Chương 391: Không gian loạn lưu
Tử Trúc Đại Sĩ
24/03/2013
Long Tiêu Diêu rời chủ đảo liền bay thẳng về hướng Đông nam, đương nhiên hắn cũng sẽ không làm việc lỗ mãng, đối với ba đại thiên tai nguy hiểm nhất ở Di Lạc Hải, hắn đều cẩn thận hỏi thăm nghiên cứu rõ ràng.
Một là không gian loạn lưu, tốc độ chảy của không gian loạn lưu cực nhanh, không màu không dấu vết khó có thể phát hiện. Không gian loạn lưu có lớn có nhỏ, lớn nhất có thể đạt tới hơn mười thước, nhỏ nhất lại chỉ lớn bằng cổ tay. Không gian loạn lưu có lực cắt xé rất mạnh, cho dù là cổ bảo cũng khó mà chống đỡ. Tuy nhiên bình thường không gian loạn lưu sẽ không di chuyển phạm vi lớn, cơ bản đều là đột ngột xuất hiện hoặc biến mất, phần lớn là ở tại chỗ không di chuyển.
Hai là gió lốc linh khí, gió lốc linh khí là giống như linh khí bất ngờ bùng nổ khuếch tán ra, trong phạm vi bao phủ của sóng xung kích linh khí có thể xé nát bất kỳ sinh mệnh nào. Gió lốc linh khí quỷ dị nhất chính là nó có thể dẫn động chân khí trong cơ thể tu sĩ bạo động, thậm chí trực tiếp dẫn tới nổ tung thân thể của tu sĩ. Bởi vì phương thức công kích đặc thù của gió lốc linh khí, làm cho tu sĩ căn bản không thể nào chống đỡ.
Ba là tử khí, tử khí của Di Lạc Hải vực hiện ra với hai loại trạng thái: một loại là tụ tập ở trên không trung hải vực phía nam bộ Di Lạc Chủ Đảo, phạm vi bao trùm đạt tới cả trăm dặm; một loại thì lại giống như suối nước phun đột nhiên từ trong nước biển phun lên, không hề có quy luật, không hề có dấu hiệu báo trước, là một trong hiện tượng cổ quái nhất của Di Lạc Hải vực.
Ba loại thiên tai này đều không hề có quy luật, đặc điểm xuất hiện đột ngột, quả thật khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng phân tích ra ba loại đặc tính của tai họa và ưu thế của mình, cảm thấy rằng mình cũng không phải là không có chút biện pháp nào.
Không gian loạn lưu đối với người khác rất khó phát hiện, nhưng Thần Mục Kim Tình của Long Tiêu Diêu lại có thể nhìn thấy; còn linh khí gió lốc trước khi bùng nổ có dao động linh khí kịch liệt, cho dù ở cách xa một trăm dặm hắn cũng có thể cảm ứng được; về phần tử khí phun lên tuy rằng khó có thể phát hiện trước thời hạn, nhưng tốc độ khuếch tán của tử khí cũng không phải không thể trốn tránh.
Long Tiêu Diêu bay ra khỏi chủ đảo liền thi triển thần thông Thần Mục Kim Tình, phối hợp với thần thức tra xét môi trường chung quanh. Tốc độ phi hành của hắn cũng không nhanh lắm, chỉ tương đương với tốc độ của tu sĩ Kim Đan bình thường. Thật cẩn thận vừa tra xét vừa chậm rãi bay tới, tuy rằng hắn đã phân tích kỹ càng tỉ mỉ ba đại tai họa, nhưng bản thân chưa từng có thử nghiệm, vì thế hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể tự động hấp thu linh khí khôi phục, chẳng qua là tốc độ khôi phục rất chậm. Tuy nhiên, với Long Tiêu Diêu lúc này chân khí tiêu hao cũng không nhiều lắm, tốc độ khôi phục cơ bản có thể nói là ngang bằng với tiêu hao, giúp hắn có thể luôn bảo trì bản thân ở trạng thái đỉnh phong.
Vào ngày thứ ba khi Long Tiêu Diêu phát hiện đạo không gian loạn lưu đầu tiên, đó chỉ là một đạo không gian loạn lưu đơn độc, cố định bất động, đường kính chừng hơn một thước, hắn cũng chưa sốt ruột tránh đi, mà bay đến bên cạnh đạo không gian loạn lưu cẩn thận quan sát.
Lấy mắt thường quả thật nhìn không ra chỗ khác nhau giữa không gian loạn lưu cùng không khí chung quanh nó, nhưng dưới mắt thần Long Tiêu Diêu lại có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài không gian loạn lưu vây quanh một tầng kết giới không có mảy may dao động linh khí. Xuyên thấu qua tầng kết giới kia, hắn có thể nhìn thấy không gian sâu thẳm trong vòng vây của kết giới, có thể cắn nuốt hết thảy, bao gồm cả ánh sáng thâm thúy.
Mắt thần của Long Tiêu Diêu CŨNG chỉ có thể nhìn được không gian loạn lưu sâu thẳm, nhưng CŨNG nhìn không ra huyền bí trong đó. Hắn di chuyển quanh đạo không gian loạn lưu kia ba vòng, vẫn như trước không nhìn ra nguồn gốc của nó. Sau một lát trầm tư, trên trán hắn đột nhiên xuất hiện một con mắt quỷ dị, trong mắt phóng ra một đạo kim quang bắn thẳng tới hướng không gian loạn lưu kia.
Theo một tiếng nổ vang như tiếng thủy tinh vỡ nát giòn tan truyền ra, kết giới của không gian loạn lưu xuất hiện một lỗ thủng bằng ngón tay cái. Giống như một khí cầu bị thủng lỗ, một luồng khí trắng bằng bạc từ chỗ lỗ thủng kết giới trào ra. Luồng khí trắng này phóng ra vô số dòng khí sắc bén, giống như những mũi tên sắc nhọn bắn ra khắp bốn phía.
Long Tiêu Diêu mặc dù không biết kết giới của không gian loạn lưu vỡ tan sẽ xuất hiện kết quả thế nào, nhưng hắn cũng đoán được tuyệt đối sẽ không đơn giản, nên ngay lúc kim quang của Chân Thực Nhãn vừa phá vỡ kết giới, hắn cũng đã bay lên tránh né nguy hiểm có thể phát sinh, dòng khí kia bắn nhanh ra xẹt qua phía dưới chân hắn cách mấy trượng.
Trong dòng khí nhưng lại ẩn chứa linh khí cực kỳ dồi dào, ngoài ra, còn bao hàm một nguồn từ lực cường đại. Dòng khí từ lực xuyên qua với tốc độ cao hình thành một từ trường hỗn loạn bạo ngược, từ lực lẫn lộn trong đó trong nháy mắt trải rộng khắp không gian.
Mặc dù Long Tiêu Diêu né tránh khỏi dòng khí, nhưng vẫn bị ảnh hưởng của lực từ trường, chân khí của hắn lập tức khó có thể cầm giữ, thậm chí khó có thể bảo trì trạng thái phi hành, gần như từ giữa không trung rơi xuống. Càng phiền toái chính là lúc này chân khí sôi trào hỗn loạn cả lên, dường như muốn lao ra ngoài cơ thể hắn gia nhập vào dòng khí từ trường. Mà nếu như thế, đầu tiên hắn sẽ nổ tan xác chết.
Long Tiêu Diêu không khỏi sắc mặt đại biến, bật thốt lên:
- Gió lốc linh khí!
Lúc này, hắn đã đoán được cái gọi là gió lốc linh khí trong ba đại thiên tai, thực có thể chính là kết giới của không gian loạn lưu đột nhiên nổ tung sau đó sinh ra. Tuy nhiên, hắn CŨNG không có thời gian nghiên cứu tiếp những dòng khí này, hắn cần phải thoát khỏi phiền toái trước mắt.
Lúc này gần như Long Tiêu Diêu không có cách nào khống chế thân thể của mình rơi xuống, hắn vội dùng toàn lực ổn định chân khí trong cơ thể, bình phục chân khí đang xao động. May mắn là trong cơ thể hắn đã kích hoạt 117 huyệt đạo, những huyệt đạo này làm tốt trong kinh mạch của hắn, ẩn chứa năng lượng thật lớn, cũng đã có được lực lượng cường đại.
Long Tiêu Diêu lúc này tuy đã khó có thể bằng vào điều động thần thức để bình phục chân khí hỗn loạn, nhưng hắn dùng những huyệt đạo này làm phụ trợ, phân đoạn điều động những chân khí hỗn loạn kia, vẫn còn có thể dần dần dẫn đường cho chúng nó đi vào quỹ đạo, vận hành trong kinh mạch dựa theo lộ tuyến công pháp.
Nhưng thân thể Long Tiêu Diêu lúc này đang ở phía trên dòng khí mấy trượng cao, tốc độ rơi xuống cực nhanh căn bản khiến hắn không có thời gian ung dung khôi phục, không đủ sức né tránh, rất nhanh tới gần dòng khí của kết giới không gian loạn lưu phóng ra.
Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phi hành không cần điều khiển pháp khí, bọn họ hoàn toàn là dựa vào tràng chân khí bản thân để phi hành trên không trung. Nhưng hiện tại chân khí trong cơ thể Long Tiêu Diêu hỗn loạn, tràng chân khí cũng bị phá hư. Trong khoảng thời gian ngắn hắn chỉ thuận theo từng đoạn từng đoạn chân khí hỗn loạn, nhưng không thể khôi phục khí tràng của hắn, đương nhiên không thể khôi phục năng lực phi hành.
Long Tiêu Diêu có thể cảm nhận được nguy hiểm của dòng khí phía dưới. Trong dòng khí ẩn chứa linh khí quá dư thừa, dòng khí với tốc độ cao sẽ có cùng hiệu quả giống như Pháp kỹ của người tu tiên, nhưng uy lực còn lớn hơn nữa. Ở trước mặt lực lượng bằng bạc của thiên địa ẩn chứa bên trong không gian loạn lưu, nhân loại có vẻ thập phần nhỏ bé, cho dù là đại tu sĩ cũng không có cách nào chống đỡ được lực lượng của thiên địa.
Dòng khí từ trong kết giới không gian loạn lưu lao ra, sau đó liền dần dần có chiều hướng lan rộng, vì an toàn Long Tiêu Diêu cố ý giữ khoảng cách ngoài mười trượng cùng kết giới không gian. Dòng khí từ bên trong kết giới không gian lao ra trong khoảng cách mười trượng đã lan rộng lấp đầy, đã hoàn toàn bao trùm không gian mấy chục trượng phía dưới chân hắn, mất đi năng lực phi hành hắn căn bản không đủ sức độn ra khỏi phạm vi này.
Long Tiêu Diêu bất lực tiếp tục rơi xuống phía dưới, trong nháy mắt thân thể hắn liền rơi vào trong dòng khí. Dòng khí đó giống như Pháp kỹ thuộc tính phong, giống như vô số phi kiếm liên miên không ngừng tấn công vào thân thể hắn, cắt xé da thịt toàn thân hắn.
-o0o-
Một là không gian loạn lưu, tốc độ chảy của không gian loạn lưu cực nhanh, không màu không dấu vết khó có thể phát hiện. Không gian loạn lưu có lớn có nhỏ, lớn nhất có thể đạt tới hơn mười thước, nhỏ nhất lại chỉ lớn bằng cổ tay. Không gian loạn lưu có lực cắt xé rất mạnh, cho dù là cổ bảo cũng khó mà chống đỡ. Tuy nhiên bình thường không gian loạn lưu sẽ không di chuyển phạm vi lớn, cơ bản đều là đột ngột xuất hiện hoặc biến mất, phần lớn là ở tại chỗ không di chuyển.
Hai là gió lốc linh khí, gió lốc linh khí là giống như linh khí bất ngờ bùng nổ khuếch tán ra, trong phạm vi bao phủ của sóng xung kích linh khí có thể xé nát bất kỳ sinh mệnh nào. Gió lốc linh khí quỷ dị nhất chính là nó có thể dẫn động chân khí trong cơ thể tu sĩ bạo động, thậm chí trực tiếp dẫn tới nổ tung thân thể của tu sĩ. Bởi vì phương thức công kích đặc thù của gió lốc linh khí, làm cho tu sĩ căn bản không thể nào chống đỡ.
Ba là tử khí, tử khí của Di Lạc Hải vực hiện ra với hai loại trạng thái: một loại là tụ tập ở trên không trung hải vực phía nam bộ Di Lạc Chủ Đảo, phạm vi bao trùm đạt tới cả trăm dặm; một loại thì lại giống như suối nước phun đột nhiên từ trong nước biển phun lên, không hề có quy luật, không hề có dấu hiệu báo trước, là một trong hiện tượng cổ quái nhất của Di Lạc Hải vực.
Ba loại thiên tai này đều không hề có quy luật, đặc điểm xuất hiện đột ngột, quả thật khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng phân tích ra ba loại đặc tính của tai họa và ưu thế của mình, cảm thấy rằng mình cũng không phải là không có chút biện pháp nào.
Không gian loạn lưu đối với người khác rất khó phát hiện, nhưng Thần Mục Kim Tình của Long Tiêu Diêu lại có thể nhìn thấy; còn linh khí gió lốc trước khi bùng nổ có dao động linh khí kịch liệt, cho dù ở cách xa một trăm dặm hắn cũng có thể cảm ứng được; về phần tử khí phun lên tuy rằng khó có thể phát hiện trước thời hạn, nhưng tốc độ khuếch tán của tử khí cũng không phải không thể trốn tránh.
Long Tiêu Diêu bay ra khỏi chủ đảo liền thi triển thần thông Thần Mục Kim Tình, phối hợp với thần thức tra xét môi trường chung quanh. Tốc độ phi hành của hắn cũng không nhanh lắm, chỉ tương đương với tốc độ của tu sĩ Kim Đan bình thường. Thật cẩn thận vừa tra xét vừa chậm rãi bay tới, tuy rằng hắn đã phân tích kỹ càng tỉ mỉ ba đại tai họa, nhưng bản thân chưa từng có thử nghiệm, vì thế hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể tự động hấp thu linh khí khôi phục, chẳng qua là tốc độ khôi phục rất chậm. Tuy nhiên, với Long Tiêu Diêu lúc này chân khí tiêu hao cũng không nhiều lắm, tốc độ khôi phục cơ bản có thể nói là ngang bằng với tiêu hao, giúp hắn có thể luôn bảo trì bản thân ở trạng thái đỉnh phong.
Vào ngày thứ ba khi Long Tiêu Diêu phát hiện đạo không gian loạn lưu đầu tiên, đó chỉ là một đạo không gian loạn lưu đơn độc, cố định bất động, đường kính chừng hơn một thước, hắn cũng chưa sốt ruột tránh đi, mà bay đến bên cạnh đạo không gian loạn lưu cẩn thận quan sát.
Lấy mắt thường quả thật nhìn không ra chỗ khác nhau giữa không gian loạn lưu cùng không khí chung quanh nó, nhưng dưới mắt thần Long Tiêu Diêu lại có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài không gian loạn lưu vây quanh một tầng kết giới không có mảy may dao động linh khí. Xuyên thấu qua tầng kết giới kia, hắn có thể nhìn thấy không gian sâu thẳm trong vòng vây của kết giới, có thể cắn nuốt hết thảy, bao gồm cả ánh sáng thâm thúy.
Mắt thần của Long Tiêu Diêu CŨNG chỉ có thể nhìn được không gian loạn lưu sâu thẳm, nhưng CŨNG nhìn không ra huyền bí trong đó. Hắn di chuyển quanh đạo không gian loạn lưu kia ba vòng, vẫn như trước không nhìn ra nguồn gốc của nó. Sau một lát trầm tư, trên trán hắn đột nhiên xuất hiện một con mắt quỷ dị, trong mắt phóng ra một đạo kim quang bắn thẳng tới hướng không gian loạn lưu kia.
Theo một tiếng nổ vang như tiếng thủy tinh vỡ nát giòn tan truyền ra, kết giới của không gian loạn lưu xuất hiện một lỗ thủng bằng ngón tay cái. Giống như một khí cầu bị thủng lỗ, một luồng khí trắng bằng bạc từ chỗ lỗ thủng kết giới trào ra. Luồng khí trắng này phóng ra vô số dòng khí sắc bén, giống như những mũi tên sắc nhọn bắn ra khắp bốn phía.
Long Tiêu Diêu mặc dù không biết kết giới của không gian loạn lưu vỡ tan sẽ xuất hiện kết quả thế nào, nhưng hắn cũng đoán được tuyệt đối sẽ không đơn giản, nên ngay lúc kim quang của Chân Thực Nhãn vừa phá vỡ kết giới, hắn cũng đã bay lên tránh né nguy hiểm có thể phát sinh, dòng khí kia bắn nhanh ra xẹt qua phía dưới chân hắn cách mấy trượng.
Trong dòng khí nhưng lại ẩn chứa linh khí cực kỳ dồi dào, ngoài ra, còn bao hàm một nguồn từ lực cường đại. Dòng khí từ lực xuyên qua với tốc độ cao hình thành một từ trường hỗn loạn bạo ngược, từ lực lẫn lộn trong đó trong nháy mắt trải rộng khắp không gian.
Mặc dù Long Tiêu Diêu né tránh khỏi dòng khí, nhưng vẫn bị ảnh hưởng của lực từ trường, chân khí của hắn lập tức khó có thể cầm giữ, thậm chí khó có thể bảo trì trạng thái phi hành, gần như từ giữa không trung rơi xuống. Càng phiền toái chính là lúc này chân khí sôi trào hỗn loạn cả lên, dường như muốn lao ra ngoài cơ thể hắn gia nhập vào dòng khí từ trường. Mà nếu như thế, đầu tiên hắn sẽ nổ tan xác chết.
Long Tiêu Diêu không khỏi sắc mặt đại biến, bật thốt lên:
- Gió lốc linh khí!
Lúc này, hắn đã đoán được cái gọi là gió lốc linh khí trong ba đại thiên tai, thực có thể chính là kết giới của không gian loạn lưu đột nhiên nổ tung sau đó sinh ra. Tuy nhiên, hắn CŨNG không có thời gian nghiên cứu tiếp những dòng khí này, hắn cần phải thoát khỏi phiền toái trước mắt.
Lúc này gần như Long Tiêu Diêu không có cách nào khống chế thân thể của mình rơi xuống, hắn vội dùng toàn lực ổn định chân khí trong cơ thể, bình phục chân khí đang xao động. May mắn là trong cơ thể hắn đã kích hoạt 117 huyệt đạo, những huyệt đạo này làm tốt trong kinh mạch của hắn, ẩn chứa năng lượng thật lớn, cũng đã có được lực lượng cường đại.
Long Tiêu Diêu lúc này tuy đã khó có thể bằng vào điều động thần thức để bình phục chân khí hỗn loạn, nhưng hắn dùng những huyệt đạo này làm phụ trợ, phân đoạn điều động những chân khí hỗn loạn kia, vẫn còn có thể dần dần dẫn đường cho chúng nó đi vào quỹ đạo, vận hành trong kinh mạch dựa theo lộ tuyến công pháp.
Nhưng thân thể Long Tiêu Diêu lúc này đang ở phía trên dòng khí mấy trượng cao, tốc độ rơi xuống cực nhanh căn bản khiến hắn không có thời gian ung dung khôi phục, không đủ sức né tránh, rất nhanh tới gần dòng khí của kết giới không gian loạn lưu phóng ra.
Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phi hành không cần điều khiển pháp khí, bọn họ hoàn toàn là dựa vào tràng chân khí bản thân để phi hành trên không trung. Nhưng hiện tại chân khí trong cơ thể Long Tiêu Diêu hỗn loạn, tràng chân khí cũng bị phá hư. Trong khoảng thời gian ngắn hắn chỉ thuận theo từng đoạn từng đoạn chân khí hỗn loạn, nhưng không thể khôi phục khí tràng của hắn, đương nhiên không thể khôi phục năng lực phi hành.
Long Tiêu Diêu có thể cảm nhận được nguy hiểm của dòng khí phía dưới. Trong dòng khí ẩn chứa linh khí quá dư thừa, dòng khí với tốc độ cao sẽ có cùng hiệu quả giống như Pháp kỹ của người tu tiên, nhưng uy lực còn lớn hơn nữa. Ở trước mặt lực lượng bằng bạc của thiên địa ẩn chứa bên trong không gian loạn lưu, nhân loại có vẻ thập phần nhỏ bé, cho dù là đại tu sĩ cũng không có cách nào chống đỡ được lực lượng của thiên địa.
Dòng khí từ trong kết giới không gian loạn lưu lao ra, sau đó liền dần dần có chiều hướng lan rộng, vì an toàn Long Tiêu Diêu cố ý giữ khoảng cách ngoài mười trượng cùng kết giới không gian. Dòng khí từ bên trong kết giới không gian lao ra trong khoảng cách mười trượng đã lan rộng lấp đầy, đã hoàn toàn bao trùm không gian mấy chục trượng phía dưới chân hắn, mất đi năng lực phi hành hắn căn bản không đủ sức độn ra khỏi phạm vi này.
Long Tiêu Diêu bất lực tiếp tục rơi xuống phía dưới, trong nháy mắt thân thể hắn liền rơi vào trong dòng khí. Dòng khí đó giống như Pháp kỹ thuộc tính phong, giống như vô số phi kiếm liên miên không ngừng tấn công vào thân thể hắn, cắt xé da thịt toàn thân hắn.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.