Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 18: Vụ mùa bội thu

anpromalong6

26/06/2020

Là người hiện đại xem qua rất nhiều phim ảnh, hắn biết rõ vũ khí lạnh chẳng có sức sát thương nào trước vũ khí nóng cả.

Không có đủ điều kiện để chế tạo những thanh súng trường, súng bắn tỉa nhưng Súng Thần Công và đại bác hắn lại có thể chế tạo ra. Dù sao thân là con dân nước Việt Nam sao lại không biết ông tổ Hồ Nguyên Trừng chính là người tạo ra Súng Thần Công.

“Dùng đồng đỏ ở mức độ giữa sống và chín, nếu dùng sắt thì sắt xây dựng mềm hơn, sắt Tây kém hơn. To nhỏ khác nhau, thứ lớn dùng xe, thứ nhỏ dùng giá, dùng bệ, vác vai. Thứ lớn lợi cho phòng thủ, thứ nhỏ lợi cho chiến đấu, tùy nghi mà sử dụng, là thứ vũ khí chủ yếu khi hành quân.” Hồ Nguyên Trừng là tổ sư chơi súng của người Việt, các khẩu súng dài ngắn khác nhau.Chiều dài nòng súng loại ngắn là 1,35 m, loại dài là 1,52 m.

Đường kính nòng súng 20 cm, thành súng dày 5 cm, đường kính họng súng 10 cm, nòng súng trơn láng không có rãnh xoắn. Đạn bằng gang với đường kính gần 10 cm. Mỗi viên nặng khoảng 4-5 kg, đưa đạn vào đầu nòng, điểm hỏa bằng cách đốt lửa vào dây dẫn qua lỗ thông với khối thuốc nổ thường là 1,34 kg được nén ở dưới đáy nòng súng. Tầm bắn xa khoảng 1.000 m.

Thiên An nhìn cổ máy hơi nước không ngừng rít gào cuối cùng cũng dừng lại nhìn Vương Trung như say rượu đỏ bừng kích động, đi đến vổ vay hắn nói: " công lao của ông ta sẻ ghi nhớ, sử sách sẻ lưu danh, Bách Việt không biết thế nào nhưng trên thổ địa của ta, ta sẻ cho người khắc tên ông trên tượng đá vinh danh"

Vương Trung cả người run rẩy, sỉ vì tri kỳ mà chết Thiên An thân phận cao quý mà hắn cho cùng là bần dân mà thôi. Từ năm năm trước vị tiểu công tử này tìm hắn khai mở cho hắn một chân trời mới, không chỉ truyền đạt cho hắn kiến thức mới những phép tính dể dàng giúp cho việc thiết kế chú tạo các cơ quan yêu cầu tuyệt đối chính xác dể dàng hơn, còn từ đối phương biết được rất nhiều cổ máy chức năng diệu kỳ mà hắn có thể chế tạo được.

" Thần Vương Trung, nguyện vì vương gia phục vụ, thề chết không đổi"

Thiên An đem hắn nâng lên, nói: ": không phải đả nói không cần quỳ sao? được rồi thời gian tới ông sửa lại kích cở của nó nhỏ hơn một chút ưu tiên cho việc khai thác các mỏ quặng sắt, đồng, than đá, đúng rồi không phải ông luôn muốn chế tạo cơ quan thú sao? cơ hội đến rồi có động cơ hơi nước đảm nhiệm động lực chính"

" Vâng.. công tử an tâm, thần quyết không phụ sứ mệnh" Vương Trung annsh mắt đỏ bừng như cắn thuốc một dạng phê cần nói.

Thiên An gật đầu, lại nói: " chú ý sức khỏe, tuổi ông cũng lớn rồi, đúng rồi hệ thống băng chuyền ta đưa cho ông thế nào, cũng cần chế tạo ra khi đó việc đón hạ rừng xẻ gỗ phá núi vận chuyển dể dàng hơn, chọn một ít ưu tú người truyền dạy nghề có như vậy mới giảm tải công việc"

" Vâng, lảo hủ sẻ ghi nhớ" Vương Trung đem tay lau đi nước mắt ngấn ra nghẹn ngào nói.

Động cơ hơi nước ra đời làm cho quá trình xây dựng tòa thành mà Thiên An mong muốn đẩy nhanh hơn rất nhiều, người dân khi chứng kiến âm thanh rung động điếc tai đều kinh ngạc trầm trồ kính sợ càng thêm bội phục vị công tử này tài trí.

Bọn họ có thể thấy được một cổ máy hơi nước có thể thay cho rất nhiều người làm những việc cực kỳ nặng nề lại không một chút mệt mỏi, chỉ cần cung cấp đủ than đá và nước để cho nó hoạt động, đáng nói là chỉ cần một người biết điều khiển là có thể thao tác được cổ máy này.

Thời gian tiếp theo trên mảnh đất phong của Thiên An một cuộc chặt hạ cây rừng không thương tiếc, phá núi đào sông xảy ra. Thú rừng bắt lấy không ít đem về nuôi nhốt, những cây gỗ lớn được chặt hạ xẻ tành từng thớ gỗ đem sấy khô phục vụ xây dựng các tòa kiến trúc công cộng cho người dân. Từ một mảnh đất hoang vu trở nên nhộn nhịp tràn đầy sinh khí.

Thời gian lại chậm rải trôi đi thêm bốn tháng, thời điểm mùa khô hạn đang hoành hoành, oi bức nhiệt độ phả trong không khí.

Song gần bốn ngàn người trên một cánh đồng vàng ươm lúa chín mà nói thì không bị cái thời tiết khó chịu này ảnh hưởng, ngược lại người nào từ già đến bé đều hưng phấn vô cùng, khi thời điểm vụ mùa đả đến là một vụ mùa bội thu.



Đáng nói hơn chỉ cần qua vụ mùa này chủ tể của mảnh đất này, vị công tử nhỏ tuổi mà bắt cứ người dân nào nơi này cũng kính yêu bội phục đả hứa hẹn với họ, trao cho bọn họ đất ruộng để canh tác lại chỉ lấy một phần thuế má mà thôi.

Để cho người dân cũ đi theo hắn đến đất phong lẫn người dân nghèo mới đến vui mừng không thôi, đầu năm nay chuyện tốt như vậy chưa bao giờ có.

Tại cánh đồng bên dưới tất cả người dân đều tham dự vào việc thu hoạch vụ mùa, đều ra sức tích cực. Đáng nói là các thửa ruộng thấy được những thùng gỗ phát ra " ầm ầm" thanh âm những người dân ôm lấy những bó lúa đem vào.

Thông qua chiếc lồng tròn gỗ có đính những chiếc v ngược sắt gắm chặt vào thùng gỗ quay tròn theo cần nhịp đôi chân người đạp, đem hạt thóc trĩu nặng trên cành tút lấy.

Máy đập lúa là một trong những cơ quan máy móc được vị tiểu công tử này đem ra, thông qua đại sư Vương trung chế tạo lắp ráp.

Khi chiếc máy này ra đời làm cho đám nông dân vỗ đùi vui mừng, thay vì vải vất vả cầm từng bó lúa đập vào thùng gổ để lấy hạt thóc, thì chỉ cần nhịp chân giữ chặt tay ôm lấy bó lúa liền có thể thu lấy hạt thóc, nhanh gọn lại khôn tốn bao nhiêu sức.

Nhưng mà số lượng có hạn cả cánh đồng với 2km2 này chỉ có 200 chiếc mà thôi, nhưng bù lại đội ngủ gặt hái lại đông cho nên thu hoạch thời gian được rút ngắn đi.

Các hạt lúa nhanh chóng được cho vào các bao vải làm bằng sợi đai, rồi được những thanh niên nam tử vận chuyển lên bờ, chỉ việc bỏ lên một chiếc băng chuyền gỗ rộng lớn đang chậm chạp lăn bánh nằm dài trên tuyến đường đê.

Dài gần 500 mét tuyến băng chuyền có ba điểm trung gian có động cơ hơi nước tiếp nối, với các trục gổ tròn như ròng rọc chuyển tròn theo cơ quan vận chuyển trở thành công cụ di chuyển thay cho người dân phải khiêng vác đều được chở về chất đống tại một nơi.

Lúa lại được đổ ra một nhóm phụ nữ người già lại sàn lọc đi cành lá vướn bận thông qua các rổ xổ nhỏ, hay các tấm lưới nhỏ được dựng lên bởi các tấm gỗ chỉ cần đổ lúa lên đó có thể lọc đi.

Hạt lúa lần nữa được thu gom vào các thúng tre, rồi được bỏ lên một chiếc băng chuyền nhỏ hơn chở vào bên trong một gian nhà lớn, chính là nơi dùng để sấy khô hạt thóc. Một hệ thống dây chuyền tuy có thô sơ nhưng cực kỳ hiện đại vào thời điểm bây giờ tại mảnh đất được cho là man di này xuất hiện.

“ Công tử” “công tử” “công tử” “công tử”“công tử”“công tử”“công tử”

Thiên An vẩy tay chào đám dân chúng đang khiên vác lúa vào những bao vải làm bằng cây đay, thân ảnh cất bước đi nhanh đến một chiếc thùng gổ vuông lớn năm sáu bé trai bé gái tuổi xấp xỉ cùng hắn cười toe toét khi bắt trên tay chiến lợi phẩm là những con rùa nước ngọt, cười hỏi: “ bắt được nhiều không?”

“Ah” Đám trẻ hoảng sợ giật nảy mình lên, trong đó một đứa bé gái luống cuống làm rơi mất một con rùa tầm một tấc rộng 3 tấc dài xuống đất, mặc dù 4 tháng nay vị công tử này cực kỳ thân cận hòa ái nhưng thời đại này thân phận cách biệc.

“ Chạy đi đâu” Thiên An nhanh nhẹn lao đến bàn chân vươn ra đạp lấy chiếc mai rùa giữ con rùa lại, rồi cúi người bắt lấy con rùa đem bỏ vào thùng gổ bên trong, theo ánh mắt hắn thấy được bên trong có bảy tám con lớn nhỏ không kém.

Thời này không như hậu thế các cánh rừng đa phần còn nguyên sinh, sông ngoài kênh rạch động thực vật phát triển phong phú, thậm chí dòng sông quanh khu vực cá sấu nước ngọt xuất hiện không ít, đám rùa nước ngọt này sinh sôi nảy nở số lượng cũng rất nhiều.



Mà để đẩy mạnh tốc độ thu hoạch hắn còn đem các máy suất lúa đơn sơ của nông dân Việt Nam, chỉ cần nhịp cần liền có thể thông qua trục lúa là thùng gỗ tròn trên đó găm lấy những chữ V ngược mỏng sắt găm vào, theo trục quay sẻ đem hạt lúa tuốt đi. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Thiên An quay sang nhìn đám trẻ con cười nói: “ hôm nay bắt được nhiều như vậy thức ăn như vậy, tối nay các ngươi tha hồ có thịt ăn? lẫn có gạo trắng để ăn nữa, ăn cho khi nào no thì thôi?”

“ Thịt”

“ Công tử, thật sao?”

“ Ực, công tử thật cho chúng ta ăn no sao?”

“ Công tử, ngài hứa rồi đó, tối nay A Hùng phải ăn mười đầu chuột nướng, 10 đầu ếch xào, hắc hắc”

“ Công tử, tiểu miêu miêu muốn ăn bánh bao đợt trước, ăn thật no”

Nhao nhao thanh âm vang lên, nghe đến được ăn no đám trẻ này liền sốt sắn náo động lên không ít nam hài nuốt nước miệng mườn tượn đến tối nay có thể được ăn no.

Thiên An gật đầu cất bước đi tiếp trên con đường khi phát hiện những chiếc thùng gổ thì thỉnh thoảng nhìn vào bên trong, nào lá cá rô ếch nhái, cả rắn nước hay trứng chim và cả chuột đồng bên trong vang lên “ chít chít”. Những con vật này sẻ trở thành thức ăn cho tối nay, chỉ một ít được giữ lại nuôi nhốt tiếp tục trong đó số lượng nhiều nhất được giữ lại chính là chuột đồng.

Chuột không chỉ thịt ngon giàu dinh dưỡng mà nó còn đẻ nhiều, quan trọng hơn nó sinh sản không ngớt, bất kể mùa và khí hậu. Chuột cái có thể đẻ từ 5 đến 8 con, trung bình một năm một con chuột cái sinh từ 4 đến 7 lứa mỗi năm, mỗi lứa chuột lớn có thể đẻ từ 8 đến 12 con.

Thời kỳ sinh sản sung mãn nhất của chuột lớn thường là mùa xuân và mùa thu, và trưởng thành trong khoảng khoảng 2 đến 3 tháng sau khi sinh nên số lượng cá thể gia tăng trong quần thể chuột từ một cặp riêng lẻ có thể lên đến 15 000 con trong vòng 1 năm.

Thiên An chính là muốn đem chúng nuôi nhốt theo kiểu hiện đại, một khi thành công chính là giải được bài toán lương thực cho người dân của mình. Khi đến nơi này một bữa ăn chỉ có 2 bữa, mà đa số người muốn ăn thịt cũng là một hy vọng xa vời rất nhiều người phải nhịn đói.

Muốn ăn thịt cũng là một nan đề, Thiên An chính là muốn cải thiện cuộc sống thay đổi tư tưởng người dân lần, một ngày 3 bữa thịt cá đầy đủ, khi đó đủ chất dinh dưỡng thì thân thể mới khỏe mạnh được.

Mà vấn đề hàng đầu luôn là lương thực, 4 tháng nay hắn chỉ có thể bớt xén, thậm chí còn huy động cả 500 binh sỉ vào rừng săn thú càn quét thú rừng để nuôi sống người dân nghèo đi theo hắn, cho đến hiện giờ thu được vụ mùa mới khiến hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Gần 5,5 tấn thóc lúa khổng lùa thu về giúp cho Thiên An dư sức nuôi đám dân nghèo gần ngàn người được mình hốt theo. Nếu đem chia cho số lượng chính xác là 891 người thì mỗi người cũng được 6 kg gạo.

Dư sức trụ thêm 1 tháng rưỡi nữa chờ thu lấy khoai lang về tay, chưa kể người dân trong ấp nhỏ của hắn nghe theo hắn cách làm vụ mùa bội thu so với hàng năm trước gấp nhiều lần, cộng thêm vô số thức ăn bên cạnh lẫn chuột ếch sinh trưởng cuộc sống trong ấp so với các nơi khác mà nói thì sung túc hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thứ Nguyên Chi Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook