Chương 150: Kế hoạch săn trộm
Tử Trúc Đại Sĩ
23/03/2013
Năm môn phái tu tiên trên Hoa Sơn đều có tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Tuy nhiên ngọn núi nơi Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc là một nơi cách Ngọc Nữ Phong của ngọn chủ Hoa Sơn hơn mười dặm về phía đông.
Nếu đối phương là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, phạm vi thần thức bao trùm có thể đạt tới mấy chục dặm. Cũng chính là nói Ngọc Nữ Cung cùng Triều Dương Tông đóng trên Đông Phong - Triều Dương Phong cách nơi này vài chục dặm, nếu như có Thái thượng trưởng lão Phi Thăng Kỳ dùng thần thức thăm dò, đều có thể phát hiện ra Long Tiêu Diêu.
Nếu là tu sĩ Phi Thăng Kỳ của hai phái này, Long Tiêu Diêu cũng không có gì xung đột. Mà vừa rồi hắn đúng lúc thu hồi Kim Xà cùng Tiểu Hồ, đối phương hẳn là sẽ không sinh ra sát tâm đối với hắn.
Long Tiêu Diêu cũng không dám lơ là, lập tức thu hồi trận bàn. Bạch Như Ngọc thấy thế ngạc nhiên. Thần thức của nàng kém Long Tiêu Diêu khá xa, kinh nghiệm lại không đủ đương nhiên sẽ không phát hiện ra vừa rồi kết giới ảo trận dao động.
Long Tiêu Diêu truyền âm nói cho Bạch Như Ngọc biết có tu sĩ bậc cao thăm dò, mặc dù không biết mục đích của đối phương nhưng là trước tiên rời khỏi nơi này là hơn. Bạch Như Ngọc hiểu được là chuyện gì xảy ra, tuy rằng có chút không muốn nhưng cũng đành phải lưu luyến chia tay. Hắn đem Thủy Linh Đan đã luyện chế giao cho Bạch Như Ngọc, còn Bạch Như Ngọc thì dặn đi dặn lại hắn nên nhớ kỹ thường xuyên đến thăm mình rồi mới đầy lưu luyến bay về phía Ngọc Nữ Phong.
Long Tiêu Diêu nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của Bạch Như Ngọc dần biến mất mới mất mác ngự kiếm bay về hướng phường thị Đông Bắc Phong. Mở phường thị ở Đông Bắc Phong chính là đại phái tu tiên Triều Dương Tông và Vân Thai Trận Tông, trong đó Triều Dương Tông chính là môn phái tu tiên nổi tiếng với thuộc tính hỏa. Hắn tính mua một ít tài liệu thuộc tính hỏa, nơi này là một lựa chọn không tồi.
Long Tiêu Diêu đã tập thành thói quen, sau khi tiến vào phường thị trước tiên dạo một vòng các quầy hàng, dựa vào thần thông Giám Bảo của hắn để tìm kiếm bảo vật bị che giấu.
Phường thị Đông Bắc Phong có hơn 300 quầy hàng. Long Tiêu Diêu sau khi dạo một vòng phát hiện có hai khối tài liệu và một cái dây chuyền chỉ có bốn hạt châu màu đen lớn bằng quả táo núi xuyên thành, đều hiện ra khí tức của bảo vật. Trong đó hai khối tài liệu kia đều là tài liệu cao cấp thuộc tính Lôi, mà sợi dây chuyền kia hắn lại không nhìn ra có đặc biệt gì.
Tuy nhiên thần thông Giám Bảo của Long Tiêu Diêu ở cách sợi dây chuyền kia hơn chục thước đã cảm ứng được khí tức bảo vật, vậy dây chuyền đó tuyệt đối không đơn giản. Chủ quán bán dây chuyền phát hiện vật phẩm này ở trên một hài cốt, cũng không biết công hiệu của nó. Sau khi cò kè mặc cả, cuối cùng hắn dùng cái giá một trăm linh thạch mua được sợi dây chuyền.
Kỳ thật ở quầy hàng bình thường kiếm món hời dễ dàng nhất là phát hiện tài liệu thuộc tính biến dị. Bởi vì tài liệu đặc thù, tu sĩ có thể nhận ra vốn không nhiều, những tán tu bình thường lại càng khó nhận ra. Nếu không phải Long Tiêu Diêu có thần thông Giám Bảo, cho dù hắn từ trong bách khoa toàn thư tài liệu của tâm đắc luyện khí Thượng Quan gia tộc biết được các loại tài liệu, chỉ sợ cũng sẽ bỏ qua những tài liệu nhìn qua rất bình thường này.
Long Tiêu Diêu lại mua một ít tài liệu cao cấp thuộc tính hỏa ở trong mấy cửa hàng luyện khí mới rời khỏi phường thị. Hắn cũng không sốt ruột luyện khí mà ngự kiếm bay tới Hoàng Hà, tiến vào nước sông xuôi dòng về hạ lưu sau đó thẳng tiến Vương Ốc Sơn.
Lần này Long Tiêu Diêu tới Vương Ốc Sơn là vì lấy được tư liệu tương quan đến Thần Châu đại lục và yêu thú. Hiện giờ hắn không chỉ vì Kim Xà, Tiểu Hồ chuẩn bị thí luyện và thực vật, hơn nữa hắn cũng cần hấp thu hồn phách yêu thú thích hợp. Trải qua thí luyện Lạc Nhật lần trước hắn đã phát hiện thí luyện tràng rất khó hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu thú hồn của hắn.
Trạng huống phân bố yêu thú của Thần Châu đại lục cũng không phải bí mật gì, mà hẳn coi như là thường thức của Tu Tiên giới. Phường thị Vương gia tự nhiên có tư liệu liên quan, Long Tiêu Diêu căn cứ tư liệu, mua tất cả bản đồ khu vực yêu thú cấp sáu trở lên chiếm cứ, mỗi thứ một phần. Chính bởi vì tư liệu thường thức, giá cả cũng không cao, tự nhiên mà mua không chút tiếc rẻ.
Long Tiêu Diêu sau khi rời phường thị, tìm một vị trí yên lặng bố trí Pháp trận, luyện chế một kiện Thần khí cực phẩm Dục Hỏa Tráo, một kiện Pháp bảo hạ phẩm Hỏa Long Đinh cùng với bảy thanh phi kiếm Pháp bảo hạ phẩm thuộc tính Lôi: Lôi Điện Kiếm. Như vậy ở trước mặt người khác hắn cũng có thể yên tâm chiến đấu.
Sau đó Long Tiêu Diêu lấy sợi dây chuyền do bốn hạt châu tạo thành ra, trước dùng thần thức tra xét một phen, kết quả lại bị hạt châu ngăn ở bên ngoài không thể rót vào. Vì thế hắn toàn lực vận mắt thần, hai mắt phóng ra kim quang, trên hạt châu lập tức lộ ra những phù văn màu đen che chắn, bao phủ hạt châu. Xem ra hạt châu bị loại Pháp trận cấm chế nào đó phong ấn.
Long Tiêu Diêu cẩn thận xem xét một phen, ở trong phù văn màu đen bao phủ hạt châu phát hiện bốn quang điểm màu xam lớn bằng hạt vừng. Hắn lập tức dùng Pháp kỹ thử phát ra một đạo lôi điện vào đó. Lập tức phù văn mặt ngoài hạt châu nhộn nhạo, tán loạn không ít mà màu đen trên hạt châu dường như nhạt đi một phần.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy cách này hữu hiệu, biết quang điểm màu xám kia hẳn là mắt trận cấm chế phong ấn hạt châu vì thế gia tăng chân khí phát ra, lại phóng ra một đạo lôi điện tới quang điểm màu xám đó. Phù văn trên hạt châu càng thêm tán loạn, trong đó còn có một bộ phận lại càng trôi nổi tiêu tan, mà màu sắc hạt châu cũng biến thành màu xám thẫm.
Long Tiêu Diêu lập tức gia tăng chân khí phát ra thêm vài phần, liên tục phóng ra vài đạo lôi điện. Hạt châu truyền đến một tiếng “phốc”, một làn khói đen bay ra, phù văn màu đen mặt ngoài hạt châu biến mất, lộ ra một hạt châu màu vàng ở trong, trên hạt châu có một chữ “Di”. Cùng lúc đó, hắn có thể cảm giác được khí tức bảo vật phát ra từ hạt châu cường đại hơn chục lần.
Tiếp đó, Long Tiêu Diêu dùng lôi điện phá bỏ hoàn toàn cấm chế trên ba hạt châu còn lại, hiện ra bốn hạt châu màu vàng, trên đó phân biệt đều có khắc một chữ, nối liền lại là “A Di Đà Phật”, là một kiện pháp khí của Phật môn.
Long Tiêu Diêu vội nhỏ máu luyện hóa sợi dây chuyền này, tin tức về pháp khí lập tức truyền vào trong đầu hắn. Hóa ra là dị bảo Phật môn: tràng hạt của A Di Đà Phật, dùng bồ đề vạn năm luyện chế thành, sau khi đeo có hiệu quả khắc chế tà ma, lớn mạnh nguyên thần, tẩm bổ thần thức. Hắn lập tức đeo tràng hạt lên cổ.
Sau đó, Long Tiêu Diêu bắt đầu tìm đọc tất cả khu vực yêu thú bậc cao chiếm cứ ở trên Thần Châu đại lục, những địa điểm đó gần như toàn bộ đều bị đại phái tu tiên chiếm làm của riêng. Hắn phân tích lợi và hại của việc săn trộm mỗi nơi, cuối cùng cảm thấy có ba nơi khá thích hợp với mình.
Thập Vạn Đại Sơn: dọc ngang vài chục vạn dặm, do dãy núi và rừng rậm tạo thành, thuộc về phạm vi thế lực của đại phái chính đạo Đạo tu Đan Hà Phái, Nho tu Hoàng Kim Thư Viện cùng Vu tộc. Bởi vì chính tà tranh đấu thường xuyên xảy ra xung đột, chính tà cơ bản chiếm cứ mỗi bên một nửa. Trong đó có đại lượng yêu thú, độc trùng chiếm cứ, cao nhất đạt tới cấp tám. Bởi vì phạm vi rộng lớn, cơ hội săn trộm hẳn là khá lớn.
Tuyết Nguyên Sâm Lâm: Dọc ngang vài vạn dặm, ở phía bắc Hắc Thổ Sâm Lâm, bởi vì hàng năm khí hậu rét lạnh, tuyết đọng mà có tên như vậy. Có đại lượng yêu thú, đẳng cấp cao nhất cũng tới cấp tám, thuộc phạm vi thế lực của Trường Bạch Kiếm Tông, Bàn Nhược Tự cùng Đạo tu Huyền Khôn Phái.
-o0o-
Nếu đối phương là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, phạm vi thần thức bao trùm có thể đạt tới mấy chục dặm. Cũng chính là nói Ngọc Nữ Cung cùng Triều Dương Tông đóng trên Đông Phong - Triều Dương Phong cách nơi này vài chục dặm, nếu như có Thái thượng trưởng lão Phi Thăng Kỳ dùng thần thức thăm dò, đều có thể phát hiện ra Long Tiêu Diêu.
Nếu là tu sĩ Phi Thăng Kỳ của hai phái này, Long Tiêu Diêu cũng không có gì xung đột. Mà vừa rồi hắn đúng lúc thu hồi Kim Xà cùng Tiểu Hồ, đối phương hẳn là sẽ không sinh ra sát tâm đối với hắn.
Long Tiêu Diêu cũng không dám lơ là, lập tức thu hồi trận bàn. Bạch Như Ngọc thấy thế ngạc nhiên. Thần thức của nàng kém Long Tiêu Diêu khá xa, kinh nghiệm lại không đủ đương nhiên sẽ không phát hiện ra vừa rồi kết giới ảo trận dao động.
Long Tiêu Diêu truyền âm nói cho Bạch Như Ngọc biết có tu sĩ bậc cao thăm dò, mặc dù không biết mục đích của đối phương nhưng là trước tiên rời khỏi nơi này là hơn. Bạch Như Ngọc hiểu được là chuyện gì xảy ra, tuy rằng có chút không muốn nhưng cũng đành phải lưu luyến chia tay. Hắn đem Thủy Linh Đan đã luyện chế giao cho Bạch Như Ngọc, còn Bạch Như Ngọc thì dặn đi dặn lại hắn nên nhớ kỹ thường xuyên đến thăm mình rồi mới đầy lưu luyến bay về phía Ngọc Nữ Phong.
Long Tiêu Diêu nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của Bạch Như Ngọc dần biến mất mới mất mác ngự kiếm bay về hướng phường thị Đông Bắc Phong. Mở phường thị ở Đông Bắc Phong chính là đại phái tu tiên Triều Dương Tông và Vân Thai Trận Tông, trong đó Triều Dương Tông chính là môn phái tu tiên nổi tiếng với thuộc tính hỏa. Hắn tính mua một ít tài liệu thuộc tính hỏa, nơi này là một lựa chọn không tồi.
Long Tiêu Diêu đã tập thành thói quen, sau khi tiến vào phường thị trước tiên dạo một vòng các quầy hàng, dựa vào thần thông Giám Bảo của hắn để tìm kiếm bảo vật bị che giấu.
Phường thị Đông Bắc Phong có hơn 300 quầy hàng. Long Tiêu Diêu sau khi dạo một vòng phát hiện có hai khối tài liệu và một cái dây chuyền chỉ có bốn hạt châu màu đen lớn bằng quả táo núi xuyên thành, đều hiện ra khí tức của bảo vật. Trong đó hai khối tài liệu kia đều là tài liệu cao cấp thuộc tính Lôi, mà sợi dây chuyền kia hắn lại không nhìn ra có đặc biệt gì.
Tuy nhiên thần thông Giám Bảo của Long Tiêu Diêu ở cách sợi dây chuyền kia hơn chục thước đã cảm ứng được khí tức bảo vật, vậy dây chuyền đó tuyệt đối không đơn giản. Chủ quán bán dây chuyền phát hiện vật phẩm này ở trên một hài cốt, cũng không biết công hiệu của nó. Sau khi cò kè mặc cả, cuối cùng hắn dùng cái giá một trăm linh thạch mua được sợi dây chuyền.
Kỳ thật ở quầy hàng bình thường kiếm món hời dễ dàng nhất là phát hiện tài liệu thuộc tính biến dị. Bởi vì tài liệu đặc thù, tu sĩ có thể nhận ra vốn không nhiều, những tán tu bình thường lại càng khó nhận ra. Nếu không phải Long Tiêu Diêu có thần thông Giám Bảo, cho dù hắn từ trong bách khoa toàn thư tài liệu của tâm đắc luyện khí Thượng Quan gia tộc biết được các loại tài liệu, chỉ sợ cũng sẽ bỏ qua những tài liệu nhìn qua rất bình thường này.
Long Tiêu Diêu lại mua một ít tài liệu cao cấp thuộc tính hỏa ở trong mấy cửa hàng luyện khí mới rời khỏi phường thị. Hắn cũng không sốt ruột luyện khí mà ngự kiếm bay tới Hoàng Hà, tiến vào nước sông xuôi dòng về hạ lưu sau đó thẳng tiến Vương Ốc Sơn.
Lần này Long Tiêu Diêu tới Vương Ốc Sơn là vì lấy được tư liệu tương quan đến Thần Châu đại lục và yêu thú. Hiện giờ hắn không chỉ vì Kim Xà, Tiểu Hồ chuẩn bị thí luyện và thực vật, hơn nữa hắn cũng cần hấp thu hồn phách yêu thú thích hợp. Trải qua thí luyện Lạc Nhật lần trước hắn đã phát hiện thí luyện tràng rất khó hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu thú hồn của hắn.
Trạng huống phân bố yêu thú của Thần Châu đại lục cũng không phải bí mật gì, mà hẳn coi như là thường thức của Tu Tiên giới. Phường thị Vương gia tự nhiên có tư liệu liên quan, Long Tiêu Diêu căn cứ tư liệu, mua tất cả bản đồ khu vực yêu thú cấp sáu trở lên chiếm cứ, mỗi thứ một phần. Chính bởi vì tư liệu thường thức, giá cả cũng không cao, tự nhiên mà mua không chút tiếc rẻ.
Long Tiêu Diêu sau khi rời phường thị, tìm một vị trí yên lặng bố trí Pháp trận, luyện chế một kiện Thần khí cực phẩm Dục Hỏa Tráo, một kiện Pháp bảo hạ phẩm Hỏa Long Đinh cùng với bảy thanh phi kiếm Pháp bảo hạ phẩm thuộc tính Lôi: Lôi Điện Kiếm. Như vậy ở trước mặt người khác hắn cũng có thể yên tâm chiến đấu.
Sau đó Long Tiêu Diêu lấy sợi dây chuyền do bốn hạt châu tạo thành ra, trước dùng thần thức tra xét một phen, kết quả lại bị hạt châu ngăn ở bên ngoài không thể rót vào. Vì thế hắn toàn lực vận mắt thần, hai mắt phóng ra kim quang, trên hạt châu lập tức lộ ra những phù văn màu đen che chắn, bao phủ hạt châu. Xem ra hạt châu bị loại Pháp trận cấm chế nào đó phong ấn.
Long Tiêu Diêu cẩn thận xem xét một phen, ở trong phù văn màu đen bao phủ hạt châu phát hiện bốn quang điểm màu xam lớn bằng hạt vừng. Hắn lập tức dùng Pháp kỹ thử phát ra một đạo lôi điện vào đó. Lập tức phù văn mặt ngoài hạt châu nhộn nhạo, tán loạn không ít mà màu đen trên hạt châu dường như nhạt đi một phần.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy cách này hữu hiệu, biết quang điểm màu xám kia hẳn là mắt trận cấm chế phong ấn hạt châu vì thế gia tăng chân khí phát ra, lại phóng ra một đạo lôi điện tới quang điểm màu xám đó. Phù văn trên hạt châu càng thêm tán loạn, trong đó còn có một bộ phận lại càng trôi nổi tiêu tan, mà màu sắc hạt châu cũng biến thành màu xám thẫm.
Long Tiêu Diêu lập tức gia tăng chân khí phát ra thêm vài phần, liên tục phóng ra vài đạo lôi điện. Hạt châu truyền đến một tiếng “phốc”, một làn khói đen bay ra, phù văn màu đen mặt ngoài hạt châu biến mất, lộ ra một hạt châu màu vàng ở trong, trên hạt châu có một chữ “Di”. Cùng lúc đó, hắn có thể cảm giác được khí tức bảo vật phát ra từ hạt châu cường đại hơn chục lần.
Tiếp đó, Long Tiêu Diêu dùng lôi điện phá bỏ hoàn toàn cấm chế trên ba hạt châu còn lại, hiện ra bốn hạt châu màu vàng, trên đó phân biệt đều có khắc một chữ, nối liền lại là “A Di Đà Phật”, là một kiện pháp khí của Phật môn.
Long Tiêu Diêu vội nhỏ máu luyện hóa sợi dây chuyền này, tin tức về pháp khí lập tức truyền vào trong đầu hắn. Hóa ra là dị bảo Phật môn: tràng hạt của A Di Đà Phật, dùng bồ đề vạn năm luyện chế thành, sau khi đeo có hiệu quả khắc chế tà ma, lớn mạnh nguyên thần, tẩm bổ thần thức. Hắn lập tức đeo tràng hạt lên cổ.
Sau đó, Long Tiêu Diêu bắt đầu tìm đọc tất cả khu vực yêu thú bậc cao chiếm cứ ở trên Thần Châu đại lục, những địa điểm đó gần như toàn bộ đều bị đại phái tu tiên chiếm làm của riêng. Hắn phân tích lợi và hại của việc săn trộm mỗi nơi, cuối cùng cảm thấy có ba nơi khá thích hợp với mình.
Thập Vạn Đại Sơn: dọc ngang vài chục vạn dặm, do dãy núi và rừng rậm tạo thành, thuộc về phạm vi thế lực của đại phái chính đạo Đạo tu Đan Hà Phái, Nho tu Hoàng Kim Thư Viện cùng Vu tộc. Bởi vì chính tà tranh đấu thường xuyên xảy ra xung đột, chính tà cơ bản chiếm cứ mỗi bên một nửa. Trong đó có đại lượng yêu thú, độc trùng chiếm cứ, cao nhất đạt tới cấp tám. Bởi vì phạm vi rộng lớn, cơ hội săn trộm hẳn là khá lớn.
Tuyết Nguyên Sâm Lâm: Dọc ngang vài vạn dặm, ở phía bắc Hắc Thổ Sâm Lâm, bởi vì hàng năm khí hậu rét lạnh, tuyết đọng mà có tên như vậy. Có đại lượng yêu thú, đẳng cấp cao nhất cũng tới cấp tám, thuộc phạm vi thế lực của Trường Bạch Kiếm Tông, Bàn Nhược Tự cùng Đạo tu Huyền Khôn Phái.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.