Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Chương 44: Dẫn cô đi làm đẹp

Mai Doanh Doanh

27/03/2014

_Reng...reng...reng

Tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao đến, tôi gấp tập vở lại, hôm nay tôi không có tâm trạng \"ăn uống\" nên ở trên lớp còn Soo Jin và Ji Ki thì xuống canteen, ngồi được ít phút thì chuông điện thoại của tôi reo lên, tôi cứ tưởng là anh Dong Hwa nên bắt máy không thèm liếc sang cái màn hình

-Alo, anh Dong Hwa hả?

Chắc cô thất vọng lắm khi nghe giọng tôi.

-Shin Hyun Woo?-tôi ngạc nhiên, lập tức nhìn lại số hiển thì trên màn hình, OMG số tôi xui rồi

[...]

-Có chuyện gì sao?Điện tôi chi vậy?

...Nhắc cô chuyện dự tiệc thôi, chuẩn bị sao rồi?...

-Vẫn chưa, chắc chiều học về tôi thay bộ đồ thôi

..Cô có phải là con gái không?Đi dự buổi tiệc lớn như vậy mà cô chỉ thay đồ qua loa thôi sao?...

-Gì chứ?Chẳng lẽ tha son trét phấn như những thiên kim kia sao?

...Đúng vậy...

-Không muốn, chỉ là tiệc kỷ niệm thôi mà, anh làm gì mà to tát thế?Mà nè, chẳng phải anh nói tôi tham dự tiệc tự tôi lo sao?Anh mắc gì lo.

...Cô đang nói sốc tôi sao?...

-Tôi nào dám.

...Tôi đợi cô dưới cổng trường, xuống mau đi...

-Làm gì chứ?

..Xuống không?...

-Xuống ngay.

Tôi tức tối cúp máy cái rụp, rồi bực bội đi xuống cổng trường, vừa xuống tới cổng thì chuông reo hết giờ giải lao, đang định quay lại lên lớp rồi điện thoại cho anh nói không đi được nhưng không ngờ lại bị cánh tay ai đó kéo ngược lại

-Định đi đâu đó?-Hyun Woo hỏi

-Về lớp, chuông reo rồi, anh không nghe sao?-tôi đáp



-Tôi chưa cho cô đi mà, lên xe!-anh ra lệnh

-Tại sao chứ?

-Vì tôi sẽ đưa cô đi make up!

-Không thích, thả ra!-tôi vùng vẫy

-Chưa tới cô quyết định đâu, cái này chỉ muốn tốt cho cô thôi!-anh hung hăng kéo tôi lên xe

Tôi có phảng kháng cũng vô ích đành ngồi yên trên xe dùng thái độ mà nói cho anh biết mình không thích điều này

-Đừng làm cái mặt đó với tôi, tôi không có yếu lòng đâu!-anh lạnh lùng nói rồi lên ga chạy đi

-Tôi có nói gì sao?Anh phản bác gì chứ?

-Trong mắt cô lúc nào tôi cũng xấu xa, thêm lần này không sao đâu!-anh nhếch mép cười

-Anh...xấu xa.-tôi hầm hừ quay mặt ra ngoài cửa sổ

-Hừ...

Anh hừ nhạt, trong mắt cô lúc nào anh cũng là tên ác ma ngang tàn xấu xa đã vậy anh cũng không cần cư xử tốt chỉ cần những điều anh làm vì cô và cũng không thiệt hại cho cô là được rồi.

Sau ít phút chiếc xe dừng trước salon lớn, cô choáng ngộp khi bước vào, nó thật to lớn và sang trọng, cứ như đây là thế giới dành cho phái nữ làm đẹp vậy, xung quang toàn mĩ phẩm, son phấn, quần áo, giày dép, trang sức, nhìn mà cô hoa cả mắt.

-Oh, thiếu gia dẫn em nào đến đây?Người mới à?-một người con trai à không bán nam bán nữ đi ra cười giã lã

-Mới đâu, chỉ là dẫn con gà mái xấu xí này trang điểm thôi, làm sao cho cô ta xinh đẹp cho tôi!-anh lạnh như tiền nói

-Cái gì?Gà mái xấu xí sao?Shin Hyun Woo vừa vừa thôi nha!-tôi tức đến nghẹn họng

-Dẫn cô ta đi đi, tối nay là lễ kỉ niệm thành lập tập đoàn Dae Yeon đó.-Hyun Woo nhàn nhã ngồi xuống ghế xem tạp chí

-Ok, lát cậu sẽ thấy một công chúa bước ra thôi!!!-\"chị\" Kim cười rồi dẫn tôi vào trong

Tôi ngồi xuống ghế, nhìn trước gương, bộ tôi xấu lắm sao?Có đâu chứ, rõ ràng tôi đẹp vậy mà =="

-Em muốn làm tóc kiểu gì???-"chị" Kim hỏi

-Tùy chị ạ, dù sao tên Hyun Woo đó giao toàn quyền cho chị quyết định mà.-tôi chán nản đáp

-Ok!!!



...Một tiếng ba mươi phút năm giây sau....

-Xong rồi, em thấy sao Hyun Woo?-"chị" Kim cười vui vẻ nói

Hyun Woo đặt cuốn tạp chí xuống ngước nhìn, tim đập như đánh trống, mặt cũng đỏ ửng lên khi thấy người con gái trước mặt mình, là cô thật sao?Hay là anh hoa mắt rồi?

-Thế nào?Đẹp không?-"chị" Kim hỏi

-Tạm thôi!-anh lấy lại gương mặt lạnh lùng nói

-Gì mà em bảo tạm được à?Hay là chê tay nghề chị đây?-"chị" Kim khẽ trách

-Có đâu, chắc tại cô ta xấu có trang điểm như thế nào vẫn xấu thôi!

-Nè!-tôi tức giận khi nghe Hyun Woo nói vậy, quá đáng mà, áááaaa

-Đi thôi!-anh đứng dậy

-Đợi, đợi.-tôi khó khăn chạy theo, chết tiệt tôi có quen đi giày cao gót đâu

Cả hai lên xe, anh nhấn ga chạy đi, tôi không ngồi ghế trên nữa mà ngồi hàng ghế dưới, ngồi kế anh tôi có nước tức chết luôn

-Sao không lên trên ngồi?Sợ tôi làm gì hay là sao hả?-Hyun Woo nhìn gương chiếu hậu nói

-Tại thích ngồi ở dưới!Sướng!-tôi tháo đôi giày cao gót quăng đại đi, nằm "sải lai" lên hàng ghế

-Nè, cô có phải là con gái không vậy?Mặc váy mà nằm vậy hả?-Hyun Woo cau có

-Kệ tôi!Mắc gì anh lo!-tôi hắt mặt lên

-Con gái con đứa...

-Xííííí.....

-Nè

-...

-Ê...

-zZz....Zz....Z

Hyun Woo nhìn vào kính chiếu hậu thấy cô nằm ngủ ngon lành, hình như chỗ nào cô cũng ngủ được, hễ nằm xuống là ngủ, bó tay mà. Nhưng mà phải nói lúc cô rất đáng yêu, làm anh lúc nào cũng không kìm chế được bản thân mình mà cứ phải bắt cô luôn bên cạnh mình, anh không muốn cô ngủ trước mặt người con trai nào khác ngoài anh vì sợ họ nhìn thấy sẽ yêu cô, tới lúc đó anh phải sao chứ???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook