Chương 110: Kích thích
anpromalong6
26/06/2020
Ánh mắt nhìn về tòa quan tài làm bằng bảo ngọc phía trước.Số phận của tòa quan tài này cũng không thoát khỏi ma trảo của hắn, khi hắn xoay người rời đi thì tòa quan tài đã biến mất, chỉ còn bộ xương khô nằm trơ trọi lên phiến đá mà thôi.
Đến khi rời khỏi lăng mộ mọi thứ quý giá đả bị hắn hốt sạch, lần nữa dùng thổ thuật phá cửa mà ra, rồi lại đem nó vá đi. Chuyển mục tiêu đến một tòa lăng tẩm khác, công việc trộm mộ hoàn toàn không mất chút khó khăn nào cả.
Đương nhiên lăng tẩm đều có binh sỉ canh giữ đề phòng trộm mộ giang hồ thuật sỉ, nhưng số lượng cũng không lớn lắm.
Theo Tần quốc cường đại, rất ít giang hồ người dám vút râu hùm. Một phần có mạng để trộm đồ đi ra hay không là một chuyện, khi các lăng mộ đều có cơ quan bên trong cả.
Phần khác bọn họ làm sao vượt qua được canh giữ của quân lính canh giữ chứ, cho dù qua được mấy thứ này làm sao đem ra được. Mà có lấy ra phải còn mạng mà tiêu xài, khi La Võng thanh hung khí của nước Tần vẫn còn treo ở trên đầu, một khi lọt vào danh sách tử vong chỉ có chết.
Nhưng những chuyện này đều không có nghĩa lý gì với Thiên An cả, bằng chakra diệu dụng lẫn nội thiên địa hắn liền bỏ qua được tầng tầng phòng thủ mà đi vào trộm mộ.
Thật ra thời đại này không phải là không có trộm mộ người, chim chết vì mồi người chết vì tiền, các lăng tẩm đều chôn dấu kho báo, không ít người động tâm trộm mộ.
Thậm chí nước Tần đối với việc trộm mộ cũng có một tay, khi hủy đi các nước phá hủy tông miếu thờ tự.
Thì lăng tẩm chôn dấu của cải cũng được một số đội quân đào đi, chẳng hạn như Vũ An quân Bạch Khởi, năm xưa công phá nước Sở tiến công đất Lăng, Yên buộc Sở vương tháo chạy khỏi đô thành đến đất Trần hiện giờ đóng đô.
Tuy quấy nhiễu người chết có phần thất đứt một chút, nhưng mà Thiên An hắn thủ đoạn so với trộm mộ còn hiền sao.
Đến cả người chết hắn còn đem sinh mệnh tinh hoa rút, linh hồn thu về chấn vở ra thu lấy hồn lực. Thì việc trộm mộ này so với mấy việc trước xem ra vẫn còn nhẹ.
Trong bốn ngày tiếp theo, là một cuộc trắng trợn vơ vét, cơ hồ những thứ quý giá trong lăng tẩm của nước Tần chôn cất ở Ung thành đều bị hắn hốt sạch, không còn chừa lại gì cả. Đến nổi những cơ quan ám khí cũng bị hắn nung chảy đổ thành những phôi kim loại.
“Ân ân..chủ nhân.. chủ nhân..” Triệu Cơ thanh âm đứt quảng lên.
Âm thanh kiều mị rên rỉ vang vọng cả tòa lăng tẩm, hiện giờ giữa chốn lăng tẩm mộ địa này nàng lại bị hắn chà đạp, đúng hơn là từ khi bước vào lăng tẩm cơ thể nàng đã bị hắn chà đạp lấy.
Nhìn bộ xương khô phía trước Thiên An cười tà lên, tay vẻ lên một cái chỉ bộ thi thể phát ra “ răng rắc” thanh âm, lại chậm rải đứng dậy,
“A.. a.. a” Triệu Cơ hoảng sợ lên khi nhìn về bộ thân thể quen thuộc kia bước ra khỏi quan tài, thần kinh hoảng sợ lên một màn người chết trở về làm cho nàng hoảng sợ.
Nhưng mà ngay sau đó cả thân hình run rẩy kịch liệt, thét lên một tiếng ngân to lên, khi mà chiếc eo nàng bị tay hắn siết lấy sau đó nhanh chóng đẩy ra đút vào.
Hoảng sợ, hổ thẹn, sợ hải, khoái cảm, kích thích.. đủ mọi cảm xúc trong đầu nhỏ nàng hiện giờ làm cho cơ thể nàng lần nữa đạt đến cao trào lên, cả thân hình đổ rạp xuống nhưng chưa kịp chạm đất thân hình nàng bị hắn ôm lên đem đến bộ thi thể kia mà tiếp tục trùng kích.
“A” Triệu Cơ rên rỉ, cặp mắt hoảng sợ lên khi thấy bộ thi thể phía trước mặt mình, chỉ thấy đôi đồng tử mất đi tiêu cự, ngay sau đó một dòng nước bắn ra tung tóe, Triệu Cơ vì hoảng sợ lại bị kích thích đến nổi tiểu ngay ra bên ngoài.
“ Xòe xòe” ngay khi trym được rút ra thì dòng nước tiểu này lao nhanh ra bên ngoài bắn thẳng vào bộ xương phía trước, đến khi hết đi thì chảy xuống chân nàng lên láng xuống mặt đất.
Lấy ra 3 4 bình rượu đem những thứ bám dính trên cơ thể nàng cùng hắn tẩy rửa sạch sẻ đi, lần nữa hắn lại sốc lên 2 chân nàng đem trym mình cho vào âm đ*o bên trong mà tiếp tục hoan ái.
“ Xèo xèo” tiếng cháy khét vang lên, toàn bộ xương cốt đều bị hỏa diễm đốt cháy, thi thể của Trang Tương vương nhanh chóng bị hỏa diễm thôn phệ, chẳng mấy chốc liền cặn bã cũng không còn.
Nhìn Triệu Cơ đã hôn mê vì bị trùng kích lấy, đem nàng dời vào bên trong không gian sau đó thân hình rời khỏi nơi này. Hiện giờ chỉ còn một tòa lăng mộ cuối cùng chưa đụng đến nữa mà thôi, chính là lăng mộ của Tần Chiêu Tương vương.
Tính theo vai vế thì Doanh Chính phải gọi là ông cố, vị quốc quân này chính là người mở đầu cho việc chấm dứt triều đại nhà Chu, khi đem quân đến Tây Chu bắt lấy Chu Noãn Vương, sau này bố già Doanh Chính sai Lả Bất Vi điều quân đánh chiếm Đông Chu lảnh thổ, chấm hết triều đại nhà Chu.
“ Để xem bên trong này còn bảo bối gì không” hắn lẩm bẩm nhìn về tòa lăng mộ như một chiếc bát úp xuống to lớn, được làm hoàn toàn bằng đá cứng rắn bề dày ít nhất cũng đến gần nữa mét lấy.
Lối vào vẫn là một tấm cửa làm bằng đá nặng mấy ngàn cân, cho dù có là cường đại nội lực đi nữa muốn đem nó đánh thủng rất khó mà làm được. Nhưng mà hiện giờ cánh cửa bị chôn sâu dưới mặt đất này lại bị đục thủng một lổ ra.
Mấy ngày trộm mộ lượng tài phú thu về khiến cho hắn sợ hải lấy, nếu lấy hoàng kim mà tính thì hắn vơ vét được gần 28 tấn vàng.
Ngoài ra còn vô số bảo ngọc quý hiếm, lại thêm thứ hắn vui vẻ nhất chính là thu lượm được 20 thanh kiếm tốt không có xếp hạng trong kiếm phổ, nhưng mà chất lượng lại không thua kém gì, mấy thứ này đối với hắn vô dụng nhưng đem phân phát cho thuộc hạ cũng được.
Bảy ngày sau, Triệu Cơ tẩm cung bên ngoài.
“ Ngươi phải đi” Triệu Cơ cả người xích lỏa nằm dài trên gường ngọc, cả người không còn một chút sức lực, gương mặt ửng đỏ nhìn nam tử phía trước đả khoác lấy y phục.
“ Làm sao, bị ta hàng phục rồi” Thiên An cười tà, xoay người kéo tuyệt đại vưu vật này vào lòng, bàn tay vuốt ve lấy.
“ Ngô” Triệu Cơ khẻ thốt lên, bị hắn lần nữa vuốt ve làm cho nàng bủn rủn tay chân.
Thời gian này nàng cáo bệnh triều chính để cho Lử Bất Vi nhiếp chính, còn bản thân là bị tên này hoan ái không nhớ nổi đả ra bao nhiêu lần cũng như hôn mê bao nhiêu đây. Chịu đủ thứ kích thích, qua đó nàng cũng biết được hắn cường đại, cường đại đến đáng sợ, nam nhân này nàng không muốn rời đi hắn.
“ Ngươi trêu chọc bản cung, rồi lại bỏ đi” Triệu Cơ u oán lên tiếng.
Thiên An hai tay kết ấn, chỉ thấy “ bụp” một tiếng một thân ảnh giống như đúc hăn hiện ra, toàn thân xích lỏa thân hình, đi đến bắt lấy Triệu Cơ thô bạo đem cô bé đả nở rộng bên dưới nhét lấy trym lớn vào.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Aaa” Triệu Cơ bị biến cố bất ngờ làm cho kinh hãi, khoái cảm lẫn bị kích thích lại khiến cho nàng đầu óc mụ mị đi, thân thể cương lên có phần run lẩy bẩy, mất một lát mới hồi phục lại.
“ Đây là phân thân của ta, cũng giống như ta, sao này hắn sẻ chiếu cố nàng, so với ta càng săn sóc hơn” Thiên An cất lời nói.
“ Bản thể an tâm, hắc hắc ta sẻ chiếu cố nàng, đặc biệc chiếu cố nàng” phân thân cười dâm lên tiếng, hai tay đem thân thể Triệu Cơ xoay lại, để nàng dựa lưng vào lòng, đôi bàn tay lại hướng về cặp ngực kia nhào nặn.
“ Đừng… đừng.. xin ngươi.. cầu xin người.. nô gia nô gia.. ân ân.. xin người” Triệu Cơ lại ngân nga, hơi thở lại đứt quãng.
“ Bản thể trước khi đi, có nên để lại kỹ niệm không” phân thân cười dâm đem Triệu Cơ đẩy ngả, hai tay bắt lấy hay tay nàng.
“ Ngươi lo cho nàng đi, ta còn có chuyện” Thiên An nói xong thân ảnh tung người rời khỏi tẩm cung mà đi.
“ Hắc hắc.. Cơ nhi.. để vi phu hảo hảo yêu thương ngươi,, chơi chết ngươi” phân thân ra sức lắc hông, cúi người đem rải tay cắn lấy.
Triệu Cơ là thái hậu của Tần quốc trong tay nắm giữ quyền lực cực lớn. Đại Tần trước sau gì Thiên An cũng đánh chiếm làm sao có thể bỏ qua cho được.
Hiện giờ Tần Trang Tương Vương đả chết, là bị Lữ Bất Vi và Triệu Cơ hố chết. Hắn biết nữ nhân này đối với tình dục sở cầu rất lớn.
Tư thông với Lữ Bất Vi, đem quyền lực của Doanh Chính chia cắt khống chế vào tay mình, sau này Lữ Bất Vi tuổi già sức yếu không thể đáp ứng được Triệu Cơ.
Bây giờ nàng bất quá chỉ là hai ba hai lăm cô nương mà thôi, sau này Doanh Chính trưởng thành đả là 30, 40 tuổi như lang như hổ nử nhân.
Lử Bất Vi sợ việc bại lộ lại không đáp ứng nổi nhu cầu của Triệu Cơ mà đem một tên môn khách của mình là Lao Ái giỏi chuyện chăn gối đem cho nàng.
Mà tên này quả thật đáp ứng được, trèo lên được giường của Triệu Cơ thậm chí còn để cho nàng sinh cho mình hai đứa con.
Sau này sựu việc bại lộ mà muốn giết vua để con mình lên làm vua, cuối cùng ngả xuống còn kéo theo Lả Bất Vi thành toàn cho Doanh Chính dẹp đi họa loạn nắm hết thảy quyền lực về tay mình.
Thiên An làm sao cho phép chuyện đó có thể xảy ra được, ngay khi biết Tần Trang Tương Vương chết đi.
Hắn từ Thiên Hạ Vô Song thành đi đến Tần quốc, muốn đem nữ nhân này thu phục. Chỉ cần hàng phục được Triệu Cơ thông qua nàng không phải từng bước dần khống chế Tần quốc rồi.
Nữ nhân này không chỉ có quyền có thế, lại còn xinh đẹp không thu thật là phí mà, thay vì tiện nghi Lao Ái, Lữ Bất Vi chi bằng trở thành tình nhân cho hắn là được. Thái hậu nước Tần làm tình nhân, là thiên cổ nhất Đế mẫu hậu không đủ kích thích sao?
Đến khi rời khỏi lăng mộ mọi thứ quý giá đả bị hắn hốt sạch, lần nữa dùng thổ thuật phá cửa mà ra, rồi lại đem nó vá đi. Chuyển mục tiêu đến một tòa lăng tẩm khác, công việc trộm mộ hoàn toàn không mất chút khó khăn nào cả.
Đương nhiên lăng tẩm đều có binh sỉ canh giữ đề phòng trộm mộ giang hồ thuật sỉ, nhưng số lượng cũng không lớn lắm.
Theo Tần quốc cường đại, rất ít giang hồ người dám vút râu hùm. Một phần có mạng để trộm đồ đi ra hay không là một chuyện, khi các lăng mộ đều có cơ quan bên trong cả.
Phần khác bọn họ làm sao vượt qua được canh giữ của quân lính canh giữ chứ, cho dù qua được mấy thứ này làm sao đem ra được. Mà có lấy ra phải còn mạng mà tiêu xài, khi La Võng thanh hung khí của nước Tần vẫn còn treo ở trên đầu, một khi lọt vào danh sách tử vong chỉ có chết.
Nhưng những chuyện này đều không có nghĩa lý gì với Thiên An cả, bằng chakra diệu dụng lẫn nội thiên địa hắn liền bỏ qua được tầng tầng phòng thủ mà đi vào trộm mộ.
Thật ra thời đại này không phải là không có trộm mộ người, chim chết vì mồi người chết vì tiền, các lăng tẩm đều chôn dấu kho báo, không ít người động tâm trộm mộ.
Thậm chí nước Tần đối với việc trộm mộ cũng có một tay, khi hủy đi các nước phá hủy tông miếu thờ tự.
Thì lăng tẩm chôn dấu của cải cũng được một số đội quân đào đi, chẳng hạn như Vũ An quân Bạch Khởi, năm xưa công phá nước Sở tiến công đất Lăng, Yên buộc Sở vương tháo chạy khỏi đô thành đến đất Trần hiện giờ đóng đô.
Tuy quấy nhiễu người chết có phần thất đứt một chút, nhưng mà Thiên An hắn thủ đoạn so với trộm mộ còn hiền sao.
Đến cả người chết hắn còn đem sinh mệnh tinh hoa rút, linh hồn thu về chấn vở ra thu lấy hồn lực. Thì việc trộm mộ này so với mấy việc trước xem ra vẫn còn nhẹ.
Trong bốn ngày tiếp theo, là một cuộc trắng trợn vơ vét, cơ hồ những thứ quý giá trong lăng tẩm của nước Tần chôn cất ở Ung thành đều bị hắn hốt sạch, không còn chừa lại gì cả. Đến nổi những cơ quan ám khí cũng bị hắn nung chảy đổ thành những phôi kim loại.
“Ân ân..chủ nhân.. chủ nhân..” Triệu Cơ thanh âm đứt quảng lên.
Âm thanh kiều mị rên rỉ vang vọng cả tòa lăng tẩm, hiện giờ giữa chốn lăng tẩm mộ địa này nàng lại bị hắn chà đạp, đúng hơn là từ khi bước vào lăng tẩm cơ thể nàng đã bị hắn chà đạp lấy.
Nhìn bộ xương khô phía trước Thiên An cười tà lên, tay vẻ lên một cái chỉ bộ thi thể phát ra “ răng rắc” thanh âm, lại chậm rải đứng dậy,
“A.. a.. a” Triệu Cơ hoảng sợ lên khi nhìn về bộ thân thể quen thuộc kia bước ra khỏi quan tài, thần kinh hoảng sợ lên một màn người chết trở về làm cho nàng hoảng sợ.
Nhưng mà ngay sau đó cả thân hình run rẩy kịch liệt, thét lên một tiếng ngân to lên, khi mà chiếc eo nàng bị tay hắn siết lấy sau đó nhanh chóng đẩy ra đút vào.
Hoảng sợ, hổ thẹn, sợ hải, khoái cảm, kích thích.. đủ mọi cảm xúc trong đầu nhỏ nàng hiện giờ làm cho cơ thể nàng lần nữa đạt đến cao trào lên, cả thân hình đổ rạp xuống nhưng chưa kịp chạm đất thân hình nàng bị hắn ôm lên đem đến bộ thi thể kia mà tiếp tục trùng kích.
“A” Triệu Cơ rên rỉ, cặp mắt hoảng sợ lên khi thấy bộ thi thể phía trước mặt mình, chỉ thấy đôi đồng tử mất đi tiêu cự, ngay sau đó một dòng nước bắn ra tung tóe, Triệu Cơ vì hoảng sợ lại bị kích thích đến nổi tiểu ngay ra bên ngoài.
“ Xòe xòe” ngay khi trym được rút ra thì dòng nước tiểu này lao nhanh ra bên ngoài bắn thẳng vào bộ xương phía trước, đến khi hết đi thì chảy xuống chân nàng lên láng xuống mặt đất.
Lấy ra 3 4 bình rượu đem những thứ bám dính trên cơ thể nàng cùng hắn tẩy rửa sạch sẻ đi, lần nữa hắn lại sốc lên 2 chân nàng đem trym mình cho vào âm đ*o bên trong mà tiếp tục hoan ái.
“ Xèo xèo” tiếng cháy khét vang lên, toàn bộ xương cốt đều bị hỏa diễm đốt cháy, thi thể của Trang Tương vương nhanh chóng bị hỏa diễm thôn phệ, chẳng mấy chốc liền cặn bã cũng không còn.
Nhìn Triệu Cơ đã hôn mê vì bị trùng kích lấy, đem nàng dời vào bên trong không gian sau đó thân hình rời khỏi nơi này. Hiện giờ chỉ còn một tòa lăng mộ cuối cùng chưa đụng đến nữa mà thôi, chính là lăng mộ của Tần Chiêu Tương vương.
Tính theo vai vế thì Doanh Chính phải gọi là ông cố, vị quốc quân này chính là người mở đầu cho việc chấm dứt triều đại nhà Chu, khi đem quân đến Tây Chu bắt lấy Chu Noãn Vương, sau này bố già Doanh Chính sai Lả Bất Vi điều quân đánh chiếm Đông Chu lảnh thổ, chấm hết triều đại nhà Chu.
“ Để xem bên trong này còn bảo bối gì không” hắn lẩm bẩm nhìn về tòa lăng mộ như một chiếc bát úp xuống to lớn, được làm hoàn toàn bằng đá cứng rắn bề dày ít nhất cũng đến gần nữa mét lấy.
Lối vào vẫn là một tấm cửa làm bằng đá nặng mấy ngàn cân, cho dù có là cường đại nội lực đi nữa muốn đem nó đánh thủng rất khó mà làm được. Nhưng mà hiện giờ cánh cửa bị chôn sâu dưới mặt đất này lại bị đục thủng một lổ ra.
Mấy ngày trộm mộ lượng tài phú thu về khiến cho hắn sợ hải lấy, nếu lấy hoàng kim mà tính thì hắn vơ vét được gần 28 tấn vàng.
Ngoài ra còn vô số bảo ngọc quý hiếm, lại thêm thứ hắn vui vẻ nhất chính là thu lượm được 20 thanh kiếm tốt không có xếp hạng trong kiếm phổ, nhưng mà chất lượng lại không thua kém gì, mấy thứ này đối với hắn vô dụng nhưng đem phân phát cho thuộc hạ cũng được.
Bảy ngày sau, Triệu Cơ tẩm cung bên ngoài.
“ Ngươi phải đi” Triệu Cơ cả người xích lỏa nằm dài trên gường ngọc, cả người không còn một chút sức lực, gương mặt ửng đỏ nhìn nam tử phía trước đả khoác lấy y phục.
“ Làm sao, bị ta hàng phục rồi” Thiên An cười tà, xoay người kéo tuyệt đại vưu vật này vào lòng, bàn tay vuốt ve lấy.
“ Ngô” Triệu Cơ khẻ thốt lên, bị hắn lần nữa vuốt ve làm cho nàng bủn rủn tay chân.
Thời gian này nàng cáo bệnh triều chính để cho Lử Bất Vi nhiếp chính, còn bản thân là bị tên này hoan ái không nhớ nổi đả ra bao nhiêu lần cũng như hôn mê bao nhiêu đây. Chịu đủ thứ kích thích, qua đó nàng cũng biết được hắn cường đại, cường đại đến đáng sợ, nam nhân này nàng không muốn rời đi hắn.
“ Ngươi trêu chọc bản cung, rồi lại bỏ đi” Triệu Cơ u oán lên tiếng.
Thiên An hai tay kết ấn, chỉ thấy “ bụp” một tiếng một thân ảnh giống như đúc hăn hiện ra, toàn thân xích lỏa thân hình, đi đến bắt lấy Triệu Cơ thô bạo đem cô bé đả nở rộng bên dưới nhét lấy trym lớn vào.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Aaa” Triệu Cơ bị biến cố bất ngờ làm cho kinh hãi, khoái cảm lẫn bị kích thích lại khiến cho nàng đầu óc mụ mị đi, thân thể cương lên có phần run lẩy bẩy, mất một lát mới hồi phục lại.
“ Đây là phân thân của ta, cũng giống như ta, sao này hắn sẻ chiếu cố nàng, so với ta càng săn sóc hơn” Thiên An cất lời nói.
“ Bản thể an tâm, hắc hắc ta sẻ chiếu cố nàng, đặc biệc chiếu cố nàng” phân thân cười dâm lên tiếng, hai tay đem thân thể Triệu Cơ xoay lại, để nàng dựa lưng vào lòng, đôi bàn tay lại hướng về cặp ngực kia nhào nặn.
“ Đừng… đừng.. xin ngươi.. cầu xin người.. nô gia nô gia.. ân ân.. xin người” Triệu Cơ lại ngân nga, hơi thở lại đứt quãng.
“ Bản thể trước khi đi, có nên để lại kỹ niệm không” phân thân cười dâm đem Triệu Cơ đẩy ngả, hai tay bắt lấy hay tay nàng.
“ Ngươi lo cho nàng đi, ta còn có chuyện” Thiên An nói xong thân ảnh tung người rời khỏi tẩm cung mà đi.
“ Hắc hắc.. Cơ nhi.. để vi phu hảo hảo yêu thương ngươi,, chơi chết ngươi” phân thân ra sức lắc hông, cúi người đem rải tay cắn lấy.
Triệu Cơ là thái hậu của Tần quốc trong tay nắm giữ quyền lực cực lớn. Đại Tần trước sau gì Thiên An cũng đánh chiếm làm sao có thể bỏ qua cho được.
Hiện giờ Tần Trang Tương Vương đả chết, là bị Lữ Bất Vi và Triệu Cơ hố chết. Hắn biết nữ nhân này đối với tình dục sở cầu rất lớn.
Tư thông với Lữ Bất Vi, đem quyền lực của Doanh Chính chia cắt khống chế vào tay mình, sau này Lữ Bất Vi tuổi già sức yếu không thể đáp ứng được Triệu Cơ.
Bây giờ nàng bất quá chỉ là hai ba hai lăm cô nương mà thôi, sau này Doanh Chính trưởng thành đả là 30, 40 tuổi như lang như hổ nử nhân.
Lử Bất Vi sợ việc bại lộ lại không đáp ứng nổi nhu cầu của Triệu Cơ mà đem một tên môn khách của mình là Lao Ái giỏi chuyện chăn gối đem cho nàng.
Mà tên này quả thật đáp ứng được, trèo lên được giường của Triệu Cơ thậm chí còn để cho nàng sinh cho mình hai đứa con.
Sau này sựu việc bại lộ mà muốn giết vua để con mình lên làm vua, cuối cùng ngả xuống còn kéo theo Lả Bất Vi thành toàn cho Doanh Chính dẹp đi họa loạn nắm hết thảy quyền lực về tay mình.
Thiên An làm sao cho phép chuyện đó có thể xảy ra được, ngay khi biết Tần Trang Tương Vương chết đi.
Hắn từ Thiên Hạ Vô Song thành đi đến Tần quốc, muốn đem nữ nhân này thu phục. Chỉ cần hàng phục được Triệu Cơ thông qua nàng không phải từng bước dần khống chế Tần quốc rồi.
Nữ nhân này không chỉ có quyền có thế, lại còn xinh đẹp không thu thật là phí mà, thay vì tiện nghi Lao Ái, Lữ Bất Vi chi bằng trở thành tình nhân cho hắn là được. Thái hậu nước Tần làm tình nhân, là thiên cổ nhất Đế mẫu hậu không đủ kích thích sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.