Chương 60: Thí luyện chấm dứt
Tử Trúc Đại Sĩ
23/03/2013
Lúc này Long Tiêu Diêu đã tiêu diệt hai người ở ngoài pháp trận, nhìn thấy trong pháp trận có người lấy ra trận bàn, đương nhiên là hắn không chịu để đối phương phát động pháp trận. Pháp phù phòng ngự còn dễ nói, nếu đối phương phát động pháp trận phòng ngự, sợ rằng giải quyết chiến đấu sẽ không còn là chuyện thời gian ngắn nữa.
Nhìn thấy đệ tử cầm trận bàn bên ngoài người xuất hiện Pháp phù Mộc Linh Tráo, Long Tiêu Diêu lập tức phát động công kích lên người kia. Một đạo lôi điện bắn thẳng đến hắn, năm thanh phi kiếm biến ảo cũng đồng thời nhắm thẳng vào Mộc Linh Tráo.
Lực phòng ngự của Pháp phù quả thật không thể so sánh với pháp trận, tuy rằng tạm thời ngăn cách ngọn lửa pháp trận ở bên ngoài, nhưng Pháp phù không ngừng chớp sáng, năng lượng đang trôi đi nhanh chóng.
Lôi điện đánh lên trên Pháp phù Mộc Linh Tráo, vốn vòng bảo hộ đang không ngừng tiêu hao năng lượng, lập tức xuất hiện những vết rách rất nhỏ, kế tiếp đã bị phi kiếm biến ảo tiếp theo sau đánh nát. Năng lượng phi kiếm còn sót lại, vẫn hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt người kia.
Đệ tử Thanh Mộc bị nhốt trong Hỏa Diễm Trận thấy đồng bạn bị lửa thiêu đốt, đã trở nên hoảng loạn. Lúc này, bọn họ đã rơi vào tuyệt vọng: năng lượng vòng bảo hộ Pháp phù đang nhanh chóng trôi đi, còn bọn họ công kích kết giới pháp trận lại chỉ lung lay một chút, căn bản không có dấu hiệu tan vỡ.
Kỳ thật, trình độ kiên cố của kết giới pháp trận công kích kém xa pháp trận phòng ngự, rốt cuộc thì đa số năng lượng của pháp trận công kích chỉ dùng để phát động công kích. Tuy nhiên dù là thế, những đệ tử Luyện Khí Kỳ đã trở nên hoảng loạn, lực công kích không bàng một nửa bình thường, làm sao có thể phá được kết giới trong thời gian ngắn.
Ngọn lửa không ngừng thiêu đốt trong pháp trận, tiêu hao vòng bảo hộ của mấy đệ tử còn lại. Long Tiêu Diêu cũng không ngừng dùng Lôi Điện Quyết, Loạn Kiếm Thuật phát động công kích, tiêu diệt từng tên đệ tử Thanh Mộc trong pháp trận.
Một lát sau, trong pháp trận chỉ còn sót lại một tên đệ tử Thanh Mộc, Long Tiêu Diêu cũng không vội ra tay, mà lên tiếng hỏi:
- Trên người ngươi có Đan Kinh Thanh Mộc Đan Tông hay không? Giao ra đây thì ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Đệ tử kia nhìn đồng bạn lần lượt chết đi, đã mất hết can đảm, lúc này thấy còn một đường sống sót, vội trả lời:
- Đạo hữu không biết, luyện đan cần chân hòa bản thể sau khi Trúc Cơ, cùng với thần thức hóa hư thành thực, đệ tử Luyện Khí Kỳ căn bản không thể học tập được. Tất cả đệ tử Đan Tông, dù là đệ tử bồi dưỡng luyện đan tương lai, ở Luyện Khí Kỳ cũng chỉ là nhận thức quen thuộc các loại dược thảo. Vương sư huynh của chúng ta là đệ tử Luyện Đan Điện bồi dưỡng, trên người hắn có Thanh Mộc Bách Thảo Kinh, nhưng Đan Kinh thì chỉ có tiền bối bậc cao Luyện Đan Điện mới có thể học tập.
Long Tiêu Diêu nghe vậy, biết đối phương không nói dối, nhưng mà không có cách khác lấy được Đan Kinh, quả thật làm hắn uể oải. Trầm ngâm một chút, thở dài phát ra một đạo lôi điện tiêu diệt đệ tử kia. Nếu không có Đan Kinh, giết đối phương cũng không tính là vi phạm lời hứa. Cũng không phải là hắn hiếu sát, đối phương thấy được hình tượng của hắn, nếu để cho đối phương trở lại môn phái, sợ là hậu họa vô cùng.
Quét dọn chiến trường, Long Tiêu Diêu tìm một chỗ im lặng bố trí pháp trận, chờ đợi thí luyện chấm dứt. Nếu không có hy vọng với Đan Kinh, hắn cũng không muốn tiếp tục mạo hiểm, huống chỉ tùy tiện giết người không phải là bản tính của hắn.
Tuy nhiên, lần này Long Tiêu Diêu cũng không phải không có thu hoạch, linh thạch, đan dược, Pháp khí, Pháp phù, trận bàn... không cần nói tới, đệ tử Thanh Mộc Đan Tông còn có rất nhiều linh thảo di dời, như vậy có thể cam đoan không tổn hại linh tính của linh thảo. Chẳng qua bọn họ sử dụng túi sủng vật nuôi dưỡng vật còn sống, hắn đều di dời vào trong Vạn Thú Lệnh.
Linh thảo di dời này đều là đệ tử Thanh Mộc chém giết yêu thú lấy được, tổng số hơn trăm gốc. Còn có hai trăm gốc linh thảo là hái đi, tự nhiên là chiến lợi phẩm bọn họ chặn giết những người tu tiên khác.
Có hơn trăm loại ngọc giản, trong đó còn có Thanh Mộc Bách Thảo Kinh theo như lời tên đệ tử kia. Bách Thảo Kinh này hơn xa Dược Thảo Đại Toàn mà hắn có, chẳng những giới thiệu nơi sinh trưởng, hoàn cảnh sinh trưởng, hình dạng phẩm chất của dược thảo, phân biệt năm tuổi, dược tính, dược hiệu, các loại cấm kỵ.... Nội dung chỉ tiết, hơn nữa rất nhiều chủng loại, vượt xa Dược Thảo Đại Toàn.
Điều này cũng rất bình thường, Dược Thảo Đại Toàn tương đương bản chỉ nam thu thập dược thảo, còn Bách Thảo Kinh là trụ cột luyện đan, tự nhiên trong đó phải có rất nhiều thường thức chuẩn bị cho việc luyện đan. Hơn nữa, Thanh Mộc Đan Môn tồn tại mấy ngàn năm, Bách Thảo Kinh trải qua tích lũy nhiều năm, nội dung trong đó tự nhiên cũng trải rộng, toàn diện hơn xa Dược Thảo Đại Toàn.
Trong những ngày còn lại, Long Tiêu Diêu ở trong pháp trận tu luyện cùng xem xét, học thuộc Bách Thảo Kinh, cũng phân loại sắp xếp lại toàn bộ những gì thu được, đều thu vào trong Vạn Thú Lệnh. Chỉ để một cái túi trữ vật bên hông, trong đó chỉ có mười mấy linh thạch, hai kiện Pháp khí, mười mấy tấm Pháp phù cùng một cái ngọc giản công pháp Luyện Khí Kỳ thuộc tính hỏa Huyền giai cấp thấp, còn có một túi trữ vật giữ tươi, bên trong chỉ chứa ba gốc linh thảo: Kim Ti Thảo.
Túi trữ vật thu vào trong Vạn Thú Lệnh liền mất đi năng lực tồn trữ, tuy nhiên không gian khổng lồ trong Vạn Thú Lệnh cũng đủ cho Long Tiêu Diêu sử dụng.
Kim Ti Thảo là bình thường nhất trong mười loại linh dược, nhưng đổi lấy Trúc Cơ Đan thì mười loại linh dược đều được đối xử bình đẳng. Lúc ấy Long Tiêu Diêu lấy được Kim Ti Thảo là do một con yêu thú cấp ba bảo hộ, dùng loại linh thảo này đổi lấy Trúc Cơ Đan, vẫn có thể làm người ta tin cậy được.
Kỳ hạn Linh Dược Viên mở ra trăm ngày nháy mắt đã qua, trong khi Long Tiêu Diêu ẩn thân từng có một đám người tu tiên đi qua, đội ngũ do mười bốn người tạo thành, trong đó còn có hai nữ tu.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vốn không phải kẻ hiếu sát, lại biết không thể có được Đan Kinh từ trong tay đệ tử Luyện Khí Kỳ, hắn tự nhiên sẽ không ra tay nữa. Huống chỉ trong đội ngũ còn có hai nữ tu, dù là hắn còn không biết cái gì thương hương tiếc ngọc, nhưng cũng không muốn giết nữ tu diệt khẩu.
Vừa đến buổi trưa ngày thứ một trăm, Long Tiêu Diêu cảm thấy một trận mê muội, tiếp đó liền phát hiện mình đã ở xung quanh bảo tháp trên Thiên Đô Phong, bên người vẫn là hai khối trận bàn. đúng là trận bàn pháp trận hắn phát động, chỉ là là linh thạch đã không còn linh khí gì.
Long Tiêu Diêu không ngờ Linh Dược Viên lại đóng cửa mà không có dấu hiệu gì liền truyền tống ra ngoài, vội thu hai khối trận bàn vào túi trữ vật. Nhưng đồng thời truyền ra cùng hắn còn có mấy trăm người tu tiên còn sống sót ở Linh Dược Viên, bên cạnh hắn cùng có rất nhiều người.
Chỉ là tốc độ tỉnh lại từ trong mê muội khi truyền tống có quan hệ trực tiếp với độ mạnh yếu của thần thức. Người tu tiên Luyện Khí Kỳ tuyệt đối không thể có người mang thần thức mạnh hơn Long Tiêu Diêu, hơn nữa còn kém hơn không chỉ một chút.
Long Tiêu Diêu thu hồi trận bàn. đồng thời phát hiện hào quang bao phủ trên người mọi người chợt lóe liền mất đi, cùng lúc đó tòa bảo tháp cũng biến mất vào hư không. Hắn cũng không sốt ruột đứng lên, cũng giống như những người khác nằm dài trên mặt đất, thẳng đến khi đa số người tu tiên đứng lên, hắn mới theo mọi người đứng lên. Dưới sự chỉ huy của đệ tử Thiên Kiếm Môn, đi dọc theo đường núi xuống dưới, hắn hy vọng ngàn vạn lần đừng dẫn tới sự chú ý của người khác.
-o0o-
Nhìn thấy đệ tử cầm trận bàn bên ngoài người xuất hiện Pháp phù Mộc Linh Tráo, Long Tiêu Diêu lập tức phát động công kích lên người kia. Một đạo lôi điện bắn thẳng đến hắn, năm thanh phi kiếm biến ảo cũng đồng thời nhắm thẳng vào Mộc Linh Tráo.
Lực phòng ngự của Pháp phù quả thật không thể so sánh với pháp trận, tuy rằng tạm thời ngăn cách ngọn lửa pháp trận ở bên ngoài, nhưng Pháp phù không ngừng chớp sáng, năng lượng đang trôi đi nhanh chóng.
Lôi điện đánh lên trên Pháp phù Mộc Linh Tráo, vốn vòng bảo hộ đang không ngừng tiêu hao năng lượng, lập tức xuất hiện những vết rách rất nhỏ, kế tiếp đã bị phi kiếm biến ảo tiếp theo sau đánh nát. Năng lượng phi kiếm còn sót lại, vẫn hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt người kia.
Đệ tử Thanh Mộc bị nhốt trong Hỏa Diễm Trận thấy đồng bạn bị lửa thiêu đốt, đã trở nên hoảng loạn. Lúc này, bọn họ đã rơi vào tuyệt vọng: năng lượng vòng bảo hộ Pháp phù đang nhanh chóng trôi đi, còn bọn họ công kích kết giới pháp trận lại chỉ lung lay một chút, căn bản không có dấu hiệu tan vỡ.
Kỳ thật, trình độ kiên cố của kết giới pháp trận công kích kém xa pháp trận phòng ngự, rốt cuộc thì đa số năng lượng của pháp trận công kích chỉ dùng để phát động công kích. Tuy nhiên dù là thế, những đệ tử Luyện Khí Kỳ đã trở nên hoảng loạn, lực công kích không bàng một nửa bình thường, làm sao có thể phá được kết giới trong thời gian ngắn.
Ngọn lửa không ngừng thiêu đốt trong pháp trận, tiêu hao vòng bảo hộ của mấy đệ tử còn lại. Long Tiêu Diêu cũng không ngừng dùng Lôi Điện Quyết, Loạn Kiếm Thuật phát động công kích, tiêu diệt từng tên đệ tử Thanh Mộc trong pháp trận.
Một lát sau, trong pháp trận chỉ còn sót lại một tên đệ tử Thanh Mộc, Long Tiêu Diêu cũng không vội ra tay, mà lên tiếng hỏi:
- Trên người ngươi có Đan Kinh Thanh Mộc Đan Tông hay không? Giao ra đây thì ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Đệ tử kia nhìn đồng bạn lần lượt chết đi, đã mất hết can đảm, lúc này thấy còn một đường sống sót, vội trả lời:
- Đạo hữu không biết, luyện đan cần chân hòa bản thể sau khi Trúc Cơ, cùng với thần thức hóa hư thành thực, đệ tử Luyện Khí Kỳ căn bản không thể học tập được. Tất cả đệ tử Đan Tông, dù là đệ tử bồi dưỡng luyện đan tương lai, ở Luyện Khí Kỳ cũng chỉ là nhận thức quen thuộc các loại dược thảo. Vương sư huynh của chúng ta là đệ tử Luyện Đan Điện bồi dưỡng, trên người hắn có Thanh Mộc Bách Thảo Kinh, nhưng Đan Kinh thì chỉ có tiền bối bậc cao Luyện Đan Điện mới có thể học tập.
Long Tiêu Diêu nghe vậy, biết đối phương không nói dối, nhưng mà không có cách khác lấy được Đan Kinh, quả thật làm hắn uể oải. Trầm ngâm một chút, thở dài phát ra một đạo lôi điện tiêu diệt đệ tử kia. Nếu không có Đan Kinh, giết đối phương cũng không tính là vi phạm lời hứa. Cũng không phải là hắn hiếu sát, đối phương thấy được hình tượng của hắn, nếu để cho đối phương trở lại môn phái, sợ là hậu họa vô cùng.
Quét dọn chiến trường, Long Tiêu Diêu tìm một chỗ im lặng bố trí pháp trận, chờ đợi thí luyện chấm dứt. Nếu không có hy vọng với Đan Kinh, hắn cũng không muốn tiếp tục mạo hiểm, huống chỉ tùy tiện giết người không phải là bản tính của hắn.
Tuy nhiên, lần này Long Tiêu Diêu cũng không phải không có thu hoạch, linh thạch, đan dược, Pháp khí, Pháp phù, trận bàn... không cần nói tới, đệ tử Thanh Mộc Đan Tông còn có rất nhiều linh thảo di dời, như vậy có thể cam đoan không tổn hại linh tính của linh thảo. Chẳng qua bọn họ sử dụng túi sủng vật nuôi dưỡng vật còn sống, hắn đều di dời vào trong Vạn Thú Lệnh.
Linh thảo di dời này đều là đệ tử Thanh Mộc chém giết yêu thú lấy được, tổng số hơn trăm gốc. Còn có hai trăm gốc linh thảo là hái đi, tự nhiên là chiến lợi phẩm bọn họ chặn giết những người tu tiên khác.
Có hơn trăm loại ngọc giản, trong đó còn có Thanh Mộc Bách Thảo Kinh theo như lời tên đệ tử kia. Bách Thảo Kinh này hơn xa Dược Thảo Đại Toàn mà hắn có, chẳng những giới thiệu nơi sinh trưởng, hoàn cảnh sinh trưởng, hình dạng phẩm chất của dược thảo, phân biệt năm tuổi, dược tính, dược hiệu, các loại cấm kỵ.... Nội dung chỉ tiết, hơn nữa rất nhiều chủng loại, vượt xa Dược Thảo Đại Toàn.
Điều này cũng rất bình thường, Dược Thảo Đại Toàn tương đương bản chỉ nam thu thập dược thảo, còn Bách Thảo Kinh là trụ cột luyện đan, tự nhiên trong đó phải có rất nhiều thường thức chuẩn bị cho việc luyện đan. Hơn nữa, Thanh Mộc Đan Môn tồn tại mấy ngàn năm, Bách Thảo Kinh trải qua tích lũy nhiều năm, nội dung trong đó tự nhiên cũng trải rộng, toàn diện hơn xa Dược Thảo Đại Toàn.
Trong những ngày còn lại, Long Tiêu Diêu ở trong pháp trận tu luyện cùng xem xét, học thuộc Bách Thảo Kinh, cũng phân loại sắp xếp lại toàn bộ những gì thu được, đều thu vào trong Vạn Thú Lệnh. Chỉ để một cái túi trữ vật bên hông, trong đó chỉ có mười mấy linh thạch, hai kiện Pháp khí, mười mấy tấm Pháp phù cùng một cái ngọc giản công pháp Luyện Khí Kỳ thuộc tính hỏa Huyền giai cấp thấp, còn có một túi trữ vật giữ tươi, bên trong chỉ chứa ba gốc linh thảo: Kim Ti Thảo.
Túi trữ vật thu vào trong Vạn Thú Lệnh liền mất đi năng lực tồn trữ, tuy nhiên không gian khổng lồ trong Vạn Thú Lệnh cũng đủ cho Long Tiêu Diêu sử dụng.
Kim Ti Thảo là bình thường nhất trong mười loại linh dược, nhưng đổi lấy Trúc Cơ Đan thì mười loại linh dược đều được đối xử bình đẳng. Lúc ấy Long Tiêu Diêu lấy được Kim Ti Thảo là do một con yêu thú cấp ba bảo hộ, dùng loại linh thảo này đổi lấy Trúc Cơ Đan, vẫn có thể làm người ta tin cậy được.
Kỳ hạn Linh Dược Viên mở ra trăm ngày nháy mắt đã qua, trong khi Long Tiêu Diêu ẩn thân từng có một đám người tu tiên đi qua, đội ngũ do mười bốn người tạo thành, trong đó còn có hai nữ tu.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vốn không phải kẻ hiếu sát, lại biết không thể có được Đan Kinh từ trong tay đệ tử Luyện Khí Kỳ, hắn tự nhiên sẽ không ra tay nữa. Huống chỉ trong đội ngũ còn có hai nữ tu, dù là hắn còn không biết cái gì thương hương tiếc ngọc, nhưng cũng không muốn giết nữ tu diệt khẩu.
Vừa đến buổi trưa ngày thứ một trăm, Long Tiêu Diêu cảm thấy một trận mê muội, tiếp đó liền phát hiện mình đã ở xung quanh bảo tháp trên Thiên Đô Phong, bên người vẫn là hai khối trận bàn. đúng là trận bàn pháp trận hắn phát động, chỉ là là linh thạch đã không còn linh khí gì.
Long Tiêu Diêu không ngờ Linh Dược Viên lại đóng cửa mà không có dấu hiệu gì liền truyền tống ra ngoài, vội thu hai khối trận bàn vào túi trữ vật. Nhưng đồng thời truyền ra cùng hắn còn có mấy trăm người tu tiên còn sống sót ở Linh Dược Viên, bên cạnh hắn cùng có rất nhiều người.
Chỉ là tốc độ tỉnh lại từ trong mê muội khi truyền tống có quan hệ trực tiếp với độ mạnh yếu của thần thức. Người tu tiên Luyện Khí Kỳ tuyệt đối không thể có người mang thần thức mạnh hơn Long Tiêu Diêu, hơn nữa còn kém hơn không chỉ một chút.
Long Tiêu Diêu thu hồi trận bàn. đồng thời phát hiện hào quang bao phủ trên người mọi người chợt lóe liền mất đi, cùng lúc đó tòa bảo tháp cũng biến mất vào hư không. Hắn cũng không sốt ruột đứng lên, cũng giống như những người khác nằm dài trên mặt đất, thẳng đến khi đa số người tu tiên đứng lên, hắn mới theo mọi người đứng lên. Dưới sự chỉ huy của đệ tử Thiên Kiếm Môn, đi dọc theo đường núi xuống dưới, hắn hy vọng ngàn vạn lần đừng dẫn tới sự chú ý của người khác.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.