Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Chương 756: Thân phận gia cát cẩn
Ngư Tiểu Đồng
15/08/2018
Kỳ thực Vân Thiên Vũ biết Vân Thiên Tuyết cũng không phải là cái gì tai tinh vận rủi thân thể, nhưng mà người xưa lại tin.
Nàng việc gì mà không lợi dụng đề tài này để nói chuyện.
Quả nhiên thái hậu nghe nàng nói xong, sắc mặt thay đổi, hết sức khó coi.
Thái hậu, thân là thái hậu một nước, giang sơn của nhi tử bà ta, tất nhiên bà ta sẽ không để cho ai hủy diệt giang sơn.
“Nhưng sao ngươi có thể khẳng định Nam Chiêu công chúa chính là Vân Thiên Tuyết.”
Vân Thiên Vũ nhìn thái hậu rồi nói: “Thần nữ có thể khiến nữ nhân kia hiện chân thân, chỉ là việc này cần thái hậu trợ giúp.”
Việc này liên quan đến quốc thể, thái hậu không do dự lập tức nói: “Ngươi nói làm như thế nào, ai gia phối hợp với ngươi.”
“Tạ ơn thái hậu.”
Vân Thiên Vũ tiến đến bên tai thái hậu, nhỏ giọng lẩm bẩm rồi đứng lên, thái hậu gật đầu rất nhanh: “Tốt, cứ làm như vậy.”
“Nhưng ai gia giúp ngươi cũng không có gì, nếu như Nam Chiêu công chúa không phải Vân Thiên Tuyết, chỉ sợ hoàng thượng sẽ tức giận, ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý.”
“Thái hậu nương nương yên tâm đi, thần tin trực giác của thần không sai.”
“Được, vây ngươi xuất cung trước đi, ai gia lập tức tìm hoàng thượng nói chuyện.”
Kỳ thực thái hậu thở phào một hơi, bà ta không muốn đắc tội với con trai lớn, nhưng cũng không muốn đắc tội với con trai út.
Nếu quả thật đúng như Vân Thiên Vũ nói, Nam Chiêu công chúa kỳ thực chính là Vĩnh Ninh hầu phủ nhị tiểu thư Vân Thiên Tuyết, như vậy bà ta sẽ không đắc tội ai cả.
Thái hậu dứt lời, Vân Thiên Vũ lập tức đứng dậy cáo biệt thái hậu, thối lui ra khỏi cung điện.
Cách không xa bên ngoài cung thái hậu, Tiêu Cửu Uyên đang vén rèm nhìn ngó xung quanh.
Thấy Vân Thiên Vũ đi một lúc chưa ra, Tiêu Cửu Uyên không nhịn được lo lắng, có phải mẫu hậu của mình làm khó Vũ Nhi rồi không.
Nếu như vậy hắn không thể cứ ngồi nhìn mặc kệ.
Tiêu Cửu Uyên đang chuẩn bị xuống xe ngựa, liền thấy Vân Thiên Vũ đi từ trong đại điện đi ra, hơn nữa vẻ mặt cũng bình thường, rốt cuộc Tiêu Cửu Uyên cũng nhẹ lòng.
Xem ra mẫu hậu không có làm khó Vũ Nhi, vậy là tốt rồi.
Bằng không nhất định hắn sẽ nói chuyện với mẫu hậu.
Khó khăn lắm hơn hai mươi năm hắn mới thích một nữ nhân, dễ dàng sao? Không thể đối tốt với nàng tốt một chút sao?
Tiêu Cửu Uyên đang nghĩ ngợi, Vân Thiên Vũ đã đi tới bên ngoài xe ngựa hắn, Tiêu Cửu Uyên tự tay kéo nàng lên xe.
“Vũ Nhi, mẫu hậu có làm khó nàng không?”
Vẻ mặt Tiêu Cửu Uyên lo lắng hỏi, không che giấu sự quan tâm trong lòng chút nào.
Vân Thiên Vũ nhìn hắn, từ từ cười rộ lên: “Không có, thái hậu nương nương rất tốt.
“Ừm, vậy là tốt rồi.”
Cuối cùng Tiêu Cửu Uyên hài lòng, kéo Vân Thiên Vũ ngồi xuống, sau đó ra lệnh cho phu xe bên ngoài: “Xuất cung, tiễn Linh Nghi quận chúa trở về An thân vương phủ.”
Xe xuất cung đi thẳng về An thân vương phủ.
Trên đường, Vân Thiên Vũ kể lai chuyện đã nói với thái hậu cho Tiêu Cửu Uyên nghe. Tiêu Cửu Uyên nghe nàng nói đến chuyện Nam Chiêu công chúa, trên khuôn mặt tuấn mỹ không khống chế được mà lạnh đi, trong mắt tràn ngập lãnh ý.
“Lần này Nam Chiêu thái tử đến Đông Ly rốt cuộc là có ý muốn như thế nào?”
Tiêu Cửu Uyên nhíu chặt lông mày phượng, thế nào cũng không nghĩ ra mục đích lần này Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cẩn đến Đông Ly quốc.
Xưa nay Nam Chiêu và Đông Ly cũng không có chiến sự.
Ngược lại có xung đột với Tây Tấn.
Nhưng hành động lần này của Nam Chiêu thật sự là quá khác thường.
Trong xe ngựa, đôi mắt Vân Thiên Vũ từ từ tối sầm, trong lòng dần dần rối rắm, nàng có nên nói lai lịch Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cần nói cho Tiêu Cửu Uyên biết một chút không?
Nếu như nàng nói, Tiêu Cửu Uyên chưa chắc sẽ tin nàng, bởi vì lần trước nàng đã nói chuyện của nàng với hắn.
Thật ra hắn cũng không hoàn toàn tin.
Nếu như nàng không nói, chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên đối phó lại Gia Cát sẽ chịu thiệt thòi.
Bởi vì Gia Cát Cẩn đến từ hiện đại, là tổng giám đốc trên thương trường hiện đại, thủ đoạn mưu lược đều có, nếu như Tiêu Cửu Uyên không ứng phó cẩn thận nói không chừng có thể thua Gia Cát Cẩn.
Nàng việc gì mà không lợi dụng đề tài này để nói chuyện.
Quả nhiên thái hậu nghe nàng nói xong, sắc mặt thay đổi, hết sức khó coi.
Thái hậu, thân là thái hậu một nước, giang sơn của nhi tử bà ta, tất nhiên bà ta sẽ không để cho ai hủy diệt giang sơn.
“Nhưng sao ngươi có thể khẳng định Nam Chiêu công chúa chính là Vân Thiên Tuyết.”
Vân Thiên Vũ nhìn thái hậu rồi nói: “Thần nữ có thể khiến nữ nhân kia hiện chân thân, chỉ là việc này cần thái hậu trợ giúp.”
Việc này liên quan đến quốc thể, thái hậu không do dự lập tức nói: “Ngươi nói làm như thế nào, ai gia phối hợp với ngươi.”
“Tạ ơn thái hậu.”
Vân Thiên Vũ tiến đến bên tai thái hậu, nhỏ giọng lẩm bẩm rồi đứng lên, thái hậu gật đầu rất nhanh: “Tốt, cứ làm như vậy.”
“Nhưng ai gia giúp ngươi cũng không có gì, nếu như Nam Chiêu công chúa không phải Vân Thiên Tuyết, chỉ sợ hoàng thượng sẽ tức giận, ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý.”
“Thái hậu nương nương yên tâm đi, thần tin trực giác của thần không sai.”
“Được, vây ngươi xuất cung trước đi, ai gia lập tức tìm hoàng thượng nói chuyện.”
Kỳ thực thái hậu thở phào một hơi, bà ta không muốn đắc tội với con trai lớn, nhưng cũng không muốn đắc tội với con trai út.
Nếu quả thật đúng như Vân Thiên Vũ nói, Nam Chiêu công chúa kỳ thực chính là Vĩnh Ninh hầu phủ nhị tiểu thư Vân Thiên Tuyết, như vậy bà ta sẽ không đắc tội ai cả.
Thái hậu dứt lời, Vân Thiên Vũ lập tức đứng dậy cáo biệt thái hậu, thối lui ra khỏi cung điện.
Cách không xa bên ngoài cung thái hậu, Tiêu Cửu Uyên đang vén rèm nhìn ngó xung quanh.
Thấy Vân Thiên Vũ đi một lúc chưa ra, Tiêu Cửu Uyên không nhịn được lo lắng, có phải mẫu hậu của mình làm khó Vũ Nhi rồi không.
Nếu như vậy hắn không thể cứ ngồi nhìn mặc kệ.
Tiêu Cửu Uyên đang chuẩn bị xuống xe ngựa, liền thấy Vân Thiên Vũ đi từ trong đại điện đi ra, hơn nữa vẻ mặt cũng bình thường, rốt cuộc Tiêu Cửu Uyên cũng nhẹ lòng.
Xem ra mẫu hậu không có làm khó Vũ Nhi, vậy là tốt rồi.
Bằng không nhất định hắn sẽ nói chuyện với mẫu hậu.
Khó khăn lắm hơn hai mươi năm hắn mới thích một nữ nhân, dễ dàng sao? Không thể đối tốt với nàng tốt một chút sao?
Tiêu Cửu Uyên đang nghĩ ngợi, Vân Thiên Vũ đã đi tới bên ngoài xe ngựa hắn, Tiêu Cửu Uyên tự tay kéo nàng lên xe.
“Vũ Nhi, mẫu hậu có làm khó nàng không?”
Vẻ mặt Tiêu Cửu Uyên lo lắng hỏi, không che giấu sự quan tâm trong lòng chút nào.
Vân Thiên Vũ nhìn hắn, từ từ cười rộ lên: “Không có, thái hậu nương nương rất tốt.
“Ừm, vậy là tốt rồi.”
Cuối cùng Tiêu Cửu Uyên hài lòng, kéo Vân Thiên Vũ ngồi xuống, sau đó ra lệnh cho phu xe bên ngoài: “Xuất cung, tiễn Linh Nghi quận chúa trở về An thân vương phủ.”
Xe xuất cung đi thẳng về An thân vương phủ.
Trên đường, Vân Thiên Vũ kể lai chuyện đã nói với thái hậu cho Tiêu Cửu Uyên nghe. Tiêu Cửu Uyên nghe nàng nói đến chuyện Nam Chiêu công chúa, trên khuôn mặt tuấn mỹ không khống chế được mà lạnh đi, trong mắt tràn ngập lãnh ý.
“Lần này Nam Chiêu thái tử đến Đông Ly rốt cuộc là có ý muốn như thế nào?”
Tiêu Cửu Uyên nhíu chặt lông mày phượng, thế nào cũng không nghĩ ra mục đích lần này Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cẩn đến Đông Ly quốc.
Xưa nay Nam Chiêu và Đông Ly cũng không có chiến sự.
Ngược lại có xung đột với Tây Tấn.
Nhưng hành động lần này của Nam Chiêu thật sự là quá khác thường.
Trong xe ngựa, đôi mắt Vân Thiên Vũ từ từ tối sầm, trong lòng dần dần rối rắm, nàng có nên nói lai lịch Nam Chiêu thái tử Gia Cát Cần nói cho Tiêu Cửu Uyên biết một chút không?
Nếu như nàng nói, Tiêu Cửu Uyên chưa chắc sẽ tin nàng, bởi vì lần trước nàng đã nói chuyện của nàng với hắn.
Thật ra hắn cũng không hoàn toàn tin.
Nếu như nàng không nói, chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên đối phó lại Gia Cát sẽ chịu thiệt thòi.
Bởi vì Gia Cát Cẩn đến từ hiện đại, là tổng giám đốc trên thương trường hiện đại, thủ đoạn mưu lược đều có, nếu như Tiêu Cửu Uyên không ứng phó cẩn thận nói không chừng có thể thua Gia Cát Cẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.