Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân
Chương 54
Thanh Sắc Vũ Dực
05/01/2018
“Hừ… hừ… Ưm… A ——”
“Hô… Hô…”
Trong bụi cỏ không ngừng truyền đến tiếng hít thở nặng nề, là người thì đều có thể biết xảy ra chuyện gì, Rick thiếu chút nữa cắn gãy cả răng.
Leo ngươi khốn kiếp a! Ngươi vừa trở về liền ôm người chạy, cũng phải giải thích về con chim to ngu ngốc trước mặt này đi chứ? Còn cả Fitch nữa kìa, ngươi không phát hiện trong nhóm người có thêm một con tinh tinh sao? Với lại ngươi cùng con chim ngốc kia có quan hệ gì? Ngươi cứ như vậy bỏ mặc mọi người một mình khiêng người chạy mất, Leo ngươi sao không chết đi chứ!
Rick vốn đang vì chuyện Leo qua đời mà trong lòng không thoải mái, hiện tại ước gì mình có thể tận tay bóp chết con sư tử kia.
Bất quá khó hiểu chỉ có mình hắn, bởi vì tinh tinh thấy chính chủ của Lục Sướng đã đến, mình không còn hy vọng, lập tức dời mục tiêu sang giống cái mới xuất hiện, cũng không quan tâm người ta kỳ thật còn chưa trưởng thành, tâm trí đã bị lấp đầy, tất nhiên tiến đến làm quen.
Mắt thấy Fitch mang theo chuối tiêu vừa rồi thật vất vả mới tìm được, đảo qua đảo lại trước mặt Liệt Phong, Rick lần này chân chân chính chính cắn vỡ một cái răng. Tên ngu ngốc kia cho rằng tất cả mọi người đều thích ăn chuối tiêu hả? Hơn nữa cây cỏ nào đó đã sớm đã đoán được “đứa con” mà Liệt Phong gọi là gì, hừ! Kẻ bắt nhóc kia làm bữa sáng là tinh tinh. Rick mắt lạnh nhìn Fitch cố gắng lôi kéo làm quen, ánh mắt gần như không khác gì nhìn một cái xác.
Bên kia Liệt Phong căn bản không để ý tới Fitch, nàng tự ủy khuất một lát, nhưng tâm tư vẫn ở chỗ chim trĩ, vội vàng cúi đầu kêu nhỏ vài tiếng, trấn an đứa nhỏ bị tổn thương tâm linh.
“Chiếp chiếp ——” chim trĩ rốt cuộc không còn run rẩy, khe khẽ phát ra vài tiếng kêu.
“Cạc cạc?” Là hắn? Liệt Phong nghiêng đầu, rốt cuộc đặt tầm mắt lên Fitch vẫn luôn loạn chuyển bên cạnh nàng.
“Chiếp chiếp chiếp chiếp ——” Nhìn lên thấy Fitch, chim non kêu dồn dập, hết sức hoảng sợ.
“Cạc cạc!” Đừng sợ! Mẹ báo thù cho con!
Báo thù? Fitch chưa tiến vào trạng thái, còn đang mơ mơ màng màng cân nhắc làm sao thu hút giống cái mới quen biết kia. Mục tiêu là, thả thính diện rộng, không buông tha bất kỳ một giống cái nào có khả năng, nếu không trước đó sao đã biết rõ Lục Sướng có bạn lữ vẫn chết không từ bỏ chứ. Liệt Phong thôi mà, dã man thì dã man, bất quá dù sao cũng coi như một giống cái tốt a!
Hắn đang nghĩ vui vẻ, kết quả bị Liệt Phong quét cánh một phát đánh cho hắn thất điên bát đảo, lại thêm một vết mổ khủng bố. Lần này Liệt Phong không ôn nhu như khi đối đãi với chim trĩ, cái mỏ cứng sắc như đao thép đâm vào lưng Fitch. Đánh bất ngờ như vậy, cho dù là thú nhân giống đực đã biến thân cũng không chịu nổi, Fitch bị đánh cho trên miệng rách ra một vết thương rất sâu, đau đến mức hắn lăn lộn trên mặt đất.
Nhưng Liệt Phong không định buông tha cho hắn, người này chính là hung thủ bắt con nàng để ăn! Nàng phải báo thù cho đứa nhỏ! Nhân lúc Fitch đau đớn, nàng bay cao lên, rồi hùng hổ đáp xuống, lợi dụng trực giác cùng tốc độ bẩm sinh, nhắm ngay mắt trái của Fitch!
Cho dù là thú nhân có chuẩn bị cũng chưa chắc chống được công kích của Liệt Phong, huống gì Fitch đã bị tập kích. Ngay khi tinh tinh lông vàng sắp biến thành gorilla độc nhãn, hắn đã lực bất tòng tâm, lúc này một ngọn roi thô thô quất trên người hắn, hung hăng kéo hắn ra khỏi phạm vi Liệt Phong công kích, nặng nề va vào một thân cây rồi mới dừng lại, người kia rốt cuộc là cứu hắn hay đánh hắn? Tinh tinh giương mắt, thấy đối thủ một mất một còn của mình đang từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng mang theo ý cười tàn nhẫn mà trào phúng, chắc là đang giễu cợt hắn vô dụng.
Rick tuyệt đối chỉ muốn mượn cơ hội quang minh chính đại mà đánh hắn, tuyệt đối không phải cố ý muốn cứu hắn!
Liệt Phong một kích chưa đủ, xoay quanh giữa không trung, muốn lao xuống xuống. Nhưng lúc này trong tay cây cỏ nào đó nắm một con chim trĩ, âm trầm nói: “Ăn kiểu gì đây? Trực tiếp lột da, hay là nướng?”
Liệt Phong ngốc nghếch kia, khi công kích mới đặt chim trĩ ở nơi khá an toàn đã vội bay trên trời, hoàn toàn quên mất bên cạnh Fitch còn có Rick. Đương nhiên với đầu óc thú nhân bình thường sẽ không nghĩ đến thủ đoạn đê tiện kiểu lợi dụng con tin đó, chỉ tiếc Rick xem như trường hợp đặc biệt rồi.
“Dát!” Chim Trĩ Đại kêu một tiếng ngắn ngủi vội vàng kích động, nước mắt nàng lã chã rơi xuống mặt đất, muốn cướp đứa nhỏ về lại sợ có gì sơ xuất, cuống đến độ dùng hai móng vuốt không ngừng cào trên mặt đất.
“Sốt ruột?” Rick nhướng mày, “Ta có câu hỏi, ngươi thành thật trả lời.”
“Cạc cạc.”
“Ngươi sao lại ở cùng Leo? Chưa trưởng thành đã có bản lĩnh như vậy?”
“Cạc cạc.”
“… Ngươi rốt cuộc xem mình thành thứ gì?”
“Cạc cạc.”
“…”
Qua một đoạn đối thoại nghe rất quỷ dị với người thường, Rick rốt cuộc đã hiểu được Leo vì sao vừa sống vừa kiếm được một giống cái về. Sư tử này rời khỏi bộ lạc thời gian dài tổng cộng chỉ có hai lần, lần nào cũng mang về một giống cái. Rắc! Rick lại cắn vỡ răng. Nếu không phải năng lực khôi phục của thực vật rất mạnh, răng nanh rất nhanh có thể mọc lại, với tuổi của Rick phỏng chừng đã giống như sắp gần đất xa trời, miệng sớm móm sạch rồi.
Hỏi rõ sự tình, Rick chú ý tới một vấn đề mà con chim trĩ ngốc kia thể nào cũng sẽ không nghĩ đến: “Mấy đứa còn lại đâu?”
“Cát!” Leo mang theo đi phía trước!
Quá hay, Leo thấy Lục Sướng bị hạ thủ, kích động đã bỏ mặc đám chim trĩ chạy đến, nào còn có thời gian đi chăm sóc đám vướng bận kia. Mấy con chim trĩ tránh khỏi trận chiến kịch liệt, đã sớm không biết chạy đi đâu rồi.
Liệt Phong lại nóng nảy, tìm về một đứa lại làm mất bốn đứa thì thôi đi, đứa duy nhất còn lại rơi vào tay người khác. Đôi mắt màu hổ phách của nàng đã gần nhuốm đỏ, thiếu chút nữa sẽ liều mạng.
Rick nhíu mày, Liệt Phong này là giống cái vẫn chưa trưởng thành, với ưu thế khả năng của bộ tộc bọn họ, muốn đối phó một người đang trong cơn thịnh nộ cũng hao tổn rất nhiều sức lực. Cho dù có thể giải quyết, tất nhiên sẽ phải chiến đấu thảm thiết. Mà bên hắn ngoài hai người tinh thần thất thường đang làm chuyện đó chẳng phân biệt thời gian địa điểm, thì chỉ còn một kẻ ngu ngốc bẩm sinh, huống gì còn bị thương. Nếu ngay cả hắn vốn may mắn không tổn hao gì cũng trọng thương, cả đám kia khỏi mơ quay về bộ lạc, thành thật làm lương thực cho thú nhân khác qua mùa đông đi, vận khí tốt có thể trở thành thức ăn hay thi thể dùng để trao đổi tộc trưởng của bộ lạc khác đó.
Trong tình huống này, so với tạo thêm kẻ địch không bằng lừa về thêm lực chiến. Người này bộ dáng thật ngốc rất dễ lừa, có khả năng bay, về sau chuyện nguy hiểm cứ lừa nàng đi làm cũng tốt.
Tâm tư đã định, cây cỏ nào đó cười trấn an Liệt Phong đang nháo nhào xoay quanh: “Đừng nóng vội. Nếu Leo đồng ý mang ngươi quay về bộ lạc, ngươi cùng con của ngươi đều xem như người của bộ lạc chúng ta, sẽ giúp ngươi tìm.”
Kéo gần quan hệ trước, qua hai câu Liệt Phong đã bị Rick coi thành người bộ lạc Viêm Hoàng, phỏng chừng chính là tay đấm cho thảm cỏ hắn ngự dụng. Rick tươi cười, thấy thế nào cũng giống chồn thấy gà mái. Hắn không biết, thú nhân bình thường sẽ trực tiếp liều mạng cùng Liệt Phong, nào có nhiều ý niệm trong đầu như hắn, người này sớm thoát ly phạm trù thú nhân rồi.
Chim Trĩ Đại thật khờ, mới một câu mà đã nước mắt lưng tròng nhìn Rick, trông cậy vào hắn hỗ trợ tìm con. Cây cỏ nào đó không chút hoang mang, hung hăng đá tinh tinh nằm trên mặt đất giả chết một cước: “Đứng lên, cơ hội để ngươi biểu hiện đến kìa.”
Fitch quỳ rạp trên mặt đất lầm bầm: “Giống cái này lão tử từ bỏ, cho ngươi biểu hiện đó.”
Giỡn hả, Fitch hắn muốn giống cái mảnh mai phải ôn nhu giống mẹ hoặc Lục Sướng ấy, một bà như muốn ăn thịt người thế, chừa cho thảm cỏ đi, tên kia rất thích hợp cả đời bị đánh đó. Cho dù Fitch đại gia cả đời này không tìm được giống cái làm bạn lữ, chỉ cần có thể thấy bản mặt hết sức thê thảm của Rick, hắn cũng thấy cam tâm tình nguyện.
Rick thấy người kia một bộ giả chết giả sống, tức giận lại muốn đánh người. Đáng tiếc hiện tại có người ngoài ở đây, không phải lúc. Hung hăng trừng mắt nhìn tinh tinh, ghi thù lần này, rồi mới giúp Liệt Phong đi tìm chim trĩ. Chỉ là Rick không tự ý thức được, hắn đã phân tinh tinh vào nhóm người nhà rồi kìa, muốn đánh hay tính sổ cũng phải chờ đến khi không có người ngoài rồi nói sau. Bởi vậy có thể thấy được bạn gorilla nào đó có công lực đánh bậy đánh bạ cao thâm, đã tới tình trạng xuất thần nhập hóa rồi.
Rick chậm chạp giúp Chim Trĩ Đại tìm con, tinh tinh tìm chút thảo dược xử lý vết thương, chờ bọn hắn xong xuôi, bên kia tình cảm mãnh liệt của Lục Sướng và Leo cũng hạ bớt. Người nào đó tuy rằng rất bất mãn vì hành vi quá mức dễ dãi của mình, hơn nữa toàn thân đau đớn tứ chi vô lực, nhưng dù sao cũng xem như tìm được sư tử tứ chi kiện toàn về, an tâm lại, rốt cuộc sau khi vận động quá độ thì nặng nề ngủ trong lòng Leo.
Sư tử cẩn thận rửa sạch thân dưới cho Lục Sướng, xác định mùi sẽ không bị hai giống đực kia đánh hơi thấy, lúc này mới ôm Lục Sướng đã bao bọc kỹ lưỡng đi ra khỏi bụi cỏ, nét mặt toả sáng tinh thần chấn hưng.
Rick và Fitch hai giống đực chưa từng được ăn mặn nhìn thấy biểu cảm của y liền giận đến lệch mũi, trực tiếp quy Leo thành người đáng ghét nhất, không tính cây cỏ nào đó (tinh tinh nào đó), vị trí thứ nhất vĩnh viễn không thay đổi.
Lắng xuống kích động xúc động cách biệt lâu ngày gặp lại, Leo tỉnh táo, chuyện đầu tiên là hỏi Rick: “Thương thế trên người Lục Sướng là sao?”
Tuy rằng rất để ý chuyện Lục Sướng ở cùng hai giống đực, nhưng sư tử trước hết lại quan tâm thân thể hắn.
Rick hai ba câu kể lại quá trình trải nghiệm, còn lợi dụng khe hở bớt thời giờ công kích Leo vài câu. Sư tử không để ý bị châm chọc, nhiều năm qua ở chung y biết thảm cỏ này khốn kiếp cỡ nào khó chơi ra sao. Y chỉ ôm Lục Sướng càng chặt, lộ ánh mắt ngạo mạn với Rick, cũng đủ làm cho thảm cỏ lại cắn vỡ một cái răng hàm.
Thần tượng a! Fitch nháy mắt lệ nóng doanh tròng, người này cũng quá lợi hại! Một câu còn chưa nói đã chọc cho thảm cỏ khốn kiếp kia giận đến như vậy, về sau phải học tập nhiều! Tinh tinh đại gia đang muốn khai ân thu sư tử làm tiểu đệ, ai ngờ Leo đã nghe nói tinh tinh cũng có ý tứ cực nhỏ với Lục Sướng, lại ném một ánh mắt qua, thành công nhóm lên lửa giận của tinh tinh.
Kháo! Quả nhiên đặc biệt chán ghét sư tử này! Rick cùng Fitch hiếm khi nhất trí nghĩ.
Cuối cùng là Chim Trĩ Đại, nàng nheo lại mắt chim tròn tròn, trong mắt toàn là lên án. Leo không để ý tới nàng, y cũng không muốn chăm sóc một nữ tiểu quỷ, còn là một tiểu quỷ đầu óc không bình thường.
Liệt Phong không được đáp lại ủy khuất đến gần Rick vừa mới giúp nàng tìm đứa nhỏ, cây cỏ nào đó kín đáo nhíu mày, bị tinh tinh vẫn luôn chán ghét lại chú ý hắn thấy được.
Vì thế lúc Lục Sướng đang mê man, bốn người còn lại đã hình thành quan hệ chán ghét lẫn nhau vi diệu. Đăng bởi: admin
“Hô… Hô…”
Trong bụi cỏ không ngừng truyền đến tiếng hít thở nặng nề, là người thì đều có thể biết xảy ra chuyện gì, Rick thiếu chút nữa cắn gãy cả răng.
Leo ngươi khốn kiếp a! Ngươi vừa trở về liền ôm người chạy, cũng phải giải thích về con chim to ngu ngốc trước mặt này đi chứ? Còn cả Fitch nữa kìa, ngươi không phát hiện trong nhóm người có thêm một con tinh tinh sao? Với lại ngươi cùng con chim ngốc kia có quan hệ gì? Ngươi cứ như vậy bỏ mặc mọi người một mình khiêng người chạy mất, Leo ngươi sao không chết đi chứ!
Rick vốn đang vì chuyện Leo qua đời mà trong lòng không thoải mái, hiện tại ước gì mình có thể tận tay bóp chết con sư tử kia.
Bất quá khó hiểu chỉ có mình hắn, bởi vì tinh tinh thấy chính chủ của Lục Sướng đã đến, mình không còn hy vọng, lập tức dời mục tiêu sang giống cái mới xuất hiện, cũng không quan tâm người ta kỳ thật còn chưa trưởng thành, tâm trí đã bị lấp đầy, tất nhiên tiến đến làm quen.
Mắt thấy Fitch mang theo chuối tiêu vừa rồi thật vất vả mới tìm được, đảo qua đảo lại trước mặt Liệt Phong, Rick lần này chân chân chính chính cắn vỡ một cái răng. Tên ngu ngốc kia cho rằng tất cả mọi người đều thích ăn chuối tiêu hả? Hơn nữa cây cỏ nào đó đã sớm đã đoán được “đứa con” mà Liệt Phong gọi là gì, hừ! Kẻ bắt nhóc kia làm bữa sáng là tinh tinh. Rick mắt lạnh nhìn Fitch cố gắng lôi kéo làm quen, ánh mắt gần như không khác gì nhìn một cái xác.
Bên kia Liệt Phong căn bản không để ý tới Fitch, nàng tự ủy khuất một lát, nhưng tâm tư vẫn ở chỗ chim trĩ, vội vàng cúi đầu kêu nhỏ vài tiếng, trấn an đứa nhỏ bị tổn thương tâm linh.
“Chiếp chiếp ——” chim trĩ rốt cuộc không còn run rẩy, khe khẽ phát ra vài tiếng kêu.
“Cạc cạc?” Là hắn? Liệt Phong nghiêng đầu, rốt cuộc đặt tầm mắt lên Fitch vẫn luôn loạn chuyển bên cạnh nàng.
“Chiếp chiếp chiếp chiếp ——” Nhìn lên thấy Fitch, chim non kêu dồn dập, hết sức hoảng sợ.
“Cạc cạc!” Đừng sợ! Mẹ báo thù cho con!
Báo thù? Fitch chưa tiến vào trạng thái, còn đang mơ mơ màng màng cân nhắc làm sao thu hút giống cái mới quen biết kia. Mục tiêu là, thả thính diện rộng, không buông tha bất kỳ một giống cái nào có khả năng, nếu không trước đó sao đã biết rõ Lục Sướng có bạn lữ vẫn chết không từ bỏ chứ. Liệt Phong thôi mà, dã man thì dã man, bất quá dù sao cũng coi như một giống cái tốt a!
Hắn đang nghĩ vui vẻ, kết quả bị Liệt Phong quét cánh một phát đánh cho hắn thất điên bát đảo, lại thêm một vết mổ khủng bố. Lần này Liệt Phong không ôn nhu như khi đối đãi với chim trĩ, cái mỏ cứng sắc như đao thép đâm vào lưng Fitch. Đánh bất ngờ như vậy, cho dù là thú nhân giống đực đã biến thân cũng không chịu nổi, Fitch bị đánh cho trên miệng rách ra một vết thương rất sâu, đau đến mức hắn lăn lộn trên mặt đất.
Nhưng Liệt Phong không định buông tha cho hắn, người này chính là hung thủ bắt con nàng để ăn! Nàng phải báo thù cho đứa nhỏ! Nhân lúc Fitch đau đớn, nàng bay cao lên, rồi hùng hổ đáp xuống, lợi dụng trực giác cùng tốc độ bẩm sinh, nhắm ngay mắt trái của Fitch!
Cho dù là thú nhân có chuẩn bị cũng chưa chắc chống được công kích của Liệt Phong, huống gì Fitch đã bị tập kích. Ngay khi tinh tinh lông vàng sắp biến thành gorilla độc nhãn, hắn đã lực bất tòng tâm, lúc này một ngọn roi thô thô quất trên người hắn, hung hăng kéo hắn ra khỏi phạm vi Liệt Phong công kích, nặng nề va vào một thân cây rồi mới dừng lại, người kia rốt cuộc là cứu hắn hay đánh hắn? Tinh tinh giương mắt, thấy đối thủ một mất một còn của mình đang từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng mang theo ý cười tàn nhẫn mà trào phúng, chắc là đang giễu cợt hắn vô dụng.
Rick tuyệt đối chỉ muốn mượn cơ hội quang minh chính đại mà đánh hắn, tuyệt đối không phải cố ý muốn cứu hắn!
Liệt Phong một kích chưa đủ, xoay quanh giữa không trung, muốn lao xuống xuống. Nhưng lúc này trong tay cây cỏ nào đó nắm một con chim trĩ, âm trầm nói: “Ăn kiểu gì đây? Trực tiếp lột da, hay là nướng?”
Liệt Phong ngốc nghếch kia, khi công kích mới đặt chim trĩ ở nơi khá an toàn đã vội bay trên trời, hoàn toàn quên mất bên cạnh Fitch còn có Rick. Đương nhiên với đầu óc thú nhân bình thường sẽ không nghĩ đến thủ đoạn đê tiện kiểu lợi dụng con tin đó, chỉ tiếc Rick xem như trường hợp đặc biệt rồi.
“Dát!” Chim Trĩ Đại kêu một tiếng ngắn ngủi vội vàng kích động, nước mắt nàng lã chã rơi xuống mặt đất, muốn cướp đứa nhỏ về lại sợ có gì sơ xuất, cuống đến độ dùng hai móng vuốt không ngừng cào trên mặt đất.
“Sốt ruột?” Rick nhướng mày, “Ta có câu hỏi, ngươi thành thật trả lời.”
“Cạc cạc.”
“Ngươi sao lại ở cùng Leo? Chưa trưởng thành đã có bản lĩnh như vậy?”
“Cạc cạc.”
“… Ngươi rốt cuộc xem mình thành thứ gì?”
“Cạc cạc.”
“…”
Qua một đoạn đối thoại nghe rất quỷ dị với người thường, Rick rốt cuộc đã hiểu được Leo vì sao vừa sống vừa kiếm được một giống cái về. Sư tử này rời khỏi bộ lạc thời gian dài tổng cộng chỉ có hai lần, lần nào cũng mang về một giống cái. Rắc! Rick lại cắn vỡ răng. Nếu không phải năng lực khôi phục của thực vật rất mạnh, răng nanh rất nhanh có thể mọc lại, với tuổi của Rick phỏng chừng đã giống như sắp gần đất xa trời, miệng sớm móm sạch rồi.
Hỏi rõ sự tình, Rick chú ý tới một vấn đề mà con chim trĩ ngốc kia thể nào cũng sẽ không nghĩ đến: “Mấy đứa còn lại đâu?”
“Cát!” Leo mang theo đi phía trước!
Quá hay, Leo thấy Lục Sướng bị hạ thủ, kích động đã bỏ mặc đám chim trĩ chạy đến, nào còn có thời gian đi chăm sóc đám vướng bận kia. Mấy con chim trĩ tránh khỏi trận chiến kịch liệt, đã sớm không biết chạy đi đâu rồi.
Liệt Phong lại nóng nảy, tìm về một đứa lại làm mất bốn đứa thì thôi đi, đứa duy nhất còn lại rơi vào tay người khác. Đôi mắt màu hổ phách của nàng đã gần nhuốm đỏ, thiếu chút nữa sẽ liều mạng.
Rick nhíu mày, Liệt Phong này là giống cái vẫn chưa trưởng thành, với ưu thế khả năng của bộ tộc bọn họ, muốn đối phó một người đang trong cơn thịnh nộ cũng hao tổn rất nhiều sức lực. Cho dù có thể giải quyết, tất nhiên sẽ phải chiến đấu thảm thiết. Mà bên hắn ngoài hai người tinh thần thất thường đang làm chuyện đó chẳng phân biệt thời gian địa điểm, thì chỉ còn một kẻ ngu ngốc bẩm sinh, huống gì còn bị thương. Nếu ngay cả hắn vốn may mắn không tổn hao gì cũng trọng thương, cả đám kia khỏi mơ quay về bộ lạc, thành thật làm lương thực cho thú nhân khác qua mùa đông đi, vận khí tốt có thể trở thành thức ăn hay thi thể dùng để trao đổi tộc trưởng của bộ lạc khác đó.
Trong tình huống này, so với tạo thêm kẻ địch không bằng lừa về thêm lực chiến. Người này bộ dáng thật ngốc rất dễ lừa, có khả năng bay, về sau chuyện nguy hiểm cứ lừa nàng đi làm cũng tốt.
Tâm tư đã định, cây cỏ nào đó cười trấn an Liệt Phong đang nháo nhào xoay quanh: “Đừng nóng vội. Nếu Leo đồng ý mang ngươi quay về bộ lạc, ngươi cùng con của ngươi đều xem như người của bộ lạc chúng ta, sẽ giúp ngươi tìm.”
Kéo gần quan hệ trước, qua hai câu Liệt Phong đã bị Rick coi thành người bộ lạc Viêm Hoàng, phỏng chừng chính là tay đấm cho thảm cỏ hắn ngự dụng. Rick tươi cười, thấy thế nào cũng giống chồn thấy gà mái. Hắn không biết, thú nhân bình thường sẽ trực tiếp liều mạng cùng Liệt Phong, nào có nhiều ý niệm trong đầu như hắn, người này sớm thoát ly phạm trù thú nhân rồi.
Chim Trĩ Đại thật khờ, mới một câu mà đã nước mắt lưng tròng nhìn Rick, trông cậy vào hắn hỗ trợ tìm con. Cây cỏ nào đó không chút hoang mang, hung hăng đá tinh tinh nằm trên mặt đất giả chết một cước: “Đứng lên, cơ hội để ngươi biểu hiện đến kìa.”
Fitch quỳ rạp trên mặt đất lầm bầm: “Giống cái này lão tử từ bỏ, cho ngươi biểu hiện đó.”
Giỡn hả, Fitch hắn muốn giống cái mảnh mai phải ôn nhu giống mẹ hoặc Lục Sướng ấy, một bà như muốn ăn thịt người thế, chừa cho thảm cỏ đi, tên kia rất thích hợp cả đời bị đánh đó. Cho dù Fitch đại gia cả đời này không tìm được giống cái làm bạn lữ, chỉ cần có thể thấy bản mặt hết sức thê thảm của Rick, hắn cũng thấy cam tâm tình nguyện.
Rick thấy người kia một bộ giả chết giả sống, tức giận lại muốn đánh người. Đáng tiếc hiện tại có người ngoài ở đây, không phải lúc. Hung hăng trừng mắt nhìn tinh tinh, ghi thù lần này, rồi mới giúp Liệt Phong đi tìm chim trĩ. Chỉ là Rick không tự ý thức được, hắn đã phân tinh tinh vào nhóm người nhà rồi kìa, muốn đánh hay tính sổ cũng phải chờ đến khi không có người ngoài rồi nói sau. Bởi vậy có thể thấy được bạn gorilla nào đó có công lực đánh bậy đánh bạ cao thâm, đã tới tình trạng xuất thần nhập hóa rồi.
Rick chậm chạp giúp Chim Trĩ Đại tìm con, tinh tinh tìm chút thảo dược xử lý vết thương, chờ bọn hắn xong xuôi, bên kia tình cảm mãnh liệt của Lục Sướng và Leo cũng hạ bớt. Người nào đó tuy rằng rất bất mãn vì hành vi quá mức dễ dãi của mình, hơn nữa toàn thân đau đớn tứ chi vô lực, nhưng dù sao cũng xem như tìm được sư tử tứ chi kiện toàn về, an tâm lại, rốt cuộc sau khi vận động quá độ thì nặng nề ngủ trong lòng Leo.
Sư tử cẩn thận rửa sạch thân dưới cho Lục Sướng, xác định mùi sẽ không bị hai giống đực kia đánh hơi thấy, lúc này mới ôm Lục Sướng đã bao bọc kỹ lưỡng đi ra khỏi bụi cỏ, nét mặt toả sáng tinh thần chấn hưng.
Rick và Fitch hai giống đực chưa từng được ăn mặn nhìn thấy biểu cảm của y liền giận đến lệch mũi, trực tiếp quy Leo thành người đáng ghét nhất, không tính cây cỏ nào đó (tinh tinh nào đó), vị trí thứ nhất vĩnh viễn không thay đổi.
Lắng xuống kích động xúc động cách biệt lâu ngày gặp lại, Leo tỉnh táo, chuyện đầu tiên là hỏi Rick: “Thương thế trên người Lục Sướng là sao?”
Tuy rằng rất để ý chuyện Lục Sướng ở cùng hai giống đực, nhưng sư tử trước hết lại quan tâm thân thể hắn.
Rick hai ba câu kể lại quá trình trải nghiệm, còn lợi dụng khe hở bớt thời giờ công kích Leo vài câu. Sư tử không để ý bị châm chọc, nhiều năm qua ở chung y biết thảm cỏ này khốn kiếp cỡ nào khó chơi ra sao. Y chỉ ôm Lục Sướng càng chặt, lộ ánh mắt ngạo mạn với Rick, cũng đủ làm cho thảm cỏ lại cắn vỡ một cái răng hàm.
Thần tượng a! Fitch nháy mắt lệ nóng doanh tròng, người này cũng quá lợi hại! Một câu còn chưa nói đã chọc cho thảm cỏ khốn kiếp kia giận đến như vậy, về sau phải học tập nhiều! Tinh tinh đại gia đang muốn khai ân thu sư tử làm tiểu đệ, ai ngờ Leo đã nghe nói tinh tinh cũng có ý tứ cực nhỏ với Lục Sướng, lại ném một ánh mắt qua, thành công nhóm lên lửa giận của tinh tinh.
Kháo! Quả nhiên đặc biệt chán ghét sư tử này! Rick cùng Fitch hiếm khi nhất trí nghĩ.
Cuối cùng là Chim Trĩ Đại, nàng nheo lại mắt chim tròn tròn, trong mắt toàn là lên án. Leo không để ý tới nàng, y cũng không muốn chăm sóc một nữ tiểu quỷ, còn là một tiểu quỷ đầu óc không bình thường.
Liệt Phong không được đáp lại ủy khuất đến gần Rick vừa mới giúp nàng tìm đứa nhỏ, cây cỏ nào đó kín đáo nhíu mày, bị tinh tinh vẫn luôn chán ghét lại chú ý hắn thấy được.
Vì thế lúc Lục Sướng đang mê man, bốn người còn lại đã hình thành quan hệ chán ghét lẫn nhau vi diệu. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.