Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo
Chương 8: Trao đổi
Mai Doanh Doanh
26/03/2014
-Park Je Jae gia đình có bốn người,ba là Park Guk Beak làm
giám đốc công ty Hyoki,mẹ là Choi Yu Geum làm nội trợ thỉnh thoảng có làm đồ
handmade đi bán,em trai là Park Je Bin đang học lớp 9 trường Seoul.Tôi nói đúng
không cô Park Je Jae?-Hyun Woo mỉm cười đắc ý khi liệt kê được cả “dòng họ” gia
đình tôi ra
-Anh…anh cho người điều tra gia đình tôi?-tôi tức điên lên quát
-Phải thì sao?Cô làm gì tôi,tôi nói cho cô biết nếu ngoan nghe lời tôi,tôi sẽ không làm gì công ty ba cô còn nếu không thì đừng trách tôi.-Hyun Woo đe dọa
-Anh…anh…-tôi cố nén giận xuống,phải vì ba tôi vì mẹ và cả Je Bin nữa không được làm gì,phải cố nén xuống
-Anh nói đi muốn tôi làm gì?-tôi xìu giọng
-Làm gì hả?Cô nói xem.
-Xin lỗi chứ gì tôi làm được
-Như thế quá đơn giản cho cô rồi.-Hyun Woo cười gian
-Từ nay về sau cô phải nghe lời tôi và không cãi lại
-Mơ à.-tôi hét
-Được thôi để tôi xem hiện giờ thì ba cô đang rất cần hợp đồng của công ty tôi đấy.-Hyun Woo cầm chiếc điện thoại vu vơ nói
-Khoan,đợi tí.-tôi ngăn cản ý định đó
-Tôi cho cô năm giây một là đồng ý hay là không?
-1…..-Hyun Woo đếm
-2………
-3………
-4……..
-Tôi đồng ý.-tôi đành nuốt trôi dòng nước mắt chảy ngược vào trong,tức chết mà
-Coi như cô nghe lời.-Hyun Woo cười “mãn nguyện”
Thế là cuộc đời tôi âm u u ám hơn nữa bắt đầu từ đây,đáng ghét sao tôi luôn chịu thế chứ,áááaaaaa
-Anh…anh cho người điều tra gia đình tôi?-tôi tức điên lên quát
-Phải thì sao?Cô làm gì tôi,tôi nói cho cô biết nếu ngoan nghe lời tôi,tôi sẽ không làm gì công ty ba cô còn nếu không thì đừng trách tôi.-Hyun Woo đe dọa
-Anh…anh…-tôi cố nén giận xuống,phải vì ba tôi vì mẹ và cả Je Bin nữa không được làm gì,phải cố nén xuống
-Anh nói đi muốn tôi làm gì?-tôi xìu giọng
-Làm gì hả?Cô nói xem.
-Xin lỗi chứ gì tôi làm được
-Như thế quá đơn giản cho cô rồi.-Hyun Woo cười gian
-Từ nay về sau cô phải nghe lời tôi và không cãi lại
-Mơ à.-tôi hét
-Được thôi để tôi xem hiện giờ thì ba cô đang rất cần hợp đồng của công ty tôi đấy.-Hyun Woo cầm chiếc điện thoại vu vơ nói
-Khoan,đợi tí.-tôi ngăn cản ý định đó
-Tôi cho cô năm giây một là đồng ý hay là không?
-1…..-Hyun Woo đếm
-2………
-3………
-4……..
-Tôi đồng ý.-tôi đành nuốt trôi dòng nước mắt chảy ngược vào trong,tức chết mà
-Coi như cô nghe lời.-Hyun Woo cười “mãn nguyện”
Thế là cuộc đời tôi âm u u ám hơn nữa bắt đầu từ đây,đáng ghét sao tôi luôn chịu thế chứ,áááaaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.