Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị 2
Chương 4:
Kisekirin
28/11/2022
Cấp dưới hơi sửng sốt, nghĩ thầm sao có thể, lúc ấy rõ ràng Tạ Minh Duệ ở trong bệnh viện.
Nhưng hắn có thể làm đến vị trí này, có thể trở thành thân tín của thanh niên, năng lực và phản ứng tuyệt đối nằm trong top, nên hắn hiểu ra rất nhanh.
Mặc dù tờ chứng minh thư kia vẫn luôn được Tạ Minh Duệ mang theo mọi lúc, nhưng lại không phải là chứng minh thư của Tạ Minh Duệ.
Chứng minh thư kia là của một người khác, một người mà Tạ Minh Duệ chưa từng nhắc tới, ngay cả hắn cũng chưa từng gặp người này.
Tạ Minh Duệ thấy hắn hiểu ra thì không nói nữa.
Một gian phòng to như vậy rơi vào yên tĩnh một lúc lâu mới bị đánh vỡ: "Những chuyện khác tạm thời gác lại, trước hết cậu cứ xem hướng đi gần đây của công ty này, rồi báo lại với tôi."
.
Những chuyện phát sinh ở trung tâm thành phố H, Tạ Bình Qua hoàn toàn không biết gì cả.
Cậu đang ngồi trong phòng hóa trang, đầu tiên là tự nhìn vào gương rồi đánh giá bản thân, sau đó mang mặt nạ vũ hội có thể che khuất hơn nửa khuôn mặt lên, rồi lại nhìn vào gương, cuối cùng cũng có chút cảm giác tự tại.
Nếu có thể, cậu cũng không muốn chọn loại công việc thu hút sự chú ý này, nhưng một mặt công việc cậu có thể chọn không nhiều, mặt khác... Nếu đã không thể nấp ở chỗ tối, mà khuôn mặt này đã được định trước không thể điệu thấp, còn không bằng trốn trong thành phố lớn, dễ bề nấp hơn.
Chỉ là... Lý thuyết thì là vậy, nhưng sau khi nhìn khuôn mặt sau khi trang điểm xong còn bắt mắt hơn trước khi trang điểm, bắt mắt đến nỗi làm cậu hoảng hốt, làm cậu hơi mất tự nhiên, may mà có cái mặt nạ kỳ quái này, giúp cậu có thời gian điều chỉnh tâm trạng.
Chuyên viên trang điểm đứng ở đằng sau cố dằn xúc động muốn vứt cái mặt nạ của cậu đi, cô không ngừng tẩy não bản thân "Đây là công việc của mình, chuyên nghiệp lên, không được quấy phá", vừa tẩy não vừa rơi lệ trong lòng.
Vì sao chương trình lại thiết lập quy trình này! Hại cô không thể ngắm Tạ Bình Qua đã trang điểm xong!
Nhưng nghĩ đến lát nữa người xem phát sóng trực tiếp, chuyên viên trang điểm cân bằng lại tâm lý.
《Theo đuổi ước mơ đi! Thiếu niên》 mùa 2 có ba mánh lới lớn, chính là hai đường đua song song, công bằng và thời gian nửa thật.
Trong đó, công bằng và thời gian nửa thật bao gồm phát sóng trực tiếp theo thời gian, ví dụ như phát sóng trực tiếp màn ra mắt của bọn họ, đó là lý do vì sao chương trình kêu bọn họ mang mặt nạ cho lần đầu tiên ra mắt — — điều này không chỉ bảo đảm được sự mới mẻ của màn đầu tiên sau một tuần còn có thể làm người xem trải nghiệp cảm giác hồi hộp khi mở manh hộp.
Đúng vậy, mở manh hộp.
Những chiếc mặt nạ mà chương trình chuẩn bị rất có hiệu quả, không chỉ đẹp mà còn che khuất hơn nửa khuôn mặt của tuyển thủ.
Người xem chỉ có thể dựa theo giọng và gần nửa khuôn mặt bị lộ ra để đoán tuyển thủ trông như thế nào, thực lực ra sao, một tuần sau thì chính thức phát sóng clip đêm đầu tiên đã được chỉnh sửa để nghiệm chứng suy nghĩ của người xem.
Tất nhiên, người xem cũng có thể tự tìm tòi nghiệm chứng trên mạng, chỉ là những gợi ý của chương trình và của nghiệp dư vẫn chiếm số đông, khán giả rất vui lòng chơi trò chơi này.
Các cô đã sớm ngồi ở trong phòng canh phát sóng trực tiếp, chờ mong lát nữa "chọn manh hộp".
【Hồi hộp quá, phấn khích quá, liệu tôi có thể chọn manh hộp hợp ý tôi nhất không!】
【Ha ha ha ha, đột nhiên nhớ tới mấy thương gia vô lương, tuyên truyền cho lắm vào, kết quả manh hộp đều là những thứ cực kỳ cực kỳ bình thường. Nói không chừng chương trình này cũng vậy, chúng ta cõi lòng đầy mong chờ, kết quả sau đêm đầu tiên, ùi ui, không có cái nào hợp ý hết.】
【Ngậm cái miệng quạ đen lại giùm a a a! Nhất định sẽ có! Mục tiêu của tôi là lựa người soái nhất trong đó!】
【Mục tiêu của tôi là chọn người múa đẹp nhất trong đó!】
【A a a, bắt đầu rồi!】
......
Với sự xuất hiện chính thức của người chơi đầu tiên đeo mặt nạ, những người chơi sau cũng bước vào giai đoạn chờ đợi căng thẳng — — không bao gồm Tạ Bình Qua.
Cậu an tĩnh ngồi trên ghế, cho dù không có camera, cậu vẫn tận chức tận trách "sắm vai" thần tiên tiểu ca ca.
Cậu sắm vai khoảng một tiếng thì nhân viên công tác đi tới, dẫn cậu đến chỗ bục đợi lên sân khấu.
Bởi vì phân đoạn này phát sóng trực tiếp, chương trình hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm cho tới cùng để càng thêm hiệu quả hơn, dứt khoát để các tuyển thủ tránh chạm mặt nhau trước khi lên sân khấu.
Vì vậy, Tạ Bình Qua ngoại trừ lúc xuống xe có chạm mặt với vài tuyển thủ từ xa, còn lại không có tiếp xúc gần gũi với ai hết, ngay cả trong phòng trang điểm cũng lâm thời làm màn ngăn cách đơn giản, bởi vậy Tạ Bình Qua lần đầu tiếp xúc gần gũi với hai nhóm người khác là lúc cậu ngồi đợi lên sân khấu, một nhóm gồm bốn thanh niên mang mặt nạ màu lam, một bên khác là thiếu niên trông hơi chật vật.
Đúng vậy, thanh niên và thiếu niên, mặc dù bọn họ bị che hơn nửa mặt, nhưng từ làn da, khung xương thì có thể đoán được, người phía trước khoảng 22 tuổi, người phía sau khoảng 18 tuổi.
Thấy cậu đi vào, thiếu niên chào hỏi cậu, Tạ Bình Qua cũng chào lại "Xin chào".
Giọng cậu rất êm tai, bốn thanh niên ngồi vững như núi Thái Sơn bên kia cũng có người nhìn qua cậu, nhưng khi tầm mắt nhìn vào thẻ thân phận bên hông cậu thì thu lại.
Tạ Bình Qua nghe thấy người nọ ghé vào tai một thanh niên trong số đó hỏi: "Diệu Vân Entertainment, có phải là công ty của tuyển thủ lúc trước bò lên giường cố vấn không? Mặc dù hắn mới tới, nhưng người xem sẽ không thích hắn đi! Hắn đến đây không phải là tự rước lấy nhục sao?"
Có lẽ người kia rất tin tưởng vào âm lượng của mình, nói xong câu này thì thôi đi, còn cùng đồng bạn bên cạnh nói chuyện.
"Tớ thấy chương trình rất có lòng tin ở chúng ta a, không chỉ không diễn tập mà còn phát sóng trực tiếp... Bọn họ không sợ chúng ta mắc lỗi sao."
"Nói thật thì, thật sự có người chọn đường đua phi thần tượng sao? Chọn đường đua này khác nào thừa nhận bản thân là phế vật đâu?"
"Nếu đội trưởng không đến, có khi phải tìm lối tắt để chọn đường đua, nhưng đội trưởng đang ở đây! Hơn nữa còn có hình thức tháo mặt nạ độc đáo này trước khi biểu diễn nữa, đội trưởng tuyệt đối có thể kinh diễm toàn trường, những người khác còn không xứng xách giày cho đội trưởng! Tớ rất không muốn nhìn thấy mấy đứa cảm thấy bản thân có chút nhan sắc liền chọn đường đua phi thần tượng, tớ gấp không chờ nổi muốn nhìn bộ dạng tự rước lấy nhục của tụi nó."
......
Người nọ nhỏ giọng thì thầm với đồng bạn hai ba phút, mãi cho đến khi trên sân khấu vang lên tiếng "Tuyển thủ của Y Tú Entertainment, mời chuẩn bị sẵn sàng", mãi cho đến khi một đồng bạn khác trong số bọn họ nói "Đi thôi", hắn mới ngừng trò chuyện với đồng bạn, nói câu "Đã biết, đội trưởng", sau đó đứng lên đi cùng ba người khác.
Nghĩ đến lời vừa rồi của người nọ, tầm mắt Tạ Bình Qua bất giác rơi xuống thẻ thân phận của vị đội trưởng kia, thuận tiện nhớ kỹ tên đối phương, Vệ Liên Đào.
Hiển nhiên bốn người đều đi rồi, thiếu niên ngoại trừ chào hỏi ra thì vẫn luôn im lặng không lên tiếng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, ngồi sang bên cạnh Tạ Bình Qua: "Bốn đại thần ngồi cùng nhau cũng quá dọa người rồi, em không dám nói chuyện luôn ấy."
Từ khi ký hợp đồng cho tới trước khi xuất phát vào hôm nay, Tạ Bình Qua trừ nghỉ ngơi và phối hợp với chuyên viên trang điểm do Cao Cường dẫn tới, thì vẫn luôn ở trong phòng tập luyện.
Cậu hỏi thiếu niên: "Bốn đại thần?"
Thiếu niên liên tục gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ đều từng tập luyện ở nước ngoài, thực lực rất mạnh. Đội trưởng của bọn họ tên là Vệ Liên Đào, không chỉ có thực lực mạnh, nghe nói còn đặc biệt đẹp. Tuy rằng chưa bắt đầu thi đấu, nhưng hắn đã có nhiều nhất fans, nhiều trạm tỷ* nhất, là người có thực lực cạnh tranh C vị nhất."
*Trạm tỷ: người đứng đầu của fansite, hay theo chân thần tượng ra sân bay, đến địa điểm làm việc, quay phim của họ để chụp ảnh rồi đăng lên mạng (tương tự với fan master của KPOP).
Tạ Bình Qua ừ một tiếng, làm bộ nghe hiểu "Trạm tỷ" "C vị" là có ý gì: "Thì ra là thế."
Thiếu niên có chút ưu sầu vò đầu: "Em vốn cũng muốn tranh C vị, nhưng người cạnh tranh thực lực quá mạnh... So với loại không biết bên trong manh hộp của chúng ta mở ra sẽ là cái gì, người xem hẳn là càng muốn manh hộp của Vệ Liên Đào đi? Em nghi là sau khi phát sóng trực tiếp chấm dứt, kênh bình chọn được mở ra, wow, 80% trong số họ sẽ bình chọn hắn!"
Tạ Bình Qua vẫn ừ như cũ, làm bộ nghe hiểu "manh hộp" là gì: "Ừm"
Thiếu niên không hề hay biết, tiếp tục nói: "Bây giờ mục tiêu của em thay đổi rồi, đó là chính thức thuận lợi debut! Anh thì sao, mục tiêu của anh là gì?"
Cái này Tạ Bình Qua nghe hiểu, xét thấy thần tiên tiểu ca ca không được giống thế tục, Tạ Bình Qua liền nuốt xuống câu "Nhận lương hàng tháng 10.000 trong thời gian làm việc", đổi thành một nội dung khác tươi mát hơn: "Mục tiêu của tôi là được biểu diễn thêm vài lần nữa ở sân khấu."
Thiếu niên nghĩ thầm, tiểu ca ca này dường như không mấy tự tin vào bản thân.
Làm một thiếu niên thích truyện võ hiệp, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra ý thức trách nhiệm, vỗ ngực đảm bảo: "Tiểu ca ca yên tâm, em sẽ giúp anh! Em nhất định sẽ giúp anh có cơ hội đứng trên sân khấu thêm vài lần!"
Nhưng hắn có thể làm đến vị trí này, có thể trở thành thân tín của thanh niên, năng lực và phản ứng tuyệt đối nằm trong top, nên hắn hiểu ra rất nhanh.
Mặc dù tờ chứng minh thư kia vẫn luôn được Tạ Minh Duệ mang theo mọi lúc, nhưng lại không phải là chứng minh thư của Tạ Minh Duệ.
Chứng minh thư kia là của một người khác, một người mà Tạ Minh Duệ chưa từng nhắc tới, ngay cả hắn cũng chưa từng gặp người này.
Tạ Minh Duệ thấy hắn hiểu ra thì không nói nữa.
Một gian phòng to như vậy rơi vào yên tĩnh một lúc lâu mới bị đánh vỡ: "Những chuyện khác tạm thời gác lại, trước hết cậu cứ xem hướng đi gần đây của công ty này, rồi báo lại với tôi."
.
Những chuyện phát sinh ở trung tâm thành phố H, Tạ Bình Qua hoàn toàn không biết gì cả.
Cậu đang ngồi trong phòng hóa trang, đầu tiên là tự nhìn vào gương rồi đánh giá bản thân, sau đó mang mặt nạ vũ hội có thể che khuất hơn nửa khuôn mặt lên, rồi lại nhìn vào gương, cuối cùng cũng có chút cảm giác tự tại.
Nếu có thể, cậu cũng không muốn chọn loại công việc thu hút sự chú ý này, nhưng một mặt công việc cậu có thể chọn không nhiều, mặt khác... Nếu đã không thể nấp ở chỗ tối, mà khuôn mặt này đã được định trước không thể điệu thấp, còn không bằng trốn trong thành phố lớn, dễ bề nấp hơn.
Chỉ là... Lý thuyết thì là vậy, nhưng sau khi nhìn khuôn mặt sau khi trang điểm xong còn bắt mắt hơn trước khi trang điểm, bắt mắt đến nỗi làm cậu hoảng hốt, làm cậu hơi mất tự nhiên, may mà có cái mặt nạ kỳ quái này, giúp cậu có thời gian điều chỉnh tâm trạng.
Chuyên viên trang điểm đứng ở đằng sau cố dằn xúc động muốn vứt cái mặt nạ của cậu đi, cô không ngừng tẩy não bản thân "Đây là công việc của mình, chuyên nghiệp lên, không được quấy phá", vừa tẩy não vừa rơi lệ trong lòng.
Vì sao chương trình lại thiết lập quy trình này! Hại cô không thể ngắm Tạ Bình Qua đã trang điểm xong!
Nhưng nghĩ đến lát nữa người xem phát sóng trực tiếp, chuyên viên trang điểm cân bằng lại tâm lý.
《Theo đuổi ước mơ đi! Thiếu niên》 mùa 2 có ba mánh lới lớn, chính là hai đường đua song song, công bằng và thời gian nửa thật.
Trong đó, công bằng và thời gian nửa thật bao gồm phát sóng trực tiếp theo thời gian, ví dụ như phát sóng trực tiếp màn ra mắt của bọn họ, đó là lý do vì sao chương trình kêu bọn họ mang mặt nạ cho lần đầu tiên ra mắt — — điều này không chỉ bảo đảm được sự mới mẻ của màn đầu tiên sau một tuần còn có thể làm người xem trải nghiệp cảm giác hồi hộp khi mở manh hộp.
Đúng vậy, mở manh hộp.
Những chiếc mặt nạ mà chương trình chuẩn bị rất có hiệu quả, không chỉ đẹp mà còn che khuất hơn nửa khuôn mặt của tuyển thủ.
Người xem chỉ có thể dựa theo giọng và gần nửa khuôn mặt bị lộ ra để đoán tuyển thủ trông như thế nào, thực lực ra sao, một tuần sau thì chính thức phát sóng clip đêm đầu tiên đã được chỉnh sửa để nghiệm chứng suy nghĩ của người xem.
Tất nhiên, người xem cũng có thể tự tìm tòi nghiệm chứng trên mạng, chỉ là những gợi ý của chương trình và của nghiệp dư vẫn chiếm số đông, khán giả rất vui lòng chơi trò chơi này.
Các cô đã sớm ngồi ở trong phòng canh phát sóng trực tiếp, chờ mong lát nữa "chọn manh hộp".
【Hồi hộp quá, phấn khích quá, liệu tôi có thể chọn manh hộp hợp ý tôi nhất không!】
【Ha ha ha ha, đột nhiên nhớ tới mấy thương gia vô lương, tuyên truyền cho lắm vào, kết quả manh hộp đều là những thứ cực kỳ cực kỳ bình thường. Nói không chừng chương trình này cũng vậy, chúng ta cõi lòng đầy mong chờ, kết quả sau đêm đầu tiên, ùi ui, không có cái nào hợp ý hết.】
【Ngậm cái miệng quạ đen lại giùm a a a! Nhất định sẽ có! Mục tiêu của tôi là lựa người soái nhất trong đó!】
【Mục tiêu của tôi là chọn người múa đẹp nhất trong đó!】
【A a a, bắt đầu rồi!】
......
Với sự xuất hiện chính thức của người chơi đầu tiên đeo mặt nạ, những người chơi sau cũng bước vào giai đoạn chờ đợi căng thẳng — — không bao gồm Tạ Bình Qua.
Cậu an tĩnh ngồi trên ghế, cho dù không có camera, cậu vẫn tận chức tận trách "sắm vai" thần tiên tiểu ca ca.
Cậu sắm vai khoảng một tiếng thì nhân viên công tác đi tới, dẫn cậu đến chỗ bục đợi lên sân khấu.
Bởi vì phân đoạn này phát sóng trực tiếp, chương trình hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm cho tới cùng để càng thêm hiệu quả hơn, dứt khoát để các tuyển thủ tránh chạm mặt nhau trước khi lên sân khấu.
Vì vậy, Tạ Bình Qua ngoại trừ lúc xuống xe có chạm mặt với vài tuyển thủ từ xa, còn lại không có tiếp xúc gần gũi với ai hết, ngay cả trong phòng trang điểm cũng lâm thời làm màn ngăn cách đơn giản, bởi vậy Tạ Bình Qua lần đầu tiếp xúc gần gũi với hai nhóm người khác là lúc cậu ngồi đợi lên sân khấu, một nhóm gồm bốn thanh niên mang mặt nạ màu lam, một bên khác là thiếu niên trông hơi chật vật.
Đúng vậy, thanh niên và thiếu niên, mặc dù bọn họ bị che hơn nửa mặt, nhưng từ làn da, khung xương thì có thể đoán được, người phía trước khoảng 22 tuổi, người phía sau khoảng 18 tuổi.
Thấy cậu đi vào, thiếu niên chào hỏi cậu, Tạ Bình Qua cũng chào lại "Xin chào".
Giọng cậu rất êm tai, bốn thanh niên ngồi vững như núi Thái Sơn bên kia cũng có người nhìn qua cậu, nhưng khi tầm mắt nhìn vào thẻ thân phận bên hông cậu thì thu lại.
Tạ Bình Qua nghe thấy người nọ ghé vào tai một thanh niên trong số đó hỏi: "Diệu Vân Entertainment, có phải là công ty của tuyển thủ lúc trước bò lên giường cố vấn không? Mặc dù hắn mới tới, nhưng người xem sẽ không thích hắn đi! Hắn đến đây không phải là tự rước lấy nhục sao?"
Có lẽ người kia rất tin tưởng vào âm lượng của mình, nói xong câu này thì thôi đi, còn cùng đồng bạn bên cạnh nói chuyện.
"Tớ thấy chương trình rất có lòng tin ở chúng ta a, không chỉ không diễn tập mà còn phát sóng trực tiếp... Bọn họ không sợ chúng ta mắc lỗi sao."
"Nói thật thì, thật sự có người chọn đường đua phi thần tượng sao? Chọn đường đua này khác nào thừa nhận bản thân là phế vật đâu?"
"Nếu đội trưởng không đến, có khi phải tìm lối tắt để chọn đường đua, nhưng đội trưởng đang ở đây! Hơn nữa còn có hình thức tháo mặt nạ độc đáo này trước khi biểu diễn nữa, đội trưởng tuyệt đối có thể kinh diễm toàn trường, những người khác còn không xứng xách giày cho đội trưởng! Tớ rất không muốn nhìn thấy mấy đứa cảm thấy bản thân có chút nhan sắc liền chọn đường đua phi thần tượng, tớ gấp không chờ nổi muốn nhìn bộ dạng tự rước lấy nhục của tụi nó."
......
Người nọ nhỏ giọng thì thầm với đồng bạn hai ba phút, mãi cho đến khi trên sân khấu vang lên tiếng "Tuyển thủ của Y Tú Entertainment, mời chuẩn bị sẵn sàng", mãi cho đến khi một đồng bạn khác trong số bọn họ nói "Đi thôi", hắn mới ngừng trò chuyện với đồng bạn, nói câu "Đã biết, đội trưởng", sau đó đứng lên đi cùng ba người khác.
Nghĩ đến lời vừa rồi của người nọ, tầm mắt Tạ Bình Qua bất giác rơi xuống thẻ thân phận của vị đội trưởng kia, thuận tiện nhớ kỹ tên đối phương, Vệ Liên Đào.
Hiển nhiên bốn người đều đi rồi, thiếu niên ngoại trừ chào hỏi ra thì vẫn luôn im lặng không lên tiếng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, ngồi sang bên cạnh Tạ Bình Qua: "Bốn đại thần ngồi cùng nhau cũng quá dọa người rồi, em không dám nói chuyện luôn ấy."
Từ khi ký hợp đồng cho tới trước khi xuất phát vào hôm nay, Tạ Bình Qua trừ nghỉ ngơi và phối hợp với chuyên viên trang điểm do Cao Cường dẫn tới, thì vẫn luôn ở trong phòng tập luyện.
Cậu hỏi thiếu niên: "Bốn đại thần?"
Thiếu niên liên tục gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ đều từng tập luyện ở nước ngoài, thực lực rất mạnh. Đội trưởng của bọn họ tên là Vệ Liên Đào, không chỉ có thực lực mạnh, nghe nói còn đặc biệt đẹp. Tuy rằng chưa bắt đầu thi đấu, nhưng hắn đã có nhiều nhất fans, nhiều trạm tỷ* nhất, là người có thực lực cạnh tranh C vị nhất."
*Trạm tỷ: người đứng đầu của fansite, hay theo chân thần tượng ra sân bay, đến địa điểm làm việc, quay phim của họ để chụp ảnh rồi đăng lên mạng (tương tự với fan master của KPOP).
Tạ Bình Qua ừ một tiếng, làm bộ nghe hiểu "Trạm tỷ" "C vị" là có ý gì: "Thì ra là thế."
Thiếu niên có chút ưu sầu vò đầu: "Em vốn cũng muốn tranh C vị, nhưng người cạnh tranh thực lực quá mạnh... So với loại không biết bên trong manh hộp của chúng ta mở ra sẽ là cái gì, người xem hẳn là càng muốn manh hộp của Vệ Liên Đào đi? Em nghi là sau khi phát sóng trực tiếp chấm dứt, kênh bình chọn được mở ra, wow, 80% trong số họ sẽ bình chọn hắn!"
Tạ Bình Qua vẫn ừ như cũ, làm bộ nghe hiểu "manh hộp" là gì: "Ừm"
Thiếu niên không hề hay biết, tiếp tục nói: "Bây giờ mục tiêu của em thay đổi rồi, đó là chính thức thuận lợi debut! Anh thì sao, mục tiêu của anh là gì?"
Cái này Tạ Bình Qua nghe hiểu, xét thấy thần tiên tiểu ca ca không được giống thế tục, Tạ Bình Qua liền nuốt xuống câu "Nhận lương hàng tháng 10.000 trong thời gian làm việc", đổi thành một nội dung khác tươi mát hơn: "Mục tiêu của tôi là được biểu diễn thêm vài lần nữa ở sân khấu."
Thiếu niên nghĩ thầm, tiểu ca ca này dường như không mấy tự tin vào bản thân.
Làm một thiếu niên thích truyện võ hiệp, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra ý thức trách nhiệm, vỗ ngực đảm bảo: "Tiểu ca ca yên tâm, em sẽ giúp anh! Em nhất định sẽ giúp anh có cơ hội đứng trên sân khấu thêm vài lần!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.