Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi
Chương 58: Bình thê, lão phu nhân tính kế (1)
Tây Phong Tiễn Tiễn
13/04/2017
Edit: voi còi
Hạ lão gia vẻ mặt không rõ chân tướng, nghi hoặc hỏi “Đây là như thế nào?” Tại sao lại một bộ dáng như trời sắp sập xuống như vậy, chẳng lẽ là trong phủ có trộm?
Vẻ mặt Tứ Đắc kích động, bắt đầu tình cảm dạt dào kể lại chuyện hôm nay Tĩnh vương phủ tiến đến hạ sính cho Hạ lão gia nghe, trọng điểm mẫu nữ Lí thị xông ra là cỡ nào cỡ nào kỳ quái, dám trước mặt mọi người muốn cướp đoạt sính lễ. Còn cùng Hạ lão phu nhân cùng nhau đến Lê viện đại náo một phen. Không gì không đủ, tất cả đều một năm một mười nói ra.
Hạ lão gia càng nghe sắc mặt càng đen, thê tử này của ông không phải rõ ràng là đang quăng mặt ông sao, việc này nếu như bị nhóm ngự sử biết, còn không chừng sẽ thêm mắm thêm muối thế nào ở trước mặt hoàng thượng tham tấu ông một quyển đâu. Tiền đồ cẩm tú mà ông thật vất vả sẽ có, sao đích thê ngu xuẩn của ông có thể chuyển một tảng đá trên con đường làm quan của ông thêm ngột ngạt. Còn có nương của ông, cũng hồ đò theo cùng nhau làm bậy đây.
Lại nghĩ đến hôm nay lúc lâm triều, vừa mới xử lý một đám quan viên, còn có hoàng thượng chính miệng nói lời nói. Trong lòng ông liền có một đoàn lửa bùng lên.
Lúc này tức giận nói “Phu nhân cùng hai vị tiểu thư đâu? Các nàng hiện tại ở đâu?”
Mẫu nữ ba người này quả nhiên là muốn phản, làm việc cũng không biết muốn suy trước nghĩ sau, đa số ông là phu quân, phụ thân suy nghĩ một chút. Hiện tại không phải rõ ràng cắt đứt con đường làm qua của ông sao? Này phong không thể dài, hôm nay ông phải giáo huấn các nàng một phen thật tốt mới được.
Tứ Đắc vội vàng cúi đầu nói “Phu nhân cùng hai vị tiểu thư đang ở Xuân Hi cư đâu.”
Hạ lão gia nghe vậy vung tay áo, bỏ qua Tứ Đắc sải bước nhắm thẳng Xuân Hi cư mà đi.
Tứ Đắc đứng ở tại chỗ vươn người rướn cổ nhìn bóng lưng Hạ lão gia đi xa, thẳng đến khi rốt cuộc nhìn không tới bóng dáng của đối phương, mới vội vàng đi đến bên dười một cây to rậm rạp.
Lúc này, Vãn Ngọc đi ra từ sau cây lớn, cởi túi tiền từ bên hông xuống đưa cho Tứ Đắc, cười nói “Làm tốt lắm, đây là tiền thưởng tiểu thư đưa cho ngươi.”
Từ lúc vừa rồi đến giờ nàng luôn tránh ở phía sau cây lớn này nghe lén, cũng biết Tứ Đắc quả thật thật ra sức làm việc, nói được thập phần tốt. Tự nhiên cũng liền cho hắn số ngân lượng không nhỏ.
Tứ Đắc mặt mày hớn hở vươn tay tiếp nhận hầu bao, sau khi thoáng ước lượng, cười đến càng vui vẻ, liên tục nói “Đa tạ nhị tiểu thư ban cho, sau này còn có việc gì cần dùng đến nô tài, cũng cứ phân phó, nô tài khẳng định làm tốt.”
Chẳng qua là muốn hắn cùng lão gia nói mấy câu chuyện phát sinh hôm nay, có thể được đến tiền thưởng lớn như vậy. Chuyện tốt như vậy, hắn ước gì có thể lại làm nhiều vài lần đâu.
Vãn Ngọc gật gật đầu nói “Nhớ lấy không thể đem chuyện vừa rồi tiết lộ ra ngoài, ngày sau sẽ có lúc còn cần đến ngươi.”
Tứ Đắc liên tục nói phải, siết chặt bạc trong lòng vui rạo rực rời đi.
Lại nói Hạ lão gia hùng hùng hổ hổ đuổi tới Xuân Hi cư, ngay cả để thời gian tỳ nữ thông báo một tiếng đều không có, trực tiếp liền đi nhanh vượt qua cửa đi vào.
Lúc này Lí thị đang đi tới đi lui trong phòng lão phu nhânn ở Xuân Hi cư, vì chuyện của Hạ Liên cùng Hạ Dung gấp đến độ xoay quanh.
Gương mặt Hạ lão phu nhân xanh mét ngồi ở trên ghế trong phòng, hiển nhiên còn tức giận chưa tiêu. Hạ Liên cùng Hạ Dung đều là vẻ mặt hoảng sợ.
Lí thị suy nghĩ cả buổi cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt, chỉ có thể cầu cứu nhìn về phía Hạ lão phu nhân nói: “Nương, ngài có thể nghĩ ra biện pháp nào tốt không?”
Bây giờ quả thực bà gấp đến độ đòi mạng, lại trầm tư suy nghĩ cũng không thể nghĩ ra biện pháp nào tốt để giải quyết vấn đề. Cứ nghĩ đến thanh danh của nữ nhi sắp không giữ được, chỉ sợ sau này rốt cuộc gả không ra, bà liền càng gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng vậy. Chỉ có thể đem hi vọng gửi gắm đến trên người lão phu nhân, xem bà (lpn) có thể nghĩ ra biện pháp gì tốt hay không.
Hạ lão phu nhân đang muốn mở miệng nói cái gì đó, lúc này, Hạ lão gia vẻ mặt tức giận lại sải bước đi đến, một bộ dáng hùng hổ, phàm là người có đầu óc vừa thấy chỉ biết đối phương đang đứng ở trong cơn thịnh nộ, tốt nhất nên thức thời đừng tiến lên đi rước lấy mất mặt.
Nhưng cố tình Lí thị còn không hề hay biết, sau khi nhìn thấy Hạ lão gia ngược lại nhãn tình sáng lên, tựa như bắt được một ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng vội vàng nghênh đón, nắm chặt ống tay áo của Hạ lão gia nói “Lão gia, ngài đã trở lại là tốt rồi. Ngài cần phải cứu Liên Nhi cùng Dung Nhi nha, tiểu chân Hạ Thính Ngưng kia thế nhưng thấy chết không cứu, ngay cả muội muội của mình cũng không quan tâm, thật sự là cái bạch nhãn lang. Lão gia ngài cần phải vì mẫu tử chúng ta làm chủ nha.” Dứt lời liền dùng tay áo che mặt khóc thút thít lên, bà quyết định đem tất cả lỗi đều đổ lên trên người Hạ Thính Ngưng đi, miễn cho lão gia trách cứ bà.
Hạ lão gia tức giận hất bàn tay Lí thị đang cầm ống tay áo của ông, vẻ mặt âm trầm nói “Ngươi còn có mặt mũi nói ra loại lời nói này, ta hỏi ngươi, buổi sáng ta không ở phủ, Tĩnh vương phủ phái người đến hạ sính, ngươi đều trước mặt người ta làm chuyện gièm pha gì gặp không được người?”
Vừa rồi nếu không phải là tùy tùng trong phủ bẩm báo với ông, ông còn không biết thê tử kết tóc của mình dám trước mặt mọi người làm ra chuyện ngu xuẩn không cần mặt mũi như vậy, bây giờ cư nhiên còn dám đẩy lên trên người Ngưng Nhi. Phụ nhân ngu xuẩn này chẳng lẽ là muốn hại ông mất quan hay sao.
Nghĩ vậy, một đôi mắt đang tức giận của Hạ lão gia nhất thời hóa thành lợi kiếm thẳng tắp hướng Lí thị vọt tới, khiến đối phương cảm thấy từng đợt hoảng sợ.
Lí thị kiệt lực ổn định tâm tình của chính mình, ánh mắt có chút mơ hồ, không dám trực tiếp đối diện cùng Hạ lão gia, đầu cấp tốc vòng vo lên: Chẳng lẽ lão gia đã biết đến chuyện hôm nay ta làm rồi sao? Cho nên hiện tại mới có thể tức giận chạy tới đây như vậy? Đến cùng là tên đáng chém ngàn đao nào dám chạy tới trước mặt lão gia nói huyên thuyên, nếu như bị bà biết, thế nào bà cũng phải để cho người ta dùng châm đem miệng đối phương khâu lại mới được.
Xem Hạ lão gia càng âm trầm sắc mặt, Lí thị không khỏi cảm thấy sợ hãi cùng hoảng loạn, chỉ có thể vội vàng biện giải nói “Lão gia, ngài nhưng đừng nghe tiểu nhân loạn nói huyên thuyên nha, ta nào có làm chuyện gièm pha gặp không được người, nhất định là người khác muốn oan uổng ta.”
Hiện tại bà chỉ có thể một mực chắc chắn chính mình cái gì cũng chưa làm, chỉ cần bà không thừa nhận, tin tưởng lão gia cũng không làm gì được bà.
Hạ lão gia mắt gặp Lí thị vẫn là một bộ con vịt chết còn mạnh miệng, đây không phải là muốn đem ông trở thành ngốc tử giống nhau đùa giỡn đến cùng sao? Nhất thời tức giận đến đỏ mặt tía tai, quát lớn “Ngươi đến bây giờ còn dám đến chết cũng không nhận lỗi, không có lửa làm sao có khói, ngươi nếu thực chưa làm qua, người khác còn có thể tự dưng bịa đặt oan uổng ngươi hay sao? Ngươi cũng không biết hối cải như vậy, còn vọng tưởng muốn lừa gạt ta, Hạ phủ của ta cũng dung không được ngươi, ngươi hãy thu thập đồ đạc về ngoại gia cho ta đi.”
Lí thị vừa nghe lời này, nhất thời ngây ra như phỗng, cả người ngây ngốc giật mình ở tại chỗ. Lão gia thế nhưng muốn bà về nhà ngoại (mẹ đẻ), đó không phải là rõ ràng muốn đuổi bà đi ra ngoài sao. Bà mà đi, sau này còn có thể diện gì đi ra ngoài gặp người.
Hạ Liên cùng Hạ Dung nghe nói như thế, cũng là vẻ mặt sợ hãi cùng sợ hãi. Hạ Liên vội vàng đi lên phía trước nói “Cha, chuyện này thật sự không liên quan đến nương, đều là lỗi của Hạ Thính Ngưng kia, sao ngài có thể trách nương được.”
Hạ Dung cũng liên tục gật đầu “Đúng vậy, cha. Đều là lỗi của tiểu tiện nhân kia, ngài không biết, nữ nhi bị nàng làm hại rất nhanh liền không có người muốn.”
Hạ lão gia tức giận hừ một tiếng “Các ngươi đều câm miệng cho ta, đã cho rằng ta không biết sao. Chuyện hôm nay hai người các ngươi cũng đều có phần cả. Một nữ nhi gia chưa gả, dám trước mặt ngoại nhân cướp đoạt sính lễ của tỷ tỷ mình, còn khóc lóc om sòm chửi bậy, mặt của vi phụ đều nhanh bị các ngươi làm mất hết. Bắt đầu từ hôm nay các ngươi đều ở trong viện của mình đi, không cho bước ra khỏi viện nửa bước. Chép lại năm trăm lần ‘Nữ giới’ thật tốt cho ta, bao giờ học xong quy củ lúc đó mới có thể đi ra.”
Hạ Liên cùng Hạ Dung bị huấn được lớn tiếng cũng không dám ra, chỉ có thể cúi đầu đứng ở tại chỗ, các nàng thực sợ hãi, trong ấn tượng của các nàng phụ thân còn chưa bao giờ lớn tiếng răn dạy các nàng giống như bây giờ. Có thể thấy được lần này là tức giận cực độ.
Ngồi ở trên ghế Hạ lão phu nhân hợp thời mở miệng nói “Dục nhi, việc hôm nay, Lí thị tuy rằng làm việc không thỏa đáng, nhưng đến cùng vẫn là mẫu thân của Vũ Nhi, đuổi về ngoại gia như vậy khó tránh khỏi sẽ chọc người lên án. Tạm tha qua nàng ta lúc này đây đi.”
Nói như thế nào thì Lí thị này cũng lag người nhà ngoại của bà, ít nhiều hay là bà muốn để bảo toàn chút.
Ngực Hạ lão gia phập phồng, hô khẩu khí nói "Nếu nương đều tự mình mở miệng, vậy nhi tử nghe nương, tha nàng ta lúc này đây.” Hừ, nếu không có nương làm chỗ dựa cho nàng, lần này ông phải giáo huấn nàng một chút mới được.
Hạ lão phu nhân cười gật đầu, lại nói “Dục nhi, việc hôm nay con tính toán làm sao bây giờ? Thanh danh cuat Liên Nhi cùng Dung Nhi.... Ai, chẳng lẽ thật muốn các nàng chết già khuê trung hay sao.”
Lí thị thì tốt rồi, truyền ra đi cũng liền một cái ác danh ức hiếp thứ nữ thôi. Hậu trạch nhà ai mà không có chút chuyện này, nhưng mà Liên Nhi cùng Dung Nhi có thể có phiền toái. Các nàng đều là tiểu thư khuê các chưa gả, việc này nếu truyền ra, còn có người nào nguyện ý tới cửa đến cầu thân.
Hạ lão gia hít sâu một hơi, cũng là bị tức được không nhẹ, chậm rãi nói “Con đợi đến Lê viện đi xem đi, để Lam Nhi nói chuyện cùng Ngưng Nhi một tiếng. Để nàng xem ở trên tình cảm tỷ muội, đi theo Tĩnh vương thế tử nói một tiếng, ngăn chặn miệng của hạ nhân.”
Dù sao việc này nếu truyền ra ngoài, đối với quan đồ của ông chỉ sợ cũng có ảnh hưởng, hiện tại chỉ có đi theo Lam Nhi nói một tiếng, để nàng ấy khuyên nhủ Ngưng Nhi.
Hạ lão gia lại quay đầu giận trừng mắt nhìn Lí thị liếc mắt một cái, đều là phụ nhân ngu xuẩn này, nếu không phải bà ta, ông sao lại bị những chuyện phiền toaid này quấn thân. Thật sự là được việc không đủ bại sự có thừa.
Nghĩ nghĩ, lại đối với Hạ lão phu nhân nói “Nương, con có chuyện khác quan trọng muốn cùng nương thương lượng một chút.”
Hạ lão phu nhân nâng mí mắt, nghi hoặc hỏi “Chuyện gì? Nói đi.”
Hạ lão gia mím môi nói “Con muốn nâng Lam Nhi lên làm bình thê.”
Đây là quyết định sau khi ông suy nghĩ một hồi mới làm ra, hiện thời Ngưng Nhi đã sắp gả vào Tĩnh vương phủ đi, đem mẫu thân của nàngnâng vì bình thê, vậy trong lòng nàng ít nhiều cũng sẽ cảm tạ ông. Đến lúc đó không thể thiếu sẽ ở trước mặt Tĩnh vương thế tử thay ông nói tốt vài câu, có nữ tế (con rể) này dẫn, tự nhiên con đường làm qua của ong sẽ thuận lợi hơn, một bước lên mây.
Lí thị nghe nói như thế, lúc này phục hồi tinh thần lại, khẽ kêu lên “Cái gì, muốn nâng tiện nhân kia là bình thê? Không được, việc này ta tuyệt không đáp ứng.” Sao bà có thể dễ dàng tha thứ tiện nhân Thủy thị kia trở thành bình thê, lão gia đây không phải ở lấy đao cắt tâm của bà sao.
Hạ Liên cùng Hạ Dung nghe xong cũng là vẻ mặt căm giận, này nếu để Thủy di nương thành bình thê, vậy Hạ Thính Ngưng kia cũng không phải sẽ cùng các nàng đều là đích nữ sao? Các nàng làm sao có thể chịu được loại chuyện này phát sinh.
Hạ lão gia hét lớn một tiếng “Câm miệng cho ta, việc này không phải do ngươi đồng ý hay không. Nói thêm một câu nữa, ta liền lập tức làm cho người ta đem ngươi đuổi về Lí gia đi.” Muốn ngăn cản tiền đồ tốt của ông, vậy cũng muốn hỏi một chút xem ông có đáp ứng hay không.
Lí thị bị dọa đến thân mình run lên, chỉ có thể quay đầu khẩn cầu nhìn về phía Hạ lão phu nhân. Hi vọng lão phu nhân trăm ngàn đừng đáp ứng thỉnh cầu như vậy.
Sau khi Hạ lão phu nhân nghe được lời nói Hạ lão gia, nhíu mày nói “Dục nhi, việc này ta không đồng ý, Thủy thị kia chẳng qua là thiêm kim thương hộ thôi, hơn nữa cảnh nhà sa sút. Làm sao có thể nâng người như vậy làm bình thê đây.”
Trọng yếu nhất là từ trong lòng bà chán ghét Thủy thị kia, nhận vì đối phương cùng Liễu di nương giống nhau là cái hồ mị tử chỉ biết mị hoặc nam nhân, nếu đem nàng nâng vì bình thê, không phải là biến thành thành toàn tâm nguyện của Liễu di nương sao, việc này vạn vạn không thể. Làm sao bag nuốt trôi được khẩu khí này.
Hạ lão gia đành phải giải thích nói “Nương, ngài là không biết. Hôm nay lúc lâm triều, Tĩnh vương thế tử xử lý một đám quan viên tham ô, trong triều có mấy chức quan quan trọng đều bỏ không. Sẽ chờ Tĩnh vương thế tử đề danh chọn người, sau đó từ hoàng thượng đồng ý, liền có thể lập tức tiền nhiệm. Đây chính là thời cơ tốt để con thượng vị nha, chỉ cần đem Lam Nhi nâng vì bình thê, lại từ nàng ấy đi theo Ngưng Nhi nói một tiếng. Để Ngưng Nhi đến trước mặt Tĩnh vương thế tử nói vài câu lời hay, con thăng quan nhưng chỉ có rất lớn trông cậy vào nha.”
Hạ lão gia vẻ mặt không rõ chân tướng, nghi hoặc hỏi “Đây là như thế nào?” Tại sao lại một bộ dáng như trời sắp sập xuống như vậy, chẳng lẽ là trong phủ có trộm?
Vẻ mặt Tứ Đắc kích động, bắt đầu tình cảm dạt dào kể lại chuyện hôm nay Tĩnh vương phủ tiến đến hạ sính cho Hạ lão gia nghe, trọng điểm mẫu nữ Lí thị xông ra là cỡ nào cỡ nào kỳ quái, dám trước mặt mọi người muốn cướp đoạt sính lễ. Còn cùng Hạ lão phu nhân cùng nhau đến Lê viện đại náo một phen. Không gì không đủ, tất cả đều một năm một mười nói ra.
Hạ lão gia càng nghe sắc mặt càng đen, thê tử này của ông không phải rõ ràng là đang quăng mặt ông sao, việc này nếu như bị nhóm ngự sử biết, còn không chừng sẽ thêm mắm thêm muối thế nào ở trước mặt hoàng thượng tham tấu ông một quyển đâu. Tiền đồ cẩm tú mà ông thật vất vả sẽ có, sao đích thê ngu xuẩn của ông có thể chuyển một tảng đá trên con đường làm quan của ông thêm ngột ngạt. Còn có nương của ông, cũng hồ đò theo cùng nhau làm bậy đây.
Lại nghĩ đến hôm nay lúc lâm triều, vừa mới xử lý một đám quan viên, còn có hoàng thượng chính miệng nói lời nói. Trong lòng ông liền có một đoàn lửa bùng lên.
Lúc này tức giận nói “Phu nhân cùng hai vị tiểu thư đâu? Các nàng hiện tại ở đâu?”
Mẫu nữ ba người này quả nhiên là muốn phản, làm việc cũng không biết muốn suy trước nghĩ sau, đa số ông là phu quân, phụ thân suy nghĩ một chút. Hiện tại không phải rõ ràng cắt đứt con đường làm qua của ông sao? Này phong không thể dài, hôm nay ông phải giáo huấn các nàng một phen thật tốt mới được.
Tứ Đắc vội vàng cúi đầu nói “Phu nhân cùng hai vị tiểu thư đang ở Xuân Hi cư đâu.”
Hạ lão gia nghe vậy vung tay áo, bỏ qua Tứ Đắc sải bước nhắm thẳng Xuân Hi cư mà đi.
Tứ Đắc đứng ở tại chỗ vươn người rướn cổ nhìn bóng lưng Hạ lão gia đi xa, thẳng đến khi rốt cuộc nhìn không tới bóng dáng của đối phương, mới vội vàng đi đến bên dười một cây to rậm rạp.
Lúc này, Vãn Ngọc đi ra từ sau cây lớn, cởi túi tiền từ bên hông xuống đưa cho Tứ Đắc, cười nói “Làm tốt lắm, đây là tiền thưởng tiểu thư đưa cho ngươi.”
Từ lúc vừa rồi đến giờ nàng luôn tránh ở phía sau cây lớn này nghe lén, cũng biết Tứ Đắc quả thật thật ra sức làm việc, nói được thập phần tốt. Tự nhiên cũng liền cho hắn số ngân lượng không nhỏ.
Tứ Đắc mặt mày hớn hở vươn tay tiếp nhận hầu bao, sau khi thoáng ước lượng, cười đến càng vui vẻ, liên tục nói “Đa tạ nhị tiểu thư ban cho, sau này còn có việc gì cần dùng đến nô tài, cũng cứ phân phó, nô tài khẳng định làm tốt.”
Chẳng qua là muốn hắn cùng lão gia nói mấy câu chuyện phát sinh hôm nay, có thể được đến tiền thưởng lớn như vậy. Chuyện tốt như vậy, hắn ước gì có thể lại làm nhiều vài lần đâu.
Vãn Ngọc gật gật đầu nói “Nhớ lấy không thể đem chuyện vừa rồi tiết lộ ra ngoài, ngày sau sẽ có lúc còn cần đến ngươi.”
Tứ Đắc liên tục nói phải, siết chặt bạc trong lòng vui rạo rực rời đi.
Lại nói Hạ lão gia hùng hùng hổ hổ đuổi tới Xuân Hi cư, ngay cả để thời gian tỳ nữ thông báo một tiếng đều không có, trực tiếp liền đi nhanh vượt qua cửa đi vào.
Lúc này Lí thị đang đi tới đi lui trong phòng lão phu nhânn ở Xuân Hi cư, vì chuyện của Hạ Liên cùng Hạ Dung gấp đến độ xoay quanh.
Gương mặt Hạ lão phu nhân xanh mét ngồi ở trên ghế trong phòng, hiển nhiên còn tức giận chưa tiêu. Hạ Liên cùng Hạ Dung đều là vẻ mặt hoảng sợ.
Lí thị suy nghĩ cả buổi cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt, chỉ có thể cầu cứu nhìn về phía Hạ lão phu nhân nói: “Nương, ngài có thể nghĩ ra biện pháp nào tốt không?”
Bây giờ quả thực bà gấp đến độ đòi mạng, lại trầm tư suy nghĩ cũng không thể nghĩ ra biện pháp nào tốt để giải quyết vấn đề. Cứ nghĩ đến thanh danh của nữ nhi sắp không giữ được, chỉ sợ sau này rốt cuộc gả không ra, bà liền càng gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng vậy. Chỉ có thể đem hi vọng gửi gắm đến trên người lão phu nhân, xem bà (lpn) có thể nghĩ ra biện pháp gì tốt hay không.
Hạ lão phu nhân đang muốn mở miệng nói cái gì đó, lúc này, Hạ lão gia vẻ mặt tức giận lại sải bước đi đến, một bộ dáng hùng hổ, phàm là người có đầu óc vừa thấy chỉ biết đối phương đang đứng ở trong cơn thịnh nộ, tốt nhất nên thức thời đừng tiến lên đi rước lấy mất mặt.
Nhưng cố tình Lí thị còn không hề hay biết, sau khi nhìn thấy Hạ lão gia ngược lại nhãn tình sáng lên, tựa như bắt được một ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng vội vàng nghênh đón, nắm chặt ống tay áo của Hạ lão gia nói “Lão gia, ngài đã trở lại là tốt rồi. Ngài cần phải cứu Liên Nhi cùng Dung Nhi nha, tiểu chân Hạ Thính Ngưng kia thế nhưng thấy chết không cứu, ngay cả muội muội của mình cũng không quan tâm, thật sự là cái bạch nhãn lang. Lão gia ngài cần phải vì mẫu tử chúng ta làm chủ nha.” Dứt lời liền dùng tay áo che mặt khóc thút thít lên, bà quyết định đem tất cả lỗi đều đổ lên trên người Hạ Thính Ngưng đi, miễn cho lão gia trách cứ bà.
Hạ lão gia tức giận hất bàn tay Lí thị đang cầm ống tay áo của ông, vẻ mặt âm trầm nói “Ngươi còn có mặt mũi nói ra loại lời nói này, ta hỏi ngươi, buổi sáng ta không ở phủ, Tĩnh vương phủ phái người đến hạ sính, ngươi đều trước mặt người ta làm chuyện gièm pha gì gặp không được người?”
Vừa rồi nếu không phải là tùy tùng trong phủ bẩm báo với ông, ông còn không biết thê tử kết tóc của mình dám trước mặt mọi người làm ra chuyện ngu xuẩn không cần mặt mũi như vậy, bây giờ cư nhiên còn dám đẩy lên trên người Ngưng Nhi. Phụ nhân ngu xuẩn này chẳng lẽ là muốn hại ông mất quan hay sao.
Nghĩ vậy, một đôi mắt đang tức giận của Hạ lão gia nhất thời hóa thành lợi kiếm thẳng tắp hướng Lí thị vọt tới, khiến đối phương cảm thấy từng đợt hoảng sợ.
Lí thị kiệt lực ổn định tâm tình của chính mình, ánh mắt có chút mơ hồ, không dám trực tiếp đối diện cùng Hạ lão gia, đầu cấp tốc vòng vo lên: Chẳng lẽ lão gia đã biết đến chuyện hôm nay ta làm rồi sao? Cho nên hiện tại mới có thể tức giận chạy tới đây như vậy? Đến cùng là tên đáng chém ngàn đao nào dám chạy tới trước mặt lão gia nói huyên thuyên, nếu như bị bà biết, thế nào bà cũng phải để cho người ta dùng châm đem miệng đối phương khâu lại mới được.
Xem Hạ lão gia càng âm trầm sắc mặt, Lí thị không khỏi cảm thấy sợ hãi cùng hoảng loạn, chỉ có thể vội vàng biện giải nói “Lão gia, ngài nhưng đừng nghe tiểu nhân loạn nói huyên thuyên nha, ta nào có làm chuyện gièm pha gặp không được người, nhất định là người khác muốn oan uổng ta.”
Hiện tại bà chỉ có thể một mực chắc chắn chính mình cái gì cũng chưa làm, chỉ cần bà không thừa nhận, tin tưởng lão gia cũng không làm gì được bà.
Hạ lão gia mắt gặp Lí thị vẫn là một bộ con vịt chết còn mạnh miệng, đây không phải là muốn đem ông trở thành ngốc tử giống nhau đùa giỡn đến cùng sao? Nhất thời tức giận đến đỏ mặt tía tai, quát lớn “Ngươi đến bây giờ còn dám đến chết cũng không nhận lỗi, không có lửa làm sao có khói, ngươi nếu thực chưa làm qua, người khác còn có thể tự dưng bịa đặt oan uổng ngươi hay sao? Ngươi cũng không biết hối cải như vậy, còn vọng tưởng muốn lừa gạt ta, Hạ phủ của ta cũng dung không được ngươi, ngươi hãy thu thập đồ đạc về ngoại gia cho ta đi.”
Lí thị vừa nghe lời này, nhất thời ngây ra như phỗng, cả người ngây ngốc giật mình ở tại chỗ. Lão gia thế nhưng muốn bà về nhà ngoại (mẹ đẻ), đó không phải là rõ ràng muốn đuổi bà đi ra ngoài sao. Bà mà đi, sau này còn có thể diện gì đi ra ngoài gặp người.
Hạ Liên cùng Hạ Dung nghe nói như thế, cũng là vẻ mặt sợ hãi cùng sợ hãi. Hạ Liên vội vàng đi lên phía trước nói “Cha, chuyện này thật sự không liên quan đến nương, đều là lỗi của Hạ Thính Ngưng kia, sao ngài có thể trách nương được.”
Hạ Dung cũng liên tục gật đầu “Đúng vậy, cha. Đều là lỗi của tiểu tiện nhân kia, ngài không biết, nữ nhi bị nàng làm hại rất nhanh liền không có người muốn.”
Hạ lão gia tức giận hừ một tiếng “Các ngươi đều câm miệng cho ta, đã cho rằng ta không biết sao. Chuyện hôm nay hai người các ngươi cũng đều có phần cả. Một nữ nhi gia chưa gả, dám trước mặt ngoại nhân cướp đoạt sính lễ của tỷ tỷ mình, còn khóc lóc om sòm chửi bậy, mặt của vi phụ đều nhanh bị các ngươi làm mất hết. Bắt đầu từ hôm nay các ngươi đều ở trong viện của mình đi, không cho bước ra khỏi viện nửa bước. Chép lại năm trăm lần ‘Nữ giới’ thật tốt cho ta, bao giờ học xong quy củ lúc đó mới có thể đi ra.”
Hạ Liên cùng Hạ Dung bị huấn được lớn tiếng cũng không dám ra, chỉ có thể cúi đầu đứng ở tại chỗ, các nàng thực sợ hãi, trong ấn tượng của các nàng phụ thân còn chưa bao giờ lớn tiếng răn dạy các nàng giống như bây giờ. Có thể thấy được lần này là tức giận cực độ.
Ngồi ở trên ghế Hạ lão phu nhân hợp thời mở miệng nói “Dục nhi, việc hôm nay, Lí thị tuy rằng làm việc không thỏa đáng, nhưng đến cùng vẫn là mẫu thân của Vũ Nhi, đuổi về ngoại gia như vậy khó tránh khỏi sẽ chọc người lên án. Tạm tha qua nàng ta lúc này đây đi.”
Nói như thế nào thì Lí thị này cũng lag người nhà ngoại của bà, ít nhiều hay là bà muốn để bảo toàn chút.
Ngực Hạ lão gia phập phồng, hô khẩu khí nói "Nếu nương đều tự mình mở miệng, vậy nhi tử nghe nương, tha nàng ta lúc này đây.” Hừ, nếu không có nương làm chỗ dựa cho nàng, lần này ông phải giáo huấn nàng một chút mới được.
Hạ lão phu nhân cười gật đầu, lại nói “Dục nhi, việc hôm nay con tính toán làm sao bây giờ? Thanh danh cuat Liên Nhi cùng Dung Nhi.... Ai, chẳng lẽ thật muốn các nàng chết già khuê trung hay sao.”
Lí thị thì tốt rồi, truyền ra đi cũng liền một cái ác danh ức hiếp thứ nữ thôi. Hậu trạch nhà ai mà không có chút chuyện này, nhưng mà Liên Nhi cùng Dung Nhi có thể có phiền toái. Các nàng đều là tiểu thư khuê các chưa gả, việc này nếu truyền ra, còn có người nào nguyện ý tới cửa đến cầu thân.
Hạ lão gia hít sâu một hơi, cũng là bị tức được không nhẹ, chậm rãi nói “Con đợi đến Lê viện đi xem đi, để Lam Nhi nói chuyện cùng Ngưng Nhi một tiếng. Để nàng xem ở trên tình cảm tỷ muội, đi theo Tĩnh vương thế tử nói một tiếng, ngăn chặn miệng của hạ nhân.”
Dù sao việc này nếu truyền ra ngoài, đối với quan đồ của ông chỉ sợ cũng có ảnh hưởng, hiện tại chỉ có đi theo Lam Nhi nói một tiếng, để nàng ấy khuyên nhủ Ngưng Nhi.
Hạ lão gia lại quay đầu giận trừng mắt nhìn Lí thị liếc mắt một cái, đều là phụ nhân ngu xuẩn này, nếu không phải bà ta, ông sao lại bị những chuyện phiền toaid này quấn thân. Thật sự là được việc không đủ bại sự có thừa.
Nghĩ nghĩ, lại đối với Hạ lão phu nhân nói “Nương, con có chuyện khác quan trọng muốn cùng nương thương lượng một chút.”
Hạ lão phu nhân nâng mí mắt, nghi hoặc hỏi “Chuyện gì? Nói đi.”
Hạ lão gia mím môi nói “Con muốn nâng Lam Nhi lên làm bình thê.”
Đây là quyết định sau khi ông suy nghĩ một hồi mới làm ra, hiện thời Ngưng Nhi đã sắp gả vào Tĩnh vương phủ đi, đem mẫu thân của nàngnâng vì bình thê, vậy trong lòng nàng ít nhiều cũng sẽ cảm tạ ông. Đến lúc đó không thể thiếu sẽ ở trước mặt Tĩnh vương thế tử thay ông nói tốt vài câu, có nữ tế (con rể) này dẫn, tự nhiên con đường làm qua của ong sẽ thuận lợi hơn, một bước lên mây.
Lí thị nghe nói như thế, lúc này phục hồi tinh thần lại, khẽ kêu lên “Cái gì, muốn nâng tiện nhân kia là bình thê? Không được, việc này ta tuyệt không đáp ứng.” Sao bà có thể dễ dàng tha thứ tiện nhân Thủy thị kia trở thành bình thê, lão gia đây không phải ở lấy đao cắt tâm của bà sao.
Hạ Liên cùng Hạ Dung nghe xong cũng là vẻ mặt căm giận, này nếu để Thủy di nương thành bình thê, vậy Hạ Thính Ngưng kia cũng không phải sẽ cùng các nàng đều là đích nữ sao? Các nàng làm sao có thể chịu được loại chuyện này phát sinh.
Hạ lão gia hét lớn một tiếng “Câm miệng cho ta, việc này không phải do ngươi đồng ý hay không. Nói thêm một câu nữa, ta liền lập tức làm cho người ta đem ngươi đuổi về Lí gia đi.” Muốn ngăn cản tiền đồ tốt của ông, vậy cũng muốn hỏi một chút xem ông có đáp ứng hay không.
Lí thị bị dọa đến thân mình run lên, chỉ có thể quay đầu khẩn cầu nhìn về phía Hạ lão phu nhân. Hi vọng lão phu nhân trăm ngàn đừng đáp ứng thỉnh cầu như vậy.
Sau khi Hạ lão phu nhân nghe được lời nói Hạ lão gia, nhíu mày nói “Dục nhi, việc này ta không đồng ý, Thủy thị kia chẳng qua là thiêm kim thương hộ thôi, hơn nữa cảnh nhà sa sút. Làm sao có thể nâng người như vậy làm bình thê đây.”
Trọng yếu nhất là từ trong lòng bà chán ghét Thủy thị kia, nhận vì đối phương cùng Liễu di nương giống nhau là cái hồ mị tử chỉ biết mị hoặc nam nhân, nếu đem nàng nâng vì bình thê, không phải là biến thành thành toàn tâm nguyện của Liễu di nương sao, việc này vạn vạn không thể. Làm sao bag nuốt trôi được khẩu khí này.
Hạ lão gia đành phải giải thích nói “Nương, ngài là không biết. Hôm nay lúc lâm triều, Tĩnh vương thế tử xử lý một đám quan viên tham ô, trong triều có mấy chức quan quan trọng đều bỏ không. Sẽ chờ Tĩnh vương thế tử đề danh chọn người, sau đó từ hoàng thượng đồng ý, liền có thể lập tức tiền nhiệm. Đây chính là thời cơ tốt để con thượng vị nha, chỉ cần đem Lam Nhi nâng vì bình thê, lại từ nàng ấy đi theo Ngưng Nhi nói một tiếng. Để Ngưng Nhi đến trước mặt Tĩnh vương thế tử nói vài câu lời hay, con thăng quan nhưng chỉ có rất lớn trông cậy vào nha.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.