Chương 43: Quyết định
Tây Song Vũ
12/12/2017
“Nghe ta nói đã, cô
nãi nãi ngươi cũng đừng khóc, con bé chịu uất ức cũng chỉ là nhất thời
thôi. Mặc kệ người khác nói gì, ngoại sinh nữ của Khánh quốc công phủ
chúng ta không phải là người mà người khác có thể ức hiếp.” Sầm gia Tam
phu nhân xuất thân hoàng thương, thủa nhỏ cũng từng phụ giúp phụ huynh
buôn bán nên lời nói ra cũng rất thẳng thắn.
“Đúng vậy, nếu Triệu gia đã bất nhân, chúng ta cũng không cần giữ nghĩa. Nói thế nào đi chăng nữa thì Lam nhi cũng là con cháu nhà bọn họ, nhưng ngay cả con cháu nhà mình họ còn có thể đối xử như vậy, chúng ta còn có thể hy vọng gì ở bọn họ đây?” An thị cũng nghiêm túc nói: “Lúc trước con còn muốn cố gắng duy trì quan hệ thông gia với bên ấy, nhưng hôm nay cũng đã hiểu rõ rồi, thông gia như vậy giờ cũng không cần nữa.”
Lão gia đã nhiều lần nói về Triệu gia nhưng nàng còn không tin, hôm nay nghe được những chuyện này mới biết Triệu gia quả thật là khinh người quá đáng, lão gia nhà nàng tính tình ngay thẳng, cũng không oan uổng người nhà họ Triệu bọn họ. Sớm biết người nhà họ Triệu như vậy, nàng đã khuyên cô nãi nãi dứt khoát với bọn họ rồi. Lee:Qu y?Dd oon
“Hai vị tẩu tẩu có lẽ không biết, bọn họ đây là đang cố ý, bởi vì muội ầm ĩ muốn hòa ly, khiến cho bọn họ mất hết mặt mũi, nên chỉ có thể dùng tình mẫu tử để ép muội thỏa hiệp. Ai cũng biết, Lam nhi là đứa con muội thương yêu nhất. Giờ nhìn con bé phải chịu uất ức, đương nhiên muội sẽ vì nó mà chấp nhận mọi chuyện.” Sầm Mộ Vân hiểu rất rõ suy nghĩ của Triệu gia. Lúc này biết được hoàn cảnh của nữ nhi, nàng chỉ mong mình có thể lập tức trở về, thay nữ nhi chịu đựng những uất ức ấy. Đứa nhỏ này từ bé đã không được phụ thân yêu thích, nhưng lại được nàng dụng tâm che chở, nào phải chịu qua những chuyện như vậy, mấy hôm nay làm khó cho con bé rồi, thảo nào trông lại gầy hơn trước.
“Thực ra cũng không hẳn vậy, mặc dù lần này là bọn họ cố ý, nhưng nói bọn họ đối xử không tốt với mẫu nữ bọn muội cũng không sai. Trước kia muội là đương gia chủ mẫu, bọn họ không thể làm gì Lam nhi được, nhưng hiện tại lại khác, chưa chắc bọn họ đã không phải thực lòng muốn ngược đãi con bé. Muội cũng nói rồi đó thôi, trước giờ Triệu Tĩnh Nguyên vẫn thiên vị Lộ thị và nữ nhi của nàng ta. Giờ e rằng Triệu gia đã là thiên hạ của Lộ thị rồi, những ngày sắp tới của Lam nhi làm sao có thể tốt được. Cái khác không nói, bọn hạ nhân đứa nào không đạp thấp dựa cao, nay muội bị giáng cấp, Lam nhi không có chỗ dữa vào, làm sao có thể không bị khi dễ cơ chứ?” An thị xuất thân vô cùng tốt, nhiều năm sống trong cao môn đại hộ, đối với những chuyện như thế này đều hiểu rõ. Cao môn đại hộ có nơi nào sạch sẽ, ngay cả Khánh quốc công phủ, sau lưng cũng không thiếu chút chuyện bẩn thỉu.
Hơn nữa nam nhân vốn vô tình, tình cảm nói thay đổi lập tức thay đổi, dù có hao hết tâm tư cũng không thể giữ lại. Huống chi Triệu Tĩnh Nguyên có tình cảm với Lộ thị nhiều năm như vậy cũng coi như là tình sâu như biển. Sầm Mộ Vân có muốn vãn hồi lại chút tình cảm phu thê cũng khó mà làm được. Hiện tại người cũng chẳng có ở đây, chuyện cũng đã đến mức như vậy rồi, Triệu Tĩnh Nguyên hận nàng còn không kịp làm sao có thể đối tốt với Lam nhi? Chẳng qua nếu nàng trở về bên ấy, mọi chuyện lại càng không xong, Triệu Tĩnh Nguyên nếu không nghĩ cách hành hạ nàng mới là lạ.
“Đúng vậy, cô nãi nãi ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, nên dứt khoát giải quyết chuyện lần này đi, cứ kéo dài mãi đối với ngươi không tốt, đối với Lam nhi cũng không tốt.” Lý thị thấy Sầm Mộ Vân do dự không quyết nên vội vàng khuyên.
Ngụy thị cũng có thể nhìn ra ý định của Sầm Mộ Vân vì vậy cũng khuyên nhủ: “Nhị tẩu và tam tẩu muội nói đúng lắm, muội phải nghĩ cho rõ, đã biết mục đích của bọn họ rồi thì cũng nên hiểu, nếu muội trở về thì cuộc sống sau này sẽ không thể nào vượt qua được. Triệu gia đã giáng muội xuống làm thiếp thất, dù muội có trở về cũng không thể trở thành chính thê lần nữa, lại còn phải thanh đăng cổ phật cả đời, sẽ không có khả năng bảo vệ Lam nhi.”
“Đúng vậy, hơn nữa chuyện này đã huyên náo khắp triều đình, mọi người đều nói ra nói vào, nếu muội thực sự thỏa hiệp thì thanh danh cũng sẽ bị hủy, muội cho dù không vì mình thì cũng phải nghĩ cho Lam nhi. Đó mới thực sự là yêu thương con bé và cũng vì nửa đời sau của mình mà suy nghĩ.” An thị cũng khuyên nhủ.
Đối với nữ hài tử, danh dự của mẫu thân là điều vô cùng quan trọng, nếu Sầm Mộ Vân giải quyết chuyện này không tốt sẽ mất tất cả danh sự. Điều này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của Lam nhi, không những vậy còn có thể ảnh hưởng đến hôn sự của nàng.
“Hài tử, mẫu nữ liều tâm, đạo lý này mẫu thân cũng biết, nhưng con nên hiểu, đau dài không bằng đau ngắn, Triệu gia trước giờ không chào đón con và Lam nhi, hôm nay dù con trở về thì có thể thay đổi được điều gì? Tâm Triệu Tĩnh Nguyên liệu có thể trở lại bên con? Lộ thị liệu có buông tha cho con? Hay con còn có thể làm đương gia chủ mẫu? Thời điểm con là phu nhân chính thất người khác còn có thể có chút kiêng kỵ, nhưng bây giờ liệu có còn được như vậy nữa không? Trước kia con còn không thể bảo toàn cho mình, giờ quay lại đó khác nào tự chui đầu vào hang hổ?” Sầm mẫu nhìn nữ nhi của bà, cũng góp lời khuyên nhủ.
Từ nhỏ nữ nhi của bà đã được sủng ái quá mức, tính tính vô cùng đơn thuần, nhiều năm như vậy, ngay cả một thiếp thất cũng không quản được, coi như là bà nuôi dạy thất bại. Nhưng chuyện đến nước này, bà không thể để mặc cho nữ nhi phải tiếp tục chịu khổ, nếu như để con bé bởi vậy mà trở về bên đó, nửa đời sau của nó coi như bị hủy. Mộ Vân đau lòng nữ nhi, chẳng lẽ bà không đau lòng sao.
“Đúng vậy, cô nãi nãi, hai nhà Sầm Triệu giờ đã kết thù, muốn hòa hoãn cũng không thể được, chỉ có thể tính tiếp. Theo ý ta chúng ta phải nắm chặt lấy cơ hội lần này, khiến cho Triệu gia không thể không đồng ý hòa ly. Sau đó lại nghĩ biện pháp đón huynh muội Lam nhi đến đây, như vậy là tốt nhất, nửa đời sau của cô nãi nãi cũng có thể bình an sống qua ngày.” Lý thị nói tiếp.
Làm việc quan trọng nhất là phải rõ ràng dứt khoát, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình, hiện nay chứng cớ đang có lợi cho Mộ Vân, chỉ cần nàng hạ quyết tâm là có thể khiến cho Triệu gia vạn kiếp bất phục.
Sầm Mộ Vân tuy dịu dàng nhưng không ngốc, những chuyện này nàng đều hiểu, Triệu gia muốn nàng trở về không có nghĩa là muốn cùng nàng trải qua cuộc sống tốt đẹp mà hẳn là muốn trả lại những sỉ nhục bọn họ đang phải chịu đi.
“Muội hiểu, chuyện đến nước này muội cũng không có ý định rút lui, tối nay muội sẽ đi tìm Nhị ca, nhờ Nhị ca tới Hình bộ tìm hiểu một chút xem chuyện này nên làm như thế nào, nếu như có thể giải quyết xong sớm là tốt nhất.”
“Đúng vậy, nếu Triệu gia đã bất nhân, chúng ta cũng không cần giữ nghĩa. Nói thế nào đi chăng nữa thì Lam nhi cũng là con cháu nhà bọn họ, nhưng ngay cả con cháu nhà mình họ còn có thể đối xử như vậy, chúng ta còn có thể hy vọng gì ở bọn họ đây?” An thị cũng nghiêm túc nói: “Lúc trước con còn muốn cố gắng duy trì quan hệ thông gia với bên ấy, nhưng hôm nay cũng đã hiểu rõ rồi, thông gia như vậy giờ cũng không cần nữa.”
Lão gia đã nhiều lần nói về Triệu gia nhưng nàng còn không tin, hôm nay nghe được những chuyện này mới biết Triệu gia quả thật là khinh người quá đáng, lão gia nhà nàng tính tình ngay thẳng, cũng không oan uổng người nhà họ Triệu bọn họ. Sớm biết người nhà họ Triệu như vậy, nàng đã khuyên cô nãi nãi dứt khoát với bọn họ rồi. Lee:Qu y?Dd oon
“Hai vị tẩu tẩu có lẽ không biết, bọn họ đây là đang cố ý, bởi vì muội ầm ĩ muốn hòa ly, khiến cho bọn họ mất hết mặt mũi, nên chỉ có thể dùng tình mẫu tử để ép muội thỏa hiệp. Ai cũng biết, Lam nhi là đứa con muội thương yêu nhất. Giờ nhìn con bé phải chịu uất ức, đương nhiên muội sẽ vì nó mà chấp nhận mọi chuyện.” Sầm Mộ Vân hiểu rất rõ suy nghĩ của Triệu gia. Lúc này biết được hoàn cảnh của nữ nhi, nàng chỉ mong mình có thể lập tức trở về, thay nữ nhi chịu đựng những uất ức ấy. Đứa nhỏ này từ bé đã không được phụ thân yêu thích, nhưng lại được nàng dụng tâm che chở, nào phải chịu qua những chuyện như vậy, mấy hôm nay làm khó cho con bé rồi, thảo nào trông lại gầy hơn trước.
“Thực ra cũng không hẳn vậy, mặc dù lần này là bọn họ cố ý, nhưng nói bọn họ đối xử không tốt với mẫu nữ bọn muội cũng không sai. Trước kia muội là đương gia chủ mẫu, bọn họ không thể làm gì Lam nhi được, nhưng hiện tại lại khác, chưa chắc bọn họ đã không phải thực lòng muốn ngược đãi con bé. Muội cũng nói rồi đó thôi, trước giờ Triệu Tĩnh Nguyên vẫn thiên vị Lộ thị và nữ nhi của nàng ta. Giờ e rằng Triệu gia đã là thiên hạ của Lộ thị rồi, những ngày sắp tới của Lam nhi làm sao có thể tốt được. Cái khác không nói, bọn hạ nhân đứa nào không đạp thấp dựa cao, nay muội bị giáng cấp, Lam nhi không có chỗ dữa vào, làm sao có thể không bị khi dễ cơ chứ?” An thị xuất thân vô cùng tốt, nhiều năm sống trong cao môn đại hộ, đối với những chuyện như thế này đều hiểu rõ. Cao môn đại hộ có nơi nào sạch sẽ, ngay cả Khánh quốc công phủ, sau lưng cũng không thiếu chút chuyện bẩn thỉu.
Hơn nữa nam nhân vốn vô tình, tình cảm nói thay đổi lập tức thay đổi, dù có hao hết tâm tư cũng không thể giữ lại. Huống chi Triệu Tĩnh Nguyên có tình cảm với Lộ thị nhiều năm như vậy cũng coi như là tình sâu như biển. Sầm Mộ Vân có muốn vãn hồi lại chút tình cảm phu thê cũng khó mà làm được. Hiện tại người cũng chẳng có ở đây, chuyện cũng đã đến mức như vậy rồi, Triệu Tĩnh Nguyên hận nàng còn không kịp làm sao có thể đối tốt với Lam nhi? Chẳng qua nếu nàng trở về bên ấy, mọi chuyện lại càng không xong, Triệu Tĩnh Nguyên nếu không nghĩ cách hành hạ nàng mới là lạ.
“Đúng vậy, cô nãi nãi ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, nên dứt khoát giải quyết chuyện lần này đi, cứ kéo dài mãi đối với ngươi không tốt, đối với Lam nhi cũng không tốt.” Lý thị thấy Sầm Mộ Vân do dự không quyết nên vội vàng khuyên.
Ngụy thị cũng có thể nhìn ra ý định của Sầm Mộ Vân vì vậy cũng khuyên nhủ: “Nhị tẩu và tam tẩu muội nói đúng lắm, muội phải nghĩ cho rõ, đã biết mục đích của bọn họ rồi thì cũng nên hiểu, nếu muội trở về thì cuộc sống sau này sẽ không thể nào vượt qua được. Triệu gia đã giáng muội xuống làm thiếp thất, dù muội có trở về cũng không thể trở thành chính thê lần nữa, lại còn phải thanh đăng cổ phật cả đời, sẽ không có khả năng bảo vệ Lam nhi.”
“Đúng vậy, hơn nữa chuyện này đã huyên náo khắp triều đình, mọi người đều nói ra nói vào, nếu muội thực sự thỏa hiệp thì thanh danh cũng sẽ bị hủy, muội cho dù không vì mình thì cũng phải nghĩ cho Lam nhi. Đó mới thực sự là yêu thương con bé và cũng vì nửa đời sau của mình mà suy nghĩ.” An thị cũng khuyên nhủ.
Đối với nữ hài tử, danh dự của mẫu thân là điều vô cùng quan trọng, nếu Sầm Mộ Vân giải quyết chuyện này không tốt sẽ mất tất cả danh sự. Điều này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của Lam nhi, không những vậy còn có thể ảnh hưởng đến hôn sự của nàng.
“Hài tử, mẫu nữ liều tâm, đạo lý này mẫu thân cũng biết, nhưng con nên hiểu, đau dài không bằng đau ngắn, Triệu gia trước giờ không chào đón con và Lam nhi, hôm nay dù con trở về thì có thể thay đổi được điều gì? Tâm Triệu Tĩnh Nguyên liệu có thể trở lại bên con? Lộ thị liệu có buông tha cho con? Hay con còn có thể làm đương gia chủ mẫu? Thời điểm con là phu nhân chính thất người khác còn có thể có chút kiêng kỵ, nhưng bây giờ liệu có còn được như vậy nữa không? Trước kia con còn không thể bảo toàn cho mình, giờ quay lại đó khác nào tự chui đầu vào hang hổ?” Sầm mẫu nhìn nữ nhi của bà, cũng góp lời khuyên nhủ.
Từ nhỏ nữ nhi của bà đã được sủng ái quá mức, tính tính vô cùng đơn thuần, nhiều năm như vậy, ngay cả một thiếp thất cũng không quản được, coi như là bà nuôi dạy thất bại. Nhưng chuyện đến nước này, bà không thể để mặc cho nữ nhi phải tiếp tục chịu khổ, nếu như để con bé bởi vậy mà trở về bên đó, nửa đời sau của nó coi như bị hủy. Mộ Vân đau lòng nữ nhi, chẳng lẽ bà không đau lòng sao.
“Đúng vậy, cô nãi nãi, hai nhà Sầm Triệu giờ đã kết thù, muốn hòa hoãn cũng không thể được, chỉ có thể tính tiếp. Theo ý ta chúng ta phải nắm chặt lấy cơ hội lần này, khiến cho Triệu gia không thể không đồng ý hòa ly. Sau đó lại nghĩ biện pháp đón huynh muội Lam nhi đến đây, như vậy là tốt nhất, nửa đời sau của cô nãi nãi cũng có thể bình an sống qua ngày.” Lý thị nói tiếp.
Làm việc quan trọng nhất là phải rõ ràng dứt khoát, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình, hiện nay chứng cớ đang có lợi cho Mộ Vân, chỉ cần nàng hạ quyết tâm là có thể khiến cho Triệu gia vạn kiếp bất phục.
Sầm Mộ Vân tuy dịu dàng nhưng không ngốc, những chuyện này nàng đều hiểu, Triệu gia muốn nàng trở về không có nghĩa là muốn cùng nàng trải qua cuộc sống tốt đẹp mà hẳn là muốn trả lại những sỉ nhục bọn họ đang phải chịu đi.
“Muội hiểu, chuyện đến nước này muội cũng không có ý định rút lui, tối nay muội sẽ đi tìm Nhị ca, nhờ Nhị ca tới Hình bộ tìm hiểu một chút xem chuyện này nên làm như thế nào, nếu như có thể giải quyết xong sớm là tốt nhất.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.