Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt
Chương 7: Tắm rửa
D Điều Đường Quả
28/04/2022
Edit: An Braginski
Beta: Nhung Nguyên
Utherus nhìn ra được bảo bối nhà mình rất không thích đi bộ trong rừng rậm này. Đích xác, đây căn bản không phải là nơi giống cái nên tới. Bất quá, bảo bối nhà mình muốn mình dẫn hắn đến chỗ bắt cá làm gì? Nếu muốn ăn cá, y có thể bắt về cho, hay bảo bối nhà mình muốn tự bắt, đồn ngư hình như không dễ bắt lắm đâu? Utherus đang còn rối rắm, hoàn toàn không chú ý vẻ mặt muốn nói lại thôi của bảo bối trong lòng.
Vô tình muốn bảo Utherus buông mình ra, bất quá không đợi hắn mở miệng, Utherus ngay lập tức nhảy khỏi đại thụ, bị gió thốc khiến hắn không muốn há mồm. Tư duy của hắn và dã nhân quả nhiên không đồng nhất, mình rõ ràng bảo y dẫn đ-ư-ờ-n-g, cũng không bảo dẫn n-g-ư-ờ-i cái kiểu này.
Nhưng mà oán giận không bao lâu, Vô Tình rất nhanh đã bị thân thủ di chuyển trong rừng của Utherus hấp dẫn. Dã nhân hai tay ôm người, chỉ dùng hai chân mà có thể bảo trì thăng bằng, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, nếu không phải thị lực nắm bắt chuyển động của hắn tốt, sợ rằng căn bản là không nhìn thấy cái gì ngoài những mảng xanh nhoáng lên.
Nhưng đây không phải điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất là hắn bị ôm đi thế nhưng không hề có cảm giá xóc nảy, phải biết rằng mỗi một lần lên xuống đều là cần phát lực thu lực, nếu không phải thấy gió thổi và cảnh vật xung quanh biến hóa, hắn sẽ nghĩ mình bị ôm đứng yên, mà không phải đang chạy xuyên qua rừng.
Không lâu sau đó, hắn nghe thấy được tiếng nước chảy róc rách, một dòng sông trong vắt xuất hiện trong đường nhìn của Vô Tình. Đánh giá sơ bộ khoảng cách từ đây về sơn động, Vô Tình nghĩ nếu là để chính hắn tự đi chắc phải chạng vạng mới tới. Hắn một lần nữa công nhận tên to con này không tệ, cho nên các loại không hài lòng khi bị ôm tạm thời vứt một bên, hơn nữa như vậy cũng rất thoải mái, chí ít hắn không ghét là được.
Vô Tình đi tới bên bờ, ngồi xổm xuống – nhìn một chút tình huống trong nước, không tệ, nước rất trong, vươn tay thử độ ấm, cảm giác cũng được. Vì vậy, hoàn toàn không nhìn Utherus đang ở bên, bắt đầu cởi quần áo. Tất cả mọi người là nam nhân không có phải cấm kỵ cả.
Utherus rối rắm một đường, thấy bảo bối nhà mình thử nước, rất nhanh hiểu bảo bối nhà mình vì sao muốn tới sông, quả nhiên giống cái đều là thích sạch sẽ. Nhìn giống cái nhà mình ngay trước mặt lột đồ, hô hấp của Utherus âm thầm trở nên nặng nề, bước đi cũng nặng nề, vài lần muốn quay người đều không thể cất bước.
Hiện tại cũng không phải buổi tối, tuy nói buổi tối cũng không ảnh hưởng khả năng nhìn của Utherus, cái gì không nên nhìn cũng có thể nhìn thấy rõ, nhưng buổi tối tốt xấu còn mặc một kiện y phục không phải sao? Nhìn bảo bối nhà mình đưa lưng về phía mình cởi lớp áo cuối cùng, suối tóc đen xõa tung che đi nửa thân thể, nhưng tuyệt không ảnh hưởng đến việc Utherus thưởng thức hai chân trắng nõn thon dài cùng với bờ vai tròn trịa và cánh tay mảnh khảnh.
Nhìn tiểu bảo bối ở trong nước tẩy trừ thân thể, Utherus nghĩ mỗi một động tác của bảo bối nhà mình, mỗi một thanh âm phát sinh khi tắm rửa đều đang trêu chọc dây thần kinh đang căng hết cỡ của y. Utherus nghĩ y nên làm gì đó, tỷ như đến gần đó hái quả xà phòng, làm cho bảo bối nhà mình tắm sạch hơn; tỷ như giúp bảo bối nhà mình giặt sạch y phục vừa thay ra; hoặc tỷ như đi tìm cái gì đó làm cơm trưa…
Được rồi, cuối cùng Utherus thật sự làm như thế. Bằng không y không dám cam đoan mình có làm ra chuyện gì không nên làm không.
Dùng quả xà phòng Utherus mang về, Vô Tình nghĩ hiệu quả không tệ, nếu như đem về chế thêm vài thứ hiệu quả sẽ rất tốt. Quần áo và đồ dùng hàng ngày bảo Utherus để lại cho mình một kiện trung y, những cái khác có thể đem giặt. Nơi này nhiệt độ rất ấm áp, có thể mặc đồ mùa hè rồi mà trên vách đá lúc hắn nhảy xuống rõ ràng đã đầu mùa đông, ở đây quả nhiên rất kỳ quái.
Thấy Utherus tại trên bờ bận rộn, Vô Tình đột nhiên nghĩ tới cái gì, mở miệng kêu lên: “Utherus, xuống đây tắm, nếu không buổi tối sẽ không cho ngủ trên giường đâu.” Lời vừa ra khỏi miệng, Vô Tình đã nghĩ nói như vậy có điểm không được tự nhiên, bất quá đó thật chính là điều hắn nghĩ.
Nghe được giống cái nhà mình nói, Utherus mau chóng làm xong đồ ăn, sau đó cấp tốc lột da thú trên người, “Phù phù” một chút nhảy vào trong nước. Nghĩ đến thân thể mềm mại của bảo bối nhà mình, Utherus cũng không muốn mất phúc lợi ấy. Tuy rằng bảo bối còn không có thành niên không có thể ăn, nhưng sờ sờ ôm ôm hôn nhẹ một cái cũng có thể đi.
“Utherus, đến đây, ta giúp ngươi cọ lưng.” Nhìn Utherus ở trong nước, một tia không được tự nhiên trong ngực Vô Tình cấp tốc biến mất, chỉ còn lại dấu vết của một tia tà ác.
Nghe vậy, Utherus đi tới bên người giống cái nhà mình. Nơi Vô Tình đứng nước sâu tới thắt lưng, bất quá đấy là so với Vô Tình thôi. Thấy thân thể to lớn của Utherus dần dần tới gần, thân thể thường bao vây trong da thú hoàn toàn bại lộ trước mặt, vóc người thực sự là làm nam nhân đố kỵ, tám khối cơ bụng cân xứng mà rắn chắc, từ phần eo bên phải xuống tới bắp đùi phủ kín một loại hoa văn như trên thân loài báo đen, da những nơi khác đều là màu đồng cổ. Đường nhìn đi xuống dưới, sẽ thấy vóc dáng thân thể rất tương xứng với vị huynh đệ nhà y, tà ý trong mắt Vô Tình càng thêm sâu.
“Ngồi xuống.” Cảm giác được một cách rõ ràng sự chênh lệch giữa vóc dáng cả hai, Vô Tình nói với Utherus.
Utherus khoanh chân ngồi xuống, Vô Tình vòng ra phía sau y, hai tay đặt lên trên lưng Utherus. Cơ thể rất rắn chắc, cho dù Vô Tình dùng sức day ấn, cũng không thấy biểu tình có biến hóa. Điều này làm cho Vô Tình càng “tận tâm” cấu véo, nếu như người bình thường rơi vào tay hắn, sợ là đầu khớp xương đều nát hết, thật không biết thân thể tên to lớn có tố chất đặc thù gì, lẽ nào thực sự có mình đồng da sắt? Nghĩ tới đây, Vô Tình thử lấy tay gõ vào thân thể hắn đang “xoa bóp”, thế mà lại thực sự gõ ra tiếng, Vô Tình đầu đầy hắc tuyến…
Utherus cảm thụ được đôi tay nhỏ bé trơn mềm của bảo bối nhà mình trên lưng sờ loạn, lúc mạnh lúc nhẹ vuốt ve, y cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, toàn thân cơ thể đều thả lỏng. Thật nghĩ không ra bảo bối nhà mình lợi hại như vậy, làm cho y nảy sinh ảo tưởng sinh hoạt “hạnh phúc” trong thời gian tới. Bất quá không đợi Utherus thoải mái bao lâu, y rõ ràng cảm giác được nhiệt độ cơ thể mình đang không ngừng lên cao, vị huynh đệ nhà mình vào thời khắc mấu chốt này đại hiển thần uy.
Chết tiệt, y rõ ràng không nghĩ đến phương diện ấy, chỉ là chuyên tâm hưởng thụ cảm giác mỹ hảo thư thái, sao lại cứ như bị mất khống chế, trước đây chẳng bao giờ xuất hiện loại tình huống này mà? Bất quá lúc này Utherus hoàn toàn không có tinh lực để mà tự hỏi nguyên nhân xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể tự ổn định thân thể đang căng thẳng, nỗ lực áp chế máu đang sôi trào. Việc tắm rửa vốn nên hạnh phúc tốt đẹp bắt đầu chuyển biến thành dày vò vừa thống khổ vừa vui sướng…
Cảm thụ được cơ thể trên tay đang thả lỏng bỗng nhiên căng cứng, Vô Tình cười thầm. Hắn từ nhỏ học tập chuyện phong nguyệt, đối với chỗ mẫn cảm trên thân thể rõ như lòng bàn tay, công phu trên tay càng không phải dạng vừa, cho dù là trinh tiết liệt phụ hay chính nhân quân tử, hắn đều có thể cho bọn họ biến thành dâm oa đãng phụ, mặt người dạ thú.
Phản ứng thân thể của Utherus tự nhiên tất cả đều rơi vào trong mắt Vô Tình, Vô Tình một mặt thầm than định lực của dã nhân cũng không tệ lắm, một mặt liên tục làm chuyện xấu trên người Utherus. Đừng tưởng rằng hắn đã quên mối thù bị tên to con này tùy tùy tiện tiện liền ôm qua ôm lại, hắn là người nhất thời không trả được thù, nhất định sẽ tìm cơ hội đòi lại.
Ngươi cứ không nói không rằng ôm ta đi, ngươi cứ coi ta như trẻ con mà ôm đi, Vô Tình ở trong lòng nhớ kỹ, động tác trên tay lại nặng hơn. Cảm giác không sai biệt lắm, Vô Tình bỏ tay ra khỏi lưng Utherus. Hắn cũng không muốn châm lửa tự thiêu, phải biết rằng cho dù là người không thích nam nhân, đến mức cấp bách, cũng tránh không được không kiêng nam nữ, không kiêng nhân thú…
Bất quá, Vô Tình cũng không định cứ như vậy mà bỏ qua Utherus. Lấy ra chất lỏng của quả xà phòng, ma trảo của Vô Tình bắt đầu vươn đến đầu Utherus. Utherus tóc dài đến nửa lưng, mỗi sợi tóc đều vừa đen vừa dày, vừa chạm vào có cảm giác như dây thép, nhưng cũng rất co dãn. Vô Tình cầm mấy lọn tóc thú vị này nghịch nghịch, thuận tiện xoa bọt lên.
Utherus cứng ngắc ngồi ở trong nước, khoanh tay, nét mặt nhìn không ra biểu tình. Thế nhưng, trời biết y hiện tại có bao nhiêu muốn tìm một chỗ trốn đi, sau đó… Bất quá y hiện tại động cũng không dám động, thậm chí thở cũng thật nhẹ, y sợ chỉ cần khẽ động, tiểu giống cái nhà mình sẽ phát hiện dị thường. Tuy nói bảo bối có biết cũng không phải chuyện lớn, nhưng trực giác nói cho y, y không nên để tiểu bảo bối phát hiện dục vọng của y.
Cảm giác được bàn tay nhỏ bé trơn mềm rời khỏi lưng, Utherus thở phào nhẹ nhõm rồi lại có vài phần mất mát, kỳ thực thủ pháp xoa bóp lưng của bảo bối nhà mình thực sự tốt, rất thoải mái. Nhưng mà Utherus rất nhanh phát hiện việc này còn chưa xong, bởi vì bảo bối nhà mình dường như bắt đầu giúp mình gội đầu, Utherus chỉ phải tiếp tục mặt than cứng ngắc ngồi ở trong nước…
Vô Tình nhìn làn da có chút nhăn nheo vì ngâm nước, dứt khoát quyết định ngày hôm nay chơi thế thôi, xoay người, tiêu sái lên bờ. Cuối cùng còn không quên bỏ lại một câu —— “Utherus, đêm nay muốn ăn cá.”
Mặc y phục, nhìn Utherus như cũ nghiêm mặt, lại nhìn bọt nước còn trên đầu y, Vô Tình thấy rất sảng khoái. Vì vậy xoay người đi tới nơi Utherus để đồ ăn đã chuẩn bị, bắt đầu dùng cơm trưa.
Nhìn lực chú ý của bảo bối nhà mình đã không ở bên này, Utherus cấp tốc giải quyết vấn đề của chính mình, sau đó gội sạch bọt trên đầu. Đột nhiên nghĩ việc bảo bối nhà mình trước khi lên bờ đã nói, Utherus lại lặn xuống trong nước bắt đầu bắt cá. Bảo bối nhà mình quả nhiên thích ăn cá, Utherus âm thầm ghi nhớ.
Đợi cho tất cả thu thập thỏa đáng, Vô Tình rất tự nhiên chấp nhận để Utherus ôm về. Tắm rửa xong, hắn sẽ không muốn lại phải đi lại trong rừng rậm liễu nơi thực vật sum xuê nữa, hơn nữa tên to xác này ôm hắn cũng rất tự nhiên không phải sao? Hơn nữa hắn cũng trả thù rồi, cho nên cứ như vậy đi, hắn chưa bao giờ ủy khuất bản thân. Bất quá trở lại thì, Vô Tình bảo Utherus đi chậm thôi, trên đường thuận tiện nhận biết vài loại thực vật mới. Vô Tình hái một ít thực vật khả năng sẽ có ích mang về sơn động.
Lúc mặt trời chiều thu tắt đi tia nắng cuối cùng, Utherus cùng tiểu bảo bối của y cuối cùng cũng về tới sơn động. Nghĩ đến ở bên ngoài lăn qua lăn lại một ngày rồi, Utherus cẩn thận đem bảo bối nhà mình thả lên trên giường ngồi xong, sau đó bắt đầu chuẩn bị bữa cơm, bảo bối nhà mình chắc đói bụng rồi…
Beta: Nhung Nguyên
Utherus nhìn ra được bảo bối nhà mình rất không thích đi bộ trong rừng rậm này. Đích xác, đây căn bản không phải là nơi giống cái nên tới. Bất quá, bảo bối nhà mình muốn mình dẫn hắn đến chỗ bắt cá làm gì? Nếu muốn ăn cá, y có thể bắt về cho, hay bảo bối nhà mình muốn tự bắt, đồn ngư hình như không dễ bắt lắm đâu? Utherus đang còn rối rắm, hoàn toàn không chú ý vẻ mặt muốn nói lại thôi của bảo bối trong lòng.
Vô tình muốn bảo Utherus buông mình ra, bất quá không đợi hắn mở miệng, Utherus ngay lập tức nhảy khỏi đại thụ, bị gió thốc khiến hắn không muốn há mồm. Tư duy của hắn và dã nhân quả nhiên không đồng nhất, mình rõ ràng bảo y dẫn đ-ư-ờ-n-g, cũng không bảo dẫn n-g-ư-ờ-i cái kiểu này.
Nhưng mà oán giận không bao lâu, Vô Tình rất nhanh đã bị thân thủ di chuyển trong rừng của Utherus hấp dẫn. Dã nhân hai tay ôm người, chỉ dùng hai chân mà có thể bảo trì thăng bằng, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, nếu không phải thị lực nắm bắt chuyển động của hắn tốt, sợ rằng căn bản là không nhìn thấy cái gì ngoài những mảng xanh nhoáng lên.
Nhưng đây không phải điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất là hắn bị ôm đi thế nhưng không hề có cảm giá xóc nảy, phải biết rằng mỗi một lần lên xuống đều là cần phát lực thu lực, nếu không phải thấy gió thổi và cảnh vật xung quanh biến hóa, hắn sẽ nghĩ mình bị ôm đứng yên, mà không phải đang chạy xuyên qua rừng.
Không lâu sau đó, hắn nghe thấy được tiếng nước chảy róc rách, một dòng sông trong vắt xuất hiện trong đường nhìn của Vô Tình. Đánh giá sơ bộ khoảng cách từ đây về sơn động, Vô Tình nghĩ nếu là để chính hắn tự đi chắc phải chạng vạng mới tới. Hắn một lần nữa công nhận tên to con này không tệ, cho nên các loại không hài lòng khi bị ôm tạm thời vứt một bên, hơn nữa như vậy cũng rất thoải mái, chí ít hắn không ghét là được.
Vô Tình đi tới bên bờ, ngồi xổm xuống – nhìn một chút tình huống trong nước, không tệ, nước rất trong, vươn tay thử độ ấm, cảm giác cũng được. Vì vậy, hoàn toàn không nhìn Utherus đang ở bên, bắt đầu cởi quần áo. Tất cả mọi người là nam nhân không có phải cấm kỵ cả.
Utherus rối rắm một đường, thấy bảo bối nhà mình thử nước, rất nhanh hiểu bảo bối nhà mình vì sao muốn tới sông, quả nhiên giống cái đều là thích sạch sẽ. Nhìn giống cái nhà mình ngay trước mặt lột đồ, hô hấp của Utherus âm thầm trở nên nặng nề, bước đi cũng nặng nề, vài lần muốn quay người đều không thể cất bước.
Hiện tại cũng không phải buổi tối, tuy nói buổi tối cũng không ảnh hưởng khả năng nhìn của Utherus, cái gì không nên nhìn cũng có thể nhìn thấy rõ, nhưng buổi tối tốt xấu còn mặc một kiện y phục không phải sao? Nhìn bảo bối nhà mình đưa lưng về phía mình cởi lớp áo cuối cùng, suối tóc đen xõa tung che đi nửa thân thể, nhưng tuyệt không ảnh hưởng đến việc Utherus thưởng thức hai chân trắng nõn thon dài cùng với bờ vai tròn trịa và cánh tay mảnh khảnh.
Nhìn tiểu bảo bối ở trong nước tẩy trừ thân thể, Utherus nghĩ mỗi một động tác của bảo bối nhà mình, mỗi một thanh âm phát sinh khi tắm rửa đều đang trêu chọc dây thần kinh đang căng hết cỡ của y. Utherus nghĩ y nên làm gì đó, tỷ như đến gần đó hái quả xà phòng, làm cho bảo bối nhà mình tắm sạch hơn; tỷ như giúp bảo bối nhà mình giặt sạch y phục vừa thay ra; hoặc tỷ như đi tìm cái gì đó làm cơm trưa…
Được rồi, cuối cùng Utherus thật sự làm như thế. Bằng không y không dám cam đoan mình có làm ra chuyện gì không nên làm không.
Dùng quả xà phòng Utherus mang về, Vô Tình nghĩ hiệu quả không tệ, nếu như đem về chế thêm vài thứ hiệu quả sẽ rất tốt. Quần áo và đồ dùng hàng ngày bảo Utherus để lại cho mình một kiện trung y, những cái khác có thể đem giặt. Nơi này nhiệt độ rất ấm áp, có thể mặc đồ mùa hè rồi mà trên vách đá lúc hắn nhảy xuống rõ ràng đã đầu mùa đông, ở đây quả nhiên rất kỳ quái.
Thấy Utherus tại trên bờ bận rộn, Vô Tình đột nhiên nghĩ tới cái gì, mở miệng kêu lên: “Utherus, xuống đây tắm, nếu không buổi tối sẽ không cho ngủ trên giường đâu.” Lời vừa ra khỏi miệng, Vô Tình đã nghĩ nói như vậy có điểm không được tự nhiên, bất quá đó thật chính là điều hắn nghĩ.
Nghe được giống cái nhà mình nói, Utherus mau chóng làm xong đồ ăn, sau đó cấp tốc lột da thú trên người, “Phù phù” một chút nhảy vào trong nước. Nghĩ đến thân thể mềm mại của bảo bối nhà mình, Utherus cũng không muốn mất phúc lợi ấy. Tuy rằng bảo bối còn không có thành niên không có thể ăn, nhưng sờ sờ ôm ôm hôn nhẹ một cái cũng có thể đi.
“Utherus, đến đây, ta giúp ngươi cọ lưng.” Nhìn Utherus ở trong nước, một tia không được tự nhiên trong ngực Vô Tình cấp tốc biến mất, chỉ còn lại dấu vết của một tia tà ác.
