Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo
Chương 22: Bị hỏi cung
Mai Doanh Doanh
27/03/2014
Sau hai tiết học ngồi \"tâm sự\" với anh Dong Hwa,tôi đi về lớp,vừa vào ngồi xuống bàn thì Soo Jin đã quay xuống lườm tôi
-Cậu dám cúp học à? -Có đâu,cậu cứ nghĩ xấu cho tớ không à?-tôi xua tay
-Thật sao???Hai tiết học vừa rồi cậu đã ở đâu?Nói xem.-Soo Jin hỏi
-À thì...thì...-tôi gãi đầu,không lẽ cho Soo Jin biết luôn sao?Chỉ mới quen lại thôi lỡ có \"sự cố\" rồi sao?
-Thì sao???Nói nghe xem.-Soo Jin hơi gườm tôi
-Này đứng nhìn tớ bằng ánh mắt đó,tớ đâu phải tội phạm đâu.-tôi đánh trống lảng
-Cậu đâu phải tội phạm chỉ mới là người chủ mưu mọi âm mưu to lớn à.-Soo Jin đáp một câu xanh rờn
-Này,cậu ác thế bạn bè mà nỡ nói tớ thế sao???
-Đừng giả ngây với tớ,tớ hiểu cậu rất rõ,nói đi cậu đã làm gì ở đâu suốt hai tiết vừa rồi.-Soo Jin giống như hỏi cung nhìn tôi nghiêm mặt
-Thì...thì...-tôi ấp a ấp úng
-Nói đi,có phải trốn học không???
-Không có à nha,mình là con ngoan trò giỏi đâu có cúp cậu nghĩ bậy cho tớ không à =.=
-Ok cậu là con ngoan trò giỏi,được chưa???Giờ nói đi cậu đã đi đâu???
-Ý tiết sau là Sử tớ lấy bài ra học đây.-tôi đổi đề tài
-Đừng dùng chiêu đó với tớ,nói mau cậu đã trốn chỗ nào?-Soo Jin vẫn nhất quyết không buông tôi
-Thì...thì đi chơi.-tôi lí nhí đáp
-Cậu đó,tối ngày đi chơi,không lo học,tính năm nay ở lại học tiếp à.-Soo Jin gõ đầu tôi
-Có đâu,tớ đâu có đi chơi chứ,chỉ là....chỉ là....
-Là gì???Học hành không lo tối ngày chơi với ngủ,cậu đó cứ thế biết chừng nào mới nên người.
-Soo Jin dạy tôi nguyên một tràng giáo huấn
-Thôi thôi,tớ biết rồi,tớ đâu có trốn đi chơi tớ đi gặp anh.....-tôi nói vội bịt miệng lại
-Gặp ai???-Soo Jin hỏi tới
-Gặp...gặp...-tôi lắp bắp đúng là cái miệng hại cái thân mà
-Nói,ai hả?
-Anh Dong Hwa.-tôi nói liều
-Cậu dám cúp học à? -Có đâu,cậu cứ nghĩ xấu cho tớ không à?-tôi xua tay
-Thật sao???Hai tiết học vừa rồi cậu đã ở đâu?Nói xem.-Soo Jin hỏi
-À thì...thì...-tôi gãi đầu,không lẽ cho Soo Jin biết luôn sao?Chỉ mới quen lại thôi lỡ có \"sự cố\" rồi sao?
-Thì sao???Nói nghe xem.-Soo Jin hơi gườm tôi
-Này đứng nhìn tớ bằng ánh mắt đó,tớ đâu phải tội phạm đâu.-tôi đánh trống lảng
-Cậu đâu phải tội phạm chỉ mới là người chủ mưu mọi âm mưu to lớn à.-Soo Jin đáp một câu xanh rờn
-Này,cậu ác thế bạn bè mà nỡ nói tớ thế sao???
-Đừng giả ngây với tớ,tớ hiểu cậu rất rõ,nói đi cậu đã làm gì ở đâu suốt hai tiết vừa rồi.-Soo Jin giống như hỏi cung nhìn tôi nghiêm mặt
-Thì...thì...-tôi ấp a ấp úng
-Nói đi,có phải trốn học không???
-Không có à nha,mình là con ngoan trò giỏi đâu có cúp cậu nghĩ bậy cho tớ không à =.=
-Ok cậu là con ngoan trò giỏi,được chưa???Giờ nói đi cậu đã đi đâu???
-Ý tiết sau là Sử tớ lấy bài ra học đây.-tôi đổi đề tài
-Đừng dùng chiêu đó với tớ,nói mau cậu đã trốn chỗ nào?-Soo Jin vẫn nhất quyết không buông tôi
-Thì...thì đi chơi.-tôi lí nhí đáp
-Cậu đó,tối ngày đi chơi,không lo học,tính năm nay ở lại học tiếp à.-Soo Jin gõ đầu tôi
-Có đâu,tớ đâu có đi chơi chứ,chỉ là....chỉ là....
-Là gì???Học hành không lo tối ngày chơi với ngủ,cậu đó cứ thế biết chừng nào mới nên người.
-Soo Jin dạy tôi nguyên một tràng giáo huấn
-Thôi thôi,tớ biết rồi,tớ đâu có trốn đi chơi tớ đi gặp anh.....-tôi nói vội bịt miệng lại
-Gặp ai???-Soo Jin hỏi tới
-Gặp...gặp...-tôi lắp bắp đúng là cái miệng hại cái thân mà
-Nói,ai hả?
-Anh Dong Hwa.-tôi nói liều
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.