Chương 517: Diệt trừ Hắc Thổ
Tử Trúc Đại Sĩ
25/03/2013
Tiên bảo Tật Phong Tiên vốn là pháp khí loại công kích mạnh, tốc độ mau, nhược điểm là phương thức công kích đơn giản, chiêu thức biến hóa rất ít. Long Tiêu Diêu cảm nhận được lực công kích cường đại của Tật Phong Tiên vội tế ra Tiên bảo Cửu Dương Đỉnh đón đỡ Tật Phong Tiên.
Tật Phong Tiên là Tiên bảo thuộc tính Phong, Cửu Dương Đỉnh thì là Tiên bảo đặc biệt có đủ Ngũ hành với thuộc tính hỏa làm chủ. Phân lượng siêu cấp nặng tới mười vạn cân của nó cũng có trợ giúp rất lớn đối với phòng ngự. Mấu chốt nhất chính là Hắc Thạch Tháp là loại công kích, có lực phòng ngự tương đối yếu kém mà Cửu Dương Đỉnh lại không sợ loại hình công kích này, thậm chí bởi vì đặc tính rất nặng của nó còn có hiệu quả khắc chế đặc thù đối với loại công kích này.
Quả nhiên, Tật Phong Tiên đánh lên Cửu Dương Đỉnh chỉ khiến cự đỉnh trầm xuống tầm nửa xích, mà Tật Phong Tiên thì hào quang ảm đạm, nặng lượng hao tổn nhiều.
Dưới công kích liên hợp Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng do Long Tiêu Diêu phát động, sáu tu sĩ Nguyên Anh kia căn bản không chịu nổi một kích, lập tức lâm vào hôn mê chiều sâu. Mà hai gã đại tu sĩ kia tu vi phân biệt là cấp một cùng cấp bốn, trong khoảnh khắc cũng xuất hiện hoảng hốt dài ngắn không giống nhau. Long Tiêu Diêu biết loại hoảng hốt này thời gian sẽ không quá dài, dùng Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm với tốc độ nhanh nhất bay tới đâm vào đại tu sĩ cấp bốn, khống chế Lưu Tinh đập hướng đại tu sĩ cấp một.
Tên đại tu sĩ cấp một kia bởi vì nguyên thần ngưng thật mà vẫn chưa hoàn toàn hôn mê nhưng cũng vô lực phòng ngự công kích từ bên ngoài. Hắn căn bản chưa kịp tỉnh táo lại liền chết dưới Lưu Tinh một cách hồ đồ.
Đại tu sĩ cấp bốn kia tỉnh táo lại khá nhanh, chỉ hoảng hốt trong nháy mắt, kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng rất phong phú. Sau khi có vài phần tỉnh táo lập tức gọi ra một cái vòng bảo hộ cổ bảo cực phẩm bảo vệ chính mình. Tiên bảo chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Hắn vốn là linh căn thuộc tính Mộc, trong môn phái không có Tiên bảo truyền thừa tương ứng, tuy rằng hắn cũng tìm kiếm khắp nơi nhưng cũng chỉ là dùng số tiền lớn mua được một kiện Tiên bảo loại công kích.
Tốc độ của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm thật sự quá nhanh, hơn nữa Long Tiêu Diêu nắm bắt thời cơ lại vừa đúng. Đại tu sĩ cấp bốn kia mới vừa kịp gọi vòng bảo hộ ra còn chưa ổn định thì Phích Lịch Kiếm cũng đã phi tới, lập tức đánh nát vòng bảo hộ sau đó đâm xuyên qua thân thể hắn.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu tu luyện kiếm hồn đã có hình thức ban đầu, uy lực của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm tự nhiên là tăng vọt. Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm này vốn chỉ là Tiên bảo bậc cao, trải qua ba trăm năm tẩm bổ, hiện giờ đã hoàn toàn có thể phát huy ra uy lực bản thể của phi kiếm. Lại thêm hiện giờ kiếm hồn có thành tựu, toàn lực công kích cho dù tấm thuẫn cổ bảo cực phẩm chuẩn bị đầy đủ cũng khó thể chống đỡ huống chi chỉ là vòng bảo hộ còn chưa hoàn toàn phát động. Đại tu sĩ kia lập tức bị Phích Lịch Kiếm tiêu diệt.
Lúc này kiếm trận Đẩu Chuyển Tinh Di của Chu Thiên Kiếm Trận đã từ bốn phương tám hướng vây công bên ngoài thân Đại trưởng lão. Đại trưởng lão lập tức thúc giục Thiên Mạc Phong Kỳ, tạo thành một tuyến phòng ngự lốc xoáy ở bên ngoài thân. Cương khí của phi kiếm lọt vào trong phạm vi của lốc xoáy, lập tức bị lốc xoáy mãnh liệt nghiền nát. Tuy nhiên lốc xoáy cũng bị uy áp kiếm trận và cương khí cắt vào, dần dần tán loạn yếu bớt.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy kiếm trận nhất thời không thể giải quyết được đối thủ, lập tức khống chế kiếm trận biến thành kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển. Theo kiếm thế biến đổi, uy lực của kiếm trận lập tức tăng lên trên diện rộng. Phòng ngự lốc xoáy ngoài thân Đại trưởng lão lập tức bắt đầu sụp đổ, dần dần lộ ra một cây đại kỳ màu xanh.
Đại trưởng lão vội vàng toàn lực rót chân khí vào Thiên Mạc Phong Kỳ, ý đồ khôi phục lốc xoáy phòng ngự đồng thời lại gọi ra một cái hồ lô màu xanh xám, chính là Tiên bảo truyền thừa Cụ Phong Hồ Lô của Hắc Thổ Tông. Hồ lô bay đến giữa không trung, từ miệng hồ lô bay ra một cơn lốc mãnh liệt thổi về hướng Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên lúc này Đại trưởng lão đã không hề đánh ra pháp quyết, tấm bia đá cũng không bay ra phù văn nữa.
Đại trưởng lão nhìn thấy tám người còn lại bị miểu sát trong nháy mắt mà căn bản không có năng lực chống đỡ chút nào khiến trong lòng hắn cực kỳ kinh hãi, đã tính toán bỏ chạy rời đi. Là Đại trưởng lão của Hắc Thổ Tông, hắn đương nhiên nhận ra Hắc Thạch Tháp và Lưu Tinh, trong lòng tự nhiên cũng rõ ràng uy lực của hai kiện Tiên bảo này. Mà khiến hắn sợ hãi nhất đương nhiên vẫn là Chu Thiên Kiếm Trận cùng Phích Lịch Kiếm trong nháy mắt xuyên thủng phòng ngự giết chết đại tu sĩ cấp bốn. Hắn biết chỉ dựa vào Thiên Mạc Phong Kỳ căn bản không đủ sức chống đỡ.
Nếu luận về công kích, Cụ Phong Hồ Lô của Đại trưởng lão cùng phù văn bay ra từ bia đá đều có điểm riêng, tuy rằng lực công kích đơn thể của phù văn không bằng cơn lốc của Cụ Phong Hồ Lô nhưng các loại tính chất công kích của phù văn đầy đủ mà cơn lốc chỉ là gió thổi mãnh liệt và một loại hiệu quả ăn mòn đi kèm, kém rất xa so với công kích hay thay đổi của vài loại phù văn.
Đương nhiên Đại trưởng lão cũng biết uy lực của phù văn xa xa không phải như biểu hiện lúc này, nhưng khuyết thiếu năng lượng cung cấp đầy đủ khiến phù văn cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực hiện tại. Nếu hắn toàn lực phát động một hai cái phù văn, có thể uy lực sẽ tăng lên mấy lần nhưng như vậy chẳng những sẽ khiến chân nguyên hắn hao tổn thật lớn; hơn nữa hiện giờ tu vi hắn chỉ là cấp bốn đỉnh, cũng chỉ có thể thúc giục một hai cái phù văn. mất đi đặc tính tính chất công kích khác nhau của phù văn.
Nhìn thấy lốc xoáy bay ra từ Cụ Phong Hồ Lô, Long Tiêu Diêu mỉm cười thu hồi Lưu Tinh và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, lấy Thu Bảo Hồ Lô ra. Lốc xoáy cắn nuốt của Thu Bảo Hồ Lô hiện ra bao phủ cơn lốc xoáy kia, không ngờ lại đem lốc xoáy thu vào trong hồ lô.
Dùng Thu Bảo Hồ Lô thu vật phẩm, tương đối dễ dàng nhất chính là năng lượng thể. Mà lốc xoáy chính là do năng lượng hình thành, đối mặt với lốc xoáy cắn nuốt của Thu Bảo Hồ Lô căn bản không có sức chống cự. Loại khắc chế về công năng của Pháp bảo này còn có hiệu quả rõ ràng hơn so với khắc chế của thuộc tính Ngũ hành. Công kích của Cụ Phong Hồ Lô đương nhiên cũng lộ vẻ yếu ớt vô lực.
Đại trưởng lão đương nhiên cũng biết Thu Bảo Hồ Lô cùng Cửu Dương Đỉnh, chỉ là không nghĩ tới hai kiện pháp khí này có thể khắc chế gắt gao hai kiện Tiên bảo công kích của mình. Hiện giờ hắn đã không ôm hy vọng gì, chỉ một lòng muốn bỏ chạy. Hắn tu luyện công pháp thuộc tính Phong, về mặt tốc độ có ưu thế nhất định. Nhưng hiện đang trong tầm bao phủ của Chu Thiên Kiếm Trận, hắn căn bản không có cơ hội bỏ chạy.
Đại trưởng lão lập tức thay đổi sách lược, Tật Phong Tiên đánh về phía Chu Thiên Kiếm Trận. Từ Cụ Phong Hồ Lô bay ra một cơn lốc mãnh liệt, mục tiêu lại cũng là Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện giờ hắn tính toán toàn lực phá vỡ kiếm trận chạy trốn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không cho đối phương cơ hội này. Hắn lập tức lại tế ra Phích Lịch Kiếm cùng Lưu Tinh đồng thời công tới. Thiên Mạc Phong Kỳ phòng ngự của Đại trưởng lão vốn đã tràn ngập nguy cơ, sau khi phi kiếm và Lưu Tinh gia nhập công kích, lập tức phá vỡ phòng ngự. Sau đó, hắn bị đánh chết trong sợ hãi.
Long Tiêu Diêu quét dọn chiến trường, cũng không vội rời đi ngay. Động phủ thượng cổ nơi này được xây dựng trên một cái linh mạch, chỉ là linh mạch này hiện giờ đã dần dần cạn kiệt, nhưng bởi vì động phủ có Pháp trận tụ linh thượng cổ, linh khí lại cũng hết sức đậm đặc.
Long Tiêu Diêu bình thường dùng đan tu luyện là chính, yêu cầu đối với linh khí cũng không cao. Nguyên nhân chủ yếu hắn lựa chọn lưu lại là vì nghiên cứu cấm chế và phù văn thượng cổ trên bia đá.
Tật Phong Tiên là Tiên bảo thuộc tính Phong, Cửu Dương Đỉnh thì là Tiên bảo đặc biệt có đủ Ngũ hành với thuộc tính hỏa làm chủ. Phân lượng siêu cấp nặng tới mười vạn cân của nó cũng có trợ giúp rất lớn đối với phòng ngự. Mấu chốt nhất chính là Hắc Thạch Tháp là loại công kích, có lực phòng ngự tương đối yếu kém mà Cửu Dương Đỉnh lại không sợ loại hình công kích này, thậm chí bởi vì đặc tính rất nặng của nó còn có hiệu quả khắc chế đặc thù đối với loại công kích này.
Quả nhiên, Tật Phong Tiên đánh lên Cửu Dương Đỉnh chỉ khiến cự đỉnh trầm xuống tầm nửa xích, mà Tật Phong Tiên thì hào quang ảm đạm, nặng lượng hao tổn nhiều.
Dưới công kích liên hợp Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng do Long Tiêu Diêu phát động, sáu tu sĩ Nguyên Anh kia căn bản không chịu nổi một kích, lập tức lâm vào hôn mê chiều sâu. Mà hai gã đại tu sĩ kia tu vi phân biệt là cấp một cùng cấp bốn, trong khoảnh khắc cũng xuất hiện hoảng hốt dài ngắn không giống nhau. Long Tiêu Diêu biết loại hoảng hốt này thời gian sẽ không quá dài, dùng Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm với tốc độ nhanh nhất bay tới đâm vào đại tu sĩ cấp bốn, khống chế Lưu Tinh đập hướng đại tu sĩ cấp một.
Tên đại tu sĩ cấp một kia bởi vì nguyên thần ngưng thật mà vẫn chưa hoàn toàn hôn mê nhưng cũng vô lực phòng ngự công kích từ bên ngoài. Hắn căn bản chưa kịp tỉnh táo lại liền chết dưới Lưu Tinh một cách hồ đồ.
Đại tu sĩ cấp bốn kia tỉnh táo lại khá nhanh, chỉ hoảng hốt trong nháy mắt, kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng rất phong phú. Sau khi có vài phần tỉnh táo lập tức gọi ra một cái vòng bảo hộ cổ bảo cực phẩm bảo vệ chính mình. Tiên bảo chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Hắn vốn là linh căn thuộc tính Mộc, trong môn phái không có Tiên bảo truyền thừa tương ứng, tuy rằng hắn cũng tìm kiếm khắp nơi nhưng cũng chỉ là dùng số tiền lớn mua được một kiện Tiên bảo loại công kích.
Tốc độ của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm thật sự quá nhanh, hơn nữa Long Tiêu Diêu nắm bắt thời cơ lại vừa đúng. Đại tu sĩ cấp bốn kia mới vừa kịp gọi vòng bảo hộ ra còn chưa ổn định thì Phích Lịch Kiếm cũng đã phi tới, lập tức đánh nát vòng bảo hộ sau đó đâm xuyên qua thân thể hắn.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu tu luyện kiếm hồn đã có hình thức ban đầu, uy lực của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm tự nhiên là tăng vọt. Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm này vốn chỉ là Tiên bảo bậc cao, trải qua ba trăm năm tẩm bổ, hiện giờ đã hoàn toàn có thể phát huy ra uy lực bản thể của phi kiếm. Lại thêm hiện giờ kiếm hồn có thành tựu, toàn lực công kích cho dù tấm thuẫn cổ bảo cực phẩm chuẩn bị đầy đủ cũng khó thể chống đỡ huống chi chỉ là vòng bảo hộ còn chưa hoàn toàn phát động. Đại tu sĩ kia lập tức bị Phích Lịch Kiếm tiêu diệt.
Lúc này kiếm trận Đẩu Chuyển Tinh Di của Chu Thiên Kiếm Trận đã từ bốn phương tám hướng vây công bên ngoài thân Đại trưởng lão. Đại trưởng lão lập tức thúc giục Thiên Mạc Phong Kỳ, tạo thành một tuyến phòng ngự lốc xoáy ở bên ngoài thân. Cương khí của phi kiếm lọt vào trong phạm vi của lốc xoáy, lập tức bị lốc xoáy mãnh liệt nghiền nát. Tuy nhiên lốc xoáy cũng bị uy áp kiếm trận và cương khí cắt vào, dần dần tán loạn yếu bớt.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy kiếm trận nhất thời không thể giải quyết được đối thủ, lập tức khống chế kiếm trận biến thành kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển. Theo kiếm thế biến đổi, uy lực của kiếm trận lập tức tăng lên trên diện rộng. Phòng ngự lốc xoáy ngoài thân Đại trưởng lão lập tức bắt đầu sụp đổ, dần dần lộ ra một cây đại kỳ màu xanh.
Đại trưởng lão vội vàng toàn lực rót chân khí vào Thiên Mạc Phong Kỳ, ý đồ khôi phục lốc xoáy phòng ngự đồng thời lại gọi ra một cái hồ lô màu xanh xám, chính là Tiên bảo truyền thừa Cụ Phong Hồ Lô của Hắc Thổ Tông. Hồ lô bay đến giữa không trung, từ miệng hồ lô bay ra một cơn lốc mãnh liệt thổi về hướng Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên lúc này Đại trưởng lão đã không hề đánh ra pháp quyết, tấm bia đá cũng không bay ra phù văn nữa.
Đại trưởng lão nhìn thấy tám người còn lại bị miểu sát trong nháy mắt mà căn bản không có năng lực chống đỡ chút nào khiến trong lòng hắn cực kỳ kinh hãi, đã tính toán bỏ chạy rời đi. Là Đại trưởng lão của Hắc Thổ Tông, hắn đương nhiên nhận ra Hắc Thạch Tháp và Lưu Tinh, trong lòng tự nhiên cũng rõ ràng uy lực của hai kiện Tiên bảo này. Mà khiến hắn sợ hãi nhất đương nhiên vẫn là Chu Thiên Kiếm Trận cùng Phích Lịch Kiếm trong nháy mắt xuyên thủng phòng ngự giết chết đại tu sĩ cấp bốn. Hắn biết chỉ dựa vào Thiên Mạc Phong Kỳ căn bản không đủ sức chống đỡ.
Nếu luận về công kích, Cụ Phong Hồ Lô của Đại trưởng lão cùng phù văn bay ra từ bia đá đều có điểm riêng, tuy rằng lực công kích đơn thể của phù văn không bằng cơn lốc của Cụ Phong Hồ Lô nhưng các loại tính chất công kích của phù văn đầy đủ mà cơn lốc chỉ là gió thổi mãnh liệt và một loại hiệu quả ăn mòn đi kèm, kém rất xa so với công kích hay thay đổi của vài loại phù văn.
Đương nhiên Đại trưởng lão cũng biết uy lực của phù văn xa xa không phải như biểu hiện lúc này, nhưng khuyết thiếu năng lượng cung cấp đầy đủ khiến phù văn cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực hiện tại. Nếu hắn toàn lực phát động một hai cái phù văn, có thể uy lực sẽ tăng lên mấy lần nhưng như vậy chẳng những sẽ khiến chân nguyên hắn hao tổn thật lớn; hơn nữa hiện giờ tu vi hắn chỉ là cấp bốn đỉnh, cũng chỉ có thể thúc giục một hai cái phù văn. mất đi đặc tính tính chất công kích khác nhau của phù văn.
Nhìn thấy lốc xoáy bay ra từ Cụ Phong Hồ Lô, Long Tiêu Diêu mỉm cười thu hồi Lưu Tinh và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, lấy Thu Bảo Hồ Lô ra. Lốc xoáy cắn nuốt của Thu Bảo Hồ Lô hiện ra bao phủ cơn lốc xoáy kia, không ngờ lại đem lốc xoáy thu vào trong hồ lô.
Dùng Thu Bảo Hồ Lô thu vật phẩm, tương đối dễ dàng nhất chính là năng lượng thể. Mà lốc xoáy chính là do năng lượng hình thành, đối mặt với lốc xoáy cắn nuốt của Thu Bảo Hồ Lô căn bản không có sức chống cự. Loại khắc chế về công năng của Pháp bảo này còn có hiệu quả rõ ràng hơn so với khắc chế của thuộc tính Ngũ hành. Công kích của Cụ Phong Hồ Lô đương nhiên cũng lộ vẻ yếu ớt vô lực.
Đại trưởng lão đương nhiên cũng biết Thu Bảo Hồ Lô cùng Cửu Dương Đỉnh, chỉ là không nghĩ tới hai kiện pháp khí này có thể khắc chế gắt gao hai kiện Tiên bảo công kích của mình. Hiện giờ hắn đã không ôm hy vọng gì, chỉ một lòng muốn bỏ chạy. Hắn tu luyện công pháp thuộc tính Phong, về mặt tốc độ có ưu thế nhất định. Nhưng hiện đang trong tầm bao phủ của Chu Thiên Kiếm Trận, hắn căn bản không có cơ hội bỏ chạy.
Đại trưởng lão lập tức thay đổi sách lược, Tật Phong Tiên đánh về phía Chu Thiên Kiếm Trận. Từ Cụ Phong Hồ Lô bay ra một cơn lốc mãnh liệt, mục tiêu lại cũng là Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện giờ hắn tính toán toàn lực phá vỡ kiếm trận chạy trốn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không cho đối phương cơ hội này. Hắn lập tức lại tế ra Phích Lịch Kiếm cùng Lưu Tinh đồng thời công tới. Thiên Mạc Phong Kỳ phòng ngự của Đại trưởng lão vốn đã tràn ngập nguy cơ, sau khi phi kiếm và Lưu Tinh gia nhập công kích, lập tức phá vỡ phòng ngự. Sau đó, hắn bị đánh chết trong sợ hãi.
Long Tiêu Diêu quét dọn chiến trường, cũng không vội rời đi ngay. Động phủ thượng cổ nơi này được xây dựng trên một cái linh mạch, chỉ là linh mạch này hiện giờ đã dần dần cạn kiệt, nhưng bởi vì động phủ có Pháp trận tụ linh thượng cổ, linh khí lại cũng hết sức đậm đặc.
Long Tiêu Diêu bình thường dùng đan tu luyện là chính, yêu cầu đối với linh khí cũng không cao. Nguyên nhân chủ yếu hắn lựa chọn lưu lại là vì nghiên cứu cấm chế và phù văn thượng cổ trên bia đá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.