Chương 51
Đại Dương Lấp Lánh
09/08/2024
Tâm trạng cô trở nên tốt hơn, nhớ đến cuộc gọi lúc nảy
- Số lạ??? Ai thế này
Cô ngồi lẩm bẩm không biết có nên gọi lại không thì màn hình hiện lên dãy số lúc nảy. Cô không do dự mà bắt máy
- Alo cho hỏi ai vậy ạ
- Dạ thưa tiểu thư tôi là Ngô thiếu, lãnh đạm đẹp trai
Xuỳ, cô hận không thể ói ngay tại chỗ
- Mắc ói....anh gọi em là có việc gì hả
- Ừm...cũng không có gì....
Được rồi không có gì thì em tắt máy đây Ngôn thiếu
Dứt lời cô liền bấm nút tắt máy
- Shit chết tiệt, cái con bé này dám tắt ngang cuộc gọi
Bị cô tắt máy ngang vì cái tội dòng do tam quốc, Ngôn Thụy Triết cũng không gọi lại mà nhắn tin đến
[ Chiều nay
anh qua công ty đón em về giỗ dì ba nhé ]
[ Ngôn thiếu đã mở lời vậy thì em sẵn lòng! ]
[ Ok chúc em một ngày làm việc tốt lành ][ Lành không nổi với sếp tổng này
[ Hửm hắn ức hiếp em ]
Ngôn Thụy Triết còn đang nghĩ nghĩ suy suy “cái tên Cổ Thừa Trạch này lại ăn hiếp vợ tương lại của hắn như vậy, sau này Thanh Làm gả qua đó rồi hắn ta có dứt con bé luôn không nhỉ”
Chuyện hôn ước của bọn họ người ngoài như Ngôn Thụy Triết còn biết chỉ có cô là ngơ nhác
[ Em cứ chỉnh đốn lại hắn một tí là được..]
[ Không dám, thôi em làm việc tiếp vậy ]
Hôm nay Trương Miều Di cũng không đến công ty tìm cô thật là thoải mái, nhưng hơi buồn một tí vì ngày nào cô nàng cũng lải nhải bên lỗ lai này của cô
Cô nhìn vào đồng hồ bây giờ đã là 3h chiều Cố Thừa Trạch cho phép cô về sớm, vậy bây giờ chắc hẳn là được. Cô thu dọn đồ đạc đến văn phòng xin phép hắn
“cốc, cốc”
- Vào đi
- Sếp.. lúc nảy tôi có xin phép anh được về sớm
Cố Thừa Trạch hắn bàn tay đàn xen để trên bàn người mắt lên nhìn cô
- Được, có thể về sớm nhưng đừng quên nhiệm vụ- Tất nhiên rồi tôi làm sao có thể quên được chứ
Cô đặt một sấp tài liệu trên bàn
- Tôi đã làm xong các bài báo cáo rồi, chỉ cần sếp xem qua nữa thôi
Cố Thừa Trạch lật tài liệu ra xem, lật tới lật lui lật một hồi cũng 15 phút
- Ừm...
Hắn vừa lật vừa gật đầu
- Được rồi, thư ký Hà có thể tan làm sớm
Cổ Thừa Trạch nhún vai
- Vậy tôi xin phép đi trước
Trong lòng cô hân hoan chuẩn bị bước ra ngoài
-
- Khoan đã
Nhưng bước chân chợt nặng trĩu đi, cái tên Cổ Thừa Trạch này lại muốn cái gì nữa đây
- Hôm nay tan làm sớm... ngày mai cần bù lại vậy
Cô khẽ nhíu này
- Tôi biết rồi
Hứ! Cái tên đáng ghét cô về sớm thì trừ vào tiền lương cô là được lại còn bắt cô làm bù cho ngày mai.Cô bước xuống sảnh muốn gọi điện cho Ngôn Thụy Triết thì có một chiếc xe khác chạy đến, hạ kính xuống là Cố Đình Cảnh, hắn mở cửa bước xuống xe
- Anh Đình Cảnh lâu rồi không gặp...
-
- Thanh Lam...nay em tan làm sớm à
- Ừm em vừa mới ra thôi, anh ghé vào công ty à
- Ừm vào lấy một chút hồ sơ
- Hả không phải anh là vệ sĩ của Cố Thừa Trạch sao còn nhúng tay gì mấy việc này
- Trách anh không nói cho em, vệ sĩ là phụ thôi anh và Thừa Trạch thay nhau tiếp quản công ty, chi nhánh bên phía JC là của anh
- Ồ...
- Để anh đưa em về lên xe đi rồi chúng ta nói chuyện sau
Cách đó không xa Ngôn Thụy Triết cũng đã lái xe đến
- Không cần đâu anh, có người đến đón em rồi
Ngôn Thụy Triết đánh lái vào bên đường, mở cửa xuống xe, đi đến chỗ của cô
- Bé con đợi anh lâu không
- Em vừa mới ra thôi
Ngôn Thụy Triết nhìn Cố Đình Cảnh đang đứng cạnh cô- Ừm vị này là
-
- Tôi là Cố Đình Cảnh bạn của Thanh Lam, chào cậu
Cố Đình Cảnh chìa tay ra
Ngôn Thụy Triết ừm một cái bắt tay đáp lễ
- Chào anh tôi là Ngôn Thụy Triết anh trai con bé, tổng giám dốc công ty cổ phần xây dựng Guyden
Cái tên này ai mượn hắn giới thiệu dài dòng như vậy, cô đứng kế bên mà liếc xéo hắn, còn hắn lại ném cho cô một nụ cười nham hiểm
- Thanh Lam em còn có anh trai sao, trước giờ anh chưa từng nghe qua
- À...
Không để cô lên tiếng Ngôn Thụy Triết đã chen vào
- Đúng vậy làm sao mà nghe qua được đều là việc của người nhà mà
Cố Đình Cảnh hơi sượng trước câu trả lời này của hắn, cô cũng thấy hơi khó sự cho Cố Đình Cảnh
- Anh...
Cô lấy tay kéo tay áo Ngôn Thụy Triết
- Được rồi chúng ta về nhà thôi- Cố thiếu chúng tôi đi trước
Không đợi cho cô chào Cố Đình Cảnh một cái Ngôn Thụy Triết đã nhanh tay nắm lấy tóm cô vào trong xe
Hắn vặn ga rời đi bỏ lại Cố Đình Cảnh đứng một mình trơ trội
- Ngôn Thụy Triết anh điên hả... anh Đình Cảnh có gây thù chuốc oan gì với anh à
- Tên đó nhìn điều cán....
Ngôn Thụy triết đang lái xe thì quay đầu xuống nhìn cô cười cười
- Hình như tên đó thích em
- Tên điên này xe kìa mau quay lên
Cô ngồi phía sau hớt ha hớt hải mà gào thét
- Hừ
- Anh nói tên đó thích em
- Em biết
Ngôn Thụy Triết ngồi đằng trước “chậc”
- Biết mà còn thân mật với hắn như vậy... hắn
- Em cũng đâu có thích anh ấy bọn em chỉ là bạn bè bình thường - Lửa gần rớm lâu ngày cũng bén, hắn là anh rể tương lai của em đấy quỷ nhỏ
- Anh nói gì chứ... anh ấy
- Em không biết gì hết a, Cố Đình Cảnh và Hà Thanh Ly có hôn ước dự tính năm nay cho bọn họ kết hôn luôn đấy
Cô ngồi phía sau tặc lưỡi
- Em không quan tâm đến bọn họ
Dọc đường đi cô và Ngôn Thụy Triết toàn nói nhảm rồi chửi lộn với nhau
Cô cũng ghé vào siêu thị mua một ít trái cây về dâng lên cho dì ba
- Số lạ??? Ai thế này
Cô ngồi lẩm bẩm không biết có nên gọi lại không thì màn hình hiện lên dãy số lúc nảy. Cô không do dự mà bắt máy
- Alo cho hỏi ai vậy ạ
- Dạ thưa tiểu thư tôi là Ngô thiếu, lãnh đạm đẹp trai
Xuỳ, cô hận không thể ói ngay tại chỗ
- Mắc ói....anh gọi em là có việc gì hả
- Ừm...cũng không có gì....
Được rồi không có gì thì em tắt máy đây Ngôn thiếu
Dứt lời cô liền bấm nút tắt máy
- Shit chết tiệt, cái con bé này dám tắt ngang cuộc gọi
Bị cô tắt máy ngang vì cái tội dòng do tam quốc, Ngôn Thụy Triết cũng không gọi lại mà nhắn tin đến
[ Chiều nay
anh qua công ty đón em về giỗ dì ba nhé ]
[ Ngôn thiếu đã mở lời vậy thì em sẵn lòng! ]
[ Ok chúc em một ngày làm việc tốt lành ][ Lành không nổi với sếp tổng này
[ Hửm hắn ức hiếp em ]
Ngôn Thụy Triết còn đang nghĩ nghĩ suy suy “cái tên Cổ Thừa Trạch này lại ăn hiếp vợ tương lại của hắn như vậy, sau này Thanh Làm gả qua đó rồi hắn ta có dứt con bé luôn không nhỉ”
Chuyện hôn ước của bọn họ người ngoài như Ngôn Thụy Triết còn biết chỉ có cô là ngơ nhác
[ Em cứ chỉnh đốn lại hắn một tí là được..]
[ Không dám, thôi em làm việc tiếp vậy ]
Hôm nay Trương Miều Di cũng không đến công ty tìm cô thật là thoải mái, nhưng hơi buồn một tí vì ngày nào cô nàng cũng lải nhải bên lỗ lai này của cô
Cô nhìn vào đồng hồ bây giờ đã là 3h chiều Cố Thừa Trạch cho phép cô về sớm, vậy bây giờ chắc hẳn là được. Cô thu dọn đồ đạc đến văn phòng xin phép hắn
“cốc, cốc”
- Vào đi
- Sếp.. lúc nảy tôi có xin phép anh được về sớm
Cố Thừa Trạch hắn bàn tay đàn xen để trên bàn người mắt lên nhìn cô
- Được, có thể về sớm nhưng đừng quên nhiệm vụ- Tất nhiên rồi tôi làm sao có thể quên được chứ
Cô đặt một sấp tài liệu trên bàn
- Tôi đã làm xong các bài báo cáo rồi, chỉ cần sếp xem qua nữa thôi
Cố Thừa Trạch lật tài liệu ra xem, lật tới lật lui lật một hồi cũng 15 phút
- Ừm...
Hắn vừa lật vừa gật đầu
- Được rồi, thư ký Hà có thể tan làm sớm
Cổ Thừa Trạch nhún vai
- Vậy tôi xin phép đi trước
Trong lòng cô hân hoan chuẩn bị bước ra ngoài
-
- Khoan đã
Nhưng bước chân chợt nặng trĩu đi, cái tên Cổ Thừa Trạch này lại muốn cái gì nữa đây
- Hôm nay tan làm sớm... ngày mai cần bù lại vậy
Cô khẽ nhíu này
- Tôi biết rồi
Hứ! Cái tên đáng ghét cô về sớm thì trừ vào tiền lương cô là được lại còn bắt cô làm bù cho ngày mai.Cô bước xuống sảnh muốn gọi điện cho Ngôn Thụy Triết thì có một chiếc xe khác chạy đến, hạ kính xuống là Cố Đình Cảnh, hắn mở cửa bước xuống xe
- Anh Đình Cảnh lâu rồi không gặp...
-
- Thanh Lam...nay em tan làm sớm à
- Ừm em vừa mới ra thôi, anh ghé vào công ty à
- Ừm vào lấy một chút hồ sơ
- Hả không phải anh là vệ sĩ của Cố Thừa Trạch sao còn nhúng tay gì mấy việc này
- Trách anh không nói cho em, vệ sĩ là phụ thôi anh và Thừa Trạch thay nhau tiếp quản công ty, chi nhánh bên phía JC là của anh
- Ồ...
- Để anh đưa em về lên xe đi rồi chúng ta nói chuyện sau
Cách đó không xa Ngôn Thụy Triết cũng đã lái xe đến
- Không cần đâu anh, có người đến đón em rồi
Ngôn Thụy Triết đánh lái vào bên đường, mở cửa xuống xe, đi đến chỗ của cô
- Bé con đợi anh lâu không
- Em vừa mới ra thôi
Ngôn Thụy Triết nhìn Cố Đình Cảnh đang đứng cạnh cô- Ừm vị này là
-
- Tôi là Cố Đình Cảnh bạn của Thanh Lam, chào cậu
Cố Đình Cảnh chìa tay ra
Ngôn Thụy Triết ừm một cái bắt tay đáp lễ
- Chào anh tôi là Ngôn Thụy Triết anh trai con bé, tổng giám dốc công ty cổ phần xây dựng Guyden
Cái tên này ai mượn hắn giới thiệu dài dòng như vậy, cô đứng kế bên mà liếc xéo hắn, còn hắn lại ném cho cô một nụ cười nham hiểm
- Thanh Lam em còn có anh trai sao, trước giờ anh chưa từng nghe qua
- À...
Không để cô lên tiếng Ngôn Thụy Triết đã chen vào
- Đúng vậy làm sao mà nghe qua được đều là việc của người nhà mà
Cố Đình Cảnh hơi sượng trước câu trả lời này của hắn, cô cũng thấy hơi khó sự cho Cố Đình Cảnh
- Anh...
Cô lấy tay kéo tay áo Ngôn Thụy Triết
- Được rồi chúng ta về nhà thôi- Cố thiếu chúng tôi đi trước
Không đợi cho cô chào Cố Đình Cảnh một cái Ngôn Thụy Triết đã nhanh tay nắm lấy tóm cô vào trong xe
Hắn vặn ga rời đi bỏ lại Cố Đình Cảnh đứng một mình trơ trội
- Ngôn Thụy Triết anh điên hả... anh Đình Cảnh có gây thù chuốc oan gì với anh à
- Tên đó nhìn điều cán....
Ngôn Thụy triết đang lái xe thì quay đầu xuống nhìn cô cười cười
- Hình như tên đó thích em
- Tên điên này xe kìa mau quay lên
Cô ngồi phía sau hớt ha hớt hải mà gào thét
- Hừ
- Anh nói tên đó thích em
- Em biết
Ngôn Thụy Triết ngồi đằng trước “chậc”
- Biết mà còn thân mật với hắn như vậy... hắn
- Em cũng đâu có thích anh ấy bọn em chỉ là bạn bè bình thường - Lửa gần rớm lâu ngày cũng bén, hắn là anh rể tương lai của em đấy quỷ nhỏ
- Anh nói gì chứ... anh ấy
- Em không biết gì hết a, Cố Đình Cảnh và Hà Thanh Ly có hôn ước dự tính năm nay cho bọn họ kết hôn luôn đấy
Cô ngồi phía sau tặc lưỡi
- Em không quan tâm đến bọn họ
Dọc đường đi cô và Ngôn Thụy Triết toàn nói nhảm rồi chửi lộn với nhau
Cô cũng ghé vào siêu thị mua một ít trái cây về dâng lên cho dì ba
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.