Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 82: Đả bại Huyền Tuyễn

anpromalong6

26/06/2020

Ở đối mặt ngạnh công đại thành người khó có thể ở trong khoảng thời gian ngắn đối chi tạo thành thương tổn.

Song đối với kiếm khách cao thủ mà nói chỉ cần tìm ra tráo môn, hay cùng một lúc tấn công một chổ trăm ngàn lần công kích lên đó, kiếm khí lăng lệ công kích trên tay là sắc bén danh kiếm cũng không phải là không có cơ hội thắng.

Mà Thiên An bản thân không có tu luyện ngạnh công nhưng so với ngạnh công còn đáng sợ hơn, đó là long thân.

Máu huyết trong người chính là Bahamut đầu rồng cổ đại, long thân một khi vận chuyển vảy rồng ẩn hiện trên da thịt trở thành lớp phòng thủ kiên cố.

Chỉ có binh khí sắc bén cở như Việt Vương Bát Kiếm mới có thể gây cho hắn chút tổn thương song với điều kiện liên tục công kích, kiếm khí cũng tham dự vào đó.

“ Vô hình chi kiếm” Huyền Tiễn thốt lên nhìn thanh hắc côn tiêu thất, quỷ dị hai chuôi kiếm hiện ra, chiến ý lần nữa lại kéo lên cao hơn.

“ Keng keng keng keng keng keng keng” trong nháy mắt Huyền Tiễn lao đến cùng Thiên An công kích bốn thanh trường kiếm va chạm với nhau nảy sinh hoa lửa không ngừng.

Kiếm khí đỏ hồng tứ tung song đứng trước một con má thú hình người như Thiên An mà nói Huyền Tiễn cũng không chiếm được quá nhiều lợi thế.

Hai người lại giao thủ hơn trăm chiêu qua lại mặc dù không nhìn thấy được Thừa Ảnh nhưng bản năng sát thủ kinh qua không biết bao nhiêu sinh tử, Huyền Tiễn có thể cảm ứng được nguy hiểm nâng lên song kiếm đở được các đòn.

Đối phương kiếm thuật rất đơn giản không có màu mè gì chỉ đơn giản đâm thẳng, chém dọc bổ ngang chém xiên mà thôi nhưng mỗi một kích kèm theo là lực đạo mạnh mẻ, chưa hết hắn hai thanh kiếm đều không tổn hại được đối phương.

Thiên An kiếm pháp hết sức đơn giản chỉ quy về bốn thức cơ bản đó là đâm thẳng, chém xiên, bổ dọc, chém ngang.

Không có màu mè hoa lá cành gì, song mỗi một lần luyện tập chính là mỗi một động tác chém mấy trăm lần, mấy ngàn lần như vậy.

Lực lớn vô cùng cộng thêm bất bại long thân sắc bén hai thanh vô hình chi kiếm, một khi giao thủ ưu thế liền nghiêng về hắn.

Trên tay Thiên An đồng dạng là hai chuôi đáng sợ danh kiếm so với Việt vương Bát Kiếm không chút thấp thậm chí uy lực còn vượt trội lên trên.

Theo hắn mở mắt ra cổ tay khẻ lắc quanh người lại xuất hiện vô số bỏng ảnh lượn lờ quanh người, rất khó có thể phát giác được chỉ có hắn thông qua đôi mắt của mình thấy được thế giới vô hình này, còn những người khác đều khó mà nhìn được.

“ Đi” Theo Thiên An một quát song thanh kiếm chém về Huyền Tiễn, hàng trăm thanh kiếm ảnh vô hình lao đến đối phương công kích.

“ Keng keng keng keng keng” “ ầm ầm ầm ầm”

Chỉ thấy Huyền Tiễn nâng lên song kiếm điên cuồng bánh trường thực lực, một luồng kiếm ý lăng lệ so với trước chỉ mạnh không kém, quanh người một luồng khí đen chết choc lại hòa quyện cùng màu đỏ hồng kiếm khí xoay quanh.

Theo hai tay hắn không ngừng chặt chém kiếm khí tứ tung cùng hàng trăm thanh kiếm ảnh trong nháy mắt va chạm với nhau, tóe ra hoa lửa lẫn để lại âm vang thanh âm.



Cường đại sát khí không ngừng bành trướng, ánh trăng dịu nhẹ màu sắc cũng thay đổi hóa thành màu đỏ thẳm như máu huyết quỷ dị.

Từ người Huyền Tiễn hắc khí không ngừng kéo lên, hắn là cường giả kiếm thuật gặp một người như Thiên An làm sao có thể bỏ qua, từ trước đến nay hắn chưa từng có khái niệm chạy trốn.

Nhìn cơ thể mình trên người xuất hiện rất nhiều vết cắt, máu tươi cũng rướm ra thành công ngăn cản đi một kích của Thiên An song đổi lại hắn cũng thụ lấy thương thế.

“ Keng keng keng keng keng”

Chói tay kim loại không ngừng vang lên, hoa lửa không ngừng bắn ra, kiếm khí tứ tung tiếng vở nát không ngừng vang lên. Chỉ thấy thân ảnh Huyền Tuyễn cùng Thiên An lại cuốn vào nhau trong không gian.

Hoa lửa không dứt song đối mặt với Thiên An so về khí lực hắn làm sao có thể bằng được, cả thân ảnh trượt dài đi trên mặt đất bởi khí lực của hắn theo Thiên An một đường long hành hổ bộ bước đi.

Sau đó tụ lực hất mạnh đem Huyền Tiễn chấn lùi về sau, cả người đụng lên một thân cây phía sau rồi trượt xuống, hai tay hợp nắm cầm lấy chuôi kiếm chống lấy.

“ Lên” Không biết là tên La Võng nào quát lớn, ngay lập tức đám người vây xem lập tức lao đến công kích.

Nhìn bốn phương tám hướng lao đến, khóe môi Thiên An nhích lên độ cong, đem hai trường kiếm thả xuống, đối với đám sát thủ tận dụng cơ hội lao đến chỉ còn trong gang tấc, không một chút sợ hãi, hai bàn tay duổi thẳng, quát lớn: “ Thần La Thiên Chinh”

“ Oanh”

Cường đại sức đẩy từ hai bàn tay hắn tỏa ra, đem lao đến đám sát thủ chấn văng ra sau, khổng lồ sức ép như quả cầu tròn bành trướng ra.

Thổi tung hết thảy, cây cối đất đá bị sức đẩy của Rinnegane thổi bay đi. Vô số thân ảnh sát thủ chết ngay khi va chạm, miệng phun ra máu tươi rồi mất đi sinh mệnh của mình.

“ Phốc phốc phốc” Những tên may mắn sống sót, khóe miệng rĩ máu ánh mắt kinh hoàng ôm lấy một thân thương thế nhìn hố sâu đường kính tầm năm mét kia.

Bọn họ vạn phần không ngờ được đối phương lại còn lưu lại một tay thủ đoạn đáng sợ như vậy.

“ Xoẹt xoẹt xoẹt” Chỉ thấy một cái bóng nhanh như thiểm điện lóe lên, Thiên An mang theo hai thanh trường kiếm tự do trên không trung đồ sát những tên bị thương, một kích tập sát không chút nhân nhượng.

Chỉ trong năm nhịp hô hấp toàn bộ đám sát thủ còn lại đều bị hắn giết chết, trường kiếm vô hình xuyên qua vết thương lập tức đóng lại. Thân ảnh hắn cũng dừng lại, nhưng ngay sau đó một cơn sát khí lăng lệ lao đến.

“ Oanh” Cả thân ảnh Thiên An bị đẩy lùi trượt dài trên mặt đất, đem đá vụn cày xới bụi mù hiện lên.

Đồng thời bộ y phục trên người hắn cũng rách rưới thê thảm, trên người xuất hiện không ít các vết chém sâu hoẵm, cả cơ thể phần ngực bao bọc lên một bộ long lân cổ đồng.

“ Không tệ, từ trước đến nay, ngươi chính là người đầu tiên làm ta bị thương” Thiên An đem bộ y phục rách rưới xé nát đi.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);



Cả người phủ bọc long lân, chỉ thấy từ người một ngọn tím đen hiện ra bao trùm phủ bọc lên toàn cơ thể, chẳng mấy chốc những vết thương trên cơ thể cũng lành lặn lại.

Thì ra Huyền Tiễn đả tận dụng cơ hội vừa rồi, xúc thế trong nháy mắt liên miên công kích, kiếm khí sắc bén đáng sợ của hai thanh vũ khí.

Trong Việt vương tám kiếm thì hắc bạch Huyền Tiễn chính là thanh vũ khí sắc bén đáng sợ nhất, hung lệ nhất. Quả thật một đòn tập kích của hắn đem long thân của Thiên An phá

Nhưng hắn có đánh chết cũng không ngờ rằng trên người Thiên An còn tồn tại một thứ khác DịHỏa.

Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa ngọn DịHỏa cho người sở hữu bất tử chi thể, chỉ cần sao trời không diệt ngọn dị hỏa này khó mà tiêu diệt được. Nhiều năm nay nó vẫn không ngừng hấp thụ sao trời chi lực lẫn lòng núi dung nham.

Hơn nữa cơ thể Thiên An có sức khôi phục rất mạnh, còn cả nội thiên địa bên trong người, thương thế mà Huyền Tiễn gây ra cho hắn, cũng nhanh chóng được hồi phục.

Trừ khi đối phương cắt đầu hắn xuống được khi đó mới may ra hắn bại vong, Huyền Tiễn muốn giết được hắn cơ hồ nằm mơ.

“ Keng” Hoa lửa liên miên bất tận khi bốn thanh trường kiếm công thủ với nhau, cả thân ảnh Huyền Tiễn dưới lực đạo khổng lồ của Thiên An khụy xuống, mặt đất dưới chân lập tức vở nát, cả thân ảnh lún xuống dưới mặt đất nhanh chóng rạn nứt bởi dư chấn.

“ Mạnh quá” Huyền Tiễn thầm hô gương mặt ngưng trọng vô cùng cả người có bao nhiêu sức lực đều bung ra nhưng thân ảnh càng ngày càng chùng xuống.

“ Bành” Vang dội thanh âm vang lên khi trên không trung Thiên An một cước tung ngang đem Huyền Tiễn đá văng đi, máu tươi lập tức phun ra cả thân ảnh như quả bóng bị đánh văng đi.

“ keng keng keng keng” chói tay kim loại thanh âm vang lên, Huyền Tiễn đem song kiếm chống đở cùng Thiên An giao phong khi đối phương truy đuổi không tha.

“ Bành” Cả người lại như diều dứt dây văng mạnh đi, khi mà Thiên An không chỉ có mỗi kiếm thuật công phu quyền cước cận chiến còn có một tay.

Song kiếm điên cuồng chặt chém, nhân cơ hội một cước lại tung ra nhưng Huyền Tiễn cũng ứng biến đem chân mình đón đở, song trước khí lực cách biệc cả thân ảnh lại bị bức lui đi.

“ Phốc” Huyền Tiễn cả kinh lên phun ra một ngụm máu khi cảm nhận được trong người mình lại có một ngọn hỏa diễm vô hình thiêu đốt, vội vận lên chân khí trong người áp chế lấy nó lớn mạnh.

“ Muộn rồi” Thiên An cất lời, thân ảnh đả xuất hiện bên cạnh Huyền Tiễn một cước đem hắn đá văng đi, đồng thời triệt tiêu hỏa diễm vô hình tâm hỏa của Vẫn Lạc Tâm Viêm.

“ Mạng của ngươi, sau này ta sẻ thu” Thiên An nhìn hắn nằm trên mặt đất, tung người rời khỏi nơi này, dù sao bây giờ hắn có thể chiêu hàng Huyễn Tiễn, nhưng hắn lại có tư tâm cho mình.

Bởi vì hắn muốn giữ nguyên cốt truyện mà hắn xem qua, không muốn ảnh hưởng quá nhiều. Một lần nữa đích thân trải nghiệm Thiên Anh Cửu Ca và Tần Thời Minh Nguyệt thế giới, thân sống trong thế giới này lại có được cường đại sức mạnh, hắn còn sợ gì sao?

Có nội thiên địa làm hậu thuẫn hắn căn bản đả không sợ bất cứ ai nữa rồi, chỉ với đôi nhãn lực bá đạo của hắn. Sau này tùy tiện kéo một khỏa vẫn thạch xuống hủy một quốc gia cũng được.

Cho nên vũ lực nghiền ép,thiên hạ này trước sau là của hắn mà thôi. Chậm chạp án binh bất động ở Bách Việt là hắn muốn tìm thú vui cho mình, đem thống nhất thiên hạ rồi còn gì mà để chơi nữa chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thứ Nguyên Chi Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook