Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt

Chương 60: Kỹ thuật...

D Điều Đường Quả

28/04/2022

Edit: An Braginski

Vô Tình là một người khi đã quyết định rồi sẽ không hối hận, vốn đều sẽ có rủi ro, cuối cùng quyết định thế nào, phần lớn cũng là xem tâm tình của hắn. Hắn rất không thèm nói lý, cũng không để tâm nhiều lắm, hắn là Vô Tình, tùy tâm tùy tính!

Nhưng Vô Tình cũng phủ định tính tất yếu trong quyết định ngẫu nhiên này, cho dù không cố gắng sử dụng lý trí, nhưng tính cách xử lý mọi việc một cách lý trí đã sớm khắc sâu vào linh hồn hắn. Chuyện nhìn như tùy tính này làm sao lại không có chỗ bắt buộc của nó? Cho nên, dưới tình huống như vậy, đáp ứng Utherus cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi…

Đột nhiên nhận được đáp án mong chờ đã lâu, Utherus cũng hơi thụ sủng nhược kinh (được ưu ai mà lo sợ). Vừa rồi chỉ chìm trong nỗi thương cảm của chính mình, y dĩ nhiên hoàn toàn không có ý thức được rằng, bọn họ như vậy, thật đúng là không thích hợp bàn luận chuyện cực kỳ nghiêm túc này.

Vội vã lấy chăn cẩn thận kỹ lưỡng bao người trong lòng lại, sau đó lại kéo vào lòng, Utherus bắt đầu cười khúc khích. Cho dù không biết sau này ra sao, thế nhưng chí ít là vào lúc này y rất thỏa mãn —— thật tốt, sau này có thể ở cùng một chỗ với A Tình, cho dù là sống hay chết.

Cùng lúc đó, bên ngoài nhà Utherus, các thú nhân vẫn luôn để ý động tĩnh của người ở bên trong, cũng bắt đầu vô vàn suy tư ——

Gần như là ngay khi người kia bước ra khỏi cửa thì Hác Phong đã phát hiện ra. Cùng là quan tâm người đó, cùng là yêu người đó, nhưng hắn lại mở mắt trừng trừng nhìn người trong lòng mình bị thú nhân khác bắt đi.

Cụ thể Utherus làm gì với Tiểu Phỉ, hắn không nhìn thấy, nhưng thính giác linh mẫn nói cho hắn từng động tác của Utherus ở trong phòng —— tiếng hôn môi, tiếng quần áo và đồ dùng hàng ngày rơi xuống —— hắn siết chặt nắm tay, đầu ngón tay đã ghim vào trong thịt.

Tô Hách thúc thúc đã từng kể, Tiểu Phỉ nói hắn không có cách nào toàn thân toàn tâm yêu ai, điều này có nghĩa là Tiểu Phỉ cự tuyệt khế ước. Cùng với đó, Tiểu Phỉ không bao giờ muốn gặp bọn họ nữa, hàm ý cự tuyệt không cần nói cũng biết. Có điều qua thời gian hai tháng, hắn cùng với Utherus đều không từ bỏ, mỗi ngày đều canh giữ bên cạnh nhà Tô Hách thúc thúc, mong chờ một ngày nào đó Tiểu Phỉ sẽ đi ra.

Ngày hôm nay, Tiểu Phỉ rốt cục đi ra rồi. Vẫn đẹp đẽ như vậy, tinh thần nhìn qua cũng vẫn tốt. Hắn đã biết quan hệ giữa mình và người đó đã được sắp đặt từ trước, Hác Phong đang chuẩn bị đi lên, muốn nói chuyện tử tế với Tiểu Phỉ. Tâm ý của hai người trong lúc khế ước tất nhiên là quan trọng, nhưng không thể bởi vì không yêu mà lại từ bỏ sớm như thế.

Thế nhưng Hác Phong chưa kịp đi đến, Utherus đã ngay lập tức bắt người đi…

Biết những hành vi ở trong phòng của Utherus, Hác Phong cảm thấy mình nên xông vào ngăn cản, nhưng mà Tiểu Phỉ cũng không có phản kháng, không phải sao? Nếu như hành vi của Utherus có thể làm cho Tiểu Phỉ cứ như thế mà tiếp nhận y, vậy cũng tốt hơn là Tiểu Phỉ không tiếp nhận bất cứ ai cả. Nghĩ tới đây Hác Phong do dự, nếu như sự chờ đợi dài đằng đẵng chỉ đổi lấy được thi thể đã lạnh của Tiểu Phỉ, hắn tình nguyện tự tay chôn vùi tình yêu này, chỉ cần người hắn yêu có thể hạnh phúc.

Nghe động tĩnh trong phòng, Hác Phong ở trong lòng thống khổ giãy dụa. Đổi lại là mình, mình cũng sẽ làm như vậy ư? Làm ra loại sự tình này, không thể nghi ngờ là tự chui đầu vào rọ a, Hác Phong phải thừa nhận, Utherus so với chính mình quyết tuyệt hơn nhiều. Đổi lại là mình, có thể sẽ dùng phương pháp khéo léo uyển chuyển hơn, tuy rằng đều là yêu, nhưng tính cách và hoàn cảnh của bọn họ lại khác biệt.

Nghe được Tiểu Phỉ cuối cùng cũng đáp ứng khế ước, Hác Phong biết mình nên rời đi rồi. Sự chờ đợi và nỗ lực của hắn đã không để làm gì nữa rồi, có thể gặp lại Tiểu Phỉ vốn đã là một kỳ tích. Có lẽ chờ đến lúc Tiểu Phỉ khế ước xong, hắn sẽ đi lưu lạc, để thời gian chôn vùi tất cả…

Nhìn có người quang minh chính đại ngay ở cửa nhà bắt đệ đệ nhà mình đi, Địch Mạc tất nhiên sẽ không chỉ đứng nhìn, cũng một đường đuổi theo. Đoán chắc được người bắt đi Tiểu Phỉ là ai, Địch Mạc thuận tiện thông báo cho các huynh đệ của mình. Tuy nói là bọn họ sẽ không quấy rầy cuộc sống của Tiểu Phỉ, thế nhưng nếu Tiểu Phỉ gặp chuyện, bọn họ sẽ ra tay không chút do dự.



Chạy tới nhà Utherus, Địch Linh đã muốn chạy vào đánh người, cho dù không nhìn, hắn cũng biết người ở bên trong đang làm cái gì. Nhưng mà Địch Mạc kéo hắn, nguyên nhân là hoàn toàn không có nghe thấy tiếng Tiểu Phỉ phản kháng. Cho nên ba huynh đệ cứ như thế, vừa nghi hoặc vừa suy đoán, ở bên ngoài yên lặng chờ xem biến động, nếu có gì không đúng, bọn họ sẽ lập tức chạy vào ngay!

Nhưng tất cả đều tốt đẹp, nghe được quyết định của Tiểu Phỉ, bọn họ cũng đều bình thường trở lại. Cho dù tất cả mọi người tôn trọng lựa chọn của Tiểu Phỉ, nhưng làm người thân, có ai nguyện ý nhìn hắn tự mình bóp chết mọi hy vọng sống đâu? Có điều thằng nhóc Utherus này vẫn là đáng đánh…

Vì vậy không lâu sau, Vô Tình liền thấy Utherus, nói là ra ngoài có việc, mặt mũi bầm dập trở về, cùng với cái bao lớn mà y mang về.

“Utherus, ngươi thế này là vừa đi đâu về?” Vô Tình vô cùng hoài nghi Utherus là đi ra ngoài đánh cướp, sau đó bị đánh, hắn nhìn cái bao Utherus vác trên lưng, hỏi.

“Có đi đâu đâu, ra ngoài chút thôi, sau đó qua chỗ cha Tô Hách giúp ngươi dọn đồ về đây.” Utherus nhức đầu giải thích. Chuyện ra cửa gặp phải các ca ca của A Tình, Utherus hoàn toàn không ngạc nhiên, chính y đi ra ngoài, cũng chính là vì để bị đánh. Chuyện này trong bộ lạc cũng là chuyện thường, nhưng Utherus vẫn cảm thấy trận đánh này y lời to! Đợi cho các ca ca của A Tình chiêu đãi y xong, y thuận đường đi đến nhà cha Tô Hách thu thập những đồ A Tình cần dùng mang về. Y nghĩ, hiện tại A Tình hẳn là sẽ không cự tuyệt ở cùng một chỗ với y đâu.

“Ta có nói là muốn ở nơi này chưa?” Tuy không để tâm việc sống ở đâu, nhưng Vô Tình càng không nhìn nổi cái bộ dạng bị đánh còn “Ta thật cao hứng” của người nào đó —— hôm nay biểu tình của nam nhân này phong phú như thế, thật hiếm có a.

Nhìn mặt Utherus nhanh chóng dài thượt ra, Vô Tình nhịn không được nở nụ cười, vốn sắc mặt bầm tím của Utherus hiện tại cũng đã đủ “đặc sắc” rồi, lại kết hợp với biểu tình này, thực sự là hài hước.”Được rồi, thả đồ xuống đi.” Cũng đoán được là ai có thế khiến Utherus cam tâm tình nguyện bị đánh, Vô Tình cũng không hỏi thêm nữa, dù sao cũng là một người nguyện đánh, một người nguyện chịu.

Nhận được sự đồng ý của giống cái, thú nhân lập tức khôi phục nhiệt tình, cõng bao đi vào gian phòng. Nhớ đến những lời cha Tô Hách, Utherus tràn đầy ý chí chiến đấu bắt tay vào làm việc. Y nhất định có thể chăm sóc tốt cho A Tình, còn có, quan trọng hơn là y rốt cục đã có thể sống cùng A Tình rồi!

Vô Tình ngồi trong đại sảnh, hoàn toàn bị Utherus bọc thành bánh tét. Có điều, là một người tới mùa đông không có việc gì liền không thích động đậy, hắn cũng không quá để ý. Nhưng nhìn Utherus vẫn chỉ mặc một áo đơn, cùng lắm từ áo cánh đổi thành áo dài, Vô Tình vẫn hơi bất bình, huống chi người kia còn cứ ở trước mặt mình vui vẻ làm việc nhà.

Thật không hiểu, việc này đáng để vui đến vậy ư? Lẽ nào Utherus không lo rằng khế ước sẽ thất bại một chút nào sao? Tuy đã nói đến lúc đó, mình sẽ… Nhưng để đề cao xác suất thành công của khế ước, Vô Tình không ngại dạy dỗ Utherus một chút. Dù sao, người này trên phương diện kỹ thuật thật sự là quá tệ.

Vì tính phúc sau này, Vô Tình nhìn tên nam nhân đang đắc ý thỏa lòng trong gian phòng, cân nhắc việc điều giáo một bạn đời hoàn mỹ cho chính mình…

Bữa cơm qua đi, Vô Tình bắt đầu hưởng thụ suối nước nóng. Mà người nào đó, đang rất sợ con vịt đã luộc chín tự dưng bay mất, tất nhiên ở bên cạnh canh chừng, nếu có thể, y hận không thể từng giờ từng khắc đều ôm bảo bối vừa mới bắt được vào lòng.

Tuy rằng Utherus biết tình huống hiện tại rất nguy hiểm, nhưng con mắt y vẫn không nhịn mà nhìn ngắm thân thể người đang ngâm mình trong suối nước nóng. Nếu A Tình cũng đã đồng ý khế ước rồi, y đương nhiên cũng không thể gấp gáp như vậy, dù sao cũng phải chờ một thời gian để tình huống thân thể của A Tình ổn định mới được. Thế nhưng vừa nghĩ đến ngày hôm đó, lúc nói đến khế ước, A Tình đã cự tuyệt quyết đoán như vậy, Utherus lại nhịn không được nghĩ mà sợ.

Sau đó nghĩ tới mọi chuyện xảy ra hôm nay, Utherus cảm thấy thế giới biến hóa thật nhanh. Vì vậy y lại bắt đầu mắt tiện liếc đến thân thể quyến rũ mỹ lệ đó. Nhìn vết tích trên người A Tình, nghĩ đến người tạo ra chúng là mình, Utherus vừa hối hận vừa thấy dụ hoặc.

Rõ ràng đã phát hiện ánh mắt trần trụi của Utherus quét qua quét lại trên người mình, Vô Tình nhíu mày, những vết tích trên người tựa hồ đang nhắc nhở hắn phải điều giáo tên sẽ trở thành nam nhân của hắn này thật tử tế. Vì vậy Vô Tình kêu lên: “Utherus, ngươi lại đây.”

“Chuyện gì, A Tình.”Thú nhân đột nhiên bị may mắn từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu, rất ân cần, trên cơ bản ngay khi người trong lòng vừa mới dứt lời, Utherus đã xuất hiện bên cạnh hắn.



“Ngươi nhìn xem chuyện tốt ngươi làm đi!” Đứng lên, Vô Tình chỉ vào những vết loang lổ trên người mình, khởi binh vấn tội, “Utherus, có ai nói cho ngươi biết chưa, kỹ thuật để lại dấu hôn của ngươi quá tệ hại?”

“A Tình…” Utherus hơi tủi thân, bị giống cái trực tiếp chỉ trích kỹ thuật tệ hại, y chỉ có thể yên lặng tản ra áp suất thấp, y thừa nhận việc này y hiểu biết rất nông, không ai dạy y chuyện phục vụ giống cái, trước đây cũng chưa từng thực hành.

Bị biểu tình khổ đại cừu thâm của Utherus chọc cười, Vô Tình cũng không có hứng thú tiếp tục làm mình làm mẩy, có thể hắn hôm nay thực sự phát rồ rồi. Nhưng nếu đã quyết định rồi, hắn cũng không hối hận. Vì vậy hắn nghiêm túc nói: “Ta nói này, lúc khế ước hẳn là cần phải hoan ái, kỹ thuật hiện tại của ngươi, ta thấy là ta không hứng lên nổi.”

“…” Một lần nữa bị tấn công bởi ngôn ngữ thẳng thắn của giống cái, Utherus yên lặng xoay người, ngồi chồm hổm trên mặt đất, lấy ngón tay vẽ vòng tròn…

Nhìn một người đàn ông to lớn như Utherus đột nhiên làm ra hành động trẻ con như thế, Vô Tình nghĩ ngày hôm nay khéo trời đổ mưa đỏ, hắn nghĩ ngày hôm nay người phát rồ kỳ thực là thế giới này, mà không phải hắn.

“Utherus, việc này ta có thể dạy ngươi, chúng ta còn có một ít thời gian để có thể thích ứng đối phương.” Đập tay lên lưng Utherus, Vô Tình nói câu an ủi, có lẽ hắn cũng biết lời nói của mình đả kích thú nhân cao to này như thế nào. Ai bảo hắn là giống cái, lại còn là một giống cái không có tự giác rằng mình là giống cái cơ?

Utherus yên lặng xoay người về, biết A Tình rất nghiêm túc cố gắng an ủi mình, nhưng vì sao y càng cảm thấy bị đả kích hơn? Là một giống đực trưởng thành, vậy mà y lại khiến một giống cái chưa trưởng thành dạy mình hoan – ái ra sao, điều này làm cho y rất khó xử.

Đã quá lười biếng để quan tâm đến tâm tình mất tự nhiên của Utherus,, Vô Tình bắt lấy bàn tay rộng lớn của Utherus, một lần nữa ngâm mình vào suối nước nóng, tiện thể rửa tay cho Uthers.

“Utherus, ngươi cần phải học cho tốt nhé.” Vô Tình không định dạy Utherus bất kỳ kiến thức lý thuyết nào, trực tiếp bắt đầu giáo dục bằng hành động. Kinh nghiệm trước đây dạy Tử Ly nói cho hắn, nói nhiều cũng vô dụng… . Truyện Linh Dị

Utherus đang tự hỏi A Tình cầm tay mình làm gì, chợt nghe A Tình bảo mình học cho giỏi. Sau đó cũng thấy A Tình vươn đầu lưỡi nho nhỏ liếm lên đầu ngón tay mình một cách đầy tình dục, cái lưỡi nhỏ đi dọc theo ngón tay, cuối cùng thấy cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy toàn bộ ngón tay mình.

Đoàng—— cảm giác trên ngón tay cùng với những liên tưởng tình sắc tươi đẹp, khiến lửa dục của Utherus bùng lên trong nháy mắt. Nhìn cái miệng nhỏ nhắn phun ra mút vào ngón tay mình, khiến Utherus phải nghĩ đến chuyện ấy. A Tình thật sự muốn mình học chuyện ấy ư? A Tình làm sao biết được kỹ xảo ở phương diện này?

“Utherus, bảo ngươi chăm chú học, ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?” Phát hiện học sinh lười biếng, Vô Tình có chút mất hứng, gợi lên ham muốn của người đàn ông, đây là điều dễ dàng nhất rồi, ngày hôm nay Utherus không phải còn làm đến hăng say đấy sao?

“À… Được.” Nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, Utherus nhanh chóng chỉnh đốn tư tưởng của mình: học tập những thứ này là để lấy lòng giống cái tốt hơn, là để lúc hoan ái càng thêm thuận lợi, là vì khế ước!

“Ừ, lát nữa ta sẽ tiến hành nghiệm thu thực tiễn, nếu ngươi không chuyên tâm…” Vô Tình không nói hết câu, mà là cực kỳ tà ác liếc mắt nhìn Utherus, sau đó dùng đầu lưỡi đụng nhẹ đầu ngón tay Utherus, tiếp tục dạy học.

Vì vậy Utherus bắt đầu quá trình học tập và thực hành mỹ sắc không gì sánh được của mình…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook