Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị 2

Chương 2:

Kisekirin

28/11/2022

Hơn nữa cậu đã nghĩ ra lý do thoái thác từ lâu, dù không thể làm được, cậu cũng có thể chắc chắn sẽ không bị nghi ngờ.

Nhưng lý do thoái thác của cậu hoàn toàn không có đất dụng võ, Cao Cường có muốn xử lý thủ tục nhanh gọn lẹ cũng không được, bởi vì khi bọn họ vừa xuống xe, hai học sinh trung học đang đứng ở cửa đồn công an mắt sáng ngờ, chạy vọt tới trước mặt bọn họ: "Đại ca ca, anh tên gì vậy?"

Tạ Bình Qua trầm mặc vài giây.

Cậu không nhớ rõ trước khi cậu được chọn làm ám vệ thì có tên hay không, cho dù có thì cậu cũng không biết.

Trong ký ức của cậu, tên của cậu chỉ có một chữ Qua*, đơn giản mà thô lỗ, giống như các ám vệ khác đều được đặt tên theo tên vũ khí.

*Qua (戈): giáo, thương, mâu, mác (vũ khí thời xưa).

Nhưng sau khi cậu gặp điện hạ, ngày đầu tiên y đã sửa tên lại cho cậu là "Bình Qua", khi nói đến họ của cậu, chính điện hạ đã nói với cậu, chờ y đăng cơ sẽ chiêu cáo thiên hạ, ban cho cậu một cái họ.

*Bình trong Bình Qua là yên ổn, bằng phẳng.

Nhưng Tạ Bình Qua không chờ được đến ngày đó, cũng không chờ được họ của mình.

Nghĩ đến đây, trong mắt Tạ Bình Qua chợt lóe tia tiếc nuối.

Cậu nhớ đến cái người mà cho đến chết cậu cũng nhớ mãi không quên kia, sau một lúc lâu mới thong thả nói: "Anh họ Tạ, tên Tạ Bình Qua."

Lúc Tạ Bình Qua nói câu này giống như đang lầm bầm, trăm triệu lần không ngờ tới cậu vừa nói xong, hai học sinh trung học kia nhất trí thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhét một món đồ vào tay cậu: "Chúng em còn sợ nhận sai người đây, không sai thì tốt rồi! Đại ca ca phải cẩn thận đó, lần sau đừng làm mất chứng minh thư nữa!"

Nói xong bọn họ liền chạy đi mất, chỉ để lại Tạ Bình Qua không hiểu mô tê gì.

Cậu cầm lấy món đồ mà bọn họ đưa, lật qua lật lại xem thử, chỉ thấy bên trên có một tấm ảnh, người trong ảnh giống cậu như đúc.

Bên cạnh tấm ảnh còn có chữ, dòng đầu tiên trên đó ghi hai chữ "tên họ", đằng sau là ba chữ — — Tạ Bình

Diễn biến nằm ngoài dự đoán khiến hai người ngẩn ra.

Sau đó ngây ra một lúc thì Tạ Bình Qua nghi ngờ, còn Cao Cường thì nhẹ nhõm.

Hắn nói "Tìm lại được chứng minh thư thì tốt quá rồi", sau đó xoay người đón một chiếc taxi, cố gắng dẫn Tạ Bình Qua về công ty ký cho xong hợp đồng nội trong ngày hôm nay.



Tạ Bình Qua biết chứng minh thư trông như thế nào, cũng biết chuyến lấy chứng minh thư rất khó xử lý được, chính vì biết nên cậu mới nghi ngờ.

Tờ chứng minh thư này ở đâu ra? Vì sao bên trên có ảnh của cậu, cậu chỉ vừa mới nghĩ ra cái tên thôi mà, với cả còn biết chính xác số tuổi của cậu nữa?

Chẳng lẽ ở thế giới này có một sức mạnh bí ẩn khó hiểu nào đó xuất hiện cùng lúc với cậu?

Tạ Bình Qua suy nghĩ một lúc, cơ bản đã nghĩ ra đáp án.

Cậu cũng không nghĩ nhiều nữa, chuyển lực chú ý đến hợp đồng mà cậu sắp ký.

Cao Cường sợ cậu đổi ý, nên đã thông báo sơ sơ với lãnh đạo trực tiếp qua điện thoại.

Đối phương vừa mới sứt đầu mẻ trán để câu thông với tổ tiết mục 《Theo đuổi ước mơ đi! Thiếu niên》 mùa 2 xong, khuyên mãi mới được bọn họ đồng ý cho công ty thêm hai ngày, để công ty tìm ra người có đủ tư cách làm tuyển thủ tham gia chương trình này, bởi vậy khi nghe được tin tức của Cao Cường, mặc dù cô không ôm hy vọng quá lớn nhưng vẫn có chút chờ mong, đã chờ sẵn ở phòng hội nghị.

Cô nghĩ chỉ cần đối phương đẹp hơn các tiểu thần tượng trong công ty, cô liền đề cử đối phương với tổ tiết mục, nếu tổ tiết mục đồng ý chọn cậu thì bọn họ sẽ ký hợp đồng với cậu.

Nhưng đến khi Tạ Bình Qua tiến vào phòng hội nghị, cô lập tức thay đổi chủ ý, trực tiếp hỏi: "Cậu có mang theo chứng minh thư không? Bây giờ chúng ta ký hợp đồng liền nhé?"

Thân là một quản lý cao cấp của công ty giải trí, Lâm Tô Nguyệt đã gặp qua vô số minh tinh như sao trên trời.

Chính vì điểm này mà tư duy của cô luôn rất lý trí, cô có một góc nhìn khách quan để phân tích điều kiện của đối phương, lĩnh vực mà đối phương am hiểu, rất hiếm khi bị điều kiện của đối phương làm cho chấn động.

Thế mà Tạ Bình Qua lại đánh đổ được lý trí của cô, làm cô không cách nào cân nhắc phân tích cậu, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ "ký hợp đồng với cậu".

Bởi vì Tạ Bình Qua thật sự rất đẹp, hơn nữa không phải là loại đẹp kinh diễm sau khi trang điểm, mà là kiểu mặt mộc vẫn có thể làm người khác kinh diễm.

Cho dù cậu không tham gia chương trình được, nhưng trước sau gì cậu cũng sẽ hồng, bây giờ ký với cậu tuyệt đối không lỗ.

Từ phản ứng của cô, Tạ Bình Qua liền biết cô rất hài lòng về mình, những điều kiện sắp bàn cũng nắm chắc vài phần.

Cậu ít khi giao tiếp với người khác, nhưng làm ám vệ, chính xác hơn là thủ lĩnh ám vệ ở Đông Cung, lúc cậu bảo vệ điện hạ đã gặp qua vô số người trò chuyện với nhau, nên mặc dù chuyện này khó với cậu, nhưng cũng không tính là quá khó.

Quả nhiên, một tiếng sau, cậu đàm phán thành công: Ký hợp đồng hai năm, đảm bảo năm đầu tiên dẫn cậu tham gia một tiết mục tuyển tú. Trước khi tham gia, nhận lương cơ bản là 5.000, sau khi tham gia, lương cơ bản tăng lên 10.000 một tháng. Bất kể cậu có thuận lợi xuất đạo hay không, thu nhập bên ngoài mà cậu nhận được ngoài lương cơ bản chỉ được rút ra hơn 80% dựa trên mức lương tối thiểu hàng tháng. Ví dụ như, nếu cậu nhận một đại ngôn 90.000, vậy có 10.000 trong số đó được gửi trực tiếp đến tài khoản của cậu, 80.000 dư lại chia bảy ba, công ty bảy cậu ba. Và thu nhập hàng tháng của cậu, nếu sau mỗi tháng vượt quá 200.000, tỷ lệ này sẽ được điều chỉnh thành 60%.



Tỷ lệ chia này cao hơn rất nhiều so với cô nhân viên nữ kia nói trước khi cậu đi, về phương diện này thì là vì bọn họ rất coi trọng Tạ Bình Qua, mặt khác là vì Tạ Bình Qua quá khó đối phó.

"Lần này chúng tôi thiệt lớn rồi." Vị quản lý cấp cao tên Lâm Tô Nguyệt thở dài nói.

Tạ Bình Qua không dao động: "Nếu thật sự bị thiệt thì các chị đã không ký hợp đồng với em."

Lâm Tô Nguyệt bị cậu làm cho nghẹn họng, sau đó mỉm cười: "Được rồi, không đến mức chịu thiệt, nhưng vẫn kiếm lời hơi ít. Chỉ là so với kiếm lời ít, thì chị càng thích người thông minh hơn. Bây giờ chúng ta bàn chuyện tụi chị định đưa em đi tham gia tiết mục tuyển tú."

Lâm Tô Nguyệt nói, bảo trợ lý đưa tài liệu photo đến, sau đó chiếu lên màn hình, giải thích: "《Theo đuổi ước mơ đi! Thiếu niên》, trước mắt là một trong những chương trình tuyển tú nổi tiếng nhất hiện nay. Mức độ nổi tiếng của nhóm debut của chương trình này vào mùa 1 bằng tổng mức độ nổi tiếng của nhóm debut của các chương trình khác cộng lại. Nhưng mùa 1 của nó đã là chuyện của hai năm trước rồi, qua hai năm, các loại chiêu trò đã bị các chương trình khác cải biến. Để giữ sự mới mẻ cho chương trình nên mùa 2 đã được cải cách đổi mới cạnh tranh, chia làm đường đua thần tượng và phi thần tượng."

Tạ Bình Qua không nói gì, bởi vì cậu... Nghe không hiểu.

Nhưng vẻ mặt cậu quá mức bình tĩnh, Lâm Tô Nguyệt không cách nào đọc được suy nghĩ từ nét mặt của cậu. Chỉ là xét thấy cậu là người ngoài nghề, cô vẫn giải thích kỹ càng tỉ mỉ hơn.

"Về phần đường đua thần tượng, nói cách khác chính là cạnh tranh thực lực, cũng có nghĩa là đua theo nghĩa thường, thông thường sẽ tạo thành một nhóm nam với những người đã debut khác, chủ yếu tập trung vào sân khấu; còn phần đường đua phi thần tượng, có khả năng hát và nhảy tầm trung nhưng ngoại hình lại vô cùng đẹp, rất dễ có độ hảo cảm của người xem, thuộc về cạnh tranh đặc thù, sau khi debut có thể chọn lập nhóm nam với người khác, hoặc cũng có thể chọn hoạt động độc lập trừ những sân khấu có kỷ niệm đặc biệt, bất kể chọn con đường diễn viên hay ca sĩ đều được. Tất nhiên cũng như phần trước, người tham gia phần sau cũng sẽ có tài nguyên điện ảnh hoặc tạp kỹ do công ty tổ chức chương trình — Thịnh Thế cung cấp, nên không cần lo sau khi debut bị thất nghiệp."

"Hệ thống cạnh tranh này chủ yếu là vì có rất nhiều tuyển thủ sau khi debut không tập trung vào sân khấu, fans không hài lòng, người xem lúc trước tham gia bình chọn cũng có cảm giác bị lừa gạt, hơn nữa ngoài việc thường xuyên xuất hiện ở các chương trình khác, các thí sinh debut luôn trong trạng thái liên tục tranh cãi về thực lực và nhân khí, vì vậy tổ tiết mục dứt khoát để tuyển thủ tự chọn con đường cho mình — — là đường đường chính chính cạnh tranh bằng thực lực hay là mặc kệ thực lực, cạnh tranh nhân khí."

"Hai đường đua tổng cộng có chín vị trí debut, phần trước ít nhất sáu vị trí, phần sau ít nhất một vị trí, còn lại hai vị trí phải dựa vào bản lĩnh."

"Không chỉ vậy, chương trình đã chào hỏi các công ty lớn, bất luận là đi đường nào, chương trình mặc kệ bọn họ marketing bên ngoài như thế nào, nhưng trong chương trình, mỗi người xem chỉ có một phiếu, người xem không thể quẹt phiếu, công ty càng không thể làm giả."

Trong đầu Tạ Bình Qua tự động dịch đoạn này thành, triều đình đấu đá với nhau, một bộ phận là sĩ tử khoa cử dựa vào thực lực nói chuyện, một bộ phận khác là thừa kế gia sản không dựa vào thực lực mà là dựa vào cái khác, chắc y đại khái là vậy.

Nhưng mà...

"Tuyển thủ ở đường đua phi thần tượng chỉ có 1-3 vị trí, hơn nữa còn không thể nhúng tay vào, những công ty đó đồng ý sao?"

Lâm Tô Nguyệt ý vị thâm trường nói: "Đương nhiên là đồng ý, nếu chương trình không có người theo dõi, thì debut có ý nghĩa gì đâu? Huống hồ ngoại trừ một vài tuyển thủ solo, phần lớn tuyển thủ đều có công ty."

Tạ Bình Qua đã hiểu.

Nói cách khác, sĩ tử tham gia khoa cử cũng không hẳn là sĩ tử nghèo, mà là người thế gia... Cũng không phải, thế gia dựa vào huyết mạch, mấy tuyển này không phải, càng giống môn khách thế gia?

"Đường đua được chọn trong chương trình hay bây giờ đã chọn rồi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị 2

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook