Chương 471: Bảo bình luyện hồn
Tử Trúc Đại Sĩ
25/03/2013
Thực lực tuyệt đối quyết định tất cả, yêu quái là chủng tộc ở thượng giới, tu vi của nó vốn đã vượt trên hạn chế cao nhất tại một giới này. Tuy nó bị pháp tắc vị diện hạn chế thực lực, hiện tại chỉ có thân thể do nguyên thần tạo thành, lại bị hao tổn khi giãy dụa nhằm thoát khỏi Trấn Ma Bi, nhưng vẫn có thể thi triển ra thực lực Phi Thăng Kỳ đỉnh phong như thường.
Mà Long Tiêu Diêu có được Âm Dương Ngũ hành Lôi cầu trong thời gian quá ngắn, mới luyện tập một chút, chỉ phát huy được ba thành uy lực của lôi giáp. Tuy thực lực bản thân hắn cũng khá mạnh, nhưng vẫn chỉ là Phi Thăng Kỳ cấp hai, chênh lệch không ít so với yêu quái. Con yêu quái này phun ra khói đen, chứa năng lượng mãnh liệt, tuy lôi điện có hiệu quả khắc chế yêu tà, nhưng chênh lệch thực lực quá lớn vẫn khiến cho lôi giáp nứt ra, biến thành vô số tia lôi điện.
Long Tiêu Diêu thầm kinh hãi, hiện tại, hai kiện pháp khí uy lực lớn nhất của hắn chính là Âm Dương Ngũ hành Lôi cầu và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, phẩm chất của hai kiện Tiên bảo này cũng không khác nhau là mấy, nếu lôi cầu còn không thể chống được yêu quái, thì pháp khí khác cũng không làm nên trò trống gì.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không nguyện bó tay chịu trói, hắn vừa thúc dục Lôi Thần Giáp, vừa một lần nữa khống chế lôi cầu ngưng tụ ra lôi giáp; đồng thời điều khiển Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đâm tới bóng đen này; cũng dùng Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa phát ra Hỏa Long Quyết. Đây là những thủ đoạn mạnh nhất của hắn để chống đỡ nguyên thần của yêu quái thuộc loại yêu tà này, nếu nó còn không đạt được hiệu quả, chỉ e hắn cũng không thoát khỏi vận mệnh tử vong.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đang ở bên trong Trấn Ma Tháp, khi hắn tiến vào trong Trấn Ma Tháp thì căn bản không làm hỏng trận pháp và cấm chế, hiện giờ chẳng những hắn không thể thi triển thuấn di và các thần thông không gian khác, mà còn không dám nhanh chóng rời đi, để tránh trong lúc vô ý phát động công kích của cấm chế.
Uy lực của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm quả nhiên không tầm thường chút nào, chỉ thấy một đạo điện quang bắn ra, lập tức xuyên thủng bóng đen trước mặt. Nhưng bóng đen này là thân thể do nguyên thần tạo ra, phi kiếm chỉ khiến cho làn khói màu đen trong bóng đen tiêu tán một chút, chưa thể tạo thành thương tổn nặng cho nó.
Khói đen bay đi sẽ làm tu vi của nguyên thần yêu quái giảm xuống, nhưng vốn tu vi của nó đã vượt xa hạn chế pháp tắc cao nhất tại một giới này, cho dù có tổn thất một chút khói đen thì tu vi giảm xuống cũng không ảnh hưởng tới thực lực mà nó có thể thi triển ra. Hơn nữa, tuy Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm có hiệu quả công kích của lôi điện, nhưng chủ yếu vẫn là công kích vật lý mà thôi.
Tuy nhiên, yêu quái cũng không dám trì hoãn, ánh sáng năm màu của xá lợi khiến cho nguyên thần của nó bị tổn thương lớn, nếu còn dây dưa một lúc nữa thì ngay cả tu vi Phi Thăng Kỳ của nó cũng không giữ được, thậm chí sẽ hoàn toàn hồn phi phách tán.
Do đó nó căn bản không do dự chút nào, tuy nó không sợ hãi hỏa diễm và lôi điện, nhưng tổn thương của chúng còn kém xa so với xá lợi nhiều màu đó gây ra, huống chi, càng dây dưa lâu thì nó lại càng phải chịu nhiều thương tổn, cho dù sợ hãi thì cũng không thể tiếp tục duy trì lâu. Nguyên thần yêu quái không tiếc hao tổn, muốn nhanh chóng phá hủy phòng ngự của Long Tiêu Diêu để tiến hành đoạt xá.
Nguyên thần của yêu quái rốt cuộc cũng mạnh hơn, lôi giáp do Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu ngưng tụ ra không thể chống được, Lôi Thần Giáp chỉ là cổ bảo cực phẩm, không thể ngăn cản luồng khói đen. Chỉ trong nháy mắt, điện quang trong Lôi Thần Giáp đã rút về, không đủ sức ngăn cản khói đen xâm nhập.
Ngay khi Long Tiêu Diêu cảm thấy tuyệt vọng thì cái bình kim loại thần bí mà hắn vẫn không biết cách sử dụng đột nhiên rung động kịch liệt, hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng ngựa chết thành ngựa sống, lập tức lấy cái bình kim loại ra.
Bình kim loại sau khi được lấy ra, liền phát ra ánh sáng vàng chói mắt, một đám phù văn màu vàng vờn quanh nó. Tiếp theo, miệng bình sinh ra một lực hút cường đại, những luồng khói đen này lập tức nhanh chóng bị hút vào trong bình.
Trong luồng khói đen truyền ra tiếng kêu tuyệt vọng:
- Không có khả năng, làm sao ngươi lại có được Luyện Hồn Bình!...
Nhưng một câu này còn chưa nói xong, khói đen đã bị hút hoàn toàn vào bên trong bình kim loại. Ánh sáng bao quanh bình kim loại dần ảm đạm xuống, phù văn xoay quanh nó cũng hoàn toàn biến mất. Bình kim loại lại biến trở về trạng thái như cũ, chỉ là trên vỏ bình trơn nhẵn đột nhiên xuất hiện một đồ án phù văn mang phong cách cổ xưa.
Tuy Long Tiêu Diêu không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu được rằng nguyên thần của yêu quái đã bị cái bình kim loại này thu vào. Theo câu nói cuối cùng của yêu quái phát ra, thì cái bình này có lẽ tên là Luyện Hồn Bình, chỉ là hắn vẫn không biết tác dụng cụ thể và cách khống chế nó mà thôi.
Long Tiêu Diêu vuốt nhẹ phù văn bên ngoài bình kim loại, trong đó có hai cái phù văn mà hắn đã từng thấy, là Kim Triện Văn mà ngọc giản của cổ Phù Phái đã ghi lại. Kim Triện Văn thuộc loại phù văn uy lực lớn nhất mà hắn từng biết, cái Luyện Hồn Bình này có khắc Kim Triện Văn, tất nhiên uy lực của nó sẽ không quá kém rồi.
Sau khi nhìn một lúc lâu, đột nhiên Long Tiêu Diêu linh cơ vừa động, lại thử dùng cách nhỏ máu luyện hóa. Tuy hắn đã từng nhiều lần thử đủ loại phương thức để luyện hóa, nhưng đều không có tác dụng gì đối với cái bình kim loại này, nhưng hiện giờ trên cái bình lại xuất hiện đồ án phù văn, hắn liền có chút kỳ vọng luyện hóa nó.
Sau khi giọt máu được nhỏ lên bình kim loại, nó cũng không rơi khỏi bình như những lần trước, mà nhanh chóng bị cái bình này hấp thu. Sau đó, bình kim loại phát ra một luồng sáng màu vàng bắn vào mi tâm Long Tiêu Diêu, một lượng lớn tin tức hiện ra trong đầu hắn.
Sau khi đọc xong những tin tức này, Long Tiêu Diêu biết được nó quả thật tên là Luyện Hồn Bình, có thể hấp thu hồn phách. Bằng cách dùng các phương pháp khống chế khác nhau, Luyện Hồn Bình có thể hấp thu hồn phách, luyện hóa chúng thành năng lượng tinh khiết, trở thành thuốc bổ nuôi dưỡng nguyên thần; cũng có thể hủy diệt ý thức vốn có của hồn phách, ngưng tụ thành hồn phách tinh thuần, dùng làm khí linh.
Vốn Luyện Hồn Bình này không phải là đồ vật tại nhân giới, không biết tại sao lại lưu lạc tới một giới này, vì năng lượng tại nhân giới thiếu thốn nên nó mới chuyển sang trạng thái ngủ say để tự bảo vệ. Nhân giới chịu hạn chế của pháp tắc, tu vi của hồn phách cao nhất cũng không thể đột phá Phi Thăng Kỳ, do đó, căn bản không đủ năng lượng để kích hoạt Luyện Hồn Bình. Nhưng lần này lại gặp được nguyên thần cường đại của yêu quái, rốt cuộc đã kích hoạt Luyện Hồn Bình, do đó, Long Tiêu Diêu mới có thể nhỏ máu luyện hóa được.
Tuy Luyện Hồn Bình là một kiện Tiên bảo, nhưng Long Tiêu Diêu cảm thấy nó chỉ có một tác dụng duy nhất, nên vẫn chưa luyện hóa nó thành pháp khí bản mạng. Hắn khống chế Luyện Hồn Bình hấp thu toàn bộ khói đen trên Trấn Ma Bi, sau đó mới hủy diệt ý thức của nguyên thần yêu quái, rồi ngưng luyện.
Khi giãy ra khỏi Trấn Ma Bi thì nguyên thần của yêu quái đã tổn thất không ít, lại còn bị xá lợi, Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm công kích, phải phá bỏ lôi giáp, Lôi Thần Giáp nên đã hao tổn quá lớn, cộng thêm việc bị Luyện Hồn Bình hấp thu đi một bộ phận năng lượng, cuối cùng chỉ có thể ngưng luyện ra một hồn phách Phi Thăng Kỳ đỉnh phong.
Long Tiêu Diêu cẩn thận quan sát Trấn Ma Bi, sau khi tin chắc rằng đã không còn hồn phách yêu quái nữa, hắn mới thu hồi xá lợi trên không trung. Hắn cũng không rời đi ngay, mà ở lại nghiên cứu Trấn Ma Bi.
Toàn bộ Trấn Ma Bi dường như là được điêu khắc từ một khối tài liệu hoàn chỉnh mà thành. Trên tấm bia có khắc ba chữ cổ và phù văn, trận phù dày đặc. Trấn Ma Bi tản ra khí tức thần thánh rất dư thừa, rõ ràng là một kiện pháp khí có phẩm giai không thấp. Đương nhiên Long Tiêu Diêu muốn thu lấy nó, chỉ là hắn lo lắng rằng vẫn đang còn một tia nguyên thần khác của yêu quái sẽ nhân cơ hội này thoát vây.
Mà Long Tiêu Diêu có được Âm Dương Ngũ hành Lôi cầu trong thời gian quá ngắn, mới luyện tập một chút, chỉ phát huy được ba thành uy lực của lôi giáp. Tuy thực lực bản thân hắn cũng khá mạnh, nhưng vẫn chỉ là Phi Thăng Kỳ cấp hai, chênh lệch không ít so với yêu quái. Con yêu quái này phun ra khói đen, chứa năng lượng mãnh liệt, tuy lôi điện có hiệu quả khắc chế yêu tà, nhưng chênh lệch thực lực quá lớn vẫn khiến cho lôi giáp nứt ra, biến thành vô số tia lôi điện.
Long Tiêu Diêu thầm kinh hãi, hiện tại, hai kiện pháp khí uy lực lớn nhất của hắn chính là Âm Dương Ngũ hành Lôi cầu và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, phẩm chất của hai kiện Tiên bảo này cũng không khác nhau là mấy, nếu lôi cầu còn không thể chống được yêu quái, thì pháp khí khác cũng không làm nên trò trống gì.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không nguyện bó tay chịu trói, hắn vừa thúc dục Lôi Thần Giáp, vừa một lần nữa khống chế lôi cầu ngưng tụ ra lôi giáp; đồng thời điều khiển Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đâm tới bóng đen này; cũng dùng Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa phát ra Hỏa Long Quyết. Đây là những thủ đoạn mạnh nhất của hắn để chống đỡ nguyên thần của yêu quái thuộc loại yêu tà này, nếu nó còn không đạt được hiệu quả, chỉ e hắn cũng không thoát khỏi vận mệnh tử vong.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đang ở bên trong Trấn Ma Tháp, khi hắn tiến vào trong Trấn Ma Tháp thì căn bản không làm hỏng trận pháp và cấm chế, hiện giờ chẳng những hắn không thể thi triển thuấn di và các thần thông không gian khác, mà còn không dám nhanh chóng rời đi, để tránh trong lúc vô ý phát động công kích của cấm chế.
Uy lực của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm quả nhiên không tầm thường chút nào, chỉ thấy một đạo điện quang bắn ra, lập tức xuyên thủng bóng đen trước mặt. Nhưng bóng đen này là thân thể do nguyên thần tạo ra, phi kiếm chỉ khiến cho làn khói màu đen trong bóng đen tiêu tán một chút, chưa thể tạo thành thương tổn nặng cho nó.
Khói đen bay đi sẽ làm tu vi của nguyên thần yêu quái giảm xuống, nhưng vốn tu vi của nó đã vượt xa hạn chế pháp tắc cao nhất tại một giới này, cho dù có tổn thất một chút khói đen thì tu vi giảm xuống cũng không ảnh hưởng tới thực lực mà nó có thể thi triển ra. Hơn nữa, tuy Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm có hiệu quả công kích của lôi điện, nhưng chủ yếu vẫn là công kích vật lý mà thôi.
Tuy nhiên, yêu quái cũng không dám trì hoãn, ánh sáng năm màu của xá lợi khiến cho nguyên thần của nó bị tổn thương lớn, nếu còn dây dưa một lúc nữa thì ngay cả tu vi Phi Thăng Kỳ của nó cũng không giữ được, thậm chí sẽ hoàn toàn hồn phi phách tán.
Do đó nó căn bản không do dự chút nào, tuy nó không sợ hãi hỏa diễm và lôi điện, nhưng tổn thương của chúng còn kém xa so với xá lợi nhiều màu đó gây ra, huống chi, càng dây dưa lâu thì nó lại càng phải chịu nhiều thương tổn, cho dù sợ hãi thì cũng không thể tiếp tục duy trì lâu. Nguyên thần yêu quái không tiếc hao tổn, muốn nhanh chóng phá hủy phòng ngự của Long Tiêu Diêu để tiến hành đoạt xá.
Nguyên thần của yêu quái rốt cuộc cũng mạnh hơn, lôi giáp do Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu ngưng tụ ra không thể chống được, Lôi Thần Giáp chỉ là cổ bảo cực phẩm, không thể ngăn cản luồng khói đen. Chỉ trong nháy mắt, điện quang trong Lôi Thần Giáp đã rút về, không đủ sức ngăn cản khói đen xâm nhập.
Ngay khi Long Tiêu Diêu cảm thấy tuyệt vọng thì cái bình kim loại thần bí mà hắn vẫn không biết cách sử dụng đột nhiên rung động kịch liệt, hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng ngựa chết thành ngựa sống, lập tức lấy cái bình kim loại ra.
Bình kim loại sau khi được lấy ra, liền phát ra ánh sáng vàng chói mắt, một đám phù văn màu vàng vờn quanh nó. Tiếp theo, miệng bình sinh ra một lực hút cường đại, những luồng khói đen này lập tức nhanh chóng bị hút vào trong bình.
Trong luồng khói đen truyền ra tiếng kêu tuyệt vọng:
- Không có khả năng, làm sao ngươi lại có được Luyện Hồn Bình!...
Nhưng một câu này còn chưa nói xong, khói đen đã bị hút hoàn toàn vào bên trong bình kim loại. Ánh sáng bao quanh bình kim loại dần ảm đạm xuống, phù văn xoay quanh nó cũng hoàn toàn biến mất. Bình kim loại lại biến trở về trạng thái như cũ, chỉ là trên vỏ bình trơn nhẵn đột nhiên xuất hiện một đồ án phù văn mang phong cách cổ xưa.
Tuy Long Tiêu Diêu không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu được rằng nguyên thần của yêu quái đã bị cái bình kim loại này thu vào. Theo câu nói cuối cùng của yêu quái phát ra, thì cái bình này có lẽ tên là Luyện Hồn Bình, chỉ là hắn vẫn không biết tác dụng cụ thể và cách khống chế nó mà thôi.
Long Tiêu Diêu vuốt nhẹ phù văn bên ngoài bình kim loại, trong đó có hai cái phù văn mà hắn đã từng thấy, là Kim Triện Văn mà ngọc giản của cổ Phù Phái đã ghi lại. Kim Triện Văn thuộc loại phù văn uy lực lớn nhất mà hắn từng biết, cái Luyện Hồn Bình này có khắc Kim Triện Văn, tất nhiên uy lực của nó sẽ không quá kém rồi.
Sau khi nhìn một lúc lâu, đột nhiên Long Tiêu Diêu linh cơ vừa động, lại thử dùng cách nhỏ máu luyện hóa. Tuy hắn đã từng nhiều lần thử đủ loại phương thức để luyện hóa, nhưng đều không có tác dụng gì đối với cái bình kim loại này, nhưng hiện giờ trên cái bình lại xuất hiện đồ án phù văn, hắn liền có chút kỳ vọng luyện hóa nó.
Sau khi giọt máu được nhỏ lên bình kim loại, nó cũng không rơi khỏi bình như những lần trước, mà nhanh chóng bị cái bình này hấp thu. Sau đó, bình kim loại phát ra một luồng sáng màu vàng bắn vào mi tâm Long Tiêu Diêu, một lượng lớn tin tức hiện ra trong đầu hắn.
Sau khi đọc xong những tin tức này, Long Tiêu Diêu biết được nó quả thật tên là Luyện Hồn Bình, có thể hấp thu hồn phách. Bằng cách dùng các phương pháp khống chế khác nhau, Luyện Hồn Bình có thể hấp thu hồn phách, luyện hóa chúng thành năng lượng tinh khiết, trở thành thuốc bổ nuôi dưỡng nguyên thần; cũng có thể hủy diệt ý thức vốn có của hồn phách, ngưng tụ thành hồn phách tinh thuần, dùng làm khí linh.
Vốn Luyện Hồn Bình này không phải là đồ vật tại nhân giới, không biết tại sao lại lưu lạc tới một giới này, vì năng lượng tại nhân giới thiếu thốn nên nó mới chuyển sang trạng thái ngủ say để tự bảo vệ. Nhân giới chịu hạn chế của pháp tắc, tu vi của hồn phách cao nhất cũng không thể đột phá Phi Thăng Kỳ, do đó, căn bản không đủ năng lượng để kích hoạt Luyện Hồn Bình. Nhưng lần này lại gặp được nguyên thần cường đại của yêu quái, rốt cuộc đã kích hoạt Luyện Hồn Bình, do đó, Long Tiêu Diêu mới có thể nhỏ máu luyện hóa được.
Tuy Luyện Hồn Bình là một kiện Tiên bảo, nhưng Long Tiêu Diêu cảm thấy nó chỉ có một tác dụng duy nhất, nên vẫn chưa luyện hóa nó thành pháp khí bản mạng. Hắn khống chế Luyện Hồn Bình hấp thu toàn bộ khói đen trên Trấn Ma Bi, sau đó mới hủy diệt ý thức của nguyên thần yêu quái, rồi ngưng luyện.
Khi giãy ra khỏi Trấn Ma Bi thì nguyên thần của yêu quái đã tổn thất không ít, lại còn bị xá lợi, Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm công kích, phải phá bỏ lôi giáp, Lôi Thần Giáp nên đã hao tổn quá lớn, cộng thêm việc bị Luyện Hồn Bình hấp thu đi một bộ phận năng lượng, cuối cùng chỉ có thể ngưng luyện ra một hồn phách Phi Thăng Kỳ đỉnh phong.
Long Tiêu Diêu cẩn thận quan sát Trấn Ma Bi, sau khi tin chắc rằng đã không còn hồn phách yêu quái nữa, hắn mới thu hồi xá lợi trên không trung. Hắn cũng không rời đi ngay, mà ở lại nghiên cứu Trấn Ma Bi.
Toàn bộ Trấn Ma Bi dường như là được điêu khắc từ một khối tài liệu hoàn chỉnh mà thành. Trên tấm bia có khắc ba chữ cổ và phù văn, trận phù dày đặc. Trấn Ma Bi tản ra khí tức thần thánh rất dư thừa, rõ ràng là một kiện pháp khí có phẩm giai không thấp. Đương nhiên Long Tiêu Diêu muốn thu lấy nó, chỉ là hắn lo lắng rằng vẫn đang còn một tia nguyên thần khác của yêu quái sẽ nhân cơ hội này thoát vây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.