Chương 13
Chi Chi
05/12/2013
Trở lại Lục Quân Lâu, Thập Nhất Nương cười đối với Hổ Phách nói: “Chỗ ta nhiều người ít việc, mọi người nhàn rỗi nhiều, ngươi đã đến rồi, thì mọi người càng thanh nhàn. Ta hôm nay cả ngày đều nhốt ở trong nhà quấn guồng chỉ. Ngươi có việc gì, thì tự đi làm đi. Quá vài ngày, ta bắt đầu thêu bình phong, Đông Thanh phải ở một bên hỗ trợ, mọi việc trong phòng liền giao cả cho ngươi. Nếu muốn đi lại, sẽ không như có phương tiện
như hiện tại.”
Ý tứ là, ngươi có việc gì thì làm nhanh đi, chờ ta bắt đầu thêu, ngươi tốt nhất đừng đi. Cam đoan trong phòng này hết thảy mọi việc sẽ vận động tự nhiên.
Vốn, tiểu thư chưa cập kê, trong phòng có thể có việc gì. Huống chi đây là tháng chạp, thầy giáo đóng cửa về nhà. Trừ bỏ thỉnh an sáng chiều, thì đều giống như Thập tiểu thư vậy, mỗi ngày nhốt trong nhà đọc sách , còn có thể đi chỗ nào.
Thập nhất tiểu thư nói như vậy, là thông báo cho nàng!
Nói cho nàng cùng việc trước kia đều cắt đứt, báo cho nàng về sau đừng chạy loạn……
Hổ Phách hít một hơi thật sâu, cười ngồi xuống hành phúc lễ: “Thập nhất tiểu thư yên tâm,trước khi ta đến này, đã đem mọi việc làm tốt rồi. Ngài bắt đầu thêu bình phong, ta tự nhiên cũng không thể đi chỗ nào. Tuy việc trong phòng tiểu thư ít, nhưng việc ăn uống giặt giũ xã giao giữa các phòng cũng không thể ít được. Nếu bởi vì ta mà trì hoãn việc ngài thêu bình phong, ta đây chết vạn lần cũng không đủ!”
Thập Nhất Nương giật mình.
Không hổ là từ trong phòng đại thái thái đi ra , thật sự là thông minh lanh lợi, chỉ một chút liền hiểu thấu…… Giải thích không cần phí công phu, mệt não.
Nàng gật gật đầu, ngồi lên ghế con bên chậu than bắt đầu quấn guồng chỉ.
Hổ Phách nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài, kêu Đông Thanh tiến vào hầu hạ, chính mình thì mang theo Tân Cúc bắt đầu quét tước ở trong phòng.
Tân Cúc nhẹ giọng cười nói:” Hai mươi sáu mới bắt đầu dọn dẹp!”
Hổ Phách cười nói: “Nhưng vài ngày nữa tiểu thư bắt đầu thêu bình phong! Cũng miễn cho kinh động đến nàng.”
Tân Cúc cười nói:”Chúng ta nhìn thấy tiểu thư thường ngày không nói lời nào, nhưng cũng thích hoạt bát náo nhiệt , tính tình lại tốt, ngươi không cần lo lắng.”
Ánh mắt Hổ Phách sáng ngời, cười nói:” Nga, ta xem tiểu thư cử chỉ trầm ổn, còn tưởng rằng là người yêu yên tĩnh .”
” Tiểu thư nhà của chúng ta là cử chỉ trầm ổn a.” Tân Cúc không cho là đúng,” Nàng chính thích bên cạnh náo nhiệt thôi!”
” Thích kiểu náo nhiệt như thế nào?” Hổ Phách cười nói.
” Thích trồng hoa trồng cỏ a, thích nghe người bên cạch trước mặt nàng có nói có cười , còn thích mọi người mặc xiêm y rực rỡ……”
Hổ Phách nghe thật kỹ, nhất nhất ghi tạc trong lòng.
******
Phòng ngủ, Đông Thanh đang cùng Thập Nhất Nương nói chuyện.
” Tân Cúc nói, bên chỗ ngũ tiểu thư không có gì khác thường, cùng giống như trước kia.”
” Hẳn là như vậy .” ngón tay Thập Nhất Nương phi thường linh hoạt, trái luồn phải quấn, lập tức đánh thành thân hình một con dơi nhỏ “Xem thái độ ngày đó của Tử Vi sẽ biết, lúc trước nàng ấy hẳn là không có tra ra cái gì.”
” Lúc trước?” Đông Thanh ngạc nhiên.
Mắt Thập Nhất Nương không rời khỏi guồng chỉ trong tay, gật gật đầu: “Lúc trước không biết. Bất quá, vừa rồi lúc cùng đi thỉnh an đại thái thái, gặp được cái tiểu nha hoàn lạ mặt, nói đến tìm nàng, nàng lại giải thích với ta, nói là ở trong phòng Tứ gia. Lúc này hậu viện còn chưa có mở khóa, nàng ta từ chỗ nào đến chứ? Nói dối, cũng phải cho hợp tình hợp lý!” Tay nàng đang quấn thì dừng lại, gương mắt nhìn Đông Thanh,”Ngày hôm qua Ngô Hiếu Toàn gia đến đây, khẳng định đã để cho Ngũ Nương phát hiện cái gì, nên sáng sớm đã đi đến chỗ Kha di nương, xem có thể có được tin tức thể hay — nhưng nàng theo ta đi rồi lại bị Kha di nương kêu trở về, khẳng định là phát hiện ra cái gì đó? Ngươi bảo Tân Cúc tiếp tục đến phòng ngũ tiểu thư giao lưu. Có việc gì, cũng sẽ xảy ra trong hai ngày này.”
Đông Thanh cung kính ứng” Dạ”, lại nói:” Sáng sớm hôm nay, đại di nương đến đây.”
Tay Thập Nhất Nương dừng một chút: “Nàng tới làm gì? Người đâu?”
” Ở trên lầu!” Đông Thanh chỉ trần nhàtrên đỉnh đầu,” Nói là tìm đến Thập tiểu thư giúp đỡ chép kinh thư.”
Hai vị di nương tin phật. Ngũ Nương tuy viết tốt, nhưng không phải ai nhờ cũng được. Trong các tỉ muội, Thập Nương học vấn tốt nhất, thường được thầy giáo khích lệ, nhưng nàng ấy tính tình nóng nẩy, lại vui giận bất thường, cũng không dễ ở cùng. Vào lúc sợ bóng sợ gió này, đại di nương lại có hành động như vậy không khỏi làm cho Thập Nhất Nương có chút bất an mơ hồ.
” Bất quá, ngài cũng đừng lo lắng.” Thập Nhất Nương từng đối nàng nói” Khi yêu sẽ khác”, hôm nay đại di nương đến, làm cho Đông Thanh cảm thấy khác thường, nàng cũng lưu tâm,” Bách Chi cùng Cửu Hương cùng người trong phòng chúng ta giao tình không tồi…… Có việc gì, có thể lừa gạt được nhất thời, cũng không thể giấu cả đời!”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, trêu ghẹo nói:” Đông Thanh càng ngày càng có dáng quản sự.”
Đông Thanh nghe che miệng mà cười, không đợi tươi cười tới đáy mắt, ánh mắt đã đượm buồn.
Thập Nhất Nương liền an ủi nàng:” Ta còn có hai năm cập kê, ngươi cũng còn có hai năm.”
Ở La phủ càng lâu, liền có thể hiểu rõ chủ tử như bản thân mình.
Đông Thanh không có lạc quan như Thập Nhất Nương, cũng không muốn nói nhiều sợ có lúc lỡ miệng làm Tiểu cô nương không vui trong lòng.
” Ân!” Nàng gật đầu cười,” Chúng ta nhất định có thể nghĩ ra biện pháp.”
Thập Nhất Nương không muốn cùng Đông Thanh thảo luận đề tài này nữa.
Ở trước mặt lực lượng có sức mạnh tuyệt đối, thì âm mưu, thủ đoạn nào có ý nghĩa gì.
Cổ nhân tảo hôn sớm, nàng tuy muốn dùng thủ đoạn vì mình tìm người thành thật để gả, nhưng gần đây trong tiềm thức lại thay đổi, thứ nhất là đối với cách thức này nàng có chút khinh bỉ, thứ hai là không có cơ hội, làm việc lại có chút dây dưa.
Không nghĩ tới, cuộc sống này tiết tấu tuy chậm, nhưng sự tình biến hóa lại mau…… Thiếu cảnh giác liền trở nên bị động như vậy.
Nghĩ đến đây, nàng chuyển dời đề tài:” Thu Cúc bên kia có tin tức gì không?”
Đông Thanh cười nói: “Buổi sáng hôm nay mới cùng Thu Cúc nhắc tới, chỉ sợ phải qua hai ngày mới có tin tức đến.”
Thập Nhất Nương “Ân” một tiếng, cúi đầu chuyên tâm quấn guồng chỉ.
Ý tứ là, ngươi có việc gì thì làm nhanh đi, chờ ta bắt đầu thêu, ngươi tốt nhất đừng đi. Cam đoan trong phòng này hết thảy mọi việc sẽ vận động tự nhiên.
Vốn, tiểu thư chưa cập kê, trong phòng có thể có việc gì. Huống chi đây là tháng chạp, thầy giáo đóng cửa về nhà. Trừ bỏ thỉnh an sáng chiều, thì đều giống như Thập tiểu thư vậy, mỗi ngày nhốt trong nhà đọc sách , còn có thể đi chỗ nào.
Thập nhất tiểu thư nói như vậy, là thông báo cho nàng!
Nói cho nàng cùng việc trước kia đều cắt đứt, báo cho nàng về sau đừng chạy loạn……
Hổ Phách hít một hơi thật sâu, cười ngồi xuống hành phúc lễ: “Thập nhất tiểu thư yên tâm,trước khi ta đến này, đã đem mọi việc làm tốt rồi. Ngài bắt đầu thêu bình phong, ta tự nhiên cũng không thể đi chỗ nào. Tuy việc trong phòng tiểu thư ít, nhưng việc ăn uống giặt giũ xã giao giữa các phòng cũng không thể ít được. Nếu bởi vì ta mà trì hoãn việc ngài thêu bình phong, ta đây chết vạn lần cũng không đủ!”
Thập Nhất Nương giật mình.
Không hổ là từ trong phòng đại thái thái đi ra , thật sự là thông minh lanh lợi, chỉ một chút liền hiểu thấu…… Giải thích không cần phí công phu, mệt não.
Nàng gật gật đầu, ngồi lên ghế con bên chậu than bắt đầu quấn guồng chỉ.
Hổ Phách nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài, kêu Đông Thanh tiến vào hầu hạ, chính mình thì mang theo Tân Cúc bắt đầu quét tước ở trong phòng.
Tân Cúc nhẹ giọng cười nói:” Hai mươi sáu mới bắt đầu dọn dẹp!”
Hổ Phách cười nói: “Nhưng vài ngày nữa tiểu thư bắt đầu thêu bình phong! Cũng miễn cho kinh động đến nàng.”
Tân Cúc cười nói:”Chúng ta nhìn thấy tiểu thư thường ngày không nói lời nào, nhưng cũng thích hoạt bát náo nhiệt , tính tình lại tốt, ngươi không cần lo lắng.”
Ánh mắt Hổ Phách sáng ngời, cười nói:” Nga, ta xem tiểu thư cử chỉ trầm ổn, còn tưởng rằng là người yêu yên tĩnh .”
” Tiểu thư nhà của chúng ta là cử chỉ trầm ổn a.” Tân Cúc không cho là đúng,” Nàng chính thích bên cạnh náo nhiệt thôi!”
” Thích kiểu náo nhiệt như thế nào?” Hổ Phách cười nói.
” Thích trồng hoa trồng cỏ a, thích nghe người bên cạch trước mặt nàng có nói có cười , còn thích mọi người mặc xiêm y rực rỡ……”
Hổ Phách nghe thật kỹ, nhất nhất ghi tạc trong lòng.
******
Phòng ngủ, Đông Thanh đang cùng Thập Nhất Nương nói chuyện.
” Tân Cúc nói, bên chỗ ngũ tiểu thư không có gì khác thường, cùng giống như trước kia.”
” Hẳn là như vậy .” ngón tay Thập Nhất Nương phi thường linh hoạt, trái luồn phải quấn, lập tức đánh thành thân hình một con dơi nhỏ “Xem thái độ ngày đó của Tử Vi sẽ biết, lúc trước nàng ấy hẳn là không có tra ra cái gì.”
” Lúc trước?” Đông Thanh ngạc nhiên.
Mắt Thập Nhất Nương không rời khỏi guồng chỉ trong tay, gật gật đầu: “Lúc trước không biết. Bất quá, vừa rồi lúc cùng đi thỉnh an đại thái thái, gặp được cái tiểu nha hoàn lạ mặt, nói đến tìm nàng, nàng lại giải thích với ta, nói là ở trong phòng Tứ gia. Lúc này hậu viện còn chưa có mở khóa, nàng ta từ chỗ nào đến chứ? Nói dối, cũng phải cho hợp tình hợp lý!” Tay nàng đang quấn thì dừng lại, gương mắt nhìn Đông Thanh,”Ngày hôm qua Ngô Hiếu Toàn gia đến đây, khẳng định đã để cho Ngũ Nương phát hiện cái gì, nên sáng sớm đã đi đến chỗ Kha di nương, xem có thể có được tin tức thể hay — nhưng nàng theo ta đi rồi lại bị Kha di nương kêu trở về, khẳng định là phát hiện ra cái gì đó? Ngươi bảo Tân Cúc tiếp tục đến phòng ngũ tiểu thư giao lưu. Có việc gì, cũng sẽ xảy ra trong hai ngày này.”
Đông Thanh cung kính ứng” Dạ”, lại nói:” Sáng sớm hôm nay, đại di nương đến đây.”
Tay Thập Nhất Nương dừng một chút: “Nàng tới làm gì? Người đâu?”
” Ở trên lầu!” Đông Thanh chỉ trần nhàtrên đỉnh đầu,” Nói là tìm đến Thập tiểu thư giúp đỡ chép kinh thư.”
Hai vị di nương tin phật. Ngũ Nương tuy viết tốt, nhưng không phải ai nhờ cũng được. Trong các tỉ muội, Thập Nương học vấn tốt nhất, thường được thầy giáo khích lệ, nhưng nàng ấy tính tình nóng nẩy, lại vui giận bất thường, cũng không dễ ở cùng. Vào lúc sợ bóng sợ gió này, đại di nương lại có hành động như vậy không khỏi làm cho Thập Nhất Nương có chút bất an mơ hồ.
” Bất quá, ngài cũng đừng lo lắng.” Thập Nhất Nương từng đối nàng nói” Khi yêu sẽ khác”, hôm nay đại di nương đến, làm cho Đông Thanh cảm thấy khác thường, nàng cũng lưu tâm,” Bách Chi cùng Cửu Hương cùng người trong phòng chúng ta giao tình không tồi…… Có việc gì, có thể lừa gạt được nhất thời, cũng không thể giấu cả đời!”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, trêu ghẹo nói:” Đông Thanh càng ngày càng có dáng quản sự.”
Đông Thanh nghe che miệng mà cười, không đợi tươi cười tới đáy mắt, ánh mắt đã đượm buồn.
Thập Nhất Nương liền an ủi nàng:” Ta còn có hai năm cập kê, ngươi cũng còn có hai năm.”
Ở La phủ càng lâu, liền có thể hiểu rõ chủ tử như bản thân mình.
Đông Thanh không có lạc quan như Thập Nhất Nương, cũng không muốn nói nhiều sợ có lúc lỡ miệng làm Tiểu cô nương không vui trong lòng.
” Ân!” Nàng gật đầu cười,” Chúng ta nhất định có thể nghĩ ra biện pháp.”
Thập Nhất Nương không muốn cùng Đông Thanh thảo luận đề tài này nữa.
Ở trước mặt lực lượng có sức mạnh tuyệt đối, thì âm mưu, thủ đoạn nào có ý nghĩa gì.
Cổ nhân tảo hôn sớm, nàng tuy muốn dùng thủ đoạn vì mình tìm người thành thật để gả, nhưng gần đây trong tiềm thức lại thay đổi, thứ nhất là đối với cách thức này nàng có chút khinh bỉ, thứ hai là không có cơ hội, làm việc lại có chút dây dưa.
Không nghĩ tới, cuộc sống này tiết tấu tuy chậm, nhưng sự tình biến hóa lại mau…… Thiếu cảnh giác liền trở nên bị động như vậy.
Nghĩ đến đây, nàng chuyển dời đề tài:” Thu Cúc bên kia có tin tức gì không?”
Đông Thanh cười nói: “Buổi sáng hôm nay mới cùng Thu Cúc nhắc tới, chỉ sợ phải qua hai ngày mới có tin tức đến.”
Thập Nhất Nương “Ân” một tiếng, cúi đầu chuyên tâm quấn guồng chỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.