Chương 3: Gặp mặt đối tác (3)
Đại Dương Lấp Lánh
22/07/2024
lại còn là khách sạn bên phía đối tác,bây giờ là 7h30, hẹn 8 giờ vẫn còn sớm.
" Giám đốc, những tài liệu tôi chuẩn bị anh có cần xem không" Giọng Thanh Lam nhỏ nhẹ cũng đủ để hắn nghe. Đáp lại là sự phũ phàng thế này. " Không cần, có sai sót tôi cho cô nghỉ việc"
Gì, gì cơ, tôi tốt bụng nhắc nhở anh, anh lại đáp trả tôi như thế này à, chiếc ghế thư ký này tôi thật sự không cần nữa a \~. Đương nhiên là những lời này Thanh Lam cũng chỉ dám nói trong lòng mà thôi.
Đến nơi rồi, Cố Thừa Trạch đi trước Thanh Lam lẻo đẻo đằng sau, bước vào sảnh đã có nhân viên đón tiếp, nhìn đi nhìn lại khách sạn này quả không tồi, đúng chuẩn khách sạn 4 sao đấy, nhân viên cũng được phết nhỉ. Đánh giá sơ bộ rất OK. Lễ Tân đưa chúng tôi đến khu vực tiếp khách gần đó, phục vụ đem ra 2 tách trà.
“Làm phiền anh rồi, cảm ơn” Thanh Lam mỉm cười
“Tôi sẽ đi báo với ông chủ, cảm phiền hai vị ngồi đợi một lát” Lễ Tân
Thanh Lam bưng tách trà lên nhâm nhi từng tí “ Sếp anh không uống thử à, trà thơm thật đấy”. Cố Thừa Trạch vẫn ngồi như pho tượng chăm chú đọc báo. Thanh Lam vừa đặt chiếc tách xuống đã nghe tiếng vọng từ xa
“Cô Hà cứ tự nhiên” Giọng nói của một người đàn ông trung niên tầm khoảng 50 tuổi, mặc bộ suit khoác thêm 1 chiếc gile, trông thật chững chạc, đi cùng là cô thư ký trạc 30 tuổi. Ông vội tiếng về phía chúng tôi.
“ Chủ tịch Lê” Cố Thừa Trạch hơi cười, bắt lấy tay ông. Thanh Lam vội vàng đứng dậy “Chủ tịch Lê chào ông”
Thư ký của ông, Lê Mạn “Chào giám đốc Cố, chào cô Hà, tôi làm việc trễ nãi cũng may là có lễ tân báo một tiếng, để hai người phải đợi rồi”
“Không sao, là do chúng tôi đến sớm hơn dự kiến” Thanh Lam
“Để hai người đợi lâu rồi” Lê Dư ngồi xuống.
“Thời gian vẫn còn sớm, không cần vội” Nói rồi hắn ra hiệu cho tôi rót tách trà.
“Chủ tích Lê mời dùng trà” Thanh Lam đưa tách trà trước mặt ông
“ lúc nảy nghe cô nói trà rất thơm sao” Lê Dư vừa nói ông vừa vuốt râu
Thanh Lam quay sang nhìn Cố Thừa Trạch “Nham trà Vũ Di Sơn, ai ngửi thấy điều sẽ cảm thấy thoải mái sau một ngày dài làm việc”
“ Ô, cô Hà cũng hiểu về trà sao” Lê Dư
Thanh Lam mỉm cười ” một chút kiến thức nhỏ không thể nào sánh bằng ngài chủ tịch” Cô khẽ nhìn Cố Thừa Trạch khẩu hình đang bảo hắn kiếm cơ hội bàn chuyện hợp tác, hắn lại ra dấu “chưa đến lúc”
Thôi xong rồi, cái tên Cố Thừa Trạch này đã như vậy rồi mà còn chưa đến lúc, hắn còn không mau ra tay thì bà đây sẽ bị ông Lê thách đố đến chết mất, kiến thức của tôi có hạn đấy Cố Thừa Trạch!
“Ha ha ha” Lê Dư vỗ vỗ tay, rồi lấy kẹp gắp từng chiếc lá trà khô lên ngửi ngửi, vẻ mặt từ vui lại chuyển sang khó hiểu. Một hồi ông ta quay sang, liếc nhìn Thanh Lam
“Cô Hà lại đây xem giúp tôi đây là loại trà nào nhỉ” Lê Dư
Thư ký Lê Mạn lên tiếng “Cô Hà cô sẽ không phiền đâu nhỉ ?” cô ấy mỉm cười
Tôi mắt chữ O mồm chữ A quay sang nhìn Cố Thừa Trạch, đây không phải là làm khó tôi rồi đấy sao. Chữ cầu cứu viết rõ ràng trên trán tôi đây rồi, còn trong mắt hắn lại hiện lên dòng chữ “ thử đi”
Thử thì thử, có thử mới biết làm được hay không, dù sao tôi cũng là thư ký của hắn nếu tôi thất bại hắn lại không nói giúp người của mình sao\~\~ha ha ha
" Giám đốc, những tài liệu tôi chuẩn bị anh có cần xem không" Giọng Thanh Lam nhỏ nhẹ cũng đủ để hắn nghe. Đáp lại là sự phũ phàng thế này. " Không cần, có sai sót tôi cho cô nghỉ việc"
Gì, gì cơ, tôi tốt bụng nhắc nhở anh, anh lại đáp trả tôi như thế này à, chiếc ghế thư ký này tôi thật sự không cần nữa a \~. Đương nhiên là những lời này Thanh Lam cũng chỉ dám nói trong lòng mà thôi.
Đến nơi rồi, Cố Thừa Trạch đi trước Thanh Lam lẻo đẻo đằng sau, bước vào sảnh đã có nhân viên đón tiếp, nhìn đi nhìn lại khách sạn này quả không tồi, đúng chuẩn khách sạn 4 sao đấy, nhân viên cũng được phết nhỉ. Đánh giá sơ bộ rất OK. Lễ Tân đưa chúng tôi đến khu vực tiếp khách gần đó, phục vụ đem ra 2 tách trà.
“Làm phiền anh rồi, cảm ơn” Thanh Lam mỉm cười
“Tôi sẽ đi báo với ông chủ, cảm phiền hai vị ngồi đợi một lát” Lễ Tân
Thanh Lam bưng tách trà lên nhâm nhi từng tí “ Sếp anh không uống thử à, trà thơm thật đấy”. Cố Thừa Trạch vẫn ngồi như pho tượng chăm chú đọc báo. Thanh Lam vừa đặt chiếc tách xuống đã nghe tiếng vọng từ xa
“Cô Hà cứ tự nhiên” Giọng nói của một người đàn ông trung niên tầm khoảng 50 tuổi, mặc bộ suit khoác thêm 1 chiếc gile, trông thật chững chạc, đi cùng là cô thư ký trạc 30 tuổi. Ông vội tiếng về phía chúng tôi.
“ Chủ tịch Lê” Cố Thừa Trạch hơi cười, bắt lấy tay ông. Thanh Lam vội vàng đứng dậy “Chủ tịch Lê chào ông”
Thư ký của ông, Lê Mạn “Chào giám đốc Cố, chào cô Hà, tôi làm việc trễ nãi cũng may là có lễ tân báo một tiếng, để hai người phải đợi rồi”
“Không sao, là do chúng tôi đến sớm hơn dự kiến” Thanh Lam
“Để hai người đợi lâu rồi” Lê Dư ngồi xuống.
“Thời gian vẫn còn sớm, không cần vội” Nói rồi hắn ra hiệu cho tôi rót tách trà.
“Chủ tích Lê mời dùng trà” Thanh Lam đưa tách trà trước mặt ông
“ lúc nảy nghe cô nói trà rất thơm sao” Lê Dư vừa nói ông vừa vuốt râu
Thanh Lam quay sang nhìn Cố Thừa Trạch “Nham trà Vũ Di Sơn, ai ngửi thấy điều sẽ cảm thấy thoải mái sau một ngày dài làm việc”
“ Ô, cô Hà cũng hiểu về trà sao” Lê Dư
Thanh Lam mỉm cười ” một chút kiến thức nhỏ không thể nào sánh bằng ngài chủ tịch” Cô khẽ nhìn Cố Thừa Trạch khẩu hình đang bảo hắn kiếm cơ hội bàn chuyện hợp tác, hắn lại ra dấu “chưa đến lúc”
Thôi xong rồi, cái tên Cố Thừa Trạch này đã như vậy rồi mà còn chưa đến lúc, hắn còn không mau ra tay thì bà đây sẽ bị ông Lê thách đố đến chết mất, kiến thức của tôi có hạn đấy Cố Thừa Trạch!
“Ha ha ha” Lê Dư vỗ vỗ tay, rồi lấy kẹp gắp từng chiếc lá trà khô lên ngửi ngửi, vẻ mặt từ vui lại chuyển sang khó hiểu. Một hồi ông ta quay sang, liếc nhìn Thanh Lam
“Cô Hà lại đây xem giúp tôi đây là loại trà nào nhỉ” Lê Dư
Thư ký Lê Mạn lên tiếng “Cô Hà cô sẽ không phiền đâu nhỉ ?” cô ấy mỉm cười
Tôi mắt chữ O mồm chữ A quay sang nhìn Cố Thừa Trạch, đây không phải là làm khó tôi rồi đấy sao. Chữ cầu cứu viết rõ ràng trên trán tôi đây rồi, còn trong mắt hắn lại hiện lên dòng chữ “ thử đi”
Thử thì thử, có thử mới biết làm được hay không, dù sao tôi cũng là thư ký của hắn nếu tôi thất bại hắn lại không nói giúp người của mình sao\~\~ha ha ha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.