Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế

Chương 10: Lục Địa Thú Nhân

Tứ Gia Gia

04/09/2023

Thạc Diên nhìn chòng chọc vào trái gạo.

Tiểu Dĩ đổ một phần ba gạo trong trái vào nồi nấu cơm, còn lại đổ vào thùng đá để ở góc tường.

Thạc Diên gật gù. Thì ra đó là lý do họ phải ăn cháo. Vì tiểu Dĩ không hái được trái gạo này, phải dùng tiết kiệm.

Thạc Diên nhíu mày.

Trái gạo mọc đầy trên cây, hắn thấy trong rừng cũng không ít cây gạo, chỉ là cây quá cao, tiểu Dĩ không hái nổi thế nhưng không ai giúp cậu bé hái, ngày ngày ăn cháo như vậy sao? Người làng bên cạnh không giúp, chẳng lẽ tiểu Dĩ không có cha mẹ, không có anh chị em để nhờ vả.

Chiều đến, Thạc Diên cũng không thấy tiểu Dĩ đi săn.

Cậu kéo hắn tới những chỗ có cây gạo. Trái nào màu trắng tức là đã chín, cây nào có nhiều trái chín thì tiểu Dĩ bảo hắn đạp.

Thạc Diên không đạp quá mạnh, sợ gãy cây, sợ trái xanh cũng rụng xuống. Họ nhặt nửa buổi chiều, trái gạo chất đầy nửa kho. Tiểu Dĩ cười mĩ mãn, chạy ra suối tắm.

Cậu bé không biết đi săn.

Thạc Diên nhặt mấy hòn sỏi lớn bằng nắm tay, đi vào rừng. Trong rừng bên cạnh nhà có gà rừng, hồi nãy Thạc Diên thấy chúng núp trong lùm cây, nghe thấy chúng kêu cục cục nhưng vì thăm dò tiểu Dĩ nên hắn không hành động.

Quả thật tai cậu không thính, mắt cũng không tinh như hắn. Cậu không phát hiện ra.

Thạc Diên quay lại tìm mấy con gà. Chúng sột soạt bới đất cách chỗ cũ không xa, nghe động lập tức ngừng bới, đứng im. Thạc Diên xoay hòn đá trong tay, chạy ba bước đà ném mạnh về phía con gà đang núp.

Ngóe một tiếng liền im lặng.



Hắn cầm cành cây khô đi tới, vạch bụi gai, khều con gà ra ngoài, nó vỗ cánh phành phạch lê cái chân què chống cự.

Cú ném này không đẹp chút nào. Hòn đá đập vào chân gà, nó đau quá vỗ cánh bỏ chạy mà không chạy nổi. Thạc Diên cho nó một gậy vào gáy. Nó về chầu trời.

Xách con gà lên, hắn nhận ra một điều, không chỉ thực vật lớn và kỳ lạ, động vật ở nơi này thật là lớn. Con nào con nấy to gấp 4 – 5 lần động vật mà hắn biết.

***

Thạc Diên ngây ngốc ăn dầm ở dề nhà tiểu Dĩ một tháng học ngôn ngữ thì đại khái nắm được hoàn cảnh éo le của bản thân.

Lục địa này được gọi là Đại Mạc mặc dù nơi nơi là rừng rậm nguyên sinh, thảo nguyên thì ở tít tít phía bắc xa xôi.

Sinh vật thống trị nơi này gọi là thú nhân, là người hóa thú hoặc thú hóa người, tiểu Dĩ cũng không biết.

Khi sinh ra là người, 10 – 12 tuổi sẽ hóa thú hình lần đầu tiên.

Thú hình thường chỉ được dùng khi đi săn và khi ẩu đả, sinh hoạt thường nhật luôn là nhân hình. Chỉ có thú nhân đực trưởng thành thú hình mới có cánh, thú nhân cái và thú con không có cánh.

Thú nhân 16 tuổi được coi là trưởng thành, có thể ghép đôi sống chung vĩnh viễn, nếu không tìm được người phù hợp thì cũng có thể ghép đôi tạm thời, qua mùa động dục sẽ tách ra.

Thú nhân ghép đôi tạm thời tỷ lệ giao phối thành công mang thai cực thấp.

Thạc Diên nghĩ điều này có liên quan đến nội tiết tố. Nếu thú nhân không thích mùi của nhau tức là nội tiết tố không hợp, khi giao phối không thể đạt đến trạng thái tốt nhất.

Có rất nhiều chủng tộc thú nhân. Tiểu Dĩ thuộc về Sư tộc, hình thú của họ là sư tử. Ngoài họ ra còn có Hổ tộc, Xà tộc, Hồ tộc, Ưng tộc, Khuyển tộc, Lang tộc, Báo tộc…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook