Chương 37
Phong Chi Vạn Lý
04/01/2017
Sau khi chuyển Khảm qua thánh địa xong Khải Ân dùng máy quét hình làm một loạt kiểm tra cơ thể đơn giản.
Rất không lạc quan a, Khải Ân nhìn thấy kết quả kiểm tra lại cảm thấy áp lực: toàn thân có 6 chỗ bị gãy xương nghiêm trọng, càng nguy hiểm hơn chính là một phần xương sườn gãy đã đâm vào lá phổi! Nếu không phải cơ thể thú nhân vô cùng cường tráng phỏng chừng đã sớm chịu không nỗi nữa.
Không thể kéo dài được nữa! Không có thiết bị chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất!
Cắn chặt răng, Khải Ân lấy thuốc ra gây tê cho Khảm, cầm lầy một con dao nhỏ để thay thế cho dụng cụ phẫu thuật rạch một đường trên ngực Khảm……
“A ——”
Mặc Lợi Nhi thét chói tai muốn nhào qua, Tây Thụy Tư vươn một tay giữ chặt cậu: “Tin tưởng Khải Ân.”
Mặc Lợi Nhi đôi mắt đã đỏ hoe, móng tay bấu sâu vào lòng bàn tay, nhìn Khảm vẫn không có chút nhúc nhích nào mà im lặng chảy nước mắng.
“Hắn sẽ không có việc gì….. Khải Ân nhất định sẽ cứu sống hắn, đúng không……..”
“Đúng vậy, tin tưởng Khải Ân, tin tưởng Khảm, hắn sẽ không có việc gì.”
Tây Thụy Tư kiên định gật đầu, tuy rằng phương pháp của Khải Ân quá mức khủng khiếp, nhưng tình trạng của bạn tốt quá nguy hiểm không thể quan tâm nhiều như vậy nữa. Huống chi y tin tưởng Khải Ân, tín nhiệm bảo bối của y! Khải Ân của y là sứ giả trời phái xuống để cứu vớt bọn họ, là hi vọng của bọn họ……
Trải qua một khoảng thời gian dài, Khải Ân rốt cuộc hô to một hơi: thành công!
Tiêm một ít dược kháng sinh vào cơ thể Khảm sau đó nhẹ nhàng nâng hắn đặt vào một cái ao trong thánh địa, nghe thấy nhịp tim đập mạnh mẽ Khải Ân không thể không bội phục sinh mệnh ngoan cường của thú nhân. Mặc Lợi Nhi im lặng ở bên cạnh trông coi Khảm. Khải Ân không quấy nhiễu cậu, kéo Tây Thụy Tư ra ngoài.
“Thương thế của Khảm rõ ràng là bị mãnh thú tập kích, đạt lô khắc rốt cuộc là cái gì, có thể làm một thú nhân cường tráng bị thương đến vậy?”
Tây Thụy Tư vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, hiển nhiên y cũng có chút e ngại sinh vật này.
“Đạt lô khắc là mãnh thú nguy hiểm nhất, chúng nó sống thành quần thể trong sơn cốc, bốn phía sơn cốc là vách núi. Chúng nó rất mẫn cảm, một khi có người tới gần sẽ kết hợp thành một thế tổng công kích dồn mục tiêu vào khe sâu. Đến nay chưa có dũng sĩ nào có thể bắt được đạt lô khắc.”
“Nguy hiểm như vậy vì sao Khảm còn muốn đi?” Khải Ân đột nhiên nhớ lại lời nói của Mặc Lợi Nhi: “Là vì đứa nhỏ?”
“Đúng vậy.” Tây Thụy Tư tán thưởng gật gật đầu: “Nghe nói uống máu của đạt lô khắc xong có thể thuận lợi mang thai đứa nhỏ.”
Tây Thụy Tư lại lập tức thở dài: “Này chính là một truyền thuyết cổ xưa, Khảm người này cư nhiên lại chạy tới…. ai………..”
“Này không thể trách hắn được…….” Khải Ân tựa vào trước ngực Tây Thụy Tư rầu rĩ nói: “Có cục cưng rồi ta mới hiểu được khát vọng muốn có đứa nhỏ của bọn họ.” Mặc Lợi Nhi có thể dùng cả ngày để nhìn chằm chằm vào bụng hắn, loại ánh mắt vừa vui sướng vừa đau khổ ấy làm hắn thực đau lòng.
Chẳng lẽ ngày nào không tiêu hủy UR liền không có cách nào sao?
