Chương 11: Lần đầu gặp tán tu
Tử Trúc Đại Sĩ
23/03/2013
Hiện tại, thần thức Long Tiêu Diêu chỉ có thể ngoại phóng ra chừng khoảng cách một thước, tự nhiên không thể tra xét được những người cầm quyền trong gia tộc đang thương lượng điều gì. Hắn hiện chỉ có thể đi bước nào tính bước ấy, chờ sự tình phát sinh ra quyết định sẽ xử lý mà thôi.
Long Tiêu Diêu không thể rời khởi đại viện của gia tộc, đành trốn trong căn phòng phòng nhỏ của mình tiếp tục luyện tập cách vận dụng và chuyển hoán các loại kỹ xảo. Tuy rằng là lâm trận mới mài gươm nhưng cũng có thể khiến trong lòng hắn trở nên kiên định thêm một chút.
Nhưng Long Tiêu Diêu vẫn không có nhiều thời gian luyện tập. Tình thế phát triển rất nhanh, địch nhân cũng biết đạo lý “binh quý thần tốc”, nếu đã động thủ liền nhanh chóng hoàn toàn giải quyết để tránh đêm dài lắm mộng, phát sinh biến cố bất ngờ. Tuy rằng cha mẹ Long Tiêu Diêu đã ngã xuống nhưng ai có thể khẳng định không có bằng hữu ra tay trợ giúp Long gia?
Ngay sáng sớm ngày thứ ba khi người của gia tộc trở lại Long Môn Trấn, đại viện gia tộc đã bị một đám hắc y nhân đột nhiên xuất hiện bao vây. Đại viện Long gia có tường bao cao một trượng nên nhất thời cũng không lo lắng bị địch nhân công phá được. Mười người thành viên gia tộc mang về từ tinh thành đều cầm đao kiếm trong tay, canh giữ ở cửa đại môn.
Người của Long gia lúc này cũng đều bị kinh động, chạy tới chính viện nơi đại môn, tìm hiểu chuyện gì xảy ra. Ba vị trưởng bối và Tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc từ chính sảnh cũng đi tới đại môn. Bên ngoài đại môn lúc này có tới gần trăm tên hắc y nhân, trong tay đều cầm những cây đao sắc bén.
Nhìn Tộc trưởng Long gia đi ra đại môn, những hắc y nhân kia đều tách ra hai bên. Một trung niên mặc hắc y và một thanh niên mặc trường sam màu xanh dưới sự bao bọc của mười mấy hắc y nhân đi tới đối diện Tộc trưởng Long gia rồi dừng lại.
Phía sau Tộc trưởng Long gia có bốn gã đệ tử Long gia và vài tên cao thủ, tuy rằng về số lượng nhân thủ thì ít hơn nhưng Long gia cũng không phải không có năng lực liều mạng. Trên mặt Tộc trưởng vẫn vô cùng trấn tĩnh, nói với tên trungniên mặc hắc y đối diện:
Vương Tộc trưởng, ngươi dẫn người tập kích sản nghiệp Long gia ở tinh thành, hiện còn hưng sư động chúng, bao vây Long gia ta rốt cục là có ý gì?
Trung niên mặc hắc y cười điên cuồng rồi nói:
Nhổ cò phải nhổ tận gốc! Chẳng lẽ Long Tộc trưởng không biết sao?!
Long Tộc trưởng nói:
Vương Phương, ngươi cũng đừng khinh người quá đáng, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán, cuối cùng cũng là lưỡng bại câu thương mà thôi!
Vương Phương cười lạnh:
Long Thiên, ngươi cũng đừng tự cho là mình đúng. Chẳng lẽ hiện tại ngươi cho rằng ngươi còn có năng lực liều mạng với ta sao?!
Long Tộc trưởng nói:
Vương Phương, ngươi chỉ là ham muốn tài phú Long gia ta, giờ đã chiếm được rồi! Ta còn có thể trả cho người mười vạn lạng bạc trắng với điều kiện ngươi không được thương tổn con cháu Long gia ta! Như vậy ngươi cũng có thể tránh khôi tổn thất! Thử nghĩ đi, nếu thực lực của ngươi tổn hao nhiều, chẳng lẽ Trương gia có thể không nhìn không ngó hay sao?!
Vương Phương nói:
Long Thiên, nếu ở trước kia có lẽ ta sẽ chấp nhận đề nghị của ngươi! Nhưng hiện tại lại khác, Long gia các ngươi, tất cả đều phải chết!
Nói xong, Vương Phương quay đầu nhìn sang người thanh niên bên cạnh, cung kính nói:
Chu tiên sư, phiền ngài thu thập mấy tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này đi!
Người thanh niên kia vẫn khép hờ hai mắt, dường như khinh thường việc giằng co giữa hai bên. Lúc này, hắn nghe Vương Phương mời mình ra tay thì mới lười biếng mở hai mắt ra, tay phải vỗ một cái vào bên hông, trong tay đã xuất hiện một tấm hoàng chỉ. Một lát sau, tấm hoàng chỉ kia chợt lóe lên hào quang, một đạo hỏa diễm đã đánh cho một võ giả tay cầm trường kiếm bên cạnh Long Tộc trưởng bay đi.
Những tộc nhân Long gia tuổi hơi lớn thấy thế sắc mặt đều hơi đổi. Long Tộc trưởng lúc này cũng không thể bảo trì bình tĩnh nữa. Bọn họ đều từng nhìn thấy cha mẹ Long Tiêu Diêu biểu diễn kỹ xảo, đương nhiên biết thanh niên kia là một gã tu tiên!
Người tu tiên có lực lượng mà võ giả phàm tục căn bản không thể chống cự! Hiện tại, Long Tộc trưởng đã biết vì sao mà đối phương lại có gan đuổi tận giết tuyệt đối với Long gia. Hắn hiểu rằng Long gia hôm nay đã không thể tránh khỏi số kiếp!
Khi gia tộc bị bao vây, Long Tiêu Diêu cũng theo tộc nhân đi tới chính điện, lúc này nơi đại môn đã đầy tộc nhân. Khi hắn nhìn ra ngoài đại môn, bên cạnh hắn có một người anh em họ nâng tay đẩy hắn một cái rồi nói:
Đồ rác rưỡi, đây là nơi động võ, ngươi tới xem náo nhiệt gì?
Long Tiêu Diêu căn bản không để ý tới người anh em họ này, âm thầm thi triển Ngư Hành Bách Biến, nhẹ nhàng lướt qua một cái đẩy này. Tên kia ngây người ra một chút, thấy rõ thủ chưởng của mình đã đặt lên người Long Tiêu Diêu nhưng lại không có chút sức nặng nào, như vỗ lên không khí khiến cho thân hình mình không kìm được phải nghiêng người về phía trước một chút.
Đang khi người này định đánh tiếp thì một vị trưởng bổi phía trước nghe được có động tĩnh, quay đầu lại hung hăng trừng mắt một cái. Tên anh em họ kia tự nhiên không dám tiếp tục ra tay, trong lòng chỉ cảm thấy rất nghi hoặc. Tuy nhiên chỉ một lúc hắn đã bị người tu tiên kia hấp dẫn.
Tuy rằng tộc nhân Long gia đều đã nhận ra thanh niên kia là người tu tiên nhưng chỉ có một mình Long Tiêu Diêu nhận ra tu vi của người kia là Luyện Khí Kỳ lục cấp. Bản thân thực lực của tu sĩ Luyện Khí Kỳ cũng không chênh lệch nhiều, hơn nữa, người tu tiên từ tứ cấp tới lục cấp đều chỉ thi triển được một loại kỹ xảo, chỉ là cấp bậc càng cao thì thực lực càng mạnh, uy lực kỹ xảo thi triển ra cũng mạnh hơn một chút!
Công pháp tên tán tu kia tu luyện có mộc thuộc tính. Trong ngũ hành, thổ và mộc thuộc tính thủ mạnh công kém, kim và hỏa thuộc tính công mạnh thủ kém, thủy thuộc tính thì công thủ cân bằng.
Tên tán tu kia có mộc linh căn tam cấp. Linh căn của người tu tiên mạnh hay yếu sẽ quyết định uy lực của kỳ xảo mình thi triển. Bản thân lực công kích của mộc thuộc tính đã yếu kém, lực công kích của kỹ xảo hắn thi triển cũng không đáng khen tặng. Do đó, hắn mượn dùng Pháp phù để tiến hành công kích!
Pháp phù chính là lá bùa mà kỹ xảo tu tiên được phong ấn bên trong. Khi kích hoạt Pháp phù, kỹ xảo phong ấn ừong đó sẽ được phát động. Pháp phù cũng có cấp bậc, từ thấp tới cao chia làm Pháp phù, Linh phù, Thần phù, Tiên phù. Mỗi loại chỉ làm đỉnh cấp, cao cấp, trung cấp, và đê cấp.
Trong Pháp phù phong ấn các loại pháp thuật, người tu tiên chỉ cần dùng chân khí giải trừ phong ấn là có thể thi triển pháp thuật vẽ trên đó, không bị hạn chế của ngũ hành thuộc tính mà có thể thi triển kỹ xảo của bất cứ thuộc tính nào.
Những hiểu biết cơ bản của Long Tiêu Diêu đối với thường thức tu tiên cũng thuộc loại kém, đương nhiên không biết Pháp phù. Tuy nhiên, hắn không biết nhưng cũng không thể ngồi nhìn tộc nhân bị tàn sát. Người tu tiên trước mặt này chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ lục cấp nhưng hắn biết người tu tiên Luyện Khí Kỳ lục cấp cũng chỉ có thể nắm giữ một loại kỹ xảo, thực lực bản thân cũng rất có hạn. Hắn chỉ cần phát động tập kích bất ngờ, đánh cho đối phương không kịp trở tay thì hạ gục đối phương cũng không phải là điều không thể!
Khủng hoảng là một loại bệnh truyền nhiễm! Nhìn thấy công kích hỏa diễm do người tu tiên kia phát động, một tộc nhân Long gia hoảng sợ trốn tránh, những người khác lập tức bị lây theo, đều hoảng hốt tránh né. Long Tiêu Diêu lại thừa dịp hỗn loạn này lặng lẽ tới gần người tu tiên kia. Chỉ có dựa vào khoảng cách gần, hắn mới có thể phát động đánh lén được.
Tên kia vừa phát động hỏa diễm đốt cho một gã cao thủ bảo hộ Tộc trưởng thành tro tàn, chiến tuyến Long gia đã loạn như ong vỡ tổ, tất cả mọi người đều như ruồi bọ không đầu chạy tán loạn. Nhìn người của Long gia rối loạn,Vương Phương liền phất tay, ra hiệu cho người phe mình triển khai công kích.
-o0o-
Long Tiêu Diêu không thể rời khởi đại viện của gia tộc, đành trốn trong căn phòng phòng nhỏ của mình tiếp tục luyện tập cách vận dụng và chuyển hoán các loại kỹ xảo. Tuy rằng là lâm trận mới mài gươm nhưng cũng có thể khiến trong lòng hắn trở nên kiên định thêm một chút.
Nhưng Long Tiêu Diêu vẫn không có nhiều thời gian luyện tập. Tình thế phát triển rất nhanh, địch nhân cũng biết đạo lý “binh quý thần tốc”, nếu đã động thủ liền nhanh chóng hoàn toàn giải quyết để tránh đêm dài lắm mộng, phát sinh biến cố bất ngờ. Tuy rằng cha mẹ Long Tiêu Diêu đã ngã xuống nhưng ai có thể khẳng định không có bằng hữu ra tay trợ giúp Long gia?
Ngay sáng sớm ngày thứ ba khi người của gia tộc trở lại Long Môn Trấn, đại viện gia tộc đã bị một đám hắc y nhân đột nhiên xuất hiện bao vây. Đại viện Long gia có tường bao cao một trượng nên nhất thời cũng không lo lắng bị địch nhân công phá được. Mười người thành viên gia tộc mang về từ tinh thành đều cầm đao kiếm trong tay, canh giữ ở cửa đại môn.
Người của Long gia lúc này cũng đều bị kinh động, chạy tới chính viện nơi đại môn, tìm hiểu chuyện gì xảy ra. Ba vị trưởng bối và Tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc từ chính sảnh cũng đi tới đại môn. Bên ngoài đại môn lúc này có tới gần trăm tên hắc y nhân, trong tay đều cầm những cây đao sắc bén.
Nhìn Tộc trưởng Long gia đi ra đại môn, những hắc y nhân kia đều tách ra hai bên. Một trung niên mặc hắc y và một thanh niên mặc trường sam màu xanh dưới sự bao bọc của mười mấy hắc y nhân đi tới đối diện Tộc trưởng Long gia rồi dừng lại.
Phía sau Tộc trưởng Long gia có bốn gã đệ tử Long gia và vài tên cao thủ, tuy rằng về số lượng nhân thủ thì ít hơn nhưng Long gia cũng không phải không có năng lực liều mạng. Trên mặt Tộc trưởng vẫn vô cùng trấn tĩnh, nói với tên trungniên mặc hắc y đối diện:
Vương Tộc trưởng, ngươi dẫn người tập kích sản nghiệp Long gia ở tinh thành, hiện còn hưng sư động chúng, bao vây Long gia ta rốt cục là có ý gì?
Trung niên mặc hắc y cười điên cuồng rồi nói:
Nhổ cò phải nhổ tận gốc! Chẳng lẽ Long Tộc trưởng không biết sao?!
Long Tộc trưởng nói:
Vương Phương, ngươi cũng đừng khinh người quá đáng, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán, cuối cùng cũng là lưỡng bại câu thương mà thôi!
Vương Phương cười lạnh:
Long Thiên, ngươi cũng đừng tự cho là mình đúng. Chẳng lẽ hiện tại ngươi cho rằng ngươi còn có năng lực liều mạng với ta sao?!
Long Tộc trưởng nói:
Vương Phương, ngươi chỉ là ham muốn tài phú Long gia ta, giờ đã chiếm được rồi! Ta còn có thể trả cho người mười vạn lạng bạc trắng với điều kiện ngươi không được thương tổn con cháu Long gia ta! Như vậy ngươi cũng có thể tránh khôi tổn thất! Thử nghĩ đi, nếu thực lực của ngươi tổn hao nhiều, chẳng lẽ Trương gia có thể không nhìn không ngó hay sao?!
Vương Phương nói:
Long Thiên, nếu ở trước kia có lẽ ta sẽ chấp nhận đề nghị của ngươi! Nhưng hiện tại lại khác, Long gia các ngươi, tất cả đều phải chết!
Nói xong, Vương Phương quay đầu nhìn sang người thanh niên bên cạnh, cung kính nói:
Chu tiên sư, phiền ngài thu thập mấy tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này đi!
Người thanh niên kia vẫn khép hờ hai mắt, dường như khinh thường việc giằng co giữa hai bên. Lúc này, hắn nghe Vương Phương mời mình ra tay thì mới lười biếng mở hai mắt ra, tay phải vỗ một cái vào bên hông, trong tay đã xuất hiện một tấm hoàng chỉ. Một lát sau, tấm hoàng chỉ kia chợt lóe lên hào quang, một đạo hỏa diễm đã đánh cho một võ giả tay cầm trường kiếm bên cạnh Long Tộc trưởng bay đi.
Những tộc nhân Long gia tuổi hơi lớn thấy thế sắc mặt đều hơi đổi. Long Tộc trưởng lúc này cũng không thể bảo trì bình tĩnh nữa. Bọn họ đều từng nhìn thấy cha mẹ Long Tiêu Diêu biểu diễn kỹ xảo, đương nhiên biết thanh niên kia là một gã tu tiên!
Người tu tiên có lực lượng mà võ giả phàm tục căn bản không thể chống cự! Hiện tại, Long Tộc trưởng đã biết vì sao mà đối phương lại có gan đuổi tận giết tuyệt đối với Long gia. Hắn hiểu rằng Long gia hôm nay đã không thể tránh khỏi số kiếp!
Khi gia tộc bị bao vây, Long Tiêu Diêu cũng theo tộc nhân đi tới chính điện, lúc này nơi đại môn đã đầy tộc nhân. Khi hắn nhìn ra ngoài đại môn, bên cạnh hắn có một người anh em họ nâng tay đẩy hắn một cái rồi nói:
Đồ rác rưỡi, đây là nơi động võ, ngươi tới xem náo nhiệt gì?
Long Tiêu Diêu căn bản không để ý tới người anh em họ này, âm thầm thi triển Ngư Hành Bách Biến, nhẹ nhàng lướt qua một cái đẩy này. Tên kia ngây người ra một chút, thấy rõ thủ chưởng của mình đã đặt lên người Long Tiêu Diêu nhưng lại không có chút sức nặng nào, như vỗ lên không khí khiến cho thân hình mình không kìm được phải nghiêng người về phía trước một chút.
Đang khi người này định đánh tiếp thì một vị trưởng bổi phía trước nghe được có động tĩnh, quay đầu lại hung hăng trừng mắt một cái. Tên anh em họ kia tự nhiên không dám tiếp tục ra tay, trong lòng chỉ cảm thấy rất nghi hoặc. Tuy nhiên chỉ một lúc hắn đã bị người tu tiên kia hấp dẫn.
Tuy rằng tộc nhân Long gia đều đã nhận ra thanh niên kia là người tu tiên nhưng chỉ có một mình Long Tiêu Diêu nhận ra tu vi của người kia là Luyện Khí Kỳ lục cấp. Bản thân thực lực của tu sĩ Luyện Khí Kỳ cũng không chênh lệch nhiều, hơn nữa, người tu tiên từ tứ cấp tới lục cấp đều chỉ thi triển được một loại kỹ xảo, chỉ là cấp bậc càng cao thì thực lực càng mạnh, uy lực kỹ xảo thi triển ra cũng mạnh hơn một chút!
Công pháp tên tán tu kia tu luyện có mộc thuộc tính. Trong ngũ hành, thổ và mộc thuộc tính thủ mạnh công kém, kim và hỏa thuộc tính công mạnh thủ kém, thủy thuộc tính thì công thủ cân bằng.
Tên tán tu kia có mộc linh căn tam cấp. Linh căn của người tu tiên mạnh hay yếu sẽ quyết định uy lực của kỳ xảo mình thi triển. Bản thân lực công kích của mộc thuộc tính đã yếu kém, lực công kích của kỹ xảo hắn thi triển cũng không đáng khen tặng. Do đó, hắn mượn dùng Pháp phù để tiến hành công kích!
Pháp phù chính là lá bùa mà kỹ xảo tu tiên được phong ấn bên trong. Khi kích hoạt Pháp phù, kỹ xảo phong ấn ừong đó sẽ được phát động. Pháp phù cũng có cấp bậc, từ thấp tới cao chia làm Pháp phù, Linh phù, Thần phù, Tiên phù. Mỗi loại chỉ làm đỉnh cấp, cao cấp, trung cấp, và đê cấp.
Trong Pháp phù phong ấn các loại pháp thuật, người tu tiên chỉ cần dùng chân khí giải trừ phong ấn là có thể thi triển pháp thuật vẽ trên đó, không bị hạn chế của ngũ hành thuộc tính mà có thể thi triển kỹ xảo của bất cứ thuộc tính nào.
Những hiểu biết cơ bản của Long Tiêu Diêu đối với thường thức tu tiên cũng thuộc loại kém, đương nhiên không biết Pháp phù. Tuy nhiên, hắn không biết nhưng cũng không thể ngồi nhìn tộc nhân bị tàn sát. Người tu tiên trước mặt này chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ lục cấp nhưng hắn biết người tu tiên Luyện Khí Kỳ lục cấp cũng chỉ có thể nắm giữ một loại kỹ xảo, thực lực bản thân cũng rất có hạn. Hắn chỉ cần phát động tập kích bất ngờ, đánh cho đối phương không kịp trở tay thì hạ gục đối phương cũng không phải là điều không thể!
Khủng hoảng là một loại bệnh truyền nhiễm! Nhìn thấy công kích hỏa diễm do người tu tiên kia phát động, một tộc nhân Long gia hoảng sợ trốn tránh, những người khác lập tức bị lây theo, đều hoảng hốt tránh né. Long Tiêu Diêu lại thừa dịp hỗn loạn này lặng lẽ tới gần người tu tiên kia. Chỉ có dựa vào khoảng cách gần, hắn mới có thể phát động đánh lén được.
Tên kia vừa phát động hỏa diễm đốt cho một gã cao thủ bảo hộ Tộc trưởng thành tro tàn, chiến tuyến Long gia đã loạn như ong vỡ tổ, tất cả mọi người đều như ruồi bọ không đầu chạy tán loạn. Nhìn người của Long gia rối loạn,Vương Phương liền phất tay, ra hiệu cho người phe mình triển khai công kích.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.