Nghe vậy, Utherus đi tới bên người giống cái nhà mình. Nơi Vô Tình đứng nước sâu tới thắt lưng, bất quá đấy là so với Vô Tình thôi. Thấy thân thể to lớn của Utherus dần dần tới gần, thân thể thường bao vây trong da thú hoàn toàn bại lộ trước mặt, vóc người thực sự là làm nam nhân đố kỵ, tám khối cơ bụng cân xứng mà rắn chắc, từ phần eo bên phải xuống tới bắp đùi phủ kín một loại hoa văn như trên thân loài báo đen, da những nơi khác đều là màu đồng cổ. Đường nhìn đi xuống dưới, sẽ thấy vóc dáng thân thể rất tương xứng với vị huynh đệ nhà y, tà ý trong mắt Vô Tình càng thêm sâu.
“Ngồi xuống.” Cảm giác được một cách rõ ràng sự chênh lệch giữa vóc dáng cả hai, Vô Tình nói với Utherus.
Utherus khoanh chân ngồi xuống, Vô Tình vòng ra phía sau y, hai tay đặt lên trên lưng Utherus. Cơ thể rất rắn chắc, cho dù Vô Tình dùng sức day ấn, cũng không thấy biểu tình có biến hóa. Điều này làm cho Vô Tình càng “tận tâm” cấu véo, nếu như người bình thường rơi vào tay hắn, sợ là đầu khớp xương đều nát hết, thật không biết thân thể tên to lớn có tố chất đặc thù gì, lẽ nào thực sự có mình đồng da sắt? Nghĩ tới đây, Vô Tình thử lấy tay gõ vào thân thể hắn đang “xoa bóp”, thế mà lại thực sự gõ ra tiếng, Vô Tình đầu đầy hắc tuyến…
Utherus cảm thụ được đôi tay nhỏ bé trơn mềm của bảo bối nhà mình trên lưng sờ loạn, lúc mạnh lúc nhẹ vuốt ve, y cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, toàn thân cơ thể đều thả lỏng. Thật nghĩ không ra bảo bối nhà mình lợi hại như vậy, làm cho y nảy sinh ảo tưởng sinh hoạt “hạnh phúc” trong thời gian tới. Bất quá không đợi Utherus thoải mái bao lâu, y rõ ràng cảm giác được nhiệt độ cơ thể mình đang không ngừng lên cao, vị huynh đệ nhà mình vào thời khắc mấu chốt này đại hiển thần uy.
Chết tiệt, y rõ ràng không nghĩ đến phương diện ấy, chỉ là chuyên tâm hưởng thụ cảm giác mỹ hảo thư thái, sao lại cứ như bị mất khống chế, trước đây chẳng bao giờ xuất hiện loại tình huống này mà? Bất quá lúc này Utherus hoàn toàn không có tinh lực để mà tự hỏi nguyên nhân xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể tự ổn định thân thể đang căng thẳng, nỗ lực áp chế máu đang sôi trào. Việc tắm rửa vốn nên hạnh phúc tốt đẹp bắt đầu chuyển biến thành dày vò vừa thống khổ vừa vui sướng…
Cảm thụ được cơ thể trên tay đang thả lỏng bỗng nhiên căng cứng, Vô Tình cười thầm. Hắn từ nhỏ học tập chuyện phong nguyệt, đối với chỗ mẫn cảm trên thân thể rõ như lòng bàn tay, công phu trên tay càng không phải dạng vừa, cho dù là trinh tiết liệt phụ hay chính nhân quân tử, hắn đều có thể cho bọn họ biến thành dâm oa đãng phụ, mặt người dạ thú.
Phản ứng thân thể của Utherus tự nhiên tất cả đều rơi vào trong mắt Vô Tình, Vô Tình một mặt thầm than định lực của dã nhân cũng không tệ lắm, một mặt liên tục làm chuyện xấu trên người Utherus. Đừng tưởng rằng hắn đã quên mối thù bị tên to con này tùy tùy tiện tiện liền ôm qua ôm lại, hắn là người nhất thời không trả được thù, nhất định sẽ tìm cơ hội đòi lại.
