Chương 374: Lại bị đuổi giết
Tử Trúc Đại Sĩ
24/03/2013
Long Tiêu Diêu có thể cảm giác được khí tức cường đại của chủ nhân những thần thức kia. Tuy rằng hắn vừa rồi thu được Thiên Nguyên Quả và một số vật phẩm khác cũng đã tỏ ra sự giàu có của mình, lúc này cũng chẳng còn gì phải cố kỵ. Dù sao Hỗn Nguyên Thạch cũng là thứ hắn nhất định phải có.
Yên lặng một lúc, từ một gian khách quý báo ra cái giá một trăm tám mươi hai vạn linh thạch, một gian khác liền đẩy lên một trăm tám mươi năm vạn ngay sau đó. Đối với những đại tu sĩ nơi này, thà rằng Long Tiêu Diêu lấy đi Hỗn Nguyên Thạch cũng quyết không để nó rơi vào tay những môn phái đối nghịch, chỉ cần đối thủ ra giá, mình sẽ lập tức đẩy lên.
Thấy thế, Long Tiêu Diêu lại trực tiếp báo ra cái giá hai trăm vạn. Phòng khách quý lần nữa lại yên tĩnh. Hai trăm vạn linh thạch đối với những người trong phòng khách quý có lẽ cũng không tính là quá cao nhưng mọi người đều chế ước lẫn nhau, biết rằng chỉ cần mình ra giá thì tất nhiên sẽ có tu sĩ khác đẩy lên.
Cùng với việc lọt vào tay người khác còn không bằng nhường nó cho một gã Nguyên Anh Kỳ đắc thủ, sau khi hội đấu giá kết thúc, bọn họ tự nhiên có thể giết người đoạt bảo, thu lấy Hỗn Nguyên Thạch lại. Nếu Hỗn Nguyên Thạch bị một đại tu sĩ khác thu được, hơn nữa là đối thủ cạnh tranh thì bằng vào Hỗn Nguyên Thạch, thực lực tăng trưởng, chỉ sợ hậu hoạn vô cùng.
Căn cứ vào suy nghĩ này, trong các phòng khách quý, các đại tu sĩ cũng không hẹn mà cùng từ bỏ. Tuy nhiên, trong các phòng khách quý này có bốn gã đại biểu cho bốn đại thế lực, với hai người là gia tộc tu tiên, hai người đại biểu cho cửa hàng đại lý. Đại biểu cho cửa hàng đại lý đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ vật phẩm quý hiếm như vậy, lại tiếp tục tăng giá.
Tuy nhiên, hai đại biểu của hai gia tộc tu tiên vẫn chưa tham gia. Bọn họ biết loại vật phẩm khiến đại tu sĩ động tâm này cũng sẽ mang tới nguy hiểm cho gia tộc mà không phải là thực lực gia tăng. Bọn họ tới đây chủ yếu nhằm vào bộ công pháp Địa giai kia. Đối với gia tộc tu tiên, cái thiếu nhất chính là những công pháp cao giai để truyền thừa.
May mắn là đại biểu hai đại cửa hàng kia cũng rất biết giá cả, khi Long Tiêu Diêu đưa ra con số hai trăm tám mươi vạn linh thạch thì không có ai tiếp tục ra giá nữa.
Đối với cái giá như vậy đã thu được Hỗn Nguyên Thạch, Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy có chút không ngờ. Nếu ở hội đấu giá Ngoại Hải, không có năm trăm vạn linh thạch thì căn bản không thủ thu được những tài liệu quý hiếm như vậy. Tuy nhiên, hắn cũng đoán được chỉ sợ những đại tu sĩ trong phòng khách quý này không tính tiếp tục đấu giá mà là tính tới việc giết người đoạt bảo sau đó.
Long Tiêu Diêu sớm đã trải qua rất nhiều chuyện tương tự nhưng vì thu được tài liệu luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận, dù mạo hiểm hơn nữa hắn cũng không từ. Cũng may, hiện tại hắn không thể trực diện đối kháng những đại tu sĩ này nhưng ngũ hành độn thuật độc nhất vô nhị của hắn cùng với thể chất cường hãn cũng đủ để hắn tự bảo vệ mình.
Trên đài lại bắt đầu bán đấu giá kiện vật phẩm tiếp theo: Tái Tạo Đan. Tuy rằng thứ này đối với Long Tiêu Diêu, người có được thần thông tự lành, thì không chính yếu nhưng đối với Bạch Như Ngọc lại là bảo vật bảo mệnh. Dù sao hiện tại hắn không cần lo lắng gì nữa cho nên tiếp tục ra tay thu được.
Lần bán đấu giá này thật quỷ dị, dù Tái Tạo Đan tương đương có thể cho tu sĩ thêm một sinh mệnh nhưng phần đông cao thủ trong phòng khách quý cũng không xuất thủ mà đều bảo trì trầm mặc. Chỉ có đại biểu của hai cửa hàng đại lý là không chịu từ bỏ, cuối cùng khiến Long Tiêu Diêu bỏ ra hơn ba trăm vạn linh thạch mới thu được.
Một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng chính là bộ công pháp Địa gia kia. Mỗi kiện vật phẩm sau khi bán đấu giá đều có chuyên gia mang huy chương tới mời đi tới một đại sảnh bên cạnh để hoàn thành giao dịch. Long Tiêu Diêu sau khi lấy được vật phẩm mình cần, cũng không chờ đợi hội đấu giá kết thúc mà lập tức đứng lên rời đi.
Hội bán đấu giá ở trong phường thị, phường thị lại cấm phi hành, dù là đại tu sĩ cũng thế. Phường thị này là do ba đại môn phái tu tiên của Thập Vạn Đại Sơn là Thanh Dương Môn, Đan Hà Phái và Hoàng Kim Thư Viện cộng đồng mở ra cho nên tự nhiên ba phái phụ trách duy trì trật tự nơi này. Dù là đại tu sĩ cũng không dám tùy ý khiêu khích quyền uy của ba phái.
Nhưng mà, đại tu sĩ của ba phái cùng với những người quản lý phường thị cũng không quá cố kỵ những quy định này. Ngay khi Long Tiêu Diêu đi ra, đại bộ phận tu sĩ trong các phòng khách quý cũng lập tức đi ra, gắt gao đi theo sau hắn. Trong đó tu sĩ của ba đại phái lại trực tiếp bay ra ngoài đại môn phường thị.
Phường thị phải tuyệt đối cam đoan khách hàng an toàn, nếu không cũng không có người tu tiên dám tới nơi này giao dịch. Cho dù là tu sĩ của ba phái cũng không dám động thủ trong này. Nhưng bọn hắn chạy ra ngoài phường thị chờ tất nhiên là để đón đầu Long Tiêu Diêu vừa đi ra khỏi phường thị.
Vốn Long Tiêu Diêu cho rằng những đại tu sĩ này sẽ chế ước lẫn nhau, chỉ sợ không có ai dám ra tay trước. Nhưng hắn không ngờ đại tu sĩ của ba phái vốn quen biết nhau từ trước, đã sớm truyền âm thương lượng việc chia củ từ trước, đạt thành hợp tác, liên thủ đối phó hắn.
Long Tiêu Diêu vừa đi ra khỏi phương thị, một gã đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ bên ngoài liền trực tiếp ra tay động thủ. Người kia tế ra một cây Phục Hổ Tác, cổ bảo thượng phẩm, ý đồ trước mắt giữ Long Tiêu Diêu vào tay mình. Mà hai gã đại tu sĩ còn lại lại giám thị những người đuổi theo phía sau, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ ngăn cản những người khác lao lên.
Những đại tu sĩ đuổi theo Long Tiêu Diêu tất nhiên cũng nhận ra hết thảy. Bọn họ không ngờ ba người lại xuất thủ ngay ngoài đại môn phường thị. Tuy rằng không như động thủ trong phường thị nhưng cũng khiến phường thị bị phản đối không ít. Những người này hiện đương nhiên không suy nghĩ cho phường thị mà lo lắng nhất chính là nếu Long Tiêu Diêu bị ba người kia bắt đi thì bọn họ liền không thu hoạch được gì.
Làm đại tu sĩ, cơ bản bọn họ sẽ không phát sinh xung đột trực diện, càng không nói ba người kia thân là Thái thượng trưởng lão của ba phái. Mà phường thị này lại nằm trong phạm vi thế lực ba phái, đương nhiên sẽ không vì chút vật phẩm mà mạo hiểm ra tay.
Nhưng nếu bọn họ ai bắt được Long Tiêu Diêu trước thì không nói có thể thuấn di rời khỏi nơi này mà bản thân bọn họ là đại tu sĩ, đều là những nhân vật trọng yếu của các đại phái tu tiên. Vì những vật phẩm kia, còn không có bất cứ kẻ nào mạo hiểm động thủ với đại tu sĩ để cướp đoạt Long Tiêu Diêu. Nói cách khác, người nào đầu tiên bắt được Long Tiêu Diêu thì chẳng khác nào đoạt được những vật phẩm kia.
Những đại tu sĩ đuổi theo cũng không cố kỵ gì nữa mà đều thuấn di đuổi tới đại môn, trong đó hai người cách không chụp về phía Long Tiêu Diêu, giữa không trung liền huyễn hóa ra hai cự trảo.
Ngay khi tên tu sĩ kia động thủ, Long Tiêu Diêu liền thi triển Địa Độn Thuật, chui vào trong lòng đất. Hắn vốn tính bay tới Thập Vạn Đại Sơn rồi mới chui xuống, như vậy có thể tiềm hành đi tới động phủ Đại Vu Thần để tránh né. Nhưng hiện tại, hắn đành phải trốn ngay, chỉ sợ không thể kiên trì tới được vị trí động phủ.
Nhìn thấy Long Tiêu Diêu trốn vào lòng đất, những đại tu sĩ có ý đồ bắt hắn có người mừng, người lo. Nếu hắn trốn vào lòng đất, những tu sĩ không thể độn địa sẽ mất đi cơ hội. Nhưng có ba gã đại tu sĩ lại hưng phấn, cũng lập tức chui vào lòng đất đuổi theo.
Yên lặng một lúc, từ một gian khách quý báo ra cái giá một trăm tám mươi hai vạn linh thạch, một gian khác liền đẩy lên một trăm tám mươi năm vạn ngay sau đó. Đối với những đại tu sĩ nơi này, thà rằng Long Tiêu Diêu lấy đi Hỗn Nguyên Thạch cũng quyết không để nó rơi vào tay những môn phái đối nghịch, chỉ cần đối thủ ra giá, mình sẽ lập tức đẩy lên.
Thấy thế, Long Tiêu Diêu lại trực tiếp báo ra cái giá hai trăm vạn. Phòng khách quý lần nữa lại yên tĩnh. Hai trăm vạn linh thạch đối với những người trong phòng khách quý có lẽ cũng không tính là quá cao nhưng mọi người đều chế ước lẫn nhau, biết rằng chỉ cần mình ra giá thì tất nhiên sẽ có tu sĩ khác đẩy lên.
Cùng với việc lọt vào tay người khác còn không bằng nhường nó cho một gã Nguyên Anh Kỳ đắc thủ, sau khi hội đấu giá kết thúc, bọn họ tự nhiên có thể giết người đoạt bảo, thu lấy Hỗn Nguyên Thạch lại. Nếu Hỗn Nguyên Thạch bị một đại tu sĩ khác thu được, hơn nữa là đối thủ cạnh tranh thì bằng vào Hỗn Nguyên Thạch, thực lực tăng trưởng, chỉ sợ hậu hoạn vô cùng.
Căn cứ vào suy nghĩ này, trong các phòng khách quý, các đại tu sĩ cũng không hẹn mà cùng từ bỏ. Tuy nhiên, trong các phòng khách quý này có bốn gã đại biểu cho bốn đại thế lực, với hai người là gia tộc tu tiên, hai người đại biểu cho cửa hàng đại lý. Đại biểu cho cửa hàng đại lý đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ vật phẩm quý hiếm như vậy, lại tiếp tục tăng giá.
Tuy nhiên, hai đại biểu của hai gia tộc tu tiên vẫn chưa tham gia. Bọn họ biết loại vật phẩm khiến đại tu sĩ động tâm này cũng sẽ mang tới nguy hiểm cho gia tộc mà không phải là thực lực gia tăng. Bọn họ tới đây chủ yếu nhằm vào bộ công pháp Địa giai kia. Đối với gia tộc tu tiên, cái thiếu nhất chính là những công pháp cao giai để truyền thừa.
May mắn là đại biểu hai đại cửa hàng kia cũng rất biết giá cả, khi Long Tiêu Diêu đưa ra con số hai trăm tám mươi vạn linh thạch thì không có ai tiếp tục ra giá nữa.
Đối với cái giá như vậy đã thu được Hỗn Nguyên Thạch, Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy có chút không ngờ. Nếu ở hội đấu giá Ngoại Hải, không có năm trăm vạn linh thạch thì căn bản không thủ thu được những tài liệu quý hiếm như vậy. Tuy nhiên, hắn cũng đoán được chỉ sợ những đại tu sĩ trong phòng khách quý này không tính tiếp tục đấu giá mà là tính tới việc giết người đoạt bảo sau đó.
Long Tiêu Diêu sớm đã trải qua rất nhiều chuyện tương tự nhưng vì thu được tài liệu luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận, dù mạo hiểm hơn nữa hắn cũng không từ. Cũng may, hiện tại hắn không thể trực diện đối kháng những đại tu sĩ này nhưng ngũ hành độn thuật độc nhất vô nhị của hắn cùng với thể chất cường hãn cũng đủ để hắn tự bảo vệ mình.
Trên đài lại bắt đầu bán đấu giá kiện vật phẩm tiếp theo: Tái Tạo Đan. Tuy rằng thứ này đối với Long Tiêu Diêu, người có được thần thông tự lành, thì không chính yếu nhưng đối với Bạch Như Ngọc lại là bảo vật bảo mệnh. Dù sao hiện tại hắn không cần lo lắng gì nữa cho nên tiếp tục ra tay thu được.
Lần bán đấu giá này thật quỷ dị, dù Tái Tạo Đan tương đương có thể cho tu sĩ thêm một sinh mệnh nhưng phần đông cao thủ trong phòng khách quý cũng không xuất thủ mà đều bảo trì trầm mặc. Chỉ có đại biểu của hai cửa hàng đại lý là không chịu từ bỏ, cuối cùng khiến Long Tiêu Diêu bỏ ra hơn ba trăm vạn linh thạch mới thu được.
Một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng chính là bộ công pháp Địa gia kia. Mỗi kiện vật phẩm sau khi bán đấu giá đều có chuyên gia mang huy chương tới mời đi tới một đại sảnh bên cạnh để hoàn thành giao dịch. Long Tiêu Diêu sau khi lấy được vật phẩm mình cần, cũng không chờ đợi hội đấu giá kết thúc mà lập tức đứng lên rời đi.
Hội bán đấu giá ở trong phường thị, phường thị lại cấm phi hành, dù là đại tu sĩ cũng thế. Phường thị này là do ba đại môn phái tu tiên của Thập Vạn Đại Sơn là Thanh Dương Môn, Đan Hà Phái và Hoàng Kim Thư Viện cộng đồng mở ra cho nên tự nhiên ba phái phụ trách duy trì trật tự nơi này. Dù là đại tu sĩ cũng không dám tùy ý khiêu khích quyền uy của ba phái.
Nhưng mà, đại tu sĩ của ba phái cùng với những người quản lý phường thị cũng không quá cố kỵ những quy định này. Ngay khi Long Tiêu Diêu đi ra, đại bộ phận tu sĩ trong các phòng khách quý cũng lập tức đi ra, gắt gao đi theo sau hắn. Trong đó tu sĩ của ba đại phái lại trực tiếp bay ra ngoài đại môn phường thị.
Phường thị phải tuyệt đối cam đoan khách hàng an toàn, nếu không cũng không có người tu tiên dám tới nơi này giao dịch. Cho dù là tu sĩ của ba phái cũng không dám động thủ trong này. Nhưng bọn hắn chạy ra ngoài phường thị chờ tất nhiên là để đón đầu Long Tiêu Diêu vừa đi ra khỏi phường thị.
Vốn Long Tiêu Diêu cho rằng những đại tu sĩ này sẽ chế ước lẫn nhau, chỉ sợ không có ai dám ra tay trước. Nhưng hắn không ngờ đại tu sĩ của ba phái vốn quen biết nhau từ trước, đã sớm truyền âm thương lượng việc chia củ từ trước, đạt thành hợp tác, liên thủ đối phó hắn.
Long Tiêu Diêu vừa đi ra khỏi phương thị, một gã đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ bên ngoài liền trực tiếp ra tay động thủ. Người kia tế ra một cây Phục Hổ Tác, cổ bảo thượng phẩm, ý đồ trước mắt giữ Long Tiêu Diêu vào tay mình. Mà hai gã đại tu sĩ còn lại lại giám thị những người đuổi theo phía sau, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ ngăn cản những người khác lao lên.
Những đại tu sĩ đuổi theo Long Tiêu Diêu tất nhiên cũng nhận ra hết thảy. Bọn họ không ngờ ba người lại xuất thủ ngay ngoài đại môn phường thị. Tuy rằng không như động thủ trong phường thị nhưng cũng khiến phường thị bị phản đối không ít. Những người này hiện đương nhiên không suy nghĩ cho phường thị mà lo lắng nhất chính là nếu Long Tiêu Diêu bị ba người kia bắt đi thì bọn họ liền không thu hoạch được gì.
Làm đại tu sĩ, cơ bản bọn họ sẽ không phát sinh xung đột trực diện, càng không nói ba người kia thân là Thái thượng trưởng lão của ba phái. Mà phường thị này lại nằm trong phạm vi thế lực ba phái, đương nhiên sẽ không vì chút vật phẩm mà mạo hiểm ra tay.
Nhưng nếu bọn họ ai bắt được Long Tiêu Diêu trước thì không nói có thể thuấn di rời khỏi nơi này mà bản thân bọn họ là đại tu sĩ, đều là những nhân vật trọng yếu của các đại phái tu tiên. Vì những vật phẩm kia, còn không có bất cứ kẻ nào mạo hiểm động thủ với đại tu sĩ để cướp đoạt Long Tiêu Diêu. Nói cách khác, người nào đầu tiên bắt được Long Tiêu Diêu thì chẳng khác nào đoạt được những vật phẩm kia.
Những đại tu sĩ đuổi theo cũng không cố kỵ gì nữa mà đều thuấn di đuổi tới đại môn, trong đó hai người cách không chụp về phía Long Tiêu Diêu, giữa không trung liền huyễn hóa ra hai cự trảo.
Ngay khi tên tu sĩ kia động thủ, Long Tiêu Diêu liền thi triển Địa Độn Thuật, chui vào trong lòng đất. Hắn vốn tính bay tới Thập Vạn Đại Sơn rồi mới chui xuống, như vậy có thể tiềm hành đi tới động phủ Đại Vu Thần để tránh né. Nhưng hiện tại, hắn đành phải trốn ngay, chỉ sợ không thể kiên trì tới được vị trí động phủ.
Nhìn thấy Long Tiêu Diêu trốn vào lòng đất, những đại tu sĩ có ý đồ bắt hắn có người mừng, người lo. Nếu hắn trốn vào lòng đất, những tu sĩ không thể độn địa sẽ mất đi cơ hội. Nhưng có ba gã đại tu sĩ lại hưng phấn, cũng lập tức chui vào lòng đất đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.