Chương 326: Trốn về Vân Đô
Tử Trúc Đại Sĩ
24/03/2013
Ma đạo kết luận: Có thể tiêu diệt một Ma tu Phi Thăng Kỳ cấp ba thì ít nhất hẳn phải có một, hai tu sĩ Phi Thăng Kỳ bậc trung ra tay, nếu không trong phạm vi Ma Vực cùng lắm là đánh bại Ma tu kia mà không có khả năng giết chết. Vì thế, tất cả Ma tu bậc cao đóng tại căn cứ Ma đạo tạo thành ba đội bắt đầu triển khai lùng bắt quy mô lớn trong phạm vi Ma Vực.
Ma tu Phi Thăng Kỳ ở trong phạm vi Ma Vực, chỉ cần không phải gần Ma tuyền thì ít nhất có thể ở lại thời gian một hai năm, cho nên tìm tòi trong phạm vi Ma Vực CŨNG không thành vấn đề. Mỗi đội Ma tu đều do bốn cao thủ Phi Thăng Kỳ tạo thành, trong đó còn có người đạt tới cảnh giới bậc trung, cho dù gặp phải ba, năm tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cũng sẽ không chịu thiệt.
Tuy nhiên nguyên nhân chính vì Ma đạo thành đàn kết đội sưu tầm, mục tiêu tự nhiên CŨNG lớn. Khi Long Tiêu Diêu từ dưới đất trồi lên tra xét đúng lúc một đội Ma tu bay qua trên không trung, hắn lập tức cảm nhận được mấy đạo khí tức cường đại. May mà hắn cẩn thận tra xét, chỉ phóng thần thức ở sát mặt đất để tra xét, CŨNG không bị Ma tu phát hiện.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám ló đầu ra nữa, lập tức lại độn xuống lòng đất. Hắn đoán được đây là do Ma tu kia chết khiến cho Ma tu lùng bắt, cộng thêm hắn phát hủy ma thạch ở sáu Ma tuyền đã bị phát hiện tự nhiên Ma đạo cũng phải tuần tra lùng bắt. Hắn biết trong khoảng thời gian ngắn sẽ không còn có cơ hội phá hỏng ma thạch còn lại, vì thế quyết định trước tiên về Vân Đô Thành.
Long Tiêu Diêu vẫn dùng Địa Độn Thuật tiềm hành hướng phía bắc Ma Vực. Phía nam là chiến trường Chính - Ma, hắn đã từng gặp phải Ma tu biết địa độn, biết nếu lại bị phát hiện nhất định sẽ dữ nhiều lành ít cho nên đi đường VÓNG là hơn.
Sau khi Long Tiêu Diêu dùng địa độn tới băng hà, lại dùng thủy độn tiềm hành trong băng hà hơn ngàn dặm về hướng đông bắc mới trồi lên mặt nước, biến thành hình tượng trung niên Kim Đan Kỳ, từ phía đông đi vòng mấy ngàn dặm bay hướng Vân Đô Thành.
Ma đạo cũng lo lắng Long Tiêu Diêu ở trong Ma Vực chạy trốn, phái ra vài đội Ma tu bậc cao tuần tra vài ngàn dặm chung quanh Ma Vực. Tuy nhiên Ma tu Phi Thăng Kỳ ở căn cứ đều tìm tòi trong Ma Vực, vì sợ gặp phải tu sĩ Phi Thăng Kỳ từ Ma Vực đi ra, mỗi đội điều tra bên ngoài đều do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, trong đó còn có ít nhất hai gã tu vi Nguyên Anh bậc cao.
Trên đường Long Tiêu Diêu bay trở về Vân Đô Thành vừa khẽ động phải một đội Ma tu tuần tra trong số đó. Hắn vẫn luôn dùng thần thức tra xét hoàn cảnh chung quanh, tự nhiên phát hiện đội Ma tu kia.
Trong đội Ma tu đó có một gã tu vi Nguyên Anh đỉnh, thần thức không kém Long Tiêu Diêu, cũng phát hiện tung tích của hắn. Tuy rằng lúc này hắn sử dụng thần thông Huyễn hóa thay đổi hình tượng và tu vi nhưng đội Ma tu này đối với người tu tiên trải qua đều thà giết lầm còn hơn bỏ sót, nhìn thấy tu sĩ chính đạo đều cướp giết. Ma tu kia lập tức dẫn theo đội tuần tra đón đầu chặn lại.
Long Tiêu Diêu phát hiện Ma tu đón đầu mà tới lập tức chuyển hướng bay về phía đông. Năng lực thực chiến của Ma tu vốn mạnh hơn tu sĩ cùng cấp bình thường, nếu đối phương chỉ có hai ba người có lẽ hắn còn có thể mạo hiểm đánh một trận. Hiện giờ gặp phải đội ngũ do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, hắn không có một chút phần thắng nào, tự nhiên chỉ có kế “tẩu vi thượng sách”.
Nhưng tốc độ phi hành của Ma tu so với tu sĩ bình thường thì nhanh hơn không chỉ một bậc. Tuy rằng Long Tiêu Diêu có pháp khí phụ trợ đề cao tốc độ phi hành nhưng trong đội tuần tra có ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao có tốc độ phi hành nhanh hơn hắn, dần dần rút ngắn khoảng cách. Lúc này Ma tu đã phát giác tu vi hắn CŨNG không phải Kim Đan Kỳ tự nhiên càng không chịu bỏ qua, toàn lực đuổi theo sát ở phía sau.
Long Tiêu Diêu thấy Ma tu càng ngày càng gần, biết bằng tốc độ phi hành không thể ném rơi được đội Ma tu kia, vừa tiếp tục phi hành tốc độ cao nhất vừa trên trời cao quan sát hoàn cảnh phía dưới. Hắn lại bay hướng đông nam ngàn dặm, Ma tu đuổi theo phía sau đã cách hắn chỉ khoảng vài dặm, hắn từ trên cao nhanh chóng hạ xuống, trốn vào lòng đất.
Long Tiêu Diêu từ không trung phát hiện ở xa có một con sông lớn, cho nên sau khi chui vào lòng đất lập tức chạy về hướng đó. Nếu có thể sử dụng các loại độn thuật mà bản thân tinh thông để thoát khỏi sự truy tung của Ma tu thì hắn không muốn mạo hiểm giao thủ cùng với bọn họ. Giết chết vài Ma tu Nguyên Anh Kỳ đối với đại chiến Chính - Ma có ý nghĩa không lớn, căn bản không đáng giá để mạo hiểm.
Ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao dẫn đầu đuổi tới, phát hiện Long Tiêu Diêu trốn vào lòng đất. Ba người tu luyện đều không phải công pháp loại Địa Ma, không biết địa độn, chỉ có thể lấy Ma khí ra công kích loạn xạ tới mặt đất nơi hắn trốn xuống. Nhưng hắn đã sớm độn xa, Ma tu càng nhiều là xả giận bởi không cam lòng mà không có ý nghĩa thực tế gì.
Long Tiêu Diêu ở trong lòng đất tiềm hành về hướng đông hơn ba mươi dặm thì tới bên bờ sông. Hắn lập tức lẻn vào đáy sông, dùng thần thông Ngư Hành Bách Biến dựa vào thủy độn đi về hướng nam.
Đội Ma tu kia đương nhiên sẽ không phát hiện hành tung của Long Tiêu Diêu, phái ra hai đội Ma tu biết địa độn truy tung tìm tòi dọc theo khí tức hắn để lại, cuối cùng chỉ phát hiện khí tức của hắn đến bờ sông thì biến mất. Nhưng đây đã là chuyện của một canh giờ sau, Long Tiêu Diêu đã sớm theo nước sông bỏ chạy mấy trăm dặm.
Đội Ma tu kia sau khi bàn bạc cũng đoán ra Long Tiêu Diêu dựa vào thủy độn chạy trốn, nhưng bởi vì nước sông chảy không ngừng, người tu tiên thủy độn sẽ không để lại khí tức, tự nhiên cũng không thể truy tung. Đội Ma tu cuối cùng quyết định chia làm hai đội dọc theo dòng sông phân biệt tìm tòi thượng, hạ du. Mà Long Tiêu Diêu đã sớm ra khỏi mặt sông, bay về phía Vân Đô Thành.
Ma tu vẫn dọc theo dòng sông tìm tòi hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng không tìm thấy Long Tiêu Diêu. Đám Ma tu xuôi dòng tìm tòi dần rời xa phạm vi thế lực Ma đạo, không dám tiếp tục xâm nhập đành phải trở về hội họp cùng những Ma tu khác, tiếp tục tuần tra trong khu vực bọn họ phụ trách.
Sau khi bỏ lại đám Ma tu, không bao lâu Long Tiêu Diêu liền tiến vào phạm vi thế lực của Chính Đạo Liên Minh, thuận lợi trở về Vân Đô Thành. Hắn trực tiếp đến tổng bộ liên minh báo cáo thành quả hành động lần này, đương nhiên hắn cũng không nói chuyện của tên Ma tu Phi Thăng Kỳ cấp ba kia, chỉ nói Ma đạo đã phát hiện ma thạch bị hủy, phái người tìm tòi ở Ma Vực, hắn đành phải trước tiên về Vân Đô Thành.
Tu sĩ tọa trấn ở liên minh Thái thượng trưởng lão hội nghe nói đã phá hủy sáu Ma tuyền, chẳng những không có vì Long Tiêu Diêu không thể phá hủy toàn bộ Ma tuyền mà trách cứ hắn chút nào, ngược lại vui mừng quá đỗi lập tức truyền âm thông báo cho Thái thượng trưởng lão khác ở tiền tuyến, cũng khách khí mời hắn về chờ đợi liên minh ban thưởng.
Long Tiêu Diêu trở lại đan điếm. Bởi vì trước đó hắn không nói chân tướng cho Bạch Như Ngọc cho nên tuy lần này hắn ra ngoài gần một năm nhưng Bạch Như Ngọc cũng không sốt ruột, vẫn an tâm tu luyện. Tuy nhiên hai người xa nhau một đoạn thời gian cũng nhớ nhung lẫn nhau, gặp mặt tự nhiên không tránh khỏi một phen tâm tình.
Sau đó Long Tiêu Diêu liền chuyên tâm nghiên cứu luyện chế con rối ma hóa. Trong bí tịch hắn chiếm được, có liên quan đến thu phục con rối ma hóa hết sức đơn giản: Bởi vì con rối đã mất thần hồn, chỉ cần đem thần thức của mình chia ra một tia Phân thần chiếm cứ đại não thức hải của con rối, có thể dựa theo nhu cầu của mình tự nhiên khống chế con rối.
Ma tu Phi Thăng Kỳ ở trong phạm vi Ma Vực, chỉ cần không phải gần Ma tuyền thì ít nhất có thể ở lại thời gian một hai năm, cho nên tìm tòi trong phạm vi Ma Vực CŨNG không thành vấn đề. Mỗi đội Ma tu đều do bốn cao thủ Phi Thăng Kỳ tạo thành, trong đó còn có người đạt tới cảnh giới bậc trung, cho dù gặp phải ba, năm tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cũng sẽ không chịu thiệt.
Tuy nhiên nguyên nhân chính vì Ma đạo thành đàn kết đội sưu tầm, mục tiêu tự nhiên CŨNG lớn. Khi Long Tiêu Diêu từ dưới đất trồi lên tra xét đúng lúc một đội Ma tu bay qua trên không trung, hắn lập tức cảm nhận được mấy đạo khí tức cường đại. May mà hắn cẩn thận tra xét, chỉ phóng thần thức ở sát mặt đất để tra xét, CŨNG không bị Ma tu phát hiện.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám ló đầu ra nữa, lập tức lại độn xuống lòng đất. Hắn đoán được đây là do Ma tu kia chết khiến cho Ma tu lùng bắt, cộng thêm hắn phát hủy ma thạch ở sáu Ma tuyền đã bị phát hiện tự nhiên Ma đạo cũng phải tuần tra lùng bắt. Hắn biết trong khoảng thời gian ngắn sẽ không còn có cơ hội phá hỏng ma thạch còn lại, vì thế quyết định trước tiên về Vân Đô Thành.
Long Tiêu Diêu vẫn dùng Địa Độn Thuật tiềm hành hướng phía bắc Ma Vực. Phía nam là chiến trường Chính - Ma, hắn đã từng gặp phải Ma tu biết địa độn, biết nếu lại bị phát hiện nhất định sẽ dữ nhiều lành ít cho nên đi đường VÓNG là hơn.
Sau khi Long Tiêu Diêu dùng địa độn tới băng hà, lại dùng thủy độn tiềm hành trong băng hà hơn ngàn dặm về hướng đông bắc mới trồi lên mặt nước, biến thành hình tượng trung niên Kim Đan Kỳ, từ phía đông đi vòng mấy ngàn dặm bay hướng Vân Đô Thành.
Ma đạo cũng lo lắng Long Tiêu Diêu ở trong Ma Vực chạy trốn, phái ra vài đội Ma tu bậc cao tuần tra vài ngàn dặm chung quanh Ma Vực. Tuy nhiên Ma tu Phi Thăng Kỳ ở căn cứ đều tìm tòi trong Ma Vực, vì sợ gặp phải tu sĩ Phi Thăng Kỳ từ Ma Vực đi ra, mỗi đội điều tra bên ngoài đều do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, trong đó còn có ít nhất hai gã tu vi Nguyên Anh bậc cao.
Trên đường Long Tiêu Diêu bay trở về Vân Đô Thành vừa khẽ động phải một đội Ma tu tuần tra trong số đó. Hắn vẫn luôn dùng thần thức tra xét hoàn cảnh chung quanh, tự nhiên phát hiện đội Ma tu kia.
Trong đội Ma tu đó có một gã tu vi Nguyên Anh đỉnh, thần thức không kém Long Tiêu Diêu, cũng phát hiện tung tích của hắn. Tuy rằng lúc này hắn sử dụng thần thông Huyễn hóa thay đổi hình tượng và tu vi nhưng đội Ma tu này đối với người tu tiên trải qua đều thà giết lầm còn hơn bỏ sót, nhìn thấy tu sĩ chính đạo đều cướp giết. Ma tu kia lập tức dẫn theo đội tuần tra đón đầu chặn lại.
Long Tiêu Diêu phát hiện Ma tu đón đầu mà tới lập tức chuyển hướng bay về phía đông. Năng lực thực chiến của Ma tu vốn mạnh hơn tu sĩ cùng cấp bình thường, nếu đối phương chỉ có hai ba người có lẽ hắn còn có thể mạo hiểm đánh một trận. Hiện giờ gặp phải đội ngũ do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, hắn không có một chút phần thắng nào, tự nhiên chỉ có kế “tẩu vi thượng sách”.
Nhưng tốc độ phi hành của Ma tu so với tu sĩ bình thường thì nhanh hơn không chỉ một bậc. Tuy rằng Long Tiêu Diêu có pháp khí phụ trợ đề cao tốc độ phi hành nhưng trong đội tuần tra có ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao có tốc độ phi hành nhanh hơn hắn, dần dần rút ngắn khoảng cách. Lúc này Ma tu đã phát giác tu vi hắn CŨNG không phải Kim Đan Kỳ tự nhiên càng không chịu bỏ qua, toàn lực đuổi theo sát ở phía sau.
Long Tiêu Diêu thấy Ma tu càng ngày càng gần, biết bằng tốc độ phi hành không thể ném rơi được đội Ma tu kia, vừa tiếp tục phi hành tốc độ cao nhất vừa trên trời cao quan sát hoàn cảnh phía dưới. Hắn lại bay hướng đông nam ngàn dặm, Ma tu đuổi theo phía sau đã cách hắn chỉ khoảng vài dặm, hắn từ trên cao nhanh chóng hạ xuống, trốn vào lòng đất.
Long Tiêu Diêu từ không trung phát hiện ở xa có một con sông lớn, cho nên sau khi chui vào lòng đất lập tức chạy về hướng đó. Nếu có thể sử dụng các loại độn thuật mà bản thân tinh thông để thoát khỏi sự truy tung của Ma tu thì hắn không muốn mạo hiểm giao thủ cùng với bọn họ. Giết chết vài Ma tu Nguyên Anh Kỳ đối với đại chiến Chính - Ma có ý nghĩa không lớn, căn bản không đáng giá để mạo hiểm.
Ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao dẫn đầu đuổi tới, phát hiện Long Tiêu Diêu trốn vào lòng đất. Ba người tu luyện đều không phải công pháp loại Địa Ma, không biết địa độn, chỉ có thể lấy Ma khí ra công kích loạn xạ tới mặt đất nơi hắn trốn xuống. Nhưng hắn đã sớm độn xa, Ma tu càng nhiều là xả giận bởi không cam lòng mà không có ý nghĩa thực tế gì.
Long Tiêu Diêu ở trong lòng đất tiềm hành về hướng đông hơn ba mươi dặm thì tới bên bờ sông. Hắn lập tức lẻn vào đáy sông, dùng thần thông Ngư Hành Bách Biến dựa vào thủy độn đi về hướng nam.
Đội Ma tu kia đương nhiên sẽ không phát hiện hành tung của Long Tiêu Diêu, phái ra hai đội Ma tu biết địa độn truy tung tìm tòi dọc theo khí tức hắn để lại, cuối cùng chỉ phát hiện khí tức của hắn đến bờ sông thì biến mất. Nhưng đây đã là chuyện của một canh giờ sau, Long Tiêu Diêu đã sớm theo nước sông bỏ chạy mấy trăm dặm.
Đội Ma tu kia sau khi bàn bạc cũng đoán ra Long Tiêu Diêu dựa vào thủy độn chạy trốn, nhưng bởi vì nước sông chảy không ngừng, người tu tiên thủy độn sẽ không để lại khí tức, tự nhiên cũng không thể truy tung. Đội Ma tu cuối cùng quyết định chia làm hai đội dọc theo dòng sông phân biệt tìm tòi thượng, hạ du. Mà Long Tiêu Diêu đã sớm ra khỏi mặt sông, bay về phía Vân Đô Thành.
Ma tu vẫn dọc theo dòng sông tìm tòi hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng không tìm thấy Long Tiêu Diêu. Đám Ma tu xuôi dòng tìm tòi dần rời xa phạm vi thế lực Ma đạo, không dám tiếp tục xâm nhập đành phải trở về hội họp cùng những Ma tu khác, tiếp tục tuần tra trong khu vực bọn họ phụ trách.
Sau khi bỏ lại đám Ma tu, không bao lâu Long Tiêu Diêu liền tiến vào phạm vi thế lực của Chính Đạo Liên Minh, thuận lợi trở về Vân Đô Thành. Hắn trực tiếp đến tổng bộ liên minh báo cáo thành quả hành động lần này, đương nhiên hắn cũng không nói chuyện của tên Ma tu Phi Thăng Kỳ cấp ba kia, chỉ nói Ma đạo đã phát hiện ma thạch bị hủy, phái người tìm tòi ở Ma Vực, hắn đành phải trước tiên về Vân Đô Thành.
Tu sĩ tọa trấn ở liên minh Thái thượng trưởng lão hội nghe nói đã phá hủy sáu Ma tuyền, chẳng những không có vì Long Tiêu Diêu không thể phá hủy toàn bộ Ma tuyền mà trách cứ hắn chút nào, ngược lại vui mừng quá đỗi lập tức truyền âm thông báo cho Thái thượng trưởng lão khác ở tiền tuyến, cũng khách khí mời hắn về chờ đợi liên minh ban thưởng.
Long Tiêu Diêu trở lại đan điếm. Bởi vì trước đó hắn không nói chân tướng cho Bạch Như Ngọc cho nên tuy lần này hắn ra ngoài gần một năm nhưng Bạch Như Ngọc cũng không sốt ruột, vẫn an tâm tu luyện. Tuy nhiên hai người xa nhau một đoạn thời gian cũng nhớ nhung lẫn nhau, gặp mặt tự nhiên không tránh khỏi một phen tâm tình.
Sau đó Long Tiêu Diêu liền chuyên tâm nghiên cứu luyện chế con rối ma hóa. Trong bí tịch hắn chiếm được, có liên quan đến thu phục con rối ma hóa hết sức đơn giản: Bởi vì con rối đã mất thần hồn, chỉ cần đem thần thức của mình chia ra một tia Phân thần chiếm cứ đại não thức hải của con rối, có thể dựa theo nhu cầu của mình tự nhiên khống chế con rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.