Thú Thần Quyết

Chương 29: Điên cuồng

Tiểu Bút Gia

19/01/2022

Ở phía dưới mặt đất, tất cả thí sinh còn lại, nhìn theo mười hai đạo thân ảnh đang chạy trên bậc thang hướng về toà thành cổ trên mây mà chạy, tất cả bọn họ ngơ ngác.

Bất quá rất nhanh có người phản ứng lại, kinh hô.

"Má nó, các ngươi có thấy hay không bọn họ thế mà lại chỉ dùng thời gian chưa đến mười phút đã chạy hơn năm trăm bậc thang, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh!"

"Quái vật, năm nay rốt cuộc là có chuyện gì, một lần xuất hiện nhiều như vậy quái vật, hơn nữa, tựa hồ ta thấy bên trong bọn họ hình như còn có nhị hoàng tử, các ngươi có thấy đúng không?"

"Má nó, thật sự là nhị hoàng tử, năm nay đại hội vậy mà có tướng công của ta tham gia, thật không thể tin được, ta chết mất a a aaaa..."

"Thật sự, hơn nữa tựa hồ không chỉ có nhị hoàng tử tham gia, mà còn có cả tam công chúa, năm nay rốt cuộc là có chuyện gì hết nhị hoàng tử lại đến cả tam công chúa."

"Đâu đâu, tam công chúa của ta ở đâu, má nó, vậy mà thật sự có cả tam công chúa, nữ thần của ta, công chúa của ta, ta ở đây, công chúa hãy quay mặt lại nhìn ta aaaaaa..."

"Nữ thần của ta, cầu nữ thần cho ta đi theo người, ta hứa sẽ trung thành tuyệt đối với người."

Tràn diện bắt đầu trở nên cực kỳ hỗn loạn, tiếng hét chói tay khắp nơi.

"Nếu như các ngươi hiện tại còn ồn ào làm náo loạn ta sẽ thi hành luật pháp, ngoài ra hiện tại nếu như các ngươi không nhanh chóng tiến lên bậc thang thì sẽ xem như tự hủy bỏ tư cách dự thi." Người chủ trì thấy tình huống không ổn tiến lên một bước, lớn giọng nói.

Trong nháy mắt tràn diện trở nên yên tĩnh, tất cả các thí sinh ào ào tiến bậc thang, vừa đi vừa hét lớn.

"Má nó, lão tử vậy mà xém chút nữa bị hủy bỏ tư cách dự thi, thật ác tâm, không được ta phải nhanh chóng đuổi kịp tam công chúa rồi xin chữ ký của người mới được."

"Tránh ra, đừng cản đường của ta mấy tên heo mập chết bầm, nếu làm lão nương chậm trễ thời gian gặp tướng công của ta, có tin lão nương giết chết các ngươi hay không mấy con heo mập chết bầm."

"Cút ra, các ngươi những này Fan cuồng còn không mau chóng tránh ra cho lão tử, ta hôm nay nhất quyết phải đánh bại tên nhị hoàng tử xấu xa, đáng ghét kia, vì cái gì hắn lại có cả giang sơn mỹ nhân theo đuổi, mà lão tử lại không có một ai, tức chết ta rồi."

"Cút, ai cho ngươi dám nói lão công nhà ta như vậy, lão nương hôm nay đánh chết ngươi con heo vừa mập vừa chết bầm này, chỉ bằng ngươi mà muốn so sánh với lão công nhà ta, về nhà mà soi gương lại cho kĩ vào."

"Các ngươi đến nơi này là để thi hay để gặp nam thần, nữ thần của mình, còn ta đương nhiên là đến đây để thi, còn có thể gặp được nữ thần của ta."

"Ha ha, tiểu tử có chí khí, nam nhân phải có ý tiến thủ, có lòng cầu tiến nhưng ngươi chỉ mới một đứa nhóc còn chưa dứt sữa đến nơi này làm gì chứ còn không mau cút về nhà cho lão tử."

"Các ngươi thích đánh nhau thì cút về nhà mà đánh nhau, ở đây ta không tiếp, tránh ra để ta còn đuổi kịp bọn họ."



Tràn diện một lần nữa trở nên hỗn loạn, bọn họ ở trên bậc thang vừa la hét lại đánh nhau, có người muốn ngăn cản nhưng cũng không dám.

"Yên tĩnh, hoàng đế bệ hạ vừa thông báo, các ngươi vừa rồi nhận nhầm người, nhị hoàng tử cùng tam công chúa hiện tại đang cùng bệ hạ quan sát thi đấu thì làm sao có thể xuất hiện ở nơi này được chứ, nếu các ngươi còn cố tình gây sự ta thật sự sẽ thi hành pháp luật." Người chủ trì đại hội bước lên phía trước, trên thân tản mát ra khí tức đáng sợ rồi nói.

"Má nó, làm ta tưởng bên trong bọn đó có nữ thần của ta, ta đã bảo trước làm sao mà tam công chúa lại có thể xuất hiện ở nơi này được chứ."

"Mặt dù có chút không tin lắm, trên đời này làm sau có người lại có màu tóc giống như nhị hoàng tử lại giống ngoại hình như tam công chúa được chứ, có khi nào hoàng đế bệ hạ lại làm yêu gì không."

"Ngươi có bị ngốc không, từ nãy giờ chúng ta la hét rùm trời, tuy nhiên chúng ta chỉ thấy bóng lưng của bọn họ thì làm sau biết được có phải nam thần hay nữ thần được chứ."

"Mẹ nó, quả thật, vậy mà làm ta tốn thời gian la hét từ nãy đến giờ, yên tâm đợi ta lên được bậc thang thứ mười lăm ngàn vào được vòng sau sẽ cho bọn họ biết tay."

"Huynh đệ, ngươi làm vậy là không đúng, rõ ràng lúc đầu là do các ngươi ồn ào la hét, chứ có ai kiêu các ngươi làm như vậy đâu chứ."

"Nếu không phải hai bọn họ trang phục trên người, cùng ngoại hình giống như nam thần cùng nữ thần, thì chúng ta tại sao lại đánh nhau."

Tràn diện tuy rằng bình ổn lại nhưng một lần nữa lại có rất nhiều ý kiến trái chiều được đưa ra.

Phía trên tầng mây, toà thành cổ ở bên trong.

"Ha ha, danh tiếng của tam công chúa cùng nhị hoàng tử thật không ngờ lại lớn đến như vậy, thật khiến người ta bắt ngờ." Nữ nhân mặc thanh y ý vị thâm trường nhìn trung niên mặc long bào.

"Bệ hạ, thật không ngờ người lại nói dối thần dân của mình như vậy, tuy nhiên, sau đó người chuẩn bị làm gì để giải thích, hiện tại nhị hoàng tử cùng tam công chúa đang ở bên dưới, sớm muộn gì thần dân của người cũng sẽ biết điều đó." Nữ đạo sĩ cũng mỉm cười nhìn trung niên mặc long bào.

"Thì có gì mà khó chứ, chỉ cần đợi bọn chúng lên đến đây rồi đưa cho cả hai, hai chiếc mặt nạ đeo lên trên mặt là được." Trung niên mặc long bào mỉm cười.

"Quả thật là một cách hay, không hỗ là bệ hạ." Trung niên đạo sĩ mỉm cười.

Đang dùng tốc độ nhanh nhất lên đến trên đỉnh, mười ánh mắt tụ tập lên trên người Dương Sở Sở cùng Dương Thiên.

"Thật không ngờ đại hội năm nay lại xuất hiện hai vị hoàng tử cùng tam công chúa, hơn nữa so với nghe đồn càng khiến người khác cảm nhận rõ ràng hơn khi đứng ở trước mặt." Sở Thiên mĩm cười, ánh mắt quái dị nhìn Dương Thiên cùng Dương Sở Sở.

"Đúng vậy, so với những gì ta biết tựa hồ còn kinh khủng hơn, thật không ngờ chỉ vì muốn gặp mặt nhị hoàng tử và tam công chúa họ thế mà làm ra được những điều như vậy." Thiên Yêu Yêu cười ngọt ngào nói.

"Đúng vậy, tỷ muội chúng ta từ nhỏ cũng từng mơ ước được giống như hai vị, hôm nay lần đầu tiên trong thấy hai vị, thế mà thật không nhận ra thất lễ, thất lễ." Tiêu Dao giật mình, ánh mắt tràn đầy sùng bái.

Nhưng ai ở đây cũng có thể cảm nhận được trong mắt của nàng chỉ có cười trên nỗi đau của kẻ khác.



"Các vị cũng đừng trêu cợt đệ đệ, muội muội của ta, sở dĩ bọn họ cũng đã cải trang tuy nhiên vẫn bị nhận ra, điều này cũng do đệ đệ của ta sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách, cho nên mới thành ra như vậy, đi đến đâu cũng dễ dàng khiến người khác chú ý." Dương Chiến thần sắc trở nên bắt đắc dĩ.

"Đúng vậy, ngay từ nhỏ ta đã bị chú ý như vậy, đi đến nơi nào cũng bị người chú ý, đặc biệt là dễ dàng bị nữ nhân chú ý, muội muội của ta từ nhỏ cũng đi cùng ta, cho nên rất nhiều người khi thấy ta điều sẽ để ý xem có thân ảnh của muội ấy hay không." Dương Thiên gật đầu trả lời.

"Ta có điều này muốn hỏi, không biết có nên hỏi hay không nữa." Thanh Phong trầm mặc đôi mắt hiếu kỳ xem cơ thể Dương Thiên.

"Thanh Phong huynh có chuyện cứ việc nói." Dương Thiên mỉm cười trả lời.

"Ngươi kiếp trước có phải hay không thật sự là nữ nhân." Thanh Phong ánh mắt quái dị nhìn hắn.

Xung quanh trở nên yên tĩnh, tất cả ánh mắt trở nên quái dị nhìn Dương Thiên, nếu như theo suy nghĩ của Thanh Phong thì trước mắt người này nên gọi hắn là Dương Thiên cô nương hay là Dương Thiên huynh.

"Ta đương nhiên là nam nhân, có cần ta cởi đồ cho các ngươi xem hay không." Cảm nhận được rất nhiều ánh mắt kì quái nhìn mình, Dương Thiên cảm thấy bản thân bị xúc phạm, khuôn mặt cười lạnh, mở miệng nói.

Tất cả thiếu niên vội vàng dời đi ánh mắt, nữ nhân khuôn mặt trở nên đỏ ửng tức giận nhìn Dương Thiên.

"Ca ca, huynh đang nói gì vậy mau chóng giải thích." Dương Sở Sở khuôn mặt đen lại, bàn tay kéo lấy gốc áo của Dương Thiên.

"Haha, tại hạ vừa rồi có chút nói chuyện không rõ ràng mong mọi người thông cảm, ý của ta đương nhiên ta là nam nhân, chẳng qua khi đến tuổi thức tỉnh lại vô tình nhằm lẫn cuối cùng bản thân trời xui đất khiến lại thức tỉnh phượng hoàng mệnh cách." Dương Thiên vội vàng giải thích.

"Được rồi, bây giờ chúng ta thử xem ai là người đầu tiên thành công đi đến mười ngàn bậc thang." Dương Chiến mỉm cười nói sang chuyện khác.

Tất cả mọi người ở đây gật đầu, xem như giúp Dương Thiên che giấu lúng túng.

Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn ở đời tài này cũng nhau thảo luận, dù sau cuối cùng lúng túng cũng là hắn.

Thanh Phong lắc đầu, hắn cũng chỉ hiếu kì, bởi vì vừa rồi Dương Kỳ thanh âm truyền vào trong đầu hắn rồi nói lên tác dụng của Phượng Hoàng Mệnh Cách, cho nên trong lúc hiếu kì hắn mới hỏi như vậy, thật không ngờ lại ảnh hưởng đến người khác.

Phía dưới của bọn hắn, rất nhiều thí sinh khác đang cố gắng hết sức đuổi theo, thỉnh thoảng còn chửi ầm lên.

"Hai tên giả danh tam công chúa cùng nhị hoàng tử hiện tại cách chúng ta cực kì xa, đáng ghét, các ngươi đứng lại cho lão tử."

"Má nó, bọn hắn không biết mệt mỏi là gì hay sao, đúng ra càng lên cao thì trọng lượng sẽ càng lớn nhưng bọn hắn thế mà chạy đi lên."

"Bọn hắn có điên hay không vậy, chỉ cần trượt chân là chắc chắn sẽ mất mạng, e rằng những tên đó là kẻ ngốc."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Thần Quyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook