Chương 33: Mặc Hiên bảo vệ.
Tây Song Vũ
21/03/2016
Chương 33: Mặc Hiên bảo vệ.
Editor: Búnn.
Chu thị chợt nhớ tới, Ninh Mặc Hiên từng nói, hôm nay muốn tới xem một chút xem hôm qua Tình Lam uống thuốc của hắn như thế nào. Mình cũng đã sớm nói trước, nếu Ninh thế tử tới thì đừng ngăn đường, để ý mời vào là được, tính ra giờ này hẳn là đã tới rồi.
Chẳng lẽ người mà Triệu Tình Yên gặp phải chính là Ninh thế tử Ninh Mặc Hiên? Nếu đúng là như vậy thì chuyện này thành nháo lớn rồi. Ninh thế tử là ai, chỉ sợ năm sau một mình hắn cũng không để Vạn An Hầu phủ ở trong mắt, nếu nha đầu Triệu Tình Yên không biết trời cao đất rộng kia đắc tội với thần này, e là Vạn An Hầu phủ không khác nào họa vô đơn chí, càng ngày càng thêm khó qua khỏi. Vạn An Hầu phủ đang yên đang lành sẽ bị hủy trên tay mẫu tử hồ ly kia.
Chu thị suy nghĩ xong liền muốn ngăn cản, nhưng đâu còn kịp, người Triệu Tĩnh Nguyên an bài đã sớm đi ra ngoài, trong lòng Chu Thị biết hôm nay là chuyện xấu, đang suy nghĩ phải giải quyết như thế nào liền thấy mấy người lôi kép Ninh Mặc Hiên vào.
"Bản thế tử không biết, đạo đãi khách của Vạn An Hầu phủ lại là như vậy. Nếu như trong phủ dùng bạc để cưng chiều thiếp thất mà không mua nổi lá trà thì thôi đi, nhưng cũng không phải dùng đến chuyện gây khó dễ cho người khác chứ." Ninh Mặc Hiên sửa sang y phụ bị người khác lôi kéo mà có chút xộc xệch, không giận mà uy cười nói.
"Ngươi tự tiện xong vào hậu viện trong phủ ra, còn dám lớn lối như vậy, nếu như ngươi thật sự là khách dĩ nhiên ở tiền thính sẽ có người chiêu đãi, tại sao có thể vô duyên vô cơ về phía sau hậu viện? Ta nhìn ngươi chỉ là tên háo sắc mà thôi!" Triệu Tĩnh Nguyên lúc ở trên triều đình bị khinh bỉ, lại bị đồng liêu châm biếm nên vào lúc này hắn vô cùng tức giận, không chịu nhìn cẩn thận liền quát Ninh Mặc Hiên.
"Nguyên Nhi!" Chu thị vội vàng ngăn cản.
"Nhi tử biết mẫu thân nhân từ, tuy nhiên không nên có đạo lý vì người như thế mà cầu xin tha thứ, người như vậy nên đưa tới hình bộ hỏi tội mới phải." Triệu Tĩnh Nguyên cho rằng mẫu thân đang muốn bảo vệ Triệu Tình Lam, cho nên mới trả lời như vậy.
"Nếu vậy, không bằng Triệu đại nhân đưa bản thế tử đến Hình Bộ đi, xem một chút rốt cuộc Hình bộ xử trí việc này như thế nào. Có điều nếu bản thế tử đi hình hộ, tự nhiên là có lời muốn nói. Ta nghe nói gần đây Triệu đại nhân qua lại với Hình bộ không ít, đưa thêm một bản thế tử nghĩ cũng đúng là không ảnh hưởng tới toàn cục." Ninh Mặc Hiên thưởng thức quạt trong tay nói.
Mặc dù Triệu Tĩnh Nguyên không thông minh, nhưng lúc nghe được ý trong câu nói kia cũng cảm thấy không đúng, Triệu Tĩnh Nguyên nâng mắt nhìn mẫu thân mình, lúc này mới giật mình, vừa rồi mẫu thân ngăn cản minh không phải vì Triệu Tình Lam, mà là mẫu thân nhìn ra được lai lịch của người này.
"Nguyên Nhi, con quá lỗ mãng rồi, vị này là Ninh thế tử Ninh Mặc Hiên của Ninh quốc công phủ, đâu ra tên háo sắc. Thế tử, thật sự xin lỗi, để ngài chịu ủy khuất, đều là cháu gái của ta không tốt, lão thân ở chỗ này thay mặt nàng xin lỗi với thế tử." Chu thị vội vàng tự mình đứng dậy hành lễ về phía Ninh Mặc Hiên.
Mặc dù Ninh Mặc Hiên không thèm để ý những lời thế tục gì đó, nhưng dù nói thế nào Chu thị cũng được coi là trưởng bối, vì vậy nghiêng người tránh được, sau đó lại nói: "Chuyện này cũng không thể trách lão thái thái, lão thái thái cần gì phải như vậy." Vừa nói chuyện, Ninh Mặc Hiên cũng không quên nâng mắt nhìn hai phụ tử Triệu Tĩnh Nguyên và Triệu Tình Yên.
Triệu Tĩnh Nguyên không ngờ đây là Ninh thế tử, nhất thời cũng trợn tròn mắt, Triệu Tình Yên càng không cần nói, làm sao phản ứng kịp, vị này lại là Ninh thế tử, là mình có mắt như mù rồi. Có điều biết mình phạm sai lầm rồi, chỉ e là không thể dễ dàng tha thứ được. Xưa nay tổ mẫu đã không thích mình, hôm nay lại làm chuyện sai như vậy, e là sau này bên chỗ tổ mẫu mình càng không có đất dung thân rồi. Không được, dù thế nào mình cũng phải thoát khỏi chuyện này, đẩy lỗi lên người Triệu Tình Lam.
"Ngươi còn không mau nhận lỗi với Ninh thế tử?" Chu thị hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Tình Yên một cái, nói.
Triệu Tình Yên liền vội vàng ủy ủy khuất khuất tiến lên nói: "Xin thế tử tha thứ, là Tình Yên không biết. Có điều chuyện này cũng không thể trách Tình Yên, chỉ vì Tình Yên nhìn thấy thế tử đi từ trong sân của Nhị tỷ tỷ ra, sợ Nhị tỷ tỷ làm ra chuyện gì bất lợi cho phủ, nên lúc này mới kinh động tổ mẫu và phụ thân."
Những lời này vô tình nói ngày thường Triệu Tình Lam có chỗ không biết kiềm chế, bản thân mình chỉ vì danh vọng của hầu phủ mới làm ra chuyện như vậy, nếu như không phải là gặp hai tỷ muội, Ninh Mặc Hiên cảm giác có lẽ mình cũng sẽ có ấn tượng không tốt với Triệu Tình Lam, có điều bây giờ mình rất rõ ràng, biết vị Triệu Tình Yên này trăm phương ngàn kế muốn hãm hại Triệu Tình Lam, cho nên không nhịn được cười lạnh.
Nghe lời này, Chu thị cũng cau mày, nha đầu này thật sự không biết nặng nhẹ, cũng không chịu ngầm lại một chút, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này Hầu phủ làm gì còn mặt mũi? Đừng nói là hôn sự của Triệu Tình Lam bị liên lụy, e là nữ nhi trong Vạn An hầu phủ cũng khó xuất giá rồi.
Chỉ có Triệu Tĩnh Nguyên, mới cảm thấy đại khái ngày thường mình thiếu quản giáo với Triệu Tình Lam, cho nên nhất định Triệu Tình Lam làm ra chuyện gì không tốt, cho nên Yên Nhi mới giải thích như vậy.
"Yên Nhi, không thể nói bậy!" Chu thị không nhịn được quát lớn.
"Để thế tử che cười rồi, là ta quản giáo không nghiêm, gia môn bất hạnh mới có nữ nhi như vậy!" Trên mặt Triệu Tĩnh Nguyên khó có dịp xuất hiện thần sắc xấu hổ như vậy.
"Triệu đại nhân cũng không phải là gia môn bất hạnh, nếu không cũng không nháo thành chuyện ồn ào như vậy, có điều nói, nữ nhiw của Triệu đại nhân cũng để bản thế tử có thêm kiến thức. Có câu, đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp (1). Dù thế nào cũng là nữ nhi Triệu gia, nhưng lại có thể bôi nhọ tỷ tỷ như vậy. Đừng nói không có chuyện gì, coi như là có làm muội muội cũng chỉ có đạo lý hạ thấp xuống, làm gì có đạo lý ở trước mặt người khác nói như vậy?" Ninh Mặc Hiên nói chuyện không chịu giữ lại một chút mặt mũi nào, mấy câu nói, khiến Triệu Tình Nguyên thẹn thùng đỏ mặt.
(1)Thất bộ thi của Tào Thực:
Chử đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phủ trung khấp
Bản tự đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp?
(Nấu đậu bằng cây đậu
Hạt đậu trong nồi khóc:
Vốn một gốc sinh ra
Sao đốt nhau quá gấp?)
"Ta nói là Nhị nữ nhi của ta, không là nữ nhi này. Nữ nhi này của ta rất tốt, chỉ là hơi ngây thơ một chút." Triệu Tĩnh Nguyên còn mở miệng nói chuyện vì Triệu Tình Yên.
Vào lúc này thiếu chút nữa Chu thị bị Triệu Tĩnh Nguyên tức chết, sao mình lại sinh ra một nhi tử ngốc nghếch như vậy chứ? Thế tử luôn miệng bảo vệ Triệu Tình Lam, có thể thấy được quan hệ giữa hắn là Khánh Quốc công phủ không bình thường, hết lần này tới lần khác Nguyên Nhi lại muốn nói là Triệu Tình Lam không đúng.
Editor: Búnn.
Chu thị chợt nhớ tới, Ninh Mặc Hiên từng nói, hôm nay muốn tới xem một chút xem hôm qua Tình Lam uống thuốc của hắn như thế nào. Mình cũng đã sớm nói trước, nếu Ninh thế tử tới thì đừng ngăn đường, để ý mời vào là được, tính ra giờ này hẳn là đã tới rồi.
Chẳng lẽ người mà Triệu Tình Yên gặp phải chính là Ninh thế tử Ninh Mặc Hiên? Nếu đúng là như vậy thì chuyện này thành nháo lớn rồi. Ninh thế tử là ai, chỉ sợ năm sau một mình hắn cũng không để Vạn An Hầu phủ ở trong mắt, nếu nha đầu Triệu Tình Yên không biết trời cao đất rộng kia đắc tội với thần này, e là Vạn An Hầu phủ không khác nào họa vô đơn chí, càng ngày càng thêm khó qua khỏi. Vạn An Hầu phủ đang yên đang lành sẽ bị hủy trên tay mẫu tử hồ ly kia.
Chu thị suy nghĩ xong liền muốn ngăn cản, nhưng đâu còn kịp, người Triệu Tĩnh Nguyên an bài đã sớm đi ra ngoài, trong lòng Chu Thị biết hôm nay là chuyện xấu, đang suy nghĩ phải giải quyết như thế nào liền thấy mấy người lôi kép Ninh Mặc Hiên vào.
"Bản thế tử không biết, đạo đãi khách của Vạn An Hầu phủ lại là như vậy. Nếu như trong phủ dùng bạc để cưng chiều thiếp thất mà không mua nổi lá trà thì thôi đi, nhưng cũng không phải dùng đến chuyện gây khó dễ cho người khác chứ." Ninh Mặc Hiên sửa sang y phụ bị người khác lôi kéo mà có chút xộc xệch, không giận mà uy cười nói.
"Ngươi tự tiện xong vào hậu viện trong phủ ra, còn dám lớn lối như vậy, nếu như ngươi thật sự là khách dĩ nhiên ở tiền thính sẽ có người chiêu đãi, tại sao có thể vô duyên vô cơ về phía sau hậu viện? Ta nhìn ngươi chỉ là tên háo sắc mà thôi!" Triệu Tĩnh Nguyên lúc ở trên triều đình bị khinh bỉ, lại bị đồng liêu châm biếm nên vào lúc này hắn vô cùng tức giận, không chịu nhìn cẩn thận liền quát Ninh Mặc Hiên.
"Nguyên Nhi!" Chu thị vội vàng ngăn cản.
"Nhi tử biết mẫu thân nhân từ, tuy nhiên không nên có đạo lý vì người như thế mà cầu xin tha thứ, người như vậy nên đưa tới hình bộ hỏi tội mới phải." Triệu Tĩnh Nguyên cho rằng mẫu thân đang muốn bảo vệ Triệu Tình Lam, cho nên mới trả lời như vậy.
"Nếu vậy, không bằng Triệu đại nhân đưa bản thế tử đến Hình Bộ đi, xem một chút rốt cuộc Hình bộ xử trí việc này như thế nào. Có điều nếu bản thế tử đi hình hộ, tự nhiên là có lời muốn nói. Ta nghe nói gần đây Triệu đại nhân qua lại với Hình bộ không ít, đưa thêm một bản thế tử nghĩ cũng đúng là không ảnh hưởng tới toàn cục." Ninh Mặc Hiên thưởng thức quạt trong tay nói.
Mặc dù Triệu Tĩnh Nguyên không thông minh, nhưng lúc nghe được ý trong câu nói kia cũng cảm thấy không đúng, Triệu Tĩnh Nguyên nâng mắt nhìn mẫu thân mình, lúc này mới giật mình, vừa rồi mẫu thân ngăn cản minh không phải vì Triệu Tình Lam, mà là mẫu thân nhìn ra được lai lịch của người này.
"Nguyên Nhi, con quá lỗ mãng rồi, vị này là Ninh thế tử Ninh Mặc Hiên của Ninh quốc công phủ, đâu ra tên háo sắc. Thế tử, thật sự xin lỗi, để ngài chịu ủy khuất, đều là cháu gái của ta không tốt, lão thân ở chỗ này thay mặt nàng xin lỗi với thế tử." Chu thị vội vàng tự mình đứng dậy hành lễ về phía Ninh Mặc Hiên.
Mặc dù Ninh Mặc Hiên không thèm để ý những lời thế tục gì đó, nhưng dù nói thế nào Chu thị cũng được coi là trưởng bối, vì vậy nghiêng người tránh được, sau đó lại nói: "Chuyện này cũng không thể trách lão thái thái, lão thái thái cần gì phải như vậy." Vừa nói chuyện, Ninh Mặc Hiên cũng không quên nâng mắt nhìn hai phụ tử Triệu Tĩnh Nguyên và Triệu Tình Yên.
Triệu Tĩnh Nguyên không ngờ đây là Ninh thế tử, nhất thời cũng trợn tròn mắt, Triệu Tình Yên càng không cần nói, làm sao phản ứng kịp, vị này lại là Ninh thế tử, là mình có mắt như mù rồi. Có điều biết mình phạm sai lầm rồi, chỉ e là không thể dễ dàng tha thứ được. Xưa nay tổ mẫu đã không thích mình, hôm nay lại làm chuyện sai như vậy, e là sau này bên chỗ tổ mẫu mình càng không có đất dung thân rồi. Không được, dù thế nào mình cũng phải thoát khỏi chuyện này, đẩy lỗi lên người Triệu Tình Lam.
"Ngươi còn không mau nhận lỗi với Ninh thế tử?" Chu thị hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Tình Yên một cái, nói.
Triệu Tình Yên liền vội vàng ủy ủy khuất khuất tiến lên nói: "Xin thế tử tha thứ, là Tình Yên không biết. Có điều chuyện này cũng không thể trách Tình Yên, chỉ vì Tình Yên nhìn thấy thế tử đi từ trong sân của Nhị tỷ tỷ ra, sợ Nhị tỷ tỷ làm ra chuyện gì bất lợi cho phủ, nên lúc này mới kinh động tổ mẫu và phụ thân."
Những lời này vô tình nói ngày thường Triệu Tình Lam có chỗ không biết kiềm chế, bản thân mình chỉ vì danh vọng của hầu phủ mới làm ra chuyện như vậy, nếu như không phải là gặp hai tỷ muội, Ninh Mặc Hiên cảm giác có lẽ mình cũng sẽ có ấn tượng không tốt với Triệu Tình Lam, có điều bây giờ mình rất rõ ràng, biết vị Triệu Tình Yên này trăm phương ngàn kế muốn hãm hại Triệu Tình Lam, cho nên không nhịn được cười lạnh.
Nghe lời này, Chu thị cũng cau mày, nha đầu này thật sự không biết nặng nhẹ, cũng không chịu ngầm lại một chút, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này Hầu phủ làm gì còn mặt mũi? Đừng nói là hôn sự của Triệu Tình Lam bị liên lụy, e là nữ nhi trong Vạn An hầu phủ cũng khó xuất giá rồi.
Chỉ có Triệu Tĩnh Nguyên, mới cảm thấy đại khái ngày thường mình thiếu quản giáo với Triệu Tình Lam, cho nên nhất định Triệu Tình Lam làm ra chuyện gì không tốt, cho nên Yên Nhi mới giải thích như vậy.
"Yên Nhi, không thể nói bậy!" Chu thị không nhịn được quát lớn.
"Để thế tử che cười rồi, là ta quản giáo không nghiêm, gia môn bất hạnh mới có nữ nhi như vậy!" Trên mặt Triệu Tĩnh Nguyên khó có dịp xuất hiện thần sắc xấu hổ như vậy.
"Triệu đại nhân cũng không phải là gia môn bất hạnh, nếu không cũng không nháo thành chuyện ồn ào như vậy, có điều nói, nữ nhiw của Triệu đại nhân cũng để bản thế tử có thêm kiến thức. Có câu, đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp (1). Dù thế nào cũng là nữ nhi Triệu gia, nhưng lại có thể bôi nhọ tỷ tỷ như vậy. Đừng nói không có chuyện gì, coi như là có làm muội muội cũng chỉ có đạo lý hạ thấp xuống, làm gì có đạo lý ở trước mặt người khác nói như vậy?" Ninh Mặc Hiên nói chuyện không chịu giữ lại một chút mặt mũi nào, mấy câu nói, khiến Triệu Tình Nguyên thẹn thùng đỏ mặt.
(1)Thất bộ thi của Tào Thực:
Chử đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phủ trung khấp
Bản tự đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp?
(Nấu đậu bằng cây đậu
Hạt đậu trong nồi khóc:
Vốn một gốc sinh ra
Sao đốt nhau quá gấp?)
"Ta nói là Nhị nữ nhi của ta, không là nữ nhi này. Nữ nhi này của ta rất tốt, chỉ là hơi ngây thơ một chút." Triệu Tĩnh Nguyên còn mở miệng nói chuyện vì Triệu Tình Yên.
Vào lúc này thiếu chút nữa Chu thị bị Triệu Tĩnh Nguyên tức chết, sao mình lại sinh ra một nhi tử ngốc nghếch như vậy chứ? Thế tử luôn miệng bảo vệ Triệu Tình Lam, có thể thấy được quan hệ giữa hắn là Khánh Quốc công phủ không bình thường, hết lần này tới lần khác Nguyên Nhi lại muốn nói là Triệu Tình Lam không đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.