Chương 198: Nam cặn đã và nữ đê tiện vừa đúng một cặp trời sinh
Tiểu Thiên
15/01/2022
Một giờ sau, lúc tám giờ tối, tình tiết đảo ngược liên tục. Tin tức đen về Dawn bị đã bị dập tắt, tin tức Giang Tuệ Ngọc làm tiểu tam chia rẽ gia đình người khác lại xuất hiện trên đầu hot search, mà người chồng trong gia đình kia… nghe nói là người đàn ông độc thân kim cương Bạc Dạ của thành phố Hải Phòng.
Cái gì? Gia đình Bạc Dạ bị Giang Tuệ Ngọc chia rẽ sao?
Có phải là lần trước chính anh ta đưa vợ mình vào tù không?
Cái gì? cậu chủ lớn nhà họ Bạc tống vợ vào tù à? Ôi trời ơi! Người gì mà tàn nhẫn quá vậy!
Năm năm trước nghe nói hiện trường khá ồn ào, bạn nói xem có phải cậu chủ Dạ bị Giang Tuệ Ngọc kia lừa không?
Vốn không liên quan gì đến Giang Tuệ Ngọc nhưng Bạc Dạ bỗng bị lôi kéo vào, đám người buôn dưa lê liền mở ra một ý thức mới, cho rằng Giang Tuệ Ngọc chính là thủ phạm phá hoại gia đình Bạc Dạ.
Không ít cô gái hâm mộ đập lại: “Làm sao có thể đối xử với Bạc Dạ như thế này!”
“Chẳng phải Giang Tuệ Ngọc vẫn rêu rao tự nhận mình là người thẳng thắn, thanh khiết, không biết giả vờ sao? Sao bị búa thật đập như vậy mà không có động tĩnh gì hết? Chiếu theo logic của người hâm mộ cô ta, bị tát nước bẩn như vậy, lẽ ra phải nhanh chóng phản kích chứ? Ngọc Ngọc nhà các người yên lặng như vậy, sẽ không phải là có tật giật mình rồi chứ?”
“Có tật giật mình gì chứ, mày bị tê liệt hả? Lười giải thích cho mày thôi! Mày nghĩ mày là ai? Ngọc Ngọc cần phải giải thích với mày sao? Hữu xạ tự nhiên hương, người trong sạch tự tỏa sáng thôi!”
“Ha ha ha, bây giờ sự thật đã lộ diện, diễn không nổi nữa thì bày đặt ra vẻ “thanh giả tự thanh. Thật sự phục các người luôn đấy, lúc đầu nói muốn sự thật, kết quả bị người ta đập lại bằng búa thật, bây giờ yêu cầu phản kích, lại nói “thanh giả tự thanh”. Vai gì cũng diễn được hết, một đám toàn là diễn viên.”
“Can hệ gì đến mày? Ngọc Ngọc dù cho có làm tiểu tam tao cũng thích cô ấy đấy! Hãy tránh xa cuộc sống của cô ấy và chú ý đến các tác phẩm của cô ấy hơn đi!”
“Cô ta có tác phẩm sao? Ha ha ha, anh nói thử một bài nghe coi. Bài hát đạo nhạc kia có tính không?”
“Bộ dạng vùng vẫy của người hâm mộ thật buồn cười...”
“Nam cặn bã và nữ đê tiện vừa đúng một cặp trời sinh đấy, ước chừng hai người bọn họ đã làm chuyện đó năm năm rồi! Vợ đầu của Bạc Dạ thật đáng thương!”
“Đúng vậy! Còn dám chường mặt trên Weibo giật dây người khác, suốt ngày ăn mặc trang điểm xinh đẹp, người trong giới ai mà không biết Giang Tuệ Ngọc là nữ nhân mà có tiền là có thể qua đêm cùng mà!”
Khi những đòn phản công này xuất hiện, Đường Thi vô cùng kinh ngạc, cô không bao giờ nghĩ rằng thủy quân sẽ đem tin tức đen của mình và Bạc Dạ lúc trước đẩy lên. Tuy rằng chuyện xảy ra năm năm trước không liên quan gì đến Giang Tuệ Ngọc, nhưng bản thân Giang Tuệ Ngọc lại vướng vào Bạc Dạ, cô ta không thể đứng lên nói không phải mình, bởi vì có tật giật mình, cô ta sợ bị chuyện tình của mình và Dạ Bạc bị moi ra.
Bên này, Giang Tuệ Ngọc tức giận đến mức liên tục gửi Zalo cho Bạc Dạ khóc lóc kêu oan, cho rằng hẳn là Đường Thi làm càn sau lưng, Bạc Dạ tỏ vẻ khó chịu.
Rất nhiều thủy quân cũng xuất hiện trên Weibo cá nhân của anh, hô vang là cần lời giải thích, hỏi anh rằng anh đã từng trật đường ray trong hôn nhân hay chưa.
Trật đường ray trong hôn nhân?
Bạc Dạ giễu cợt, không giải thích một lời.
Giang Tuệ Ngọc thấy Bạc Dạ phớt lờ mình, càng hận Đường Thi đến nghiến răng nghiến lợi: “Bỏ tiền ra thuê thủy quân! Tôi cũng không tin! Xem ai nhiều tiền hơn! Xem ai đen hơn ai!”
Tối hôm đó Đường Thi tăng ca về nhà, Đường Duy đang ngồi ở phòng khách: “Chú Tô Kỳ hôm nay đón con.”
“Tại sao con lại để chú ấy tiếp cận con nữa rồi?” Đường Thi nhíu mày: “Lần sau đừng như vậy nữa biết không?
“Chú ấy nói hôm nay mẹ bận, nên để con về với chú ấy trước.” Đường Duy cong môi: “Nhìn xem, mẹ về muộn như vậy, nếu không có chú ấy, con phải đợi đến hơn tám giờ, chỉ có một mình con trơ trọi ở trường.”
Đường Duy nói như vậy, lòng Đường Thi lại mềm nhũn ra: “Duy Duy, là mẹ sai rồi, bữa tối con muốn ăn gì?”
“Cái gì cũng được, hôm nay con nghe thấy chú Tô Kỳ gọi điện thoại, hình như có nhắc tới cậu chủ Bạc Dạ gì đó.”
Đường Duy liếc nhìn Đường Thi: “Mẹ, mẹ gặp phải chuyện gì sao?”
Đường Thi trong đầu có suy nghĩ, ở phía sau vở kịch âm mưu kia sẽ không phải Tô Kỳ động tay động chân đó chứ?
Tại sao anh ta lại làm vậy, là muốn để cô cảm ơn sao, mẹ kiếp?
Đường Thi đè nén mọi suy nghĩ nói với Đường Duy: “Không có gì đâu, con đừng nghĩ tới. Tô Kỳ và Bạc Dạ cũng có chút quan hệ hợp tác thôi.”
Đường Duy đáp lại, nhưng Tùng Sam vẫn ngồi trên sô pha chơi game với vẻ mặt lạnh lùng, như không quan tâm hai mẹ con đang nói chuyện gì.
Dường như tất cả mọi người đều không bị ảnh hưởng bởi sự tấn công của dư luận trên Weibo này, nhưng sau một giờ nữa, chín giờ đêm hôm đó, Bạc Dạ đã gõ cửa nhà của Đường Thi.
Cái gì? Gia đình Bạc Dạ bị Giang Tuệ Ngọc chia rẽ sao?
Có phải là lần trước chính anh ta đưa vợ mình vào tù không?
Cái gì? cậu chủ lớn nhà họ Bạc tống vợ vào tù à? Ôi trời ơi! Người gì mà tàn nhẫn quá vậy!
Năm năm trước nghe nói hiện trường khá ồn ào, bạn nói xem có phải cậu chủ Dạ bị Giang Tuệ Ngọc kia lừa không?
Vốn không liên quan gì đến Giang Tuệ Ngọc nhưng Bạc Dạ bỗng bị lôi kéo vào, đám người buôn dưa lê liền mở ra một ý thức mới, cho rằng Giang Tuệ Ngọc chính là thủ phạm phá hoại gia đình Bạc Dạ.
Không ít cô gái hâm mộ đập lại: “Làm sao có thể đối xử với Bạc Dạ như thế này!”
“Chẳng phải Giang Tuệ Ngọc vẫn rêu rao tự nhận mình là người thẳng thắn, thanh khiết, không biết giả vờ sao? Sao bị búa thật đập như vậy mà không có động tĩnh gì hết? Chiếu theo logic của người hâm mộ cô ta, bị tát nước bẩn như vậy, lẽ ra phải nhanh chóng phản kích chứ? Ngọc Ngọc nhà các người yên lặng như vậy, sẽ không phải là có tật giật mình rồi chứ?”
“Có tật giật mình gì chứ, mày bị tê liệt hả? Lười giải thích cho mày thôi! Mày nghĩ mày là ai? Ngọc Ngọc cần phải giải thích với mày sao? Hữu xạ tự nhiên hương, người trong sạch tự tỏa sáng thôi!”
“Ha ha ha, bây giờ sự thật đã lộ diện, diễn không nổi nữa thì bày đặt ra vẻ “thanh giả tự thanh. Thật sự phục các người luôn đấy, lúc đầu nói muốn sự thật, kết quả bị người ta đập lại bằng búa thật, bây giờ yêu cầu phản kích, lại nói “thanh giả tự thanh”. Vai gì cũng diễn được hết, một đám toàn là diễn viên.”
“Can hệ gì đến mày? Ngọc Ngọc dù cho có làm tiểu tam tao cũng thích cô ấy đấy! Hãy tránh xa cuộc sống của cô ấy và chú ý đến các tác phẩm của cô ấy hơn đi!”
“Cô ta có tác phẩm sao? Ha ha ha, anh nói thử một bài nghe coi. Bài hát đạo nhạc kia có tính không?”
“Bộ dạng vùng vẫy của người hâm mộ thật buồn cười...”
“Nam cặn bã và nữ đê tiện vừa đúng một cặp trời sinh đấy, ước chừng hai người bọn họ đã làm chuyện đó năm năm rồi! Vợ đầu của Bạc Dạ thật đáng thương!”
“Đúng vậy! Còn dám chường mặt trên Weibo giật dây người khác, suốt ngày ăn mặc trang điểm xinh đẹp, người trong giới ai mà không biết Giang Tuệ Ngọc là nữ nhân mà có tiền là có thể qua đêm cùng mà!”
Khi những đòn phản công này xuất hiện, Đường Thi vô cùng kinh ngạc, cô không bao giờ nghĩ rằng thủy quân sẽ đem tin tức đen của mình và Bạc Dạ lúc trước đẩy lên. Tuy rằng chuyện xảy ra năm năm trước không liên quan gì đến Giang Tuệ Ngọc, nhưng bản thân Giang Tuệ Ngọc lại vướng vào Bạc Dạ, cô ta không thể đứng lên nói không phải mình, bởi vì có tật giật mình, cô ta sợ bị chuyện tình của mình và Dạ Bạc bị moi ra.
Bên này, Giang Tuệ Ngọc tức giận đến mức liên tục gửi Zalo cho Bạc Dạ khóc lóc kêu oan, cho rằng hẳn là Đường Thi làm càn sau lưng, Bạc Dạ tỏ vẻ khó chịu.
Rất nhiều thủy quân cũng xuất hiện trên Weibo cá nhân của anh, hô vang là cần lời giải thích, hỏi anh rằng anh đã từng trật đường ray trong hôn nhân hay chưa.
Trật đường ray trong hôn nhân?
Bạc Dạ giễu cợt, không giải thích một lời.
Giang Tuệ Ngọc thấy Bạc Dạ phớt lờ mình, càng hận Đường Thi đến nghiến răng nghiến lợi: “Bỏ tiền ra thuê thủy quân! Tôi cũng không tin! Xem ai nhiều tiền hơn! Xem ai đen hơn ai!”
Tối hôm đó Đường Thi tăng ca về nhà, Đường Duy đang ngồi ở phòng khách: “Chú Tô Kỳ hôm nay đón con.”
“Tại sao con lại để chú ấy tiếp cận con nữa rồi?” Đường Thi nhíu mày: “Lần sau đừng như vậy nữa biết không?
“Chú ấy nói hôm nay mẹ bận, nên để con về với chú ấy trước.” Đường Duy cong môi: “Nhìn xem, mẹ về muộn như vậy, nếu không có chú ấy, con phải đợi đến hơn tám giờ, chỉ có một mình con trơ trọi ở trường.”
Đường Duy nói như vậy, lòng Đường Thi lại mềm nhũn ra: “Duy Duy, là mẹ sai rồi, bữa tối con muốn ăn gì?”
“Cái gì cũng được, hôm nay con nghe thấy chú Tô Kỳ gọi điện thoại, hình như có nhắc tới cậu chủ Bạc Dạ gì đó.”
Đường Duy liếc nhìn Đường Thi: “Mẹ, mẹ gặp phải chuyện gì sao?”
Đường Thi trong đầu có suy nghĩ, ở phía sau vở kịch âm mưu kia sẽ không phải Tô Kỳ động tay động chân đó chứ?
Tại sao anh ta lại làm vậy, là muốn để cô cảm ơn sao, mẹ kiếp?
Đường Thi đè nén mọi suy nghĩ nói với Đường Duy: “Không có gì đâu, con đừng nghĩ tới. Tô Kỳ và Bạc Dạ cũng có chút quan hệ hợp tác thôi.”
Đường Duy đáp lại, nhưng Tùng Sam vẫn ngồi trên sô pha chơi game với vẻ mặt lạnh lùng, như không quan tâm hai mẹ con đang nói chuyện gì.
Dường như tất cả mọi người đều không bị ảnh hưởng bởi sự tấn công của dư luận trên Weibo này, nhưng sau một giờ nữa, chín giờ đêm hôm đó, Bạc Dạ đã gõ cửa nhà của Đường Thi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.