Ngươi cứ không nói không rằng ôm ta đi, ngươi cứ coi ta như trẻ con mà ôm đi, Vô Tình ở trong lòng nhớ kỹ, động tác trên tay lại nặng hơn. Cảm giác không sai biệt lắm, Vô Tình bỏ tay ra khỏi lưng Utherus. Hắn cũng không muốn châm lửa tự thiêu, phải biết rằng cho dù là người không thích nam nhân, đến mức cấp bách, cũng tránh không được không kiêng nam nữ, không kiêng nhân thú…
Bất quá, Vô Tình cũng không định cứ như vậy mà bỏ qua Utherus. Lấy ra chất lỏng của quả xà phòng, ma trảo của Vô Tình bắt đầu vươn đến đầu Utherus. Utherus tóc dài đến nửa lưng, mỗi sợi tóc đều vừa đen vừa dày, vừa chạm vào có cảm giác như dây thép, nhưng cũng rất co dãn. Vô Tình cầm mấy lọn tóc thú vị này nghịch nghịch, thuận tiện xoa bọt lên.
Utherus cứng ngắc ngồi ở trong nước, khoanh tay, nét mặt nhìn không ra biểu tình. Thế nhưng, trời biết y hiện tại có bao nhiêu muốn tìm một chỗ trốn đi, sau đó… Bất quá y hiện tại động cũng không dám động, thậm chí thở cũng thật nhẹ, y sợ chỉ cần khẽ động, tiểu giống cái nhà mình sẽ phát hiện dị thường. Tuy nói bảo bối có biết cũng không phải chuyện lớn, nhưng trực giác nói cho y, y không nên để tiểu bảo bối phát hiện dục vọng của y.
Cảm giác được bàn tay nhỏ bé trơn mềm rời khỏi lưng, Utherus thở phào nhẹ nhõm rồi lại có vài phần mất mát, kỳ thực thủ pháp xoa bóp lưng của bảo bối nhà mình thực sự tốt, rất thoải mái. Nhưng mà Utherus rất nhanh phát hiện việc này còn chưa xong, bởi vì bảo bối nhà mình dường như bắt đầu giúp mình gội đầu, Utherus chỉ phải tiếp tục mặt than cứng ngắc ngồi ở trong nước…
Vô Tình nhìn làn da có chút nhăn nheo vì ngâm nước, dứt khoát quyết định ngày hôm nay chơi thế thôi, xoay người, tiêu sái lên bờ. Cuối cùng còn không quên bỏ lại một câu —— “Utherus, đêm nay muốn ăn cá.”
Mặc y phục, nhìn Utherus như cũ nghiêm mặt, lại nhìn bọt nước còn trên đầu y, Vô Tình thấy rất sảng khoái. Vì vậy xoay người đi tới nơi Utherus để đồ ăn đã chuẩn bị, bắt đầu dùng cơm trưa.
Nhìn lực chú ý của bảo bối nhà mình đã không ở bên này, Utherus cấp tốc giải quyết vấn đề của chính mình, sau đó gội sạch bọt trên đầu. Đột nhiên nghĩ việc bảo bối nhà mình trước khi lên bờ đã nói, Utherus lại lặn xuống trong nước bắt đầu bắt cá. Bảo bối nhà mình quả nhiên thích ăn cá, Utherus âm thầm ghi nhớ.
Đợi cho tất cả thu thập thỏa đáng, Vô Tình rất tự nhiên chấp nhận để Utherus ôm về. Tắm rửa xong, hắn sẽ không muốn lại phải đi lại trong rừng rậm liễu nơi thực vật sum xuê nữa, hơn nữa tên to xác này ôm hắn cũng rất tự nhiên không phải sao? Hơn nữa hắn cũng trả thù rồi, cho nên cứ như vậy đi, hắn chưa bao giờ ủy khuất bản thân. Bất quá trở lại thì, Vô Tình bảo Utherus đi chậm thôi, trên đường thuận tiện nhận biết vài loại thực vật mới. Vô Tình hái một ít thực vật khả năng sẽ có ích mang về sơn động.
Lúc mặt trời chiều thu tắt đi tia nắng cuối cùng, Utherus cùng tiểu bảo bối của y cuối cùng cũng về tới sơn động. Nghĩ đến ở bên ngoài lăn qua lăn lại một ngày rồi, Utherus cẩn thận đem bảo bối nhà mình thả lên trên giường ngồi xong, sau đó bắt đầu chuẩn bị bữa cơm, bảo bối nhà mình chắc đói bụng rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.