực, mấy chữ ngắn ngủi mà có khí thế lạnh lùng, tư thế hào hùng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Khó nói đây không phải là tên Thất cách lãnh chủ sao chép?" Ca Thản Ny cười thầm nghĩ tới khả năng đó, tên bị thịt đó nếu như có thể sao chép nét chữ thần bí tươi đẹp như vậy, thật sự là gặp phải quỷ sống.
Bước chân của Ngưng Ngọc lại quay ngược trở ra, thân là Huyễn thuật sư cũng là cao thủ cảm ứng nguyên tố lực lượng Ngưng Ngọc cảm giác thấy sau lưng mình có một loại lực lượng nguyên tố cường đại dao động.
Ca Thản Ny đang đứng xem bức tranh lá chuối treo trên tường nghe tiến chân quay trở lại, đang lúc gấp rút, uống người nhảy lên không một cách đẹp đẽ vô thanh vô tức nấp vào trong xác của Tinh vỹ quy. Trình độ của Thánh điện kỵ sĩ quả nhiên không tệ, xác rùa to rộng không hề lắc lư chút nào đã che khuất được thân hình của nàng.
Sau khi Ca Thản Ny vốn xuất thân kỵ sĩ cảm giác được lúc này chính nàng đang có chút tiềm chất làm đạo tặc, tim lại càng thêm đập mạnh.
NGhe thấy tiếng bước chân Ngưng Ngọc dần dần đi xa, Ca Thản Ny nhanh chóng nhảy xuống xác rùa, do dự một lúc rồi lại cẩn thận đi tiếp.
Sau khi đi quanh hai khúc quanh, sơn động xuất hiện một tấm màn trúc, Ca Thản Ny nhanh chóng lăn mình xuống đất gạt rèm trúc ra.
Tiếng kêu thất thanh của Ca Thản Ny tức thì làm tê liệt cả không khí ấm áp của sơn động.
Thiên nga nữ kỵ sĩ tuy vũ kỹ xuất chúng nhưng nàng chỉ mới mười bảy tuổi, từ nhỏ đã tiếp thụ lễ nghi quý tộc chính thống nhất, mọi thứ trong sơn động đều làm cho nàng không tưởng tượng ra được.
Màn trúc vén lên hiện ra sơn động rộng rãi, có một chiếc giường trúc lớn, có một gốc cây to lớn thô sơ làm thành chiếc cầu bắc ngang qua hai bên vách, tên Thất cách lãnh chủ vô sỉ này đang nắm lấy cầu gỗ, thân trên của hắn có có một luồng ánh sáng lung linh bao phủ.
Thân thể hai người đều giống như tên lãnh chủ đại nhân vô sỉ... Phỉ Lãnh Thúy lãnh chủ đại nhân trên người đều trần như nhộng.
Ngọn đèn bập bùng chiếu đạo ánh sáng lên thân hình hai người đang triền miên quấn lấy nhau, tiếng thở gấp đầy kìm nén và khoái lạc như tiên nhạc trong mộng nhẹ nhàng vang lên trong khắp sơn động.
Thiên nga nữ kỵ sĩ tay nắm rèm trúc, vẫn đứng trước chiếc giường lớn.
Ca Thản Ny còn có thể thấy tên Thất cách lãnh chủ này gương mặt lộ nụ cười dâm đãng hướng về Ngưng Ngọc đứng bên cạnh vẫy tay.
Ngải Vi Nhĩ nằm mộng cũng không ngờ ở Phỉ Lãnh Thúy lại có người to gan đến vậy, nghe thấy tiếng la thất thanh quay đầu lại nhìn rồi cất tiếng kêu hoảng hốt nhanh chóng nhảy lên giường ở dưới cây cầu, dùng da thú che thân hình hoàn mỹ bên dưới của mình.
Lưu Chấn Hám còn đang ngơ ngẩn treo trên cây cầu gỗ, khuôn mặt tươi cười chợt thành cứng ngắc, cơ bắp cường hãn toàn thân chợt gồng cứng lên.
Ca Thản Ny vừa la lên xong lồng ngực lại đập dồn, ánh mắt hoàn toàn mất tự chủ nhìn chằm chằm vào phần hạ thể của Lưu Chấn Hám, thanh hung khí cự đại này giống như trường thương vung lên của kỵ sĩ lúc xung phong, làm nàng như nghẹt thở.
"A", không biết qua bao lêu, Ca Thản Ny có chút tỉnh táo trở lại, cất tiếng kêu lần nữa, gương mặt nhỏ nhắn thánh khiết đầy vẻ kinh hoàng, đôi cánh thanh khiết trắng tinh phía sau lưng đã dang ra.
Trúng phải đột kích bất ngờ như lần này, Lưu Chấn Hám run lên, dưới khố xuất ra một dòng chất lỏng màu trắng xinh xắn mà mạnh mẽ, vừa hay lại rơi ngay vào cái miệng xinh xắn như anh đào của Thiên nga mỹ nữ đang đứng ở đó.
Lại thêm một dòng...
Lại là một dòng.
Lưu Chấn Hám muốn khóc.
Sao mà nhiều quá vậy?
Tiếng kêu của Ca Thản Ny nghẹn lại, môi nàng giống như vừa uống một ly sữa dê ngon ngọt, trên đôi môi xinh xắn lấm tấm màu trắng ngà rất đẹp.
Lưu Chấn Hám cắn môi thở ra một hơi, vừa sảng khoái lại vừa khó xử, trong đầu hỗn loạn.
Cho dù da mặt có dày đến cực điểm, Lưu Chấn Hám lần này hoàn toàn muốn dây mà treo cổ lên cho rồi.
Một âm thanh chúc phúc nhẹ nhàng vang lên giống như tiếng tiên nhạc, vầng sáng màu lam xuyên qua cơ thể Lưu Chấn Hám và Ngải Vi Nhĩ vấn vít không tan.
Ngưng Ngọc đang ở giá bếp tìm kiếm mứt nghe tiếng chúc phúc liền quay đầu lại.
"La đã hoàn thành một ngàn lần tiến hóa sao, Lý... Sát..." TRòng mắt của Ngưng Ngọc mở to tròn xoe như đồng tiền, bình mứt cầm trong tay tuột ra rơi xuống đất.
Lúc đầu hắn nhìn thấy Ngải Vi Nhĩ và Ngưng Ngọc trở về động ngủ, sắc mặt Ngưng Ngọc trắng nhợt đương nhiên là rất hổ thẹn.
Chủ yếu là Lưu đại quan nhân quá mức nguy hiểm, nói linh tinh làm người ta toàn thân phát ngứa. Lần trước bữa tiệc toàn dân Phỉ Lãnh Thúy tan, hắn uống nhiều rượu trở về động liên tiếp không ngừng nhìn cái gì là "Một cái mở cửa ra, một cái vỗ vào mông", bị Ngưng Ngọc mắng cho một chặp đến tận hôm nay, vì việc này Ngưng Ngọc tránh ra ngoài không ngủ chung với hắn nữa, hai ngày này làm cho lão Lưu động lòng xuân đến mức mặt cũng nóng ran.
Ngải Vi Nhĩ ngược lại không có biện pháp cự tuyệt Lưu Chấn Hám, hắn bằng vào chiêu bài rất đường hoàng: Chúc phúc của Hải thần An Phỉ Đặc Lý Thắc: Song tu kết giới.
Lực hấp dẫn lẫn nhau của Song tu kết giới làm cho Ngải Vi Nhĩ không có cách nào kháng cự khí tức mạnh mẽ như gấu của Lưu Chấn Hám.
Thời gian này Lưu Chấn Hám do đã có phong địa, có nơi ở thanh tĩnh không có ai quấy rầy cho nên tần suất song tu tăng lên rất nhiều lần, diễn tả bằng câu nói khi Lưu Chấn Hám còn ở tiền tuyến Nam Cương: Xu thế được mùa càng lúc càng tăng.
Song tu kết giới một ngàn lần mới tiến hóa, Lưu Chấn Hám nghe vậy muốn đạt đến mức đó nhanh chóng nên càng lúc càng gắng sức.
Động của Lưu Chấn Hám ở giữa Hồng thổ cao pha, bốn bên không có cái động nào, vách động của động cũng nằm trong tai của thần tượng bằng đá khảm trong Hồng thổ, cái động này so ra thì rất rộng lớn, ngay cửa động dùng rèm bằng trúc che chắn gió lạnh thổi vào.
Động này đồng thời cũng là cấm địa của con dân trong Phỉ Lãnh Thúy, con đường thông từ động ra ngoài luôn có vệ binh đứng canh gác.
Đối với lãnh chủ mỗi ngày đều thần thần bí bí luyện Song tu kết giới, Thiên nga nữ kỵ sĩ tịnh không hỏi thăm gì tới việc này ra sao, nàng ngược lại chỉ hỏi về việc ở lại cùng Hải Luân và Thôi Bội Thiến, chẳng qua là Hải Luân và Thôi Bội Thiến cũng nói rõ cho nàng. Chỉ có thể nói hàm hồ rằng minh tưởng tích tụ ca lực không phải chỉ có một loại phương thức.
Thiên nga nữ kỵ sĩ không chú ý rằng khi nói vậy Hải Luân mà nàng làm tùy tùng và bà dì Thôi Bội Thiến sắc mặt đỏ ửng giống như người say.
Lúc lãnh chủ đại nhân đang "nghỉ ngơi" thì Thiên nga nữ kỵ sĩ một mình ỡ trong sơn động tu luyện đấu khí. Hải Luân và Thôi Bội Thiến đều đã đi vào rừng trúc, lắng nghe tiếng tự nhiên minh tưởng tích tụ ca lực. Ca Thản Ny lợi dụng thời gian này bắt đầu tu luyện.
Chiến tranh với cường đạo hoang nguyên đã gấp đến tận chân mày, dựa theo thực lực của Phỉ Lãnh Thúy, vạn nhất đánh không lại thì đột vây cũng không có vấn đề gì, Ca Thản Ny đảm đương trách nhiệm bảo vệ hai vị tế tự ưu tú, đương nhiên không dám lơ là.
Tiểu trư tể Khách Thu Toa cướp được một bình mứt từ Quả Quả, lắc lư mông đít cả nửa ngày cuối cùng lén lút chạy tới động của Ca Thản Ny, nghênh ngang leo lên giường kéo lấy Ca Thản Ny.
Sơn động này có ba nữ nhân ở được bố trí rất ấm áp và thơm tho, ba mặt đều dùng trúc xanh làm tường, còn có mấy cái bồn trồng lan điếu do An Độ Lan trưởng lão tặng cho, chiếc giường lớn trải da thú hoa lệ, phía dưới lót lau sậy mềm mại. Ngủ trên chiếc giường đó giống như ngủ trên mây, lại còn mùi hương nữ nhân thoang thoảng trong không khí.
Ca Thản Ny tuy rất không ưa tên lãnh chủ Lý Sát này nhưng lại rất thích Quả Quả và Khách Thu Toa. Lúc không có người, nàng còn vui vẻ chải tóc cho Khách Thu Toa, còn giắt đóa hoa lên đầu nó.
Khách Thu Toa đối với nàng rất thân thiết, thường thường hay lấy mấy thứ linh tinh ngon lành tới đưa cho Ca Thản Ny, cả vật kỷ niệm dưới giường Lưu Chấn Hám về đoạn nghiệt duyên, vương miện của Ám tinh linh nữ vương chế tạo bằng Thất độ hợp cũng bị tiểu trư tể tha ra ngoài đem tới cho Ca Thản Ny.
Ca Thản Ny yêu thích tiểu trư tể mập phì này vô cùng, Khách Thu Toa thích sạch sẽ phi thường , điểm này không giống như con khỉ lê la trong bùn suốt ngày Quả Quả.
Quả Quả hàng ngày giống như là bị chó cắn chạy rất nhanh làm Ngưng Ngọc thở hồng hộc chạy theo bắt nó về tắm rửa.
Lúc trước, Ca Thản Ny đem các thứ đồ ăn vặt mình cất giữ cho hai con súc sinh này ăn, Quả Quả ngày ngày đều đến, sau khi phát hiện không còn đồ ăn thì không tới nữa.
Làm Ca Thản Ny càng thêm tức đến hộc máu là sau đó nàng phát hiện thỉnh thoảng Lưu Chấn Hám lại nhấm nháp quả phỉ ngào đường trong lúc rảnh rỗi không làm gì.
Loại phỉ ngào đường này là đặc sản biên giới Tây Nam của Bỉ Mông vương quốc chỉ có nơi ở của Thiên nga tộc mới có thể mua được, Ca Thản Ny không ngờ tên ăn chực Quả Quả này không chỉ tới ăn mà còn trộm lấy đem về hiếu kính tên lãnh chủ cực kỳ đáng ghét. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thực sự làm nàng tức đến chết được.
Ca Thản Ny có nghe Hà mã Áo Ni Nhĩ lén lút nói với nàng con tiểu trư tể chính là con của Ngải Vi Nhĩ và lãnh chủ. Ca Thản Ny thấy Ngải Vi Nhĩ làm mẹ thực sự có điểm làm nàng tức giận không thể đánh nữ nhân này một phen, làm tiểu trư tể toàn thân dính đầy lông vàng, nhìn đầy tục khí. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sao không là toàn thân màu trắng giống như lông vũ của Thiên nga bọn ta. Ca Thản Ny nghĩ tới các nữ hài trong Phỉ Lãnh Thúy ngày ngày có thể biến màu mái tóc liền nổi lòng ganh tỵ.
KHách Thu Toa lần này đến mang theo một bình mứt hảo hạng của nhân loại, có giấy bạc và sáp ong bịt lại, nắp đậy làm tinh tế hơn xa Bỉ Mông, bề mặt lại có hình hoa mân côi, mở ra liền nghe một mùi hương hoa thơm ngát xông vào mũi.
Ca Thản Ny và Khách Thu Toa ngươi một miếng ta một miếng rất nhanh chóng đã ăn xong hết.
KHách Thu Toa còn thèm thuồng muốn ăn tiếp, Ca Thản Ny vuốt ve cái bụng của nó nói:"Hết rồi, tiểu bảo bối."
Khách Thu Toa không chịu lăn qua lăn lại trên giường, giở trò ăn vạ, nước mắt tuôn thành dòng.
Chiến lợi phẩm toàn bộ đều bị Lý Sát lãnh chủ đem về động của hắn, Ca Thản Ny chưa từng đến chuồng lợn của hắn, cũng không muốn đi.
Nhưng nhìn thấy tiểu trư tể cứ làm nũng trong lòng nàng, Thiên nga nữ kỵ sĩ suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng quyết định tự đi lên đường tìm tên lãnh chủ này lấy mứt.
Trên đường đi lên động của tên lãnh chủ có hai tên Thứ vị cao to lực lưỡng canh gác, hai tên lính canh do dự một chút cuối cùng cũng không dám cản đường vị Thánh điện nữ kỵ sĩ này, liền tránh sang nhường đường.
Ngưng Ngọc đang ngồi ngay cửa động may áo khoác da báo cho Quả Quả, bề mặt có may một cái túi lớn dùng để đựng đồ ăn vặt cho nó. Ngưng Ngọc rất tận tâm may áo, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên khuôn mặt trắng như ngọc của nàng khúc xạ thành một tầng ánh sáng màu vàng, cặp vỏ trai sau lưng càng thêm mỹ lệ.
Ca Thản Ny có điểm thương tiếc cho Ngưng Ngọc. Nàng không biết sao một đại mỹ nữ đông phương lại có thể đi theo một tên Thất cách thô lỗ, nàng nghĩ đến muốn nát óc mà không thể giải thích nguyên nhân vì sao.
Ngưng Ngọc cúi đầu cắn đứt chỉ, lật lật bộ áo bằng da báo, trên mặt đầy vẻ hạnh phúc, ngước lên nhìn thấy Ca Thản Ny đang đứng cách đó không xa.
"Thì ra là Ca Thản Ny tiểu thư đến chơi." Ngưng Ngọc luống cuống chân tay vội vàng chống tay vào ghế tre đứng dậy, nàng đối với Thiên nga nữ kỵ sĩ rất tốt, không giống như Ngải Vi Nhĩ lạnh như băng.
Ngưng Ngọc đối với ai cũng đều rất tốt. Đây là sự quan hoài xuất phát từ tận đáy lòng, không kể là đối với nô lệ hay là phụ dong tộc.
Đây cũng chính là nguyên nhân Lưu Chấn Hám ai nói gì cũng không nghe, chỉ nghe một mình Ngưng Ngọc.
"Khách Thu Toa muốn ăn mứt, ta đến lấy cho nó một bình." Ca Thản Ny hơi xấu hổ nói.
Ca Thản Ny đối với lãnh chủ đại nhân từ trước đến nay không thèm khách sáo. Phong hàm quý tộc của tên lãnh chủ này không có gì cao quý, chỉ là một Nam tước nhỏ nhoi, trong gia thần của nhà nàng, Nam tước có rất nhiều. Nhưng đối với Ngưng Ngọc mà nói thì không giống vậy, ánh mắt của Ngưng Ngọc làm nàng có cảm giác vĩnh viễn là một vị tỷ tỷ đáng tin nhất.
Nàng vừa nói câu này xong, trên mặt Ngưng Ngọc đầy vẻ khó xử.
"Ta đi lấy giúp cô." Ngưng Ngọc nhếch môi, gương mặt ửng hồng.
"Thật cảm tạ tỷ tỷ quá!" Ca Thản Ny vỗ mông tiểu trư tể, nhìn nhau cười.
Ngưng Ngọc đi được hai bước, chợt nghĩ gì quay đầu lại nói:"Cô đứng ở bên ngoài sơn động nhé, ngàn vạn lần đừng tiến vào."
Chẳng thà đừng nói câu này, câu này khêu gợi lòng hiếu kỳ của Ca Thản Ny nhiều ngày qua. Sau khi nguyên tắc kỵ sĩ và tính hiếu kỳ trời sinh của nữ nhân chiến đấu một hồi thì nguyên tắc đã bị triệt để đánh bại. Ca Thản Ny đối với tên lãnh chủ này cũng có điểm hiếu kỳ, đặc biệt là sau khi KHách Thu Toa đem chiếc vương miện chế tạo bằng Thất độ kim đưa cho nàng, trong lòng Ca Thản Ny càng thêm nghi hoặc.
Thất độ kim là kim loại kết tinh trong thạch nhũ dưới đất, là cực phẩm cho ma pháp sư nhân loại sử dụng để chế tác Không gian ma pháp, giá trị căn bản không thể dùng tiền mà tính được.
Nhìn thấy thân ảnh Ngưng Ngọc khuất xa, Ca Thản Ny ôm tiểu trư tể trong lòng đặt xuống ghế trúc, dùng ngón tay lén lút làm động tác bảo im lặng với nó.
Khách Thu Toa khôn ngoan hít vào mấy hơi gật đầu.
Sau khi Ngưng Ngọc vén rèm trúc tiến vào động, Ca Thản Ny chờ một lát liền nhanh nhẹn tiến theo sau, nhẹ nhàng vén một góc rèm trúc lên rồi chầm chậm tiến vào.
Trang trí trong sơn động của tên lãnh chủ đại nhân này không hề giống như chuồng heo như nàng tưởng tượng. Điều này làm cho Ca Thản Ny vốn xuất thân danh môn phải có điểm bất ngờ.
Vén rèm trúc dày nặng lên, trước mặt là hai thần tượng bằng đá nhỏ xinh đẹp làm thành suối phun hình vòm, giọt nước tụ lại không tan, làm thành một vòng khải hoàn môn, giao chéo với phía trên động rộng rãi là một ngọn đèn dầu ở các nơi khúc khuỷu quanh co vừa sáng mà không chói mắt, mấy cái lỗ thông gió cùng hơi nước nồng đậm làm cho không khí nơi này vừa mát mẻ vừa trong sạch.
Các bức vách bằng đất đỏ trong động đều được nạm thanh trúc màu xanh biếc, hai xác rùa khổng lồ được đặt ở nơi dễ thấy nhất còn có mấy bức văn tự ghi trên lá chuối để ở bên.
Ca Thản Ny nhìn một lúc, mấy loại chữ này nàng chưa hề thấy qua, đầy vần luật và mỹ cảm lại vừa hữu lực, mấy chữ ngắn ngủi mà có khí thế lạnh lùng, tư thế hào hùng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Khó nói đây không phải là tên Thất cách lãnh chủ sao chép?" Ca Thản Ny cười thầm nghĩ tới khả năng đó, tên bị thịt đó nếu như có thể sao chép nét chữ thần bí tươi đẹp như vậy, thật sự là gặp phải quỷ sống.
Bước chân của Ngưng Ngọc lại quay ngược trở ra, thân là Huyễn thuật sư cũng là cao thủ cảm ứng nguyên tố lực lượng Ngưng Ngọc cảm giác thấy sau lưng mình có một loại lực lượng nguyên tố cường đại dao động.
Ca Thản Ny đang đứng xem bức tranh lá chuối treo trên tường nghe tiến chân quay trở lại, đang lúc gấp rút, uống người nhảy lên không một cách đẹp đẽ vô thanh vô tức nấp vào trong xác của Tinh vỹ quy. Trình độ của Thánh điện kỵ sĩ quả nhiên không tệ, xác rùa to rộng không hề lắc lư chút nào đã che khuất được thân hình của nàng.
Sau khi Ca Thản Ny vốn xuất thân kỵ sĩ cảm giác được lúc này chính nàng đang có chút tiềm chất làm đạo tặc, tim lại càng thêm đập mạnh.
NGhe thấy tiếng bước chân Ngưng Ngọc dần dần đi xa, Ca Thản Ny nhanh chóng nhảy xuống xác rùa, do dự một lúc rồi lại cẩn thận đi tiếp.
Sau khi đi quanh hai khúc quanh, sơn động xuất hiện một tấm màn trúc, Ca Thản Ny nhanh chóng lăn mình xuống đất gạt rèm trúc ra.
Tiếng kêu thất thanh của Ca Thản Ny tức thì làm tê liệt cả không khí ấm áp của sơn động.
Thiên nga nữ kỵ sĩ tuy vũ kỹ xuất chúng nhưng nàng chỉ mới mười bảy tuổi, từ nhỏ đã tiếp thụ lễ nghi quý tộc chính thống nhất, mọi thứ trong sơn động đều làm cho nàng không tưởng tượng ra được.
Màn trúc vén lên hiện ra sơn động rộng rãi, có một chiếc giường trúc lớn, có một gốc cây to lớn thô sơ làm thành chiếc cầu bắc ngang qua hai bên vách, tên Thất cách lãnh chủ vô sỉ này đang nắm lấy cầu gỗ, thân trên của hắn có có một luồng ánh sáng lung linh bao phủ.
Thân thể hai người đều giống như tên lãnh chủ đại nhân vô sỉ... Phỉ Lãnh Thúy lãnh chủ đại nhân trên người đều trần như nhộng.
Ngọn đèn bập bùng chiếu đạo ánh sáng lên thân hình hai người đang triền miên quấn lấy nhau, tiếng thở gấp đầy kìm nén và khoái lạc như tiên nhạc trong mộng nhẹ nhàng vang lên trong khắp sơn động.
Thiên nga nữ kỵ sĩ tay nắm rèm trúc, vẫn đứng trước chiếc giường lớn.
Ca Thản Ny còn có thể thấy tên Thất cách lãnh chủ này gương mặt lộ nụ cười dâm đãng hướng về Ngưng Ngọc đứng bên cạnh vẫy tay.
Ngải Vi Nhĩ nằm mộng cũng không ngờ ở Phỉ Lãnh Thúy lại có người to gan đến vậy, nghe thấy tiếng la thất thanh quay đầu lại nhìn rồi cất tiếng kêu hoảng hốt nhanh chóng nhảy lên giường ở dưới cây cầu, dùng da thú che thân hình hoàn mỹ bên dưới của mình.
Lưu Chấn Hám còn đang ngơ ngẩn treo trên cây cầu gỗ, khuôn mặt tươi cười chợt thành cứng ngắc, cơ bắp cường hãn toàn thân chợt gồng cứng lên.
Ca Thản Ny vừa la lên xong lồng ngực lại đập dồn, ánh mắt hoàn toàn mất tự chủ nhìn chằm chằm vào phần hạ thể của Lưu Chấn Hám, thanh hung khí cự đại này giống như trường thương vung lên của kỵ sĩ lúc xung phong, làm nàng như nghẹt thở.
"A", không biết qua bao lêu, Ca Thản Ny có chút tỉnh táo trở lại, cất tiếng kêu lần nữa, gương mặt nhỏ nhắn thánh khiết đầy vẻ kinh hoàng, đôi cánh thanh khiết trắng tinh phía sau lưng đã dang ra.
Trúng phải đột kích bất ngờ như lần này, Lưu Chấn Hám run lên, dưới khố xuất ra một dòng chất lỏng màu trắng xinh xắn mà mạnh mẽ, vừa hay lại rơi ngay vào cái miệng xinh xắn như anh đào của Thiên nga mỹ nữ đang đứng ở đó.
Lại thêm một dòng...
Lại là một dòng.
Lưu Chấn Hám muốn khóc.
Sao mà nhiều quá vậy?
Tiếng kêu của Ca Thản Ny nghẹn lại, môi nàng giống như vừa uống một ly sữa dê ngon ngọt, trên đôi môi xinh xắn lấm tấm màu trắng ngà rất đẹp.
Lưu Chấn Hám cắn môi thở ra một hơi, vừa sảng khoái lại vừa khó xử, trong đầu hỗn loạn.
Cho dù da mặt có dày đến cực điểm, Lưu Chấn Hám lần này hoàn toàn muốn dây mà treo cổ lên cho rồi.
Một âm thanh chúc phúc nhẹ nhàng vang lên giống như tiếng tiên nhạc, vầng sáng màu lam xuyên qua cơ thể Lưu Chấn Hám và Ngải Vi Nhĩ vấn vít không tan.
Ngưng Ngọc đang ở giá bếp tìm kiếm mứt nghe tiếng chúc phúc liền quay đầu lại.
"La đã hoàn thành một ngàn lần tiến hóa sao, Lý... Sát..." TRòng mắt của Ngưng Ngọc mở to tròn xoe như đồng tiền, bình mứt cầm trong tay tuột ra rơi xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.