Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế

Chương 1: Về Nhà Thôi

Tứ Gia Gia

03/09/2023

Lãnh thổ nước Cộng hòa nhân dân Trung Đô

Thạc Diên đứng chụp ảnh tanh tách trên vách đá phó mặc tiếng gọi ý ới của mấy đứa con gái trong đội leo núi. Tiếng gió, tiếng kêu, tiếng nước chảy dường như không lọt nổi vào tai hắn.

Đứng từ nơi này có thể nhìn thấy thác nước cuồn cuộn đổ xuống từ độ cao hơn 100m, sùi bọt trắng xóa, đổ xuống một cái hồ lớn. Dòng nước xoáy ngầu bọt trắng hung hãn như một con rồng uốn lượn chảy qua khu rừng, mất hút phía sau quả núi xa xa.

Đây là lần đầu tiên Thạc Diên đến khu rừng nguyên sinh nổi tiếng khắp thế giới này.

Lần đầu nhìn thấy ảnh giới thiệu trên tờ rơi khi mới 15 tuổi, Thạc Diên đã bị thu hút. Hắn đòi anh cả anh hai đưa đi nhưng bọn họ đều bận tối mắt, trì hoãn từ năm này sang năm khác, trì hoãn đến nay hắn đã 20.

Ăn xong tiệc mừng sinh nhật, hắn xách ba lô lên, đăng ký vào một câu lạc bộ leo núi bình dân, theo họ từng bước từng bước leo lên đến nơi này.

Chị ba nói, chờ thêm một tuần nữa chị sẽ được nghỉ phép và được thưởng một chuyến du lịch, còn được cấp quyền sử dụng trực thăng vận tải quân đội, lúc đó chị ba sẽ lái trực thăng đưa hắn tới đây. Thế nhưng hắn chờ không được. Hắn đi trước.

- Thạc Diên…

Tiếng đứa con gái bạch liên hoa trong đội vang lên sau lưng hắn, ngắt đôi dòng cảm hứng. Hắn bực bội quay lại. Bỏ qua biểu cảm bất thiện của hắn, đứa con gái kia cười câu dẫn, đôi mắt cong cong:

- Thạc Diên, về thôi.



Hắn hạ mắt xuống nhìn hình trong máy ảnh, không trả lời.

“Thạc Diên, về thôi…”

Ánh mắt hắn đông cứng giữa không trung, khóe miệng vô thức nhếch lên nhẹ đến nỗi hắn cũng không nhận ra. Đứa con gái kia tiến tới, nói câu xì xèo gì đó, hắn không nghe rõ.

“Thạc Diên, về thôi…”

Hắn dỏng tai nghe, một dòng nước ấm áp chảy tràn từ ngực ra khắp toàn thân. Hắn quay đầu lại, nhìn về phía thác nước. Ai, là ai đang gọi đấy?

“Thạc Diên, về nhà thôi…”

Đất dưới chân hắn chợt rung lên, đứa con gái sau lưng hét lớn, lập tức chạy ngược trở lại. Thạc Diên giật thót mình, quay đầu nhìn. Mỏm đá hắn đang đứng gãy ra khỏi vách núi, cả người hắn rơi xuống khoảng không.

- Á…

Đứa con gái kia ông lấy thân cây, kinh hoàng nhìn hắn rơi xuống.

Tiếng gió rít bên tai kèm theo tiếng gào khóc nhức óc. Hắn kinh hãi nhìn xuống phía dưới. Vách đá dựng đứng, phía dưới cũng trơ trọi đá. Đời hắn kết thúc như vậy sao? Giá như có cành cây thò ra…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook