Thú Thần Tu Tiên I

Chương 19: Rừng rậm nguyên thủy

Tử Trúc Đại Sĩ

23/03/2013

Long Tiêu Diêu biết cái túi trữ vật cuối cùng là loại không bình thường là bởi vì túi trữ vật này có khả năng giữ vật phẩm tươi, có thể đảm bảo vật phẩm trong đó trong thời gian dài vẫn tươi mới, là loại túi trữ vật dùng để lưu giữ dược thảo và thực vật của giới tu tiên.

Túi trữ vật bình thường của giới tu tiên chỉ có thể chứa đựng những vật phẩm không có sinh mệnh, đưa dược thảo và thực vật vào sẽ hư thối héo úa rất nhanh. Mà túi trữ vật giữ tươi lại có thể khiến vật phẩm tươi rất lâu. Những người tu tiên điều khiển linh trùng, linh thú, yêu thú đều cần thứ túi trữ vật này để giữ sủng vật đặc thù.

Vạn Thú Lệnh Bài là loại tồn tại tiên phẩm, đương nhiên có thể gửi vật sống, nếu không Kim Xà đã tắc thở chết từ sớm. Tuy nhiên Long Tiêu Diêu cùng không biết túi trữ vật của giới tu tiên lại phân ra làm nhiều loại như vậy. Hắn nghi hoặc mở túi trữ vật cuối cùng ra, phát hiện bên trong có rất nhiều cây cò còn tươi, lập tức đoán ra hẳn là dược thảo của người tu tiên.

Hóa ra tán tu kia trong lúc vô ý giết chết một đệ tử phụ trách tới phường thị thu thập dược thảo và đưa đan dược của Liên Hoa Đan Môn, bởi vậy mới phải trốn đi một thời gian. Những dược thảo này hắn cũng không dám bán ra. Còn bình ngọc mà giới tu tiên dùng để chứa đan dược bình thường đều có thể để một trăm viên đan dược, tán tu một lúc lại chiếm được hai trăm viên Tụ Khí Đan, tự mình dùng một ít, hiện giờ cũng còn không ít.

Hiện tại Long Tiêu Diêu có linh thạch nhưng lại không dám tới phường thị. Dù sao thì mình cũng chiếm được rất nhiều Tụ Khí Đan, không bằng trước hết tìm địa phương tu luyện, thuận tiện tìm ít được thảo.

Long Tiêu Diêu căn cứ vào bản đồ tu tiên mà lựa chọn một vùng rừng rậm nguyên thủy ở ngoài mấy trăm dặm. Nơi đó cũng không có nhiều dược thảo, hơn nữa chỉ có loại cấp thấp nhưng yêu thú cũng ít gặp, hơn nữa chỉ có một số ít yêu thú cấp một cấp hai. Với tu vi trước mắt của hắn thì chuyện an toàn vẫn quan trọng hơn.

Long Tiêu Diêu cũng muốn tiện thể luyện giết yêu thú, tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh. Tới Luyện Khí Kỳ cần kích hoạt một số huyệt đạo, sớm muộn gì hắn cũng cần giết yêu thú.

Tiền tài của Long Tiêu Diêu ở thế tục rất nhiều. Hắn thuê xe ngựa đi về phía rừng rậm nguyên thủy, bản thân ở trên xe cũng lôi Dược Thảo Đại Toàn ra đọc.

Không xem không biết, vừa nhìn thấy những dược thảo này Long Tiêu Diêu liền chấn động. Hắn liền tra xét không gian của Vạn Thú Lệnh Bài, phát hiện ra trong đám cỏ dại mọc rậm rạp trên mặt đất có ba loại dược thảo tu tiên, hơn nữa là dược thảo trung cấp luyện chế đan dược phụ trợ tu luyện của Trúc Cơ Kỳ, tuổi cùng tới mấy ngàn, thậm chí trên vạn năm.

Nhưng bởi Long Tiêu Diêu nuôi thả một số gà vịt thỏ hoang ở đó nên chúng cũng ăn luôn một số dược thảo. Những con vật này bị Kim Xà ăn một nửa, số còn lại đều ẩn hiện linh khí, mặc dù chưa đạt tới trình độ yêu thú những cũng hơn xa gia cầm bình thường, linh tính hơn dã thú bình thường rất nhiều.

Long Tiêu Diêu đã biết dược thảo này hiếm quý thì không thể để đám thú này ăn uổng phí. Hắn lập tức bắt hết những con mồi của Kim Xà ăn còn để lại, đặt ở một nơi không có cỏ hoang, sau đó mới bắt đầu đọc tiếp Dược Thảo Đại Toàn.

Người tu tiên tu luyện tối kỵ là bị quấy rầy, nhẹ thí khí huyết bốc lên, nặng thì tẩu hòa nhập ma, thậm chí là bỏ mạng đương trường. Bởi vậy Long Tiêu Diêu cùng không dám tu luyện trên xe ngựa. Chỉ vào buổi tối ở chỗ trọ, hắn mới khóa kỹ cửa phòng lại, phục đan tu luyện.

Bởi vì Long Tiêu Diêu cũng không nóng vội , mỗi ngày đều để những người đánh xe chờ hắn đi ra mới lên đường, cũng không cần vào cửa gọi hắn, quấy rầy sự tu luyện của bản thân. Mỗi đêm hắn đều tu luyện sáu canh giờ. May mắn là người tu tiên tu luyện có thể khôi phục tinh lực, không ngần ngủ nghê, nếu không thì thời gian đi đường của hắn sợ sẽ càng ngày càng dài.



Sáu ngày sau, Long Tiêu Diêu đi tới đích: Thường Thanh Sâm Lâm. Sau khi hắn ở thành trấn phụ cận bổ sung nước uống và lương khô liền trực tiếp tiến vào rừng rậm nguyên thủy.

Khu rừng rậm nguyên thủy này có phạm vi mười mấy dặm, Long Tiêu Diêu lúc đầu khi tiến vào khu rừng rậm này thì bình thản mười phần, chưa gặp yêu thú nào. Ban ngày hắn du đãng trong rừng rậm tìm dược thảo, buổi tối lại tới địa phương yên tĩnh, nhờ Kim Xà bảo vệ rồi dùng đan dược tu luyện.

Long Tiêu Diêu đã dùng sạch đan dược mà hắn mua nhưng còn hơn trăm viên Tụ Khí Đan mà hắn cướp được từ kẻ kia. Tụ Khí Đan này là do Liên Hoa Đan Môn luyện chế, cấp bậc đều đạt tới thượng phẩm. Hắn dùng đan dược này mới biết Tụ Khí Đan thượng phẩm này chẳng những tỏa ra linh khí càng nhiều hơn mà lại có thể cung cấp linh lực tới hơn mười canh giờ.

Long Tiêu Diêu ở bên trong rừng rậm nguyên thủy này dù chưa gặp được yêu thú nhưng tu vi lại tăng lên với tốc độ chóng mặt, so với trước kia đề cao tới hai lần, khiến hắn hài lòng mười phần.

Kinh mạch của Long Tiêu Diêu đã được đả thông toàn bộ, hơn nữa đã có thể hấp thu bốn loại linh khí, linh lực do đan được phóng ra mười phần có tám chín phần hắn có thể hấp thu, tất nhiên tiến cảnh so với người khác dùng đan dược tu luyện còn nhanh hơn.

Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm một tháng liền thăng lên cảnh giới Luyện Khí Kỳ cấp năm. Nhưng dược thảo tu tiên trong khu rừng rậm này quả thật là ít tới đáng thương. Hắn mất thời gian một tháng cũng chỉ phát hiện ra hai mươi mấy cây dược thảo, hơn nữa đều là dược thảo cấp thấp chưa tới mười năm.

Long Tiêu Diêu vẫn chưa ngắt những dược thảo này mà trực tiếp nhổ chúng trồng vào trong Vạn Thú Lệnh Bài. Sau khi hắn thăng cấp, không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài tăng lên tới phạm vi gấp gần ba mươi lần. Hắn lại phát hiện ra một loại dược thảo trung cấp. Hiện giờ mặc dù hắn không biết không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài lớn tới bao nhiêu nhưng phát triển tới hiện tại thì không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài tuyệt đối là rộng lớn cực kỳ.

Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào sâu trong rừng rậm. hắn đã đạt tới cấp năm Luyện Khí Kỳ nhưng vẫn chưa gặp được yêu thú hay người khác. Trong khu rừng rậm này chẳng những yêu thú thưa thớt mà cả người cũng ít tới.

Chủ yếu là bởi vì khu rừng này có yêu thú chiếm cứ nên người thường căn bản vào là chết. Nhưng yêu thú và dược thảo trong rừng rậm lại quá ít, người tu tiên bình thường đều lười chẳng muốn vào.

Tuy nhiên Long Tiêu Diêu cùng rất thỏa mãn với tình huống này. Chuyện mấu chốt nhất chính là hắn muốn bảo vệ sự an toàn của mình, hơn nữa tu vi hiện giờ lại được đề cao nhanh hơn mười phần, làm sao hắn lại không vừa lòng cho được. Dã thú hắn gặp cũng thường để Kim Xà ra tay. Hiện giờ hắn cũng biết Kim Xà thích thực chiến, mà đối phó với dã thú lại tương đối an toàn. Hắn tất nhiên là thỏa mãn yêu cầu của Kim Xà.

Thật ra lúc đầu Long Tiêu Diêu cùng hơi lo lắng như thấy Kim Xà giết mấy con mãnh hổ và Xà Hậu thân thể cường tráng vô cùng thoải mái thì hắn cùng không còn lo lắng gì nữa. Hơn nữa hắn phát hiện ra Kim Xà dường như thực sự cảm thấy hứng thú với độc trùng, sức ăn cũng tăng lên rất nhiều, mỗi lần có thể nuốt một con mãng xà dài hơn hai thước.

Long Tiêu Diêu gặp con yêu thú đầu tiên là chuyện sau hai tháng khi hắn tiến vào trong rừng rậm. Đó là một con tê tê thuộc tính thổ. Loại yêu thú này toàn thân có lân giáp phủ kín, bản thể có lực phòng ngự rất mạnh, lực công kích và tốc độ tương đối yếu kém. Tuy nhiên yêu thú có lực lượng có yếu thì cũng mạnh hơn dã thú bình thường rất nhiều, tứ chỉ chụp một cái liền có thể phá tan vàng nát đá.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Thần Tu Tiên I

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook