Thử Thách Tình Yêu, Tổng Tài Xin Để Em Đi
Chương 43: Chuyến Du Lịch
Lạc Lạc
23/09/2023
Khi Hải Tình ngủ dậy cũng là lúc máy bay gần hạ cánh, cả gia đình lúc xuống máy bay thì lên xe mà Lư Khải Hoàng cho người chuẩn bị sẵn để tới khu resort, nơi đây đúng là rất đẹp, những con đường sạch sẽ, cũng không nhiều xe cộ nên nhìn rất thoáng.
"Hải Tình nghỉ ngơi một lát chúng ta đưa mẹ đi ngắm cảnh đi, tôi biết có mấy chỗ đẹp lắm".
Hy Nguyệt đi tới dìu mẹ của Hải Tình, do là cô mất mẹ từ nhỏ nên thấy phụ nữ lớn tuổi hơn mình cô rất kính trọng với lại nhìn nét mặt hiền từ của bà, làm cô có chút cảm giác thân thương như người một nhà.
"Hy Nguyệt con cũng đi nghỉ ngơi đi, cả ngày hôm nay mọi người đều mệt mõi cả rồi".
Bà cũng có chút tình thương đặc biệt dành cho Hy Nguyệt, sau khi nghe ba của cô tâm sự về chuyện mất mẹ và sống thiếu tình thương của mẹ nên bà cũng có chút động lòng, và nhận cô làm con gái nuôi của mình.
"Vậy thì mọi người về nghỉ ngơi đi nhé, trưa chúng ta sẽ tập trung tại đây để đi ăn".
Sau hành trình dài mệt mõi đó, thì ai nấy cũng trở về phòng nghỉ ngơi, Hải Tình do mệt mõi vì sức khỏe cô khá yếu nên không thích nghi khi đi máy bay nên cô vừa lên tới phòng đã ngã xuống giường nghỉ ngơi.
Còn Khải Hoàng thì giúp cô mang hành lý lên, rồi đi tắm đây là thói quen để giảm cơn mệt mõi của anh từ rất lâu thay vì sẽ nằm lì trên giường thì anh sẽ đi tắm để thư giãn.
Hải Tình nằm một lúc nghe tiếng nước chảy cũng ngưng, cô liền mở mắt ra cũng định đi tắm thì Lư Khải Hoàng bước ra, do quên mang quần áo nên anh chỉ quấn khăn tắm ngang người lộ ra cơ thể săn chắc của mình.
Hải Tình lần đầu nhìn thấy cơ thể anh cho nên vô cùng ngại, cô la lên một tiếng rồi xoay đi hướng khác, anh cũng hiểu ra sự tình nên liền được nước làm tới cứ thế mà trêu đùa cô.
"Em đi tắm đây, anh... anh nghỉ ngơi đi!!"
"Khoan đã, sấy tóc cho anh đi"
Lư Khải Hoàng đưa máy sấy cho cô, Hải Tình đành vâng lời giúp cho anh, nhìn trong gương thấy được hình bóng bé nhỏ của cô đang giúp mình sấy tóc, nhìn rất đáng yêu.
"Xong rồi"
"Xong rồi à? vậy để anh thưởng công cho em nhé"
Lư Khải Hoàng đè cô xuống hôn nhẹ, Hải Tình cũng dần thích nghi hơn cô không còn ngại ngùng hay chống đối anh, cô đưa tay lên ôm choàng lấy cổ anh nhẹ nhàng đáp lại.
"Thôi được rồi, em đi tắm đây" Hải Tình nhớ lại mình phải đi tắm nữa,nên cô vội buông anh ra.
"Tắm đi rồi ra đây anh thưởng tiếp".
"Hừ, không cần nữa quá đủ rồi"
Sau khi cô tắm xong, cô cũng bắt đầu thấy đói. Nhìn đồng hồ cũng trưa rồi, đến giơt để đi ăn rồi. Cả hai cùng đi đến sảnh tập trung đợi mọi người.
Sau khi tập trung đầy đủ, mọi người cùng đến một nhà hàng nổi tiếng nằm ở cạnh biển. Ở đây có thể vừa ăn vừa ngắm nhìn phong cảnh, làn nước trong xanh hòa quyện với nắng ấm tạp nên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Phòng ăn cũng không phải loại hoa lệ phong cách sắp đặt vừa thu hút khách du lịch bởi những nội thất thiên nhiên, kết hợp với không khí mát mẻ của gió biển, đàn chim Hải Âu bay lượn trên bầu trời khiến nơi đây trở thành nơi thu hút khách du lịch thường xuyên lui tới, bởi cảnh sắc tựa thiên đường.
"Hôm nay nghe nói ai đó sẽ bao trọn gói thì phải, chắc không tốn tiền ăn đâu ha cháu yêu của cậu" Triệu Dương đi tới vỗ vai Lư Khải Hoàng.
"Ơ... con đâu nói vậy? con chỉ bao gói vé và chỗ ở thôi chứ, à quên con chỉ bao trọn gói cho ba mẹ vợ với vợ thôi". Lư Khải Hoàng từ tốn xếp Menu lại, vẻ mặt rất bình tĩnh.
"Cái thằng nhóc này, chỉ lo ba mẹ vợ vậy cậu mày để đâu đây?" Ông gõ mạnh vào đầu Lư Khải Hoàng.
"Còn ba ân nhân cứu vợ cậu thì sao đây?" Hy Nguyệt, Thượng Hy và Gia Khiêm cùng đồng thanh.
"Thôi thôi mà, mọi người đừng cãi nhau nữa, đi chơi vui mà" Ba của Hải Tình lên tiếng.
"Đùa đấy, chẳng lẽ tôi tổ chức chuyến đi mà không bao thì ai coi ra gì nữa, còn đâu là mặt mũi của nhà họ Lư này đây đúng không cậu?" Lư Khải Hoàng vuốt giận cho ông kéo ông ngồi xuống ghế.
"Vậy còn nghe được".
"Hải Tình nghỉ ngơi một lát chúng ta đưa mẹ đi ngắm cảnh đi, tôi biết có mấy chỗ đẹp lắm".
Hy Nguyệt đi tới dìu mẹ của Hải Tình, do là cô mất mẹ từ nhỏ nên thấy phụ nữ lớn tuổi hơn mình cô rất kính trọng với lại nhìn nét mặt hiền từ của bà, làm cô có chút cảm giác thân thương như người một nhà.
"Hy Nguyệt con cũng đi nghỉ ngơi đi, cả ngày hôm nay mọi người đều mệt mõi cả rồi".
Bà cũng có chút tình thương đặc biệt dành cho Hy Nguyệt, sau khi nghe ba của cô tâm sự về chuyện mất mẹ và sống thiếu tình thương của mẹ nên bà cũng có chút động lòng, và nhận cô làm con gái nuôi của mình.
"Vậy thì mọi người về nghỉ ngơi đi nhé, trưa chúng ta sẽ tập trung tại đây để đi ăn".
Sau hành trình dài mệt mõi đó, thì ai nấy cũng trở về phòng nghỉ ngơi, Hải Tình do mệt mõi vì sức khỏe cô khá yếu nên không thích nghi khi đi máy bay nên cô vừa lên tới phòng đã ngã xuống giường nghỉ ngơi.
Còn Khải Hoàng thì giúp cô mang hành lý lên, rồi đi tắm đây là thói quen để giảm cơn mệt mõi của anh từ rất lâu thay vì sẽ nằm lì trên giường thì anh sẽ đi tắm để thư giãn.
Hải Tình nằm một lúc nghe tiếng nước chảy cũng ngưng, cô liền mở mắt ra cũng định đi tắm thì Lư Khải Hoàng bước ra, do quên mang quần áo nên anh chỉ quấn khăn tắm ngang người lộ ra cơ thể săn chắc của mình.
Hải Tình lần đầu nhìn thấy cơ thể anh cho nên vô cùng ngại, cô la lên một tiếng rồi xoay đi hướng khác, anh cũng hiểu ra sự tình nên liền được nước làm tới cứ thế mà trêu đùa cô.
"Em đi tắm đây, anh... anh nghỉ ngơi đi!!"
"Khoan đã, sấy tóc cho anh đi"
Lư Khải Hoàng đưa máy sấy cho cô, Hải Tình đành vâng lời giúp cho anh, nhìn trong gương thấy được hình bóng bé nhỏ của cô đang giúp mình sấy tóc, nhìn rất đáng yêu.
"Xong rồi"
"Xong rồi à? vậy để anh thưởng công cho em nhé"
Lư Khải Hoàng đè cô xuống hôn nhẹ, Hải Tình cũng dần thích nghi hơn cô không còn ngại ngùng hay chống đối anh, cô đưa tay lên ôm choàng lấy cổ anh nhẹ nhàng đáp lại.
"Thôi được rồi, em đi tắm đây" Hải Tình nhớ lại mình phải đi tắm nữa,nên cô vội buông anh ra.
"Tắm đi rồi ra đây anh thưởng tiếp".
"Hừ, không cần nữa quá đủ rồi"
Sau khi cô tắm xong, cô cũng bắt đầu thấy đói. Nhìn đồng hồ cũng trưa rồi, đến giơt để đi ăn rồi. Cả hai cùng đi đến sảnh tập trung đợi mọi người.
Sau khi tập trung đầy đủ, mọi người cùng đến một nhà hàng nổi tiếng nằm ở cạnh biển. Ở đây có thể vừa ăn vừa ngắm nhìn phong cảnh, làn nước trong xanh hòa quyện với nắng ấm tạp nên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Phòng ăn cũng không phải loại hoa lệ phong cách sắp đặt vừa thu hút khách du lịch bởi những nội thất thiên nhiên, kết hợp với không khí mát mẻ của gió biển, đàn chim Hải Âu bay lượn trên bầu trời khiến nơi đây trở thành nơi thu hút khách du lịch thường xuyên lui tới, bởi cảnh sắc tựa thiên đường.
"Hôm nay nghe nói ai đó sẽ bao trọn gói thì phải, chắc không tốn tiền ăn đâu ha cháu yêu của cậu" Triệu Dương đi tới vỗ vai Lư Khải Hoàng.
"Ơ... con đâu nói vậy? con chỉ bao gói vé và chỗ ở thôi chứ, à quên con chỉ bao trọn gói cho ba mẹ vợ với vợ thôi". Lư Khải Hoàng từ tốn xếp Menu lại, vẻ mặt rất bình tĩnh.
"Cái thằng nhóc này, chỉ lo ba mẹ vợ vậy cậu mày để đâu đây?" Ông gõ mạnh vào đầu Lư Khải Hoàng.
"Còn ba ân nhân cứu vợ cậu thì sao đây?" Hy Nguyệt, Thượng Hy và Gia Khiêm cùng đồng thanh.
"Thôi thôi mà, mọi người đừng cãi nhau nữa, đi chơi vui mà" Ba của Hải Tình lên tiếng.
"Đùa đấy, chẳng lẽ tôi tổ chức chuyến đi mà không bao thì ai coi ra gì nữa, còn đâu là mặt mũi của nhà họ Lư này đây đúng không cậu?" Lư Khải Hoàng vuốt giận cho ông kéo ông ngồi xuống ghế.
"Vậy còn nghe được".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.