Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Chương 35: Hai người hợp tác (2)
Ngư Tiểu Đồng
04/07/2017
Editor: Huynhnhu142
Vân Thiên Vũ vừa mới dứt lời, An Thân Vương phủ Tiêu Dạ Thần gật đầu: "Đúng a, nàng hôm nay gặp chuyện như vậy, quả thật dễ dàng khiến tính tình đại biến, thật ra thì nàng chẳng qua là vì tự vệ mà thôi."
Tiêu Dạ Thần dứt lời, Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn về hắn, hơi hí mắt nói: "Ta xem ngươi thật giống như rất quan tâm nàng, có muốn hay không ta."
Tiêu Cửu Uyên chưa nói xong, Tiêu Dạ Thần tối mặt, vội vàng lôi cánh tay của hắn: "Không, cửu hoàng thúc, ta không nói, ta không nói lời nào? Ta giúp nàng, chủ yếu nhìn nàng một tiểu nha đầu quá không dễ dàng."
Hôm nay đại hôn Tuyên vương, hắn cũng ở trong đám tân khách, bắt đầu trước thấy Vân Thiên Vũ vứt bỏ Tiêu Thiên Dịch, hắn cảm thấy trong lòng rất thoải mái, đối với Vân Thiên Vũ đã có hai phần hảo cảm, cảm thấy nha đầu này cá tính hết sức hợp mắt của hắn.
Nhưng sau lại thấy Vân Thiên Vũ khó khăn, lại cảm thấy nàng không dễ dàng, chỉ vì muốn sống, tựa như phí tâm phí sức.
Nha đầu này làm cho người ta không nhịn được đồng tình.
Bất quá cũng chỉ là đồng tình mà thôi, hắn thật không có ý định cưới Vân Thiên Vũ a.
Trong bóng tối, Tiêu Dạ Thần đang năn nỉ Tiêu Cửu Uyên.
Cách đó không xa Vân Thiên Vũ đã có chút không nhịn được, thân thể nàng vốn rất không tốt, nơi đó có công phu : thời gian ở chỗ này nhìn Tiêu Dạ Thần đùa giỡn.
Con ngươi Vân Thiên Vũ u ám nhìn về Tiêu Cửu Uyên, chậm rãi mở miệng nói: "Ly thân vương gia, ngươi lúc trước nói qua, nếu như ta có thể giải quyết chuyện này, ngươi sẽ đồng ý để cho ta mượn danh tiếng Ly thân vương phi."
Vân Thiên Vũ dứt lời, Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn về nàng, trong con ngươi tràn đầy sóng ngầm, sâu thẳm tựa như biển, giọng của hắn lãnh khốc không lưu tình vang lên.
"Vân Thiên Vũ, ta bất kể ngươi là thần thánh phương nào, nhưng ngươi chớ nên có chủ ý động đến trên đầu bổn vương, bổn vương chắc chắn để cho ngươi hối hận đi tới nơi này trên đời đi một lần."
Vân Thiên Vũ sắc mặt thản nhiên nhìn Tiêu Cửu Uyên, nàng cùng Tiêu Cửu Uyên căn bản không có xung đột mâu thuẫn, nàng căn bản không có cần thiết đem chủ ý động đến trên đầu Tiêu Cửu Uyên.
"Vương gia yên tâm, ta chỉ là tạm thời mượn danh nghĩa Ly thân vương phi dùng một chút, hơn nữa ta sẽ không làm uổng phí danh Ly thân vương phi , ta sẽ giúp ngươi một tay, để cho ngươi tra rõ vị hôn thê của ngươi chết như thế nào."
"Hảo."
Tiêu Cửu Uyên không nói nhảm, hắn luôn luôn nói là làm, đã nói tự nhiên sẽ thực hiện.
Chỉ là danh tiếng Ly thân vương phi này, cũng không thể vẫn để cho nàng đảm nhận vào.
Hắn không có hảo tâm như vậy.
"Đợi đến bổn vương bắt được hung thủ phía sau màn, bổn vương sẽ vào cung xin hoàng thượng hạ chỉ phế bỏ cửa hôn sự này, cho nên danh nghĩa Ly thân vương phi này, chỉ có thể làm đến khi bắt được hung thủ sẽ dừng lại."
Tiêu Cửu Uyên nói xong, đột nhiên cổ quái cười một tiếng, lãnh ngạo nguy hiểm mở miệng: "Ngươi tốt nhất không nên trong lúc này đùa bỡn bất kỳ thủ đoạn bịp bợm, nếu như bị bổn vương phát hiện, ngươi một cái mạng cũng sẽ không có."
Vân Thiên Vũ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, chân chính buông xuống một lòng.
Xem ra nàng cùng Tiêu Cửu Uyên đạt thành hiệp nghị, hắn trong thời gian ngắn chắc là sẽ không để cho hoàng thượng phế bỏ cửa hôn sự này.
Về phần bắt được hung thủ Tiêu Cửu Uyên liền từ bỏ hôn sự, điểm này nàng cũng không lo lắng.
Bởi vì người sau lưng kia có thể liên tiếp giết bốn vị hôn thê của Tiêu Cửu Uyên, nói rõ người này năng lực hết sức tốt, tuyệt không tầm thường, cho nên Tiêu Cửu Uyên nếu muốn bắt hắn trong thời gian ngắn hầu như không có khả năng.
Đợi đến bọn họ chân chính bắt được hung thủ, nàng tin tưởng mình đã lớn mạnh, còn có thể sợ Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Lôi sao, .
Vân Thiên Vũ nhẹ cười ra tiếng, nhìn về Tiêu Cửu Uyên, lạnh nhạt mở miệng: "Hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Vân Thiên Vũ vừa mới dứt lời, An Thân Vương phủ Tiêu Dạ Thần gật đầu: "Đúng a, nàng hôm nay gặp chuyện như vậy, quả thật dễ dàng khiến tính tình đại biến, thật ra thì nàng chẳng qua là vì tự vệ mà thôi."
Tiêu Dạ Thần dứt lời, Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn về hắn, hơi hí mắt nói: "Ta xem ngươi thật giống như rất quan tâm nàng, có muốn hay không ta."
Tiêu Cửu Uyên chưa nói xong, Tiêu Dạ Thần tối mặt, vội vàng lôi cánh tay của hắn: "Không, cửu hoàng thúc, ta không nói, ta không nói lời nào? Ta giúp nàng, chủ yếu nhìn nàng một tiểu nha đầu quá không dễ dàng."
Hôm nay đại hôn Tuyên vương, hắn cũng ở trong đám tân khách, bắt đầu trước thấy Vân Thiên Vũ vứt bỏ Tiêu Thiên Dịch, hắn cảm thấy trong lòng rất thoải mái, đối với Vân Thiên Vũ đã có hai phần hảo cảm, cảm thấy nha đầu này cá tính hết sức hợp mắt của hắn.
Nhưng sau lại thấy Vân Thiên Vũ khó khăn, lại cảm thấy nàng không dễ dàng, chỉ vì muốn sống, tựa như phí tâm phí sức.
Nha đầu này làm cho người ta không nhịn được đồng tình.
Bất quá cũng chỉ là đồng tình mà thôi, hắn thật không có ý định cưới Vân Thiên Vũ a.
Trong bóng tối, Tiêu Dạ Thần đang năn nỉ Tiêu Cửu Uyên.
Cách đó không xa Vân Thiên Vũ đã có chút không nhịn được, thân thể nàng vốn rất không tốt, nơi đó có công phu : thời gian ở chỗ này nhìn Tiêu Dạ Thần đùa giỡn.
Con ngươi Vân Thiên Vũ u ám nhìn về Tiêu Cửu Uyên, chậm rãi mở miệng nói: "Ly thân vương gia, ngươi lúc trước nói qua, nếu như ta có thể giải quyết chuyện này, ngươi sẽ đồng ý để cho ta mượn danh tiếng Ly thân vương phi."
Vân Thiên Vũ dứt lời, Tiêu Cửu Uyên quay đầu nhìn về nàng, trong con ngươi tràn đầy sóng ngầm, sâu thẳm tựa như biển, giọng của hắn lãnh khốc không lưu tình vang lên.
"Vân Thiên Vũ, ta bất kể ngươi là thần thánh phương nào, nhưng ngươi chớ nên có chủ ý động đến trên đầu bổn vương, bổn vương chắc chắn để cho ngươi hối hận đi tới nơi này trên đời đi một lần."
Vân Thiên Vũ sắc mặt thản nhiên nhìn Tiêu Cửu Uyên, nàng cùng Tiêu Cửu Uyên căn bản không có xung đột mâu thuẫn, nàng căn bản không có cần thiết đem chủ ý động đến trên đầu Tiêu Cửu Uyên.
"Vương gia yên tâm, ta chỉ là tạm thời mượn danh nghĩa Ly thân vương phi dùng một chút, hơn nữa ta sẽ không làm uổng phí danh Ly thân vương phi , ta sẽ giúp ngươi một tay, để cho ngươi tra rõ vị hôn thê của ngươi chết như thế nào."
"Hảo."
Tiêu Cửu Uyên không nói nhảm, hắn luôn luôn nói là làm, đã nói tự nhiên sẽ thực hiện.
Chỉ là danh tiếng Ly thân vương phi này, cũng không thể vẫn để cho nàng đảm nhận vào.
Hắn không có hảo tâm như vậy.
"Đợi đến bổn vương bắt được hung thủ phía sau màn, bổn vương sẽ vào cung xin hoàng thượng hạ chỉ phế bỏ cửa hôn sự này, cho nên danh nghĩa Ly thân vương phi này, chỉ có thể làm đến khi bắt được hung thủ sẽ dừng lại."
Tiêu Cửu Uyên nói xong, đột nhiên cổ quái cười một tiếng, lãnh ngạo nguy hiểm mở miệng: "Ngươi tốt nhất không nên trong lúc này đùa bỡn bất kỳ thủ đoạn bịp bợm, nếu như bị bổn vương phát hiện, ngươi một cái mạng cũng sẽ không có."
Vân Thiên Vũ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, chân chính buông xuống một lòng.
Xem ra nàng cùng Tiêu Cửu Uyên đạt thành hiệp nghị, hắn trong thời gian ngắn chắc là sẽ không để cho hoàng thượng phế bỏ cửa hôn sự này.
Về phần bắt được hung thủ Tiêu Cửu Uyên liền từ bỏ hôn sự, điểm này nàng cũng không lo lắng.
Bởi vì người sau lưng kia có thể liên tiếp giết bốn vị hôn thê của Tiêu Cửu Uyên, nói rõ người này năng lực hết sức tốt, tuyệt không tầm thường, cho nên Tiêu Cửu Uyên nếu muốn bắt hắn trong thời gian ngắn hầu như không có khả năng.
Đợi đến bọn họ chân chính bắt được hung thủ, nàng tin tưởng mình đã lớn mạnh, còn có thể sợ Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Lôi sao, .
Vân Thiên Vũ nhẹ cười ra tiếng, nhìn về Tiêu Cửu Uyên, lạnh nhạt mở miệng: "Hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.