“Thiếu úy——”
Nghe thấy âm thanh của số 7 Khải Ân mới nhớ lại nguyên nhân tìm cậu.
“Không xong, ta quên mất ngươi!” Khải Ân xin lỗi số 7 nói: “Tiếp tục nói phát hiện của ngươi đi.”
“Thiếu úy, tôi muốn nói về kết quả khảo sát thú nhân. Tôi phát hiện tế bào sinh sản hoạt động trong cơ thể thú nhân theo chu kỳ sẽ phát sinh biến đổi.”
“Cái gì!” Khải Ân chấn động, hắn chưa từng nghe thấy sự tình này. Diệp có nói qua những thú nhân này có gen hoàn toàn là nhân loại. Là nhân loại, tế bào sẽ không có loại biến hóa theo chu kỳ này.
Số 7 tiếp tục phát hiện của cậu: “Tôi kiểm tra qua cơ thể của ngài, hết thảy đều bình thường. Tôi nghĩ đây có lẽ là cơ chế đặc biệt của thú nhân, sau khi đối chiếu với tia phóng xạ kia tiến thành nghiên cứu tôi mới phát hiện không phải như vậy. Loại biến hóa này cùng với chu kỳ suy biến năng lượng của chất phóng xạ đồng nhất.”
Đồng nhất với chu kỳ suy biến của UR? Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ nói, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Khải Ân, hắn vội vàng hỏi.
“Ngươi kiểm tra tế bào sinh dục của thú nhân chưa? Có bình thường không?”
“Hoạt động tế bào rất bình thường, không có vấn đề.”
Quả nhiên là như vậy! Hóa ra mọi người từ đầu đã đi nhầm phương hướng. Phóng xạ UR thực chất không hề phát sinh thương tổn cho cơ thể nhân loại, chỉ là ảnh hưởng tới hoạt động của tế bào sinh dục, tựa như lực hút của mặt trăng sẽ gây ra thủy triều. Bởi vì lúc trước năng lượng UR quá lớn mạnh, loại biến hóa này quá mỏng manh đến mức không ai phát hiện ra, chỉ có thể đơn phương nhận định UR nguy hại. Ảnh hưởng của UR cũng không phải lập tức phát sinh hiệu ứng, khó trách Diệp cũng Tamas không phát hiện! Phóng xạ UR theo một thời gian dài sẽ ảnh hưởng tới cơ thể, chậm rãi, những tế bào sinh dục sẽ dần dần đồng hóa chu kỳ với suy biến của UR! Đương nhiên, suy đoán này của Khải Ân cần phải xét minh lại. Bất quá, theo trực giác thì Khải Ân cảm thấy mình đã nắm được mấu chốt vấn đề.
Nếu UR không thực sự phát sinh tổn hại nhân loại thì cũng không cần nóng lòng tiêu hủy UR. Huống chi, tiêu hủy UR cũng chính là một nhiệm vụ gian khổ, với những điều kiện hiện tại cơ bản không thể thực hiện được, càng miễn bàn chính là tụ tập phụ cận UR chính là một số lượng trùng tộc khổng lồ.
Khải Ân loại bỏ rất nhiều biện pháp trong đầu, nguyên tử tạo thành từ các proton và neutron (gọi chung là hadron), dựa vào năng lực cường đại của hadron để duy trì các hạt nhân lớn hơn. Nguyên tử hạt nhân càng lớn thì lực đầy của lớp vỏ ngoài cùng của proton càng lớn, mà lực hút cơ bản không thay đổi, khi hai lực lượng này không còn cân bằng, khi đó nguyên từ hạt nhân ngoại tầng sẽ có xu hướng phóng ra ngoài. Đây là nguyên ngân nguyên tố phóng xạ dễ bị suy biến. Lượng lớn nguyên tử hạt nhân bị vây trong tình trạng không ổn định, lúc này nếu có một nguồn năng lượng mạnh mẽ đập vỡ nguyên tử hạt nhân, nó sẽ phát sinh chấn động, bùng phát 2 loại neutron có năng lượng mạnh mẽ, phân hủy thành một loại hạt nhân suy biến rất ổn định.
Nếu tính toán khống chế được thời cơ để phóng năng lượng mạnh vào lúc suy biến UR đang ở thời kỳ thấp nhất cũng chính là thời kỳ các tế bào sinh dục nhân loại phát động mạnh mẽ nhất, như vậy…… Khải Ân càng nghĩ càng hưng phấn, buồn bực nhanh chóng bị ánh sáng càng quét, hắn tự tin tươi cười nhìn Tây Thụy Tư.
“Xem ta!”
Rất không lạc quan a, Khải Ân nhìn thấy kết quả kiểm tra lại cảm thấy áp lực: toàn thân có 6 chỗ bị gãy xương nghiêm trọng, càng nguy hiểm hơn chính là một phần xương sườn gãy đã đâm vào lá phổi! Nếu không phải cơ thể thú nhân vô cùng cường tráng phỏng chừng đã sớm chịu không nỗi nữa.
Không thể kéo dài được nữa! Không có thiết bị chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất!
Cắn chặt răng, Khải Ân lấy thuốc ra gây tê cho Khảm, cầm lầy một con dao nhỏ để thay thế cho dụng cụ phẫu thuật rạch một đường trên ngực Khảm……
“A ——”
Mặc Lợi Nhi thét chói tai muốn nhào qua, Tây Thụy Tư vươn một tay giữ chặt cậu: “Tin tưởng Khải Ân.”
Mặc Lợi Nhi đôi mắt đã đỏ hoe, móng tay bấu sâu vào lòng bàn tay, nhìn Khảm vẫn không có chút nhúc nhích nào mà im lặng chảy nước mắng.
“Hắn sẽ không có việc gì….. Khải Ân nhất định sẽ cứu sống hắn, đúng không……..”
“Đúng vậy, tin tưởng Khải Ân, tin tưởng Khảm, hắn sẽ không có việc gì.”
Tây Thụy Tư kiên định gật đầu, tuy rằng phương pháp của Khải Ân quá mức khủng khiếp, nhưng tình trạng của bạn tốt quá nguy hiểm không thể quan tâm nhiều như vậy nữa. Huống chi y tin tưởng Khải Ân, tín nhiệm bảo bối của y! Khải Ân của y là sứ giả trời phái xuống để cứu vớt bọn họ, là hi vọng của bọn họ……
Trải qua một khoảng thời gian dài, Khải Ân rốt cuộc hô to một hơi: thành công!
Tiêm một ít dược kháng sinh vào cơ thể Khảm sau đó nhẹ nhàng nâng hắn đặt vào một cái ao trong thánh địa, nghe thấy nhịp tim đập mạnh mẽ Khải Ân không thể không bội phục sinh mệnh ngoan cường của thú nhân. Mặc Lợi Nhi im lặng ở bên cạnh trông coi Khảm. Khải Ân không quấy nhiễu cậu, kéo Tây Thụy Tư ra ngoài.
“Thương thế của Khảm rõ ràng là bị mãnh thú tập kích, đạt lô khắc rốt cuộc là cái gì, có thể làm một thú nhân cường tráng bị thương đến vậy?”
Tây Thụy Tư vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, hiển nhiên y cũng có chút e ngại sinh vật này.
“Đạt lô khắc là mãnh thú nguy hiểm nhất, chúng nó sống thành quần thể trong sơn cốc, bốn phía sơn cốc là vách núi. Chúng nó rất mẫn cảm, một khi có người tới gần sẽ kết hợp thành một thế tổng công kích dồn mục tiêu vào khe sâu. Đến nay chưa có dũng sĩ nào có thể bắt được đạt lô khắc.”
“Nguy hiểm như vậy vì sao Khảm còn muốn đi?” Khải Ân đột nhiên nhớ lại lời nói của Mặc Lợi Nhi: “Là vì đứa nhỏ?”
“Đúng vậy.” Tây Thụy Tư tán thưởng gật gật đầu: “Nghe nói uống máu của đạt lô khắc xong có thể thuận lợi mang thai đứa nhỏ.”
Tây Thụy Tư lại lập tức thở dài: “Này chính là một truyền thuyết cổ xưa, Khảm người này cư nhiên lại chạy tới…. ai………..”
“Này không thể trách hắn được…….” Khải Ân tựa vào trước ngực Tây Thụy Tư rầu rĩ nói: “Có cục cưng rồi ta mới hiểu được khát vọng muốn có đứa nhỏ của bọn họ.” Mặc Lợi Nhi có thể dùng cả ngày để nhìn chằm chằm vào bụng hắn, loại ánh mắt vừa vui sướng vừa đau khổ ấy làm hắn thực đau lòng.
Chẳng lẽ ngày nào không tiêu hủy UR liền không có cách nào sao?
“Thiếu úy——”
Nghe thấy âm thanh của số 7 Khải Ân mới nhớ lại nguyên nhân tìm cậu.
“Không xong, ta quên mất ngươi!” Khải Ân xin lỗi số 7 nói: “Tiếp tục nói phát hiện của ngươi đi.”
“Thiếu úy, tôi muốn nói về kết quả khảo sát thú nhân. Tôi phát hiện tế bào sinh sản hoạt động trong cơ thể thú nhân theo chu kỳ sẽ phát sinh biến đổi.”
“Cái gì!” Khải Ân chấn động, hắn chưa từng nghe thấy sự tình này. Diệp có nói qua những thú nhân này có gen hoàn toàn là nhân loại. Là nhân loại, tế bào sẽ không có loại biến hóa theo chu kỳ này.
Số 7 tiếp tục phát hiện của cậu: “Tôi kiểm tra qua cơ thể của ngài, hết thảy đều bình thường. Tôi nghĩ đây có lẽ là cơ chế đặc biệt của thú nhân, sau khi đối chiếu với tia phóng xạ kia tiến thành nghiên cứu tôi mới phát hiện không phải như vậy. Loại biến hóa này cùng với chu kỳ suy biến năng lượng của chất phóng xạ đồng nhất.”
Đồng nhất với chu kỳ suy biến của UR? Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ nói, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Khải Ân, hắn vội vàng hỏi.
“Ngươi kiểm tra tế bào sinh dục của thú nhân chưa? Có bình thường không?”
“Hoạt động tế bào rất bình thường, không có vấn đề.”
Quả nhiên là như vậy! Hóa ra mọi người từ đầu đã đi nhầm phương hướng. Phóng xạ UR thực chất không hề phát sinh thương tổn cho cơ thể nhân loại, chỉ là ảnh hưởng tới hoạt động của tế bào sinh dục, tựa như lực hút của mặt trăng sẽ gây ra thủy triều. Bởi vì lúc trước năng lượng UR quá lớn mạnh, loại biến hóa này quá mỏng manh đến mức không ai phát hiện ra, chỉ có thể đơn phương nhận định UR nguy hại. Ảnh hưởng của UR cũng không phải lập tức phát sinh hiệu ứng, khó trách Diệp cũng Tamas không phát hiện! Phóng xạ UR theo một thời gian dài sẽ ảnh hưởng tới cơ thể, chậm rãi, những tế bào sinh dục sẽ dần dần đồng hóa chu kỳ với suy biến của UR! Đương nhiên, suy đoán này của Khải Ân cần phải xét minh lại. Bất quá, theo trực giác thì Khải Ân cảm thấy mình đã nắm được mấu chốt vấn đề.
Nếu UR không thực sự phát sinh tổn hại nhân loại thì cũng không cần nóng lòng tiêu hủy UR. Huống chi, tiêu hủy UR cũng chính là một nhiệm vụ gian khổ, với những điều kiện hiện tại cơ bản không thể thực hiện được, càng miễn bàn chính là tụ tập phụ cận UR chính là một số lượng trùng tộc khổng lồ.
Khải Ân loại bỏ rất nhiều biện pháp trong đầu, nguyên tử tạo thành từ các proton và neutron (gọi chung là hadron), dựa vào năng lực cường đại của hadron để duy trì các hạt nhân lớn hơn. Nguyên tử hạt nhân càng lớn thì lực đầy của lớp vỏ ngoài cùng của proton càng lớn, mà lực hút cơ bản không thay đổi, khi hai lực lượng này không còn cân bằng, khi đó nguyên từ hạt nhân ngoại tầng sẽ có xu hướng phóng ra ngoài. Đây là nguyên ngân nguyên tố phóng xạ dễ bị suy biến. Lượng lớn nguyên tử hạt nhân bị vây trong tình trạng không ổn định, lúc này nếu có một nguồn năng lượng mạnh mẽ đập vỡ nguyên tử hạt nhân, nó sẽ phát sinh chấn động, bùng phát 2 loại neutron có năng lượng mạnh mẽ, phân hủy thành một loại hạt nhân suy biến rất ổn định.
Nếu tính toán khống chế được thời cơ để phóng năng lượng mạnh vào lúc suy biến UR đang ở thời kỳ thấp nhất cũng chính là thời kỳ các tế bào sinh dục nhân loại phát động mạnh mẽ nhất, như vậy…… Khải Ân càng nghĩ càng hưng phấn, buồn bực nhanh chóng bị ánh sáng càng quét, hắn tự tin tươi cười nhìn Tây Thụy Tư.
“Xem ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.