Thú Thần Tu Tiên I

Chương 167: Trở lại Hoàng Hà

Tử Trúc Đại Sĩ

23/03/2013

Tuy nhiên Long Tiêu Diêu cũng không dám dừng lại lâu ở Vu tộc. Trên cơ bản là hắn toàn độn địa mà đi, chân khí tiêu hao hầu như không còn mới chui ra khỏi mặt đất tu luyện khôi phục. Nhưng chỉ cần chân khí khôi phục là lập tức hắn lại dùng Địa Độn Thuật tiềm hành một lần nữa. Hắn không tiếp tục bắt giết yêu thú, cũng không nhổ trồng dược thảo, chỉ liên tục đi về hướng nam.

Phạm vi của Thập Vạn Đại Sơn rộng lớn mười phần. VỊ trí của Long Tiêu Diêu vốn là thuộc phía bắc của Thập Vạn Đại Sơn. Khi hắn độn ra phía nam của Thập Vạn Đại Sơn thì đã là chuyện của mấy tháng sau. Bởi ngày nào cũng di động trong lòng đất như vậy nên thân thể hắn lúc nào cũng phải chịu áp lực cường đại. Tuy rằng tu vi của hắn tăng lên không nhiều nhưng thân thể hắn lại càng cường hãn hơn.

Vốn sự cường hãn của thân thể Long Tiêu Diêu đã có thể so với yêu thú cấp năm, bởi tác dụng của chân khí hỗn độn trong quá trình tự chữa thương, cộng thêm di chuyển trong lòng đất trong thời giai dài khiến thân thể được rèn luyện hiệu quả với cường độ cao, lúc này thân thể của hắn đã không kém gì yêu thú cấp sáu.

Long Tiêu Diêu độn trong lòng đất được một thời gian thì có mười tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo chạy tới, đi theo có rất nhiều tu sĩ nguyên anh kỳ, Kim Đan Kỳ. Vì thế chính đạo triển khai phản công quy mô lớn.

Vu tộc bởi tổn thất tu sĩ Phi Thăng Kỳ, mà Đại Vu Thần mật động lại bị người khác nhanh chân tới trước, cho nên lúc này chí của Vu tộc đã không còn ở đây nữa. Mấy tên Đại Vu Thần đều đang tìm tòi manh mối của Long Tiêu Diêu. Thế cục đại chiến từ đầu đều là cục diện nghiêng về một phía. Thời gian mấy tháng, Vu tộc bị đuổi khỏi phạm vi của Thập Vạn Đại Sơn, hơn nữa tu sĩ cũng tổn thất nghiêm trọng. Toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn bị chính đạo chiếm giữ hoàn toàn.

Đương nhiên sau đó những môn phái chính đạo tham chiến phân phối tài nguyên tu tiên, trải qua cò kè mặc cả, cuối cùng Thập Vạn Đại Sơn trở thành tài sản chung của năm đại phái tu tiên. Mà khu vực giao thoa đương nhiên cũng bị hủy bỏ, Dường như cuối cùng chịu tổn hại nhiều nhất chính là tán tu.

Long Tiêu Diêu cũng chẳng biết tới những chuyện này. Hắn cẩn thận đi ra từ khu vực thị phi Thập Vạn Đại Sơn này, dùng hình tượng một gã tu sĩ trung niên Trúc Cơ sơ cấp tiếp tục bay về hướng nam ngàn dặm. Sau đó hắn lại vòng một vòng lớn, bay về phía đông của Thập Vạn Đại Sơn, sau đó mới bay về phía lưu vực của Hoàng Hà.

Bởi đại chiến giữa chính vu đã bắt đầu. Chính phái đánh đuổi Vu tộc tới bên cạnh Thập Vạn Đại Sơn, những môn phái tu tiên ở phụ cận vội tăng cường người bảo vệ, chuẩn bị phân chia một ly canh hậu chiến. Cho nên Long Tiêu Diêu căn bản không thể gặp chuyện gì phiền toái. Nhưng hắn cũng chẳng biết những chuyện này. Hắn đi đường vòng mất thời gian mấy tháng mới tới lưu vực của Hoàng Hà.

Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã có rất nhiều dược thảo cần cho Kim Đan Kỳ. Hắn quyết định đi Hoa Sơn vấn an Bạch Như Ngọc, sau đó trở về Hoàng Hà Long Môn tiếp tục bế quan tu luyện.

Long Tiêu Diêu đi tới Ngọc Nữ Phong của Hoa Sơn, lại gặp Bạch Như Ngọc đang bế quan khổ tu. Hắn trực tiếp bay tới một thành nhỏ của thế tục gần đó, sau khi vào thành liền biến thành một tu sĩ thanh niên Luyện Khí Kỳ cấp bảy, thuê một nhà trọ rồi ở đó tu luyện, chờ đợi Bạch Như Ngọc chấm dứt bế quan.

Vốn Long Tiêu Diêu cũng định luyện chế cho Bạch Như Ngọc một chút đan dược. Hắn lựa chọn ra một loại đan dược phụ trợ Trúc Cơ bậc trung thuộc tính thủy: Thủy Dung Đan. Đây là một đan dược trong Đan Kinh của Đan đỉnh Môn. Những thứ dược thảo hắn cần tới cũng đã khá đủ.

Nhiều loại dược thảo trong đó vốn được hắn thu thập trong Lạc Nhật Sơn Mạch, đạt số tuổi tới hơn một ngàn năm. Còn hai loại dược thảo nữa là Long Tiêu Diêu lấy được ở giới ngoại thí luyện, chỉ có hai ba trăm năm. Nhưng với kỹ xảo luyện đan hiện giờ của hắn thì số năm chênh lệch này cũng không có vấn đề, luyện chế ra được mấy trăm viên Thủy Dung Đan thượng phẩm.



Vốn Long Tiêu Diêu cũng định luyện chế cho Bạch Như Ngọc một hai pháp khí nhưng hiện giờ hắn lại thiếu tài liệu thuộc tính băng, lại lo rằng Bạch Như Ngọc cơ bản ở bên trong môn phái tu luyện, tất nhiên cũng chưa cần tới lắm. Hắn lấy ra một túi trữ vật, đưa vào trong đó mấy trăm linh thạch cấp thấp và mười linh thạch cấp trung, chuẩn bị giao cho Bạch Như Ngọc.

Đó không phải là Long Tiêu Diêu keo kiệt. Từ khi phát hiện ra động phủ của tu sĩ ngự trùng, lại chiếm được bảo tàng do Đại Vu Thần lưu lại, tài sản của hắn có thể so với gia sản của cả một đại phái tu tiên bình thường. Nhưng hắn lo rằng Bạch Như Ngọc có quá nhiều linh thạch sẽ gặp phải sự hoài nghi của những tu sĩ khác, cũng có thể bị người khác dòm ngó cho nên chỉ chuẩn bị một chút linh thạch mà thôi. Tuy vậy đối với một tu sĩ Trúc Cơ sơ cấp thì đây cũng là một lượng tài phú rất lớn.

Khi tới thời điểm, Long Tiêu Diêu lập tức bay tới Ngọc Nữ Phong. Lần này hắn thuận lợi gặp được Bạch Như Ngọc. Bạch Như Ngọc bởi chuyên tâm tu luyện, hơn nữa tư chất lại là linh căn thượng giai, đan dược sung túc, hiện giờ đã đạt tới Trúc Cơ sơ cấp đỉnh phong.

Bạch Như Ngọc thấy Long Tiêu Diêu tới thì tất nhiên vô cùng hưng phấn, không nghĩ tới chuyện ngượng ngùng, kéo cánh tay hắn, cùng hắn bay đi hơn mười dặm mới hạ xuống một đỉnh núi nhỏ, Sau khi bố trí ảo trận, hai người sóng vai ngồi xuống một tảng đá núi, tình chàng ý thiếp nói chuyện trong thời gian biệt ly.

Bạch Như Ngọc nói cho Long Tiêu Diêu một tin tức tốt. Nàng đã lấy được toàn bộ công pháp của Huyền Băng Quyết. Long Tiêu Diêu cũng nói chuyện mình đạt tới Kim Đan bậc trung, cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mà có được ít bảo tàng nhưng chưa nói cụ thể ra mình gặp những nguy hiểm gì. Hắn lại giao túi trữ vật chứa Thủy Dung Đan và linh thạch cho Bạch Như Ngọc, lại dặn nàng phải giữ cẩn thận, không nên tự mình đi tới phường thị.

Long Tiêu Diêu đương nhiên CŨNG gọi Kim Xà và Tiểu Hồ ra. Hai người thì thầm vô cùng thân thiết, lại chơi đùa với hai sủng vật. Hơn nữa thần thông huyễn hóa của Tiểu Hồ khiến người ta hoa cả mắt, khiến mặt mày Bạch Như Ngọc hớn hở, cũng đòi phải có được một con linh sủng đáng yêu như vậy.

Hai người ở cạnh nhau mãi tới khi mặt trời ngả về tây. Long Tiêu Diêu cũng không thể không cáo biệt Bạch Như Ngọc. Lần này hắn đưa nàng tới bên cạnh Ngọc Nữ Phong mới lưu luyến tách ra. Mà Bạch Như Ngọc sau khi rời khỏi hắn lại lập tức khôi phục vẻ lạnh lùng như hoa khôi, bay về phía Ngọc Nữ Phong.

Long Tiêu Diêu đợi mãi tới khi không nhìn thấy Bạch Như Ngọc nữa rồi mới xoay người bay về hướng Long Môn. Hắn không nói gì thêm nhưng nhìn dáng vẻ của hắn lộ sự cô độc không nói lên lời.

Long Tiêu Diêu không dừng lại mà trực tiếp bay về Long Môn. Nhưng hắn lại phát hiện ra phía trên vách đá nơi này có thêm một tòa trang viện. Thần thức đảo qua, hắn phát hiện ra trong trang viên này có hơn ba mươi người tu tiên, tuy nhiên tu vi cao nhất CŨNG chỉ là Trúc Cơ Kỳ.

Những người của gia tộc tu tiên nhỏ này vốn chiếm cứ một nơi có tài nguyên tu tiên, nhưng không lâu trước đây trưởng bối Kim Đan Kỳ của bọn họ vì hết thọ nguyên mà chết, khiến nơi ở của gia tộc CŨNG bị tiểu gia tộc tu tiên khác chiếm mất. Cho nên toàn bộ bọn họ nửa năm trước mới di chuyển tới Long Môn.

Do vậy kế hoạch của Long Tiêu Diêu muốn về động phủ tại Long Môn tu luyện liền thất bại. Hắn tuy không sợ hãi tiểu gia tộc này nhưng nếu dùng vũ lực đuổi đi thì hành tung của hắn liền bại lộ, khác kế hoạch ẩn tu tới mười vạn tám ngàn dặm.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Thần Tu Tiên I

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook