Thú Thần Tu Tiên I

Chương 114: Thiên Quân Nghĩ Vương

Tử Trúc Đại Sĩ

23/03/2013

Lúc này Long Tiêu Diêu mới biết vì sao mình không có phát hiện Thiên Quân Nghĩ, thì ra Thiên Quân Nghĩ bình thường đều là trốn ở trong lòng đất. Hắn không kịp nghĩ nhiều, lập tức vươn tay chụp lấy khối đá màu xám kia. Nhưng lại khiến hắn cảm thấy bất ngờ, hòn đá chỉ là hơi hơi nhúc nhích một chút, hắn vậy mà không thể cầm lên được.

Nên biết rằng, thể chất của Long Tiêu Diêu bởi vì hấp thu thú hồn mà được cải thiện, hiện giờ cho dù cự thạch ngàn cân hắn cũng có thể bằng vào sức lực của bản thể giơ lên, vậy mà một khối đá bằng cỡ trái dừa, hắn lại không thể cầm lên được, chứng tỏ hòn đá này ít nhất phải tới mấy ngàn cân, sao có thể không làm hắn kinh ngạc?

Lúc này, đã có mười mấy con kiến màu đen trước sau chui lên mặt đất, những con kiến đó lại dài tới gần một thước, cả thân thể toàn một màu đen nhánh, đang bò rất nhanh tới chỗ Long Tiêu Diêu. Hắn cũng không có thời gian nghĩ ngợi nhiều, vội rót chân khí vào cánh tay phải cầm lấy khối đá màu xám, thu vào trong Vạn Thú Lệnh, rồi nhanh chóng bỏ chạy về hướng ngược lại với đàn kiến.

Lúc này, trước sau từ trong lòng đất chui lên hơn ba mươi con kiến, trong đó một con lại dài tới hơn hai thước. Những con kiến này nhìn thấy Long Tiêu Diêu bỏ chạy, lại bám riết không tha đuổi theo phía sau hắn.

Long Tiêu Diêu tuy rằng chịu ảnh hưởng của trọng lực cũng không lớn lắm, tốc độ chạy trốn cũng không tính là chậm, nhưng tốc độ của đàn Thiên Quân Nghĩ phía sau hắn lại nhanh hơn, thoáng cái đã rút ngắn khoảng cách kéo lại gần hắn một nửa. Hắn vừa nhìn thấy cũng không còn lo lắng tiêu hao chân khí, vội rót chân khí vào Báo Bì Ngoa, tốc độ tăng lên gấp đôi, lúc này mới tách ra một khoảng cách không lo bị Thiên Quân Nghĩ đuổi theo kịp.

Lúc này thật ra Long Tiêu Diêu cũng có hơi lấy làm lạ, số lượng Thiên Quân Nghĩ ở khu vực trung tâm dường như không nhiều như trong truyền thuyết. Kỳ thật hắn không biết: điều này chính là vận may của hắn không tệ, vừa rồi hắn xông vào khu vực đó đúng là hang ổ của Thiên Quân Nghĩ, mà Thiên Quân Nghĩ phát hiện có nhân loại tiến vào khu vực trung tâm, đại bộ phận Thiên Quân Nghĩ đã chia làm mấy đội ra ngoài vây công những người tu tiên kia, còn hắn bởi vì chỉ có một người, mùi vị tỏa ra mờ nhạt mới có thể an toàn đi tới hang ổ của đàn kiến.

Hiện giờ, bởi vì Long Tiêu Diêu nhổ trồng Tụ Ngưng Thảo kinh động tới Thiên Quân Nghĩ. Nghĩ Vương liền dẫn theo thủ hạ còn thừa lại tự mình đuổi theo. Hắn toàn lực chạy trốn rốt cục lại dần dần mở ra một khoảng cách với đàn kiến, nhưng hắn chạy cấp bách như thế, cần liên tục rót chân khí vào Báo Bì Ngoa, làm cho chân khí của hắn cũng không ngừng tiêu hao.

Nghĩ Vương là linh trùng cấp sáu, nhìn thấy Long Tiêu Diêu bỏ chạy xa dần, nó cũng không quản tới các con Thiên Quân Nghĩ khác không thể đuổi kịp, tự mình dẫn đầu đuổi theo phía trước. Mà các con Thiên Quân Nghĩ thủ hạ của nó chỉ có cấp bốn, cấp năm, tốc độ còn xa không kịp Nghĩ Vương, đuổi theo phía sau dần dần rớt ra một khoảng cách với Nghĩ Vương.

Long Tiêu Diêu không biết rằng Nghĩ Vương đuổi theo hắn nguyên nhân quan trọng nhất, kỳ thật bởi vì hắn lấy đi khối đá màu xám kia. Khối đá màu xám vốn là một loại tài liệu thuộc tính thạch đỉnh cấp, nhưng cơ duyên xảo hợp vị trí của nó vừa lúc nằm ở trung tâm điểm của trọng lực trong khu vực trung tâm, trải qua vạn năm nén ép ngưng tụ, khối đá màu xám này từ mấy trượng vuông trước đó, biến thành bằng cỡ trái dừa hiện giờ.

Biến hóa của khối đá màu xám này đương nhiên không phải đơn giản là biến hóa về thể tích, mà bản thân nó ở trong quá trình nén ép, cũng sinh ra biến dị, trở thành vật thể áp súc năng lượng cao tinh khiết, trong đó cũng ẩn chứa hiệu quả trọng lực trọng cường đại.

Thiên Quân Nghĩ từ nhỏ đã sinh sống ở dưới tác dụng của trọng lực, theo thăng cấp, năng lực đề kháng áp lực của thân thể chúng cũng càng mạnh. Mà Thiên Quân Nghĩ cấp năm đối kháng với trọng lực gấp mười là thích hợp nhất, nhưng Nghĩ Vương sau khi thăng cấp cấp sáu, thì cần phải mượn dùng hiệu quả tăng mạnh trọng lực của khối đá màu xám, mới có thể giúp thân thể nó đạt được cân bằng, nếu không, lực bành trướng trong cơ thể nó sẽ vì áp lực ở bên ngoài yếu hơn, làm cho thân thể nổ tung.

Thiên Quân Nghĩ thuộc loại yêu trùng cấp thấp, cho dù Nghĩ Vương đạt tới cấp sáu, linh trí cũng gần như không có. Hiện giờ nó cảm nhận được áp lực bên ngoài giảm đi, thân thể dường như đã bành trướng, đương nhiên nó phải liều lĩnh điên cuồng đuổi theo Long Tiêu Diêu chạy ở phía trước.

Long Tiêu Diêu cũng không biết những chuyện này, hắn chỉ có thể liều lĩnh bỏ chạy rất nhanh. Tuy rằng hắn đã phát hiện Nghĩ Vương rớt ra một khoảng cách rất xa cùng với đám Thiên Quân Nghĩ nhưng nhìn qua lớp vỏ ngoài của Nghĩ Vương vô cùng kiên cố, nếu hắn quay lại đối phó với Nghĩ Vương, e rằng còn chưa kịp giết chết Nghĩ Vương, đám Thiên Quân Nghĩ kia đã đuổi tới kịp.



Để cho Long Tiêu Diêu dở khóc dở cười là, ngay lúc hắn vừa mới bắt đầu bỏ chạy không lâu, hắn lại cảm ứng được khí tức của bảo vật. Hắn không khỏi cười thầm, chỉ sợ dù là người trọng của hơn mạng mình, cũng tuyệt đối không có khả năng ở dưới truy đuổi của những con kiến bất cứ lúc nào cũng có thể xé xác ăn thịt mình đến ngay cả cặn bã cũng không chừa lại, mà còn có tâm tư đi tra xét rốt cuộc ở đó là bảo vật gì.

Tốc độ bỏ chạy của Long Tiêu Diêu cùng tốc độ đuổi theo của Nghĩ Vương gần như tương đương, làm cho hắn mặc dù cảm nhận được chân khí đang không ngừng trôi đi, nhưng cũng không dám tạm dừng lại chút nào.

Ước chừng thời gian qua hơn một chung trà một chút. Long Tiêu Diêu đang toàn lực bỏ chạy đột nhiên cảm giác trên người nhẹ bổng, lập tức hắn ý thức được mình đã chạy ra khỏi phạm vi trọng lực. Trong lòng vui vẻ, hắn lập tức ngự khí bay lên.

Nhưng mà đúng vào lúc này, xuất hiện một màn kinh người. Nghĩ Vương đuổi theo vừa ra ngoài vùng không gian trọng lực, động tác của nó đột nhiên chậm lại.

Tiếp theo, thân thể nó bắt đầu bành trướng lên, nguyên vốn Nghĩ Vương động tác mau lẹ bắt đầu xoay mình thật chậm chạp, dường như muốn quay trở lại không gian trọng lực.

Long Tiêu Diêu lúc này đã bay lên giữa không trung, nhìn thấy tình huống này, lập tức đoán được Nghĩ Vương hẳn là không thể thích ứng với không gian mất đi áp lực trọng lực, hắn quyết định thật nhanh, Bắc Đẩu Kiếm, Thất Tinh Kiếm đồng thời bay tới đâm vào Nghĩ Vương.

Nghĩ Vương lúc này ngay cả xoay mình đều cảm thấy cố hết sức, càng đừng nói tới chống đỡ công kích. Lớp vỏ ngoài trên thân nó không ngừng căng phồng ra phía ngoài, lực phòng ngự giảm mạnh. Thế nhưng lực phòng ngự của bản thể Nghĩ Vương quả thật cường hãn, hai tổ phi kiếm luân phiên công kích qua đi, cũng chỉ là tạo thành vết rách nhỏ trên lớp vỏ ngoài của Nghĩ Vương.

Thế nhưng “vó ngựa ngàn dặm chỉ bị hủy bởi ổ kiến”, một tia vết rạn này đã đủ rồi, thân thể Nghĩ Vương đang bành trướng dường như tìm được chỗ giải phóng, chỉ chốc lát sau, vết rạn kia kia liền biến thành một vết nứt toạt dài rộng bằng miệng chén, tiếp theo đó, rất nhiều chất lỏng từ trong vết nứt trào ra, Nghĩ Vương lắc lư vài cái, rồi ầm ầm ngã xuống trên mặt đất.

Long Tiêu Diêu thấy thế, vội gọi ra Vạn Thú Lệnh, thu hồn phách của Nghĩ Vương, lại thu lấy thi thể của Nghĩ Vương. Lúc này, đàn Thiên Quân Nghĩ cũng đuổi theo tới bên ranh giới trọng lực, nhìn thấy Nghĩ Vương nổ tan xác mà chết, đương nhiên chúng không dám rời ra khu vực trọng lực, chỉ phải ủ rũ quay về hang ổ.

Long Tiêu Diêu lập tức ở bên ngoài ranh giới trọng lực bố trí Pháp trận, bắt đầu hấp thu hồn phách của Nghĩ Vương. Nghĩ Vương bởi vì linh trí thấp, tuy rằng khí tức vương giả của nó có vẻ càng thêm cuồng bạo, nhưng cũng không mang đến cho phiền toái gì hắn quá lớn.

Tuy rằng không biết Thiên Quân Nghĩ có thần thông gì, nhưng nó có thể chống đỡ, hành động tự nhiên dưới trọng lực, cùng với lực phòng ngự cường đại, để lại ấn tượng sâu đậm cho Long Tiêu Diêu, nên hơi suy nghĩ một chút, hắn quyết định thu hồn phách của Nghĩ Vương vào huyệt Dũng Tuyền, một cái chủ huyệt cuối cùng theo yêu cầu của Trúc Cơ Kỳ.

Long Tiêu Diêu lựa chọn thu vào chủ huyệt nguyên nhân chủ yếu, kỳ thật còn là loại linh trùng này cực kỳ hiếm thấy, lòng hiếu kỳ chiếm thành phần trọng yếu. Nhưng kết quả khiến hắn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng vạn phần, hắn từ trong thú hồn của Thiên Quân Nghĩ Vương thừa kế thần thông dĩ nhiên là Thiên Quân Lực, mỗi khi phát động thần thông này, có thể làm cho sức mạnh của mình tăng lên gấp mấy lần.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Thần Tu Tiên I

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook