Chương 32
Phong Chi Vạn Lý
04/01/2017
Tây Thụy Tư trong mắt quả thực có thể phun ra lửa, nhưng lý trí còn sót lại khiến y không lập tức hóa thân thành dã thú mà nhào tới, trong bụng của Khải Ân còn có đứa nhỏ, y không thể làm tổn thương đến đứa nhỏ!
Lúc này quần áo Khải Ân đã cởi bỏ tới thắt lưng, lộ ra mảng da thịt trắng nõn trước ngực, hai viên hồng quả tươi ngon bại lộ trong không khí chậm rãi cứng rắn, run rẩy nhè nhẹ. Hạ phúc hơi ngẩng dậy, bởi vì mang thai nên cơ bụng trở nên mềm mại, vô cùng co dãn, làn da cũng vô cùng nhẵn nhụi, dưới ánh lửa bập bùng càng lộ ra vẻ nõn nà trơn bóng như ngọc thạch.
Tây Thụy Tư nhìn xuân cảnh trước mắt mà nuốt nước miếng, lý trí bắt đầu bong ra từng mảng. Trời ạ, Khải Ân đúng là yêu tinh trời phái xuống để chế phục y! Khải Ân của y quá đẹp, quá gợi cảm, y đã nhịn không được, chính là………
“Khải Ân, đứa nhỏ…… sẽ làm bị thương tới đứa nhỏ….” Âm thanh khàn khàn yếu ớt không có chút thuyết phục nào.
Khải Ân cảm động nhìn Tây Thụy Tư, trước kia hở ra một chút Tây Thụy Tư sẽ lập tức hóa thân thành dã thú, hiện tại vì đứa nhỏ mà cố gắng nhẫn nại đến mức này. Khải Ân kỳ thực cũng lo lắng có thể tổn thương tới đứa nhỏ hay không, chính là hiện tại hắn không thể quản được nhiều như vậy nữa, hắn muốn được Tây Thụy Tư ôm thật chặt, vòng ấm ấm áp đó sẽ tiêu trừ hết bất an cùng mê mang của mình.
“Không có việc gì, chúng ta cẩn thận một chút sẽ không ảnh hưởng tới đứa nhỏ.”
Khải Ân chủ động hôn lên Tây Thụy Tư, đầu lưỡi đỏ tươi nhẹ nhàng lướt theo cánh môi khiêu gợi của y. Tây Thụy Tư cảm thấy sợi dây lý trí trong đầu mình hoàn toàn đứt đoạn hiện tại trong đầu chỉ còn một ý niệm duy nhất là phải hung hăng đè Khải Ân xuống, vân vê hắn tiến nhập vào tận xương tủy mình!
“A——” Khải Ân thở nhẹ một tiếng khi bị Tây Thụy Tư hung hăng áp đảo, những nụ hôn kịch liệt rơi xuống cơ thể Khải Ân như bão tố. Tây Thụy Tư như dã thú hung mãnh đang phát cuồng mà cắn xé con mồi mỹ vị dưới thân, hận không thể nuốt trọn cả xương cốt. Cổ Khải Ân, xương quai xanh, loang lổ trên ngực là những điểm đỏ, như những đóa hoa khát khao xinh đẹp hé nở trên làn da trắng nõn. Quần áo nửa người dưới chưa kịp cởi bỏ đã hóa thành mảnh nhỏ dưới móng vuốt của Tây Thụy Tư, Khải Ân đã không còn hơi sức để suy nghĩ ngày mai phải mặc cái gì, hắn cảm giác chính mình biến thành một hồ nước mùa xuân dưới sự tấn công mãnh liệt của Tây Thụy Tư.
Tây Thụy Tư cúi đầu, ánh mắt chạm tới phần bụng hơi nhô lên của Khải Ân, vẻ mặt nguyên bản cuồng loạn dần dần bình tĩnh lại, động tác thô bạo cũng trở nên ôn nhu dịu dàng. Tây Thụy Tư vô hạn thương tiếc nhẹ nhàng hôn lên phần bụng hơi nhô lên của Khải Ân, y thực đáng chết! Cư nhiên lại thô bạo như vậy! Nơi này có đứa nhỏ của mình, đây là sinh mệnh được tạo thành từ y và Khải Ân, là bảo bối so với sinh mệnh của y còn quan trọng hơn……
“Tây Thụy Tư…..” Khải Ân mở to mắt nhìn Tây Thụy Tư vô cùng cẩn thận hôn lên bụng mình tựa như đang cúng bái một vì thần tôn quý nhất, khóe mắt hơi ươn ướt, nội tâm như có thứ gì đó phải trào ra. Hắn xoải đôi chân thon dài bò lên người Tây Thụy Tư, ánh lửa nhảy nhót làm bóng hai người không ngừng lay động, càng quấn chặt lấy nhau hơn…. từ giờ phút này sẽ không bao giờ…. chia lìa nữa!
Trong không khí bùng lên hương vị tình dục, hai người đều thở hổn hển. Thú tính ẩn dấu trong cơ thể Khải Ân dần dần ngẩng đầu, thực bất mãn động tác mơn trớn của Tây Thụy Tư trở nên ôn nhu như vậy. Hắn tức giận cấp bách nhấc chân lên ma xát thắt lưng cường tráng của Tây Thụy Tư, miệng không ngừng phun ra những tiếng rên rỉ mị hoặc lòng người. Tây Thụy Tư lúc này cũng đổ đầy mồ hôi, y vốn sợ mình quá cứng rắn sẽ làm Khải Ân bị thương nên tính toán sẽ chậm rãi một chút, nhưng bộ dáng liêu nhân của Khải Ân hiện tại làm dục hỏa đốt người , ngọn lửa ở bụng dưới đột ngột tăng vọt, hận không thể lập tức xuyên xỏ qua cơ thể hắn, làm tới thiên hôn địa ám.
Khẽ cắn môi, Tây Thụy Tư nhịn xuống dục vọng đang trướng đau ở bụng dưới, nâng hai chân Khải Ân đặt lên vai, cứ như vậy tiểu huyệt của Khải Ân liền bại lộ trước mặt Tây Thụy Tư. Bởi vì ngượng ngùng mà cơ thể trắng nõn của Khải Ân nhuộm một tầng đỏ ửng, tiểu huyệt hơi hé ra hợp lại lộ ra mị thịt hồng nhạt bên trong. Tây Thụy Tư cúi đầu dùng đầu lưỡi thấm ướt tiểu huyệt…… đầu lưỡi nóng bỏng quấn quanh không ngừng liếm mút đóa hoa đã hơi hé nở, răng nanh nhẹ nhàng gặm cắn làn da mẫn cảm xung quanh….. hơi nóng càng quét, Khải Ân cảm thấy máu ứ đầy trong đầu, thắt lưng dẻo dai không biết thẹn mà vặn vẹo, ý đồ muốn thoát khỏi dây dưa của người kia.
“A a…..Tây Thụy Tư….. ngô ân….. cho ta….. mau…..mau vào…..”
Âm thanh mê người vang lên, Tây Thụy Tư rốt cuộc không thể nhịn được nữa phân thân hung hăng cắm sâu vào trong cơ thể Khải Ân.
“A——”
“A——”
Trong phút chốc cả thể xác và tinh thần kết hợp cùng nhau làm cả hai người vui sướng như đang chìm trong thiên đường. Tây Thụy Tư căng cứng cơ thể không tiếp tục hành động, ngay thời khắc này y vẫn không quên quan sát phản ứng của Khải Ân.
“Có khó chịu không?”
Khải Ân lắc đầu, hai chân quấn chặt lấy thắt lưng rắn chắc của Tây Thụy Tư, vặn vẹo cơ thể ma xát cự vật nóng bỏng chôn sâu trong cơ thể mình. Tây Thụy Tư rốt cuộc không kiêng nể mà bắt đầu kịch liệt luật động.
“A a a——” Mồ hôi thấm ướt những sợi tóc vàng rơi xuống trán, cả người Khải Ân nương theo động tác của Tây Thụy Tư mà đong đưa…..Khoái cảm mãnh liệt đánh úp, mỗi lần kích động mười ngón tay của Khải Ân sẽ lưu lại vết cào ứa máu trên lưng Tây Thụy Tư, mà Tây Thụy Tư ăn đau lại càng thêm điên cuồng chuyển động.
Tây Thụy Tư điên cuồng tiến vào bên trong cơ thể Khải Ân làm tràng ruột co rút một trận, tiểu huyệt lại càng gắt gao hấp thụ cự vật tráng kiện. Cảm giác tuyệt vời làm Tây Thụy Tư lâng lâng như đang bay bổng trên một đám mây, tiến nhập thiên đường. Động tác trừu sáp ngày càng nhanh, ngày càng thô lỗ hơn.
Khải Ân chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ vỡ vụn, theo tiết tấu của Tây Thụy Tư mà không ngừng đong đưa. Đột nhiên, Tây Thụy Tư đâm mạnh tới một điểm làm Khải Ân chấn động toàn thân, khoái cảm tuôn trào tập kích, đôi lam mâu bị hơi nước phủ mờ vô thức mở to.
“Ân…..a a….”
Tây Thụy Tư chú ý tới âm thanh đột nhiên cất cao của Khải Ân, lại hung hăng va chạm nơi bí mật kia lần nữa.
“A a….nơi đó….a ….ân a….” Khoái cảm như thủy triều ồ ạt ập tới, phảng phất ăn mòn cả xương cốt. Khải Ân run rẩy không thôi, hắn cảm thấy sắp bị vật thô to kia đâm tới hồn phi phách tán. Hai chân kẹp chặt eo Tây Thụy Tư, thân hình mềm mại ngưỡng cong xương sống, trên mặt tràn ngập biểu tình mê loạn. Rốt cuộc, khoái cảm tích lũy tới cực điểm muốn bùng nổ, Khải Ân co giật một chút, bạch trọc phun lên trên bụng Tây Thụy Tư, tiểu huyệt cũng gấp rút co thắt. Tây Thụy Tư gầm nhẹ một tiếng lại nhanh chóng trừu sáp. Sau một trận cuồng loạn Tây Thụy Tư rốt cuộc cũng bắn ra yêu dịch nóng bỏng, rót vào trong cơ thể Khải Ân.
Tình cảm mãnh liệt đi qua Khải Ân có chút thất thần, đầu óc vẫn còn hưng phấn, cơ thể miễn cưỡng không muốn động. Đột nhiên một thứ gì đó ướt át thô ráp lướt qua hạ thân Khải Ân làm hắn cả kinh, vội vàng chống đỡ cơ thể ngồi dậy thì phát hiện Tây Thụy Tư đã hóa về hình thú, đang dùng đầu lưỡi giúp hắn tẩy sạch niêm dịch dính dưới hạ thân. Liếm sạch sẽ xong Tây Thụy Tư tới nằm bên cạnh Khải Ân để hắn dựa vào lớp lông mềm mịn của mình, chính mình đảm đương trách nhiệm làm tấm nệm. Bởi vì vừa mới vận động kịch liệt xong nên Khải Ân mệt mỏi dựa vào người Tây Thụy Tư liền nặng nề ngủ. Tây Thụy Tư cúi đầu vô cùng yêu thương nhìn Khải Ân đang ngủ say. Giờ phút này, y tình nguyện thời gian đóng băng, để y cứ như vậy nhìn ngắm Khải Ân cả đời, bảo hộ hắn cả đời…….
Lúc này quần áo Khải Ân đã cởi bỏ tới thắt lưng, lộ ra mảng da thịt trắng nõn trước ngực, hai viên hồng quả tươi ngon bại lộ trong không khí chậm rãi cứng rắn, run rẩy nhè nhẹ. Hạ phúc hơi ngẩng dậy, bởi vì mang thai nên cơ bụng trở nên mềm mại, vô cùng co dãn, làn da cũng vô cùng nhẵn nhụi, dưới ánh lửa bập bùng càng lộ ra vẻ nõn nà trơn bóng như ngọc thạch.
Tây Thụy Tư nhìn xuân cảnh trước mắt mà nuốt nước miếng, lý trí bắt đầu bong ra từng mảng. Trời ạ, Khải Ân đúng là yêu tinh trời phái xuống để chế phục y! Khải Ân của y quá đẹp, quá gợi cảm, y đã nhịn không được, chính là………
“Khải Ân, đứa nhỏ…… sẽ làm bị thương tới đứa nhỏ….” Âm thanh khàn khàn yếu ớt không có chút thuyết phục nào.
Khải Ân cảm động nhìn Tây Thụy Tư, trước kia hở ra một chút Tây Thụy Tư sẽ lập tức hóa thân thành dã thú, hiện tại vì đứa nhỏ mà cố gắng nhẫn nại đến mức này. Khải Ân kỳ thực cũng lo lắng có thể tổn thương tới đứa nhỏ hay không, chính là hiện tại hắn không thể quản được nhiều như vậy nữa, hắn muốn được Tây Thụy Tư ôm thật chặt, vòng ấm ấm áp đó sẽ tiêu trừ hết bất an cùng mê mang của mình.
“Không có việc gì, chúng ta cẩn thận một chút sẽ không ảnh hưởng tới đứa nhỏ.”
Khải Ân chủ động hôn lên Tây Thụy Tư, đầu lưỡi đỏ tươi nhẹ nhàng lướt theo cánh môi khiêu gợi của y. Tây Thụy Tư cảm thấy sợi dây lý trí trong đầu mình hoàn toàn đứt đoạn hiện tại trong đầu chỉ còn một ý niệm duy nhất là phải hung hăng đè Khải Ân xuống, vân vê hắn tiến nhập vào tận xương tủy mình!
“A——” Khải Ân thở nhẹ một tiếng khi bị Tây Thụy Tư hung hăng áp đảo, những nụ hôn kịch liệt rơi xuống cơ thể Khải Ân như bão tố. Tây Thụy Tư như dã thú hung mãnh đang phát cuồng mà cắn xé con mồi mỹ vị dưới thân, hận không thể nuốt trọn cả xương cốt. Cổ Khải Ân, xương quai xanh, loang lổ trên ngực là những điểm đỏ, như những đóa hoa khát khao xinh đẹp hé nở trên làn da trắng nõn. Quần áo nửa người dưới chưa kịp cởi bỏ đã hóa thành mảnh nhỏ dưới móng vuốt của Tây Thụy Tư, Khải Ân đã không còn hơi sức để suy nghĩ ngày mai phải mặc cái gì, hắn cảm giác chính mình biến thành một hồ nước mùa xuân dưới sự tấn công mãnh liệt của Tây Thụy Tư.
Tây Thụy Tư cúi đầu, ánh mắt chạm tới phần bụng hơi nhô lên của Khải Ân, vẻ mặt nguyên bản cuồng loạn dần dần bình tĩnh lại, động tác thô bạo cũng trở nên ôn nhu dịu dàng. Tây Thụy Tư vô hạn thương tiếc nhẹ nhàng hôn lên phần bụng hơi nhô lên của Khải Ân, y thực đáng chết! Cư nhiên lại thô bạo như vậy! Nơi này có đứa nhỏ của mình, đây là sinh mệnh được tạo thành từ y và Khải Ân, là bảo bối so với sinh mệnh của y còn quan trọng hơn……
“Tây Thụy Tư…..” Khải Ân mở to mắt nhìn Tây Thụy Tư vô cùng cẩn thận hôn lên bụng mình tựa như đang cúng bái một vì thần tôn quý nhất, khóe mắt hơi ươn ướt, nội tâm như có thứ gì đó phải trào ra. Hắn xoải đôi chân thon dài bò lên người Tây Thụy Tư, ánh lửa nhảy nhót làm bóng hai người không ngừng lay động, càng quấn chặt lấy nhau hơn…. từ giờ phút này sẽ không bao giờ…. chia lìa nữa!
Trong không khí bùng lên hương vị tình dục, hai người đều thở hổn hển. Thú tính ẩn dấu trong cơ thể Khải Ân dần dần ngẩng đầu, thực bất mãn động tác mơn trớn của Tây Thụy Tư trở nên ôn nhu như vậy. Hắn tức giận cấp bách nhấc chân lên ma xát thắt lưng cường tráng của Tây Thụy Tư, miệng không ngừng phun ra những tiếng rên rỉ mị hoặc lòng người. Tây Thụy Tư lúc này cũng đổ đầy mồ hôi, y vốn sợ mình quá cứng rắn sẽ làm Khải Ân bị thương nên tính toán sẽ chậm rãi một chút, nhưng bộ dáng liêu nhân của Khải Ân hiện tại làm dục hỏa đốt người , ngọn lửa ở bụng dưới đột ngột tăng vọt, hận không thể lập tức xuyên xỏ qua cơ thể hắn, làm tới thiên hôn địa ám.
Khẽ cắn môi, Tây Thụy Tư nhịn xuống dục vọng đang trướng đau ở bụng dưới, nâng hai chân Khải Ân đặt lên vai, cứ như vậy tiểu huyệt của Khải Ân liền bại lộ trước mặt Tây Thụy Tư. Bởi vì ngượng ngùng mà cơ thể trắng nõn của Khải Ân nhuộm một tầng đỏ ửng, tiểu huyệt hơi hé ra hợp lại lộ ra mị thịt hồng nhạt bên trong. Tây Thụy Tư cúi đầu dùng đầu lưỡi thấm ướt tiểu huyệt…… đầu lưỡi nóng bỏng quấn quanh không ngừng liếm mút đóa hoa đã hơi hé nở, răng nanh nhẹ nhàng gặm cắn làn da mẫn cảm xung quanh….. hơi nóng càng quét, Khải Ân cảm thấy máu ứ đầy trong đầu, thắt lưng dẻo dai không biết thẹn mà vặn vẹo, ý đồ muốn thoát khỏi dây dưa của người kia.
“A a…..Tây Thụy Tư….. ngô ân….. cho ta….. mau…..mau vào…..”
Âm thanh mê người vang lên, Tây Thụy Tư rốt cuộc không thể nhịn được nữa phân thân hung hăng cắm sâu vào trong cơ thể Khải Ân.
“A——”
“A——”
Trong phút chốc cả thể xác và tinh thần kết hợp cùng nhau làm cả hai người vui sướng như đang chìm trong thiên đường. Tây Thụy Tư căng cứng cơ thể không tiếp tục hành động, ngay thời khắc này y vẫn không quên quan sát phản ứng của Khải Ân.
“Có khó chịu không?”
Khải Ân lắc đầu, hai chân quấn chặt lấy thắt lưng rắn chắc của Tây Thụy Tư, vặn vẹo cơ thể ma xát cự vật nóng bỏng chôn sâu trong cơ thể mình. Tây Thụy Tư rốt cuộc không kiêng nể mà bắt đầu kịch liệt luật động.
“A a a——” Mồ hôi thấm ướt những sợi tóc vàng rơi xuống trán, cả người Khải Ân nương theo động tác của Tây Thụy Tư mà đong đưa…..Khoái cảm mãnh liệt đánh úp, mỗi lần kích động mười ngón tay của Khải Ân sẽ lưu lại vết cào ứa máu trên lưng Tây Thụy Tư, mà Tây Thụy Tư ăn đau lại càng thêm điên cuồng chuyển động.
Tây Thụy Tư điên cuồng tiến vào bên trong cơ thể Khải Ân làm tràng ruột co rút một trận, tiểu huyệt lại càng gắt gao hấp thụ cự vật tráng kiện. Cảm giác tuyệt vời làm Tây Thụy Tư lâng lâng như đang bay bổng trên một đám mây, tiến nhập thiên đường. Động tác trừu sáp ngày càng nhanh, ngày càng thô lỗ hơn.
Khải Ân chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ vỡ vụn, theo tiết tấu của Tây Thụy Tư mà không ngừng đong đưa. Đột nhiên, Tây Thụy Tư đâm mạnh tới một điểm làm Khải Ân chấn động toàn thân, khoái cảm tuôn trào tập kích, đôi lam mâu bị hơi nước phủ mờ vô thức mở to.
“Ân…..a a….”
Tây Thụy Tư chú ý tới âm thanh đột nhiên cất cao của Khải Ân, lại hung hăng va chạm nơi bí mật kia lần nữa.
“A a….nơi đó….a ….ân a….” Khoái cảm như thủy triều ồ ạt ập tới, phảng phất ăn mòn cả xương cốt. Khải Ân run rẩy không thôi, hắn cảm thấy sắp bị vật thô to kia đâm tới hồn phi phách tán. Hai chân kẹp chặt eo Tây Thụy Tư, thân hình mềm mại ngưỡng cong xương sống, trên mặt tràn ngập biểu tình mê loạn. Rốt cuộc, khoái cảm tích lũy tới cực điểm muốn bùng nổ, Khải Ân co giật một chút, bạch trọc phun lên trên bụng Tây Thụy Tư, tiểu huyệt cũng gấp rút co thắt. Tây Thụy Tư gầm nhẹ một tiếng lại nhanh chóng trừu sáp. Sau một trận cuồng loạn Tây Thụy Tư rốt cuộc cũng bắn ra yêu dịch nóng bỏng, rót vào trong cơ thể Khải Ân.
Tình cảm mãnh liệt đi qua Khải Ân có chút thất thần, đầu óc vẫn còn hưng phấn, cơ thể miễn cưỡng không muốn động. Đột nhiên một thứ gì đó ướt át thô ráp lướt qua hạ thân Khải Ân làm hắn cả kinh, vội vàng chống đỡ cơ thể ngồi dậy thì phát hiện Tây Thụy Tư đã hóa về hình thú, đang dùng đầu lưỡi giúp hắn tẩy sạch niêm dịch dính dưới hạ thân. Liếm sạch sẽ xong Tây Thụy Tư tới nằm bên cạnh Khải Ân để hắn dựa vào lớp lông mềm mịn của mình, chính mình đảm đương trách nhiệm làm tấm nệm. Bởi vì vừa mới vận động kịch liệt xong nên Khải Ân mệt mỏi dựa vào người Tây Thụy Tư liền nặng nề ngủ. Tây Thụy Tư cúi đầu vô cùng yêu thương nhìn Khải Ân đang ngủ say. Giờ phút này, y tình nguyện thời gian đóng băng, để y cứ như vậy nhìn ngắm Khải Ân cả đời, bảo hộ hắn cả đời…….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.