Thu Phục Nam Thần Phái Cấm Dục

Chương 6

Cố Vô Ngân

03/11/2018

Lúc về, Giai Niên dắt xe đạp điện đi cùng Thư Tâm.

Cô không hiểu vì saoThư Tâm không chịu đón xe, rõ ràng trên đường có nhiều xe trống như vậy, hơn nữa trong mỗi chiếc xe trống đều có một tài xế vô cùng khao khát chờ kiếm bữa cơm.

Thật ra Thư Tâm có đón xe hay không cô cũng không thèm quan tâm, nhưng Thư Tâm không đón xe, thì cô không thể chạy xe đạp điện, dù sao hành vi bỏ rơi bạn đồng hành bên lề đường một mình nghênh ngang chạy xe đi như thế, không phải là chuyện cô gái quàng khăn đỏ dễ thương như cô nên làm.

Cô muốn hỏi Thư Tâm một chút vì sao không chịu đón xe về, nhưng sau khi Thư Tâm từ nhà hàng Cảng Thức Trà đi ra, vẫn luôn nghe điện thoại. Thế là Giai Niên đành phải ém một bụng đầy nghi vấn vào trong lòng, sau đó tâm không cam tình không nguyện dắt xe đạp điện đi theo sau Thư Tâm... Quang minh chính đại nghe lén Thư Tâm nói chuyện điện thoại.

Kỳ thật cũng nghe không được cái gì, bởi vì Thư Tâm rất ít khi trả lời, có lúc chỉ "Ừ" một tiếng tỏ vẻ mình đang nghe. Giai Niên nghe một hồi, đột nhiên đem hình ảnh người đang nghe điện thoại trước mắt này, cùng với Thư Tâm vĩ đại trong tưởng tượng của cô chồng lên nhau.

Trong tưởng tượng của Giai Niên, Thư Tâm vĩ đại phải là một người cao lãnh, không giỏi giao tiếp, cũng không khéo nói chuyện, nếu không sẽ không được yêu thích nhiều năm như vậy, mà trước giờ cũng không xuất hiện trước truyền thông.

Cũng bởi vì có ấn tượng ban đầu như thế, cho nên lúc nhìn thấy Thư Tâm thực sự, Giai Niên không có cách nào đem hắn và biên kịch vàng mình thích nhiều năm gộp chung lại với nhau. Dù sao, Thư Tâm này chỉ có cao, nhưng cũng không lạnh.

Không chỉ có không lạnh, hơn nữa còn hơi nóng, đụng trung là bùng nổ.

Thư Tâm cúp máy, thấy Giai Niên ngước mặt lên nhìn hắn ngơ ngác, nhìn dáng vẻ ngốc nghếch đó, giống như con cún "Bánh trôi" dễ thương mà hắn nuôi mấy năm về trước. Vì thế Thư Tâm chưa kịp suy nghĩ đã cong ngón tay lên gõ gõ nhẹ vào trán của Giai Niên.

Sau khi gõ xong, Giai Niên ngây ngẩn cả người...

Thư Tâm cũng ngây ngẩn cả người...

Bất quá Giai Niên sửng sốt, là vì thẹn thùng, còn Thư Tâm sửng sốt, là bởi vì hối hận. Thật ra vừa gõ xong thì hắn đã hối hận, động tác này rất thân mật, căn bản không phải là động tác bây giờ hắn có thể làm với Giai Niên... Tuy rằng, trong giấc mơ của hắn, động tác thân mật hơn với Giai Niên cũng đã làm qua.

Thư Tâm vốn muốn giải thích một chút, nhưng há to miệng, cũng không giải thích được cái gì, cho nên dứt khoát đưa tay ra giành dắt xe đạp điện Giai Niên đang dắt, sau đó xụ mặt quăng ra một câu lạnh nhạt: "Ngây ngốc ở đó làm gì, đi thôi!". Nói xong cũng không đợi Giai Niên mở miệng, dắt xe đạp điện đi trước.

Giai Niên nhìn dáng đi sang chảnh của Thư Tâm, đột nhiên cực kỳ chắc chắn một việc – người đàn ông này, chắc ăn là không có bạn gái.

Đàn ông mà tính tình thối như vậy, làm sao có thể có bạn gái.

***

Đi tiếp một đoạn, hai người đều rất im lặng. Thư Tâm không biết nên nói cái gì, còn Giai Niên lại hoàn toàn không muốn nói chuyện với hắn.

Thư Tâm không khờ, đương nhiên hắn có thể nhìn ra Giai Niên đang mất hứng, hơn nữa việc mất hứng này hơn phân nửa là tại hắn. Cho nên từ xa xa liếc thấy một sạp hàng bán kẹo bông gòn, Thư Tâm hết sức cẩn thận hỏi Giai Niên: "Tôi mời cô ăn kẹo bông gòn, cô đừng dỗi nữa, có được không?"

Giai Niên hừ lạnh một tiếng: "Ai thèm ăn kẹo bông gòn, anh coi tôi là con nít hả?"

Thư Tâm: "Cô đúng mà!"

Nghĩ kỹ lại bổ sung thêm một câu ngọt ngào: "Nhưng vẫn là một cô gái nhỏ rất đẹp."

Giai Niên: "... Nói, anh là ai? Anh giấu Thư Tâm vĩ đại đi đâu rồi?"



Thư Nghiễn Tâm: "..."

Cái gì kêu được tiện nghi còn khoe mẽ, chính là đây!

Thư Tâm đưa xe đạp điện cho Giai Niên giữ, kêu cô đứng ở đó chờ một lát, sau đó tự mình đi đến sạp bán kẹo bông gòn. Ba phút sau, Thư Tâm vĩ đại quay lại, tay cầm một cây kẹo bông gòn cực kỳ lớn.

Lớn thế nào hả, nói thế này đi, Giai Niên sống 26 năm, chưa từng thấy qua cây kẹo bông gòn nào lớn đến như vậy.

Thư Tâm lại dắt lấy xe đẹp điện, sau đó đưa kẹo bông gòn cho Giai Niên, nói: "Nè, ăn đi!"

Trong lòng Giai Niên muốn cự tuyệt, nhưng thấy vẻ mặt tươi cười của Thư Tâm, cuối cùng cô vẫn đưa tay ra nhận cây kẹo bông gòn cực kỳ lớn: "... Cám ơn."

Thư Tâm: "Không cần khách sáo. Một cây đủ không? Không đủ thì nói tôi mua thêm hai cây cho cô."

Giai Niên: "... Đủ rồi."

Đủ lắm luôn.

Thư Tâm mua cây kẹo bông gòn này thật sự là rất lớn, Giai Niên cảm thấy mình ăn từng chút từng chút, không chừng đến khi kẹo bông gòn bị chảy ra cũng ăn không hết. Hơn nữa trời nóng như vậy, kẹo bông gòn rất dễ chảy ra, đến lúc đó có thể không chỉ dính lên tay, còn có thể dính lên quần áo, nghĩ đến khả năng này, Giai Niên cũng bất chấp hình tượng là cái gì, dứt khoát há to miệng hết cỡ, cắn từng miếng từng miếng bắt đầu ăn.

Kết quả vừa mới ăn hai miếng, liền phát hiện Thư Tâm đang lẳng lặng nhìn cô.

Rốt cục Giai Niên cũng là một cô gái trẻ, cũng biết mắc cỡ, cho nên nhịn không được nữa thẹn quá hoá giận hỏi: "Anh nhìn tôi làm gì?"

Thư Tâm: "Nhìn cô có vẻ rất thích ăn, có muốn tôi mua thêm cho cô một cây không?"

Giai Niên: "..."

Đột nhiên cảm thấy lòng thật mệt mỏi.

***

Giai Niên nỗ lực ăn khoảng mười phút, rốt cục trước khi kẹo bông gòn chảy ra đã ăn hết nó. Chẳng qua sau khi về nhà, cô phải uống ừng ực mấy ly nước ấm, mới làm cho vị ngọt trong miệng giảm bớt.

Giai Niên nhìn dáng đi sang chảnh của Thư Tâm, đột nhiên cực kỳ chắc chắn một việc – người đàn ông này, chắc ăn là không có bạn gái.

Đàn ông mà tính tình thối như vậy, làm sao có thể có bạn gái.

***

Đi tiếp một đoạn, hai người đều rất im lặng. Thư Tâm không biết nên nói cái gì, còn Giai Niên lại hoàn toàn không muốn nói chuyện với hắn.



Thư Tâm không khờ, đương nhiên hắn có thể nhìn ra Giai Niên đang mất hứng, hơn nữa việc mất hứng này hơn phân nửa là tại hắn. Cho nên từ xa xa liếc thấy một sạp hàng bán kẹo bông gòn, Thư Tâm hết sức cẩn thận hỏi Giai Niên: "Tôi mời cô ăn kẹo bông gòn, cô đừng dỗi nữa, có được không?"

Giai Niên hừ lạnh một tiếng: "Ai thèm ăn kẹo bông gòn, anh coi tôi là con nít hả?"

Thư Tâm: "Cô đúng mà!"

Nghĩ kỹ lại bổ sung thêm một câu ngọt ngào: "Nhưng vẫn là một cô gái nhỏ rất đẹp."

Giai Niên: "... Nói, anh là ai? Anh giấu Thư Tâm vĩ đại đi đâu rồi?"

Thư Nghiễn Tâm: "..."

Cái gì kêu được tiện nghi còn khoe mẽ, chính là đây!

Thư Tâm đưa xe đạp điện cho Giai Niên giữ, kêu cô đứng ở đó chờ một lát, sau đó tự mình đi đến sạp bán kẹo bông gòn. Ba phút sau, Thư Tâm vĩ đại quay lại, tay cầm một cây kẹo bông gòn cực kỳ lớn.

Lớn thế nào hả, nói thế này đi, Giai Niên sống 26 năm, chưa từng thấy qua cây kẹo bông gòn nào lớn đến như vậy.

Thư Tâm lại dắt lấy xe đẹp điện, sau đó đưa kẹo bông gòn cho Giai Niên, nói: "Nè, ăn đi!"

Trong lòng Giai Niên muốn cự tuyệt, nhưng thấy vẻ mặt tươi cười của Thư Tâm, cuối cùng cô vẫn đưa tay ra nhận cây kẹo bông gòn cực kỳ lớn: "... Cám ơn."

Thư Tâm: "Không cần khách sáo. Một cây đủ không? Không đủ thì nói tôi mua thêm hai cây cho cô."

Giai Niên: "... Đủ rồi."

Đủ lắm luôn.

Thư Tâm mua cây kẹo bông gòn này thật sự là rất lớn, Giai Niên cảm thấy mình ăn từng chút từng chút, không chừng đến khi kẹo bông gòn bị chảy ra cũng ăn không hết. Hơn nữa trời nóng như vậy, kẹo bông gòn rất dễ chảy ra, đến lúc đó có thể không chỉ dính lên tay, còn có thể dính lên quần áo, nghĩ đến khả năng này, Giai Niên cũng bất chấp hình tượng là cái gì, dứt khoát há to miệng hết cỡ, cắn từng miếng từng miếng bắt đầu ăn.

Kết quả vừa mới ăn hai miếng, liền phát hiện Thư Tâm đang lẳng lặng nhìn cô.

Rốt cục Giai Niên cũng là một cô gái trẻ, cũng biết mắc cỡ, cho nên nhịn không được nữa thẹn quá hoá giận hỏi: "Anh nhìn tôi làm gì?"

Thư Tâm: "Nhìn cô có vẻ rất thích ăn, có muốn tôi mua thêm cho cô một cây không?"

Giai Niên: "..."

Đột nhiên cảm thấy lòng thật mệt mỏi.

***

Giai Niên nỗ lực ăn khoảng mười phút, rốt cục trước khi kẹo bông gòn chảy ra đã ăn hết nó. Chẳng qua sau khi về nhà, cô phải uống ừng ực mấy ly nước ấm, mới làm cho vị ngọt trong miệng giảm bớt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thu Phục Nam Thần Phái Cấm Dục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook