Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Chương 70: Có phải là cô?

Mai Doanh Doanh

16/04/2014

Lục đống hồ sơ cuối cùng cũng tìm được, đứng ở thang số 4 chờ thang máy xuống, đúng lúc anh trong thang máy số 4 đi xuống.

_Ting

Cửa thang máy mở ra, có vài người chen lấn đi vào trong, đứng cạnh cô là 1 người đàn ông khiêng thùng hàng to, bước 1 lượt cùng người đó vào, đúng lúc anh cũng bước ra, thùng hàng che hết cả 2, không ai nhìn thấy ai.

Cửa thang máy khép lại, Shin Hyun Woo cảm thấy trái tim mình đập rất nhanh, quay đầu lại nhìn, chỉ thoáng qua thấy khuôn mặt quen thuộc nhưng vừa lúc thang máy khép kín.

Có phải là cô?

Dù là thoáng qua, dù không thấy rõ chỉ thấy nửa khuôn mặt, nhưng mà anh sợ, đã nhiều lần anh cũng nhầm lẫn cô với nhiều cô gái khác, anh sợ lần này cũng vậy, tự làm mình thất vọng.

-Đi thôi.-anh cười khổ nói sau đó cùng Rim Hee tiếp túc đi

Đi vào phòng giám đốc, chẳng thấy ai khác ngoài giám đốc Lương và Vy Vy

-Hàn Du, cô đến rồi?-giám đốc Lương không mấy thiện cảm nói

-Dạ, ngài chủ tịch đó... đâu rồi?-cô chập chừng hỏi

-Đi rồi.-ông ánh mắt viên đạn nói

-Đi?Sao lại đi?-cô ngây ngốc hỏi

-Còn hỏi tại sao?Đều tại cô, đã bảo lúc đầu đừng kiện cáo làm chi, có biết tập đoàn đó mạnh lắm không hả?Cho dù cô cãi hay đó, thì sao?Người ta có quyền, bây giờ cô bảo công ty chúng ta làm sao?-ông phát hỏa nói

-A, a, giám đốc, cái gì cũng từ từ, tôi chỉ sợ công ty mình thua thiệt thôi.-cô cười xuề xòa

-Còn nói, ngài chủ tịch nói, nếu chúng ta cứ kiện cãi thì người lãnh hậu quả cũng là chúng ta thôi.

-Được rồi, được rồi, tôi biết làm sao mà, bắt quá không kiện nữa, chỉ có điều kêu họ bồi thường.



-Còn kêu người ta bồi thường, coi như tôi xin cô đi Hàn Du, bỏ vụ kiện này đi.-ông như muốn lạy cô

-Ông làm gì mà ghê vậy, không kiện thì không kiện, với lại 1 công ty quỳ trước thế lực như công ty Miany, tôi cũng không cần làm. TÔI TỪ CHỨC.-cô nhấn mạnh 3 từ cuối sau đó đặt sắp tài liệu xuống bàn hùng hồn rời đi

-Cô, cô... Hàn Duuu.-ông rống lên (tức trào máu vì con này =]]z)

Tưởng công ty ông ngon lắm sao?Park Je Jae tôi, ghét nhất hạng chịu thua trước quyền lực như mấy ông luôn á. Thà từ chức còn hơn.

Chiếc Mercedes đen vừa chạy trong gara ra tới cổng công ty, Shin Hyun Woo ngồi trong xe nhìn qua ô cửa sổ liền thấy từ xa có 1 cô gái đang bắt taxi.

Trái tim, đập như trống đánh, khuôn mặt thân quen đó, anh vẫn nhớ mãi. Lập tức xuống xe chạy tới chỗ cô

Chỉ là chưa tới nơi, cô đã lên taxi, anh lao như điên chạy theo, làm cho những người đi đường bị anh xô ngã.

Nhìn anh lao như điên chạy người ta còn tưởng bệnh hoạn trốn viện ra ==", xe cộ trên đường vì anh đột nhiên chạy ra bị tắc đường, còn xém là xảy ra tai nạn nhưng anh vẫn dửng dưng chạy.

Cho đến khi có 1 tốp cảnh sát giữ anh lại không cho anh "chạy chơi" trên đường nữa, anh nhìn chiếc taxi mất dần,

-Chết tiệt.

Anh hung hăng đấm cảnh sát, ánh mắt tràn đầy sát khí muốn giết người. Nếu không vì bọn họ níu tay níu chân thì anh đã sớm tìm được cô rồi.

Nhanh chóng Rim Hee chạy đến giải quyết giùm anh, nếu không anh đã bi cảnh sát bắt đi vì tội đánh cảnh sát còn làm xe cộ nghẹt tắc =="

-Chủ tịch, anh có sao không?-Rim Hee cùng anh ngồi trong xe nói

Hyun Woo không đáp, ánh mắt ngước nhìn bầu trời xanh.

-Có phải ngài nhìn thấy em ấy không?

Rim Hee hỏi, mặc dù không muốn chen vào đời sống riêng tư của anh, nhưng mà suốt năm năm qua, đã nhiều lần có trường hợp như vậy nhưng mà đều làm mình thất vọng

-Rim Hee, đã năm năm rồi, rốt cuộc cô ấy đang ở đâu chứ?-giọng anh mang nỗi mất mác nói



-Ngài đừng như vậy nữa, em ấy có lẽ sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi. Chỉ là cần có thời gian.

Rim Hee nói, trong suốt 5 năm qua, cô thấy anh đã sống đau khổ thế nào, chìm ngập trong men rượu, còn quen rất nhiều cô gái, nhưng mà cô biết anh không quên được người con gái đó.

-Lúc nãy tôi nhìn thấy cô ấy, tôi đã chạy theo cô ấy, nhưng mà không kịp, tôi đã nói sẽ quên cô ấy nhưng mà vô ích. Cô ấy sẽ không tha thứ cho những chuyện tôi gây ra, vậy mà tôi vẫn nuôi hi vọng.

-Ngài đừng buồn nữa, cái gì đến nó sẽ đến hãy để tự nhiên.

-...

Là anh biết, em sẽ không yêu anh, sẽ không tha thứ cho anh, nhưng mà anh vẫn muốn có em, muốn em là của riêng anh thôi. Anh thừa nhận, anh ích kỉ, nhưng mà thà anh ích kỉ để có em chứ không rộng lượng để xa em........

***

"Vào buổi sáng hôm nay, tại đường Nie gần công ty Miany, hàng chục chiếc xe đã bị gián tắc, vài chiếc đã tông nhau, lí do là vì có 1 người con trai, chạy như điên ra đường gây cản trở giao thông, mọi người cho rằng anh ta là người điên do trốn viện chạy ra, nhưng thật ra có phải vậy???"

Tiếng người phát thanh vang ra trong máy Radio kiểu cũ của tài xế xe mà Je Jae lên lúc nãy.

Đường Nie gần công ty Miany không phải gần đường này sao?Cũng may mình không có bị lây...

-Nhà nước này đúng là làm việc tắc trách, vậy mà cũng để kẻ điên chạy lung tung.-bác tài lắc đầu nói

-Đúng vậy a. Cũng may mình không sao.-Je Jae đáp

-Ừm. Mà cô đi đâu?

-Cho cháu đến đường ZX đi.

-Ừ.

Tài xế gật đầu chạy tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook