Chương 36: Long Tượng Thần Xích
Tiểu Bút Gia
19/01/2022
"Quả nhiên!" Cổ Thiên Trần quay đầu nhìn về phía dưới, đột ngột mĩm cười nhẹ nhàng nói.
"Đúng y như ta suy đoán!" Thanh Ngọc đôi mắt bình tĩnh quan sát động tĩnh, thanh lãnh đáp. "Ngay từ đầu ta đã đoán được tên đó như thế nào cuối cùng cũng sẽ gỡ bỏ trọng lực trên lưng, cũng may mắn hắn là kẻ thông minh!"
"Thanh Ngọc cô nương tính cách, đồng dạng đúng như ta suy nghĩ." Dương Sở Sở đột ngột đánh gãy Thanh Ngọc lời nói.
"Không biết tam công chúa có mục đích gì, e rằng ở đây không ai không biết, người thông minh lại đoán được tương lai giống như tam công chúa, sợ là ngay từ đầu đã đoán trước tất cả."
Thanh Ngọc liếc đôi mắt về phía Dương Sở, giọng nói cực kì lạnh nhạt mang theo một tia xa lánh.
Từ xưa đến nay, nàng ghét nhất là Thiên Mệnh Sư, bởi vì bọn họ luôn suy nghĩ những gì bản thân cho là chính xác thì việc đó tất nhiên chính xác, thật trùng hợp Dương Sở Sở là kẻ đó.
"Hai vị cô nương bình tĩnh, chuyện đâu còn có đó, chúng ta không phải đang nói về đề tài liên quan đến Thanh Phong huynh à, hai người không cần phải như vậy." Sở Thiên mỉm cười lên tiếng giảng hòa nhưng mặc kệ ai ở chỗ này điều không cho rằng hắn có lòng tốt đến như vậy.
"Thanh Ngọc cô nương cùng tam công chúa không cần phải như vậy." Yêu Yêu đi theo lên tiếng, sắc mặt tràn đầy bình tĩnh.
Dương Thiên hai huynh đệ liếc mắt, tình hình tựa hồ trở nên không tốt, mọi thứ bắt đầu trở nên vượt qua ngoài tầm kiểm soát.
"Thanh Ngọc cô nương chớ trách tội tam muội, tính cách của nàng đã như vậy từ nhỏ, tam muội của ta ăn nói, nếu như có chỗ nào làm phật lòng cô nương, xin cho phép ta tại đây xin lỗi cô nương." Dương Thiên chấp tay sau lưng Thanh Ngọc, khuôn mặt cùng giọng nói điều tràn đầy thành khẩn.
"Nhị hoàng tử nói sai, ta chỉ là không muốn tiếp xúc quá gần với tam công chúa, không ai không biết uy danh của người, cho nên ta mới nói như vậy, nên nhị hoàng tử không cần phải như thế."
Thanh Ngọc từ trước đến nay điều không thích thiên mệnh sư, bởi vì bọn họ là những kẻ nhìn trộm thiên cơ hơn nữa còn sửa đổi sự việc xảy ra trong tương lai cực kì đáng ghét, tuy nhiên Thiên mệnh sư phần lớn điều chết yểu nhưng mà những người trong đó lại không bao gồm tam công chúa.
Thiên mệnh sư giỏi nhất là tính toán kẻ khác một cách thầm lặng, những người tiếp xúc Dương Sở mà còn mang theo ác ý, nếu không bị nàng nhớ thương còn tốt nhưng nếu ngược lại, thì có ngày chết như thế nào cũng không biết.
"Thanh Ngọc cô nương đừng nói vậy, ta nào lại nhằm vào ai bao giờ, tuy nhiên việc này điều từ ta mà ra, cho phép ta ở đây chân thành xin lỗi Thanh Ngọc cô nương."
"Không có gì."
Dương Sở cuối đầu xin lỗi, giọng nói tràn đầy thành khẩn trong không thề giống một vị công chúa sống trong hoàng cung một tí nào cả.
Thanh Ngọc quay mặt rồi lắc đầu, nhẹ nhàng trả lời, tiếp tục tiến lên phía trước.
Nàng vừa trả lời, một đạo tàn ảnh nhanh chóng vượt qua khuôn mặt, thân ảnh thình lình đó chính là kẻ đến sau Thanh Phong.
Thanh Phong mỉm cười liếc mắt nhìn Thanh Ngọc, nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Các vị có việc gì thì cứ tiếp tục trao đổi, tại hạ xin phép đi trước, cảm ơn các vị đạo hữu đã chờ ta từ lúc đầu cho đến bây giờ."
Hắn vừa dứt lời, tại chỗ chỉ còn một đạo tàn ảnh, còn bản thân thì đã tiến lên phía trên, chỉ để lại từng ánh mắt bất thiện loé lên rồi biến mất.
"Ngươi vì cái gì lại trêu chọc bọn hắn, ta phải nói trước, ở nơi này không có một kẻ nào dễ đối phó, nhất là nữ nhân đeo mặt nạ, nàng vậy mà đã đạt đến tam tinh Nguyên linh cảnh giới, không biết có mang theo thể chất hay chăng, nếu không sẽ trở nên càng khó khăn cho ngươi."
"Chưa kể, việc này còn gây thù địch một cách không cần thiết, e rằng vòng thi đấu tiếp theo, sẽ có vài người nhằm vào ngươi giữa bọn hắn, tốt nhất ngươi nên chuẩn bị tinh thần, thật không biết năm nay rốt cuộc tại sao lại thay đổi quy tắc thi đấu, không lẽ bọn người đó muốn loại bỏ hai phần ba thí sinh ra khỏi đại hội, chỉ chừa lại những kẻ mạnh bên trong, nếu là như vậy thì vòng thi thứ hai càng sẽ khó khăn hơn vòng thứ nhất."
Dương Kỳ âm thanh đột ngột vang lên trong đầu, nàng hiện tại cực kì lo lắng cho hắn, thật không biết tại sao lại đi trêu chọc những kẻ phiền phức như vậy làm gì.
Nguyên bản tưởng rằng đồ nhi của nàng là ưu tú nhất, quả nhiên đúng như một câu thơ nàng từng nghe qua.
— Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, kẻ mạnh đồng dạng sẽ có kẻ mạnh hơn, nhân tài từ trước đến nay không thề ích nhưng mà ai mới là kẻ đi đến cuối cùng thì vẫn chưa biết được.
Thanh Phong lắc đầu, hắn làm việc điều có mục đích, giống như câu nói vừa rồi từ miệng hắn nói ra cũng điều có mục đích, người cẩn thận như Thanh Phong từ trước đến nay điều sẽ không dễ dàng làm điều gì vô ích cho bản thân.
"Thật không biết hắn khiêu khích chúng ta rốt cuộc có mục đích gì, tuy nhiên ta điều sẽ tìm ra mục đích thật sự của hắn."
Dương Chiến thấp giọng lên tiếng, thanh âm tràn đầy kiên quyết.
" Muội cũng không biết, nhưng mà e rằng hắn đang thăm dò chúng ta, nếu muội đoán không lầm tên kia đang tìm điểm yếu của huynh muội ba người chúng ta hoặc nói là tất cả những người ở đây thì mới phải."
"Theo lời tam muội, hắn đang âm mưu thứ gì trong đầu của hắn, chỉ thăm dò hoặc là chỉ nói ra ý nghĩ trong đầu."
"Muội e rằng hắn ta đang cố tình thu hút sự chú ý lên người, nếu chỉ thăm dò thì không cần phải làm đến bước này, để bản thân rơi vào tình trạng nguy hiểm."
"Theo ta suy đoán, hắn đang âm mưu thứ gì nhưng cả hai huynh không cần lo lắng, không ai có thể tính toán được ba người chúng ta khi Dương Sở này còn ở đây được cả."
Dương Sở lắc đầu, nàng trước giờ không quan tâm âm mưu quỷ kế gì nhắm đến bản thân, chỉ có kẻ khác phải phòng bị nàng mà chưa có lúc nào nàng phải phòng bị người khác nhắm vào.
Mặc kệ ba người bọn họ nghĩ gì nhưng không đại diện những người khác suy nghĩ, tâm tư của mỗi người ở đây điều tràn đầy khác nhau.
"Những người này thật sự quá giảo hoạt, cho dù mang theo bất mãn điều che giấu tâm tư cực kì tốt, tâm tính cũng tính đứng đầu, không thề bị ta khiêu khích mà tức giận, quả thật những kẻ cực kì khó đối phó bằng đầu óc."
"Thiếu niên tên Cổ Thiên Trần tựa hồ mang theo quyết tâm nhất định phải lấy được hạng nhất, Thanh Ngọc cô nương từ khí chất lẫn biểu cảm trên mặt không phải ta có thể trêu chọc cần phải né xa, song sinh tỷ muội tựa hồ không quan tâm đến đại hội là người có thể kết giao, không biết vì cái gì ta có linh cảm vòng thi đấu tiếp theo, cần phải nhanh chóng tìm minh hữu cho bản thân."
" Sở Thiên cùng Yêu Yêu hai người đó đồng dạng tựa hồ cũng không quan tâm đến hạng thi đấu, La Yến thiếu niên cũng như vậy, đồng dạng cũng có thể kết giao."
" Ba huynh muội họ Dương kia tốt nhất nên tránh xa, đặt biệt là tam công chúa Dương Sở kia, ta cần né tránh nàng càng xa càng tốt, bọn họ không phải lựa chọn tốt để kết giao nhất là dính vào quyền lực, tựa hồ họ đến nơi này là để lôi kéo thiên tài vào Nam Thiên Quốc, tâm tư không thuần."
Thanh Phong thầm nghĩ trong đầu, từ lúc nãy đến bây giờ, linh cảm mách bảo cho Thanh Phong cần nhanh chóng kết giao bằng hữu, nếu không sợ rằng cực kì khó khăn đi đến vòng thi thứ ba.
Hiện tại hắn đã thành công thông qua vòng thi thứ nhất, Thanh Phong đang ở thứ mười bảy ngàn hai trăm lẻ năm bậc thang, đang nhanh chóng đi tiếp, cho nên mới có thời gian quan sát tình huống phía dưới.
Trọng lực bậc thang tuy rằng mang đến cho Thanh Phong cảm giác cực kì nặng nè toàn thân nhưng còn không đến nỗi nào, hắn đã gỡ bỏ trọng lực mà Như Ý Thần Thiết mang đến cho hắn, nên việc bị trọng lực đè sập là không thể nào xảy ra.
Toàn thân tuy bị ba mươi bốn triệu trọng lực đè ép, chỉ thể tu ngũ tinh nguyên linh cảnh giới hoặc thánh thể giống như Dương Chiến mới chịu được trọng lực mà thôi.
Thanh Phong cũng có thể gọi là một nửa thể tu, bởi vì hắn sở hữu Địa Thần Quyết, quanh năm tu hành công pháp, tế bào trong cơ thể cơ hồ đã thuế biến cực kỳ rõ ràng.
Con người sở hữu hàng chục tỉ tế bào bên trong cơ thể, Địa Thần Quyết không chỉ có thể cường hoá thể phách cùng kinh mạch mà còn có thể cường hoá tế bào, ngủ tạng lục phủ, xương cốt.
Địa Thần Quyết đệ nhất trọng chủ yếu chuyên tâm rèn luyện thể phách cùng kinh mạch và tế bào.
Tuy rằng không biết ai là người tạo ra công pháp kinh khủng như vậy nhưng hắn thực sự khâm phục bọn họ, người có thể nghĩ ra biến tế bào bên trong thân thể thành chân chính đại sát khí.
Luyện hoá từng một tế bào, dẫn khí vào cơ thể, dùng khí rèn luyện từng một tế bào, biến chúng trở thành từng tia long tượng, phun ra nuốt vào nguyên khí, mỗi một tế bào điều là một long tượng. Thành công luyện hoá trăm triệu tế bào sẽ ngưng kết một thần thông cực kì mạnh mẽ, Nguyên Tượng Thần Xích'.
Tập hợp trăm triệu tế bào bên trong long tượng nguyên khí hình thành Nguyên Tượng Thần Xích chói chặt thần hồn, tứ chi cơ thể kẻ địch, một khi thành công luyện hoá toàn thân tất cả tế bào trong thân thể hơn nữa còn sở hữu cảnh giới tương ứng, có thể chói chặt cả thiên địa vĩ lực.
Từng tia tế bào bên trong thân thể sẽ theo hắn mà trở nên càng kiên cố bất khuất, một khi thành công, lúc đó nguyên tượng đã không còn là nguyên tượng bình thường mà chính là thần tượng, mỗi một thần tượng sở hữu trăm triệu cân chi lực. Một quyền xuống đảo lộn trật tự thế giới, phân chia ranh giới thành hai, âm dương ngăn cách, ngày trời không rõ.
"Đúng y như ta suy đoán!" Thanh Ngọc đôi mắt bình tĩnh quan sát động tĩnh, thanh lãnh đáp. "Ngay từ đầu ta đã đoán được tên đó như thế nào cuối cùng cũng sẽ gỡ bỏ trọng lực trên lưng, cũng may mắn hắn là kẻ thông minh!"
"Thanh Ngọc cô nương tính cách, đồng dạng đúng như ta suy nghĩ." Dương Sở Sở đột ngột đánh gãy Thanh Ngọc lời nói.
"Không biết tam công chúa có mục đích gì, e rằng ở đây không ai không biết, người thông minh lại đoán được tương lai giống như tam công chúa, sợ là ngay từ đầu đã đoán trước tất cả."
Thanh Ngọc liếc đôi mắt về phía Dương Sở, giọng nói cực kì lạnh nhạt mang theo một tia xa lánh.
Từ xưa đến nay, nàng ghét nhất là Thiên Mệnh Sư, bởi vì bọn họ luôn suy nghĩ những gì bản thân cho là chính xác thì việc đó tất nhiên chính xác, thật trùng hợp Dương Sở Sở là kẻ đó.
"Hai vị cô nương bình tĩnh, chuyện đâu còn có đó, chúng ta không phải đang nói về đề tài liên quan đến Thanh Phong huynh à, hai người không cần phải như vậy." Sở Thiên mỉm cười lên tiếng giảng hòa nhưng mặc kệ ai ở chỗ này điều không cho rằng hắn có lòng tốt đến như vậy.
"Thanh Ngọc cô nương cùng tam công chúa không cần phải như vậy." Yêu Yêu đi theo lên tiếng, sắc mặt tràn đầy bình tĩnh.
Dương Thiên hai huynh đệ liếc mắt, tình hình tựa hồ trở nên không tốt, mọi thứ bắt đầu trở nên vượt qua ngoài tầm kiểm soát.
"Thanh Ngọc cô nương chớ trách tội tam muội, tính cách của nàng đã như vậy từ nhỏ, tam muội của ta ăn nói, nếu như có chỗ nào làm phật lòng cô nương, xin cho phép ta tại đây xin lỗi cô nương." Dương Thiên chấp tay sau lưng Thanh Ngọc, khuôn mặt cùng giọng nói điều tràn đầy thành khẩn.
"Nhị hoàng tử nói sai, ta chỉ là không muốn tiếp xúc quá gần với tam công chúa, không ai không biết uy danh của người, cho nên ta mới nói như vậy, nên nhị hoàng tử không cần phải như thế."
Thanh Ngọc từ trước đến nay điều không thích thiên mệnh sư, bởi vì bọn họ là những kẻ nhìn trộm thiên cơ hơn nữa còn sửa đổi sự việc xảy ra trong tương lai cực kì đáng ghét, tuy nhiên Thiên mệnh sư phần lớn điều chết yểu nhưng mà những người trong đó lại không bao gồm tam công chúa.
Thiên mệnh sư giỏi nhất là tính toán kẻ khác một cách thầm lặng, những người tiếp xúc Dương Sở mà còn mang theo ác ý, nếu không bị nàng nhớ thương còn tốt nhưng nếu ngược lại, thì có ngày chết như thế nào cũng không biết.
"Thanh Ngọc cô nương đừng nói vậy, ta nào lại nhằm vào ai bao giờ, tuy nhiên việc này điều từ ta mà ra, cho phép ta ở đây chân thành xin lỗi Thanh Ngọc cô nương."
"Không có gì."
Dương Sở cuối đầu xin lỗi, giọng nói tràn đầy thành khẩn trong không thề giống một vị công chúa sống trong hoàng cung một tí nào cả.
Thanh Ngọc quay mặt rồi lắc đầu, nhẹ nhàng trả lời, tiếp tục tiến lên phía trước.
Nàng vừa trả lời, một đạo tàn ảnh nhanh chóng vượt qua khuôn mặt, thân ảnh thình lình đó chính là kẻ đến sau Thanh Phong.
Thanh Phong mỉm cười liếc mắt nhìn Thanh Ngọc, nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Các vị có việc gì thì cứ tiếp tục trao đổi, tại hạ xin phép đi trước, cảm ơn các vị đạo hữu đã chờ ta từ lúc đầu cho đến bây giờ."
Hắn vừa dứt lời, tại chỗ chỉ còn một đạo tàn ảnh, còn bản thân thì đã tiến lên phía trên, chỉ để lại từng ánh mắt bất thiện loé lên rồi biến mất.
"Ngươi vì cái gì lại trêu chọc bọn hắn, ta phải nói trước, ở nơi này không có một kẻ nào dễ đối phó, nhất là nữ nhân đeo mặt nạ, nàng vậy mà đã đạt đến tam tinh Nguyên linh cảnh giới, không biết có mang theo thể chất hay chăng, nếu không sẽ trở nên càng khó khăn cho ngươi."
"Chưa kể, việc này còn gây thù địch một cách không cần thiết, e rằng vòng thi đấu tiếp theo, sẽ có vài người nhằm vào ngươi giữa bọn hắn, tốt nhất ngươi nên chuẩn bị tinh thần, thật không biết năm nay rốt cuộc tại sao lại thay đổi quy tắc thi đấu, không lẽ bọn người đó muốn loại bỏ hai phần ba thí sinh ra khỏi đại hội, chỉ chừa lại những kẻ mạnh bên trong, nếu là như vậy thì vòng thi thứ hai càng sẽ khó khăn hơn vòng thứ nhất."
Dương Kỳ âm thanh đột ngột vang lên trong đầu, nàng hiện tại cực kì lo lắng cho hắn, thật không biết tại sao lại đi trêu chọc những kẻ phiền phức như vậy làm gì.
Nguyên bản tưởng rằng đồ nhi của nàng là ưu tú nhất, quả nhiên đúng như một câu thơ nàng từng nghe qua.
— Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, kẻ mạnh đồng dạng sẽ có kẻ mạnh hơn, nhân tài từ trước đến nay không thề ích nhưng mà ai mới là kẻ đi đến cuối cùng thì vẫn chưa biết được.
Thanh Phong lắc đầu, hắn làm việc điều có mục đích, giống như câu nói vừa rồi từ miệng hắn nói ra cũng điều có mục đích, người cẩn thận như Thanh Phong từ trước đến nay điều sẽ không dễ dàng làm điều gì vô ích cho bản thân.
"Thật không biết hắn khiêu khích chúng ta rốt cuộc có mục đích gì, tuy nhiên ta điều sẽ tìm ra mục đích thật sự của hắn."
Dương Chiến thấp giọng lên tiếng, thanh âm tràn đầy kiên quyết.
" Muội cũng không biết, nhưng mà e rằng hắn đang thăm dò chúng ta, nếu muội đoán không lầm tên kia đang tìm điểm yếu của huynh muội ba người chúng ta hoặc nói là tất cả những người ở đây thì mới phải."
"Theo lời tam muội, hắn đang âm mưu thứ gì trong đầu của hắn, chỉ thăm dò hoặc là chỉ nói ra ý nghĩ trong đầu."
"Muội e rằng hắn ta đang cố tình thu hút sự chú ý lên người, nếu chỉ thăm dò thì không cần phải làm đến bước này, để bản thân rơi vào tình trạng nguy hiểm."
"Theo ta suy đoán, hắn đang âm mưu thứ gì nhưng cả hai huynh không cần lo lắng, không ai có thể tính toán được ba người chúng ta khi Dương Sở này còn ở đây được cả."
Dương Sở lắc đầu, nàng trước giờ không quan tâm âm mưu quỷ kế gì nhắm đến bản thân, chỉ có kẻ khác phải phòng bị nàng mà chưa có lúc nào nàng phải phòng bị người khác nhắm vào.
Mặc kệ ba người bọn họ nghĩ gì nhưng không đại diện những người khác suy nghĩ, tâm tư của mỗi người ở đây điều tràn đầy khác nhau.
"Những người này thật sự quá giảo hoạt, cho dù mang theo bất mãn điều che giấu tâm tư cực kì tốt, tâm tính cũng tính đứng đầu, không thề bị ta khiêu khích mà tức giận, quả thật những kẻ cực kì khó đối phó bằng đầu óc."
"Thiếu niên tên Cổ Thiên Trần tựa hồ mang theo quyết tâm nhất định phải lấy được hạng nhất, Thanh Ngọc cô nương từ khí chất lẫn biểu cảm trên mặt không phải ta có thể trêu chọc cần phải né xa, song sinh tỷ muội tựa hồ không quan tâm đến đại hội là người có thể kết giao, không biết vì cái gì ta có linh cảm vòng thi đấu tiếp theo, cần phải nhanh chóng tìm minh hữu cho bản thân."
" Sở Thiên cùng Yêu Yêu hai người đó đồng dạng tựa hồ cũng không quan tâm đến hạng thi đấu, La Yến thiếu niên cũng như vậy, đồng dạng cũng có thể kết giao."
" Ba huynh muội họ Dương kia tốt nhất nên tránh xa, đặt biệt là tam công chúa Dương Sở kia, ta cần né tránh nàng càng xa càng tốt, bọn họ không phải lựa chọn tốt để kết giao nhất là dính vào quyền lực, tựa hồ họ đến nơi này là để lôi kéo thiên tài vào Nam Thiên Quốc, tâm tư không thuần."
Thanh Phong thầm nghĩ trong đầu, từ lúc nãy đến bây giờ, linh cảm mách bảo cho Thanh Phong cần nhanh chóng kết giao bằng hữu, nếu không sợ rằng cực kì khó khăn đi đến vòng thi thứ ba.
Hiện tại hắn đã thành công thông qua vòng thi thứ nhất, Thanh Phong đang ở thứ mười bảy ngàn hai trăm lẻ năm bậc thang, đang nhanh chóng đi tiếp, cho nên mới có thời gian quan sát tình huống phía dưới.
Trọng lực bậc thang tuy rằng mang đến cho Thanh Phong cảm giác cực kì nặng nè toàn thân nhưng còn không đến nỗi nào, hắn đã gỡ bỏ trọng lực mà Như Ý Thần Thiết mang đến cho hắn, nên việc bị trọng lực đè sập là không thể nào xảy ra.
Toàn thân tuy bị ba mươi bốn triệu trọng lực đè ép, chỉ thể tu ngũ tinh nguyên linh cảnh giới hoặc thánh thể giống như Dương Chiến mới chịu được trọng lực mà thôi.
Thanh Phong cũng có thể gọi là một nửa thể tu, bởi vì hắn sở hữu Địa Thần Quyết, quanh năm tu hành công pháp, tế bào trong cơ thể cơ hồ đã thuế biến cực kỳ rõ ràng.
Con người sở hữu hàng chục tỉ tế bào bên trong cơ thể, Địa Thần Quyết không chỉ có thể cường hoá thể phách cùng kinh mạch mà còn có thể cường hoá tế bào, ngủ tạng lục phủ, xương cốt.
Địa Thần Quyết đệ nhất trọng chủ yếu chuyên tâm rèn luyện thể phách cùng kinh mạch và tế bào.
Tuy rằng không biết ai là người tạo ra công pháp kinh khủng như vậy nhưng hắn thực sự khâm phục bọn họ, người có thể nghĩ ra biến tế bào bên trong thân thể thành chân chính đại sát khí.
Luyện hoá từng một tế bào, dẫn khí vào cơ thể, dùng khí rèn luyện từng một tế bào, biến chúng trở thành từng tia long tượng, phun ra nuốt vào nguyên khí, mỗi một tế bào điều là một long tượng. Thành công luyện hoá trăm triệu tế bào sẽ ngưng kết một thần thông cực kì mạnh mẽ, Nguyên Tượng Thần Xích'.
Tập hợp trăm triệu tế bào bên trong long tượng nguyên khí hình thành Nguyên Tượng Thần Xích chói chặt thần hồn, tứ chi cơ thể kẻ địch, một khi thành công luyện hoá toàn thân tất cả tế bào trong thân thể hơn nữa còn sở hữu cảnh giới tương ứng, có thể chói chặt cả thiên địa vĩ lực.
Từng tia tế bào bên trong thân thể sẽ theo hắn mà trở nên càng kiên cố bất khuất, một khi thành công, lúc đó nguyên tượng đã không còn là nguyên tượng bình thường mà chính là thần tượng, mỗi một thần tượng sở hữu trăm triệu cân chi lực. Một quyền xuống đảo lộn trật tự thế giới, phân chia ranh giới thành hai, âm dương ngăn cách, ngày trời không rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.